Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1696

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1696: Thánh địa khiếp sợ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Loại tình hình chiến đấu ngang ngửa này cũng khiến cho những người khác trợn mắt há hốc mồm. Hiển nhiên bọn họ cũng không có cách nào tiếp nhận cảnh tượng trước mắt này.

Cam Trữ sư huynh cường đại như vậy, sao lại bị một tiểu tử Đế cảnh bức bách tới mức không có cách nào thủ thắng được như vậy? Ở đây chẳng lẽ có vấn đề gì sao?

Tên Cảnh Dực kia thì vẻ mặt ngốc trệ, mặt mũi tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi. Hiện tại hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ, vì sao tiểu tử Thiệu Uyên này lại cuồng như vậy.

Người ta quả thực có tiền vốn để cuồng.

Nếu như bọn họ cùng tiến lên, bằng vào tốc độ đáng sợ của đối phương, những người như bọn họ đi lên, chỉ có thể là vướng víu, căn bản không có khả năng giúp được chuyện gì.

Trong lúc nhất thời, Cảnh Dực cảm thấy có chút may mắn, may mắn mà giờ phút này người đứng trên lôi đài là Cam Trữ sư huynh, mà không phải là Cảnh Dực hắn. Nếu như đổi lại là hắn, dưới loại tốc độ đáng sợ của đối phương, chỉ sợ đã sớm sụp đổ.

Tâm tình Cảnh Dực là may mắn, mà tâm tình của Hạ Hầu Anh kia thì phức tạp hơn nhiều.

Lòng dạ đàn bà, có đôi khi kỳ quái như vậy. Khi nàng bị một nam nhân câu dẫn ra lòng hiếu kỳ của mình, đối phương càng không thèm nhìn nàng, càng chẳng thèm ngó tới nàng, có đôi khi sẽ càng kích thích lòng hiếu kỳ của nàng.

Dễ nghe một chút đây là một hiếu kỳ. Nói dễ nghe một chút, đây chính là bị coi thường cho nên mới chú ý.

Nhưng mà tuy rằng Hạ Hầu Anh lúc này hận nghiến răng nghiến lợi đối với người trẻ tuổi trên đài kia. Nhưng ở sâu trong lòng nàng lại không khỏi sinh ra sự hiếu kỳ nồng đậm.

Đồng thời trong lòng nàng lại cực kỳ không cam lòng, cực kỳ khó hiểu.

- Tiểu tử Thiệu Uyên này vì sao lại có địch ý với Hạ Hầu gia ta như vậy? Hắn làm vậy là muốn hấp dẫn lực chú ý của ta, dùng chiêu lạt mềm buộc chặt sao?

Trong lòng Hạ Hầu Anh lúc này không ngờ lại có mộng tưởng như vậy.

Tuy rằng trong lòng nàng hận tới mức ngứa ngáy, nhưng càng như vậy, nàng càng tràn ngập hiếu kỳ đối với người trẻ tuổi kia. Nàng rất muốn biết, tên này rốt cuộc làm vậy là có ý gì.

Tại sao phải tiến vào Yến gia, lại tiến vào Vĩnh Hằng thánh địa?

Vì sao tiểu tử này hết lần này tới lần khác không nghe nàng mời gọi, sắc mặt đối với nàng lại không chút thay đổi như vậy.

Nàng không thừa nhận cũng không được, người này đích thực là thiên tài. Dùng tu vi Đế cảnh, không ngờ lại có thể đánh ngag tay với Cam Trữ Thiên Vị tam trọng.

- Rốt cuộc là tên Cam Trữ này quá phế vật, hay là tiểu tử Thiệu Uyên này quả thực là thiên tài tuyệt diễm?

Trong lòng Hạ Hầu Anh rất là mâu thuẫn, một mặt tự nhiên nàng hy vọng Cam Trữ có thể thắng đuuợc. Hung hăng giáo huấn tiểu tử Thiệu Uyên này một chút.

