Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1773

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1773: Quả nhiên muốn tạo phản?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tốt rồi, ta nhìn xem câu sau còn có thể nói dối hay không?

Ngữ khí của Giang Trần đạm mạc, bắn chết một Thiên Vị Sơ giai, hiện tại với hắn mà nói, thật đúng là nhẹ nhõm có thể làm được.

Dù sao tu vi bản thân Giang Trần, đã viễn siêu Thiên Vị Sơ giai rồi. Với tư cách Thiên Vị Trung giai, sức chiến đấu của hắn, thậm chí có thể so với Thiên Vị Cao giai.

Hạ Hầu Tông mạnh như vậy, cũng bị hắn nghiền áp, chớ nói chi là mấy người bọn hắn.

Bốn người, tiêu diệt một cái, thoáng cái biến thành ba người sống, một cỗ thi thể không trọn vẹn.

Trong lúc nhất thời, mặc dù nam tử sứt môi kia nhanh nhẹn dũng mãnh như thế, cũng quá sợ hãi, sắc mặt đại biến, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi.

- Hứa trưởng lão, ta lại hỏi một câu, các ngươi đến cùng có thân phận gì, vì sao theo dõi chúng ta. Nhớ kỹ, một câu nói dối, ta sẽ bắn chết một người. Ngươi còn có ba cơ hội nói dối.

Ngữ khí của Giang Trần nhàn nhạt, không chút hoang mang.

Ở trong Cửu Cung Mê Trận Đồ, người tu vi chưa đủ, tựa như khốn thú, căn bản không có khả năng có đường ra.

Hứa trưởng lão kia lắp bắp, trong lúc nhất thời, lại không biết từ đâu nói lên.

- Ngươi có thể do dự, bất quá, một phút đồng hồ sau, còn không có đáp án, các ngươi sẽ ít hơn một người nữa.

Giang Trần không có thời gian cùng bọn họ khua môi múa mép.

Một phút, có thể nói là phi thường ngắn.

Nam tử sứt môi kia điên cuồng hét lên một tiếng:

- Hứa trưởng lão, phải chết trứng chỉ lên trời, liều mạng với hắn. Chúng ta cùng một chỗ xông ra bên ngoài, lao ra một cái tính toán một cái!

Xông ra ngoài, là sự tình ai cũng biết. Thế nhưng mà, thật muốn thực hiện, lại không có dễ dàng như vậy. Hạ Hầu Tông kia cường đại như vậy, cũng không có thành công a?

Rất nhanh, một phút đồng hồ liền hết.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Xem ra, các ngươi cũng không quý trọng loại cơ hội này.

Nói xong, Giang Trần lại bắn qua một mũi tên, uy thế của mũi tên này, Giang Trần còn nương theo Tà Ác Kim Nhãn, thoáng cái tập trung một tu sĩ.

Hưu!

Thân hình tên tu sĩ kia nhoáng một cái, liền muốn chạy trốn.

Chỉ là, một khi mũi tên đã tập trung vào hắn, nào có khả năng chạy trốn? Đừng nói tu vi của hắn không đủ, dù tu vi cùng Giang Trần cân bằng, cũng không có khả năng lẫn mất.

Một tiếng kêu thảm, mang ra một đoàn huyết vũ, lại một tu sĩ ngã xuống đất.

Bởi như vậy, đội ngũ đối phương bốn người, thoáng cái liền giảm hai người, chỉ còn lại có Hứa trưởng lão cùng nam tử sứt môi vẻ mặt kinh hoảng, nhìn ra được, đồng bạn liên tục chết đi, đối với bọn họ đả kích phi thường to lớn.

Vốn, bọn hắn còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, dưới loại tình huống này, cũng triệt để hỏng mất.

Nam tử sứt môi kia cao gọi liên tục:

- Đầu hàng, đầu hàng!

Lúc này, Hứa trưởng lão cũng mặt xám như tro, đối với nam tử sứt môi đầu hàng, cũng không dị nghị.

