Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1531

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1531: Một lần là xong
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Khổ Man tộc cũng bởi vì thiếu tài nguyên cho nên mới toàn tâm toàn ý cướp đoạt bốn phía. Từ thượng cổ tới nay, sinh tồn ở loại hoàn cảnh như vậy dưỡng thàn tính cách thích xâm lược của Khổ Man tộc.

- Tài nguyên không cần lo lắng, Giang Trần ta đối với thủ hạ trung thành đều không bạc đãi.

Giang Trần vung tay lên, hứa hẹn với Cổ Na vương.

Cổ Na vương vô cùng xúc động.

Sau khi giải độc cho tất cả mọi người, Cổ Na vương nói với tất cả dũng sĩ trong bộ lạc:

- Chư vị, kết quả hôm nay mọi người cũng nhìn thấy. Nhân tộc tùy tiện bố trí một ván cũng có thể làm cho chúng ta toàn quân bị diệt. Bởi vậy có thể thấy được, Khổ Man tộc chúng ta muốn chiếm đoạt Nhân tộc là chuyện si tâm vọng tưởng. Khổ Man tộc ta đất thiếu người hiếm. Nhất định không có cách nào trở thành nhân vật chính của Thần Uyên đại lục. Cho nên bổn vương quyết định đầu nhập vào dưới trướng Giang Trần thiếu chủ. Mà Giang Trần thiếu chủ cũng đáp ứng với bổn vương, sẽ trợ giúp bổn vương trở thành chủ nhân duy nhất của Khổ Man tộc. Ngày sau bổn vương khống chế quyền hành Khổ Man tộc, bọn ngươi là tâm phúc, tùy tùng theo ta, mỗi người đều nước lên thì thuyền lên. Chẳng phải là tốt hơn hay sao? Các ngươi nguyện ý hy sinh hay là đi theo bổn vương mở ra một thời đại huy hoàng hơn?

Lời nói của Cổ Na vương rất có tính kích động.

Những dũng sĩ Cổ Na bộ lạc này vốn chính là tử sĩ của hắn, nghe hắn nói như vậy đều nhao nhao nói:

- Chúng ta thề chết đi theo Tù trưởng đại nhân.

Ánh mắt Cổ Na vương vô cùng lợi hại, thúc dục thần thức, đảo qua tất cả mọi người trước mắt. Mà Giang Trần cũng vận dụng Thiên Mục thần đồng, Tà Ác kim nhãn, quan sát những dũng sĩ Cổ Na bộ lạc này.

Lực nhận thức hiện tại của Giang Trần có thể nói là vô cùng rõ ràng. Hắn liếc mắt là có thể thấy được ai làm chuyện lừa gạt, ai vui lòng phục tùng.

Nhưng mà bên trong những dũng sĩ này, đại bộ phận là tử trung với Cổ Na vương. Con mắt không nháy lấy một cái. Căn bản không suy nghĩ cẩn thận, mà kiên quyết đi theo ủng hộ Cổ Na vương.

Nhưng mà có mấy tên, trong mắt hiện lên vẻ phức tạp, dường như đang tính toán gì đó. Tuy rằng phản ứng này rất nhỏ. Thế nhưng Giang Trần vẫn có thể thoải mái nắm bắt được.

Thần thức hắn lập tức tập trung mấy người này.

- Đã muốn đi theo hỗ trợ bản vương, thì cần phải lập lời thề.

Cổ Na vương thản nhiên nói:

- Chuyện này thành hay không thành đều dùng tính mạng để bồi. Bổn vương sẽ phụ trách với tất cả các ngươi.

- Đúng, phải phát lời thề độc.

- Vạn nhất có hỗn đản phản bội tù trưởng đại nhân thì sao?

Cả đám nhao nhao thề, những dũng sĩ Cổ Na bộ lạc này không có kháng cự, rất chủ động phối hợp.

Sau khi hoàn tất, Cổ Na vương đi tới trước mặt Giang Trần, nói:

- Giang Trần thiếu chủ, người xem thế nào?

