Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1594

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1594: Khác nhau, quyết đoán
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Khẩu khí của tên này càng thêm không khách khí.

Hoắc Thân vương và Đinh tổng thủ coi như là đại nhân vật một phương, ngeh lời này trong lòng tự nhiên khó chịu. Nếu như đối phương không phải là người bên trên, chỉ sợ đã trở mặt tại chỗ.

Hoắc thân vương nén giận, khuyên nhủ:

- Chư vị, lời tiểu vương khó nghe, nhưng là sự thực, kính xin chư vị nghĩ lại.

- Không cần phải nói nữa.

Khuông Hãn khoát tay nói:

- Cứ quyết định như vậy đi.

Đinh tổng thủ từ đầu đi tới lúc này cũng chịu đủ tức giận rồi. Hắn là Tổng thủ của Đông Duyên đảo, ở trong Hồi Xuân đảo vực cũng coi như là nhân vật đứng đầu.

Ba đại thế gia này tuy rằng mạnh thật, nhưng mà lần này cao tầng ba đại thế gia tới Đông Duyên đảo này, luận thực lực cũng không mạnh hơn Đinh tổng thủ hắn.

Tối đa cũng chỉ coi như là tương xứng.

Cân nhắc địa vị ở thế yếu, cho nên Đinh tổng thủ mới luôn chịu nhục. Mà lúc này cảm xúc của hắn đã sắp không nhịn được.

Sắc mặt trầm xuống, ngữ khí cũng biến đổi, không còn vẻ kính cẩn như trước, hắn lạnh nhạt nói:

- Đinh mỗ là Tổng thủ của Đông Duyên đảo này, đã không có cách nào phản khác sự cường thế của quý tộc thượng bang các người, nhưng có một ít từ tục tĩu, ta nên nói trước một câu.

Khuông Hãn cười lạnh:

- Sao nào? Ngươi định mạnh mẽ ngăn cản sao?

Đinh tổng thủ thản nhiên nói:

- Quý tộc thượng bang các ngươi muốn chèn ép Hồi Xuân đảo vực chúng ta, xin mời tùy tâm sở dục. Đinh mỗ có lòng khuyên bảo, cũng chỉ phí công vô ích. Nhưng mà có chút lời tục tĩu, Đinh mỗ vẫn không thể không nói, kính xin chư vị minh giám.

- Nói.

Ngữ khí của Khuông Hãn bắt đầu lạnh nhạt.

- Chư vị đã khư khư cố chấp như vậy, muốn tự mình định lộ tuyến. Vậy từ khoảnh khắc này, tất cả chuyện xảy ra với các ngươi trong Hắc Yểm sơn mạch sẽ không liên quan tới Đông Duyên đảo chúng ta. Các ngươi bắt được hung thủ cũng tốt, hoặc là xuất hiện chuyện ngoài ý muốn cũng tốt, đừng có kéo quan hệ với Đông Duyên đảo chúng ta.

Ngữ khí của Đinh tổng thủ lúc này trở nên rất cứng rắn.

- Chậc chậc, nghe khẩu khí của ngươi, hẳn ngươi cảm thấy ba đại thế gia chúng ta sẽ lật thuyền trong Hắc Yểm sơn mạch sao?

Tuyên Toản kia cười lạnh hỏi lại.

Đinh tổng thủ chắp tay nói:

- Đinh mỗ không dám coi rẻ quý tộc thượng bang, nhưng mà Hắc Yểm sơn mạch từ xưa đã có nhiều hung hiểm, hơn nữa Hắc Yểm sơn mạch này liên quan tới số mệnh và căn cơ của cả Đông Duyên đảo. Đây là thứ truyền thừa từ xa xưa xuống. Rốt cuộc bên trong có bao nhiêu hung cơ đáng sợ, Đinh mỗ cũng không đoán được. Nhưng mà Đinh mỗ có thể khẳng định, cho dù là ba đại thế gia các ngươi cũng không thể đảm bảo có người hoàn hảo, không tổn hao gì.

