Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1665

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1665: Tử Xa đại nhân mời
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Tử Xa Mân thở dài:

- Lần này luận bàn đan đạo, lão phu đã có mừng rỡ, lại có chút lo lắng. Lão phu nhìn ra được, các đại gia tộc, tất cả thế lực lớn của Vĩnh Hằng Thần Quốc, đối với phương diện đan đạo, vẫn còn có chút thư giãn. Bất quá, kinh hỉ cũng không phải là không có. Dao Trì Tông ở phương diện đan đạo, liền một mực vô cùng kiên trì. Mà Yến gia, thì không thể nghi ngờ là kinh hỉ lớn nhất. Lão phu đã rất nhiều năm, không có chứng kiến biểu hiện đặc sắc như thế, không có chứng kiến người trẻ tuổi đáng giá chờ mong như thế rồi!

Tử Xa Mân than thở.

Nhưng Giang Trần lại âm thầm lắc đầu, nhìn ra được, Tử Xa Mân này là người thẳng tính, không có nhiều tiểu tâm tư cong cong thẳng thẳng như vậy.

Nhưng mà Tử Xa Mân nói, lại không thể nghi ngờ là để cho Giang Trần cảm thấy im lặng. Có lẽ Tử Xa Mân thật sự chỉ là muốn khích lệ người trẻ tuổi của Yến gia.

Nhưng mà ở loại trường hợp này, Tử Xa Mân khích lệ càng khoa trương, đối với Yến gia mà nói, gây thù hằn sẽ càng nhiều, cừu hận cũng kéo đến càng nhiều.

- Anh nhi, ngươi muốn nói vài lời hay không?

Cái này dù sao cũng là yến hội sinh nhật của Hạ Hầu Anh, Tử Xa Mân tự nhiên phải trưng cầu ý kiến của Hạ Hầu Anh.

- Lão sư, ta không nói rồi.

Hạ Hầu Anh có chút buồn bực, Yến gia đoạt giải quán quân cũng tốt, Dao Trì Tông đoạt giải quán quân cũng tốt, đều không phải nàng hi vọng chứng kiến.

Tử Xa Mân không biết tiểu tâm tư của Hạ Hầu Anh, sau khi mỉm cười, liền tuyên bố kết quả.

Sáu trăm triệu Linh Thạch, nặng trịch rơi vào trong tay Yến gia. Yến Chân Hòe vẫn còn tốt, Yến Thanh Tang quả thực là cười nở hoa.

Cái này để cho Yến Kim Nam hâm mộ ghen ghét hận. Hắn cho tới bây giờ còn có chút không cách nào tiếp nhận, vì cái gì Yến Thanh Tang này, thoáng cái liền trở nên may mắn như vậy?

Vốn Yến Thanh Tang ở trong gia tộc, khắp nơi đều thua hắn một chút, thoáng cái quả thực xoay chuyển 180 độ, vượt lên đầu hắn vô số vị.

Cái này để cho Yến Kim Nam hoàn toàn không tiếp thụ được.

Khâu Đan đạo luận bàn tuyên cáo chấm dứt, tiếp đến, lần yến hội này, lại trở về trong tiết tấu của Hạ Hầu gia tộc.

Giang Trần với tư cách ở ngoài đứng xem, một mực thờ ơ lạnh nhạt, nhìn Hạ Hầu gia tộc tự biên tự diễn, không hề nghi ngờ, cũng là vì đột xuất tồn tại của Hạ Hầu Anh.

Cho Hạ Hầu Anh rất nhiều cơ hội biểu hiện.

Đến cuối cùng, Hạ Hầu Anh cơ hồ là cùng những thiên tài này thân nhau, hoàn mỹ đạt đến tầm nhìn nàng muốn.

Hạ Hầu Anh đối với người trẻ tuổi của Yến gia, tựa hồ không có nhiều hứng thú. Nhưng lại rất cho Giang Trần mặt mũi, mấy lần mời hắn đi vị trí chủ tịch, cùng Hạ Hầu Anh nàng nhập tọa.

