Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1682

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1682: Kinh động Thánh Chủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Hơn nữa độ khó sáu cửa kia, tất cả mọi người rất rõ ràng. Nhất là cửa thứ năm cùng cửa thứ sáu, hơi không cẩn thận, cho dù là thiên tài cường đại hơn nữa, ở chỗ này gãy cánh cũng rất thông thường.

Thế nhưng mà, một người xứ khác tướng mạo tầm thường, rõ ràng vượt qua rất nhiều dòng chính của Vĩnh Hằng Thánh Địa.

Liền qua sáu cửa, đây cũng là thành tích tốt thứ ba của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Đương nhiên, cái thành tích tốt này, người bài danh hơi nhiều.

Nhưng mà, những năm này, Vĩnh Hằng Thánh Địa muốn tìm một người qua liền sáu cửa, độ khó lại không nhỏ, có rất ít thiên tài có thể làm được.

Mà hôm nay, chẳng những có người xông qua, còn dùng phương thức nghịch thiên như thế. Cái này làm cho cả Vĩnh Hằng Thánh Địa đều kinh động.

Ngay cả Tam đại Thánh Chủ đang bế quan, sau khi nghe được tin tức này, cũng nao nao.

- Xông qua tiêu tan vân quật? Xem ra, Tử Xa Mân dẫn vào thiên tài trẻ tuổi kia, rất bất phàm a.

- Tử Xa Mân không hổ là lương đống của Thánh Địa.

Đây là ý chí tới từ Thánh Chủ, khích lệ Tử Xa Mân.

Bởi như vậy, trong nội tâm Tử Xa Mân tất nhiên là cực kỳ đắc ý.

Bất quá, hiện tại hắn càng hiếu kỳ là, người trẻ tuổi này, khiêu chiến cửa thứ bảy, có thể thành công sao?

Tử Xa Mân là hi vọng phát ra từ đáy lòng, hi vọng thiên tài tuổi trẻ kia, có thể khiêu chiến ra một kỳ tích.

Cửa thứ bảy, mục tiêu của Giang Trần kiên định trước nay chưa có.

Hắn biết rõ, đám thiên tài của Vĩnh Hằng Thánh Địa, vào cửu khúc vân quật, thành tích tốt nhất là xông qua tám cửa, ngã vào cửa cuối cùng.

Mục tiêu của Giang Trần, là hi vọng trực tiếp xông qua cửu khúc vân quật, toàn bộ cầm xuống chín quật.

- Hảo tiểu tử, hảo tiểu tử.

Hiện tại, Yến Thanh Tang chỉ còn lại có bội phục cùng sợ hãi. Hiện tại đột nhiên hắn minh bạch, vì cái gì Giang Trần sẽ tự tin như thế.

Người bình thường nghe được danh tự của Hạ Hầu Tông, trong lòng đã run sợ rồi. Thế nhưng mà ở trên người Giang Trần, hắn hoàn toàn nhìn không tới khẩn trương cùng bất an.

Yến Thanh Tang vẫn cảm thấy Hạ Hầu Tông là trẻ tuổi không thể siêu việt, không thể chiến thắng.

Thế nhưng mà, tựa hồ Giang Trần không tin.

Cho tới nay, Yến Thanh Tang cảm thấy Giang Trần đánh giá mình quá cao, quá kiêu ngạo rồi. Hạ Hầu Tông kia, há là hắn có thể tùy tùy tiện tiện siêu việt sao?

Nhưng mà bây giờ, Yến Thanh Tang triệt để minh bạch, Giang Trần thật có tư cách tự tin.

Cửa thứ bảy.

Giang Trần không có bồi hồi, dứt khoát tiến vào.

Cửa thứ bảy, là một biển lửa, tầm mắt nhìn thấy, chỉ có biển lửa, phảng phất bầu trời phá một lỗ thủng, lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân ngã xuống, trút xuống sóng nhiệt khôn cùng.

Hỏa diễm bốc lên kia, trọn vẹn bao trùm hơn vài chục trượng, mấy trăm trượng.

