← Ch.1563 | Ch.1565 → |
Cửa ải này nếu là xông cửa, nhất định chỉ có tiến không lui. Đây là tín niệm duy nhất của Giang Trần giờ phút này.
NGAO... OOO!
Giang Trần xông lên phía trước, bỗng nhiên có một cái miệng lớn dính máu, mang theo gió tanh, từ bên cạnh lao ra, đánh tới Giang Trần, rất có ý tứ thôn phệ Giang Trần.
Khá lắm, cửa ải này, quả nhiên khắp nơi đều là Sinh Tử quan.
Ưu thế tốc độ của Giang Trần, lúc này là phát huy đến cực hạn. Không đợi cái miệng lớn kia tiếp cận, hai chân của hắn đã điểm ở trên miệng, dựa thế nhảy về phía trước.
Sinh Tử quan này, quả nhiên khắp nơi đều là nguy cơ trùng trùng.
Giang Trần nhảy qua miệng lớn dính máu, còn chưa kịp tăng tốc độ lên tới nhanh nhất, bỗng nhiên phía trước, trong hư không tối tăm mờ mịt, thoát ra vài con Hỏa Long giương nanh múa vuốt.
Xoay quanh trên một cây hỏa trụ, không ngừng phụt lấy Liệt Diễm, một biển lửa bốc lên, giống như bỗng nhiên tiến vào Địa Ngục.
Giang Trần đột nhiên cảm giác mình như tiến nhập U Cổ Thất Sát Trận lúc trước.
Tuy trên ý cảnh bất đồng, nhưng cái thông đạo này, rất tương tự U Cổ Thất Sát Trận, các loại tràng cảnh biến hóa, hoàn toàn không có bất kỳ báo hiệu, hoán đổi tự nhiên.
Bất quá, đối với Giang Trần mà nói, hắn đã quen thuộc áo nghĩa của U Cổ Thất Sát Trận, tuy tình hình nhìn như thập phần hiểm trở, nhưng đối với hắn mà nói, lại không có bao nhiêu uy hiếp.
- Giang Trần, không cần lo lắng, những Liệt Diễm này, đều là hư ảo. Bản linh không có cảm nhận được khí tức của Liệt Diễm.
Đây là Chu Tước Thần Cầm âm thầm truyền thức cho Giang Trần.
Có Chu Tước Thần Cầm, dù là Liệt Diễm lại đáng sợ, kỳ thật cũng không cần phải lo lắng. Nhưng mà Chu Tước Thần Cầm đã nói như vậy rồi, thì đại biểu cảnh báo giải trừ.
Giang Trần căn bản không giảm tốc độ, thân hình trực tiếp lao vào trong biển lửa.
Sau một khắc, Giang Trần từ trong biển lửa vọt ra, hai chân rơi xuống đất, đã thông qua được cửa khảo hạch thứ ba.
- Chúc mừng ngươi, người trẻ tuổi, thông qua cửa thứ ba. Ngươi đã thông qua ba cửa ải khảo nghiệm của tư cách thi đấu.
Một giọng nói vang lên.
Trong nội tâm Giang Trần đại định, lại không lộ ra vẻ mừng như điên, thuận theo chỉ dẫn, đi đến phía trước.
Về phần những người khác đến cùng có bao nhiêu người thông qua, Giang Trần không quan tâm.
Ít nhất chính mình, là thông qua tư cách thi đấu.
Thông qua tư cách thi đấu, Giang Trần bị dẫn tới một đại điện u tĩnh nghỉ ngơi. Ở trong đại điện, đã có không ít người dự thi chờ đợi, nhìn ra được, những người này đều là trước đây thông qua tư cách thi đấu.
Giang Trần quét tới, phát hiện đang ngồi, đã có mấy chục người.
- Xem ra, Đông Diên đảo này quả nhiên là thiên tài như mây.
Giang Trần trải qua ba cửa ải, mặc dù không có dùng hết toàn lực, nhưng nhìn thấy nhiều người thông qua như vậy, hắn vẫn còn có chút ngoài ý muốn.
