Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1453

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1453: Tin dữ truyền tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hiển nhiên, Thượng Quan Viêm Khanh đối với Giang Trần cũng vô cùng sùng bái.

Tiễn bước Thượng Quan Viêm Khanh, nhóm Đại Đế bên Lưu Ly Vương Thành, cũng chúng thuyết phân vân.

Niêm Hoa Đại Đế lão luyện thành thục, bọn họ là không chủ trương trợ giúp Cửu Dương Thiên Tông.

- Giang Trần Thiếu chủ, quan hệ giữa Cửu Dương Thiên Tông cùng chúng ta, chỉ có thể coi là bình thường. Hôm nay bọn hắn có cầu Lưu Ly Vương Thành chúng ta, tự nhiên sẽ khách khí... Niêm Hoa Đại Đế là cái thứ nhất đứng ra khuyên nhủ.

- Đúng vậy, Giang Trần Thiếu chủ, gấp rút tiếp viện Cửu Dương Thiên Tông, chưa hẳn phù hợp lợi ích của Lưu Ly Vương Thành chúng ta.

Trảm Không Đại Đế cũng khuyên nhủ.

Trong mắt Giang Trần tràn đầy cơ trí:

- Mọi người an tâm một chút chớ vội. Phong Vân Giáo lai giả bất thiện, nếu như các ngươi chỉ coi Phong Vân Giáo là thế lực mới nổi, vậy thì quá chủ quan rồi. Phong Vân Giáo này khẩu vị lớn như thế, mục tiêu cuối cùng, tất nhiên là Lưu Ly Vương Thành chúng ta.

Điểm này, Giang Trần căn bản không cần đi suy tính.

Hiện tại thế lực nào muốn quật khởi, muốn xưng bá Nhân loại cương vực, thì sao quấn qua được khai Lưu Ly Vương Thành?

Phong Vân Giáo tiêu diệt từng bộ phận, cuối cùng nhất, đầu mâu nhất định là chỉ hướng Lưu Ly Vương Thành.

Chờ tới khi đó một mình chiến đấu hăng hái, còn không bằng sớm tham gia.

Cái này là phách lực của Giang Trần, viễn siêu bọn người Niêm Hoa Đại Đế.

- Bàn Long, truyền lệnh tông môn trong thiên hạ, nói Lưu Ly Vương Thành ta hội minh thiên hạ, có chuyện quan trọng thương nghị, phàm là Tam phẩm tông môn trở lên, đều có thể tham gia.

Giang Trần đối mặt trái phải rõ ràng, xưa nay nghiêm túc, trực tiếp hạ lệnh.

Tuy Giang Trần không biết Phong Vân Giáo là địa vị gì, nhưng thế cục của Nhân loại cương vực hiện tại, căn bản không cho phép kéo dài, phải giải quyết dứt khoát!

Hiệu lệnh của Giang Trần vừa ra, Nhân loại cương vực không ai dám không theo.

Thậm chí, Nhân loại cương vực vốn là bị Phong Vân Giáo áp chế có chút trầm lặng, thoáng cái bắn ra sinh cơ cường đại.

Bởi vì, mọi người rốt cuộc nhìn thấy thái độ của Lưu Ly Vương Thành, Giang Trần Thiếu chủ lên tiếng. Hơn nữa Giang Trần vừa nói, là đại động tác.

Hội minh thiên hạ, Nhân loại cương vực hôm nay, ai cũng không nghi ngờ Giang Trần có tư cách này.

Chỉ sợ, cũng chỉ có Giang Trần mới có tư cách này.

Sau khi nhận được tin tức hội minh từ Lưu Ly Vương Thành, Tam phẩm tông môn trở lên của Nhân loại cương vực, đều cảm thấy rất phấn chấn, nô nức tấp nập.

Có chút tông môn nôn nóng, càng là trước tiên tổ chức đội ngũ, lao tới Lưu Ly Vương Thành.

Trước đó mở Long Hổ Phong Vân Hội, Lưu Ly Vương Thành đã cho người trong thiên hạ một kinh hỉ cự đại.

