Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1456

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1456: Phong Vân Giáo chủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Giáo chủ, Lưu Ly Vương Thành đây là muốn hướng chúng ta tuyên chiến sao?

- Trước đây ít năm, Lưu Ly Vương Thành tiêu diệt Đan Hỏa Thành, cơ hồ là muốn thống nhất Nhân loại cương vực. Bất quá, tiểu tử kia rốt cuộc quá non, sau khi tiêu diệt Đan Hỏa Thành, lại không có thừa cơ để cho thế lực khắp nơi thần phục. Làm cho hiện tại thế lực khắp nơi vẫn là chia rẽ. Hắc hắc, cái này đúng là cơ hội để Phong Vân Giáo chúng ta quật khởi a.

- Hừ, các ngươi quá đánh giá thấp tiểu tử Giang Trần kia rồi. Hắn không có bắt buộc tất cả thế lực thần phục, đó là bởi vì như vậy sẽ làm cho mọi người phản cảm. Mục tiêu cuối cùng nhất của Lưu Ly Vương Thành hắn, nhất định là thống nhất Nhân loại cương vực, để cho tất cả thế lực thần phục hắn! Chỉ có điều, hắn không có nóng vội, mà là thả dây dài câu cá lớn mà thôi!

- Nói rất có lý, tiểu tử Giang Trần kia, nghĩ vô cùng lâu dài. Hắn để cho Tỉnh Trung Đại Đế ở Đan Hỏa Thành, chỉnh biên Đan Hỏa Thành, hợp nhất cường giả tán tu các nơi. Nhìn về phía trên, hiển nhiên là muốn lợi dụng ưu thế của Đan Hỏa Thành, tái tạo một thế lực lớn, nghe theo Lưu Ly Vương Thành chỉ huy. Kể từ đó, một nam một bắc, toàn diện khống chế Nhân loại cương vực!

- Tiểu tử giảo hoạt, Phong Vân Giáo chúng ta, tuyệt đối không thể để cho hắn thực hiện được!

Những cao tầng Phong Vân Giáo này, ngươi một lời, ta một câu, đều nhao nhao kêu lên.

Phong Vân Giáo giáo chủ rất hài lòng phản ứng của bọn giáo chúng.

Hắn muốn đúng là hiệu quả như vậy, muốn đúng là loại tâm lý căm thù giặc này.

Trước đây, Phong Vân Giáo mới bắt đầu quật khởi, Phong Vân Giáo chủ cũng không phải là không có lo lắng qua, lo lắng Lưu Ly Vương Thành kia quá cường thế, rất nhiều cường giả sẽ không bị Phong Vân Giáo hắn hấp dẫn.

Bất quá, sự tình tiến triển, lại thuận lợi ra ngoài ý định. Lúc ban đầu, Phong Vân Giáo thông qua một ít thủ đoạn nhận không ra người, lôi kéo đến một đám cường giả.

Đến hậu kỳ, khẩu hiệu cùng giáo lí của Phong Vân Giáo, dần dần bị truyền bá ra. Sau khi chứng kiến dã tâm của Phong Vân Giáo, rất nhiều cường giả kiệt ngao bất tuần, có được dã tâm, đều nhao nhao chủ động tới quăng.

Những cường giả này, đa số là tán tu, cũng không có thiếu cường giả tông môn, đương nhiên cũng có một ít là dư nghiệt của Đan Hỏa Thành cùng Bất Diệt Thiên Đô, thậm chí còn có chút là lão quái vật lánh đời bao nhiêu năm.

Nói ngắn lại, bọn họ đều là bị Phong Vân Giáo hấp dẫn tới.

Nhất là những cường giả đỉnh cấp kia, ví dụ như Phong Vân Bát Đế, trong bọn họ có hơn phân nửa, là bị Phong Vân Giáo giáo chủ hứa hẹn hấp dẫn đến.

Bởi vì Phong Vân Giáo giáo chủ hướng bọn hắn đồng ý, sẽ tặng bọn hắn một cọc cơ duyên. Cọc cơ duyên này, nói không chừng có thể để bọn hắn có được tư cách trùng kích Thiên Vị.

