Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1579

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1579: Thần thông không ngừng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Người áo choàng màu đen cười lạnh một tiếng, cánh tay phải lại hành động lần nữa, cự kiếm như ẩn như hiện kia chậm rãi biến mất.

Sau một khắc, hai tay người áo choàng màu đen nắm hư không, lòng bàn tay vỗ xuống, chậm rãi tách ra hai bên, trong lòng bàn tay của hắn, bất ngờ xuất hiện một vật.

Như một vật dễ cháy, ngọn lửa kia thoạt nhìn chỉ lớn như cây đậu, lộ ra rất bình thường. Nhưng nhìn bộ dạng người áo choàng màu đen ngưng trọng như vậy, Giang Trần liền suy đoán, chỉ sợ vật kia, sẽ không đơn giản a.

Miệng người áo choàng màu đen lộ ra dáng tươi cười âm hiểm, lạnh lùng thoáng nhìn Giang Trần.

Hai tay khẽ vẫy, vật dễ cháy kia đột nhiên phóng đại.

Lập tức, vật dễ cháy to như hạt đậu kia, đang không ngừng biến lớn, không ngừng biến lớn. Trong nháy mắt, đã biến thành một đoàn Liệt Hỏa hừng hực.

Liệt Diễm che trời, biến thành hoa văn thanh sắc, lộ ra dị thường chói mắt.

- Giác ngộ a, đây là U Minh chi hỏa, đốt cháy linh hồn của ngươi a!

Hai tay của người áo choàng màu đen niết thành quyền, lập tức triển khai, nâng lên một thủ ấn kỳ quái, như là hoa sen.

Lập tức, ngón tay của hắn như là niêm hoa, tiện tay mở ra, U Minh chi hỏa hừng hực thiêu đốt kia liền bị hắn tháo xuống một mảnh như là lá cây, ném đến Giang Trần.

Giang Trần thấy thế, cũng hít một hơi lãnh khí, hắn như thế nào nhìn không ra, U Minh chi hỏa này tuyệt đối là Tiên Thiên Chi Hỏa phi thường đáng sợ.

Hơn nữa, nhìn thằng này, hiển nhiên đã tu luyện Tiên Thiên Chi Hỏa đến tình trạng vận dụng tự nhiên. Nhìn bộ dạng hắn hời hợt, liền có thể dẫn xuất ra hình dạng U Minh chi hỏa hoàn mỹ, đây tuyệt đối là cử trọng nhược khinh a.

Giang Trần ngưng thần, hắn biết rõ, mình gặp được cường địch chính thức rồi.

Đối phương biểu hiện ra ngoài, không đơn thuần là tiềm lực bản thân, còn có đòn sát thủ cùng trang bị tầng tầng lớp lớp trên người, cũng làm cho Giang Trần không thể không nghiêm túc đối đãi.

Giang Trần nghiêm túc, hai tay chỉ dẫn, trước mặt lập tức xuất hiện mấy chục gốc Băng Hỏa Yêu Liên. Hơn nữa là hình thái Băng Hỏa Yêu Liên thăng cấp.

Mỗi một cây Hỏa Liên, như Thao Thiết tham lam, cánh hoa hoàn toàn mở ra, điên cuồng ảnh hưởng Liệt Diễm chi diệp.

Mà Băng Liên, thì nằm ở trước Giang Trần, tầng tầng tường băng trong suốt, trong nháy mắt, tựa như tích lũy ra một băng sơn, thủ hộ Giang Trần.

Nói lên Băng Hỏa Yêu Liên, đó cũng là linh vật cấp bậc Chư Thiên. Theo Giang Trần phát triển, hình thái của Băng Hỏa Yêu Liên cũng đang không ngừng phát triển.

Tuy U Minh chi hỏa này rất đáng sợ, nhưng Băng Hỏa Yêu Liên cũng không phải vật bình thường. Phiến Liệt Diễm hình thành lá cây thanh sắc, mang tất cả hư không, đi đến đâu, ngay cả hư không cũng bị nướng cháy.