Lần này, Giang Trần Thiếu chủ hội minh thiên hạ, thanh thế so sánh với lần trước chỉ cao hơn chớ không thấp, nói không chừng, lần này sẽ có kinh hỉ càng lớn?

Dù không có kinh hỉ, cái hội minh này, rõ ràng cho thấy nhằm vào Phong Vân Giáo. Ba bốn năm nay, cả Nhân loại cương vực, đều sống ở trong bóng mờ của Phong Vân Giáo.

Nếu như Giang Trần Thiếu chủ xuất hiện, có thể xua tán bóng ma này, đích thật là chuyện tốt.

Cho nên, đạt được tin tức Giang Trần Thiếu chủ hội minh thiên hạ, thế lực khắp nơi đều cảm thấy rất phấn chấn. Cảm giác được đại cục của Nhân loại cương vực, rốt cục xuất hiện phá cục rồi.

Giang Trần cảm thụ được hào khí của Nhân loại cương vực, cũng rất giật mình. Hắn không nghĩ tới, mình bế quan mới hơn ba năm, vậy mà Phong Vân Giáo kia đã ở Nhân loại cương vực nhấc lên nhiều sóng to gió lớn, sâu xa ảnh hưởng đến thế cục của Nhân loại cương vực như thế.

- Phong Vân Giáo này, rốt cuộc làm cái trò gì?

Nội tâm Giang Trần tràn đầy nghi vấn.

Nếu như không phải sờ không rõ chi tiết, Giang Trần thật muốn như tiêu diệt Đan Hỏa Thành, trực tiếp giết đến tổng đà Phong Vân Giáo, đánh bọn hắn trở mình lại nói.

- Mạch lão ca cùng Tiêu Vân Tiêu Phong mất tích ba năm, sẽ cùng Phong Vân Giáo này có quan hệ hay không?

Trong đầu Giang Trần cũng đang suy tư vấn đề này.

Ánh mắt Giang Trần trong suốt, nhìn về phía những Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành, hỏi:

- Chư vị, về lai lịch của Phong Vân Giáo, các ngươi còn có đầu mối gì? Hoặc là có cách nhìn cụ thể gì không?

- Thiếu chủ, Nhân loại cương vực ta có bao nhiêu cường giả, không sai biệt lắm đều biết rõ. Phong Vân Giáo này, nhất định không phải cường giả của Nhân loại cương vực ta tổ kiến. Đương nhiên, cái này cũng không chắc chắn trăm phần trăm, thế giới Nhân tộc, đồng dạng có rất nhiều lão quái vật lánh đời không ra. Có lẽ, có mấy người trong bọn hắn tâm huyết dâng trào a?

- Nếu như là những cường giả lánh đời của Nhân tộc, bọn hắn muốn đi ra hít thở không khí, thì cũng thôi. Bổn thiếu chủ lo lắng nhất, vẫn là dị tộc thừa dịp hư mà vào.

Không biết vì cái gì, tuy ba năm trước Giang Trần trấn áp Đan Hỏa Thành, thế nhưng mà trong lòng của hắn một chút cũng không thoải mái.

Hắn một mực đều cảm thấy, thế cục của Nhân loại cương vực là huyền mà không quyết.

- Chư vị, tại đây không có người ngoài, có một số việc, Bổn thiếu chủ cũng muốn nghe cái nhìn của các ngươi.

Ngữ khí của Giang Trần ngưng trọng.

Tất cả mọi người rùng mình, biết rõ Giang Trần có khả năng muốn nói đại sự gì rồi.

Giang Trần cũng không quanh co lòng vòng:

- Ba năm này, ta bế quan tu luyện, võ đạo có chỗ đột phá. Bất quá, ba năm qua, ta cũng trầm tư suy nghĩ, suy nghĩ tương lai Nhân tộc. Chư vị có cảm thấy hay không, Nhân tộc chúng ta hôm nay, đã bị Giới Bi Chi Cảnh vây khốn, như là ếch ngồi đáy giếng. Nhìn như vững vàng, kì thực bấp bênh, vận mệnh căn bản không có chúa tể ở trong tay mình.

