Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1714

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1714: Hoàng Nhi gần như tuyệt vọng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Thạch Huyền, ngươi cảm thấy thế nào?

Nhị vị lão tổ đan đạo cũng hiếu kỳ.

Tên Thạch Huyền kia tuy rằng chỉ có trăm tuổi, nhưng mà cách ăn mặc một thân lại có ý tứ như tiên phong đạo cốt. Thạch Huyền này nhìn Thái Nhất bổ thiên đan, biểu lộ vô cùng chuyên chú.

Hồi lâu sau Thạch Uyên kia mới khẽ thở dài, trong mắt bắn ra vẻ phức tạp.

Than nhẹ một tiếng:

- Ánh mắt của nhị vị lão tổ quả thực bất phàm. Khỏa đan dược này ta nhìn từ bất luận góc độ nào, đều không nhìn thấy bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào. Đan dược này giống như hồn nhiên thiên thành, đây là thủ bút của đại sư a.

- Hoàn hảo không tỳ vết, hồn nhiên thiên thành, thủ bút của đại sư?

Nhị vị lão tổ kia đều giật mình, Thạch Huyền có tính cách thế nào? Đó là cực kỳ tự ngạo, không coi ai ra gì.

Thế nhưng mà hắn giờ phút này thái độ của hắn lại khác thường, không ngờ lại tán thưởng đan dược này như vậy.

Cũng nói là khỏa đan dược này thực sự là không thể chê vào đâu được, tìm không thấy bất luận sơ hở nào. Tìm không thấy bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, nếu không Thạch Huyền nhất định sẽ tìm ra.

Một lão tổ nhịn không được mà hỏi:

- Đây cũng là việc lạ, bằng vào chút nội tình đan đạo của Vĩnh Hằng thánh địa, chúng ta rõ ràng vô cùng. Dùng nội tình đan đạo của bọn họ làm sao có thể luyện chế ra loại đan dược cấp bậc này? Nhìn thế nào cũng cảm thấy kỳ quái a.

Một lão tổ cao gầy khác lại nói:

- Có lẽ bọn họ vận khí tốt, tìm một đan phương thượng cổ nào ở đâu đó.

Bọn họ cũng không tin, Vĩnh Hằng thánh địa có nội tình đan đạo mạnh như vậy.

Thạch Huyền lại khẽ lắc đầu:

- Đan phương có lẽ có thể kỳ ngộ, nhưng mà thủ pháp luyện chế mới là đáng sợ nhất.

Thạch Huyền chậc chậc tán thưởng:

- Bao nhiêu năm rồi ta chưa từng thấy qua kiệt tác hoàn mỹ như vậy. Thủ bút của đan dược này có thể nói là của đại sư a. Vĩnh Hằng thánh địa từ lúc nào có loại đại sư như vậy?

- Vĩnh Hằng thánh địa từ khi Tử Mục trưởng lão chết, nghe nói là Tử Xa Mân chưởng quản đan đạo. Trình độ đan đạo của Tử Xa Mân kia còn không bằng Tử Mục trưởng lão, cho nên đan dược này hẳn không phải tới từ tay Tử Xa Mân. Bằng không mà nói chúng ta cũng không có khả năng hoàn toàn không biết gì cả.

Thái Nhất bổ thiên đan này quả thực vô cùng quỷ dị, lại vô cùng thần kỳ. Trước đó hoàn toàn không có bất kỳ manh mối, không có bất kỳ tin tức nào.

Vô duyên vô cớ, Vĩnh Hằng thánh địa này đã đưa tới Thái Nhất bổ thiên đan này, tuyên cáo đan dược thần kỳ này với hậu thế.

Chẳng lẽ, Vĩnh Hằng thánh địa cũng có đan sư rất cường đại ẩn giấu, âm thầm nghiên cứu đan đạo?