Đinh tổng thủ lúc này cũng khó xử, những lời cứng rắn hắn cũng không thể nói quá tuyệt. Nhưng ý tứ lại biểu đạt rõ ràng, nếu như các ngươi khư khư cố chấp xông vào, chết sống không tránh được Đông Duyên đảo chúng ta.

Trên thực tế trong lòng Đinh tổng thủ đã sớm có khó chịu. Mấy thiên tài mất tích, hắn đã cảm thấy ba đại thế gia này không có phong độ.

Ngươi không phải muốn lựa chọn tới Đông Duyên đảo thí luyện, sinh tử chẳng phải mặc cho số phận hay sao?

Người chết, nếu như đều có thể đổ lên đầu người khác thì nói gì tới phong độ của một thế gia?

Ngươi có bản lĩnh tới thí luyện, thế nhưng lại không có bản lĩnh gánh chịu nguy hiểm sinh tử, vậy thì tính là thế gia có nội tình lớn cái rắm a.

CHo nên hành vi của ba đại thế gia hiện tại, trong mắt Đinh tổng thủ chính là cực kỳ bá đạo, hoàn toàn là cố tình gây sự.

Hoắc thân vương vội vàng hòa giải:

- Chư vị, lão Đinh là tổng thủ của Đông Duyên đảo này. Hắn đối với Đông Duyên đảo có cảm tình. Cũng biết ý nghĩa của Hắc Yểm sơn mạch này với Đông Duyên đảo. Hắn cũng muốn kéo dài truyền thừa, bảo hộ truyền thừa của Đông Duyên đảo, không có ý khác. Hơn nữa Hắc Yểm sơn mạch này quả thực liên quan tới căn cơ và số mệnh Đong Duyên đảo. Bên trong nguy cơ trùng trùng, hắn nói như vậy quả thực cũng xuất phát từ lòng hảo tâm a.

Khuông Hãn lạnh lùng bật cười:

- Hoắc Thân vương, các ngươi nghĩ thế nào, điều này cũng không quan trọng. Không quản các ngươi nói thế nào, cũng không có cách nào ngăn cản quyết tâm đuổi giết hung thủ của chúng ta. Về phần những lời nói nhảm của Đinh tổng thủ, các ngươi không cần buồn lo vô cớ. Cho dù có xảy ra ngoài ý muốn thì ba đại thế gia chúng ta tự mình gánh chịu. Đông Duyên đảo và Hồi Xuân đảo vực các ngươi quản tốt việc của mình là được rồi.

- Đúng vậy, các ngươi muốn đi theo thì đi, không muốn đi theo thì lúc này có thể lựa chọn rời khỏi.

Tuyên Toản cũng không muốn lãng phí thời gian.

Khóe miệng Hoắc thân vương giật giật, vẫn chán nản thở dài.

Đinh tổng thủ nháy mắt với Hoắc thân vương, hai tay ôm quyền nói:

- Nếu như vậy chúng ta sẽ không đi theo chư vị nữa.

Ba đại thế gia này đã khư khư cố chấp như vậy, Đinh tổng thủ cũng biết, cho dù bọn họ mặt dày đi theo, chỉ sợ cũng chỉ có thể làm cho ba đại thế gia này ghét bỏ.

Nếu như vậy còn không bằng không đi cùng.

- Chúng ta đi.

Khuông Hãn vung tay lên, căn bản không nhìn Hoắc thân vương và Đinh tổng thủ, mang theo đội ngũ mình rời đi.

Tuyên Toản và Tiết Dực cũng mang theo tinh anh gia tộc mình, chạy như bay rời đi.

Biểu lộ trên mặt Đinh tổng thủ âm lãnh, nhìn chằm chằm vào đám người kia, trong lòng nổi giận lôi đình. Nếu như có thể, hắn muốn hạ lệnh đánh gục toàn bộ đám người này.

Hơn nữa Đông Duyên đảo và Hồi Xuân đảo vực tuyệt đối có thực lực làm được chuyện này.