Nhưng mà, bị từng dãy Hỏa Liên điên cuồng hấp thu, lá cây Liệt Diễm cực lớn, vậy mà đang không ngừng nhỏ đi, không ngừng nhỏ đi.

Một màn này, làm cho người áo choàng màu đen kia cũng xem trợn mắt há hốc mồm.

Lúc trước hắn ở chỗ Huyền Hoàng Thủ Ô, kỳ thật gặp qua Giang Trần vận dụng Băng Hỏa Yêu Liên. Chỉ là, Băng Hỏa Yêu Liên lúc đó, chỉ phát huy ưu thế quấn quanh, hấp dẫn hỏa lực của Huyền Hoàng Đằng. Lại không có biểu hiện ra Băng Hỏa thần thông của bản thân.

Giờ phút này, Băng Hỏa Yêu Liên bạo phát ra bổn mạng thần thông, lại làm cho người này nghẹn họng nhìn trân trối, trong lúc nhất thời có chút trợn tròn mắt.

Một khi hắn tế ra U Minh chi hỏa, nhiều khi đều là tất sát, có rất ít cái gì lo lắng. Cho dù là thiên tài cùng cấp bậc đối kháng, thời điểm hắn tế ra U Minh chi hỏa, cũng phải tránh đi mũi nhọn.

Mặc dù là mấy thiên tài mạnh nhất của bát đại thế gia lần này, đối mặt U Minh chi hỏa của hắn, cũng khó cam đoan nhất định có thể thắng.

U Minh chi hỏa này, có thể nói là một trong mấy đòn sát thủ mạnh nhất của hắn rồi.

Thế nhưng mà, tình hình trước mắt, lại để cho hắn có chút không tiếp thụ được.

- Hừ, bổn thiếu gia ngược lại muốn nhìn, liên đằng cổ quái của ngươi, có thể hấp thu bao nhiêu?

Người áo choàng màu đen có được, là một U Minh chi hỏa hỏa nguyên, là khống chế Thiên Hỏa hỏa chủng, cho nên, chỉ cần hắn nắm giữ thần thông thúc dục Thiên Hỏa, liền có thể mượn nhờ Thiên Hỏa hỏa chủng này, thi triển ra vô số thần thông Hỏa thuộc tính.

- U Minh diệt thế, tật.

Trong miệng người áo choàng màu đen nói lẩm bẩm, thủ quyết như bay, trên hỏa chủng của U Minh chi hỏa, đạo đạo Liệt Diễm thanh sắc, điên cuồng từ bốn phía hỏa chủng phún dũng ra.

Mỗi một đạo Liệt Diễm thanh sắc, tựa như một Ma Quân, hung thần ác sát, hủy thiên diệt địa, khí thế lớn dọa người.

U Minh diệt thế thần thông này, đã không phải một mảnh hai mảnh hỏa diễm chi diệp rồi, mà là một hơi hơn mười phiến điên cuồng tuôn ra?

Ở dưới hắn điên cuồng thúc dục, hào quang của hỏa chủng cũng lập tức ảm đạm xuống. Hiển nhiên, phương pháp sử dụng của người áo choàng màu đen, có thể nói chỉ thấy lợi trước mắt, tuyệt đối thuộc về sử dụng quá độ.

Giang Trần sớm có chuẩn bị, thủ quyết cũng đi theo điên cuồng khởi động, mấy ngàn gốc Băng Hỏa Yêu Liên, cũng dốc toàn bộ lực lượng, vây chật ních hư không.

Các Hỏa Liên như là Thao Thiết đói bụng mấy trăm năm, điên cuồng ăn lấy Hỏa nguyên lực mà U Minh Thiên Hỏa phát ra.

Mà Băng Liên ở phía, cũng trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Không hề nghi ngờ, hình thái của Băng Hỏa Yêu Liên, so với Giang Trần tưởng tượng còn cường lớn hơn. Nhất là liên quan đến Hỏa thuộc tính, lực hấp thu của Hỏa liên, rõ ràng gặp mạnh thì cường, tham lam xé xác U Minh Thiên Hỏa.