Nhưng Giang Trần không có ăn một bộ này của Hạ Hầu Anh, mà dùng lý do muốn ngồi cùng huynh đệ, từ chối nhã nhặn Hạ Hầu Anh mời.

Hạ Hầu Anh ra mặt, có rất ít thất thủ, nhưng không cách nào mời được quán quân của khâu luận bàn đan đạo, cái này để cho Hạ Hầu Anh hơi có chút căm tức.

Trong lòng đối với Giang Trần cũng là một bụng ý kiến:

- Chảnh cái gì chứ, chẳng qua là bà cô ta muốn thăm dò ngươi một chút, nhìn xem có khả năng từ Yến gia đục khoét nền tảng hay không. Đã không cảm thấy được, vậy thì theo Yến gia ngồi ăn rồi chờ chết đi!

Hạ Hầu Anh một bụng toái niệm.

Tiếp sau, liền thành sân khấu cho những thiên tài đỉnh cấp của tất cả thế lực lớn, những thiên tài đỉnh cấp này, đại bộ phận đều là thế hệ mạnh vì gạo, bạo vì tiền, mỗi một cái đều có tài hoa, một lần một lần, đem hào khí yến hội đẩy hướng đỉnh phong.

Mà Giang Trần lại dị thường thấp điều, một mực thờ ơ lạnh nhạt.

Ngược lại là Yến Chân Hòe, trong yến hội này, coi như hỗn phong sinh thủy khởi, không ít thiên tài, đối với Yến Chân Hòe, trình độ tiếp nhận vẫn tương đối cao.

Dù sao, tuy Yến Chân Hòe ở Yến gia, nhưng thiên phú của Yến Chân Hòe, ở Vĩnh Hằng Thần Quốc, tuyệt đối là tồn tại sắp xếp thượng đẳng.

Yến gia là có chút xuống dốc, nhưng Yến Chân Hòe vẫn ở trạng thái phát triển không ngừng.

Yến Thanh Tang căn bản không có tâm tư đi tham gia loại náo nhiệt này, ngồi cùng Giang Trần, chậm rãi nói chuyện, cũng rất vui vẻ hòa thuận.

Yến hội ở trong không khí náo nhiệt, tuyên cáo chấm dứt.

Giang Trần cũng theo Yến Thanh Tang, chuẩn bị ly khai. Nói thật, loại hào khí này, nếu như không phải cân nhắc đến không thể thất lễ, hắn sớm đã rời đi rồi.

- Tiểu hữu, có thể dừng bước nói chuyện không?

Giang Trần vừa đi ra đại môn của Hạ Hầu gia tộc, lại nghe sau lưng truyền đến một giọng nói. Giang Trần không quay đầu lại, liền nghe được là thanh âm của Tử Xa Mân.

Tử Xa Mân này là tiền bối cao nhân, Giang Trần không dám kiêu căng, dừng bước, mỉm cười nói:

- Tử Xa đại nhân, ngài gọi vãn bối?

- Ha ha, tiểu hữu không cần đa lễ. Trước kia đan đạo luận bàn, trong lòng lão phu còn có rất nhiều nghi vấn, không biết tiểu hữu có thể nể tình, cho lão phu một chút thời gian hay không?

Giang Trần cùng Yến Thanh Tang nhìn nhau, Yến Thanh Tang đẩy Giang Trần:

- Đi thôi, Thiệu huynh đệ, Tử Xa đại nhân là tiền bối cao nhân, nếu ngươi có thể được Tử Xa đại nhân chỉ điểm, bái nhập đến môn hạ của Tử Xa đại nhân, cái kia liền tiền đồ vô lượng rồi.

Yến Thanh Tang nói, có một nửa vui đùa, có một nửa là cách nghĩ chân thật. Nếu như quan hệ của Giang Trần và Tử Xa Mân tốt rồi, Yến gia bọn hắn cũng có chỗ tốt.

Ít nhất Yến gia có thể từ đó đạt được Tử Xa Mân trợ giúp. Về sau Yến gia gặp phải vấn đề gì, có lẽ có thể hướng Vĩnh Hằng Thánh Địa cầu viện.

