Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1462

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1462: Kì thực hư chi, hư thì thực chi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Tố Hoàn Chân nói, làm cho tất cả tông môn đều động dung.

Tổ bị phá, không còn trứng lành!

Bảy chữ này, phi thường trực quan, trùng kích tâm linh của tất cả mọi người. Đúng vậy, nếu như tổ chim bị phá, ở trong tổ chim còn có trứng chim nguyên vẹn sao?

Đạo lý này rất đơn giản.

Phong Vân Giáo, hiện tại rõ ràng cho thấy muốn xưng bá Nhân tộc, muốn nhét tất cả tông môn, thế lực vào Phong Vân Giáo hắn.

Mà dã tâm của Phong Vân Giáo, không đơn thuần là Nhân loại cương vực, rất rõ ràng bọn hắn còn nghĩ đến thế giới bên ngoài. Nhìn bọn hắn phá hư Giới Bi Chi Cảnh, là được biết một hai rồi.

Đây cũng là vì cái gì tất cả mọi người hoài nghi, Phong Vân Giáo giáo chủ kia đến cùng có phải Nhân tộc hay không?

Tất cả mọi người cảm thấy, loại cử động này, không giống như là một Nhân tộc bình thường gây nên. Nhân tộc kiêu hùng, dù dã tâm lại lớn, cũng không đem Nhân tộc an nguy coi thành trò đùa.

Mở Giới Bi Chi Cảnh ra, đây chính là thế cục nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.

Chỉ cần đầu óc của Phong Vân Giáo giáo chủ bình thường, sẽ không thể không nghĩ đến điểm này. Thế nhưng mà hắn vẫn khư khư cố chấp.

Như vậy, đối với thân phận của Phong Vân Giáo giáo chủ này, mọi người không thể không tỏ vẻ hoài nghi.

Đây cũng là vì cái gì Giang Trần vẫn cảm thấy, Phong Vân Giáo giáo chủ kia có lẽ không phải lão quái vật lánh đời của Nhân tộc.

Nếu như là lão quái vật lánh đời của Nhân tộc, sẽ không xem thường vận mệnh của Nhân tộc như thế.

Có lẽ, có chút tu sĩ sau khi tu vi đạt tới cấp độ nhất định, thân nhân, người yêu bên cạnh hắn, bởi vì tuế nguyệt trôi qua mà đã chết đi.

Loại tu sĩ này, thường thường sẽ trở nên thập phần đạm mạc, tình cảm mỏng, làm việc sẽ trở nên dị thường cùng không kiêng nể gì cả.

Nhưng mà, chính thức muốn tới trình độ diệt sạch nhân luân, bỏ qua hết thảy, vẫn là không nhiều lắm.

Tất cả Nhất phẩm tông môn, đều nhao nhao tỏ thái độ, tỏ vẻ vì Nhân tộc đại nghĩa, tuyệt đối sẽ không tư lợi, mà sẽ đặt Nhân tộc đại nghĩa ở vị trí đầu tiên.

Ít nhất, ở trên thái độ, Giang Trần là thấy không xảy ra vấn đề gì.

- Giang Trần Thiếu chủ, hiện tại chúng ta cũng hoàn thành kết minh. Bước tiếp theo, có phải đại quân tiếp cận, công phạt Phong Vân Giáo hay không?

- Đúng vậy, Phong Vân Giáo kiêu ngạo như vậy, cũng nên giáo huấn bọn hắn một chút rồi.

- Nếu để như vậy, cả Nhân loại cương vực, đều bị bọn hắn tai họa đến gà chó không yên.

Gần đây, Phong Vân Giáo đích thật là quá hung hăng càn quấy bá đạo.

Một phương diện muốn tiến công Cửu Dương Thiên Tông, một phương diện khác, từng đại tông môn thế lực lớn, cơ hồ đều nhận được mật tín của Phong Vân Giáo, yêu cầu bọn hắn sửa kỳ đổi màu cờ, đầu hàng Phong Vân Giáo.

Cho nên, mọi người đối với Phong Vân Giáo, đều có một loại kiêng kị nói không nên lời.

