Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1625

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1625: Mục tiêu sơ bộ đạt thành
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Nơi này đi.

Giang Trần gật gật đầu nói:

- Có thể, nhưng nếu như ngươi cảm thấy không thích hợp thì có thể tùy thời đổi.

- Nhà này.

Yến Thanh Tang cười nhạt nói:

- Nếu như ngươi có thể ở trong một trăm khối cổ ngọc nhặt được một thứ tốt, ta sẽ thực sự phục nguơi.

- Có lẽ không cần cao như vậy, ba mươi khối là đủ. Nhưng mà cổ ngọc nguyên thạch là do ta tới chọn lựa.

- Đương nhiên là do ngươi chọn lựa.

Yến Thanh Tang sảng khoái nói.

Như vậy hai người bắt đầu đi dạo trong cửa hàng này. Giang Trần không nhanh không chậm, chậm rãi tìm kiếm. Dù sao trong nguyên thạch cổ ngọc ẩn chứa truyền thừa thái cổ. Bản thân nó cũng không có nhiều lắm.

Có đôi khi coi như là trong một trăm vạn khối nguyên thạch cũng chưa chắc đã có một khối có truyền thừa thượng cổ.

Cho nên quá trình lựa chọn cũng không dễ dàng như vậy.

Giang Trần quét mắt một vòng rồi lại một vòng.

- Những nguyên thạch này đều là mặt hàng bình thường. Lão bản, có hàng mới hay không?

Giang Trần hỏi.

- Bên trong có khu khách quý. Nhưng mà giá cả nguyên thạch bên trong lại gấp ba bên ngoài.

Tên chưởng quỹ kia nói.

- Vào xem.

Yến Thanh Tang chủ động mở miệng.

Dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị, hai người tiến vào khu khách quý. Khác với sự vô cùng náo nhiệt bên ngoài, người ở đây giảm bớt rất nhiều.

Nhưng mà ở khu khách quý, số lượng nguyên thạch cũng không ít. Chỉ là người chọn lựa không có khoa trương như bên ngoài mà thôi.

Giang Trần nhìn thấy những nguyên thạch này khẽ gật đầu, tiến lên chọn lựa.

Lần này Giang Trần không có bắt bẻ, lại chăm chú lựa chọn chừng nửa canh giờ, lấy ra hai mươi khối nguyên thạch trong đó.

- Hai mươi khối này đi.

- Bằng hữu, nguyên thạch khu khách quý. Ba ngàn Thiên linh thạch một khối.

- Lấy tất, gói kỹ lại cho ta.

Yến Thanh Tang dứt khoát nói, với tư cách là đệ tử Yến gia, chút tiền ấy hắn căn bản không đặt vào trong mắt.

Yến Thanh Tang chủ động tiến lên bỏ tiền, cả quá trình không có bất kỳ tình huống can thiệp nào.

Hai người đi ra khỏi cửa hàng, Yến Thanh Tang thản nhiên nói:

- Những nguyên thạch này ngươi cảm thấy sẽ có hoang ngọc tồn tại hay sao?

- Xác suất cực cao.

Giang Trần cười nói:

- Nếu như ngươi không tin, chúng ta tìm một nơi giám định một chút?

Những nguyên thạch này là thứ Giang Trần chăm chú chọn lựa.

Ở đây chưa hẳn đã có thứ tốt khoa trương như lúc ở Hoàng Oanh cốc. Nhưng mà Giang Trần tin chắc rằng, bên trong nhất định sẽ có một khối ẩn chứa truyền thừa thượng cổ.

- Đi.

Yến Thanh Tang cũng không thích nói nhảm.

Hai người lại đi vào một cửa hàng khác. Xem xét nguyên thạch này cần rất nhiều trình tự, cũng không phải thủ công là có thể hoàn thành.

Cần pháp trận chuyên môn gia công nguyên thạch này, mở tầng ngoài của nguyên thạch ra. Cả quá trình vô cùng cẩn thận, phải vô cùng cẩn thận.