Đối với việc đan dược này xuất thế, tuy rằng Thạch Huyền rất là giật mình. Nhìn thủ đoạn luyện chế đan dược, Thạch Huyền càng thêm giật mình. Bởi vì từ thủ pháp nhìn ra, đan dược được luyện chế ra này hoàn toàn không có bất kỳ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, trên phương diện kỹ pháp, có thể nói là hoàn hảo không tỳ vết.

So với việc luyện chế đan dược này như thế nào, hắn càng hiếu kỳ việc đan dược này xuất phát từ tay ai hơn.

- Hừ, Vĩnh Hằng thánh địa này cố ý phái sứ giả đưa tới đan dược này. Phát ra thư mời là có ý gì? Muốn thị uy với Bách Hoa thần quốc chúng ta hay sao?

Một lão tổ có chút bất mãn nói.

- Ha ha, đại khái là vì chuyện Tử Mục trưởng lão kia, cho nên muốn khoe khoang trước mặt chúng ta một chút a.

Một lão tổ khác có chút khinh thường nói.

Thạch Huyền lạnh nhạt cười:

- Thị uy? Vĩnh Hằng thánh địa chỉ sợ không có dũng khí này a. Nhưng mà đan dược này quả thực khiến cho người ta rất là giật mình. Nghe nói Vĩnh Hằng thánh địa lần này còn có thể đưa ra kinh hỉ nữa. Chẳng lẽ nói, Vĩnh Hằng thánh địa gần đây có vận may gì, nhận được rất nhiều đan phương hay sao? Nhưng mà, chỉ vẻn vẹn có đan phương cũng không đủ a. Nhìn Thái Nhất bổ thiên đan này tuyệt đối có phong cách quý phái.

Phỏng đoán của Thạch Huyền làm cho hai tộc lão kia nhìn nhau, đều cảm thấy việc này có chút kỳ quặc.

- Thạch Huyền, Bổ Thiên thịnh hội này ngươi có tham gia không?

Một lão tổ hỏi.

Thạch Huyền mỉm cười:

- Vì sao không đi chứ? Ta không tin Vĩnh Hằng thánh địa này có thể gây ra bao nhiêu sóng gió. Lúc trước Tử Mục trưởng lão cũng không được, Tử Xa Mân kia chẳng lẽ có thể mạnh hơn hắn sao? Ta cũng không nhìn thấy được một chút phong mang nào.

- Ha ha, chỉ sợ bọn họ trong lòng vẫn còn mang thù a. Thạch Huyền, ngươi thực sự muốn đi sao?

- Đi chứ.

Thạch Huyền rất dứt khoát:

- Vì sao không đi? Ta không động vào một ngón tay của Tử Mục trưởng lão kia, chính hắn lòng dạ hẹp hòi, không thể nhịn xuống cục tức kia, tức chết, khoản sổ sách này không thể tính lên trên đầu ta a. Lại nói, Tử Mục trưởng lão cũng không được, ta không tin Vĩnh Hằng thánh địa này còn có nhân vật đỉnh cấp đan đạo nào.

- Lần trước đó Tử Xa Mân của Vĩnh Hằng thánh địa gây sóng gió gì đó. Các ngươi còn nhớ rõ không? Tài liệu Thủy Nguyệt vọng tâm đan gì đó.

Người lão tổ kia vừa mới mở miệng, một lão tổ khác cũng lập tức gật đầu:

- Đúng, đúng là có việc này. Thủy Nguyệt Vọng tâm đan cũng không phải là đan dược quá mức quan trọng. Cho nên lúc ấy chuyện này tuy rằng được truyền bá rộng rãi, thế nhưng mọi người dường như cũng không coi đó là chuyện quan trọng gì.

Thủy Nguyệt Vọng tâm đan có cấp độ không được cao lắm, cho nên ở thế giới đan đạo, cũng không được người ta coi trọng.

Cho nên, sau khi chuyện lúc ấy xảy ra, tuy rằng khiến cho thế giới đan đạo chú ý một phen, chỉ là cũng rất nhanh bị mọi người bỏ qua.

Dù sao tất cả mọi người cảm thấy đây là một lần Vĩnh Hằng thánh địa chó ngáp phải uồi, đánh bậy đánh bạ mà thôi.