Vừa tiếp cận, nhiệt độ cao giống như có thể làm cho người hít thở không thông.

- Liệt hỏa vân quật?

Trong khi Giang Trần đang suy nghĩ, đã triệu hồi ra Băng Hỏa Yêu Liên. Ở loại trường hợp này, không có gì so với Băng Hỏa Yêu Liên thích hợp hơn rồi.

..

- Ha ha, cửa thứ bảy này, Luyện Ngục biển lửa, ở trong Liệt hỏa vân quật, có thể nguy hiểm tính mạng. Tiểu tử này không biết tự lượng sức mình, ta xem lần này sẽ thiệt thòi lớn.

- Ai, thiên tài như vậy, nếu như ở trong Liệt hỏa vân quật vẫn lạc, vậy thì thật là đáng tiếc.

- Các ngươi cũng đừng quá bi quan. Có thể nhẹ nhõm xông qua sáu cửa, ai cũng nói không chính xác hắn không cách nào thông qua cửa thứ bảy.

- Chậc chậc, nếu như có thể đột phá cửa thứ bảy, vậy Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, thật đúng là nhặt được một món hời lớn a. Đan đạo thiên tài, võ đạo thiên tài. Loại thiên tài kết hợp hoàn mỹ này, nhìn chung toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa, lại có mấy người?

- Thiệu Uyên kia, chẳng lẽ thật sự muốn chế tạo cho mọi người kinh hỉ sao?

Số lượng trưởng lão đang xem cuộc chiến, cũng càng ngày càng nhiều.

Mà Tử Xa Mân ở thời điểm này, ý nghĩ ngược lại càng thêm tỉnh táo. Người trẻ tuổi kia biểu hiện yêu nghiệt như thế, để cho lưng của Tử Xa Mân càng thẳng.

Dù sao, Thiệu Uyên này là hắn dẫn dắt tới. Thiệu Uyên biểu hiện xuất sắc, cũng gián tiếp chứng minh Tử Xa Mân hắn dẫn tiến có công.

Từ điểm này, Tử Xa Mân có lý do kiêu ngạo.

Nhưng mà, giờ phút này hắn lại không có cảm xúc kiêu ngạo, hắn chỉ hy vọng, Thiệu Uyên có thể không ngừng cố gắng, thông qua Liệt hỏa vân quật.

Nếu như có thể thuận lợi thông qua, Thiệu Uyên liền đạt được thành tích tốt thứ hai trong lịch sử. Phải biết rằng, gần mấy ngàn năm qua, cả Vĩnh Hằng Thánh Địa, nhân số xông qua cửa thứ bảy, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay a. Mà những người này, không ai không trở thành lương đống của Thánh Địa.

- Thiệu Uyên, không chịu thua kém một chút a!

Trong nội tâm Tử Xa Mân âm thầm tán thưởng, hắn biết rõ, nếu như Thiệu Uyên có thể đột phá cửa thứ bảy, như vậy ngay cả Tam đại Thánh Chủ cũng sẽ ngồi không yên.

Chỉ sợ hiện tại tên tuổi của Thiệu Uyên, cùng với biểu hiện yêu nghiệt của hắn, đã kinh động đến Tam đại Thánh Chủ rồi.

Chỉ cần Thiệu Uyên có thể đột phá cửa thứ bảy, Tam đại Thánh Chủ nhất định sẽ xuất hiện. Tử Xa Mân rất xác định điểm này.

Tái tiến một bước, nếu như có thể đột phá cửa thứ tám, như vậy chỉ sợ kinh động, cũng không phải là Tam đại Thánh Chủ. Mà ngay cả Chí Tôn Thánh Tổ, cũng có thể sẽ xuất hiện.

Đương nhiên, đây chỉ là một loại giả thiết. Bởi vì trước đó lần thứ nhất có người đột phá cửa thứ tám, đích thật là nghênh đón Chí Tôn Thánh Tổ tiếp kiến.

Loại tình huống này, Tử Xa Mân chờ mong với Giang Trần, có thể nói là phi thường cao. Những trưởng lão cùng Tử Xa Mân giao hảo kia, cũng hi vọng người trẻ tuổi này, có thể sáng tạo ra một kỳ tích.