Giang Trần vững vàng áp chế đối thủ, tự nhiên sẽ không bởi vì đối phương nói một câu "Đầu hàng", liền bỏ qua đối phương.

- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hiện tại, ai đến nói cho ta biết, các ngươi là thế lực nhà nào?

Ngữ khí của Giang Trần ung dung.

- Nhớ kỹ, các ngươi đã không có bất kỳ vốn liếng nói dối rồi.

Nam tử sứt môi giơ hai tay, kêu lên:

- Ta nói ta nói, chúng ta tới từ Vân Lãng Tông.

- Vân Lãng Tông?

Giang Trần nhướng mày, nhớ tới Thẩm Phiên mà mình gặp ở vòng thứ ba thiên tài luận kiếm, tiểu tử kia cũng là Vân Lãng Tông, thời điểm ở thiên tài luận kiếm, đối với mình địch ý rất nặng. Xem ra Vân Lãng Tông này, đối với mình cũng không hữu hảo.

Thế nhưng mà, lần này đi ra, mới đầu người của Vân Lãng Tông là không biết thân phận của mình, vì sao còn đi theo mình?

Trong lòng Giang Trần tràn ngập nghi vấn, hừ lạnh nói:

- Vân Lãng Tông? Lần này ta cải trang đi ra, Vân Lãng Tông các ngươi cũng không nhận ra ta, vì sao đi theo ta?

Lúc này nam tử sứt môi cũng triệt để bình tĩnh lại, một chút cũng không giấu diếm:

- Chúng ta không phải nhằm vào ngài, mà là nhằm vào toàn bộ Thánh Địa. Thượng diện có mệnh lệnh, trong những ngày này, phàm là người của Thánh Địa đi ra, bất luận nhóm người nào, cũng phải có người chuyên môn đi theo. Không thể để cho bất kỳ một cái nào ly khai.

- Có ý tứ gì?

Giang Trần nhướng mày.

- Là...

Nam tử sứt môi kia đang muốn nói tiếp, Hứa trưởng lão vội nói:

- Ta nói, ta nói, kỳ thật là...

Giang Trần quát:

- Ngươi câm miệng.

Giang Trần như thế nào nhìn không ra, Hứa trưởng lão này, so sánh với nam tử sứt môi thì giảo hoạt hơn nhiều. Để hắn nói, chưa hẳn có thể hỏi ra đồ vật gì.

- Vẫn là ngươi nói đi.

Giang Trần nói với nam tử sứt môi.

- Hảo hảo, ta nói, ta nói. Thiệu công tử, chỉ mong ngươi giơ cao đánh khẽ, tha ta một mạng. Thật sự, ta thật không có địch ý với ngươi. Chúng ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc, thân bất do kỷ.

- Phụng mệnh, phụng mệnh của ai? Nói rõ chi tiết cho ta, không cần có bất luận bỏ sót gì. Còn nữa, đừng ra vẻ, ta không để mình bị đẩy vòng vòng.

Giang Trần nghiêm khắc đưa ra cảnh cáo.

Ở trước mặt sinh tử uy hiếp, nam tử sứt môi lộ ra rất thành thật:

- Phụng lệnh của hoàng thất, còn có cao tầng của Vân Lãng Tông chúng ta phân phó.

- Vì sao phải theo dõi người của Thánh Địa?

Giang Trần trầm giọng hỏi.

- Bởi vì... Bởi vì...

Nam tử sứt môi lắp bắp.

- Cụ thể chúng ta cũng không rõ ràng lắm, hình như là nói, muốn... Muốn...

- Muốn tạo phản!

Giang Trần nhíu mày.

- Có phải hay không?