Một hai tông môn không thể trêu vào Phong Vân Giáo, hiện tại tất cả mọi người kết minh, tự nhiên cảm thấy đây là thời cơ đối kháng Phong Vân Giáo tốt nhất.

Ánh mắt của mọi người tha thiết, tràn ngập chờ mong mà nhìn Giang Trần, chờ đợi Giang Trần lên tiếng.

Giang Trần trầm ngâm hồi lâu, lúc này mới mở miệng:

- Phong Vân Giáo làm xằng làm bậy, phải công phạt. Chỉ là, hiện tại Phong Vân Giáo thần thần bí bí, chúng ta hiểu rõ Phong Vân Giáo, tiếp cận với không. Hiện tại lèm nhèm tiến về công phạt, nói không chừng là vừa lòng Phong Vân Giáo.

Cũng không phải Giang Trần sợ phiền phức, tại Nhân loại cương vực, còn thực không có thế lực nào có thể làm cho hắn cảm thấy sợ hãi.

Nhưng Giang Trần hiện tại, sớm đã qua niên kỷ nhiệt huyết choáng váng đầu óc.

Tại sao Phong Vân Giáo phải kiêu ngạo như vậy? Vì cái gì dám ương ngạnh như vậy? Chẳng lẽ bọn hắn không biết, làm như vậy dễ dàng gây công phẫn?

Thế nhưng mà, Phong Vân Giáo lại rất nghiêm túc, cực kỳ hung hăng càn quấy.

Nhìn về phía trên, Phong Vân Giáo căn bản không sợ thế lực khắp nơi làm gì bọn hắn. Loại thái độ này nói rõ, Phong Vân Giáo hoàn toàn chính xác rất nắm chắc.

Nói không chừng, đây là Phong Vân Giáo cố ý, vì chính là chọc giận thế lực khắp nơi.

Giang Trần được mọi người tuyển làm Minh chủ, tự nhiên không thể như những người phái dưới, muốn ra là ra. Hắn hiện tại cần chính là ổn trọng.

Bởi vì, hiện tại bất kỳ một quyết định khinh suất nào của hắn, sinh ra được được mất mất, ảnh hưởng đều không phải là một mình hắn, mà sẽ tác động cả Nhân loại cương vực. Thậm chí ảnh hưởng đến Nhân tộc hưng suy.

Tố Hoàn Chân tán thán nói:

- Mọi người an tâm một chút chớ vội. Bổn viện chủ cảm thấy, Giang Trần Thiếu chủ nói có lý. Cái gọi là biết mình biết người, trăm trận trăm thắng. Chúng ta bây giờ đối với Phong Vân Giáo biết rõ bao nhiêu? Nếu như không phải mới vừa rồi Tử U Đại Đế đến khoe khoang thoáng một phát, chúng ta thậm chí cũng không biết Phong Vân Giáo giáo chủ này là Thiên Vị cường giả.

Hoàn toàn chính xác, Phong Vân Giáo quật khởi quá ngắn, mọi người đối với Phong Vân Giáo, thật đúng là hiểu rất qua loa.

- Giang Trần Thiếu chủ, chúng ta tất cả nghe theo ngươi. Chừng nào ngươi phát ra hiệu lệnh, chúng ta nhất định động viên toàn tông, cùng Phong Vân Giáo quyết sống mái!

- Đúng, đều nghe Giang Trần Thiếu chủ.

Giang Trần mỉm cười nói:

- Nhiều người khẩu tạp, cũng không thể hiện trường chế định kế hoạch tác chiến. Bằng không thì nói không chừng vừa quay đầu lại, tin tức liền tới tay Phong Vân Giáo rồi. Mặc dù muốn công phạt Phong Vân Giáo, cũng phải là mấy cự đầu bàn bạc, xác định phương hướng, xác định kế hoạch...

Thế giới võ đạo công phạt, sẽ rất ít có thiên quân vạn mã xuất động. Như Vương Quốc thế tục, động một cái là trăm vạn đại quân giao chiến, cơ hồ là không thể nào phát sinh.

- Trước khi kế hoạch công phạt đi ra, chúng ta tạm thời án binh bất động.