Giờ phút này, Giang Trần tự nhiên không biết ngoại giới đã phi thường náo nhiệt.

Hắn chuyên chú trong Liệt hỏa vân quật.

Không thể không nói, Liệt hỏa vân quật này khảo nghiệm, phi thường cường hãn. Dù có Băng Hỏa Yêu Liên bảo hộ, cũng làm cho Giang Trần rất cố hết sức.

Bất quá, thời điểm những Liệt Hỏa kia muốn đốt tới Giang Trần, Giang Trần tổng có thể cảm giác được, Liệt Hỏa này phảng phất như có linh tính, không có đối với Giang Trần đuổi tận giết tuyệt.

Giống như, trên thân Giang Trần có cái gì để cho Liệt Hỏa này kính sợ, thời điểm đốt tới bên cạnh hắn, tổng sẽ không hiểu thấu tránh ra.

Giang Trần có chút kỳ quái.

Hắn cũng chầm chậm ý thức được điểm này, mới đầu, hắn tưởng rằng là tác dụng của thần thức phong ấn. Bất quá nhìn về phía trên, lại không giống.

Thần thức phong ấn chỉ phòng ngự thần thức công kích, đối với loại công kích vật lý, tựa hồ thần thức phong ấn không bảo hộ.

Vậy là nguyên nhân gì đây?

Giang Trần trăm mối vẫn không có cách giải.

Hắn cảm thấy, tại đây nhất định có huyền cơ.

Huyền cơ, trong lúc đó, Giang Trần nghĩ tới Chu Tước Thần Cầm.

- Đúng rồi, nhất định là nó?

Giang Trần chợt nhớ tới, lúc trước Chu Tước Thần Cầm đã từng cho hắn một tín vật.

Nếu như Giang Trần cần, liền luyện hóa cánh chim này, mặc kệ Chu Tước Thần Cầm ở địa phương xa bao nhiêu, cũng đuổi tới bên cạnh hắn, trợ giúp hắn một tay.

*****

Chu Tước Thần Cầm là Thượng Cổ Thần Cầm, tín vật trên người nó, có bổn mạng tinh huyết của Chu Tước Thần Cầm, cùng Hỏa thuộc tính trời sinh phi thường phù hợp.

- Nhất định là tác dụng của cánh chim này. Bọn người Chu Tước tiền bối, hôm nay không biết tu luyện như thế nào rồi?

Giang Trần tra ra nguyên nhân, trong nội tâm cũng an tâm rất nhiều.

Nhất định là cánh chim kia, để cho Liệt hỏa vân quật đối với Giang Trần sinh ra một loại cảm giác thân cận tự nhiên. Đây cũng là nguyên nhân những hỏa diễm điên cuồng kia, thời điểm tới gần Giang Trần, sẽ không có lựa chọn thôn phệ.

Đổi lại những người khác, ở Liệt hỏa vân quật, khả năng gặp phải nguy hiểm là rất lớn. Một khi chuyện không thể làm, rất nhiều người đều chọn chạy trốn.

Mà Giang Trần, lại không lùi bước.

Rốt cục, trải qua vô số gian khổ, Giang Trần đi tới khu vực biên giới của Liệt hỏa vân quật. Chỉ cần một bước ngắn, liền có thể ly khai cửa thứ bảy.

Giang Trần quay đầu lại cảm thụ thoáng một phát, liền không dừng lại nữa, trực tiếp đi ra cửa thứ bảy.

Cửa thứ bảy, Giang Trần tuyên cáo thành công thông qua.

Yến Thanh Tang vui mừng lộ rõ trên nét mặt, điên cuồng nhảy dựng lên.

- Huynh đệ, quá tuyệt vời. Liền qua bảy cửa, ha ha ha, dù là thiên tài cao cấp nhất, cũng không gì hơn cái này a?

Yến Thanh Tang thật sự rất kích động.

Ngược lại là Giang Trần, từ trong Liệt hỏa vân quật đi ra, tâm tình lại dị thường bình tĩnh.

