Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1791

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1791: Tiến vào Thánh Địa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Cái này không có vấn đề.

Giang Trần gật gật đầu:

- Như thế, vậy đắc tội rồi. Ngươi buông lỏng thần thức, không nên chống cự, ta bắt đầu gieo xuống thần thức ấn ký. Sau khi hoàn thành việc này, ta sẽ kịp thời giải trừ ấn ký cho ngươi.

- Tốt.

Mặc dù A Hồng không có biểu hiện ra bao nhiêu nhiệt tình, nhưng trả lời cũng coi như sảng khoái.

Quá trình gieo xuống thần thức ấn ký, trình độ khiếp sợ của A Hồng, cũng không kém hơn bọn người Lỗ Triệt lúc trước chút nào, hiển nhiên, A Hồng cũng bị thần thức cường đại của Giang Trần chấn trụ.

Nếu như nói trước kia hắn cho rằng nhóm người này trà trộn vào thần đô là thuần túy chịu chết, như vậy giờ phút này, trong nội tâm A Hồng, ý nghĩ này lại thoáng xuất hiện một ít dao động.

Quá trình gieo xuống thần thức ấn ký phi thường thuận lợi, sau khi hoàn thành, Giang Trần cười nhạt nói:

- Đắc tội.

Sau đó, Giang Trần liền để cho Long Tiểu Huyền đi truyền bá lời đồn.

Đừng nhìn Long Tiểu Huyền xưa nay im lặng, ưa thích trang khốc, nhưng khi tung tin đồn, lại là một hảo thủ.

Các loại chuyện ma quỷ, biên phi thường đặc sắc, hơn nữa lộ ra đặc biệt chân thành, thoáng cái có thể làm người tin. Cũng không lâu lắm, những đồn đãi này, liền tựa như ôn dịch, ở Hồng Ưng thành truyền ra.

Nghe nói Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất muốn diệt khẩu với tất cả tu sĩ quanh thân, rất nhiều tán tu đầu óc không đủ dùng, đều dọa cho bể mật gần chết, suốt đêm bắt đầu trốn đi.

Hơn nữa, chẳng những bọn hắn trốn đi, ven đường còn không ngừng rải tin tức. Logic của bọn hắn cũng đơn giản, tin tức này truyền bá càng nhanh, truyền bá càng quảng, người biết càng nhiều, liền ý nghĩa, có nhiều người đến gánh chịu phong hiểm hơn, khả năng giết đến trên đầu bọn hắn sẽ càng nhỏ.

Cái này gọi là chuyển di phong hiểm, cộng đồng gánh chịu phong hiểm.

Trong lúc nhất thời, Hồng Ưng thành sôi trào, quanh thân các đại thành thị đều sôi trào. Trong vòng một đêm, tin tức cơ hồ truyền khắp toàn bộ Vĩnh Hằng Thần Quốc.

Vĩnh Hằng Thần Quốc triệt để bạo loạn. Nghe nói Thánh Địa bị hoàng thất cùng Hạ Hầu gia tộc vây công, những thế lực tử trung của Thánh Địa, nhao nhao triệu tập đội ngũ, chuẩn bị lao tới thần đô, gấp rút tiếp viện Thánh Địa.

Trong lúc nhất thời, Vĩnh Hằng Thần Quốc tựa như một thùng thuốc súng bị điểm đốt, tràn đầy khói thuốc súng, tràn đầy hỗn loạn.

Một khi tin tức bị chọc, còn mạnh hơn ôn dịch, điên cuồng lan tràn ra. Mới đầu, vẫn chỉ ở trong phạm vi Vĩnh Hằng Thần Quốc truyền bá, cũng không lâu lắm, tin tức liền lan tràn ra ngoài, truyền đến thập đại Thần Quốc, bởi như vậy, thế cục của toàn bộ Vạn Uyên đảo, đã lâm vào trong gợn sóng cực lớn.

Thật giống như kíp nổ một quả bom tấn, làm cho thế cục của Vạn Uyên đảo lập tức phá vỡ.