Đúng như Giang Trần nói, Nhân tộc từ Thượng Cổ đến nay, một mực bị giam cầm ở trên mảnh thổ địa này, đối với ngoại giới hoàn toàn không biết gì cả, đối với thế cục của toàn bộ Thần Uyên Đại Lục, cũng không biết gì cả.

Tuy nói ếch ngồi đáy giếng tàn khốc một chút, nhưng mà đích thật là sự thật.

Chỉ là, đối với những Đại Đế này mà nói, mỗi một cái đều là lão quái vật sống mấy ngàn tuổi, suy nghĩ của bọn hắn đã thâm căn cố đế, cảm thấy như vậy không có gì không tốt.

Cho nên, nghe Giang Trần ngôn luận kinh thế hãi tục, Niêm Hoa Đại Đế hơi có chút kinh ngạc:

- Giang Trần Thiếu chủ, sau Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, các tộc tu kiến Giới Bi Chi Cảnh, cũng là vì các tộc an bình. Mọi thứ có lợi, tất nhiên cũng có tệ. Nếu không có Giới Bi Chi Cảnh, làm sao để tộc chúng ta an bình mười mấy vạn năm? Làm sao để tộc chúng ta nghỉ ngơi lấy lại sức?

Niêm Hoa Đại Đế từ góc độ này mà nói, cũng không thể nói hắn nói sai.

Giới Bi Chi Cảnh bảo hộ, mọi người bình an, cũng không có gì không tốt, thậm chí có thể nói, đây mới là trạng thái xứng đáng.

Thế nhưng mà, nay nhất thời, kia nhất thời.

Lúc trước sau Thượng Cổ Phong Ma đại chiến, các tộc tầm đó cần hòa bình, cần có thời gian đến khôi phục vết thương, khôi phục nguyên khí.

Cho nên xây dựng Giới Bi Chi Cảnh, coi như là vì các tộc mang đến an bình trên trình độ nhất định.

---------

*****

Nhưng mà, Thượng Cổ đến nay, tuy thế cục biến hóa không lớn, nhưng mà đích thật là theo thời cuộc phát triển, bảo thủ hiển nhiên đã có chút theo không kịp tình thế rồi.

Giang Trần hít sâu một hơi, lạnh nhạt nói:

- Niêm Hoa Đại Đế nói, cũng không phải không có lý. Giới Bi Chi Cảnh từ Thượng Cổ đến nay, có lý do tồn tại của nó, cũng có công đức tồn tại của nó. Chỉ là... Mọi người có nghĩ tới hay không, Nhân loại cương vực chúng ta đối với thế cục bên ngoài, là hoàn toàn không biết gì cả, một ngày kia, nếu ngoại giới có tình thế hỗn loạn gì, Nhân loại cương vực chúng ta không có chút phong thanh, chẳng phải là ngồi chờ chết?

Đây cũng không phải là nói chuyện giật gân.

Ba gã Thiên Vị của Nam Đẩu Ly tộc xâm lấn, là cho Nhân tộc gõ vang cảnh báo, để cho mọi người biết rõ, dựa vào Giới Bi Chi Cảnh kia duy trì hòa bình, đã càng ngày càng không có tác dụng.

Thiên trường địa cửu, hiệu quả phong ấn của Giới Bi Chi Cảnh, cũng đang không ngừng suy yếu.

- Mọi người đừng tưởng rằng Bổn thiếu chủ nói chuyện giật gân. Tại Trầm Hương cốc, ba gã Thiên Vị cường giả của Nam Đẩu Ly tộc, không uổng phí khí lực oanh mở Giới Bi Chi Cảnh. Nếu như không phải lúc ấy bọn hắn hảo đại hỉ công, phá vỡ cấm chế của Thượng Cổ tông môn, thả Thiên Ma Ma Chủ ra, chỉ sợ hậu quả đã thiết tưởng không chịu nổi.

Ba Thiên Vị cường giả, có lẽ không cách nào trực tiếp tiêu diệt cả Nhân loại cương vực. Nhưng ba Thiên Vị cường giả, đủ để hoành hành tại Nhân loại cương vực.