Loại đồng ý này, đối với cường giả Đế cảnh mà nói, là hấp dẫn căn bản không cách nào cự tuyệt.

Thậm chí, Tử U Đại Đế, Mặc Triết Đại Đế nổi danh nhất trong tán tu, cũng chịu đựng không được hấp dẫn của Phong Vân Giáo giáo chủ, nhao nhao gia nhập Phong Vân Giáo.

Đương nhiên, dùng thực lực cùng địa vị của bọn hắn, tự nhiên là nhận được một vị trí Phong Vân Bát Đế.

Bất kỳ một cái nào trong Phong Vân Bát Đế, hoặc là cự đầu tán tu giới, hoặc là cường giả lánh đời của tông môn, hoặc là cường giả lai lịch thần bí khó lường.

Đương nhiên, Phong Vân Bát Đế hiện tại, cũng không phải là sẽ không thay đổi. Nếu như có càng nhiều cường giả cao cấp gia nhập, Phong Vân Bát Đế tùy thời có khả năng biến thành Phong Vân thập đế, thập nhị đế...

Nói ngắn lại, cấp bậc Pháp vương này, là tồn tại gần với Phong Vân Giáo chủ.

- Giang Trần này, Bổn giáo chủ không thể không thừa nhận, không giống bình thường. Năm đó Bổn giáo chủ ẩn núp Trầm Hương cốc, bái kiến kẻ này một lần. Người này, thật có Đại Khí Vận. Luận thực lực, không ít người đang ngồi ở đây, đều có thực lực đả bại hắn. Nhưng thật muốn đánh, người có thể ở trên tay hắn chiếm được tiện nghi, tuyệt đối không nhiều lắm. Thậm chí... Có khả năng là không có một cái nào.

Thanh âm của Phong Vân Giáo chủ không vội không chậm, thời điểm nói đến Giang Trần, ngữ khí cũng không che dấu mình bội phục. Lời này, lại để cho thủ hạ có chút buồn bực.

- Giáo chủ, tiểu tử kia là không tệ, bất quá hắn đơn giản là một gia hỏa giỏi dựa thế. Muốn nói bản thân hắn mạnh bao nhiêu, thuộc hạ thật đúng là không phục.

Người nói lời này, đương nhiên là Tử U Đại Đế.

Tử U Đại Đế này, nằm trong Phong Vân Bát Đế, địa vị cực cao. Năm đó hắn cùng Đan Cực Đại Đế cũng coi như có chút sâu xa, từng theo Đan Cực Đại Đế tìm Giang Trần phiền toái.

Lúc ấy cũng đã gặp thủ đoạn của Giang Trần.

Tử U Đại Đế thừa nhận Giang Trần rất giỏi, nhưng muốn nói thực lực bản thân, không dùng một ít bàng môn tả đạo, Tử U Đại Đế không tin Giang Trần sẽ mạnh như vậy.

Ít nhất, hắn cảm giác mình hoàn toàn có thể trấn áp Giang Trần.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết phải là công bình giao chiến.

Nếu như Giang Trần triệu hồi Thiên Vị cường giả đáng sợ của Cự Thạch nhất tộc ra, cái kia lại phải nói khác rồi.

- Giáo chủ, Giang Trần này, ở Nhân loại cương vực làm ra một tí trò. Bất quá, chính như Tử U đạo hữu nói, hắn chỉ giỏi về dựa thế. Năm đó mượn Khổng Tước Đại Đế, về sau mượn bọn người Tỉnh Trung Đại Đế, Vô Song Đại Đế... Hôm nay, lại mượn thế Thiên Vị cường giả của Cự Thạch nhất tộc.

- Ai, tiểu tử kia thật may mắn. Nhân loại cương vực chúng ta, bao nhiêu năm không có xuất hiện qua Thiên Vị cường giả rồi, hắn làm sao lại...

