Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1737

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1737: Gặp nhau ở Vân Đà Sơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Cái này chính là sự tình của Yến gia các ngươi. Hạ Hầu gia tộc ta chỉ biết, là Yến gia các ngươi đồng ý qua, Yến Thanh Hoàng này, nhất định phải đưa đến Hạ Hầu gia tộc. Tiễn đưa không đến, chính là Yến gia các ngươi thất tín với Hạ Hầu gia tộc. Người thất tín với Hạ Hầu gia tộc, cái kia chính là địch nhân của Hạ Hầu gia tộc.

Logic của Hạ Hầu Trấn này rất bá đạo, bá đạo đến gần như vô sỉ.

- Yến gia ta, không thể phái người đi buộc nàng trở lại a? Yến gia chúng ta cũng phải có thực lực này mới được.

Yến gia tộc trưởng phiền muộn.

- Không phải có thiên tài luận kiếm sao? Nếu như Hạ Hầu Tông có thể ở thiên tài luận kiếm tiêu diệt Thiệu Uyên, chuyện này, không phải là tự nhiên liền giải quyết sao?

- Nói láo!

Hạ Hầu Trấn giận không kiềm được.

- Yến gia các ngươi chủ động đưa người tới, cùng Hạ Hầu Tông đoạt lại, là một sự việc sao?

Đây thật là hai việc khác nhau.

Yến gia chủ động tặng người, cái kia chính là nói Yến gia kiêng kị Hạ Hầu gia tộc, ngoan ngoãn đưa qua.

Nếu như là Hạ Hầu Tông dựa vào thực lực đoạt lại, vậy thì ý nghĩa, Yến gia không có ở trên chuyện này ra lực gì, cũng đại biểu cho lập trường của Yến gia, là không có đứng bên Hạ Hầu gia tộc.

Trong này khác nhau, xác thực rất lớn.

Yến gia tộc trưởng im lặng thật lâu, hắn mới thở dài nói:

- Chuyện thứ nhất, Yến mỗ có thể nghĩ biện pháp làm được. Nhưng sự tình Hoàng Nhi, thì Yến mỗ còn phải nghĩ biện pháp. Hạ Hầu trưởng lão, kính xin tha thứ.

Hạ Hầu Trấn lạnh lùng cười cười:

- Hạ Hầu gia tộc ta kiên nhẫn có hạn, chờ tin tức của ngươi, nhìn ngươi biểu hiện a.

Nói xong, thân ảnh của Hạ Hầu Trấn nhoáng một cái, biến mất khỏi sân nhỏ, chỉ để lại Yến gia tộc trưởng ngây ra như phỗng, đứng ở nơi đó mờ mịt không hiểu.

Trời đất bao la này, hắn đã có một loại cảm giác bị buộc đến bên vách núi, không chỗ dung thân rồi.

Theo lý thuyết, tuy Yến gia suy yếu, nhưng dầu gì cũng tính toán là một thế lực đỉnh phong của Vĩnh Hằng Thần Quốc. Thế lực như vậy, dù trước mắt không cách nào bình khởi bình tọa với Hạ Hầu gia tộc như mặt trời ban trưa, nhưng ở trước mặt Hạ Hầu gia tộc, ít nhất nên có chút lực lượng mới phải.

Thế nhưng mà, Hạ Hầu gia tộc lại không kiêng kỵ, rõ ràng phái ra Thái Thượng trưởng lão, công nhiên đến Yến gia uy hiếp Yến gia tộc trưởng.

Hạ Hầu gia tộc làm như thế, vậy mà một chút áp lực cũng không có. Cái này làm cho Yến gia tộc trưởng cảm thấy vô cùng khiếp sợ, thậm chí là sợ hãi.

Hạ Hầu gia tộc, đây quả thực là vạch mặt rồi.

Chẳng lẽ, Hạ Hầu gia tộc không sợ Yến gia đi Vĩnh Hằng Thánh Địa cáo trạng sao?

Trong miệng Yến gia tộc trưởng tràn ngập đắng chát, nhớ tới Hạ Hầu Trấn uy hiếp, toàn thân Yến gia tộc trưởng có loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.