Chỉ cần ba gã Thiên Vị cường giả kia cố ý, bảo trì bình thản, tại Nhân loại cương vực hảo hảo kinh doanh một phen, muốn khống chế Nhân loại cương vực, tuyệt đối không phải việc khó.

Cái này ý vị như thế nào?

Ý nghĩa Giới Bi Chi Cảnh mang đến an bình, đã càng ngày càng không vững chắc rồi.

Thế cục của Nhân loại cương vực, đã đến trình độ không phá thì không xây được.

Bàn Long Đại Đế trầm giọng hỏi:

- Giang Trần Thiếu chủ, ngươi trải qua Giới Bi Chi Cảnh nghiền nát cùng chữa trị, ngươi hẳn là có quyền lên tiếng nhất. Ngươi có mạch suy nghĩ gì, không ngại thả con săn sắt, bắt con cá rô, để cho chúng ta chút dẫn dắt?

Bàn Long Đại Đế không hổ là tâm phúc của Giang Trần, dẫn xuất chủ đề, để cho Giang Trần không lộ vẻ chuyên quyền độc đoán như vậy.

Giang Trần khẽ gật đầu:

- Ba năm qua, Bổn thiếu chủ một mực đang tự hỏi vấn đề này. Ta cảm thấy, Nhân loại cương vực, phải phá rồi lại lập. Ở Nhân loại cương vực co đầu rút cổ không ra, giả bộ như ngủ say, loại ngày này, không có khả năng kéo dài quá lâu.

- Chỉ giáo cho?

Tất cả mọi người nghiêm nghị.

- Có Nam Đẩu Ly tộc, thì tất nhiên còn có tộc đàn khác. Giới Bi Chi Cảnh của Nhân loại cương vực, có lẽ có rất nhiều chỗ a? Hôm nay thành Đông phá, chúng ta đi bổ thành Đông. Ngày nào đó Tây tường phá, chúng ta lại đi bổ Tây tường. Thế nhưng mà các ngươi có nghĩ tới hay không, vạn nhất ngày nào đó Đông Nam Tây Bắc các nơi cùng phá, đến lúc đó chúng ta bổ ở đâu?

Nhân loại cương vực, thật giống như một cái nhà gỗ mục nát.

Bình thường không gió thổi trời mưa, còn nhìn không ra cái gì.

Một khi gió thổi trời mưa, liền lộ ra bấp bênh.

Ngữ khí của Niêm Hoa Đại Đế ngưng trọng:

- Giang Trần Thiếu chủ, Giới Bi Chi Cảnh, từ xưa đã có. Có lẽ, Giới Bi Chi Cảnh ở Trầm Hương cốc phá vỡ, chỉ là nhân tố ngẫu nhiên, không tính là đại biểu phổ biến? Lão phu ngược lại cảm thấy, Giới Bi Chi Cảnh còn ở đó rất tốt, không có lý do gì tự chúng ta đi phá nó a?

Kỳ thật Giang Trần không phải muốn động Giới Bi Chi Cảnh kia, mà là muốn mượn Giới Bi Chi Cảnh này, động tư duy bị giam cầm nghiêm trọng của mọi người.

Lời nói không dễ nghe, những lão gia hỏa này, đã hoàn toàn mất đi nhuệ khí lúc tuổi còn trẻ. Bọn hắn nghĩ đến chỉ là giữ vững cơ nghiệp, quản tốt một mẫu ba phần đất của mình.

Muốn cải biến suy nghĩ của bọn hắn, chủ động đi ra ngoài, đây quả thực là quá khó khăn.

Ở trên vấn đề này, ngoại trừ Bàn Long Đại Đế coi như cấp tiến ra, coi như là Tịch Diệt Đại Đế, cũng cầm thái độ bảo thủ.

Chỉ là, Tịch Diệt Đại Đế sẽ không giống Niêm Hoa Đại Đế, công khai nói ra.

Cũng không phải nói Niêm Hoa Đại Đế là công nhiên đối nghịch Giang Trần, mà là đứng trên lập trường của hắn, có loại suy nghĩ này cũng không khó lý giải.

