Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1490

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1490: Cổ Na bộ lạc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bình thường Từ Thanh Tuyền ở Nguyệt Thần Giáo hưởng thụ lấy đãi ngộ cao nhất, cũng là Tà Nguyệt Thượng Vực công nhận đệ nhất Thánh Nữ, là nhân vật cấp bậc Nữ Thần.

Thế nhưng mà lúc này, Từ Thanh Tuyền ở Lưu Ly Vương Thành hưởng phúc, mà các nàng, lại phải ở Tây Bắc tuyệt địa chịu khổ, hôm nay còn bị Khổ Man tộc vây quanh, nhìn gương mặt xấu xí hèn mọn bỉ ổi của Khổ Man tộc, Hi Viên Thánh Nữ có một loại cảm giác muốn nôn ọe.

Bởi như vậy, nàng đối với Từ Thanh Tuyền càng tràn đầy oán niệm.

Sắc mặt của Nhị giáo chủ lạnh lẽo:

- Như thế nào? Ngươi đây là muốn châm ngòi ly gián?

Ở trước mắt sống chết, Hi Viên Thánh Nữ đối với Nhị giáo chủ không có e sợ như vậy, cười lạnh nói:

- Nhị giáo chủ, vãn bối cũng không có ý tứ châm ngòi ly gián. Chỉ là linh cảm bộc phát thuần túy. Nếu như tâm Thanh Tuyền sư muội thật sự có Nguyệt Thần Giáo. Nàng biết rất rõ ràng Tây Bắc tuyệt địa Giới Bi Chi Cảnh tràn đầy nguy cơ, vì cái gì không đến gấp rút tiếp viện? Nàng không đến thì cũng thôi, ca ca của nàng không phải rất lợi hại sao? Không phải Lưu Ly Vương Thành Thiếu chủ sao? Vì cái gì không nhờ ca ca của nàng xuất mã?

Hi Viên Thánh Nữ phàn nàn, mới nghe, cũng có phần đạo lý. Làm cho rất nhiều trẻ tuổi của Nguyệt Thần Giáo khơi dậy lòng căm phẫn, cảm thấy Từ Thanh Tuyền vong ân phụ nghĩa.

Nhị giáo chủ giận tím mặt:

- Ngươi ghen ghét Thanh Tuyền, một mực không dám biểu lộ. Lúc này, ý định không thèm che dấu sao? Ngươi sao biết Thanh Tuyền không cầu Giang Trần? Ngươi sao biết Nhân loại cương vực bây giờ là thế cục gì? Ngươi biết Lưu Ly Vương Thành cùng Phong Vân Giáo chiến một trận, ai thắng ai thua sao?

Nhị giáo chủ vốn không phải người có tri thức hiểu lễ nghĩa gì, nhưng mà giờ phút này, nàng ngược lại có thể hiểu được.

Bởi vì, nàng lý giải đồ đệ của mình, biết rõ Từ Thanh Tuyền, xác định Từ Thanh Tuyền tuyệt đối không phải người vong ân phụ nghĩa. Cho nên, nàng quyết không cho phép Hi Viên Thánh Nữ vũ nhục thân truyền đệ tử của nàng.

Hi Viên Thánh Nữ còn muốn nói chút gì đó, nhưng Đại giáo chủ lại quát:

- Ngươi câm miệng cho bổn tọa! Đến lúc này, ngươi còn có tâm tư cân nhắc những việc kia? Thanh Tuyền là người nào, Nguyệt Thần Giáo từ trên xuống dưới ai không rõ ràng? Không có Thanh Tuyền hòa giải, ngươi cảm thấy Lưu Ly Vương Thành sẽ khách khí tới Nguyệt Thần Giáo cầu hôn?

Đây cũng là lời nói thật, nếu như không có Từ Thanh Tuyền hòa giải. Dùng thực lực cùng lực lượng của Giang Trần, hoàn toàn có thể mang theo số lớn nhân mã, trực tiếp giết đến Nguyệt Thần Giáo, cường hành đòi người.

Dù trực tiếp diệt Nguyệt Thần Giáo nàng lại có gì khó?