Mà Giang Trần, thì mượn nhờ A Hồng yểm hộ, thành công lẫn vào Vĩnh Hằng thần đô, quá trình so với Giang Trần tưởng tượng càng thêm thuận lợi.

A Hoành kia cũng phi thường phối hợp, làm rất nhiều yểm hộ cho Giang Trần.

Hôm nay, thế cục của toàn bộ thần đô, đều lâm vào trong cuồng nhiệt. Trên danh nghĩa, hoàng thất đã tiếp quản hết thảy, ở dưới hoàng thất triệu tập, thế lực khắp nơi, hợp thành một liên minh phản Thánh Địa.

Cái liên minh này, mới đầu chỉ có sáu nhất lưu thế lực, về sau không ngừng khuếch trương, hiện tại còn gia nhập rất nhiều thế lực Nhị lưu.

Đương nhiên, loại liên minh này cũng không phải là bọn hắn quan hệ rất mật thiết, mà rất nhiều thế lực, là bị ép lôi cuốn vào.

Ví dụ như Trụ Quang Tông, hiện tại bọn hắn có cảm giác đâm lao phải theo lao.

Vây công Vĩnh Hằng Thánh Địa, Trụ Quang Tông cùng hai đại thế gia khác, thành chủ lực trong đó, tử thương to lớn, càng là không chịu nổi.

Cho nên, hiện tại Trụ Quang Tông phi thường đau đầu, bọn hắn gia nhập liên minh, cũng không có nghĩ đến loại tình huống này phát sinh. Bọn họ là muốn đả đảo địa vị thống trị của Thánh Địa, sáng tạo ra cách cục mới, sau đó từ đó thu lợi.

Bởi vì cái gọi là không lợi không dậy sớm.

Thế nhưng mà chuyện cho tới bây giờ, lợi không thấy được, nhưng mà tổn thất lại phi thường to lớn.

Kể từ đó, Trụ Quang Tông thật sự là sứt đầu mẻ trán, đâm lao phải theo lao. Chuyện cho tới bây giờ, bọn hắn muốn rời khỏi, nhưng thế cục như thế, nếu như lúc này bọn hắn rời khỏi, chỉ sợ sẽ bị liên minh phun chết.

Nhưng mà không lui ra, loại tiêu hao này, đến cuối cùng, Trụ Quang Tông bọn hắn tổn thất, chỉ sợ sẽ vượt xa bọn hắn lấy được.

Kết quả xấu nhất là, bọn hắn cuối cùng có khả năng cái gì cũng không chiếm được. Nhưng thực lực lại tổn thất hơn phân nửa, bởi vậy biến thành thế lực tuyến hai, xoá tên khỏi hàng ngũ thế lực nhất lưu.

Không thể không nói, loại kết quả này tuy tàn nhẫn, nhưng từ trước mắt đến xem, là có khả năng phát sinh nhất.

Trụ Quang Tông tông chủ, gần đây phi thường sốt ruột, hắn cũng tìm Hoàng đế bệ hạ cùng với Hạ Hầu gia tộc Tộc trưởng Tiêu Dao Hầu, hướng bọn hắn đưa ra kháng nghị.

Chỉ là, Hoàng đế bệ hạ cùng Tiêu Dao Hầu, vẫn luôn là khuôn mặt tươi cười đón chào, vẻ mặt hư giả khách khí, khen ngợi Trụ Quang Tông cố gắng cùng trả giá, hi vọng Trụ Quang Tông có thể vì đại cục suy nghĩ.

Cái này để cho Trụ Quang Tông tông chủ có loại cảm giác nắm đấm đánh vào trên bông.

Trong Trụ Quang Tông, gần đây cũng là tiếng oán than dậy đất, hiển nhiên, bọn hắn cũng chịu đã đủ rồi. Nhất là trong liên minh, có chút thế lực đến bây giờ cơ hồ không có bất kỳ hi sinh. Mà tinh nhuệ của Trụ Quang Tông bọn hắn, ít nhất đã tổn thất hai ba phần mười.