Một màn này, để cho người kia cơ hồ muốn thổ huyết.

- Tại sao có thể như vậy?

Thường thức của hắn, cũng thiếu chút nữa bị phá vỡ. Một chiêu này, cơ hồ có thể nói chiêu số mạnh nhất của hắn rồi.

Tuy hắn còn có một lá bài tẩy chưa đánh, thế nhưng mà, U Minh Thiên Hỏa điên cuồng công kích như thế, đối phương rõ ràng còn có biện pháp phá giải.

Cái này để cho nội tâm kiêu ngạo của hắn, rốt cục xuất hiện một tia dao dộng. Đều nói thiên tài của Hồi Xuân đảo vực khó vào pháp nhãn.

Nhưng mà bây giờ xem ra, đây tuyệt đối là thành kiến.

Giang Trần dù bận vẫn ung dung, hắn đã nhìn ra, U Minh Thiên Hỏa của đối phương, chiêu thức trên cơ bản đã dùng hết. Hiện tại hình thái bản thân U Minh Thiên Hỏa, cũng ở vào giai đoạn yếu ớt.

Bởi như vậy, áp lực của U Minh Thiên Hỏa, rõ ràng cho thấy không tồn tại nữa.

Chỉ là, đối phương nhiều thủ đoạn như vậy, cũng để cho Giang Trần âm thầm kinh ngạc, âm thầm đề phòng. Hắn tin tưởng vững chắc, đối phương nhất định còn có thủ đoạn bước tiếp theo.

Một người có được U Minh Thiên Hỏa, tuyệt đối sẽ có thêm át chủ bài nữa. Ẩn ẩn tầm đó, Giang Trần đối với lai lịch người này, có chút suy đoán rồi.

Ánh mắt người nọ thoáng nhìn Giang Trần, thấy khóe miệng Giang Trần mang theo vẻ mĩm cười, trong nội tâm càng bực bội không hiểu. Tiết tấu hiện tại, đã có chút không khống chế được rồi.

Vốn, bọn hắn là đệ tử thiên tài của bát đại thế gia, tiến đến nơi đây, là với tư cách thợ săn. Thế nhưng mà giờ khắc này, hắn hoàn toàn không có hưởng thụ đến cảm giác của thợ săn.

*****

Thậm chí, hắn còn có chút hoài nghi, đến cuối cùng, ai mới là con mồi chân chính?

- Kẻ này, tuyệt đối không thể nào là người Đông Diên đảo. Thiên phú cùng nội tình của hắn, chẳng lẽ cũng là cấp bậc thập đại Thần Quốc?

Trong nội tâm người áo choàng màu đen, sinh ra một tia hoài nghi.

- Không được, không thể cùng hắn hao tổn như vậy. Ta phải giải quyết dứt khoát, gọn gàng mà linh hoạt. Nếu không, thời gian tiêu hao không nổi.

Thiên tài bát đại thế gia bọn hắn tiến vào đây, là săn giết thí luyện giả của Đông Diên đảo. Đây cũng là bộ phận hạch tâm toàn bộ trò chơi của bọn hắn.

Đông Diên đảo phụng mệnh tuyển ra những cái gọi là thiên tài này, kỳ thật sớm đã bị người định ra số mệnh, cái kia chính là làm con mồi cho thiên tài của bát đại thế gia thí luyện, để đệ tử của bát đại thế gia săn giết, để bọn hắn tìm niềm vui, để bọn hắn so đấu.

Chỉ là thẳng cho tới bây giờ, Giang Trần đối với hết thảy, vẫn chưa hay biết gì. Hắn thủy chung còn tưởng rằng, người áo choàng màu đen kia cùng hắn ân oán, là vì tranh đoạt Huyền Hoàng Thủ Ô.

Bất quá, thần thức của Giang Trần rất cường đại, sau khi đối phương thu hồi U Minh chi hỏa, Giang Trần đã ẩn ẩn cảm giác được, đối phương đã ở vào trạng thái cuồng nộ.

Tiếp đến, công kích của đối phương, sẽ thăng cấp đến trạng thái điên cuồng nhất.