Nhưng một mặt khác, nàng lại cảm thấy, tiểu tử này khi còn là Đế cảnh đã lợi hại như vậy, đợi một thời gian nữa chẳng phải sẽ vô cùng đáng sợ hay sao? Một ngày kia, liệu có thể uy hiếp được đệ nhất thiên tài Hạ Hầu Tông ca ca của nàng hay không?

Đồng thời trong lòng nàng lại cảm thấy cực kỳ không cam lòng. Loại thiên tài này vì sao lại không thể để cho Hạ Hầu gia sử dụng? Vì sao lại thờ ơ với nữ nhân xinh đẹp như nàng?

Ai cũng không biết suy nghĩ trong lòng Hạ Hầu Anh lúc này.

Nhưng mà bốn phía lôi đài chậm rãi lại có không ít người tụ tập tới.

Hiển nhiên, giao thủ có thanh thế lớn như vậy cũng khiến cho một ít thiên tài thánh địa chung quanh chấn động. Lũ lượt kéo tới.

Sau đó, một truyền mười, rất nhiều người kéo tới tiếp.

Chỉ là người có cấp bậc Đại công tử đều không có tới. Trừ Cam Trữ ra, bốn người khác đều không có xuất hiện.

Nhưng mà giờ phút này ai cũng không để ý tới những thứ này. Lực chú ý của mọi người đều đặt ở trên lôi đài.

Loại chiến đấu cấp bậc như vậy quả thực là đặc sắc, thoáng cái đã hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người. Làm cho tất cả mọi người cảm thấy vô cùng đã nghiền.

- Gia hỏa đang đấu với Cam Trữ sư huynh là Thiệu Uyên mới tới kia hay sao?

- Đúng vậy a. Là gia hỏa mới tới đó, không biết trời cao đất rộng, không biết thu liễm vượt Cửu Khúc vân quật cũng thôi đi. Không ngờ lại đắc tội với Cam Trữ sư huynh.

- Hắn mới tới, làm sao lại đắc tội với Cam Trữ sư huynh được chứ?

- Nghe nói hắn khiêu khích Cam Trữ sư huynh, lỗ mãng với Cam Trữ sư huynh a.

- Không thể nào, tiểu tử này cuồng như vậy sao? Vừa mới tới đã đánh vào mặt mũi thiên tài thánh địa chúng ta sao? Ủng hộ Cam Trữ sư huynh, hung hăng đánh tiểu tử này.

- Lại nói, tại sao ta lại cảm thấy có chút không tin tưởng a. Thoạt nhìn Thiệu Uyên kia cũng không phải là người đi gây chuyện thị phi, hắn sẽ không vô duyên vô cớ đi khiêu khích Cam Trữ sư huynh đó chứ?

- Ai biết được, dù sao cứ xem náo nhiệt đi.

Dưới lôi đài, nhao nhao nghị luận. Một mặt mọi người đối với trận chiến này cảm thấy rất là kích thích. Một mặt khác, cũng đối với nguyên nhân xảy ra tranh chấp hết sức tò mò.

Chỉ là từ miệng người ngoài thuật lại, mọi người cũng khó có thể đoán được nguyên nhân xâu xa. Bởi vì người nói nguyên nhân, đại đa số đều là đồng đảng thân cận với Cam Trữ.

Những người này nói ra, nhất định là có bất công.

Hơn nữa khu vực vùng này không phải là nơi cư trú của Thiệu Uyên. Ngược lại còn gần nơi ở của Cam Trữ. Chẳng lẽ Thiệu Uyên cố ý chạy tới gần độngp hủ Cam Trữ khiêu khích sao?

Nhìn thế nào cũng không cảm thấy thỏa đáng a.

Nhưng mà Cam Trữ là ngũ đại công tử. Địa vị cực cao, người bình thường cũng không muốn đắc tội với Cam Trữ. Cho nên tất cả mọi người giả bộ hồ đồ.