...

Tử U Đại Đế mang người đến đi vội vàng, đã đi ra biên cảnh của Lưu Ly Vương Thành, trong tay đột nhiên nắm một đạo lưu quang, đúng là một đạo truyền thức phù.

Đọc xong, trên mặt Tử U Đại Đế lộ ra nụ cười quỷ dị:

- Kết minh? Quả thực là chó má!

Trong giọng nói của Tử U Đại Đế, lộ ra một tia khinh thường.

- Bất quá, Giang Trần này, tuổi còn trẻ, cư nhiên bảo trì bình thản như thế. Không có ở hiện trường hạ lệnh vây công chúng ta, hôm nay ở dưới Phong Vân Giáo áp bách, vậy mà không có nóng lòng mượn đại thế kết minh thảo phạt Phong Vân Giáo, lòng dạ rất sâu a.

Đám người Tử U Đại Đế, rất nhanh liền về tới tổng đà Phong Vân Giáo.

- Giáo chủ, Giang Trần kia không tán thưởng, công nhiên cự tuyệt giáo chủ thưởng thức. Hơn nữa, còn nói năng lỗ mãng, nhục mạ Phong Vân Giáo ta!

Tử U Đại Đế đối với Giang Trần, cho tới bây giờ sẽ không có hảo cảm, lúc này, tự nhiên là thêm mắm thêm muối.

Giang Trần cự tuyệt, thật không có vượt qua Phong Vân Giáo giáo chủ ý liệu, nghe được Tử U Đại Đế tự thuật, Phong Vân Giáo giáo chủ nhàn nhạt gật đầu.

- Kinh Vân Pháp Vương, việc này ngươi không có làm mất uy phong của Phong Vân Giáo, xử lý vô cùng tốt.

Kinh Vân Pháp Vương, là phong hào của Tử U Đại Đế.

---------

*****

Tử U Đại Đế thấy giáo chủ rõ ràng không có nửa điểm trách cứ, ngược lại hết thảy như trong dự liệu, cũng có chút kì quái.

- Giáo chủ, tiểu tử này vô lễ như thế, chẳng lẽ giáo chủ không có ý định cho hắn một chút giáo huấn?

Tử U Đại Đế rất mang thù, nghĩ đến Giang Trần khinh thường hắn, hắn cảm thấy mình bị mạo phạm.

- Giáo huấn hắn, còn nhiều thời gian. Bổn giáo chủ sẽ không bởi vì cảm xúc nhất thời, mà làm trễ nãi kế hoạch chỉnh thể.

Ngữ khí của Phong Vân Giáo giáo chủ lộ ra ý vị thâm trường.

Khóe miệng tràn ra một nụ cười quỷ dị, Phong Vân Giáo giáo chủ quay đầu hỏi một người khác:

- Bạo Phong Pháp vương, sự tình Tây Bắc tuyệt địa, làm được thế nào?

Bạo Phong Pháp vương là một đại hán che mặt, tiến lên cung kính nói:

- Giáo chủ, Giới Bi Chi Cảnh ở Tây Bắc tuyệt địa, căn cơ đã dao động. Nếu như Khổ Man tộc cảm ứng được Giới Bi Chi Cảnh dao động, bọn hắn còn có tâm huyết như thời đại Thượng Cổ, như vậy, có lẽ sẽ ngửi được cơ hội.

Phong Vân Giáo giáo chủ nghe vậy, trên mặt lộ ra dáng tươi cười thích ý, vỗ tay nói:

- Tốt, rất tốt! Ngươi không cần lo lắng Khổ Man tộc ngửi không đến cơ hội! Khổ Man tộc là cá mập trong nước, lang trong sa mạc! Bọn hắn trời sinh khát máu, ở đâu có cơ hội, bọn hắn trước tiên có thể cảm ứng được.

Bạo Phong Pháp vương khom người nói:

- Giáo chủ anh minh. Chỉ là thuộc hạ vẫn còn có chút lo lắng, Thượng Cổ đến nay, niên đại thật sự quá xa xưa. Khổ Man tộc kia ở hoang vu chi địa, chủng tộc này còn có thể kéo dài đến thời đại này sao? Dù không có diệt sạch, thì còn có sức chiến đấu như thời Thượng Cổ sao?