Ba đại thế gia này tuy rằng có rất nhiều cường giả, nhưng dù sao tới đây lại ít người. So với việc toàn bộ tinh anh của Đông Duyên đảo và Hồi Xuân đảo vực tập trung ở đây, không có bất kỳ ưu thế nào.

Hạ đại thống lĩnh thở dài:

- Đinh tổng thủ, ngươi vẫn quá cương quyết, sợ rằng đã đắc tội với ba thế lực này rồi.

Đinh tổng thủ không vui nói:

- Thái độ của bọn họ, Hạ đại thống lĩnh cũng đã nhìn thấy. Bọn họ căn bản không có coi chúng ta là gì. Cho dù chúng ta tận lực xu nịnh, nịnh bợ thì có thay đổi được gì chứ? Bọn chúng chưa từng tỏ vẻ ôn hòa với chúng ta.

Hoắc thân vương khoát tay nói:

- Đừng nói nữa, lần này chúng ta mời tám đại thế gia tới, vốn là một chuyện tốt, hiện tại xem ra hung cát khó dò, ài.

Trong thanh âm của Hoắc thân vương cũng tràn ngập đau thương.

- Đinh tổng thủ, ngươi nói ở chỗ sâu trong Hắc Yểm sơn mạch này thực sự có hung hiểm vô tận sao?

Hạ đại thống lĩnh có chút lo lắng hỏi.

- Không biết, khi ta tiếp nhận vị trí Tổng Thủ đại nhân này cũng chưa đi toàn bộ Hắc Yểm sơn mạch. Nhưng mà từ lịch sử truyền thừa có ghi chép, từng đời đều có ghi lại. Hắc Yểm sơn mạch này tuyệt đối là địa phương trọng địa nguy hiểm nhất trong năm đại hiểm địa. Cũng là nơi đáng sợ nhất, thần bí nhất. Trong truyền thừa còn nói tới, ở chỗ sâu trong Hắc Yểm sơn mạch này tuyệt đối không thể xông loạn, một khi có người xông loạn, cửu tử nhất sinh.

- Đây không phải là chuyện xấu rồi sao?

*****

Hạ đại thống lĩnh gấp gáp:

- Chết vài thiên tài, ba đại thế gia kia đã có bộ dáng muốn chết muốn sống kia rồi. Nếu như nhóm người này lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy ba đại thế gia kia không phải muốn lật tung Hồi Xuân đảo vực chúng ta hay sao?

Đinh tổng thủ lắc đầu nói:

- Không sợ, ta đã chuẩn bị.

Đinh tổng thủ nói xong, bàn tay khẽ lật, trong tay xuất hiện một vật, đây là một khỏa Lưu ảnh thạch.

- Trên đường đi tới đây, còn có những lời vừa rồi, đều ghi lại trên Lưu ảnh thạch này. Dù tương lai ba đại thế gia muốn truy cứu, chúng ta cũng không thẹn với lương tâm.

Đinh tổng thủ đưa Lưu ảnh thạch cho Hoắc thân vương, nói:

- Thân vương đại nhân, Lưu ảnh thạch này Đinh mỗ giao cho ngài bảo quản. Nếu như tương lai cần, người tùy thời có thể lấy ra.

Hoắc thân vương nghe vậy đại hỉ:

- Tốt, chiêu này của Đinh tổng thủ quả nhiên rất hay. Nếu như thực sự có chuyện không hay xảy ra. Đó là bọn chúng khư khư cố chấp, không có quan hệ với Hồi Xuân đảo vực chúng ta.

Biểu lộ khó coi của Hạ đại thống lĩnh cũng hòa hoãn hơn một chút. Có Lưu ảnh thạch này, hoặc ít hoặc nhiều cũng coi như là chứng cớ nho nhỏ.

Ba đại gia tộc cho dù hung hăng, cũng không có khả năng không nói đạo lý.