Hiển nhiên, mọi người đối với Giang Trần gặp gỡ, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút không phục. Về phần Giang Trần lấy được những thành tựu kia, bọn hắn cũng thừa nhận, nhưng không tin khoa trương đến cỡ nào.

Tùng Hạc Đan cũng tốt, Đế Lăng Đan cũng tốt, những điều này đều là thành tựu đan đạo, không phải công tích vĩ đại trên võ đạo.

Thế giới võ đạo, mọi người nhận thức trực quan nhất, là phải thông qua võ đạo đến cân nhắc.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao rất nhiều cường giả của Nhân loại cương vực còn không chịu phục. Lẽ ra, Giang Trần làm rất nhiều đại sự kia, sớm nên nhất thống Nhân loại cương vực, không có bất kỳ thanh âm khác thường.

Nhưng trên thực tế, lại không phải như thế.

Ngay cả những Nhất phẩm tông môn kia, tuy e ngại Lưu Ly Vương Thành, nhưng cũng không có mấy cái lựa chọn đầu rạp xuống đất bái phục Giang Trần.

Nói một cách khác, trước khi thực lực võ đạo của Giang Trần không có ưu thế áp đảo, hắn còn không cách nào trở thành lĩnh tụ của Nhân tộc.

Mà Phong Vân Giáo chủ, tại sao ngắn ngủn ba bốn năm thời gian, đạt được nhận đồng rộng khắp như thế, đạt được nhiều quy hàng như thế?

Đó là bởi vì, Phong Vân Giáo chủ biểu hiện ra thực lực viễn siêu cường giả Đế cảnh, có thể đem tất cả cường giả Đế cảnh đùa bỡn trong bàn tay.

Đó là thực lực áp đảo tuyệt đối.

Hơn nữa giáo lí tràn ngập tính xâm lược của Phong Vân Giáo, để cho rất nhiều cường giả có dã tâm, thấy được hi vọng thỏa mãn dã tâm của mình.

---------

*****

Ăn nhịp với nhau, mới khiến Phong Vân Giáo ở ngắn ngủn mấy năm, hấp dẫn đến nhiều cường giả gia nhập liên minh như thế.

Nói cho cùng, vẫn là cường giả vi tôn.

Về phần Phong Vân Giáo chủ này là người nào, từ đâu tới, sau lưng thân phận là gì, những đều này không trọng yếu.

Trọng yếu chỉ có một, hắn là cường giả siêu việt Đế cảnh, là Thiên Vị cường giả không hề tranh luận!

Phong Vân Giáo chủ cười nhạt một tiếng:

- Chư vị, các ngươi nhận thức đối với Giang Trần, vẫn có chút bất công. Đúng vậy, hiện tại tính toán ra, hắn là đứng ở mặt đối lập của bổn đế. Bất quá, chính là bởi vì đứng ở mặt đối lập, chúng ta phải công chính nhận thức kẻ này. Nếu như chỉ coi rẻ, cái này là mù quáng tự đại. Nói thật, trong Nhân loại cương vực, Bổn giáo chủ có chút kiêng kị duy nhất, là Giang Trần này. Về phần những người khác... Phong Vân Giáo chủ cũng không nói gì nữa, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.

Những người khác, hắn căn bản chướng mắt.

- Giáo chủ, ngươi đã để mắt tiểu tử Giang Trần kia như thế, dùng thần thông của ngài, sao không trực tiếp giá lâm Khổng Tước Thánh Sơn, trấn áp kẻ này, để cho hắn thần phục giáo chủ ngài?

- Đúng vậy, nếu trực tiếp trấn áp Giang Trần, Nhân loại cương vực, còn ai có thể cùng giáo chủ đối kháng? Một lần vất vả suốt đời nhàn nhã!

- Giáo chủ, Giang Trần này hội minh thiên hạ, nếu không, chúng ta trực tiếp giết đến hiện trường hội minh, cầm xuống tiểu tử kia, thừa cơ mà chuyển biến thành giáo chủ ngài hội minh thiên hạ?