Có lẽ, đối phương muốn lấy ra thủ đoạn ẩn giấu.

Cái này đối với Giang Trần mà nói, tự nhiên không phải tin tức tốt.

Nhưng mà Giang Trần đã sớm quyết định chủ ý, chỉ cần đối phương không phá lệ, như vậy Giang Trần hắn cũng không phá lệ, chỉ hạn chế dùng thần thông Đế cảnh.

Nhưng nếu như đối phương phá lệ, Giang Trần không thể nói trước cũng phải đi theo.

- Có thể thu U Minh Thiên Hỏa của ta, ngươi cũng coi như có chút bổn sự. Bất quá, tiếp sau một chiêu này, ngươi sẽ không may mắn như thế!

Ngữ khí của đối phương, tựa như người Thẩm Phán tuyên án Giang Trần tử hình.

Thần thái của Giang Trần lạnh nhạt, loại uy hiếp này, hiển nhiên hắn không phải lần đầu tiên nghe được.

Người áo choàng màu đen kia bắt đầu nói lẩm bẩm, trong lúc đó, hắn tự tay đập vào ngực mình. Rầm rầm rầm!

Sau đó, từng đạo phù văn quỷ dị, ở quanh thân hắn không ngừng hiển hiện, không ngừng lơ lửng, cho người một lực trùng kích cực kỳ mãnh liệt.

Sau một khắc, thân hình người áo choàng màu đen kia, rõ ràng đang biến lớn.

- Ác linh hàng lâm!

Pháp thân của hắn có vô số khí lưu Tử sắc cuốn động, cuồn cuộn mà đến. Mà pháp thân của hắn, cũng kịch liệt biến hóa.

Trước ngực, sau lưng, cánh tay, đùi, cơ bắp... cũng đang không ngừng phồng lên.

- Đây là?

Giang Trần chứng kiến loại tình hình này, cũng hơi có chút giật mình, bất quá hắn rất nhanh liền nhận ra đây là tình huống gì.

Đây là một môn thần thông ở vào khoảng huyết mạch truyền thừa cùng với triệu hoán Thần linh.

Vốn trong thân thể có huyết mạch truyền thừa cường đại, sau đó thông qua triệu hoán Thần linh, đạt được Thần linh chỉ điểm, hoặc là đạt được Thần linh phụ thể.

Người áo choàng màu đen này, rõ ràng đối với môn bí pháp này không xa lạ gì.

Sau một khắc, một Pháp Tướng hung thần ác sát, như Hoang Man đại yêu thời đại Viễn Cổ, dữ tợn xuất hiện.

Giang Trần biết rõ, đây là lực lượng huyết mạch của đối phương thức tỉnh, dẫn tới pháp thân xuất hiện biến hóa. Mà lúc cùng Thần linh câu thông, cũng đã nhận được ác linh phụ thể trong truyền thuyết.

Sức chiến đấu tăng lên, tuyệt đối là phi thường đáng sợ.

Giang Trần nhìn một màn này, cũng nhếch miệng cười cười:

- Tới tốt, tới tốt!

Nếu bàn về những cái này, Giang Trần cũng không kém cỏi chút nào. Hắn tu luyện Thần Ma Kim Thân, hôm nay càng là đại thành chi cảnh. Thân thể nhoáng một cái, lập tức đón gió trướng mấy trượng.

Qua không bao lâu, hai cự nhân khí thế như núi, liền xuất hiện ở trong núi rừng.

Một cái kim quang lượn lờ, một cái tử quang bao phủ.

- Chịu chết đi!

Người áo choàng màu đen kia nhìn thấy pháp thân của Giang Trần biến lớn, cũng quê quá hóa khùng, sải bước lao đến Giang Trần.

Giang Trần cũng không phải lần đầu tiên sử dụng Thần Ma Kim Thân.

Phanh!

Quyền cước tương giao, giữa hai người, rõ ràng tiến nhập phương thức giao chiến nguyên thủy nhất. Chỉ là, một quyền một cước tầm đó, khí thế to lớn, vượt qua người thường tưởng tượng.