- Đổi lại là Nhân loại cương vực, dù không hạn chế tuổi tác, cường giả Đế cảnh có thể thuận lợi thông qua ba cửa ải này, chỉ sợ cũng sẽ không nhiều.
- Đông Diên đảo này, chỉ là một lưu vong chi địa của Hồi Xuân đảo vực, rõ ràng có nhiều thiên tài như vậy. Xem ra, nội tình của Vạn Uyên đảo, đích thật là không thể coi thường.
Giang Trần đã có phần nhận thức này, thì càng thêm không dám khinh thường.
Từ khi hắn bước vào Đông Diên đảo, hắn liền cảm thấy, Linh lực nơi này đầy đủ, rõ ràng vượt qua Nhân loại cương vực.
Càng về sau, hắn biết rõ Đông Diên đảo này chỉ là lưu vong chi địa của một Nhị Tam lưu thế lực.
Một lưu vong chi địa, Linh lực lại cao như vậy, cái này để cho Giang Trần đối với Vạn Uyên đảo không thể không đề cao coi trọng.
- Lần này đi Vạn Uyên đảo, tuyệt đối sẽ không nhẹ nhõm. Mặc dù là Đông Diên đảo này, nếu như ta hơi sai lầm, cũng có khả năng nuốt hận.
Nhận thức đến nơi này đáng sợ, Giang Trần lại càng không dám xem thường.
Khoanh chân mà ngồi, Giang Trần để cho mình tâm bình khí hòa.
Tuyển bạt thi đấu tiếp tục tiến hành, nhân số báo danh tiếp cận hai vạn, thời gian tuyển bạt nhất định sẽ kéo rất dài.
Ước chừng bốn ngày sau, tất cả thi đấu, cuối cùng mới chấm dứt.
- Tốt rồi, nhóm thiên tài trẻ tuổi, để các ngươi đợi lâu.
Thanh âm của người phụ trách kia, ở trong đại điện u tĩnh vang lên.
- Các ngươi có thể xuất hiện ở chỗ này, đầu tiên muốn chúc mừng các ngươi. Các ngươi đã thông qua tư cách thi đấu, lấy được phủ thành chủ tán thành, có thể đánh lên nhãn hiệu của phủ thành chủ rồi. Lần này nhân số thông qua tư cách thi đấu, có tất cả ba trăm chín mươi tám người.
- Tiếp đến, các ngươi gặp phải là tinh anh thi đấu càng thêm hà khắc. Tinh anh thi đấu này, chúng ta nhiều lắm chỉ lấy tám người. Mà tám vị tinh anh này, sẽ trở thành cung phụng của phủ thành chủ, đạt được hàng năm hai trăm vạn Thiên Linh thạch bổng lộc. Nhớ kỹ, đây chỉ là bổng lộc cơ bản. Nếu như các ngươi có cống hiến đặc thù, lập công lao lớn, còn sẽ có ban thưởng càng phong phú. Phủ thành chủ nguyên tắc rất rộng, ngươi có bao nhiêu năng lực, thì có thể đạt được bao nhiêu hồi báo.
- Quan trọng nhất là, các ngươi phải biểu hiện ra tiềm lực cùng thực lực của mình, phải dùng tiềm lực của các ngươi đả bại đối thủ, đả bại những người khác. Vì như thế, các ngươi mới có thể để cho thành chủ đại nhân tin phục. Mới có thể để cho thành chủ đại nhân cảm thấy, các ngươi là không thể thiếu, là đối tượng phủ thành chủ có thể trường kỳ bồi dưỡng.
Người phụ trách này, rất có tính kích động.
Giang Trần đối với những kích động này, cũng không có đặc biệt để ý. Tâm như mặt nước phẳng lặng.