Một thiên tài mới trong thánh địa, một là một trong ngũ đại công tử.

Đại bộ phận mọi người cảm thấy, vẫn không nên đắc tội với Cam Trữ thì hơn. Đương nhiên tốt nhất là không nên đắc tội với cả hai. Chỉ xem náo nhiệt, không làm bất cứ chuyện gì.

Những người này đều là thiên tài thánh địa, cho nên chút ánh mắt vẫn có.

- Thiệu Uyên này liên tục xông qua Cửu Khúc vân quật, nghe nói Thánh tổ đại nhân cũng thưởng thức. Liệt hắn vào hàng ngũ thiên tài cao cấp nhất tông môn để bồi dưỡng. Có thể nhìn ra được, tiểu tử này quả thực có vài phần đạo hạnh a.

- Bổn sự nhất định là có, bằng không làm sao có thể xông qua Cửu Khúc vân quật? Đây chính là ghi chép chưa từng có trong lịch sử a.

- Nhìn xem, một Đế cảnh như hắn lại có thể đấu ngang tay với Cam Trữ sư huynh. Riềng phần thực lực này cũng khiến cho người ta phục.

- Cũng không nhất định, có lẽ Cam Trữ sư huynh còn chưa dùng hết toàn lực a.

- Vậy ngươi cũng không có gì đảm bảo Thiệu Uyên này đã dùng hết toàn lực a. Hiện tại hắn chỉ có thi triển tốc độ cực nhanh của mình mà thôi.

- Thế giới võ đạo bất luận là thứ gì tu luyện tới mức tận cùng đều vô cùng đáng sợ. Thiệu Uyên này dùng tốc độ tuyệt đối, không ngờ có thể đền bù chênh lệch cực lớn của cảnh giới võ đạo. Lại nói, quả thực ta có chút bội phục hắn. Đây tuyệt đối là thiên tài a.

*****

- Quả thực, tốc độ tuyệt đối đã bù đắp đủ thiếu hụt tu vi của hắn. Cam Trữ là người am hiểu khống chế không gian, thế nhưng cũng không thể vây khốn được hắn. Tiểu tử này quả thực không đơn giản a.

- Ha ha, tốc độ có cực hạn. Ta vẫn thấy Cam Trữ có vẻ ổn định hơn. Có lẽ Cam Trữ sư huynh đang chờ đợi một cơ hội, chờ đợi cơ hội có thể triệt để trấn áp hắn.

- Khó mà nói được. Cam Trữ sư huynh quả thực mạnh mẽ. Nhưng mà tiểu tử này tuyệt đối không kém. Tốc độ tuyệt đối và không gian tranh đoạt với nhau, ai có thể là người cười tới cuối cùng khó mà nói trước được.

- Ta thấy vẫn là Cam Trữ sư huynh.

- Đương nhiên phải là Cam Trữ sư huynh rồi. Dù sao Thiệu Uyên này mới tiến vào thánh địa, căn cơ bất ổn. Hơn nữa thuần túy bằng vào tốc độ, khiến cho người ta có cảm giác như ăn gian.

- Ăn gian sao? Không thể nói vậy được. Tốc độ cũng là một hạng mục trong võ đạo. Bản thân võ đạo không có phân chia cao thấp. Mỗi người mỗi vẻ, tất cả đều dựa vào bổn sự, sao có thể nói là ăn gian được?

Mỗi người đều có nhận định bất đồng.

Lần này song phương tranh đấu trên lôi đài, đều có người ủng hộ của riêng mình. Người ủng hộ Thiệu Uyên cũng không phải bọn họ thưởng thức Thiệu Uyên ra sao, hơn phân nửa là bởi vì bọn họ không thích Cam Trữ kia.