Hạ Hầu Trấn kia ngay cả Yến gia tộc trưởng hắn có mấy nhi tử, mấy cháu trai, đều điều tra thanh thanh sở sở, nhìn cái tư thế kia, là tùy thời có thể để cho nhất mạch của hắn đoạn tuyệt a.

Nếu Yến gia ở thời kì cường thịnh, hắn tự nhiên không cần lo lắng cái gì.

Nhưng mà Yến gia bây giờ, đã không phải là Yến gia năm đó.

Đối mặt Hạ Hầu gia tộc như mặt trời ban trưa, Yến gia thật không có lực lượng gì đáng nói.

Làm sao bây giờ?

- Hạ Hầu gia tộc bá đạo như thế, nếu ta không y theo ý của bọn hắn, chỉ sợ Yến gia sẽ gặp phải Hạ Hầu gia tộc điên cuồng chèn ép.

Giờ phút này, nội tâm tràn Yến gia tộc trưởng đầy mâu thuẫn.

Hắn biết, khẩu khí của Hạ Hầu Trấn kia, không phải Yến Vạn Quân chết, đó chính là người nhất mạch của Yến gia tộc trưởng hắn chết.

Dù sao cũng phải có người đi chết!

Mặc dù Yến gia tộc trưởng nể trọng Yến Vạn Quân, cũng biết Yến Vạn Quân là lương đống của Yến gia.

Thế nhưng mà cái kia thì tính sao?

Hiện tại Hạ Hầu gia tộc đã triệt để hận Yến Vạn Quân, Yến Vạn Quân không chết, nộ khí của Hạ Hầu gia tộc khó có thể tiêu.

Dưới loại tình huống này, Yến Vạn Quân còn có thể sống sao?

Trong nội tâm Yến gia tộc trưởng bắt đầu dao động, do dự hồi lâu, Yến gia tộc trưởng rốt cục đã có lựa chọn, tâm cũng ngạnh lên:

- Yến Vạn Quân, vốn mọi chuyện đều rất tốt, ngươi lại muốn bảo vệ tôn nữ của mình, hiện tại cháu gái an toàn, chính ngươi lại không giữ được. Vì Yến gia, ta làm Tộc trưởng, chỉ có thể lấy đại cục làm trọng!

Yến gia tộc trưởng nghĩ tới đây, điểm không bỏ trong nội tâm, cũng hóa thành quyết tuyệt.

Hắn đã có lựa chọn.

...

Yến Vạn Quân trở lại quý phủ, tâm tình hơi khá hơn một chút. Tộc lão hội lần này, tuy bị công kích khắp nơi, nhưng ít ra gia tộc vẫn có một nhóm người, ủng hộ Yến Vạn Quân hắn.

Ngay cả tộc trưởng cũng còn tín nhiệm Yến Vạn Quân hắn, phó thác sự tình Vân Đà Sơn cho hắn.

Cái này để cho Yến Vạn Quân cảm giác mình vẫn có chỗ dùng. Hắn quyết định, sự tình Vân Đà Sơn, nhất định phải toàn lực ứng phó, thay gia tộc giữ vững phần cơ nghiệp này.

Chỉ cần mình có thể ở Vân Đà Sơn lập công lao hiển hách, gia tộc sẽ rõ như ban ngày. Đến lúc đó, mình muốn bảo trụ cháu gái, sẽ càng nắm chắc một ít.

Đã có phần ý định này, ý chí chiến đấu của Yến Vạn Quân cũng khôi phục.

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, liền mang theo tâm phúc, chuẩn bị phản hồi Vân Đà Sơn, chủ trì đại cục của Vân Đà Sơn.

Trở lại nơi đóng quân ở Vân Đà Sơn, Yến Vạn Quân ngược lại là một đường thông thuận.

Hắn đến Vân Đà Sơn không tới hai ngày, liền đạt được mật thư, cái mật tín này, là cháu của hắn Yến Thanh Tang phát tới. Yến Vạn Quân nhìn qua, trong lòng cũng đại hỉ.

Không chỉ Yến Thanh Tang tới Vân Đà Sơn, còn có Thiệu Uyên cũng muốn đến Vân Đà Sơn.