Nam tử sứt môi đầu co rụt lại, phảng phất như sợ Giang Trần bắn tới một mũi tên, lắp bắp nói:

- Ta cũng không biết đến cùng có phải hay không, thế nhưng mà nhìn trận thế kia, khả năng thật sự muốn bất lợi với Thánh Địa. Lần này xuất động, không đơn thuần là Vân Lãng Tông chúng ta. Còn có vài thế lực nhất lưu khác. Giống như nhóm cao tầng tạo thành ăn ý. Đúng rồi, dẫn đầu hình như là Hạ Hầu gia tộc.

Sắc mặt của Giang Trần có chút khó coi, quả nhiên, mình lo lắng cái gì sẽ tới cái đó. Sở dĩ hắn vội vã đưa bọn người Hoàng Nhi đi, sợ đúng là Thần Quốc nội loạn.

Xem ra, nội loạn đúng là đến rồi, hơn nữa đến tấn mãnh như thế.

- Hạ Hầu gia tộc, hoàng thất... Đây là tiết tấu muốn đả đảo Thánh Địa sao?

Giang Trần thì thào thở dài, rồi đột nhiên, ánh mắt của hắn mãnh liệt.

- Thánh Địa có Thần Cảnh Thánh Tổ, những thế lực các ngươi, dù cộng hết lại, cũng có thể đối kháng Thánh Địa sao? Nói sau, lấy dã tâm của Hạ Hầu gia tộc, dù thay thế Thánh Địa, Vân Lãng Tông các ngươi cảm thấy có cơ hội quật khởi sao? Các ngươi đây là bảo hổ lột da!

Mấy gia hỏa này, cũng không quá đáng là phụng mệnh làm việc, nói không dễ nghe, là chân chạy. Tuy ở Vân Lãng Tông địa vị không thấp, nhưng vẫn là chân chạy, tham dự không đến quyết sách tầng cao nhất.

Nam tử sứt môi vò đầu bứt tai, nhưng lại không phản bác được. Hắn không hiểu sự tình của những cao tầng kia, hắn chỉ là phụng mệnh đến, cho rằng đây là một nhiệm vụ nhẹ nhõm.

*****

Ở đâu nghĩ đến, một nhiệm vụ theo dõi, hôm nay lại mệnh huyền một đường.

- Nói đi, hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc, ý định lúc nào động thủ? Thế lực tham dự, có mấy nhà. Nhớ kỹ, không nên nói dối, ta không thích nghe nói dối!

Nam tử sứt môi vội nói:

- Lúc nào động thủ chúng ta sẽ thu được thông tri, giống như một hai ngày nữa. Về phần thế lực tham dự, đều là thế lực nhất lưu, giống như có sáu đến bảy nhà. Ba đại tông môn đều tham dự, còn có mấy gia tộc. Ví dụ như Hạ Hầu gia tộc, Phong gia, Bắc Cung gia tộc, đúng rồi còn có Yến gia.

Ba đại tông môn, theo thứ tự là Vân Lãng Tông, Trụ Quang Tông cùng Dao Trì Tông.

Ngoại trừ ba đại tông môn ra, còn có thất đại thế gia, xem ra, thất đại thế gia này, cũng tham dự hơn nửa. Mà không có tham gia, khả năng hơn phân nửa đều là thế lực tử trung của Thánh Địa rồi.

Nếu có ít nhất bảy thế lực nhất lưu tham dự, như vậy thế cục đối với Thánh Địa mà nói, sẽ phi thường gian nan. Những thế lực nhất lưu này, đều không phải người ngu.

Bọn hắn dám can đảm mưu đồ phản loạn, chỉ sợ là có phương pháp đối phó Thánh Tổ đại nhân. Có thể, những thế lực này, cũng có Thần Cảnh Chí Tôn lão tổ.

Có lẽ, thực lực của những Chí Tôn lão tổ này, chưa hẳn vượt qua Thánh Tổ đại nhân, nhưng nếu như nhân số chiếm ưu thế, vậy cũng chưa chắc không có cơ hội.

Nói sau, thực lực của Thánh Địa, ở trên chiến trường Ngoại Vực có rất nhiều tiêu hao, so sánh với nhau, số lượng thắng bại, thật đúng là khó có thể đoán trước.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Giang Trần cũng có chút lộn xộn.