Đề nghị này, đã nhận được rất nhiều tán thành.

Phong Vân Giáo chủ biểu lộ lạnh nhạt, mỉm cười:

- Cái đề nghị này không tệ, chỉ là không khỏi quá liều lĩnh. Đầu tiên, Lưu Ly Vương Thành là Thượng Cổ truyền thừa chi địa, có rất nhiều nội tình mà các ngươi không nhận thức đến. Tùy tiện sát nhập, vạn nhất kích phát Thượng Cổ truyền thừa, mặc dù là Bổn giáo chủ ta, cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt.

- A? Thượng Cổ truyền thừa chi địa?

Tất cả mọi người có chút nghi hoặc.

- Đúng vậy, Lưu Ly Vương Thành ở thời đại Thượng Cổ Phong Ma, liền bắt đầu tu kiến. Người tu kiến Lưu Ly Vương Tháp, càng là một trong những lĩnh tụ Nhân tộc thời đại Thượng Cổ năm đó. Các ngươi nói, nội tình của Lưu Ly Vương Thành này sẽ như thế nào?

Phong Vân Giáo chủ nói chuyện, làm cho những phần tử cuồng nhiệt kia, thoáng cái không một tiếng động.

Khó trách Lưu Ly Vương Thành một mực phồn vinh như vậy, nguyên lai nội tình quá thâm hậu.

- Giáo chủ, nói như vậy, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

- Đúng vậy a, nếu không thể đánh, vậy thì không dễ làm rồi.

Phong Vân Giáo chủ cười nhạt nói:

- Lưu Ly Vương Thành huy hoàng, đó là phúc trạch từ thời đại Thượng Cổ. Trước khi Giang Trần xuất hiện, Lưu Ly Vương Thành huy hoàng, kỳ thật đã xuống dốc. Cho dù là ở trong tay Khổng Tước Đại Đế, Lưu Ly Vương Thành kia cũng không quá đáng là kéo dài hơi tàn mà thôi.

Lời này, rất nhiều người nghe, đều cảm thấy có chút là lạ.

Bởi vì, những người này đều là cường giả của Nhân loại cương vực. Ở thời đại bọn hắn, Khổng Tước Đại Đế là một trong những lĩnh tụ của Nhân loại cương vực.

Muốn nói nhân phẩm của Khổng Tước Đại Đế, mặc dù là những gia hỏa kiệt ngao bất tuần này, cũng phải nhận đồng.

Ít nhất, Khổng Tước Đại Đế không có ỷ vào Lưu Ly Vương Thành cường đại, liền khắp nơi hoành hành ngang ngược. Điểm này, phẩm cách của Khổng Tước Đại Đế, ít nhất tốt gấp trăm lần Đan Cực Đại Đế.

- Bổn giáo nói như vậy, trong nội tâm các ngươi nhất định cảm thấy nghi hoặc. Vì cái gì Khổng Tước Đại Đế hoàn mỹ trong nội tâm các ngươi, ở trong mắt bổn đế, sẽ không chịu được như thế?

- Cũng không phải nói Khổng Tước Đại Đế thật sự không chịu nổi, mà là lúc hắn tại vị, quá mức bảo thủ. Hoặc là nói, tâm tư của hắn, căn bản không có ở trên xưng vương xưng bá. Khổng Tước Đại Đế này, chủ nghĩa lý tưởng quá mức, có quá nhiều cảm xúc bi thiên thương người, thậm chí có tình kết chúa cứu thế. Nhưng hắn lại quên, những chủ nghĩa anh hùng này, đó là cần thực lực đi thực hiện. Hắn thống trị Lưu Ly Vương Thành, ngay cả đệ nhất Nhân loại cương vực cũng làm không được, hắn lấy cái gì đi thực hiện những lý niệm này? Những năm đó, loại ngu xuẩn như Đan Cực Đại Đế, lại làm cho Lưu Ly Vương Thành nhiều lần kinh ngạc. Cái này là địa phương sai lầm nhất của Khổng Tước Đại Đế.

