Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1819

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1819: Tâm Ma hiện ra
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


- Nời nào đến nhiều cường giả Thần đạo như vậy? Hơn nữa, ngươi không phải có Chu Tước hộ giá sao? Ừ, lão phu cũng sẽ không để ngươi đi không một chuyến, đến lúc đó lão phu sẽ cho ngươi chút tư bản bảo vệ tánh mạng. Nói ngắn lại, lần này ngươi đi là tìm vàng, không có quá nhiều ác chiến. Nếu như chuyện không thể làm, chẳng lẽ ngươi lại đi chịu chết?

Thánh Tổ đại nhân một bộ lời nói thấm thía.

Giang Trần bán tín bán nghi:

- Thật sao?

- Ai, tiểu tử ngươi, ngay cả bản lão tổ cũng không tin, ngươi còn có thể tin ai a? Hơn nữa, bây giờ ngươi là người nối nghiệp của Vĩnh Hằng Thánh Địa, nên xuất đầu lộ diện, đối với tương lai ngươi thành lập nhân mạch, là phi thường có lợi.

Điểm này, Giang Trần cũng không phủ nhận.

Chỉ có điều, chỉ vì lý do này, muốn đi mạo hiểm một lần, Giang Trần cảm thấy không có lợi.

- Được rồi, tiểu tử ngươi không thấy con thỏ không vung ưng, linh dược phủ kho kia, ngươi muốn cái gì, tự mình đi lấy a. Lấy đến tay ngươi run mới thôi. Cái này ngươi hài lòng chưa?

Vẻ mặt Thánh Tổ đại nhân khổ sáp, phảng phất bị người hung hăng làm thịt một đao.

Giang Trần cười hắc hắc:

- Ta cân nhắc thoáng một phát, bất quá, mặc kệ ta đi nơi nào, lão nhân gia ngài phải cam đoan, nếu thật giúp bọn hắn bình định thành công, là không thể bớt phần thuởng của ta.

- Cái này ngươi yên tâm, bọn hắn dám thiếu phần thuởng của ngươi, bản lão tổ tìm bọn hắn dốc sức liều mạng. Hơn nữa, bọn hắn có việc cầu người, còn không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ sao? Tiểu tử ngươi thông minh như vậy, lừa đảo như thế nào, chẳng lẽ còn muốn lão phu dạy ngươi?

Vẻ mặt Thánh Tổ đại nhân cười gian.

Giang Trần như có điều suy nghĩ, nhìn Thánh Tổ đại nhân, khóe miệng cũng nhiều thêm vài phần nghiền ngẫm.

Cùng Thánh Tổ đại nhân quan hệ càng đánh càng nhiều, Giang Trần phát hiện, Thánh Tổ đại nhân này căn bản là Lão Ngoan Đồng, phương diện tính cách, có chút khôi hài thú vị a.

Nhưng mà Giang Trần phải thừa nhận, lão nhân này, càng ngày càng hợp khẩu vị của hắn.

Thánh Tổ đại nhân trực tiếp cho Giang Trần một cái thủ lệnh:

- Đây là giấy phép đặc biệt của lão phu, ngươi đi phủ kho, muốn lấy cái gì liền lấy cái đó?

- Muốn lấy cái gì cũng được?

- Ân.

Cơ bắp trên mặt Thánh Tổ đại nhân có chút co lại.

- Tốt, ta phải hảo hảo đi lấy một hồi.

Giang Trần cười hắc hắc.

- Đợi một chút, ngươi ý định lúc nào khởi hành?

Thánh Tổ đại nhân nghiêm túc hỏi.

- Ba ngày sau, như thế nào?

Giang Trần cũng sảng khoái.

Giang Trần cũng không khách khí, trực tiếp bỏ vào trong túi, linh dược phủ kho, Giang Trần còn chưa tiến vào qua. Nhưng linh dược phủ kho của Vĩnh Hằng Thánh Địa, nhất định là phủ kho cấp bậc cao nhất của Vạn Uyên đảo rồi, bên trong cất chứa, nhất định là phi thường phong phú. Giang Trần ngược lại là thập phần mong đợi.