Ngay cả Đan Hỏa Thành cũng vô lực đối kháng Lưu Ly Vương Thành, huống chi chỉ là Nguyệt Thần Giáo?

Hứa San Thánh Nữ ở sau lưng Đại giáo chủ cũng nói:

- Thanh Tuyền không phải là người như thế, Giang Trần Thiếu chủ cũng không phải người thấy chết mà không cứu! Bọn hắn chưa tới, nhất định có nổi khổ tâm riêng!

Đang khi các nàng nói chuyện, bỗng nhiên từng vòng sóng người của Khổ Man tộc kia, tự động tránh ra một thông đạo.

Từ ngoài thông đạo, vài đạo thân ảnh không ngừng đi vào.

Một người trong đó, thân hình cao lớn, cách ăn mặc cùng với võ giả Khổ Man tộc khác hoàn toàn bất đồng, trang sức trên người rất nhiều, cũng càng đẹp đẽ quý giá.

Hai bên giáp vai, trước ngực có giáp, ... đều thập phần cao quý, xem xét là quý tộc của Khổ Man tộc.

Tướng mạo của người này, cũng không giống Khổ Man tộc khác thô lỗ xấu xí như vậy, tóc mượt tinh tế, treo một đôi khuyên tai, trên mặt vẽ lấy hoa văn cũng không ngoằn ngèo, cho thấy người này thân phận bất đồng.

Nhìn về phía trên, niên kỷ của người này còn không tính lớn.

Bên người người này, có bốn võ giả, trong đó hai cái niên kỷ trông có vẻ già, hai người khác, thì là trung niên.

Bốn người này, cũng bất đồng võ giả Khổ Man tộc khác, cách ăn mặc trên người, cấp bậc rõ ràng cao hơn rất nhiều, chỉ là bốn người này, bảo vệ xung quanh tên tuổi trẻ quý tộc kia, giơ tay nhấc chân tầm đó, lộ ra thập phần tôn trọng.

Con mắt người trẻ tuổi kia, tựa như chim ưng, lăng lệ ác liệt mà bá đạo, lộ ra tính xâm lược rất mạnh. Dù là Nguyệt Thần Giáo tam đại giáo chủ, bị ánh mắt sắc bén của người trẻ tuổi kia quét qua, trong lòng cũng rung động lắc lư, phảng phất bị người trẻ tuổi kia xem hết toàn thân, không có bất kỳ bí mật đáng nói.

- Ngõa Mễ, Ngõa Mễ!

Đám người Khổ Man tộc, không ngừng phát ra tiếng gọi.

Nhìn về phía trên, hiển nhiên là bọn hắn gửi lời chào đối với người trẻ tuổi này.

Chỉ là nội dung bọn hắn hô, người Nguyệt Thần Giáo lại nghe không hiểu. Bất quá từ biểu lộ của võ giả Khổ Man tộc có thể thấy được, đây tuyệt đối là danh xưng tôn trọng.

Người tuổi trẻ kia mỉm cười, đối với hết thảy hưởng thụ cùng đãi ngộ, đã sớm tập mãi thành thói quen rồi.

Có chút giơ hai tay lên, trên không trung cổ động hai cái. Đám võ giả Khổ Man tộc kia, càng điên cuồng rống lên, cả đám hoa chân múa tay vui sướng, phát ra đáp lại nhiệt liệt.

Có huýt gió, huýt sáo, có lớn tiếng quái gọi, có dậm chân, có vỗ tay, càng có làm ra các loại động tác không hiểu thấu.

- Khổ Man tộc, quả nhiên thô bỉ không chịu nổi.

Chứng kiến Khổ Man tộc diễn xuất, tất cả mọi người Nguyệt Thần Giáo, trong nội tâm đều hiện lên ý nghĩ như vậy.

Ngẫm lại bị một đám người như vậy vây quanh, vạn nhất rơi vào trong tay đối phương, bị vũ nhục, cái kia quả thực là sống không bằng chết a.

Rất nhiều nữ đệ tử tuổi trẻ, trong nội tâm chủ ý càng thêm kiên định, nếu như thất thủ, tình nguyện tự sát.