- Đương nhiên, đám thiên tài không có thông qua tinh anh thi đấu, các ngươi cũng không nên nản chí. Tuy các ngươi không cách nào đạt được danh hiệu cung phụng, không cách nào đạt được bổng lộc cao như vậy. Nhưng mà, đại môn của phủ thành chủ đã rộng mở cho các ngươi, các ngươi có thể gia nhập phủ thành chủ, từ cất bước hơi thấp bắt đầu. Chỉ cần các ngươi có thể biểu hiện ra thiên phú cùng tiềm lực, tương lai đồng dạng là quang minh. Thành chủ đại nhân chọn tài liệu, không bám vào khuôn mẫu. Chỉ hỏi tiềm lực, không hỏi xuất xứ. Dù ngươi xuất thân thấp hèn, dù ngươi không có ý nghĩa, phàm ngươi có thể biểu hiện thiên phú cùng tiềm lực vượt qua những người khác, phủ thành chủ nhất định cho ngươi tương lai quang minh!
Cái này xem như khuyến khích cho tất cả mọi người rồi.
Dù sao, thông qua tư cách thi đấu, tất cả mọi người ở đây đều là tinh anh, đánh bại hơn một vạn đối thủ khác, trổ hết tài năng.
- Tinh anh thi đấu, cũng chia ba giai đoạn. Bất quá, ba giai đoạn này, cùng trước kia có chỗ tương tự, lại có địa phương bất đồng.
- Giai đoạn thứ nhất, khảo thí là năng lực đan đạo của bọn ngươi. Giai đoạn thứ hai, khảo thí là năng lực võ đạo. Thông qua giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ hai sàng chọn, chúng ta sẽ chọn ra 64 người biểu hiện tốt nhất. Sau đó dùng phương thức đào thải, tuyển ra tám người mạnh nhất!
- Có lẽ trong các ngươi có người sẽ nghi vấn, cảm thấy sàng chọn đan đạo, có chút vẽ vời cho thêm chuyện. Ta muốn nói là, phủ thành chủ chọn lựa nhân tài, là nhân tài tổng hợp. Cường giả đỉnh cấp chính thức, phải có năng lực tổng hợp cường đại. Chỉ là thiên tài võ đạo, rất khó đi được xa.
*****
Tuyển bạt này là phủ thành chủ tổ chức, quy tắc tự nhiên do phủ thành chủ định.
Những thiên tài thông qua tư cách thi đấu kia, kỳ thật đều không có bao nhiêu ý kiến.
Có thể đi đến một bước này, bọn hắn không có khả năng đối với đan đạo không có chút tạo nghệ.
- Cạnh tranh tàn khốc, nhưng mà người thắng được, tiền cảnh sẽ rất tốt đẹp. Các thiên tài trẻ tuổi, toàn lực phát huy thiên phú của các ngươi a!
Người phụ trách kia vỗ tay vài cái:
- Tốt rồi, hiện tại một lần nữa bố trí đánh số mới cho các ngươi. Mỗi người đều có đánh số độc nhất của mình.
Một lần nữa đánh số, Giang Trần lấy được là số tám mươi mốt.
- Chín chín tám mươi mốt, cửu cửu quy thực. Con số này, ngược lại rất không tệ.
Giang Trần chứng kiến đánh số của mình, trong lòng rất bình tĩnh.
Vòng thứ nhất khảo hạch đan đạo, cái này đối với Giang Trần mà nói, quả thực là một bữa ăn sáng. Đương nhiên, hắn cũng biết, khảo hạch vòng thứ nhất này, có lẽ chỉ là một bộ phận tham khảo của người ta.
Khảo hạch tinh anh thi đấu, trọng điểm ở chỗ phương diện khảo hạch của phủ thành chủ. Bình phán tiêu chuẩn, tương đối có thêm nhân tố chủ quan.
Người có thể làm cho nhân sĩ khảo hạch của phủ thành chủ hai mắt tỏa sáng, mới có thể bị nhét vào danh sách 64 người.
Giang Trần là số tám mươi mốt, cũng không có nhanh đến phiên hắn như vậy.