Chỉ là, Thiệu Uyên cùng Yến Thanh Tang đến thập phần che giấu, không muốn bạo lộ. Cho nên, bọn hắn ở trong mật tín nói, việc này sẽ bí mật tiến hành, không bạo lộ thân phận chân thật.

Yến Vạn Quân có thể lý giải, dù sao, hiện tại thân phận của Thiệu Uyên không phải chuyện đùa. Nhất là sau Bổ Thiên Thịnh Hội đại xuất danh tiếng, thiên hạ không biết có bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm vào thiên tài tuổi trẻ này.

Nhất là Hạ Hầu gia tộc, khẳng định coi Thiệu Uyên là cái đinh trong mắt.

Cho nên, bọn hắn xuất hành, thấp điều một chút tuyệt đối là không sai.

Yến Vạn Quân ngược lại có thể lý giải.

Ước chừng xế chiều hôm đó, Yến Thanh Tang cùng Giang Trần liền tiến nhập Vân Đà Sơn. Khu vực Vân Đà Sơn, rậm rạp xanh um, đều là dãy núi chạy dài, sơn mạch vạn khe, thập phần đồ sộ.

Sau khi Giang Trần tới, ở trên không phi hành, cảm thụ được khí tượng đồ sộ của Vân Đà Sơn, cũng thán nói:

- Yến huynh, Vân Đà Sơn này, khí tượng như thế, cảm giác rất là bất phàm a.

Yến Thanh Tang cười khổ nói:

- Nhưng mà rất nhiều phong thủy đại sư, đều nói nơi đây sát khí quá nặng, không dễ khai phát. Cho nên, về sự tình Vân Đà Sơn, gia tộc cho tới bây giờ cũng không quá coi trọng. Chỉ là lãnh địa do gia tộc chưởng quản, không thủ lại không được. Cho nên, Vân Đà Sơn này, đối với gia tộc mà nói, là một khối gân gà. Ném lại không muốn ném, thủ lại cần phí một cái giá lớn.

*****

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Loại địa phương này, nếu ném đi, tuyệt đối là tổn thất.

Tuy Giang Trần còn không có xâm nhập điều tra Vân Đà Sơn, nhưng mà kiếp trước hắn cũng học qua phương diện phong thuỷ, đối với địa mạch, đối với địa hình, cũng có nhận thức tương đối thâm hậu.

Địa mạch của Vân Đà Sơn này, tuyệt đối là một địa mạch phi thường hoàn mỹ. Khắp nơi có cấu kết, khắp nơi có dính liền.

Cái địa mạch này, tuy không biết ý vị như thế nào, nhưng Giang Trần cảm thấy, nơi này tuyệt đối không phải là một khối gân gà.

Chính như Yến Thanh Tang nói, có lẽ nơi này sát khí hơi nặng. Nhưng mà địa phương sát khí nặng, đồng dạng có rất nhiều loại khả năng.

Nói thí dụ như, nơi này là Sát Lục Chi Địa thời Thượng Cổ, sát lục chi khí tích tụ, bởi vì dãy núi vạn khe, bao phủ sát khí, làm chúng không cách nào phân tán, dần dà, để cho nơi này thành một đại hung chi địa.

Đương nhiên, khả năng có rất nhiều, trước khi Giang Trần không có điều tra, cũng rất khó cho ra thuyết pháp cụ thể gì, nhưng có một điểm là khẳng định. Nơi này tuyệt đối không phải là gân gà không có giá trị.

Bởi vì hai người bí mật nhập cảnh, Giang Trần cũng không muốn quá mức rêu rao, nên hai người rơi xuống đất mặt, đi vào địa điểm ước định.

Rất nhanh, liền có thân vệ của Yến Vạn Quân, đến tiếp bọn họ đi.

Không bao lâu, hai người liền đi tới phủ đệ tạm thời của Yến Vạn Quân. Vùng Vân Đà Sơn này, cũng có cứ điểm của Yến gia.

Quy mô cái cứ điểm này, kỳ thật có thể so sánh với một ít tông môn nhị tam lưu của Vạn Uyên đảo.