Cửu khúc vân quật, hiện tại mình đã thông qua được cửa thứ bảy. Chỉ còn lại hai cửa cuối cùng. Giang Trần có thể đoán được, hai cửa cuối cùng này, nhất định sẽ phi thường điên cuồng.

- Thiệu Uyên, chúc mừng ngươi, liền xông bảy cửa. Nếu như ngươi bây giờ dừng tay, tin tưởng Thánh Địa cũng sẽ cho ngươi đãi ngộ cấp bậc cao nhất. Đây đã là gần mấy ngàn năm nay, thành tích tốt nhất rồi.

Thần sắc của Tử Xa Mân phi thường kích động, hắn không nghĩ tới, người trẻ tuổi kia rõ ràng có thể thông qua cửa thứ bảy. Đây tuyệt đối là kinh hỉ ngoài ý muốn rồi.

Lúc này, trong hư không bỗng nhiên xuất hiện từng đạo hào quang, hư không xé mở vết rách, vài đạo lực lượng cường hãn, bỗng nhiên từ trong hư không chui ra.

- Tham kiến Thánh Chủ đại nhân!

Tất cả các trưởng lão, nhao nhao thi lễ với người tới.

Ở trong vết rách hư không, bất ngờ đi ra ba đạo thân ảnh, đúng là Vĩnh Hằng Thánh Địa Tam đại Thánh Chủ.

Ba người này, thực lực tu vi, đều phi thường đáng sợ.

Giang Trần từ trên người bọn họ, cảm nhận được lực lượng sau khi đi vào thế giới này, là tồn tại cấp cao nhất. Chưa bao giờ có cường giả nào, có thể đạt tới cấp độ đáng sợ như thế.

- Thánh Chủ đại nhân?

Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, cũng khom mình hành lễ:

- Thiệu Uyên bái kiến ba vị Thánh Chủ đại nhân.

Ba Thánh Chủ kia, người cầm đầu, dĩ nhiên là nữ tử.

Cô gái này dáng người bình thường, thân cao bình thường, nhưng trời sinh có một loại khí độ ung dung, để cho người nhìn xem liền sinh lòng cúng bái.

Phảng phất ở trong khí chất của nàng, tự nhiên liền có một loại khí chất có thể làm cho người quỳ bái.

Mà hai Thánh Chủ khác, một cái là lão giả, một cái là trung niên.

Nhìn về phía trên, đều là thần uẩn nội liễm, xem xét là tiền bối bất phàm.

- Nghe nói Tam đại Thánh Chủ đều là tồn tại Thiên Vị đỉnh phong, xem ra, truyền thuyết không giả.

Giang Trần chứng kiến Tam đại Thánh Chủ, cảm thụ được lực lượng cường đại của bọn hắn.

Trong lòng Giang Trần, cảm giác thoải mái ngược lại vượt qua cảm giác kinh ngạc.

Nói thật, Thiên Vị cửu trọng, ở kiếp trước của Giang Trần mà nói, xác thực không coi vào đâu. Kiếp trước thủ hạ phụng dưỡng hắn, cường giả Thần đạo cũng không biết bao nhiêu.

Cường giả Thiên Vị, có chút thời điểm đếm không hết.

Không thể không nói, Giang Trần ở Chư Thiên Đại Thế Giới ngây người trăm vạn năm, đối mặt Thiên Vị cửu trọng đỉnh phong cường giả, mới có thể bảo trì trấn định như thế, không đến mức thất thố.

Bởi vì, hắn gặp nhiều lắm.

Nhưng mà, Giang Trần phản ứng, nhìn ở trong mắt Tử Xa Mân, lại có vài phần lo lắng. Tuy hắn cũng âm thầm kinh ngạc, vì sao người trẻ tuổi này có thể ở trước mặt Tam đại Thánh Chủ, thong dong không sợ như thế?

Chẳng lẽ, người trẻ tuổi kia thật sự có lực lượng mười phần sao?

- Ha ha, người trẻ tuổi, ngươi rất không tồi. Xem ra, Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, lại nhặt được một bảo bối rồi.