Thần thức Giang Trần tập trung mấy người xa xa, truyền thức nói với Cổ Na vương:

- Mấy người này bổn thiếu chủ cảm thấy trong lòng bọn chúng có quỷ, tất sẽ sinh ra dị tâm.

Trong lòng Cổ Na vương trầm xuống, thần thức Giang Trần tập trung mấy người, đây cũng là mấy người mà Cổ Na vương không quá chắc chắn.

Trên thực tế Cổ Na vương cũng định sau đó lén lút thanh lý sạch sẽ.

Cổ Na vương truyền thức nói:

- Yên tâm, mấy kẻ này bổn vương cũng nhìn chằm chằm vào bọn chúng. Sau đó bổn vương sẽ tìm cơ hội vụng trộm xử lý sạch bọn chúng.

- Không cần, ta động thủ.

Trong khi Giang Trần nói chuyện, ngón tay di chuyển liên tục, hai Mê Thần khôi ngẫu đã giống như quỷ mị bay vào trong đám người. Mấy người bị thần thức Giang Trần tập trung, không có ai là cường giả Thiên Vị. Tự nhiên không có bao nhiêu sức phản kháng. Bị hai cái Mê Thần khôi ngẫu không ngừng ném ra khỏi đám người.

Hành động này khiến cho những dũng sĩ Cổ Na bộ lạc khác câm như hến.

- Mọi người không cần phải lo lắng. Bổn thiếu chủ tu luyện độc tâm thuật, có thể nhìn thấu nhân tâm. Mấy gia hỏa này là bại hoại trong đám người các ngươi, tùy thời có khả năng phản bội các ngươi. Bổn thiếu chủ thay các ngươi ném bọn họ ra ngoài.

Tự nhiên Giang Trần không có khả năng độc tâm thuật thực sự.

Nhưng mà hắn nói như vậy lại phát ra tác dụng uy hiếp thực sự. Đương nhiên Thên Mục thần đồng và Tà Ác kim nhãn của Giang Trần có thực lực nhìn ra rất nhiều thứ.

Mấy gia hỏa này Giang Trần có thể xác định, trong lòng bọn chúng tuyệt đối có quỷ.

- Cổ Na vương, chuyện nên làm bổn thiếu chủ đã xử lý xong. Kế tiếp tới phiên các ngươi.

Cổ Na vương gật đầu:

- Được, mọi người ước định tập hợp ở bên ngoài Lưu Ly vương thành. Đến lúc đó Khổ Trúc lão tổ sẽ giá lâm. Ta sẽ thừa cơ ném độc này ra ngoài.

- Đúng vậy, nhưng mà ngươi cũng nên kiềm chế một chút. Vạn nhất bạo lộ, đối với Cổ Na bộ lạc ngươi là họa sát thân. Ngươi cũng yên tâm đi. Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này. Về sau nhân tộc chúng ta và Cổ Na bộ lạc các ngươi sẽ là minh hữu. Về sau không có Khổ Man tộc, chỉ có Cổ Na bộ lạc. Các ngươi tự thành một tộc, Cổ Na tộc, có gì mà không thể cơ chứ?

Cổ Na vương nghe vậy trong lòng rung động, nói:

- Vậy toàn bộ trận này nghe Giang Trần thiếu chủ.

Giang Trần vẫy tay nói với Cốt Thiên Kình:

- Ngươi là người Cổ Na vương coi trọng, cần biểu đạt thành ý một chút. Ở đây có một viên thuốc, ngươi ăn vào đi. Trong thời gian ngắn không có vấn đề gì. Đợi sau khi mọi chuyện hoàn tất, bổn thiếu chủ lại ban thưởng cho ngươi giải dược.

Lại nói, tu vi của Cốt Thiên Kình này là tồn tại siêu việt Giang Trần.

Thế nhưng mà lúc này Cốt Thiên Kình ở trước mặt Giang Trần lại kính sợ cực kỳ. Có chút khó xử, thế nhưng cuối cùng cũng không dám làm gì, đi tới phía trước, tiếp nhận dược hoàn kia, nuốt vào trong bụng.