Mà người ủng hộ Cam Trữ cũng chưa hẳn bọn họ đã ưa thích Cam Trữ, mà cảm thấy Thiệu uyên này là người từ bên ngoài tới, quá mức trọng danh tiếng, nên chèn ép một chút cũng tốt.

Tranh đấu lôi đài, rất nhanh đã kinh động cao tầng, kinh động Tử Xa Mân, kinh động Tam đại thánh chủ, dẫn tới sự chú ý của những cao tầng này.

Nhưng mà cao tầng quả thực không có ý định nhúng tay vào tranh đấu của những người trẻ tuổi.

Quả thực như nhiều người nghĩ, cao tầng cổ vũ người trẻ tuổi luận bàn với nhau. Thậm chí còn ở phương diện nhất định kích thích tranh giành khí phách.

Loại tranh đấu này có đôi khi là một loại xúc tiến với thánh địa

Bằng không mà nói, mọi người hòa hợp êm thấm, tâm lý cạnh tranh không có, dễ dàng lười biếng, dần dà, sẽ mất đi động lực tiến tới.

Mà tranh giành khí phách, thì càng là thứ có thể kích phát nhiệt tình tu luyện của người trẻ tuổi.

- Đại thánh chủ, Thiệu Uyên này quả thực là khiến cho người ta ngạc nhiên a. Khi ở Cửu Khúc vân quật, không thể phi hành, ưu thế tốc độ của hắn không thể hiện ra được. Hiện tại xem ra, Thiệu Uyên này, ưu thế lớn nhất của hắn dường như là phương diện tốc độ a.

Lời cảm khái này phát ra từ miệng Tam thánh chủ.

Đại thánh chủ ung dung cười nói:

- Người trẻ tuổi kia tựa như một ngọn núi băng vậy, thứ hắn để cho chúng ta nhìn thấy có lẽ chỉ là một góc. Hôm nay chúng ta nhìn thấy góc này, thứ ngày mai nhìn thấy có lẽ lại là một góc khác. Ai cũng không biết trên người hắn rốt cuộc có bao nhiêu góc.

Những lời này quả thực là những lời cảm thán phát ra từ tận đáy lòng của Đại thánh chủ.

Khi Tử Xa Mân giới thiệu Thiệu Uyên này, hắn chỉ nói thiên phú đan đạo xuất chúng. Là thiên tài đan đạo vạn năm khó gặp.

Rồi sau đó, mọi người mới phát hiện ra, Thiệu Uyên này xuất sắc không chỉ ở phương diện đan đạo, tài hoa ở phương diện võ đạo không kém cỏi chút nào.

Cửu Khúc vân quật, mọi người đã nhận thức đầy đủ về Thiệu Uyên.

Mà lần tranh đấu lôi đài này, thứ hắn biểu hiện ra lại là tốc độ tuyệt đối. Loại tốc độ này khiến cho hắn dùng tu vi Đế cảnh, có thể đấu ngang tay với Cam Trữ Thiên Vị tam trọng.

Chuyện này có ý nghĩa thế nào?

Có nghĩa là, tốc độ hắn đã tu luyện tới cực hạn.

- Đại thánh chủ nói có lý a. Thiệu Uyên này quả thực không ngừng khiến cho người ta kinh hỉ.

Nhị thnash chủ cũng cực kỳ cảm thán. Ba đại thánh chủ bọn họ khống chế Vĩnh Hằng thánh địa vô số năm, thiên tài không biết đã gặp bao nhiêu.

Mỗi một thiên tài đều có đặc điểm của riêng mình. Nhưng mà những đặc điểm này cuối cùng vẫn tương đối khiến cho người khác dễ dàng chú ý, dễ dàng nắm chắc.

Thế nhưng mà Thiệu Uyên này từ đầu tới đuôi đều là một cõi mê. Ai cũng không biết sau lưng hắn còn chứa kỳ tích gì nữa.

Tốc độ sẽ là thứ kinh hỉ cuối cùng hắn dành cho mọi người sao?