Cao hứng bừng bừng trở lại động phủ, nói.

- Chu Tước lão ca, Long huynh, có hứng thú đi càn quét hay không?

- Càn quét cái gì?

Chu Tước Thần Cầm lười biếng hỏi.

- Càn quét phủ kho của Vĩnh Hằng Thánh Địa, thế nào, có hứng thú không?

Giang Trần tung tung giấy phép đặc biệt trên tay, một bộ khẩu khí dụ dỗ tiểu bằng hữu.

Con mắt của Long Tiểu Huyền sáng ngời:

- Phủ kho của Vĩnh Hằng Thánh Địa, nhất định có rất nhiều thứ tốt, đi a, vì cái gì không đi?

Nhưng Chu Tước Thần Cầm lại cười hắc hắc, nhìn Long Tiểu Huyền, một bộ ngươi đến cùng vẫn là tuổi trẻ.

Long Tiểu Huyền có chút khó chịu:

- Chu Tước lão huynh, có lời gì, ngươi cứ việc nói thẳng, làm gì bộ dạng như thế.

Chu Tước Thần Cầm chậc chậc lắc đầu:

- Tiểu Long a, ngươi bây giờ càng ngày càng không cao nhã. Đừng quên ngươi là Long tộc cao quý. Không thể thô tục như vậy.

Long Tiểu Huyền nhún nhún vai:

- Gần son thì đỏ, gần mực thì đen. Đều học xấu từ các ngươi."

- Chuyện không liên quan đến ta.

Chu Tước Thần Cầm cười hắc hắc.

- Bản linh là người cao nhã.

Giang Trần tức giận nói:

- Có ý tứ gì? Đây là ánh xạ bổn công tử sao? Xem ra các ngươi không có hứng thú càn quét, một mình ta đi phát tài là tốt rồi. Ai, hảo tâm cho rằng lòng lang dạ thú.

Chu Tước Thần Cầm cười hắc hắc:

- Bắt người tay đoản, ăn người nhu nhược. Trần thiếu, Vĩnh Hằng Thánh Địa rộng lượng như vậy, chỉ sợ thứ này cũng không dễ cầm a?

- Ngươi thật thông minh. Cái này thật đúng là không phải miễn phí lấy không.

Giang Trần lập tức đem lời của Thánh Tổ đại nhân, đại khái lập lại một lần.

- Lão ca, ngươi xem, dù sao Thánh Địa an bài nhiệm vụ, ta không đi cũng phải đi. Đi còn có thể lừa đảo, gõ hai đầu, là cơ hội phát tài khó được, thiệt tình không thể bỏ qua a.

Chu Tước Thần Cầm tức giận nói:

- Đổi lại bình thường, không có lợi ta cũng đi. Nhưng mà bây giờ, nhiệm vụ lớn nhất của bản linh, là đột phá Thần đạo. Ngươi không biết, ta chờ đợi ngày này bao lâu sao. Ngươi nhẫn tâm để cho ta dày vò sao?

Giang Trần cười hì hì nói:

- Ngươi đột phá Thần đạo, là sự tình sớm hay muộn. Hiện tại còn không đột phá, chỉ có thể nói cơ duyên của ngươi còn chưa tới, có lẽ, đánh nhiều mấy lần, thôn phệ thêm mấy cường giả, cảnh giới Thần đạo của ngươi, sẽ không mời mà tới. Hơn nữa, hiện tại Long huynh cũng là thời điểm cần cấp bách tăng thực lực, ngươi nên cho Long huynh cơ hội thực chiến a. Bằng không thì, Chân Long huyết mạch của người ta sẽ lãng phí.

Long Tiểu Huyền liên tục gật đầu:

- Đi, nhất định phải đi. Có chỗ tốt, lại có thể chiến đấu, vì cái gì không đi?

Chỉ cần có thể tăng tu vi lên, đối với hắn tu luyện có lợi, Long Tiểu Huyền là tuyệt đối sẽ không buông tha.