Loại chuyện này, Yến Thanh Tang tự nhiên sẽ tính toán.

Tử Xa Mân thấy Yến Thanh Tang chạy đi, cũng biết suy nghĩ trong nội tâm người trẻ tuổi này, nhưng lại mỉm cười, thẳng đến sau khi Yến Thanh Tang biến mất, Tử Xa Mân mới nói với Giang Trần:

- Tiểu hữu, mời.

- Tử Xa đại nhân, mời.

Giang Trần khách khách khí khí nói.

Chuyển qua mấy khúc cua, đã thấy một khu vực rộng lớn, bầy đặt một tòa thú liễn, bốn con Linh thú uy vũ, lôi kéo một xa kiệu tráng lệ, tạo thành một thú liễn hoàn mỹ.

- Mời vào trong.

Tử Xa Mân mời Giang Trần đi vào.

Hô quát một tiếng, thú liễn đã bay lên không trung, hướng vân không vọt tới. Đảo mắt liền biến mất vô tung.

Sau khi thú liễn biến mất không lâu, có mấy thiên tài trẻ tuổi ở phía dưới, nhìn qua bóng dáng biến mất trong không trung, thở dài:

- Vừa rồi giống như chứng kiến Tử Xa Mân đại nhân, mời tiểu tử khác họ của Yến gia kia a.

- Chẳng lẽ tiểu tử kia đi đại vận? Bị Tử Xa Mân đại nhân tự mình mời, chỉ sợ là tiền đồ vô lượng a.

Ngữ khí của mọi người, đều tràn ngập hâm mộ.

Hiển nhiên, bọn hắn đối với Tử Xa Mân mời, là cực kỳ hâm mộ. Tử Xa Mân là người nào? Đây chính là nhân vật cự đầu của Vĩnh Hằng Thánh Địa, là đan đạo cự phách của Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Loại người này, ở toàn bộ Vĩnh Hằng Thần Quốc, đó cũng là tồn tại rất có quyền thế.

Có thể được Tử Xa Mân đại nhân coi trọng, tự mình mang người đi, sẽ nghịch thiên bực nào?

*****

- Cũng không quá kỳ quái a. Lần này Yến gia có thể lấy được thứ nhất của luận bàn đan đạo, thắng đi sáu trăm triệu Thiên Linh thạch, không phải là dựa vào tiểu tử này sao!

- Ta chỉ là hiếu kỳ, đến cùng tiểu tử này từ đâu xuất hiện a? Trước đây các ngươi nghe nói qua tiểu tử này sao?

- Làm sao có thể nghe nói qua? Tiểu tử này, hình như là Yến Thanh Tang mang từ Lam Yên đảo vực trở lại?

- Loại nhân vật này, loại động vật đơn bào như Yến Thanh Tang, làm sao có thể mang trở lại được? Chỉ sợ là đồn đãi có sai lầm?

- Không biết. Vạn Uyên đảo, chắc chắn sẽ có chút ít sự tình không hiểu thấu phát sinh. Thói quen là tốt rồi.

- Ha ha, ta cảm thấy, tiểu tử kia thần thần bí bí, chỉ sợ Yến gia thật đúng là chưa hẳn xứng đôi người ta. Có lẽ, người ta chỉ coi Yến gia là bàn đạp. Không thấy sao, đan đạo cự phách của Vĩnh Hằng Thánh Địa coi trọng, về sau người ta thăng chức rất nhanh, còn sẽ cùng Yến gia chung một chỗ suy sụp?

Những thứ này, ngươi một lời, ta một câu, nhưng ngôn ngữ tầm đó, đều đối với đãi ngộ của Giang Trần cảm thấy vô cùng hâm mộ.

Giang Trần ở trong thú liễn, lại vô cùng yên tĩnh.

Tử Xa Mân mỗi hỏi một câu, hắn liền trả lời một câu, đồ vật dư thừa, hắn một câu cũng không nói, cũng một câu không hỏi.