Đại thánh chủ quét mắt nhìn qua lôi đài, bỗng nhiên than nhẹ một tiếng:

- Mọi người chỉ nhìn thấy tốc độ của hắn kinh người, trên thực tế, hắn ở trên lôi đài, thần thức cường đại của hắn cũng không thể bỏ qua được. Thần thức hắn ngưng tụ thành công kích thực chất, từ đầu tới cuối uy thế không giảm. Từ đó có thể biết được, cảnh giới thần thức của người trẻ tuổi này chỉ sợ không kém hơn Cam Trữ kia. Nếu không, chiến đấu tới lúc này, hắn đã sớm tinh thần bất lực, mệt mỏi không chống đỡ được rồi.

Bị Đại thánh chủ nhắc nhở như vậy, mọi người cũng giật mình.

- Chậc chậc, đại thánh chủ, người không đề tỉnh, ta còn không nghĩ tới. Thiệu Uyên này dường như không biến hóa thủ đoạn công kích. Vẫn dựa vào tốc độ và thần thức qua đồng thuật công kích a. Nói như vậy là hắn ẩn dấu thực lực? Hay là bộ tổ hợp công kích này là thứ hắn am hiểu nhất?

Đại thánh chủ trầm ngâm không nói, hắn cũng không xác định được là tình huống nào.

Hồi lâu hắn mới nghiêm túc nói:

- Khi ở Cửu Khúc vân quật, ta đã cảm thấy khi hắn quyết đấu với Xà Linh, dường như còn chưa dùng hết toàn lực. Mà các loại thủ đoạn của hắn tuyệt đối không chỉ như vậy. Ta cảm thấy hắn trên lôi đài vẫn còn có lưu thủ.

- Tại sao hắn phải làm như vậy? Loại lôi đài này không phải là chỗ hắn dương danh lập vạn hay sao?

Tam thánh chủ có chút khó hiểu:

- Nếu như hắn đánh bại Cam Trữ, chẳng phải là cướp lấy vị trí của Cam Trữ hay sao?

- Ha ha, người trẻ tuổi này có lẽ không giống như chúng ta muốn. CÓ lẽ, hắn sử dụng thủ đoạn khác cũng không có cách nào chiến thắng Cam Trữ. Có lẽ sau khi hắn làm náo động ở Cửu Khúc vân quật xong, hắn muốn vì thiên tài luận kiếm một năm sau mà tụ lực? Có lẽ hắn cảm thấy phong mang của mình còn chưa tới lúc lộ ra hay sao?

Tất cả các loại khả năng đều có.

Nhưng mà Đại thánh chủ lúc nói chuyện lại không chút che dấu sự thưởng thức với người trẻ tuổi kia. MỘt đệ tử trẻ tuổi dưới tình huống như vậy lại đối phó hoàn mỹ như thế, tuyệt đối không đơn giản.

Đột nhiên Đại thánh chủ giống như nhớ tới cái gì đó, tâm tư trở nên phiêu hốt bất định

Trận chiến này khiến cho người trẻ tuổi vô cùng chú ý, tình huống chiến đấu vô cùng gay cấn, thế nhưng thủy chung vẫn khó có thể phân ra thắng bại. Nhưng mà dù vậy sức chiến đấu mà Giang Trần biểu hiện ra ngoài cũng khiến cho cả thánh địa chú ý.

Không hề nghi ngờ, phàm là người tới xem cuộc chiến đều bị trình độ đặc sắc của trận chiến này thuyết phục.

Trong khoảng thời gian này mọi người cũng đang thảo luận về thiên tài trẻ tuổi Thiệu Uyên xông qua Cửu Khúc vân quật. Thế nhưng mà cuối cùng Thiệu Uyên này có bao nhiêu lợi hại, mọi người cũng không biết quá rõ ràng.

Cửu Khúc vân quật, là cửa ải khảo hạch khi nhập môn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)