Bởi vì Yến Vạn Quân là tổng lĩnh phòng ngự Vân Đà Sơn, cho nên, chỗ ở của hắn tương đối bí mật hơn, cao hơn một ít.

Hai người bí mật tới chỗ Yến Vạn Quân, Yến Vạn Quân cũng vô cùng hưng phấn.

- Thanh Tang, Thiệu Uyên, không nghĩ tới các ngươi đến nhanh như vậy.

Yến Vạn Quân từ gia tộc trở về Vân Đà Sơn, trên đường đi tâm tình cũng không phải đặc biệt thống khoái.

Nhìn thấy cháu trai, tất cả không vui, cũng biến mất không sai biệt lắm.

Mà một thanh niên khác, thì có khả năng sẽ trở thành cháu rể tương lai của mình, Yến Vạn Quân tự nhiên là nhìn thế nào cũng thuận mắt.

Tên thiên tài này, lúc trước trên Bổ Thiên Thịnh Hội, đại phóng dị sắc, càng làm cho Yến Vạn Quân cảm thấy, thiên tài như vậy, Yến gia bỏ lỡ, thật sự là tổn thất thật lớn.

- Gia gia, bên gia tộc kia, có làm khó dễ ngươi hay không?

Yến Thanh Tang vẫn tương đối quan tâm sự tình trong gia tộc.

- Hừ, gia tộc luôn có một đám gian tiểu nhân như vậy, khắp nơi muốn làm khó dễ lão phu. Cây ngay không sợ chết đứng, gia gia của ngươi, mới không e ngại bọn họ.

Ngữ khí của Yến Vạn Quân kiên quyết, ngôn ngữ tầm đó, rõ ràng có vài phần ngạo khí.

Ngược lại là Giang Trần, lại khẽ thở dài:

- Vạn Quân trưởng lão, ý muốn hại người không thể có, nhưng nên có tâm phòng bị người. Sự tình trong Yến gia, rất phức tạp. Ta làm ngoại nhân, vốn không nên nói thêm cái gì. Nhưng mà, hiện tại trong lúc mấu chốt này, trưởng lão đại nhân nên phòng bị nhiều hơn mới được.

Yến Vạn Quân kinh ngạc nói:

- Lão phu phòng bị cái gì? Chẳng lẽ gia tộc còn có thể bất lợi với ta sao? Nếu như bọn hắn muốn bất lợi với ta, ở trong gia tộc có thể xử lý ta rồi, lão phu thậm chí sẽ không phản kháng.

Cách nghĩ của Yến Vạn Quân rất đơn giản, ở gia tộc bọn hắn có cơ hội tốt như vậy, Tộc trưởng cũng không có làm.

Vấn đề này qua đi, Tộc trưởng làm sao có thể vẽ vời cho thêm chuyện?

Này dù sao cũng là sự tình của Yến gia, Giang Trần không nên nói thêm cái gì. Nói nhiều, ngược lại có hiềm nghi châm ngòi, bờ môi của Giang Trần giật giật, nhưng vẫn bất đắc dĩ cười cười, không có nói tiếp.

Ngược lại là Yến Thanh Tang, lại nói:

- Gia gia, Thiệu huynh đệ nói không sai, nên có tâm phòng bị người. Yến gia chúng ta, hiện tại có quá nhiều vấn đề. Hôm nay thổi ngọn gió nào, ngày mai thổi ngọn gió nào. Căn bản không có bất luận báo hiệu gì. Ngài vẫn là cẩn thận thì hơn.

- Ha ha ha, lão phu cũng nhìn ra rồi. Thanh Tang, xem ra, trong khoảng thời gian này ngươi ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, tiến bộ cũng rất lớn a.

Làm gia gia, hạnh phúc lớn nhất, không ai qua được chứng kiến cháu mình không ngừng phát triển. Nhất là khi đứa cháu này trước kia còn không đáng tin cậy thế nào.

Kỳ thật Yến Thanh Tang rất để ý cái nhìn của thân nhân đối với mình. Nghe được gia gia tán dương, Yến Thanh Tang cũng cười nói:

- Có Thiệu huynh đệ đốc xúc, có yêu nghiệt như hắn ở bên cạnh ta, ta không cố gắng là không được a. Nếu như bị hắn bỏ qua, đại cữu ca tương lai như ta, mặt mũi cũng không có địa phương đặt a.