Đối với Khổ Man tộc, ấn tượng đầu tiên của mọi người là cùng khổ, thiếu thốn, cằn cỗi.

Ở trong hoàn cảnh khỉ ho cò gáy này, Khổ Man tộc có thể qua được tuế nguyệt dài dòng buồn chán sao?

- Không cần phải lo lắng. Các ngươi đối với tính cách của Khổ Man tộc, không hiểu nhiều lắm. Có lẽ, sinh hoạt an nhàn, có thể phá hủy ý chí chiến đấu của Khổ Man tộc, có thể tê liệt tâm trí của bọn hắn. Thế nhưng mà, hoàn cảnh càng gian khổ, Khổ Man tộc lại càng gánh vác được. Bọn hắn trời sinh, thì có một loại tinh thần ma luyện trong cực khổ. Cho nên, Bổn giáo chủ có thể kết luận, Khổ Man tộc từ Thượng Cổ đến nay, nhất định đã khát khao khó nhịn rồi.

Phong Vân Giáo giáo chủ này, phảng phất trời sinh có một loại mị lực, để cho mọi người đối với hắn nói, tin tưởng không nghi ngờ. Làm cho không người nào có thể đối với quyền uy của hắn sinh ra hoài nghi.

- Giáo chủ, vậy bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?

- Giáo chủ, khắp nơi đã xoa tay, tùy thời có thể giết tới Cửu Dương Thiên Tông rồi!

Phong Vân Giáo giáo chủ mỉm cười, nhưng dáng tươi cười lại tràn đầy trí tuệ.

- Hư tắc thì thực, kì thực hư chi. Chúng ta tạm thời không đi đánh Cửu Dương Thiên Tông.

Phong Vân Giáo giáo chủ nói, làm cho thủ hạ đều rất kinh ngạc.

Lần này tụ tập, ngay cả bảy mươi hai tên trưởng lão dự bị cũng không có tư cách tham gia, cấp độ là phi thường cao.

Lại không nghĩ rằng, Phong Vân Giáo giáo chủ bỗng nhiên nói ra ngữ điệu kinh người như vậy.

Mọi người trong khoảng thời gian này vận sức chờ phát động, không phải là vì đánh Cửu Dương Thiên Tông sao? Tranh thủ một lần hành động cầm xuống hai đại Nhất phẩm tông môn sao?

Đây là Phong Vân Giáo giáo chủ một mực tạo thành cho mọi người một loại xu thế.

Nhưng mà bây giờ, lại bỗng nhiên nói cho mọi người, tạm thời không đánh Cửu Dương Thiên Tông. Cái này để cho tất cả mọi người có chút chuẩn bị không kịp.

- Giáo chủ, không đánh Cửu Dương Thiên Tông? Chẳng lẽ đi đánh tông môn khác? Là Nguyệt Thần Giáo sao?

Nguyệt Thần Giáo ở Tây Bắc, từ Thiên Long Phái chọn tuyến đường, giết hướng Nguyệt Thần Giáo, cũng sẽ không quá xa xôi. Bởi vì Thiên Long Phái ở miền tây, mà Nguyệt Thần Giáo ở Tây Bắc.

Từ Thiên Long Phái xuất phát đi Nguyệt Thần Giáo, cùng Lưu Ly Vương Thành xuất phát đi Nguyệt Thần Giáo, lộ tuyến liền hoàn toàn bất đồng. Nhưng mà, từ Thiên Long Phái đi, không thể nghi ngờ sẽ có rất nhiều ưu thế.

Nhưng Phong Vân Giáo giáo chủ chỉ cười mà không nói.

- Chẳng lẽ không phải Nguyệt Thần Giáo? Như vậy nhất định là Thiên Hà Cung? Hay là Thiên Âm Tự? Thiên Hà Cung ở Tây Bắc, đánh bọn hắn trước, quấn quá xa rồi.