Là mang theo Hoàng Nhi chạy tới Đông Diên đảo? Hay là về Vĩnh Hằng Thánh Địa báo tin. Bây giờ trở về Vĩnh Hằng Thánh Địa, mình còn có thể trở về được sao?

Nếu như chung quanh Thánh Địa đều bị tất cả thế lực lớn nhìn chằm chằm, bây giờ hắn trở về, cũng sẽ bị người ngăn chặn ở ngoại vi. Chỉ sợ muốn đi vào Thánh Địa, cũng ít có khả năng.

- Những ngày này, Đại Thánh Chủ phi thường bận rộn, có lẽ, Thánh Địa đã bắt tay vào chuẩn bị phản loạn có khả năng phát sinh đi à nha?

Giang Trần nghĩ như vậy, trong nội tâm cũng không xác định.

Sau nhiều lần tự định giá, Giang Trần vẫn quyết định, trước tiễn đưa bọn hắn đi Đông Diên đảo, tìm được cổ truyền tống trận, nhìn xem có thể ly khai Vạn Uyên đảo hay không rồi nói sau.

Hiện tại thế cục này, mặc dù hắn về Vĩnh Hằng Thánh Địa, chỉ sợ cũng vào không được.

Về phần mật báo, cũng không cần hắn đi, Giang Trần suy đoán, cao tầng của Thánh Địa, đoán chừng sớm đã có tâm lý chuẩn bị.

Lúc trước sự tình về phản loạn, vẫn là Thánh Tổ đại nhân nói cho hắn biết, có loại nguy hiểm tiềm ẩn này. Chứng minh trong nội tâm Vĩnh Hằng Thánh Địa sớm có chuẩn bị.

Giang Trần lại cẩn thận hỏi thăm rất nhiều chi tiết, xác định bên ngoài Vĩnh Hằng Thánh Địa, đã bị tất cả thế lực lớn âm thầm vây quanh rồi.

Hiện tại người từ trong Thánh địa đi ra, đều sẽ có người chuyên môn theo dõi. Mà người bên ngoài muốn vào Thánh địa, cơ hồ là không có khả năng.

- Mà thôi, đi Đông Diên đảo trước, lại tùy thời làm việc.

Giang Trần là người quyết đoán, sau khi có quyết định, liền không hề do dự.

- Hai người các ngươi, trợ Trụ vi ngược, tuy trung thực nói ra thân phận, nhưng không đủ để chuộc tội. Ta đại biểu Thánh Địa, xử quyết các ngươi!

Nói xong, Giang Trần không nói hai lời, Thánh Long Cung lại mở ra lần nữa, Mê Thần Khôi Ngẫu cũng bắt đầu khởi động.

Khi Mê Thần Khôi Ngẫu xuất động, hành động của hai người kia càng bị kiềm chế, trong tiếng gào khóc thảm thiết, Giang Trần gọn gàng mà linh hoạt, giết chết hai người này.

Tiêu diệt bốn cao thủ của Vân Lãng Tông xong, bọn người Yến Thanh Tang cũng từ chỗ tối đi ra, nhìn ra được, ánh mắt của bọn hắn, giờ phút này lại hoàn toàn bất đồng.

Nhất là Yến Thanh Tang, biểu lộ tái nhợt, trong lúc nhất thời, cũng không biết nói cái gì mới tốt. Hiển nhiên, hắn có chút hổ thẹn.

Trước kia Giang Trần bảo Hoàng Nhi ly khai Thánh Địa, hắn rất không cho là đúng, cảm thấy Giang Trần là chuyện bé xé ra to. Bây giờ nghe mấy người của Vân Lãng Tông nói, hắn mới biết được, Giang Trần quyết định mới là anh minh.

- Thế cục gian nan, chúng ta nắm chặt thời gian. Mấy gia hỏa này vẫn lạc, Vân Lãng Tông nhất định sẽ biết được. Ta lo lắng đến tiếp sau còn sẽ có người theo tới.