Người đã già, hùng tâm không khỏi sẽ suy yếu. Mà Niêm Hoa Đại Đế nhất mạch, bản thân đã khuyết thiếu hùng tâm tráng chí, ưa thích thanh thản lạnh nhạt, thích ứng trong mọi tình cảnh.

Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên bên ngoài vội vã đi vào một thân ảnh.

Thân ảnh ấy uyển chuyển, là thân muội muội Từ Thanh Tuyền.

Từ Thanh Tuyền trên danh nghĩa vẫn là đệ tử Nguyệt Thần Giáo, theo lý thuyết, nàng là không thể tự tiện xông vào trọng địa.

Bất quá, lúc này đây, Từ Thanh Tuyền vội vàng, trên mặt tràn đầy ngưng trọng.

- Ca ca, Nguyệt Thần Giáo Hứa San Thánh Nữ đến rồi. Nàng nói...

Từ Thanh Tuyền nói đến đây, có chút chần chờ, ánh mắt hơi lo lắng nhìn những Đại Đế ở đây.

- Không ngại, ở đây không có người ngoài, nói thẳng không sao.

Từ Thanh Tuyền gật đầu:

- Hứa San Thánh Nữ mang đến tin tức, Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa của Nguyệt Thần Giáo xuất hiện vết rách. Tràn đầy nguy cơ! Ba vị giáo chủ phái ta, đã mang theo tinh anh trong giáo, tiến về Giới Bi Chi Cảnh xem xét. Đồng thời, các nàng phái Hứa San Thánh Nữ đến đây báo tin cho ngươi.

Lời vừa nói ra, hiện trường tĩnh mịch.

Tây Bắc chi địa, địa thế bao la. Nhưng mà rất nhiều rất nhiều đều là hoang vu sa mạc, là tuyệt địa khó có thể thai nghén tánh mạng.

Ở trong tuyệt địa, Thượng Cổ cường giả xây dựng Giới Bi Chi Cảnh, chính là vì chống cự Man tộc đến từ Tây Bắc.

Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa, so sánh với địa phương khác còn trọng yếu hơn. Bởi vì tại thời đại Thượng Cổ, ngoài Tây Bắc tuyệt địa, ở chủng tộc phi thường đáng sợ... Khổ Man tộc.

Khổ Man tộc này, danh như ý nghĩa, phi thường dã man, chỗ cư trụ, cũng phi thường gian khổ. Chính bởi vì điều kiện gian khổ, nên tính cách của chủng tộc này phi thường kiên nhẫn, tôn trọng Nguyên Thủy!

Cho nên, mới được xưng là Khổ Man tộc!

Khổ Man tộc này, vẫn là khắc tinh của Thượng Cổ Nhân tộc. Mỗi lần Khổ Man tộc cuốn tới, Nhân tộc đều tổn thất thảm trọng.

Có thể nói, trước khi Thượng Cổ Ma tộc xâm lấn, Thần Uyên Đại Lục này, Khổ Man tộc là khắc tinh lớn nhất của Nhân tộc, cũng là ác mộng lớn nhất của Nhân tộc!

Tin tức ngoài ý muốn này, làm cho không khí hiện trường thoáng cái trở nên cực kỳ xấu hổ. Nhất là Niêm Hoa Đại Đế, trên mặt vốn ung dung thanh thản, giờ phút này cũng âm trầm như nước.

Mới vừa rồi hắn còn thổi phồng Giới Bi Chi Cảnh, còn nói Trầm Hương cốc Giới Bi Chi Cảnh nghiền nát, chỉ là một cái ngoài ý muốn.

Hôm nay, Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa lại xuất hiện vết rách.

Cái này thật đúng là phòng bị dột trời mưa cả đêm.

Giới Bi Chi Cảnh bên Trầm Hương cốc nghiền nát, bọn hắn phải đối mặt, chỉ là Nam Đẩu Ly tộc. Cái chủng tộc này ở thời đại Thượng Cổ, còn không cường đại bằng Nhân tộc. Cho nên Giang Trần nói có ba Thiên Vị cường giả, Niêm Hoa Đại Đế còn có chút bán tín bán nghi.

---------

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)