Nếu ở dĩ vãng, Yến Vạn Quân nghe nói như thế, tất sẽ quát Yến Thanh Tang, thậm chí nghiêm trị Yến Thanh Tang.

Nhưng mà hiện tại Giang Trần đã đem lời nói rõ, ngay cả cầu hôn chi nghị cũng nói, mà Yến Vạn Quân cũng đã đáp ứng việc hôn nhân kia.

Cho nên, đối với ngữ điệu trêu chọc của Yến Thanh Tang, Yến Vạn Quân cũng chỉ cười bỏ qua.

Đột nhiên, Yến Vạn Quân nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Tang, ánh mắt trở nên mê ly:

- Thanh Tang, ngươi... Ngươi thật giống như muốn đột phá Thiên Vị?

Yến Thanh Tang mặt mày hớn hở:

- Gia gia, ngươi rốt cục đã nhìn ra. Trong khoảng thời gian này, ta rất có cảm ngộ, hơn nữa có Thái Nhất Bổ Thiên Đan kia trợ giúp, Tôn nhi cảm giác, cách Thiên Vị, chỉ là một bước ngắn. Nói không chừng, qua mười ngày nửa tháng, Tôn nhi liền có thể thuận lợi đột phá Thiên Vị!

Thân thể của Yến Vạn Quân chấn động, trên mặt lập tức hiện ra vui sướng vô tận, một loại cảm giác hạnh phúc tự nhiên sinh ra.

Sở dĩ Yến Vạn Quân nguyện ý liều xuống, nguyên nhân lớn nhất, là Tôn nhi này. Tất cả hạnh phúc, tất cả phiền não của hắn, cơ hồ có hơn phân nửa, đều là vì Tôn nhi.

Hôm nay, nghe nói Yến Thanh Tang sắp đột phá Thiên Vị, hắn làm sao có thể không mừng rỡ?

- Thái Nhất Bổ Thiên Đan?

Yến Vạn Quân thì thào tự nói, trong lúc đó, trong mắt toát ra hào quang kỳ dị.

- Nói như vậy, Thái Nhất Bổ Thiên Đan kia, thực sự thần kỳ như vậy?

Yến Thanh Tang gật đầu:

- Gia gia, so với tưởng tượng của ngươi thì càng thần kỳ. Dù sao, đối với Tôn nhi mà nói, Thái Nhất Bổ Thiên Đan này, tuyệt đối là thần tích!

Yến Vạn Quân mừng rỡ, nhìn chằm chằm vào Yến Thanh Tang hồi lâu, ánh mắt mới chuyển hướng Giang Trần, Yến Vạn Quân tự đáy lòng tán thưởng:

- Thiệu Uyên tiểu hữu, có lẽ, ngươi thật là phúc tinh của Yến gia ta, cũng là phúc tinh của nhất mạch lão phu. Thanh Tang gặp được ngươi, mấy ngày nay, lão phu có thể rõ ràng cảm giác được hắn biến hóa cực lớn. Lời nói không khoa trương, quỹ tích vận mệnh của Thanh Tang, nói không chừng đều bởi vì sự xuất hiện của ngươi, mà cải biến triệt để. Mà quỹ tích vận mệnh của Hoàng Nhi, nói không chừng cũng sẽ bởi vì ngươi mà thay đổi...

Yến Vạn Quân nói thập phần động tình:

- Cho nên, ngươi là đại ân nhân của nhất mạch lão phu. Thiệu Uyên, sĩ diện cãi láo, lão phu không biết nói. Lão phu chỉ có thể cho ngươi một lời hứa, sự tình của ngươi và Hoàng Nhi, dù lão phu thịt nát xương tan, cũng sẽ thành toàn. Mặc kệ ai đến ngăn trở, Hạ Hầu gia tộc cũng tốt, Yến gia cũng tốt, bọn hắn muốn phá hư sự tình của ngươi cùng Hoàng Nhi, nhất định phải từ thi cốt của lão phu bước qua!

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)