- Rất tốt.

Giang Trần vỗ tay cười nói:

- Phía trước là Thiên Long giáo, địa bàn Thiên Long giáo, các ngươi muốn đi giương oai bổn thiếu chủ sẽ mắt nhắm mắt mở. Nhưng mà khi các ngươi đi qua Thiên Long phái, xuôi nam tới địa bàn Cửu Dương Thiên Tông, tốt nhất nên khiêm tốn một chút, càn quét tượng trưng một chút. Không thể động thủ thực sự. Bây giờ Cửu Dương Thiên Tông là minh hữu của Lưu Ly vương thành ta, bổn thiếu chủ không thể để cho các ngươi làm càn.

- Đúng đúng.

Thấy Giang Trần coi trọng minh hữu như vậy, trong lòng Cổ Na vương cũng an tâm một chút. Làm minh hữu với Giang Trần, mặc dù có cảm giác như bảo hổ lột da. Thế nhưng Cổ Na vương quan sát Giang Trần, cảm thấy người trẻ tuổi này cao thâm mạt trắc, cũng không phải là người bạc bội.

Có lẽ hợp tác với người trẻ tuổi này đối với Cổ Na bộ lạc mà nói, thực sự là cơ hội tăng tiến nhanh chóng.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Tốt, chúc ngươi tất cả thuận lợi. Chúng ta hội họp tại Lưu Ly vương thành.

Thân thể Giang Trần nhoáng lên, đã hóa thành một đám lưu quang rồi biến mất.

Cổ Na vương thở dài một hơi nhẹ nhõm, đặt mông ngồi xuống hòn đá xanh bên cạnh, suy nghĩ xuất thần. Cảnh ngộ hôm nay làm cho Cổ Na vương hắn khóc không ra nước mắt.

Cục diện đang tốt, cuối cùng lại thành ra như vậy.

*****

Mặc dù nói không tính là quá không xong, nhưng mà tuyệt đối không phải là cục diện mà Cổ Na vương hắn muốn nhất.

- Tù trưởng đại nhân, không cần khổ sở, Khổ Man tộc chúng ta gần đây chú ý mọi việc thuận thế mà làm. Đã không địch lại nhân tộc, tạm thời cúi đầu nhận thua với bọn họ cũng không có gì cả.

Cốt Kỳ an ủi.

Cổ Na vương thở dài một tiếng:

- Cốt Kỳ, cũng không phải bổn vương muốn phản lại Khổ Trúc lão tổ. Mà là.... Bổn vương không thể không cân nhắc vì đại cục cho Cổ Na bộ lạc. Nếu như chúng ta đều chết ở chỗ này, Cổ Na bộ lạc chúng ta sẽ bị xóa tên trong Khổ Man tộc. Những người lưu lại trong Cổ Na bộ lạc kia tuyệt đối không ngăn được sự xơi tái của ba đại bộ lạc còn lại.

Cốt Kỳ gật đầu:

- Tù trưởng, sinh tồn vĩnh viễn là thứ nhất. Đổi lại là ba đại bộ lạc khác bọn họ nhất định cũng sẽ làm như vậy. Đây là triết lý sinh tồn của Khổ Man tộc chúng ta.

Ánh mắt Cổ Na vương nhu hòa, lại mang theo vài phần áy náy nhìn qua Cốt Thiên Kình.

- Con ta, lần này vi phụ xin lỗi ngươi.

Cốt Thiên Kình vội nói:

- Phụ vương, đúng như Cốt Kỳ nói, chuyện này đối với Cổ Na bộ lạc chúng ta chưa hẳn đã là một chuyện xấu. Hài nhi ở trong tay Giang Trần này đã nếm vài lần thiệt thòi. Kẻ này thực sự là thần quỷ khó dò. Theo cách nói của nhân tộc bọn họ, chỉ sợ kẻ này vận khí đầy người, số mệnh vô địch. Chính là nhân vật lãnh tụ của nhân tộc tương lai. Một khi nhân tộc xuất hiện loại nhân vật phong hoa tuyệt đại như vậy. Lực ngưng tụ của nhân tộc thường thường sẽ tăng cao. Dưới loại tình huống này đối với Khổ Man tộc chúng ta mà nói, cơ hội rất ít.