Bất quá, lúc chứng kiến thanh niên quý tộc của Khổ Man tộc, có vài nữ đệ tử, chủ ý kiên định kia, lại xuất hiện chút dao dộng.

- Nếu như chỉ là thanh niên quý tộc này...

Nghĩ đến đây, những nữ đệ tử kia cũng cảm thấy đỏ mặt. Sống chết trước mắt, rõ ràng có thể sinh ra những ý niệm loạn thất bát tao này trong đầu, các nàng cũng có chút xấu hổ rồi.

Trẻ tuổi quý tộc bước đi thong thả, chậm rãi đến gần.

Ngũ quan của hắn, cũng dần dần rõ ràng hơn rất nhiều.

Ngoại trừ mũi to tính tiêu chí ra, tướng mạo của quý tộc tuổi trẻ này, hoàn toàn chính xác tinh xảo hơn Khổ Man tộc khác rất nhiều.

Nhất là cặp mắt lăng lệ ác liệt kia, ẩn ẩn có chứa khí thế phóng khoáng, tràn đầy bá khí của sinh linh giống đực.

Nếu như không cân nhắc lập trường địch ta, loại ánh mắt tràn ngập khí phách kia, đối với rất nhiều tiểu nữ hài chưa rành thế sự, là rất có lực sát thương.

- Không thể tưởng được, sau Thượng Cổ, Khổ Man tộc ta rốt cục lại một lần nữa bước chân vào địa bàn Nhân tộc. Thực làm bản vương cảm thấy ngoài ý muốn a.

Người trẻ tuổi kia, bỗng nhiên mở miệng. Thanh âm hùng hồn, cắn từng chữ, vậy mà nói ngôn ngữ Nhân tộc. Chỉ có điều, ngôn ngữ Nhân tộc này, rõ ràng mang theo khẩu âm dị tộc kỳ quái. Nghe đi lên có chút đông cứng, nhưng hết lần này tới lần khác có một loại ý tứ đặc biệt.

Mấu chốt nhất là, tiếng nói tràn ngập từ tính của người trẻ tuổi kia, rõ ràng làm cho rất nhiều nữ đệ tử tuổi trẻ của Nguyệt Thần Giáo hạ thấp ý đề phòng.

---------

*****

Phảng phất, nam nhân có được tiếng nói từ tính, sẽ không là người xấu.

Ánh mắt người trẻ tuổi kia tràn đầy tính xâm lược, đảo qua cả đám nữ tu Nguyệt Thần Giáo, trong biểu lộ, cũng mang theo một chút vui vẻ.

Loại vui vẻ này, hình như có ba phần ngả ngớn, lại có ba phần thưởng thức.

Hiển nhiên, người trẻ tuổi kia, cũng bị tướng mạo của những nữ nhân Nguyệt Thần Giáo kinh đổ. Hắn ở Khổ Man tộc, tính toán là quý tộc rồi.

Với tư cách quý tộc, hưởng thụ lấy tài nguyên tốt nhất của Khổ Man tộc, hưởng dụng nữ nhân đẹp nhất Khổ Man tộc, đối với Khổ Man tộc đều là đương nhiên.

Thế nhưng mà, chứng kiến những nữ tu của Nguyệt Thần Giáo, hắn mới biết được, nguyên lai hắn ở Khổ Man tộc hưởng dụng những nữ nhân kia, tất cả đều là rác rưởi!

- Bổn vương rốt cục minh bạch, vì cái gì những người đi trước của Khổ Man tộc, sinh sinh tử tử, đều không quên địa bàn Nhân tộc. Chư vị Tiên Tử, bổn vương cả gan hỏi một câu, nữ tử Nhân tộc các ngươi, mỗi cái đều như các ngươi, lớn lên đẹp như Tiên Tử trên bầu trời sao?

Ngữ khí của người trẻ tuổi kia hơi có vẻ ngả ngớn, nói đến đây, còn giả bộ chắp tay, học đòi văn vẻ.

Hi Viên Thánh Nữ tựa hồ bị khí độ của quý tộc tuổi trẻ mê hoặc, lớn mật nói:

- Mới không phải a! Ngươi vận khí tốt, gặp được Nguyệt Thần Giáo chúng ta...