- Chu Tước lão ca, ngươi đi Thi Tì Địa Ngục Đảo, sớm mấy tháng, muộn mấy tháng, vấn đề không lớn? Hơn nữa, tu luyện chi đạo, cũng không nhất định là bế quan có thể được việc a.

Chu Tước Thần Cầm buồn rầu nói:

- Tiểu tử ngươi! Được rồi, theo ngươi điên một lần nữa vậy. Bất quá, đây là lần cuối cùng, sau khi xong việc, phải đi Thi Tì Địa Ngục Đảo.

- Yên tâm, đến lúc đó nói không chừng ngươi đã đột phá Thần đạo, chính mình cũng không thèm đi.

- Chỉ mong vậy a.

Một người hai thú đang chuẩn bị đi linh dược phủ kho càn quét, bỗng nhiên lại có người tới thăm, là Yến gia Yến Chân Hòe.

- Yến Chân Hòe?

Giang Trần khẽ giật mình, nếu như là Yến Chân Hòe, người này, ngược lại là đáng giá gặp mặt. Dù sao, Giang Trần đối với Yến Chân Hòe ấn tượng cũng không tệ lắm. Đồng thời trong nội tâm cũng âm thầm gật đầu, hiện tại Yến gia này ngược lại là biết làm người, biết rõ phái Yến Chân Hòe đến, ít nhất Yến Chân Hòe này, Giang Trần vẫn có hảo cảm.

Bởi như vậy, Giang Trần vung tay lên:

- Mời hắn vào.

Rất nhanh Yến Chân Hòe đã bị mời đến, nhìn thấy Giang Trần, Yến Chân Hòe cũng không có quá câu thúc, mà cười khổ hỏi:

- Một mực chỉ muốn gọi ngươi là Thiệu Uyên, nhưng trên đường đi luôn nhắc nhở mình, phải xưng hô ngươi là Giang huynh.

- Ha ha, tùy tiện gọi như thế nào cũng được, cái này không là vấn đề. Đúng rồi, lần này Chân Hòe huynh đến, là có gì chỉ giáo?

Giang Trần nói thẳng, hắn vẫn chờ đi càn quét a.

*****

- Là như thế này, gia tộc đã phái một đám cường giả, đi Vô Tận Lao Ngục, bất quá, giống như gặp một chút phiền toái.

Giang Trần nhướng mày:

- Tựa hồ các ngươi đáp ứng ta ba tháng, thời gian đã qua a. Trong khoảng thời gian này, ta một mực không có đi Yến gia các ngươi, là chờ các ngươi đến báo cáo kết quả công tác. Bây giờ ngươi đến nói, xuất hiện một chút phiền toái? Đây là muốn nói cho ta biết, Yến gia các ngươi không có hoàn thành sao?

Yến Chân Hòe có chút bất đắc dĩ:

- Sự tình ở Vô Tận Lao Ngục, đích thật là khó mà nói. Quá phức tạp. Khi đó gia tộc là cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng, nói bốc nói phét lung tung. Ba tháng muốn từ Vô Tận Lao Ngục mang ra hai người, nói dễ vậy sao. Nói không chừng cường giả của gia tộc, tiến vào cũng ra không được.

- Chiếu ngươi nói như vậy, cha mẹ của Hoàng Nhi, cũng không cứu được, phải không?

Ngữ khí của Giang Trần phát lạnh.

- Tự nhiên không phải ý tứ này, gia tộc đã đem hết toàn lực. Ta đến, một là phụng lệnh Tộc trưởng, đến nhờ huynh đài tăng chút kỳ hạn. Thứ hai, là dùng thân phận tư nhân, xin Giang huynh giơ cao đánh khẽ, đại nhân không nhớ tiểu nhân, tha Yến gia một con ngựa. Dùng Hoàng Nhi thiện lương, nàng cũng không hy vọng ngươi chèn ép Yến gia. Dù nàng đã cùng Yến gia cãi nhau trở mặt.

- Điểm này, ngươi ngược lại nói đúng.

Giang Trần nhẹ gật đầu.