Hiện tại lần nữa xảy ra chuyện Thái Nhất bổ thiên đan, làm cho mấy nhân vật cấp bậc lão tổ của Bách Hoa thánh địa lần nữa nói tới chuyện lúc trước.

- Thủy Nguyệt Vọng Tâm đan kia nghe nói là do một thiên tài trẻ tuổi gây ra? Liệu Thái Nhất bổ thiên đan này có liên quan tới thiên tài trẻ tuổi kia hay không?

- Không có khả năng, một thiên tài trẻ tuổi làm sao có thể biết nhiều như vậy? Phương diện kỹ thuật cũng không có khả năng thành thạo như vậy a.

Thạch Huyền than nhẹ một tiếng:

- Ồ? Hiện tại có đoán cũng không rõ được bao nhiêu. Thịnh hội này sắp được mở ra, tự mình đi xem một lần là trực quan nhất.

...

Bách Hoa thần quốc và Vĩnh Hằng thần quốc có quan hệ không hòa thuận, từng có ân oán, ngay cả Bách Hoa thần quốc cũng không thể chống cự được lực hấp dẫn của Thái Nhất bổ thiên đan này huống chi là những thế lực khác?

Đại bộ phận những thế lực đồng đại này đều đáp ứng tham dự Bổ Thiên thịnh hội này, thậm chí trong thư tín còn biểu đạt sự hiếu kỳ và tán thưởng vô cùng với Thái Nhất bổ thiên đan.

Tin tức tốt không ngừng truyền tới làm cho Tam đại thánh chủ cảm thấy vô cùng phấn chấn.

Nhưng đồng thời trong lòng bọn họ cũng đột nhiên cảm thấy rất nhiều áp lực. Hiện tại thịnh hội đã được công bố, tên đã lên dây, không thể không bắn.

*****

- Tử Xa trưởng lão, khắp nơi trên cơ bản đã tỏ thái độ, sẽ tới tham dự Bổ Thiên thịnh hội lần này, kể cả là Thạch Huyền của Bách Hoa thánh địa kia.

Thạch Huyền này quả nhiên muốn tới.

Nói như vậy trận đọ sức này chỉ sợ đã không có cách nào tránh khỏi. Tử Xa Mân nghĩ tới đây, tim đập thình thịch.

Trận chiến này Thiệu Uyên có thể thắng sao?

Người trong cuộc là Giang Trần, tâm tình lại vô cùng bình tĩnh. Hắn không có nhiệm vụ luyện đan, suốt ngày tu luyện trong thánh địa, ngồi minh tưởng.

Mãi tới khi Tử Xa Mân nói chuyện này cho hắn biết.

- Thạch Huyền tới? Thật sao?

Hai mắt Giang Trần sáng ngời.

- Đúng vậy, hắn đã xác định tới. Thiệu Uyên à, hắn tới, trận chiến này ngươi không còn đường lui nào nữa. Thạch Huyền này là nhân vật hung ác, ngươi nên chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, hắn biết rõ Tử Xa Mân không yên lòng. Nhưng mà Giang Trần cũng không định nói cái gì. Đi tới bước này, cũng không cần phải nói lời nào trấn an Tử Xa Mân. Thời gian không còn nhiều lắm là có thể chứng minh chuyện này, có giải thích cũng chỉ tốn nước miếng mà thôi.

...

Tin tức về Thái Nhất bổ thiên đan cùng với Bổ Thiên thịnh hội ở bên trong Vĩnh Hằng thần quốc cũng điên cuồng truyền bá.

Yến gia với tư cách là thế lực nhất lưu trong Vĩnh Hằng thần quốc, tuy rằng suy bại, nhưng mà vẫn nhận được Vĩnh Hằng thánh địa mời. Tự nhiên đây là Tử Xa Mân bán mặt mũi cho Yến gia.

Tộc trưởng Yến gia sau khi thu được tin tức này kinh ngạc tới mức ngẩn người.