- Hi Viên, ngươi câm miệng cho bổn giáo!

Đại giáo chủ quả thực chịu không được Hi Viên Thánh Nữ này. Đến lúc nào rồi, còn phạm hoa si?

Người trẻ tuổi kia, rõ ràng lai giả bất thiện a!

Đại giáo chủ cũng bất đắc dĩ. Những môn hạ đệ tử này, tuy thiên phú đều không kém. Thế nhưng mà Nguyệt Thần Giáo gần đây rất ít vào đời tu hành, cho nên ở phương diện đạo lí đối nhân xử thế, thật sự quá yếu. Trong lúc mấu chốt này, rõ ràng còn vô tri không sợ như vậy! Không nhìn ra sau lưng người trẻ tuổi kia khách khí, ẩn núp hung hiểm hạng gì.

Hi Viên Thánh Nữ liên tục bị Đại giáo chủ quát lớn, kỳ thật trong đầu rất không thoải mái. Bất quá ở trước mặt Đại giáo chủ, nàng nào dám giương oai?

Lầm bầm lấy miệng, lại không có nói cái gì nữa.

Nhưng quý tộc trẻ tuổi lại mẫn cảm lưu ý đến một màn này, khẽ cười nói:

- Vị tiểu muội muội này, ngươi đừng lo lắng, cứ việc nói. Bổn vương cam đoan, chỉ cần ngươi khách khách khí khí, bổn vương nhất định sẽ khách khách khí khí. Bổn vương làm người, gần đây đều là như thế.

Hi Viên Thánh Nữ có chút khó xử. Nàng bản năng đối với tuổi trẻ quý tộc kia có hảo cảm, nhưng lại e ngại Đại giáo chủ trách nàng.

Mím môi, không dám mở miệng. Nhưng ánh mắt lập loè, cho thấy tâm tư của nàng vẫn rất sinh động, rất có kích động.

Sắc mặt của quý tộc tuổi trẻ bỗng nhiên trầm xuống, trừng mắt nhìn Đại giáo chủ:

- Ngươi, trước câm miệng!

Nói xong, tuổi trẻ quý tộc nói ối với một gã lão giả bên người:

- Cốt Kỳ, nếu như nữ nhân này lại nói tiếp, ngươi liền bắt nàng, lột sạch y phục của nàng, ném cho dũng sĩ của Cổ Na Man tộc ta thay nhau hưởng dụng!

Người trẻ tuổi kia, trước đó còn hào hoa phong nhã, sau một khắc, hắn mới mở miệng, liền như ác ma, lộ ra sắc mặt hung ác.

- Vâng, Cốt Kình Thiên vương tử.

Lão giả tên là Cốt Kỳ kia ôm quyền trả lời.

Cốt Kỳ nói xong, hướng về phía Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ nhếch miệng cười cười, ẩn ẩn phát ra khí thế, làm cho Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ cũng tâm hoảng ý loạn, cảm giác được một loại lực lượng tuyệt vọng, hoàn toàn khống chế cả người nàng, không cách nào chống cự.

Loại khí thế vô hình này, làm cho trong nội tâm Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ tràn ngập tuyệt vọng:

- Thiên Vị, cái này nhất định là Thiên Vị cường giả...

Giờ phút này tâm tình của Nguyệt Thần Giáo Đại giáo chủ, quả thực là như rơi vào hầm băng. Trước kia, nàng còn ôm một ít ý niệm may mắn trong đầu, liều chết chiến một trận, có thể phá vòng vây.

Thế nhưng mà, khi mấy lĩnh tụ của Khổ Man tộc đi tới, nàng liền ý thức được, chỉ sợ phá vòng vây cũng không có dễ dàng như vậy.

Giờ phút này chứng kiến Cốt Kỳ thi triển thực lực, nàng triệt để chìm vào đáy cốc. Nàng biết rõ, trong trận doanh đối phương, lộ ra thực lực có thể áp đảo sự hiện hữu của các nàng.

Loại lực lượng này, so với Nguyệt Thần Giáo các nàng mạnh hơn rất nhiều.

Nếu như là cường giả Đế cảnh, cho dù là cường giả có thể so với Đan Cực Đại Đế, Đại giáo chủ cũng có tự tin đối kháng thoáng một phát.