Loại trình độ tổn thất này, tuyệt đối đã thương gân động cốt. Nếu như lại tiếp nữa, Trụ Quang Tông xoá tên khỏi hàng ngũ thế lực nhất lưu, tuyệt đối là có thể đoán được.

Dưới loại tình huống này, bốn người như A Hồng, liền không phải trọng điểm mọi người chú ý rồi. Rất nhanh, dưới A Hồng chủ động xin đi giết giặc, bốn người bọn họ bị phân phối đến tiền tuyến vây công Thánh Địa. Khu vực bọn hắn phụ trách, là một cửa ra vào của Thánh Địa.

Ở lối đi này, thường xuyên sẽ có cường giả của Thánh Địa thoát ra, mượn lối đi này ly khai Thánh Địa.

A Hồng làm đến một bước này, coi như là hoàn thành nội dung mà Giang Trần yêu cầu hắn phối hợp.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Ngươi làm vô cùng tốt, nhìn ra được, lương tâm của ngươi không tệ. Trong khoảng thời gian này, liền ủy khuất ngươi theo chúng ta trộn lẫn rồi. Qua trận này, chúng ta bảo vệ ngươi bình an vô sự.

Nhưng A Hồng lại mặt không biểu tình:

- Ta không phải chưa mất lương tâm, ta chỉ là muốn nhìn những người ủng hộ Thánh Địa như các ngươi, đến cùng có thể sáng tạo ra kỳ tích hay không.

Bốn người bọn họ phụ trách lối đi này, như vậy khu vực chung quanh, dĩ nhiên là quy bọn hắn chưởng quản, cho dù là một con ruồi từ bên trong bay ra, cũng quy bọn hắn phụ trách.

Đương nhiên, bọn hắn cũng không phải độc lập, bọn hắn phải nghe lệnh người phụ trách phương diện hoàng thất. Lần này vây quét Vĩnh Hằng Thánh Địa, hoàng thất được coi là tổng chỉ huy, mặc dù là Hạ Hầu gia tộc, trên danh nghĩa cũng phải nghe lệnh của hoàng thất.

Cho nên, người tổng phụ trách vây quét Thánh Địa lần này, là một gã lão tổ của hoàng thất.

*****

Mà thủ hạ của hoàng thất lão tổ, còn có ba người phụ trách.

Bốn người Giang Trần, quy một trong ba người kia chỉ huy. Người chỉ huy này, phụ trách công thủ khu vực gần đây.

Người tổng chỉ huy này, chính là hoàng thúc của Hoàng đế, thân vương của Vĩnh Hằng Thần Quốc, địa vị phi thường cao.

Tất cả mọi người gọi hắn Thượng Thân Vương.

Mỗi một ngày, bốn người Giang Trần phải hướng Thượng Thân Vương kia báo danh, báo cáo thành quả một ngày.

Không thể không nói, hoạt động vây quét lần này, là phi thường nghiêm mật.

Thượng Thân Vương gọi bọn người Giang Trần vào.

- Bốn các ngươi, phụ trách khu vực kia cũng có hai ba ngày, vì sao đến bây giờ còn không có nửa điểm thu hoạch? Người Trụ Quang Tông các ngươi, là lười biếng như vậy sao?

Thượng Thân Vương không nói hai lời, trước liền chụp mũ.

Hai ba ngày này, cũng không có người Thánh Địa thông qua chỗ bọn người Giang Trần gác, tự nhiên không có khả năng có thu hoạch gì.

Nói sau, dù có người Thánh Địa thông qua, Giang Trần cũng không có khả năng bắt lại.

Hiện tại sở dĩ hắn còn không có động tác, đó là bởi vì còn không rõ ràng lắm tình thế chỉnh thể.

Hiện tại hắn cần một chút thời gian, hiểu rõ tình thế vây quét lần này. Chỉ có biết rõ tình thế, mới dễ an bài biện pháp giải quyết.