Nếu như xảy ra hơi chút sai lầm, vạn nhất bên trong có được truyền thừa thái cổ mà nói, sẽ bị phá hỏng kết cấu, rất có thể sẽ hỏng.

Cho nên quá trình gia công nguyên thạch này không phải là quá trình mà người bình thường có thể một mình hoàn thành được.

Phải là người chuyên nghiệp, thêm pháp trận chuyên nghiệp, lại phối hợp với thủ pháp chuyên nghiệp của cửa hàng, mới có thể hoàn thành.

Chỉ là phí tổn gia công cũng không nhỏ.

Hai người trả phí gia công, cùng đi vào với gia công sư kia, bắt đầu vận hành pháp trận, khai phá nguyên thạch.

Khi gia công tới khối nguyên thạch thứ mười sáu, tên gia công sư kia thấp giọng hô lên một tiếng:

- Có thứ tốt a.

Tầng ngoài của khối nguyên thạch kia chậm rãi bị mài mòn ra, lộ ra cổ ngọc sáng bóng. Không bao lâu sau, cả khối cổ ngọc hoàn toàn hiện lên trước mắt mọi người.

Tên gia công sư kia hít sâu một hơi lạnh:

- Khá lắm, đây là một thứ tốt thực sự a. Tuyệt đối là mặt hàng thượng phẩm. Bằng hữu, khối cổ ngọc này có thể chuyển nhượng hay không?

Yến Thanh Tang lạnh nhạt nói:

- Ngươi có thể ra bao nhiêu tiền?

- Tiểu nhân đâu có thể mua được thứ tốt như vậy? Nhưng mà tiểu nhân có thể liên hệ người mua. Khối cổ ngọc này theo tiểu nhân định giá, giá trị ít nhất chừng trăm vạn.

Giang Trần mỉm cười:

- Không bán, thấp hơn ba trăm vạn không bán.

Tên gia công sư kia cười hắc hắc:

- Xem ra bằng hữu là người hiểu đạo. Khối cổn gọc này nếu như cầm đi đấu giá, ba trăm vạn vẫn có hy vọng. Nhưng mà cửa hàng thu mua đoná chừng chỉ cho ngươi từ một trăm năm mươi tới một trăm tám mươi vạn mà thôi. Bán đấu giá dù sao cũng phải nhìn giá thị trường, lại có phí thủ tục nữa.

- Được rồi, còn mấy khối nguyên thạch nữa, tiểu nhân tiếp tục gia công.

Tên gia công sư kia bình phục tâm tình một chút, tiếp tục gia công mấy khối nguyên thạch còn lại. Mấy khối kế tiếp, lại không có kinh hỉ gì. Không có thu hoạch được gì.

Nhưng mà có một khối kia đã đủ rồi.

Hai người đi ra khỏi cửa hàng kia, tâm tình Yến Thanh Tang còn chưa bình tĩnh trở lại. Tay hắn nắm chặt khối cổ ngọc kia, nhìn qua nhìn lại.

Đây quả thực là một khối cổ ngọc thái cổ hoàn mỹ, bên trong ẩn chứa khí tức ôn hòa lạnh lẽo. hẳn là loại bảo vật bình tâm tĩnh khí.

Mị lực của Lam Yên cổ ngọc ở chỗ, mỗi một khối hoang ngọc sản xuất ra, truyền thừa của nó đều bất đồng, công hiệu cũng bất đồng.

Có thể có một ít có thể làm thuốc, có thể luyện chế pháp bảo, có thể trở thành bảo vật tùy thân đeo bên người. Có một ít bên trong lại ghi lại công pháp thượng cổ. Có một ít bên trong lại ẩn chứa năng lượng cường đại, có một ít thậm chí còn ẩn chứa truyền thừa huyết mạch thượng cổ.