Người áo choàng màu đen biến thành ác linh, đích thật là hùng hổ, tay vung một chiến phủ khổng lồ, như đã nổi điên, không ngừng chém tới Kim Thân pháp tướng của Giang Trần.

Cũng may, Giang Trần đã tu luyện Thần Ma Kim Thân nhiều năm, sớm tiến vào đại thành chi cảnh. Giang Trần không có vũ khí hạng nặng, nhưng hắn vẫn không sợ chút nào.

Cự Phủ kia bổ tới, pháp thân của Giang Trần lóe lên, nắm đấm hung hăng nện ở trên lưỡi búa.

Phanh, lập tức cải biến quỹ tích vận hành của Cự Phủ.

Loại vật lộn này, sẽ nhìn rõ bản lĩnh.

Hai người ngươi tới ta đi, giết thiên hôn địa ám. Giang Trần cũng là kẻ dối trá, chiến đấu tầm đó, lại bất tri bất giác, ở chung quanh rắc rất nhiều Phong Vân Thất Hồn Tán vô sắc vô vị.

Giang Trần biết rõ, đối thủ này, tuyệt đối không tầm thường. Dựa vào vật lộn, mình tuyệt đối chiếm không được thượng phong tuyệt đối.

Mà dù tới thời điểm đối phương kiềm lư kỹ cùng, dùng tốc độ của đối phương, muốn chạy trốn cũng có thể nhẹ nhõm ly khai. Dưới tình huống tốc độ không sai biệt lắm, muốn đuổi giết đối phương là rất khó.

Cho nên, Giang Trần dứt khoát không làm phức tạp như vậy, trực tiếp vận dụng Phong Vân Thất Hồn Tán. Hắn thì bách độc bất xâm, cho nên đối với dùng Phong Vân Thất Hồn Tán, là một chút áp lực cũng không có.

Giang Trần càng đánh càng nhẹ nhõm, hắn có dự cảm, thần thông ẩn giấu của đối phương, đã dùng không sai biệt lắm.

Chiến đấu chính là như vậy, nhất cổ tác khí, hai thì suy, ba thì kiệt.

Đối phương một hơi không có hạ được hắn, tất sẽ sinh lòng lui lại. Mà bây giờ, Giang Trần chỉ có ý niệm ngăn cản đối phương mà thôi.

Bởi vì, hiện tại Phong Vân Thất Hồn Tán còn không có triệt để phát huy ra công hiệu. Cho nên, Giang Trần phải ngăn chặn đối phương, thẳng đến đối phương phát giác được trúng độc, cái kia liền đủ rồi.

Người áo choàng màu đen kia, trong lòng cũng cực kỳ nôn nóng. Trận chiến này, hắn có thể nói là phi thường bị động. Mỗi một bước rõ ràng có thể tính toán đến đối thủ, kết quả, lại là chính bản thân hắn bị tính kế.

Chiến đến loại trình độ này, trong lòng người áo choàng màu đen cũng có chút thoái ý rồi.

Nếu như không cân nhắc nhân tố khác, Giang Trần xác định mình mạnh hơn đối phương, là cảnh giới thần thức. Tốc độ của người này, là không kém Giang Trần hắn. Tiềm lực võ đạo, sức chiến đấu võ đạo, cũng sẽ không kém Giang Trần bao nhiêu.

Nhưng mà, Giang Trần có một điểm có thể áp đảo, cái kia chính là cảnh giới thần thức.

Chiến đấu đến một bước này, tuyệt đối là giai đoạn gay cấn rồi. Giang Trần thông qua thần thức quan sát, rõ ràng đã nhìn ra, đối phương dưới tình huống nhiều lần chiến không dứt, chiến ý đã giảm trên phạm vi lớn. Thậm chí, đối phương đang tìm kiếm cơ hội, chuẩn bị lui lại rồi.

- Không được, thật vất vả dẫn hắn đến đây, nếu để hắn chạy thoát, không phải manh mối mất hết toàn bộ?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)