Cũng không phải Giang Trần giả thâm trầm, mà là hắn biết rõ đạo lý nói nhiều tất bị hớ. Cùng Tử Xa Mân quan hệ không sâu, không biết phong cách của Tử Xa Mân.

Nói nhiều, chỉ sợ dễ gây chuyện xấu.

Tử Xa Mân cũng không có mang Giang Trần đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, mà đưa đến phủ đệ tư nhân của hắn.

- Thiệu tiểu hữu, biết rõ vì cái gì lão phu không mang ngươi đi Vĩnh Hằng Thánh Địa, mà lựa chọn tới đây không?

- Có lẽ, tiền bối không muốn ta đi Vĩnh Hằng Thánh Địa.

- Ha ha, cũng không phải không muốn, mà là Vĩnh Hằng Thánh Địa quá mức hà khắc. Một khi ngươi đi vào, chỉ sợ sẽ không dễ đi ra.

- Có khoa trương như vậy?

Giang Trần mỉm cười.

- Không phải khoa trương. Mà là Vĩnh Hằng Thánh Địa không dễ dàng mở ra cho người ngoài. Một khi ngoại nhân đi vào, hoặc là thành Thánh địa truyền nhân, hoặc là thành Thánh địa nô bộc. Tiến vào Thánh Địa, muốn thong dong đi ra, cơ hồ không có bất kỳ khả năng.

Giang Trần nghe hắn giải thích như vậy, đại khái đã minh bạch.

Cái này đơn giản là vì bảo trì cảm giác thần bí của Vĩnh Hằng Thánh Địa.

- Tốt rồi, trở lại chuyện chính. Tiểu hữu, Tam Cửu Quần Anh Cục của ngươi, thật đúng có 27 loại tổ hợp? Nếu như vậy, 27 loại tổ hợp này, ngươi học được mấy loại?

Tử Xa Mân là người rất hiếu học, ở lĩnh vực đan đạo, cũng là một người si tuyệt. Đối với bất luận đồ vật gì hắn cảm thấy hứng thú, dục vọng muốn biết của hắn đều rất mãnh liệt.

Đây cũng là nguyên nhân vì cái gì hắn phải một mình mang Giang Trần tới đây.

Giang Trần cười khổ nói:

- Tiền bối, ngươi gọi ta đến, là vì Tam Cửu Quần Anh Cục sao?

- Ha ha, tiểu hữu ngươi đừng hiểu lầm, lão phu chỉ là muốn thỉnh giáo một phen, không có ý khác. Nếu như tiểu hữu cảm thấy bất tiện nói, lão phu sẽ không ép.

- Ngược lại cũng không phải bất tiện nói, chỉ là không nghĩ tới, Tử Xa đại nhân đối với cái này lại cảm thấy hứng thú như thế?

- Lão phu một mực ưa thích nghiên cứu những Thượng Cổ mê cục. Chỉ tiếc, kỳ ngộ quá ít, nơi phát ra tri thức quá ít, có chút thời điểm, muốn dọ thám, cũng không có cơ hội a.

- Nếu tiểu hữu có thể vui lòng chỉ giáo, lão phu thiếu nợ ngươi một cái thiên đại nhân tình.

Giang Trần mỉm cười:

- Không có gì không thể nói.

Lập tức sửa sang lại mạch suy nghĩ thoáng một phát, mở miệng nói:

- Cục này, 27 loại tổ hợp, tổ tổ đại đại của ta đều có truyền thừa, ta tự nhiên biết rõ. Chỉ là, cái này chỉ là một cục tính giải trí, tựa hồ không có ý nghĩa đặc thù gì a.

- Cái gì? 27 loại tổ hợp? Ngươi đều biết sao?

Tử Xa Mân kích động rồi. Hắn còn tưởng rằng, người trẻ tuổi trước mắt này, đoán chừng có thể hiểu bảy tám loại, thậm chí mười loại đã kinh người. Không thể tưởng được, người trẻ tuổi kia, rõ ràng toàn bộ đều hiểu. Cái này để cho Tử Xa Mân cực kỳ khiếp sợ.