Cho nên, Giang Trần như cũ là khoanh chân ngồi, tại nguyên chỗ lẳng lặng chờ. Chạy tới một bước này, càng không cần phải sốt ruột rồi.
Trong một gian phòng trang nhã, thành chủ Tạ Vô Thương, cùng một đám phụ tá của hắn, đang hào hứng bừng bừng nhìn hiện trường tuyển bạt.
Một gã phụ tá hưng phấn nói với Tạ Vô Thương:
- Thành chủ đại nhân, tỉ lệ tuyển bạt lần này rất cao, những thiên tài kia, tiềm lực đều rất không tồi. Tin tưởng, lúc này đây, Tổng thủ đại nhân sẽ phi thường hài lòng.
Tạ Vô Thương mỉm cười, nhìn ra được, hắn đối với lần tuyển bạt này, cũng có chút thoả mãn.
- Dưới trọng thưởng, tất có dũng phu. Tổng thủ đại nhân coi trọng như thế, chúng ta không đề cao quy cách, thì nào có nhiều thiên tài đến như vậy?
Tạ Vô Thương cảm thấy, đề cao quy cách tuyển bạt là cử động anh minh. Chứng kiến tỉ lệ thiên tài lần này, hắn cũng thấy rất không tồi.
- Chư vị, dùng các ngươi xem, hơn ba trăm người kia, có người các ngươi đặc biệt coi trọng không? Nhất định có thể tiến vào Top 8 cuối cùng nhất không?
Nói cho cùng, dù thông qua được tư cách thi đấu, đại đa số người, cũng chỉ là lá xanh. Hoa hồng bắt mắt nhất, vẫn là tám gã tinh anh cuối cùng kia.
- Thuộc hạ coi trọng số một trăm sáu mươi ba, kẻ này khí độ trầm ổn, có một loại khí độ làm cho người tin phục. Hơn nữa, lúc trước hắn biểu hiện, cũng làm cho người hai mắt tỏa sáng.
- Thuộc hạ ngược lại là lưu ý đến mấy cái không tệ, bất quá, muốn nói thắng được, còn phải xem kết quả cuối cùng nhất. Dù sao, rất nhiều người có lẽ ở tư cách thi đấu, cũng không hiển sơn lộ thủy. Có khả năng ẩn dấu thực lực.
- Đúng, trước mắt đến xem, mặc dù có ít người biểu hiện rất đoạt mắt, nhưng khó nói những người khác không ẩn dấu thực lực. Võ đạo thế giới, không tới cuối cùng, ai cũng không thể nói cười đến cuối cùng.
- Ha ha, ta quan sát đến một người, là số tám mươi mốt. Kẻ này biểu hiện, cũng rất có sức thuyết phục. Hơn nữa nhìn đi lên, hắn rất yên tĩnh. Cũng không có bị hào khí cuồng nhiệt lây nhuộm. Loại thiên tài kiên trì bản tâm, vật ngã lưỡng vong này, nhất định có thể thành châu báu!
Số tám mươi mốt, là Giang Trần.
Tạ Vô Thương nghe vậy, ánh mắt cũng quăng tới đại điện, nhìn đánh số, ánh mắt khẽ quét qua Giang Trần.
- Ồ? Người trẻ tuổi này, hoàn toàn chính xác không đơn giản a.
Tạ Vô Thương hời hợt quét qua, rõ ràng phát hiện, trên người kẻ này, ẩn ẩn có một loại khí tượng không hiểu.
Cái này thuần túy là bản năng của cường giả.
Tạ Vô Thương nhịn không được lại nhìn thoáng qua, bất quá, hắn lườm qua lần thứ hai, chỉ khẽ gật đầu:
- Số tám mươi mốt này, đáng giá chú ý.
Giang Trần khép mắt, lại ẩn ẩn cảm giác được hư không tựa hồ có thần thức rất nhỏ chấn động, đang thẩm tra mình. Giang Trần bất động thanh sắc, phảng phất giống như không biết, tựa như không có chuyện này.