Huống chi trong tám đại thế gia, còn có ngũ đại thế gia đối với chiêu đãi của Hồi Xuân đảo vực vô cùng thỏa mãn. Ba gia tộc này cho dù có ngang ngược không nói đạo lý, bọn họ cũng không có biện pháp, chỉ có thể gặp chiêu phá chiêu.

- Chúng ta rút lui.

Hoắc thân vương cũng quyết định, không đi hteo ba đại thế gia kia hồ đồ nữa.

Đinh tổng thủ vung tay lên:

- Rút lui.

Tinh nhuệ Tổng thủ bộ mang theo cũng rút lui ra ngoài.

Hạ đại thống lĩnh đuổi theo, nói:

- Đinh tổng thủ, Hắc Yểm sơn mạch này nếu như đi xuyên qua, sẽ tới nơi nào?

Đinh tổng thu nghe vậy, dừng bước nói:

- Hạ đại thống lĩnh sao lại hỏi vậy?

- Ha ha, là ta lo lắng vạn nhất hai thí luyện giả kia thực sự xông qua Hắc Yểm sơn mạch, chẳng phải để cho bọn chúng chạy thoát rồi sao?

- Không có khả năng.

Đinh tổng thủ kiên định lắc đầu:

- Hắc Yểm sơn mạch nào có dễ dàng xuyên qua như vậy? Hạ đại thống lĩnh nghĩ nhiều rồi.

- Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Nếu như hai người kia thực sự là hung thủ, thì tuyệt đối không phải là người đơn giản. Ngươi ngẫm lại mà xem, Đinh tổng thủ ngươi là địa đầu xà ở Hắc Yểm sơn mạch này, dẫn đội đuổi giết người ta mấy ngày nay, đều không tìm thấy nửa điểm dấu vết để lại. Chuyện này chứng minh cái gì? Chứng minh hai người này tuyệt đối không tầm thường. Vạn nhất để cho bọn chúng thành công xuyên qua thì sao?

Hoắc thân vương cũng dừng lại, nói:

- Đúng vậy a, không thể không đề phòng.

- Thân vương đại nhân, Hạ đại thống lĩnh, các ngươi lo lắng quá rồi. Từ xưa tới nay có ghi lại, không có mấy người có thể đi ngang thành công Hắc Yểm sơn mạch. Hơn nữa chỗ hạch tâm của Hắc Yểm sơn mạch nghe nói có cấm chế cổ xưa vô cùng đáng sợ. Có đầu mối then chốt của trận pháp thượng cổ. Chung quanh cấm chế cường đại, bất luận là sinh linh nào đều không thể tới gần chứ đừng nói là xuyên qua.

Ngữ khí của Đinh tổng thủ kiên định vô cùng.

- Như vậy đi.

Hoắc thân vương ngẫm lại:

- Chúng ta phái ra một đám tinh nhuệ, phái tới lối ra bên kia Hắc Yểm sơn mạch, mai phục tại đó. Đến ôm cây đợi thỏ. Cho dù bọn chúng thực sự không đi qua được, nhiều lắc chỉ tiêu hao một chút nhân lực, cũng không có bao nhiêu tổn thất. Nhưng vạn nhất bọn chúng đi qua thành công, lại có thể chặn giết được ở đó. Có thể tránh cho bọn chúng uy hiếp tới trận pháp biên giới Đông Duyên đảo, thoát khỏi Đông Duyên đảo.

Ba đại thế gia sau khi xé rách da mặt với Hoắc thân vương và Đinh tổng thủ, lộ tuyến tiến lên càng trở nên gấp gáp, trên đường đi bọn họ không hề lảng trách các loại cơ quan, trận pháp nào, chỉ cần gặp ở giữa đường là phá hủy.

Loại phương thức tiến lên này, không thể nghi ngờ làm tăng hiệu suất lên rất cao.

Nhưng mà loại phương thức đơn giản mà thô bạo này cũng dễ dàng đánh rắn động cỏ.

- Tuyên Toản đạo hữu, Tiết Dực đạo hữu, nghe Khuông mỗ nói môt câu.