Có thể nói Lam Yên cổ ngọc này là một trong những loại cổ ngọc thần kỳ nhất Vạn Uyên đảo.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Lam Yên cổ ngọc được hoan nghênh như vậy. Người Thập đại thần quốc nguyện ý đến cổ vũ.

Mị lực ở ngay chỗ này.

Thường thường, có đôi khi dùng một ít đầu tư lơ đãng, không chú ý tới sẽ có thể nhận được thu hoạch gấp mười lần, thậm chí gấp trăm ngàn lần.

Tâm tình của Yến Thanh Tang hiện tại trở nên kích động dị thường.

Một lúc lâu sau hắn mới vững vàng, hỏi Giang Trần:

- Ta còn chưa thỉnh giáo bằng hữu tên họ là gì.

- Tại hạ gọi là Thiệu Uyên.

Lần trước sau khi thoát khỏi Đông Duyên đảo, cái tên giả Giang Hoàng cũng không dùng được nữa. Cho nên Giang Trần lại dùng qua cái tên cũ từng dùng ở cương vực nhân loại.

Dù sao nơi này ngăn cách với cương vực nhân loại. Cái tên Thiệu Uyên này cũng không có truyền bá rộng khắp. Cho dù là ở cương vực nhân loại, cũng là cái tên rất ít người biết rõ.

Đương nhiên còn có chút quan hệ, cái tên Thiệu Uyên này Hoàng Nhi biết rõ.

nếu như một ngày nào đó cái tên Thiệu Uyên cũng không thể dùng được, Giang Trần còn định dùng cái tên Chân Thạch Chân Đan Vương, đây cũng là cái tên mà Hoàng Nhi biết rõ.

Nhưng mà cái tên Chân Đan Vương kia, danh khí quá lớn. Giang Trần lo lắng Hi Lão kia đã nghe qua tên Chân Đan Vương.

Cho nên tạm thời Giang Trần còn chưa muốn dùng cái tên Chân dv, mà lựa chọn dùng cái tên Thiệu Uyên công tử.

- Thiệu Uyên, rất tốt. Ta rất ngạc nhiên, ngươi có biết ta hay không?

- Chưa từng gặp mặt.

Giang Trần lắc đầu.

*****

- Vậy vì sao ngươi tìm ta?

Yến Thanh Tang cũng là người cẩn thận. Tuy rằng hắn đây là một cơ hội cực lớn đang vẫy tay với hắn.

- May mắn gặp mặt mà thôi. Nhưng mà Thiệu mỗ cũng luôn tìm kiếm đệ tử thiên tài của thập đại thần quốc, tìm một người đáng tin hợp tác. Chỉ là ngươi biết rồi đó, thiên tài những thế lực lớn như các ngươi rất nhiều người nhân phẩm chưa hẳn đã đáng tin. Tại hạ hoặc là không tìm, thế nhưng một khi tìm phải tìm được người đáng tin.

- Ồ? Các hạ cảm thấy ta đáng tin?

Yến Thanh Tàng cười nhạt hỏi.

- Các hạ so với những kẻ cùng bàn với các hạ khi trước, nhân phẩm tuyệt đối là tốt nhất, đổi lại là tên Kim Nam gì đó trong gia tộc các hạ, vậy thì chưa hản.

Yến Thanh Tang thở dài:

- Ngươi không nên nói vậy. Địa vị của hắn trong gia tộc cao hơn ta rất nhiều.

- Về sau thì chưa hẳn.

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

Yến Thanh Tang nghe vậy, trong lòng kích động, hiển nhiên hắn cũng đang tính toán tính khả thi của chuyện này.

- Nói lâu như vậy, tên họ của bằng hữu Thiệu mỗ còn chưa biết a.

Kỳ thực Giang Trần đã biết rõ, nhưng vẫn cố ý thăm dò.

- Ta gọi là Yến Thanh Tang, đệ tử Yến gia của Vĩnh Hằng thần quốc.

- Yến gia?

Giang Trần ra vẻ cả kinh.