Giang Trần cũng không nói nhảm, cầm lấy giấy bút bên người, vùi đầu ghi chép.

Không bao lâu, Giang Trần liền đem 27 loại đan phương tổ hợp, toàn bộ viết đi ra, giao cho Tử Xa Mân:

- Tử Xa tiền bối, 27 loại đan phương, đều ở đây rồi. Vãn bối chẳng qua là nhờ phúc tổ tông, vừa vặn biết rõ Tam Cửu Quần Anh Cục này mà thôi.

- Ha ha, tiểu hữu không cần khiêm tốn. Nội tình đan đạo của ngươi, lão phu phi thường thưởng thức. Tam Cửu Quần Anh Cục này, cũng cực kỳ cao siêu. Hơn nữa, ngươi đối với Ngũ Hành tuần hoàn Linh Dược, tựa hồ giải thích của ngươi cũng rất sâu khắc.

Giang Trần thở dài:

- Vãn bối chỉ là vừa vặn học qua mà thôi.

Thấy Giang Trần còn khiêm tốn, Tử Xa Mân đối với người trẻ tuổi này, càng thêm thưởng thức.

- Tiểu hữu, ở trước mặt lão phu, ngươi cũng không cần câu nệ như thế. Lão phu chỉ nhận nhân tài, mặc kệ ngươi xuất thân gì, lai lịch gì. Dùng tạo nghệ của ngươi ở phương diện đan đạo, lúc luyện đan biểu hiện ra kiến thức cơ bản, lão phu hoàn toàn có thể kết luận, tạo nghệ của ngươi ở phương diện đan đạo, đã vượt qua bất luận người trẻ tuổi nào của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Đây cũng không phải lão phu thổi phồng ngươi, lão phu thân là Vĩnh Hằng Thánh Địa Thiên Vị Đan Tôn, một mực đang tìm kiếm hậu bối tiềm lực, một mực quan sát người tuổi trẻ của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Lão phu không thể không nói, luận thiên tài võ đạo, ở trong thập đại Thần Quốc, Vĩnh Hằng Thần Quốc chúng ta cũng không tính chênh lệch. Nhưng luận trình độ đan đạo, thì tuyệt đối là không đủ.

Tử Xa Mân nói đến hiện trạng, cũng có chút ít ai thán.

Nhìn ra được, hắn đối với hiện trạng đan đạo của Vĩnh Hằng Thần Quốc, là cực kỳ bất mãn.

Chỉ là, những đều này cùng Giang Trần không có bao nhiêu quan hệ.

- Tiểu hữu, lão phu không phải một người ưa thích đục khoét nền tảng. Bất quá, lão phu đối với tiền cảnh đan đạo của ngươi, là hết sức coi trọng. Nếu như có một ngày, ngươi ở Yến gia ngốc chán rồi, thấy không có không gian tiến bộ. Có thể tới tìm lão phu, Vĩnh Hằng Thánh Địa có lẽ lão phu không phải người làm chủ, nhưng mà tuyệt đối là người nắm giữ quyền nói chuyện. Cho nên, bất luận thời điểm nào, lão phu cũng có thể vì ngươi lưu được một chỗ cắm dùi.

Cái này xem như Tử Xa Mân mời chào rồi.

- Tử Xa đại nhân, ta ở Yến gia, trước mắt còn rất tốt, tạm thời không có ý định chuyển ổ. Bất quá đan đạo từ xưa không có hàng rào, nếu như về sau Tử Xa đại nhân có chuyện gì, có thể tùy thời phân phó xuống. Chỉ cần ta đủ khả năng, có thể làm nhất định sẽ không từ chối.

Giang Trần đương nhiên biết rõ Tử Xa Mân đối với Vĩnh Hằng Thánh Địa ý vị như thế nào.

Nhưng Giang Trần cũng biết, nếu như mình tiến nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa, chẳng khác nào phải vứt bỏ Yến gia, vứt bỏ Hoàng Nhi, bị khu trục ra Yến gia.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)