Vài thời thần sau, Khuông Hãn dường như cũng biết loại phương thức này quá đơn giản.

Lập tức hắn phát ra liên lạc với người hai đại thế gia còn lại.

Ba đại thế gia lại lần nữa tụ tập lại một chỗ.

- Khuông Hãn đạo hữu, ngươi có ý kiến gì không?

Tiết Dực hỏi.

- Ta luôn tự hỏi tới lời nói của Đinh tổng thủ kia. Lão tiểu tử này tuy rằng thái độ không tốt, nhưng mà lời nói của hắn cũng không phải là không có đạo lý. Địa phương quỷ quái này chỉ sợ thực sự là cấm địa truyền thừa từ thượng cổ. Chúng ta xông như vậy, dùng nhân thủ của chúng ta, chỉ sợ không chịu được quá nhiều tổn thương.

Lần này tám đại thế gia tới thăm Hồi Xuân đảo vực, mang tới đều là tinh anh, nhưng mà nhân số lại không nhiều.

Mỗi một gia tộc, kể cả cao tầng và thiên tài trẻ tuổi cùng với một ít cận vệ, ước chừng hơn mười người.

Ba gia tộc cộng lại với nhau cũng chỉ hơn trăm người.

Hơn trăm người này muốn triển khai thần thức tìm tòi trong Hắc Yểm sơn mạch to lớn như vậy, không thể nghi ngờ lại không thực tế. Bởi vì năng lực bao phủ không có mạnh như vậy.

Trước đó triển khai thần thức tìm tòi là bởi vì có tinh nhuệ Hồi Xuân đảo vực kia, cùng với tinh nhuệ Đông Duyên đảo, còn có tinh nhuệ của tất cả các thế lực lớn trong Đông Duyên đảo.

Nhân thủ nhiều, ưu thế lớn.

Hiện tại nhân thủ chợt giảm, còn muốn thông qua phương thức trước đó tìm tòi, rõ ràng không quá thực dụng.

- Đạo hữu nói rất có lý, chúng ta ở phương diện nhân thủ quả thực là giật gấu vá vai, không ổn. Hơn nữa hai tiểu tặc này dường như vô cùng giảo hoạt, đoạn đường này rõ ràng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.

- Đúng vậy a. Tiết mỗ hiện tại cũng không nhịn được hoài nghi, liệu có phải chúng ta đoán sai? Căn bản không có cái gọi là hung thủ tồn tại?

Khuông Hãn nhíu mày:

- Không có khả năng, hung thủ nhất định là có.

Tuyên Toản cũng gật đầu:

- Người giả mạo Tuyên Duệ nhất định là hung thủ. Có người nhìn thấy hắn trốn vào Hắc Yểm sơn mạch này, chẳng lẽ hắn có thể biến mất giống như không khí hay sao?

Tiết Dực gật đầu nói:

- Được rồi, nhị vị đạo hữu cảm thấy trước mắt chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

- Vì kế hoạch hiện tại chúng ta không thể có tư tâm, phải xuất ra một chút bản lĩnh thực sự.

Khuông Hãn lạnh lùng nói:

- Ta có một bộ bí pháp truy tung, vô cùng hao phí thần thức. Có thể trong vòng phạm vi ngàn dặm nắm bắt tất cả thần thức yếu ớt đang chấn động. Bộ bí pháp này không có cách nào thi triển dài hơi, cho nên cần nhị vị hợp trợ một phen.

- Ồ?

Tuyên Toản lập tức hào hứng:

- hiệp trợ thế nào?

- Khi ta thi triển bộ bí pháp này, cần nhị vị không ngừng truyền thần thức cho ta sử dụng. Thần thức của ba người chúng ta thay phiên cung ứng, có thể khiến cho bí pháp này kéo dài. Chỉ cần tập trung được hành tung của đối phương, đối phương cuối cùng cũng chỉ là tu sĩ Đế cảnh. Dù có thực lực Thiên Vị, cuối cùng cũng khó tránh khỏi chúng ta đuổi giết.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)