- Các ngươi đừng đoán bậy, có lẽ giáo chủ là trực tiếp muốn binh phát Lưu Ly Vương Thành a?

Có người lại ném ra ngoài cái nhìn càng thêm can đảm.

Không thể không nói, Phong Vân Giáo giáo chủ thần bí khó dò, mỗi tiếng nói cử động, đều cho người cảm giác núi cao ngưỡng mộ. Dù là nhân vật như Tử U Đại Đế, cũng phỏng đoán không được ý tứ.

Phong Vân Giáo giáo chủ cũng không nói ra, lại hạ lệnh:

- Liệt Phong, Tốn Phong hai Pháp vương nghe lệnh.

- Thuộc hạ nghe lệnh!

- Hai người các ngươi, mang bốn gã Thiên Cương trưởng lão, tám gã Địa Sát dự bị trưởng lão, tuyển một đám giáo chúng đắc lực khác, đường vòng đi Thiên Thiền Cổ Viện, ẩn mà không phát, phải làm bộ ẩn nấp, vừa phải bảo đảm bị người phát hiện. Hữu ý vô ý, lại để cho người cảm giác các ngươi muốn đánh Thiên Thiền Cổ Viện.

- Vậy thực tế thì sao? Đánh hay là không đánh?

Liệt Phong Pháp Vương nhịn không được hỏi.

- Vây nhưng không đánh, chế tạo bối rối là được.

Phong Vân Giáo giáo chủ nói.

- Kinh Vân, Khiếu Vân hai Pháp vương nghe lệnh.

Phong Vân Giáo giáo chủ lại lần nữa hạ lệnh.

- Các ngươi mang tám gã Thiên Cương trưởng lão, 16 tên Địa Sát trưởng lão, mang gấp đôi giáo chúng, đồng dạng vây nhưng không đánh, mục tiêu là Cửu Dương Thiên Tông.

Vây nhưng không đánh?

Tử U Đại Đế có chút bực mình:

- Giáo chủ, có nhiều nhân thủ như vậy, thuộc hạ cam đoan có thể cầm xuống Cửu Dương Thiên Tông!

Hai đại Pháp vương, tăng thêm tám gã Thiên Cương trưởng lão, 16 tên Địa Sát trưởng lão, phối trí như vậy, Tử U Đại Đế có tự tin cầm xuống Cửu Dương Thiên Tông.

Sắc mặt của Phong Vân Giáo giáo chủ trầm xuống:

- Kinh Vân Pháp Vương, ngươi là nghi vấn quyết định của Bổn giáo chủ sao?

Tử U Đại Đế thấy ngữ khí của Phong Vân giáo chủ phát lạnh, lập tức chấn động toàn thân, kinh ra một thân mồ hôi lạnh. Vừa rồi hắn từ Lưu Ly Vương Thành trở lại, không có chiêu hàng được Giang Trần, lại không có bị khiển trách, nên lòng có chút lâng lâng, quên hết tất cả rồi.

Bị Phong Vân Giáo giáo chủ cảnh cáo, mới biết được mình càn rỡ thô lỗ đến cỡ nào. Lại dám vi phạm mệnh lệnh của Phong Vân Giáo giáo chủ? Cái này không phải tự mình tìm phiền toái sao?

- Thuộc hạ không dám, thuộc hạ cẩn tuân pháp chỉ của giáo chủ.

Tử U Đại Đế vốn là nhân vật kiệt ngao bất tuần, hiển nhiên ở trong tay Phong Vân Giáo giáo chủ nếm qua thiệt thòi lớn, lúc này mới sẽ vui lòng phục tùng, khăng khăng một mực như thế.

Mặc dù bị Phong Vân Giáo giáo chủ quát lớn, cũng không dám chống đối chút nào.

- Bạo Phong Pháp Vương, Tật Phong Pháp Vương, các ngươi tiếp tục nhìn chằm chằm hướng đi của Nguyệt Thần Giáo. Hừ, chỉ là Nguyệt Thần Giáo, còn muốn ngăn cơn sóng dữ? Tu bổ Giới Bi Chi Cảnh, quả nhiên không biết cái gọi là.

---------

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)