- Ý của con là không là địch thì làm bằng hữu?

- Đúng như vậy. Nếu như là địch, đúng như phụ vương nói. Chúng ta toàn quân bị diệt, tộc nhân trong nhà, thân nhân, đều bị ba đại bộ lạc khác chiếm đoạt. Nam trở thành chiến nô dưới trướng bọn họ, nữ thành nữ nô của bọ họ. Trọn đời không được thoát thân.

Tình huống sinh tồn của Khổ Man tộc vốn thảm thiết như vậy.

Ngươi mạnh, ngươi luôn đứng ở phía trên. Ngươi yếu, hoặc là yếu tới mức người khác không có hứng thú với ngươi. Hoặc giống như Cổ Na bộ lạc, từ mạnh chuyển thành yếu, nhất định sẽ vô cùng thảm.

Trong mắt Cổ Na vương cũng hiện lên vẻ quyết liệt:

- Vô độc bất trượng phu, Cổ Na bộ lạc ta và ba đại bộ lạc khác gần đây đều không tính là hòa thuận. Khổ Trúc lão tổ đối với Cổ Na bộ lạc chúng ta cũng chưa thể nói là chiếu cố. Từ xưa tới nay ngoài việc phân chia vô số nhiệm vụ cho chúng ta còn có thứ gì khác nữa chứ? Cổ Na bộ lạc chúng ta chỉ trung với huyết mạch Cổ Na bộ lạc, trung vì truyền thừa bộ lạc chúng ta. Thần miếu tuy rằng là biểu tượng chí cao của Khổ Man tộc, nhưng mà bổn vương chẳng lẽ không thể trở thành chủ nhân của thần miếu, tế tự hay sao?

Dã tâm của Cổ Na vương cũng bị Giang Trần kích thích ra.

Giang Trần phác họa cho hắn một bản kế hoạch, làm cho Cổ Na vương cũng có chút động tâm. Nếu như có thể khống chế Khổ Man tộc, cho dù trở thành thuộc hạ của Giang Trần thì có sao?

Dù sao Khổ Man tộc ở xa như vậy, không cần mỗi ngày đều phải nhìn sắc mặt của Giang Trần, núi cao hoàng đế xa, loại hành động đầu nhập này chỉ là một loại đầu nhập trên danh nghĩa mà thôi.

Thêm nữa, lại là quan hệ minh hữu. Mấu chốt nhất chính là còn có thể nhận được rất nhiều chỗ tốt từ Giang Trần. Đây là thứ Cổ Na vương vô cùng coi trọng.

Khổ Man tộc bọn họ khổ cực xâm lược, vì cái gì? Còn không phải vì tài nguyên của nhân tộc hay sao?

Đầu nhập vào là cũng có thể nhận được, thì cần gì phải đánh? Tuy rằng dũng sĩ Khổ Man tộc mạnh, nhưng số lượng cường giả hoàn toàn không so sánh được với Nhân tộc.

Bọn họ chỉ có thể giống như giặc cỏ càn quét, liều của cải, liều cái mạng, căn bản không có vốn liếng.

- Được rồi, mọi người chôn chặt chuyện này trong lòng là được rồi. Nếu như thành công, những người hôm nay đi theo bổn vương đều có phú quý khôn cùng. Bổn vương quyết không nuốt lời.

- Phía trước là Thiên Long phái, cũng là nơi chúng ta phát tiết.

Ánh mắt Cổ Na vương lạnh lẽo nhìn về phía đạo tràng của Thiên Long phái.