Thế nhưng mà, nàng bi ai phát hiện, nhân vật lĩnh quân của Khổ Man tộc, dĩ nhiên là Thiên Vị!

Cái này căn bản không phải tồn tại nàng cố gắng dốc sức liều mạng có thể đối kháng. Nói không dễ nghe một chút, nàng thậm chí không có tư cách cùng người ta ngang hàng đối kháng.

Đế cảnh so sánh với Thiên Vị, lại được coi là cái gì? Một cái trên trời, một cái dưới đất, tuyệt đối cách biệt một trời.

- Tốt rồi.

Người tuổi trẻ kia, chính là vương tử của Khổ Man tộc Cổ Na bộ lạc, lại lần nữa lên tiếng. Thanh âm lại khôi phục đến từ tính tràn ngập mị lực lúc trước.

Hướng Hi Viên Thánh Nữ vẫy vẫy tay:

- Tiểu muội muội, ngươi đi tới nói, bổn vương cam đoan, không có người sẽ mắng ngươi, cũng không có ai có thể hung ngươi.

Mới đầu Hi Viên Thánh Nữ còn có chút chần chờ, nhưng mà động tác ngoắc của vương tử Cổ Na bộ lạc, vậy mà có chứa một loại mị lực không hiểu, làm cho Hi Viên Thánh Nữ không tự chủ được, phảng phất đầu óc mất linh, ánh mắt si mê, hướng đối phương đi đến.

- Hi Viên, ngươi làm gì?

Phía sau nàng, một đồng môn nhịn không được nhắc nhở.

Vương tử Cổ Na bộ lạc kia, sắc mặt trầm xuống, bỗng nhiên tiện tay trảo một cái, hư không có một đạo lực lượng vô hình, đã nắm người nữ đệ tử này trong tay.

Thuận tay kéo một phát, quần áo toàn thân nữ đệ tử kia, liền bị lột sạch sẽ, sợi vải không dư thừa. Toàn thân tất cả chỗ hiểm, toàn bộ hiển lộ không thể nghi ngờ.

Một màn kích thích này, làm cho mấy vạn võ giả của Khổ Man tộc, mỗi một cái đều om sòm, phát ra các loại tiếng kêu cổ quái.

- Cầm đi đi, quy các ngươi hưởng dụng.

Thiên Kình vương tử này tiện tay ném, liền ném tên nữ đệ tử kia vào trong đám người.

Nữ đệ tử kia kêu thảm thiết không ngừng, liền bị đám võ giả Khổ Man tộc đè lên.

- Các ngươi, tốt nhất đừng nhúc nhích. Nếu không, bổn vương không ngại đưa bọn ngươi qua. Dù sao, dũng sĩ Khổ Man tộc chúng ta, cũng khát khao khó nhịn rồi.

Cốt Thiên Kình này như có hai tấm mặt nạ, có thể tùy ý hoán đổi.

Trong mắt Đại giáo chủ toát ra bi phẫn, nhưng miễn cưỡng khắc chế môn hạ xúc động. Không phải nàng không có tâm huyết, mà là nàng rất rõ ràng, hiện tại phản kháng, sẽ chỉ làm càng nhiều môn hạ gặp nạn.

- Tiểu muội, ngươi có thể nói.

Cốt Thiên Kình vương tử, lại đổi ra khẩu khí nhẹ nhàng, trong giọng nói, phảng phất trời sinh có một loại mị lực không hiểu.

Trên mặt Hi Viên Thánh Nữ rặng mây đỏ bay loạn, một mực hồng đến dưới cổ.

Hiển nhiên, lực sát thương của Cốt Thiên Kình này rất lớn, để cho tinh thần của nàng thất thủ, tâm viên ý mã.

Cốt Thiên Kình nhẹ nhàng vẫy tay một cái, Hi Viên Thánh Nữ liền thuận thế tựa vào ngực Cốt Thiên Kình, cảm thụ được hơi thở nam nhân cường hãn của Cốt Thiên Kình, Hi Viên Thánh Nữ càng là tình mê ý loạn.

---------

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)