- Nếu như không phải cân nhắc đến Hoàng Nhi, Yến gia các ngươi, căn bản không xứng đạt được khoan dung. Chân Hòe huynh, lời này không có ý đắc tội ngươi, chính ngươi cũng tự vấn lòng a.

Sắc mặt của Yến Chân Hòe phát khổ, thở dài:

- Xác thực như thế, ngàn sai vạn sai, đều là Yến gia sai. Sai mở đầu, đằng sau liền liên tục sai. Vốn có cơ hội đúng, lại bị bỏ lỡ. Chỉ có thể nói, cái này không đơn thuần là khuyết điểm của Tộc trưởng, cũng là khuyết điểm của cả Yến gia.

- Kể cả Hoàng Nhi sao?

Giang Trần nhướng mày.

- Không! Hoàng Nhi nàng đúng, nàng ở Nhân loại cương vực gặp ngươi, đây là bước đầu tiên nàng đi vào thông đạo chính xác.

Giang Trần mỉm cười:

- Được rồi, không đề cập tới những chuyện này nữa. Thư thả mấy ngày, cũng không phải là không thể được. Nhưng cụ thể thư thả bao lâu? Không có khả năng một mực thư thả xuống. Nếu như Yến gia các ngươi ngay cả sự tình chuộc tội cũng làm không xong, vậy thì chứng minh, Yến gia các ngươi, đã không có tư cách gì tồn tại ở thần đô rồi. Dù sao, thực lực so với các ngươi càng mạnh hơn nữa, càng trung tâm hơn nữa, có rất nhiều, họ vẫn chờ Thánh Địa đi nâng đỡ!

Yến Chân Hòe không phản bác được, xác thực, hiện tại gia tộc mạnh hơn Yến gia, cũng không ít. Nếu quả thật làm Thánh Địa không thoải mái, để cho Yến gia bọn hắn chuyển địa bàn, cũng chưa chắc không có khả năng.

Nghĩ tới đây, Yến Chân Hòe cũng có chút bất đắc dĩ.

Bỗng nhiên vung tay lên, mấy tráng hán ngoài cửa, lập tức giơ lên từng rương hòm.

- Giang Trần huynh, những cái này đều là Yến gia chúng ta biểu đạt áy náy. Tổng cộng là ba rương. Xin kiểm tra và nhìn một chút.

Yến Chân Hòe lại tặng lễ.

Giang Trần giống như cười mà không phải cười nhìn những vật kia, lại không có dịch bước. Yến gia rõ ràng hối lộ rồi.

Thấy Giang Trần không nhúc nhích, Yến Chân Hòe vỗ tay một cái:

- Mở ra cho Giang công tử nhìn xem.

Ba rương hòm kia lập tức mở ra, bên trong đều là các loại Thiên Linh thạch, tài nguyên, linh dược, các loại tài phú cao đoan...

- Yến gia này, cư nhiên cam lòng như thế?

Trong lòng Giang Trần cũng âm thầm kinh ngạc.

- Giang Trần huynh, ý tứ của Tộc trưởng, là muốn ngươi thư thả ba tháng. Về sau mỗi lùi lại một tháng, liền tự phạt một rương bảo vật. Xem như để Trần thiếu bớt giận.

Giang Trần nhìn lướt qua ba rương hòm, lạnh lùng nói:

- Ba rương này, ta thu. Chỉ dung ba tháng cuối cùng. Ba tháng sau, không cần khiêu chiến độ nhẫn nại của ta. Chỉ một lần này, không có lần sau.

Tuy thò tay không đánh mặt người cười, nhưng trong nội tâm Giang Trần xác thực rất khó chịu. Đến bây giờ Yến gia vẫn không thể cứu cha mẹ của Hoàng Nhi ra, cái này như thế nào để cho Giang Trần không phẫn nộ?

Về phần ba rương đồ vật kia, tuy Giang Trần ưa thích, nhưng cũng không có thể bởi vì ưa thích, liền quên bản tâm của mình.

Cảnh cáo một trận, Giang Trần liền đuổi Yến Chân Hòe đi.