Trung niên phu nhân kia, cũng là Đại Thánh chủ trong Vĩnh Hằng Thánh Địa Tam đại Thánh Chủ.

- Tử Xa trưởng lão, lần này ngươi tiến cử có công, cống hiến không nhỏ. Trên điểm cống hiến tại Thánh Địa, sẽ tăng cho ngươi điểm tích lũy tương ứng.

- Ha ha, vì Thánh địa làm việc, chính là bản phận của Tử Xa Mân. Ngược lại là ba vị Thánh Chủ, nếu có thì giờ rãnh, thì nhắc nhở nhiều hơn một chút. Kẻ này tương lai hồi báo, nhất định sẽ không để cho Vĩnh Hằng Thánh Địa thất vọng.

Hiện tại Tử Xa Mân so với ai khác đều tinh tường, Vĩnh Hằng Thánh Địa là nhặt được một khối Chí Tôn Bảo rồi.

Đại Thánh chủ mỉm cười gật đầu:

- Cái này không cần ngươi lo, thiên tài xông qua bảy cửa, liền có tư cách hưởng thụ quy cách đãi ngộ cao nhất của Thánh Địa.

Giang Trần thật vất vả mới có cơ hội nói chuyện, sợ hãi hỏi:

- Ta muốn hỏi một chút, bước tiếp theo này, ta không thể khiêu chiến sao? Cửu khúc vân quật, ta chỉ có thể khiêu chiến cửa thứ bảy?

Giang Trần nói, lại để cho tất cả mọi người ngây dại.

Có ý tứ gì? Đây là tiết tấu còn chưa đủ sao? Còn muốn tiếp tục khiêu chiến cửa thứ tám? Đây chính là ngàn năm qua, cũng không có xuất hiện qua rồi.

Có người muốn trùng kích cửa thứ tám? Trong lịch sử, cơ hội có tư cách trùng kích cửa thứ tám, đều cực kỳ khó được. Bởi vì, ngươi muốn xung kích cửa thứ tám, đầu tiên phải thông qua cửa thứ bảy mới được.

Mà Giang Trần, không thể nghi ngờ là đã lấy được cơ hội này.

Tất cả mọi người cảm thấy, hắn nên thấy tốt thì lấy. Lại không nghĩ rằng, hắn rõ ràng đưa ra muốn xông cửa thứ tám.

Tam đại Thánh Chủ nhìn nhau, lẫn nhau cũng nhìn thấy một tia kinh ngạc trong mắt đối phương. Bọn hắn đối với Tử Xa Mân đào góc tường được một thiên tài, kỳ thật sớm nhất không có bao nhiêu chú ý độ. Bọn hắn cho rằng, Thiệu Uyên này ở lĩnh vực đan đạo, vượt xa lĩnh vực võ đạo.

Thế nhưng mà ở dưới không khí của Vĩnh Hằng Thánh Địa, đan đạo lĩnh vực lại xuất chúng, cũng chỉ có thể làm lá xanh, không cách nào thành lực lượng chủ lưu của thánh địa, không cách nào dẫn dắt chiều gió của Thánh Địa.

Thế nhưng mà, hiện tại bọn hắn mới hiểu được, mình rốt cuộc là không để ý đến tiềm lực của người trẻ tuổi này. Người ta không đơn giản chỉ biết đan đạo, thiên phú võ đạo, cũng cực kỳ cao minh.

Cửu khúc vân quật này, muốn nói độ khó cũng có, nhưng mà cửu khúc vân quật quan trọng nhất là khảo hạch thiên phú, là tìm hiểu thiên tài.

Cho nên, có đôi khi không nhất định cần lực lượng của ngươi cường hãn đến cỡ nào, tính áp đảo cỡ nào.

Nếu như thiên phú toàn diện, ở trong cửu khúc vân quật, thường thường sẽ càng có ưu thế.

- Người trẻ tuổi, độ khó cửa thứ tám, so với cửa thứ bảy lớn hơn không ít, tính nguy hiểm cũng tăng lên rất nhiều. Ngươi xác định, ngươi muốn khiêu chiến cửa thứ tám?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)