Bởi vì Tạ Vô Thương đánh giá, những phụ tá của phủ thành chủ kia, đều nhao nhao nhìn hướng Giang Trần.
Tạ Vô Thương lại nói:
- Tốt rồi, mọi người không nên quá mức, như vậy khó tránh khỏi kinh động những thiên tài kia, ảnh hưởng bọn hắn phát huy.
Tạ Vô Thương đã mở miệng, những phụ tá kia liền thu hồi ánh mắt thẩm tra.
Vừa lúc đó, đánh số của Giang Trần, cũng bị gọi vào.
Đến phiên hắn ra sân.
Khâu thứ nhất, là khảo hạch phương diện đan đạo.
Khảo hạch phương diện đan đạo này, cùng nội dung trước kia Giang Trần gặp được, lại không quá giống nhau.
Trước kia Giang Trần ở phương diện đan đạo, cũng tham gia rất nhiều loại khảo hạch so đấu. Nhưng mà, trước kia khảo hạch đan đạo, chú trọng phương diện lý luận hơn.
Còn lần này nội dung khảo hạch, thì hoàn toàn trọng điểm ở thực dụng.
Đơn giản mà nói, nội dung lần khảo hạch này, đều là từ góc độ thực dụng đến suy tính.
Nói thí dụ như, thời điểm ngươi bị loại thương nào đó, ngươi nên dùng Linh Dược gì điều giải, hoặc là phục dụng đan dược gì khôi phục.
Nói thí dụ như, thời điểm ngươi trúng loại độc nào đó, nên ứng đối như thế nào, nên lấy phương thức gì trừ độc? Hoặc là nói, ngươi chọn dùng phương thức gì tị độc?
Đề mục khảo hạch, tổng cộng có mười đạo.
- Hoàn thành tám đạo trở lên, thì coi như ưu tú. Hoàn thành bảy đạo, tính toán trung đẳng. Hoàn thành sáu đạo, là đạt tiêu chuẩn. Dưới năm đạo, thì trực tiếp loát ra danh sách 64 người.
Cửa thứ nhất khảo hạch đan đạo, mặc dù không có tỉ số cụ thể, nhưng khảo hạch vẫn có tiêu chuẩn tham khảo nhất định.
Nếu như ngay cả năm đề cũng làm không được, mặc kệ khâu thứ hai biểu hiện ra sao, cũng không thể tiến vào danh sách 64 người.
Mà hoàn thành tám đạo hoặc tám đạo trở lên, thì là biểu hiện ưu tú, có thể ưu tiên trước.
Không thể không nói, thiết kế đề mục này, so với rất nhiều khảo hạch lý luận đơn thuần thì hợp lý hơn nhiều. Ít nhất, phương hướng khảo hạch này rất thực dụng.
Tu sĩ hành tẩu giang hồ, thực dụng là đệ nhất. Nhiều kỹ xảo luyện đan hơn nữa, nhiều tri thức lý luận phong phú hơn nữa, nếu như không có giá trị thực dụng, cái kia chính là lý luận suông.
Cho nên, Giang Trần đối với người ra đề khảo hạch, vẫn có chút bội phục.
Mặc kệ như thế nào, đề mục này không có nói bốc nói phét, không có các loại đạo lý lớn, mà thuần túy thông qua góc độ thực dụng, nghiên cứu thảo luận kỹ nghệ đan đạo, nghiên cứu thảo luận trình độ đan đạo.
Có thể thi triển trong thực dụng, cái kia chính là cao cấp.
Giang Trần chân thành, bắt đầu ứng đối khảo hạch.
Đối với Giang Trần mà nói, cấp bậc đề mục này, trên thực tế không làm khó được hắn.
Nhưng mà, Giang Trần không có vì trình độ đan đạo của mình siêu quần, liền không ai bì nổi, quên hết tất cả. Trái lại, hắn mỗi làm một đề, đều phi thường cẩn thận, phi thường chăm chú.
← Ch. 1563 | Ch. 1565 → |