Bất quá, hắn biết, dùng thực lực của mình bây giờ, tự đi Vô Tận Lao Ngục, đến cùng vẫn là kém một chút hỏa hầu. Nếu như đến cuối cùng Yến gia vẫn không cách nào giải quyết, Giang Trần nhất định phải tự thân xuất mã rồi.

- Hi vọng, Yến gia không để cho ta thất vọng.

Thật ra Giang Trần là muốn khoan dung Yến gia, để cho Yến gia có một cơ hội chuộc tội, nhưng nếu như Yến gia thủy chung bắt không được cơ hội này, Giang Trần liền không thể làm gì rồi.

Đuổi Yến Chân Hòe đi, tâm tình càn quét của Giang Trần, cũng giảm bớt đi nhiều.

Nhìn ba rương hòm kia, Yến gia ngược lại là bỏ ra chút tâm tư. Giang Trần vuốt vuốt một hồi, cười nhạt nói:

- Long huynh, muốn lấy cái gì, tự mình động thủ, đừng khách khí với ta.

Long Tiểu Huyền cười hắc hắc:

- Ta liền không khách khí.

Chu Tước Thần Cầm đối với đồ vật cấp bậc này, đã khuyết thiếu động lực, mà hỏi:

- Trần thiếu, ngươi nói Đế cảnh lên tới Thiên Vị, có Thái Nhất Bổ Thiên Đan. Như vậy Thiên Vị trùng kích Thần đạo, chẳng lẽ không có đan dược sao?

Ánh mắt của Giang Trần nhìn Chu Tước Thần Cầm:

- Chu Tước lão ca, ngươi muốn hỏi cái gì?

- Hắc hắc, ta muốn biết, có loại đan dược này hay không?

- Có.

Giang Trần không chút do dự gật đầu.

- Bất quá, ta không nghĩ Thần Uyên Đại Lục có loại nguyên vật liệu này.

- Nguyên vật liệu gì, xem ta nghe nói qua chưa.

Con mắt của Chu Tước Thần Cầm sáng ngời.

- Chu Tước lão ca, ngươi trùng kích Thần đạo, căn bản không cần mượn nhờ đan dược. Tin tưởng ta, chớ suy nghĩ lung tung. Những ngày này, ngươi đã xuất hiện cử chỉ kỳ lạ, đột phá Thần đạo, ngược lại thành tâm ma của ngươi. Chiếu như vậy xuống dưới, đối với tu vi của ngươi là có hại vô ích.

Giang Trần thiện ý nhắc nhở.

Hắn cảm thấy, trong khoảng thời gian này, Chu Tước Thần Cầm rõ ràng không bình tĩnh. Có lẽ, Thần đạo đối với nó mà nói, lực hấp dẫn quá lớn, là chấp niệm cho tới nay của nó.

Một khi chạm đến cơ hội, thời thời khắc khắc đều muốn lấy, dần dà, ngược lại thành Tâm Ma.

Đây cũng không phải là dấu hiệu tốt gì.

Chu Tước Thần Cầm rùng mình, như có điều suy nghĩ.

- Trần thiếu, ngươi thực cảm thấy ta đột phá Thần đạo không có vấn đề sao?

Chu Tước Thần Cầm lại lo lắng hỏi một câu.

- Nếu như ngươi để cho Tâm Ma đả bại, vậy đời này, ngươi cùng Thần đạo vô duyên rồi. Bây giờ Tâm Ma đã xuất hiện, lại không khắc chế, tiêu trừ, tất thành hậu hoạn.

Giang Trần cảnh cáo nói.

Những ngày này, Chu Tước Thần Cầm xác thực thay đổi, bắt đầu có chút thần thần cằn nhằn. Mới đầu Giang Trần không lưu ý, hiện tại xem ra, Chu Tước Thần Cầm xác thực đã bị Tâm Ma quấy nhiễu rồi.

Long Tiểu Huyền cũng là ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê:

- Chu Tước lão ca, ngươi khoan hãy nói, chuyện này, ta ủng hộ cách nhìn của Trần thiếu. Gần đây ngươi là có chút ít xao động.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2349)