Đại cục, có lẽ tạm thời hắn còn không cách nào ảnh hưởng đến. Nói thí dụ như đi giải vây cho Thánh Tổ đại nhân, nhưng mà thế lực vây công Vĩnh Hằng Thánh Địa này, cũng không có cường giả Thần Cảnh tọa trấn, cho nên, Giang Trần cảm thấy, mình vẫn có một đường hi vọng.

Nghe Thượng Thân Vương quát lớn như thế, Giang Trần cũng có chút ít ủy khuất nói:

- Thân Vương đại nhân, việc này không trách được chúng ta lười biếng a. Khu vực chúng ta phụ trách kia, không có cá lọt lưới thông qua. Khu vực kia, cũng không phải khu vực sốt dẻo nhất a! Không có người đi ngang qua, chúng ta cũng không thể giết người thường đổi công a?

Cái gọi là giết người thường đổi công, là tiêu diệt người vô tội, giả mạo người Thánh Địa đến đạt được ban thưởng.

Thượng Thân Vương hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía trên tựa hồ hắn đối với Trụ Quang Tông có chút bất mãn.

- Tạm thời niệm tình các ngươi vừa trở về không có mấy ngày, không so đo với các ngươi. Nếu vẫn lười biếng như vậy, không thể nói trước, chỉ có thể phái các ngươi đến tiền tuyến đi dốc sức liều mạng.

Ngữ khí của Thượng Thân Vương càng hung hiểm hơn, một bộ giáo huấn người. Nhìn về phía trên, thằng này tựa hồ trời sinh ưa thích giáo huấn người khác.

- Thân Vương đại nhân, hiện tại vây quét Thánh Địa, cũng không sai biệt lắm tiến vào khâu cuối cùng đi à nha? Mấy ngày nay huynh đệ chúng ta một mực ở bên ngoài bôn ba. Lần này trở lại thần đô, cũng muốn ở tiền tuyến lập công. Không biết Thân Vương đại nhân có thể cho cơ hội không?

Thượng Thân Vương sững sờ, hắn gõ bốn người này. Kỳ thật cũng không phải ghét bốn người bọn họ, mà là nhằm vào Trụ Quang Tông. Bởi vì Trụ Quang Tông gần đây có chút lười biếng, đối với hoàng thất an bài tựa hồ có chút bất mãn, có manh mối biếng nhác.

Cho nên, Thượng Thân Vương mới có thể gõ bốn người bọn họ.

Hắn ở đâu nghĩ đến, bốn người này rõ ràng chủ động xin đi giết giặc, muốn đi tiền tuyến chiến đấu?

Thượng Thân Vương cười quái dị một tiếng:

- Đây chính là các ngươi nói a? Tông chủ của các ngươi gần đây một mực buồn bực, nói cái gì Trụ Quang Tông hi sinh nhiều, luôn ở tiền tuyến chiến đấu, tử thương thảm trọng. Hiện tại, chính các ngươi chủ động yêu cầu đi tiền tuyến?

- Đúng, huynh đệ chúng ta lập công sốt ruột, xin Thân Vương đại nhân thành toàn.

Thượng Thân Vương cười ha ha:

- Khó được Trụ Quang Tông các ngươi còn có thời điểm tích cực như vậy! Tốt, bản thân vương sẽ thanh toàn các ngươi.

- Đi thôi, từ giờ trở đi, phòng thủ khu vực số 16 quy các ngươi. Cầm thủ dụ của bản thân vương, đi khu vực số 16 phòng thủ thay quân a!

Thượng Thân Vương rất sảng khoái, lập tức viết cho bọn hắn một thủ dụ.

Trong lòng của hắn cũng nở hoa. Khu vực số 16 là khu vực nguy hiểm nhất, cao thủ của Thánh Địa, thường xuyên xuất hiện ở khu vực kia, tập kích đại quân vây quét. Phòng thủ ở khu vực đó, đã chết thương rất nhiều cường giả liên minh. Có thể nói, phòng thủ khu vực kia, đều là dùng tánh mạng chồng chất ra.