- Hóa ra các ngươi chính là đệ tử Yến gia? Ta còn tưởng rằng không phải Yến gia, còn đang suy đoán địa vị của các ngươi a.

Hiện tại thân phận của Giang Trần là tán tu, hắn cũng không nên biểu hiện việc có tri thức quá mức. Bằng không mà nói cũng sẽ không giống như là tán tu.

- Ngươi biết Yến gia?

- Nghe nói qua.

Giang Trần gật gật đầu:

- Trước khi các ngươi tới, đám người Đa Văn thần quốc kia đã thảo luận qua Yến gia các ngươi.

- Ồ?

Yến Thanh Tang chớp chớp mắt nói:

- Bọn họ nói cái gì?

- Nói hình như một tiểu thư gì đó của Yến gia các ngươi, còn có Hạ Hầu gia tộc gì đó. Đúng rồi, còn có thập lục kim sa gì gì đó.

Yến Thanh Tang hừ lạnh:

- Một đám rảnh rỗi, trừ thảo luận tới nữ nhân còn có thể làm được gì?

Giang Trần nói tới đây cũng không tiếp tục nói, mà nhìn qua Yến Thanh Tang, thản nhiên nói:

- Yến huynh, cách thịnh hội cổ ngọc cũng chỉ còn có vài ngày. Có thể hợp tác hay không thì mong ngươi nên quyết định. Nếu không được, Thiệu mỗ còn cần tìm người khác có thể hợp tác. Nếu muốn làm, lần này nhất định phải làm lớn một chuyến.

Trong mắt Yến Thanh Tang hiện lên vẻ kiên quyết:

- Làm, vì sao không làm chứ? Ngươi tìm ta, ta có thể làm gì cho ngươi đây?

- Ngươi không cần làm cái gì cả. Chỉ cần nhờ thân phận đệ tử Yến gia của ngươi mà thôi. Ta ở bên cạnh nhận được hoang ngọc, đến lúc đó sẽ cùng ngươi chia đều.

Yến Thanh Tang trầm ngâm nói:

- Bên trong mang ra chỉ là nguyên thạch. Cho dù ngươi mang ra ngoài nhiều thế nào đi chăng nữa thì sao lại có ai rảnh rỗi đi hoài nghi ngươi chứ?

Giang Trần cười nhạt nói:

- Vậy ngươi đã đánh giá quá thấp người trong thiên hạ rồi. Ta có bí pháp tổ truyền này, chẳng lẽ cao tầng Lam Yên đảo vực không có cao nhân có thể cảm ứng được hay sao?

- Vạn nhất có cao nhân có thể cảm ứng được. Ta chỉ là một tán tu, mang ra nhiều thứ tốt như vậy, kết cục có lẽ ngươi còn rõ ràng hơn ta a.

Yến Thanh Tang suy nghĩ một hồi, từ trong lời nói của Giang Trần không tìm thấy bất luận sơ hở gì.

- Tốt, cứ quyết định như vậy đi.

Yến Thanh Tang rốt cuộc cũng quyết định.

Giang Trần nghe vậy lập tức vui vẻ, lại bất động thanh sắc, nói:

- Nếu như vậy chúng ta tìm một nơi, bàn lại phương thức hợp tác kỹ càng hơn.

Yến Thanh Tang nhìn sắc trời, nói:

- Sắc trời không còn sớm, không bằng đợi khi khác ước định.

- Thời gian cấp bách, rất nhiều chuyện nếu như không thương lượng chi tiết cho tốt. Đến lúc đó chẳng phải sẽ thất bại trong gang tấc hay sao? Lại nói ta cũng cần phải hiểu Yến huynh một chút. Thiệu mỗ cũng không muốn tới lúc đó lấy giỏ trúc múc nước, thành công dã tràng. Không bằng ta đi tới khách điếm bàn luận kỹ càng hơn.

Giang Trần dùng chiêu lạt mềm buộc chặt.

- Cái này...