Tất cả mọi người trầm mặc, lại không thể không thừa nhận, Phong Vân Giáo chủ nói, vẫn là có phần đạo lý.

Tại thời đại của Khổng Tước Đại Đế, Lưu Ly Vương Thành ở trên khí thế, là không bằng Đan Hỏa Thành.

- Giáo chủ, thực lực của Khổng Tước Đại Đế, tại thời đại kia, coi như là đỉnh cấp rồi. Chỉ có điều, hắn người này, hoàn toàn chính xác không có dã tâm tranh bá thiên hạ gì.

- Đỉnh cấp?

Phong Vân Giáo chủ cười nhạt một tiếng.

- Đây chẳng qua là đứng ở góc độ của các ngươi. Nhân loại cương vực là sa đọa, nhưng không có sa đọa đến một bước như các ngươi tưởng tượng. Bổn giáo chủ có thể xác định nói, Nhân loại cương vực này, Thiên Vị cường giả, tuyệt đối có, hơn nữa không chỉ một hai cái. Chỉ có điều, những lão gia hỏa này, đã ích kỷ đến tình trạng không muốn động thoáng một phát rồi. Sợ động nhiều thoáng một phát, liền sẽ ảnh hưởng đến thọ nguyên của bọn hắn. Dù sao, Linh lực của Nhân loại cương vực này, đối với Thiên Vị cường giả mà nói, thật sự quá mỏng manh.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người sắc mặt đại biến.

Nhân loại cương vực, có Thiên Vị cường giả, hơn nữa không chỉ một cái?

Cái này thật đúng là tin tức nặng cân, còn không phải tin tức nặng cân bình thường a. Triệt để phá vỡ nhận thức của mọi người đối với Nhân loại cương vực a.

- Giáo chủ, ngươi nói là, Nhân loại cương vực, có Thiên Vị cường giả?

Con mắt của Mặc Triết Đại Đế bỗng nhiên sáng ngời, lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.

Cặp đồng tử màu tím của Tử U Đại Đế lập loè bất định, cũng không biết nghĩ đến mấy thứ gì đó.

Phong Vân Giáo chủ nói chuyện, đích thật là phá vỡ nhận thức của mọi người.

Ở trong nhận thức của mọi người, cường giả mạnh nhất Nhân loại cương vực, là cường giả Đế cảnh, như Đan Cực Đại Đế cùng Khổng Tước Đại Đế vậy.

Lại cao, trước kia bọn hắn thật đúng là chưa nghe nói qua.

Thẳng đến Phong Vân Giáo chủ xuất hiện, thẳng đến Giang Trần triệu hồi ra sinh linh Cự Thạch nhất tộc, trấn áp Đan Cực Đại Đế, cả Nhân loại cương vực mới chậm rãi tiếp nhận Thiên Vị cường giả.

Nhưng dù là sinh linh của Cự Thạch nhất tộc, thực lực cũng không có khôi phục trình độ thời đại Hoang Cổ, hiện nay nhiều lắm là tính toán nửa bước Thiên Vị đến Tiểu Thiên Vị.

Cách trạng thái đỉnh phong, một phần năm cũng không có khôi phục đến.

Hơn nữa, dùng trình độ Linh lực cùng tài nguyên của Nhân loại cương vực hiện tại, muốn khôi phục trạng thái đỉnh phong, cơ hồ là không có bao nhiêu khả năng.

Bởi vì tiêu hao trong đó, hoàn toàn chính xác không phải Nhân loại cương vực hiện tại có thể thừa nhận được.

Ngữ khí của Phong Vân Giáo chủ lạnh nhạt:

- Thiên Vị cường giả, tuyệt đối có. Chỉ là, Thượng Cổ đại chiến qua đi, Nhân loại cương vực tổn thương quá lớn, làm cho tất cả mọi người cho rằng, Nhân loại cương vực từ nay về sau cáo biệt thời đại Thiên Vị cường giả. Trên thực tế, đây là một truyền nhầm...

---------

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)