Giang Trần không chần chờ nữa, triệu hồi ra Tinh Duyên Phi Thuyền. Nhắc tới cũng xảo, Tinh Duyên Phi Thuyền này là Thượng Cổ bảo vật mà Giang Trần từ Đông Diên đảo lấy được.

Hôm nay, số mệnh lại một lần nữa an bài bọn hắn đi Đông Diên đảo, dùng là Tinh Duyên Phi Thuyền của chủ nhân đời thứ nhất Đông Diên đảo Bùi Tinh để lại.

Giang Trần đạt được Tinh Duyên Phi Thuyền này, còn không có chính thức đi nghiên cứu truyền thừa bên trong. Lúc này, ngược lại là có nhàn hạ đến nghiên cứu truyền thừa của Bùi Tinh.

Bùi Tinh truyền thừa, cơ hồ đều ở trên Tinh Duyên Phi Thuyền.

Bốn người ngồi trên Tinh Duyên Phi Thuyền, đều có loại cảm giác tựa như ảo mộng.

- Huynh đệ, cái phi thuyền này của ngươi, so với phi thuyền của Yến gia chúng ta, giống như cao cấp hơn a. Chẳng lẽ là Thánh Địa ban cho ngươi?

Vẻ mặt của Yến Thanh Tang hiếu kỳ.

- Cũng không phải, cái phi thuyền này, chính là năm đó ta phá hư căn cơ của Đông Diên đảo, từ khu vực hạch tâm của Đông Diên đảo lấy được truyền thừa bảo vật. Là chủ nhân đời thứ nhất của Đông Diên đảo, cũng là người khai hoang Đông Diên đảo lưu lại truyền thừa. Trong này có rất nhiều truyền thừa của hắn, ta còn chưa kịp nghiên cứu.

Từ khi Giang Trần tiến vào Vạn Uyên đảo, một mực bề bộn nhiều việc. Hắn đích thật là không có thời gian đi nghiên cứu truyền thừa của Bùi Tinh lưu lại.

Mặc dù có Tinh Duyên Phi Thuyền, từ Vĩnh Hằng Thần Quốc đi Đông Diên đảo, cũng cần ít nhất nửa tháng thời gian, vùng biển mênh mông có thể nói vô biên vô hạn.

Dù tốc độ cực hạn, hành trình này còn là phi thường xa xôi.

- Trần ca, chúng ta ly khai như vậy, thế cục Thần Quốc...

Hoàng Nhi vẫn còn có chút lo lắng, cũng không phải nàng lo lắng Vĩnh Hằng Thần Quốc, mà là lo lắng Giang Trần là thiên tài Thánh địa, ở thời điểm này không có phản hồi Thánh Địa, có thể có ảnh hưởng hay không.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Nếu như Thánh Địa thực sự tránh không thoát kiếp này, ta lưu được hữu dụng chi thân, so với ở trong Thánh địa càng mạnh hơn nữa.

Hoàng Nhi nghĩ nghĩ, cũng gật đầu:

- Ân, bảo toàn hữu dụng chi thân, tựa như Đan Càn Cung biến kiếp lúc trước vậy.

- Thánh Địa không phải Đan Càn Cung, Thánh Địa truyền thừa, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị diệt như vậy. Hạ Hầu gia tộc, hoàng thất, có lẽ bọn hắn có thể nhất thời may mắn đắc thủ, nhưng mà Thánh Địa truyền thừa, vượt xa bọn hắn tưởng tượng. Nếu quả thật để cho bọn hắn đắc thủ, ta chỉ có thể nói, đây là Vạn Uyên đảo bất hạnh, nói không chừng, sẽ mang đến tai nạn không thể đo lường cho Vạn Uyên đảo, cho toàn bộ Thần Uyên Đại Lục!

Thời điểm Giang Trần nói lời này, ngữ khí cũng phi thường phức tạp.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)