Người Tử Xa trưởng lão phái tới phát thiếp mời, trong thiếp mời trừ việc mời đại biểu Yến gia tham gia thịnh hội ra, còn cố ý ghi rõ, tốt nhất là mang người thân thuộc với Yến Thanh Tang.

Ví dụ như Yến Vạn Quân, ví dụ như Yến Thanh Hoàng.

Tộc trưởng Yến gia cũng không biết Tử Xa trưởng lão này có ý gì khi ghi chú như vậy, cho nên hắn cảm thấy rất là kỳ quặc, dùng địa vị của Tử Xa Mân đại nhân, tại sao lại phải cố ý ghi chú mấy việc vặt vãnh này như vậy.

Chẳng lẽ Yến Thanh Tang ở Vĩnh Hằng thánh địa được hoan nghênh như vậy.

Tộc trưởng Yến gia cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy có chút nhớ nhung không thôi. Thế nhưng mà thư mời người ta đã nói quá rõ ràng.

Yến Vạn Quân đã đi tới Vân Đà sơn, còn phải phái người đi mời hắn về.

Về phần Yến Thanh Hoàng, theo lý thuyết tộc trưởng Yến gia quả thực không muốn để cho nàng xuất đầu lộ diện. Nhưng mà Tử Xa Mân đại nhân lên tiếng, mặt mũi có thể không cho sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, tộc trưởng Yến gia vẫn cảm thấy nên mang theo Yến Thanh Hoàng thì thôi.

Trong lòng tộc trưởng Yến gia trong lòng cũng lo lắng, lo lắng trên Bổ Thiên thịnh hội kia gặp được Hạ Hầu Tông, đến lúc đó Hạ Hầu Tông ngang nhiên nhục nhã Yến Thanh Hoàng thì làm sao?

Đến lúc đó người Yến gia còn mặt mũi nào chứ?

Có lẽ người khác sẽ nể mặt thánh địa, không dám lỗ mãng trong lúc thánh địa tổ chức thịnh hội. Thế nhưng mà loại thiên tài như Hạ Hầu Tông, hắn dám làm chuyện mà người khác không dám làm.

Hoàng Nhi từ khi Giang Trần đi Vĩnh Hằng thánh địa, mỗi ngày đều ru rú trong nhà, cơ hồ chân không bước ra khỏi phòng nửa bước. Nàng với Lăng Bích Nhi, hai người thời gian qua coi như là yên tĩnh, thanh tịnh.

Nhưng mà mấy ngày nay Thuấn lão cũng thăm dò được tin tức, biết được tin tức Hạ Hầu Tông xuất quan. Tin tức này khiến cho trong lòng Hoàng Nhi có chút rối loạn.

Hạ Hầu Tông lần này xuất quan, đối với nàng mà nói, có nghĩa là trớ chú của nàng đã càng ngày càng gần.

Từ trước tới nay nàng đều không muốn chấp nhận số mệnh mình, thế nhưng vận mệnh vốn tàn khốc như vậy.

- Hoàng Nhi muội muội, không cần lo lắng. Muội phải tin tưởng Giang Trần sư đệ, đệ ấy nhất định sẽ có biện pháp.

Lăng Bích Nhi cũng không phải là người rất biết khích lệ.

Nhìn thấy bộ dáng tâm sự nặng nề của Hoàng Nhi, Lăng Bích Nhi cũng cảm động lây, lòng như đao cắt.

- Bích Nhi tỷ tỷ, tỷ còn nhớ rõ chuyện lúc trước đồng ý với muội không? Nếu như muội không trốn thoát khỏi vận mệnh. Tỷ nhất định phải chiếu cố tốt cho Trần ca, được chứ?

Thanh âm Hoàng Nhi sâu kín, mang theo một chút thương cảm, lại than thở.

- Sẽ không, muội nhất định sẽ không có việc gì. Giang Trần sư đệ ở Vĩnh Hằng thánh địa, địa vị dần dần cao chót vót. Hắn nhất định sẽ đánh bại Hạ Hầu Tông, bảo vệ muội bình an.