Thiên Long phái này đối nghịch với Lưu Ly vương thành, hiển nhiên đã bị Lưu Ly vương thành vứt bỏ, Giang Trần cũng không có khả năng chiếu cố bọn họ.

...

Giang Trần trở lại Lưu Ly vương thành, đám người Tỉnh Trung đại đế nhìn thấy hắn trở lại nhanh như vậy đều cảm thấy kỳ quái.

- Thiếu chủ, chặn đánh thành công rồi sao?

Tỉnh Trung đại đế nhịn không được mà hỏi.

Giang Trần cười thần bí:

- Chẳng những thành công, mà một lần là xong, triệt để giải quyết Khổ Man tộc.

- Ồ?

Đám người Tỉnh Trung đại đế nghe vậy đều có chút không rõ.

Giang Trần đối với người tâm phúc của mình cũng không có gì dấu diếm, đơn giản nói qua một lần.

Tỉnh Trung đại đế sau khi nghe xong cũng tán thưởng không thôi:

- Thủ đoạn của thiếu chủ quả nhiên tầng tầng lớp lớp. Làm đối thủ với người quả thực là hành động không thông minh.

Vô Song đại đế cười nói:

- Chỉ hy vọng Cổ Na vương kia thông minh cơ trí một chút, đừng có lộ ra sơ hở, bị Khổ Trúc lão tổ kia phát hiện ra.

Việc này cũng không phải là thứ mà Giang Trần có thể khống chế được.

Dù sao Cổ Na vương nếu như không có thành công, việc này cũng không trách được Giang Trần. Giang Trần đối mặt với đại quân Khổ Man tộc cũng hoàn toàn có thể chiến một trận.

Khổ Trúc lão tổ dàn xếp tốt chuyện Khổ Man tôc, đem nhiệm vụ giữ chân tên cường giả nhân tộc giao cho cường giả dưới tay, lập tức mang theo Thánh Linh, nhanh chóng đuổi về phái cương vực nhân loại.

Một ngày nọ đã tới địa bàn Nguyệt Thần giáo.

Lưu lại ở địa bàn Nguyệt Thần giáo chỉ còn một đám người.

- Cái gì? Bốn đại bộ lạc xuất phát đã được rất nhiều ngày ròi?

Khổ Trúc lão tổ sau khi nhận được tin tức nhíu mày thật sâu.

Không có mệnh lệnh của Khổ Trúc lão tổ hắn, bốn đại bộ lạc này không ngờ lại tự tiện hành động như vậy.

Trong lòng Khổ Trúc lão tổ tràn ngập lửa giận.

- Lão tổ, bốn đại tù trưởng bảo chúng ta bẩm báo cho lão tổ, đại quân bọn họ xuất phát trước một chút, vây quanh Lưu Ly vương thành, vây nhưng không đánh, đợi lão nhân gia ngài tới chủ trì đại cục.

Lời này khiến cho sự giận dữ của Khổ Trúc lão tổ giảm bớt một chút.

- Hừ, thực sự là làm càn.

Đã như vậy Khổ Trúc lão tổ tự nhiên cũng không có cách nào dừng lại, mang theo Thánh Linh, cũng nhanh chóng chạy về phía Lưu Ly vương thành.

Khổ Trúc lão tổ thúc dục tốc độ cao nhất đuổi theo một đội ngũ trong bốn đội ngũ. Đây là đội ngũ của Thúy Ngọc bộ lạc càn quét qua Đan Hỏa thành.

Thúy Ngọc bộ lạc nhìn thấy Khổ Trúc lão tổ cũng kinh sợ không thôi.

Khổ Trúc lão tổ ngược lại cũng không trách mắng bọn họ, mà hỏi Thúy Vũ vương kia:

- Các ngươi chia binh ra bốn đường, có hô ứng với nhau hay không?

Thúy Vũ vương khẩn trương lắc đầu:

- Chúng ta ngay từ đầu đã ước định, hô ứng lẫn nhau. Chỉ là sau đó mọi người đều tự cho mình là đúng, cũng không có hô ứng gì cả.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)