Phòng thủ khu vực này, hiện tại cũng thành một danh từ cấm kỵ. Rất nhiều thế lực, rất nhiều cường giả, căn bản không muốn cùng khu vực kia phát sinh quan hệ.

Không làm sao được, chỉ có thể dùng sức mạnh đi phân chia an bài.

Hôm nay, đám người phụ trách phòng thủ khu vực số 16 kia, đã cho Thượng Thân Vương rất nhiều chỗ tốt, để cho Thượng Thân Vương mau chóng thay người.

Thượng Thân Vương đang rầu rỉ đến cùng phái ai đi, không nghĩ tới, rõ ràng có đồ ngốc chủ động đưa tới cửa.

Loại người này, không hảo hảo lợi dụng thoáng một phát, Thượng Thân Vương cảm giác mình quả thực xin lỗi chính mình rồi.

Thủ dụ của Thượng Thân Vương gọn gàng mà linh hoạt, rất nhanh liền viết xong, đóng đại ấn, giao cho Giang Trần:

- Đi thôi, nếu như các ngươi ở khu vực số 16 kiến công lập nghiệp, bổn vương nhất định trùng trùng điệp điệp ban thưởng, ở trước mặt bệ hạ tiến cử hiền tài, ban thưởng các ngươi cả đời phú quý!

Giang Trần lòng tràn đầy vui mừng:

- Đa tạ Thân Vương đại nhân tài bồi.

Nhìn Giang Trần mặt mày hớn hở rời đi, ánh mắt của Thượng Thân Vương tràn đầy trào phúng, khóe miệng có chút co lại, trong nội tâm thầm mắng:

- Ngu xuẩn.

Giang Trần đi vào khu vực số 16, vùng này, là khu vực cao tầng của Vĩnh Hằng Thánh Địa qua lại, khu vực này, rõ ràng phát sinh qua vô số lần chiến đấu thảm thiết, hiện trường một mảnh bừa bộn, tựa như Tu La sát tràng, khắp nơi tràn ngập khí tức sinh tử chém giết.

Khí tức tử vong, vẻ lo lắng của tử vong, bao phủ cả khu vực này.

- Ngươi là Bắc Cung thế gia Huân trưởng lão a? Đây là thủ dụ của Thân Vương đại nhân, từ nay về sau, chúng ta trao đổi khu vực phòng thủ. Đây là chứng minh khu vực phòng thủ của chúng ta. Mời giao tiếp một chút đi.

Phiến khu vực này, vốn còn lại năm người, có ba cái đã bị thương không nhẹ, nhìn thấy bọn người Giang Trần xuất hiện, con mắt mỗi một cái đều tỏa sáng.

Nghe nói là thay quân đến, mỗi một cái đều mặt mày hớn hở, trong ánh mắt, rất có vẻ cuồng hỉ khi thoát đi thăng thiên.

Song phương trao đổi chứng minh khu vực phòng thủ, Huân lão kia cẩn thận đánh giá Giang Trần một hồi, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười nghiền ngẫm:

- Trụ Quang Tông quả nhiên dũng mãnh, không hổ là người tích cực dẫn đầu của liên minh lần này. Như thế, lão phu liền chúc các ngươi kiến công lập nghiệp, giết nhiều một ít nghịch tặc Thánh Địa rồi!

Huân lão kia cười hắc hắc, vung tay lên, mang đám người liền muốn đi.

Giang Trần túm lấy Huân lão, cười đùa tí tửng nói:

- Huân lão, đừng đi vội vã a. Đừng cho là ta không biết, chúng ta thay ngươi nhận lấy một khoai lang phỏng tay. Hiện tại, ta cũng không cầu cái khác, chỉ cầu ngươi đem thế cục gần đây, nói cho ta một chút, như thế nào? Huynh đệ chúng ta, mới từ nơi khác trở lại, đối với thế cục trước mắt, hiểu rõ không phải rất nhiều.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)