Hai tỷ muội này đang nói chuyện thì bỗng nhiên bên ngoài có thanh âm truyền tới:

- Hoàng Nhi tiểu tỷ, tộc trưởng bảo tiểu nhân tới thông báo, Vĩnh Hằng thánh địa tổ chức Bổ Thiên thịnh hội, mời Yến gia tham dự. Ý của tộc trưởng là Hoàng Nhi tiểu tỷ cũng cùng đi.

Bổ Thiên thịnh hội?

Hoàng Nhi cực kỳ kinh ngạc, đó là thịnh hội gì? Vĩnh Hằng thánh địa dường như không có loại truyền thống này a.

Nàng muốn hỏi một ít tin tức thì người đưa tin kia đã sớm rời khỏi.

Trong lúc nàng không hiểu ra sao thì Thuấn lão vội vã từ bên ngoài gấp rút trở về, sắc mặt vui mừng, nói:

- Hoàng Nhi, việc vui a, Vĩnh Hằng thánh địa gần đây muốn tổ chức Bổ Thiên thịnh hội, dường như muốn mời Yến gia ta tham dự, tộc trưởng phân phối một danh ngạch cho con.

- Thuấn lão ngài cũng nghe nói sao? Bổ Thiên thịnh hội này rốt cuộc là sao?

Hoàng Nhi vẫn còn có chút khó hiểu.

- Bổ Thiên thịnh hội này nghe nói là một loại đan dược, tên là Thái Nhất bổ thiên đan.

- Bởi vì một khỏa đan dược, tổ chức một lần thịnh hội?

- Đúng vậy, nghe nói là Vĩnh Hằng thánh địa mới nghiên cứu ra một loại đan dược. Hơn nữa đan dược này hình như là Thiệu Uyên kia luyện chế ra.

Ngữ khí của Thuấn lão có chút hưng phấn.

- Quả nhiên là chàng sao?

Hoàng Nhi rõ ràng không cảm thấy ngoài ý muốn chút nào, có cảm giác như quả là thế.

Hoàng Nhi quá hiểu Giang Trần, đối với thiên phú đan đạo của hắn cũng nhận thức đầy đủ. Những người trong Vĩnh Hằng thánh địa kia, nếu như có thiên tài như vậy, đã sớm biểu hiện ra ngoài, đâu có thể đợi được tới bây giờ chứ?

Lúc này xuất hiện đan dược thần kỳ nào đó, hơn phân nửa là có quan hệ với Giang Trần. Điểm này Hoàng Nhi vô cùng tự tin.

Trong lúc nhất thời Hoàng Nhi cũng hiểu rõ vì sao tộc trưởng lại thông báo muốn nàng đi tham dự Bổ Thiên thịnh hội? Hơn phân nửa là trong thư mời của Vĩnh Hằng thánh địa đặc biệt ghi rõ điểm này.

Nghĩ tới đây, tâm tình sa sút của Hoàng Nhi cũng cao hứng trở lại. Tin tức tốt này làm cho tinh thần nàng phấn chấn.

Tin tức Hạ Hầu Tông xuất quan, làm cho nàng trong khoảng thời gian này tâm tình sa sút. Mà loại sa sút này, thứ duy nhất có thể làm cho tâm tình nàng thay đổi, là tin tức tới từ Giang Trần.

Mà tình lang nàng cũng không có làm cho nàng thất vọng. Ở Vĩnh Hằng thánh địa không bao lâu đã làm ra động tĩnh lớn như vậy. Có lẽ Vĩnh Hằng thánh địa thực sự sẽ toàn lực ủng hộ chàng thì sao?

Nghĩ tới đây tâm tình Hoàng Nhi bắt đầu sáng sủa.

Thời gian trôi qua, Bổ Thiên thịnh hội này cũng từ từ tới gần, cự đầu đan đạo tới từ thập đại thần quốc mang theo đội ngũ của mình trước sao tiến vào trong cảnh nội Vĩnh Hằng thần quốc.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)