Yến Thanh Tang trầm ngâm một lát rồi lắc đầu:

- Quy củ gia tộc ta sâm nghiêm, hôm nay ta lại xảy ra chuyện không thoải mái với Yến Kim Nam. Nếu như đêm nay không về, chỉ sợ Yến Kim Nam lại gièm pha trong gia tộc.

- Vậy thì khó rồi....

Giang Trần có chút khó xử.

Yến Thanh Tang nghĩ một lát rồi nói:

- Không bằng như vậy đi, ngươi theo ta trở về. ở lại chỗ của ta, chúng ta bàn luận cho tốt, thế nào?

Yến Thanh Tang cũng là người cẩn thận, tuy rằng hắn không thấy có ai dám can đảm có chủ ý với Yến gia hắn. Thế nhưng có một chút chuyện cũng nên đề phòng một chút.

Cho nên xuất phát từ cân nhắc an toàn, đi khách điếm đối phương, còn không bằng mời đối phương trở lại trang viên mình. Trong địa bàn của mình, thứ gì cũng không cần lo lắng.

Lại nói Yến Thanh Tang cũng muốn giữ chân Giang Trần, làm cho Giang Trần yên lòng, không để cho hắn đi tiếp xúc với người khác. Người có tuyệt kỹ như vậy, làm cho có thể để cho hắn ta đi hợp tác với người khác được chứ?

Đến lúc đó cơ hội phát tài chẳng phải chắp tay dâng cho người khác sao?

Không thể không nói đầu óc của Yến Thanh Tang xoay chuyển cực nhanh. Chỉ là hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra, đề nghị này của hắn đúng là hiệu quả mà Giang Trần quấn một vòng lớn như vậy muốn đạt tới.

Mục tiêu của hắn không phải là tiếp cận trang viên Yến gia đang đặt chân sao? Thấy Yến Thanh Tang mở miệng, trong lòng Giang Trần nhảy múa mãnh liệt.

Cơ hồ hắn muốn đáp ứng luôn. Nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế được, ra vẻ khó xử, nói:

- Như vậy có được hay không? Thiệu mỗ nghe nói Thập đại thần quốc các ngươi, những thế lực lớn đều ở khu vực bí ẩn nhất trong Kỳ tích chi thành. Người ngoài căn bản không biết được. Chúng ta la tán tu, mạo muội tới chơi, lão tiền bối trong gia tộc các ngươi sẽ không có ý kiến với ta chứ? Càng không gây bất lợi với ta chứ?

- Yên tâm, Yến mỗ ở gia tộc tốt xấu gì cũng có chút địa vị. Bằng hữu ta mang về ai có thể nói gì chứ? Gia tộc lại chưa nói tới Lam Yên đảo vực này không được kết giao bằng hữu a.

Giang Trần thở dài một hơi:

- Bỏ đi, hy vọng Yến huynh không nên lừa bịp ta. Ta cũng tin tưởng con người Yến huynh cho nên mới tìm ngươi.

- Ngươi tìm được ta đó là duyên phận. Chỉ cần ngươi không có vấn đề. Yến Thanh Tang ta cam đoan tuyệt đối không có vấn đề.

- Vậy thì cầu chúc chúng ta hợp tác vui vẻ a.

Hai người vỗ tay thề, đều cười ha hả.

Yến Thanh Tang mang theo Giang Trần, đi vào trang viên Yến gia bọn họ. Ước chừng sau nửa canh giờ, liền tới địa phương Yến gia đặt chân.

Bởi vì mua sắm nguyên thạch, gia công nguyên thạch, trì hoãn lâu như vậy cho nên lúc Yến Thanh Tang chạy về, đám người Yến Kim Nam kia đã sớm trở lại trang viên.

Hơn nữa rất hiển nhiên Yến Kim Nam đã sớm cáo trạng trước.

Cả trang viên nơi Yến gia ở có một cỗ áp lực khó hiểu. Yến Thanh Tang vừa trở về lập tức đối mặt với vài khuôn mặt âm trầm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)