Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1827

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1827: Thánh Chủ cùng Thánh Nữ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Phiến hư không kia giống như mặt nước bình tĩnh, bỗng nhiên bốc lên sóng lớn, pháp thân của Chu Tước Thần Cầm, lập tức giết đến phụ cận.

Khoảng cách gần như thế, Kim Chung lão tổ cơ hồ có thể thấy rõ đồ án trên người Chu Tước Thần Cầm.

Kim Chung lão tổ hồn phi phách tán, bản năng liền muốn tránh đi.

Bất quá lúc này, hiển nhiên đã chậm. Pháp thân khổng lồ của Chu Tước Thần Cầm đã bức đến trước mặt hắn, móng vuốt cực lớn nhẹ nhàng trảo một cái, như diều hâu trảo gà con, chặn ngang bắt lấy Kim Chung lão tổ.

Kim Chung lão tổ lập tức cảm thấy toàn thân như mang gông xiềng, không thể động đậy. Vô luận hắn giãy dụa như thế nào, cũng không chút sứt mẻ.

Chu Tước Thần Cầm lại kêu to lần nữa, miệng rộng mở ra, nuốt Kim Chung lão tổ vào.

Bẹp một tiếng.

Huyết nhục chi thân của Kim Chung lão tổ lập tức bị dìm ngập, từng tia máu tươi từ trong kẽ răng của Chu Tước Thần Cầm bắn ra, Kim Chung lão tổ thậm chí ngay cả kêu thảm cũng không kịp, liền triệt để biến mất.

Động tác của Chu Tước Thần Cầm lại vô cùng nối liền, hai cánh vung lên, Chu Tước vũ hình thành công kích, quay đầu bao trùm bảy người kia.

Bảy người kia, tu vi xa xa không bằng Kim Chung lão tổ a.

Nhìn thấy Kim Chung lão tổ bị Chu Tước Thần Cầm thôn phệ, vốn đã sợ đến hồn phi phách tán, giờ khắc này, hai chân run run, quay đầu muốn chạy.

Chỉ là lúc này, bọn hắn trốn chỗ nào cho được?

Biển lửa bốn phía đã vây quanh bọn hắn, vô số Chu Tước vũ như lưu tinh rơi xuống, bao trùm toàn bộ bọn chúng ở bên trong.

Thanh âm gào khóc thảm thiết không ngừng truyền ra.

Cơ hồ là trong nháy mắt, bảy người này, toàn bộ bị thôn phệ sạch sẽ.

Mà Kim Chung kia, bởi vì Kim Chung lão tổ vẫn lạc, cũng mất đi sáng bóng, phát ra thanh âm gào thét, chậm rãi rơi xuống đất.

Phía dưới lại bỗng nhiên chui lên một đạo thân ảnh, tay áo khẽ quấn, túm Kim Chung này tới.

- Ha ha, khẩu Kim Chung này, rất là bất phàm, ta thu.

Người này, tự nhiên là Giang Trần. Hắn mai phục ở chỗ tối, vốn còn ý định ở thời điểm cần thiết viện thủ thoáng một phát, hiện tại xem ra, lo lắng của hắn là dư thừa.

Kế hoạch phục kích này, quả thực có thể nói hoàn mỹ, một mẻ hốt gọn nhân vật thủ lĩnh của đối phương! Mà khẩu Kim Chung kia, Giang Trần cũng nhìn ra, tuyệt đối là đồ tốt, thứ tốt hiếm có nha.

Long Tiểu Huyền lại có chút buồn bực, phàn nàn nói:

- Chu Tước lão ca, ngươi tốt xấu gì cũng lưu cho ta một hai cái luyện tập chứ.

Chu Tước Thần Cầm cười hắc hắc:

- Xin lỗi, xin lỗi, không kịp dừng tay. Yên tâm, những người bên trong kia, giao cho ngươi tới, ngươi không cho nhúng tay, ta cam đoan không nhúng tay vào. Được chứ?

Nhìn ra được, Chu Tước Thần Cầm đối với Long Tiểu Huyền, vẫn tương đối hữu hảo, cũng không có bởi vì mình lớn tuổi, liền bày giá đỡ.

Tứ đại Thần Thú này, chẳng phân biệt được trưởng ấu a.

Long Tiểu Huyền cũng không có không thuận theo không buông tha, nhẹ gật đầu, nhìn lại Giang Trần:

- Trần thiếu, đầu đảng tội ác đã diệt rồi, tiếp sau, là nên xung phong liều chết một hồi đi à nha?

Giang Trần biết rõ, phản quân ở Chân Vũ Thánh Địa chiếm giữ vùng này, đã Quần Long Vô Thủ rồi. Tiếp đó, xác thực là thời gian đồ sát!

Tuy Kim Chung lão tổ cùng bảy đại thủ lĩnh tạm thời ly khai, nhưng mà phản quân còn có phụ tá khác tọa trấn, trận hình như trước phi thường nghiêm cẩn, ý chí chiến đấu sục sôi.

Hiển nhiên, những phản quân này, còn không biết Kim Chung lão tổ cùng bảy đại thủ lĩnh đã chết.

Trong căn cứ Linh dược, Chân Vũ Thánh Địa chỉ có một hai ngàn tu sĩ tinh nhuệ trú đóng, tuy đều là tinh nhuệ, nhưng nhân số ít tuyệt đối là hoàn cảnh xấu, làm cho căn cứ linh dược căn bản không có lực lượng tổ chức phá vòng vây.

Đương nhiên, bọn hắn cũng không có khả năng phá vòng vây.

Thủ vệ căn cứ linh dược, là nhiệm vụ duy nhất của nhóm tu sĩ này. Nếu như căn cứ linh dược rơi vào trong tay phản quân, sứ mạng của bọn hắn liền không còn ý nghĩa, dù phá vòng vây thành công, thoát đi nơi đây, lại có thể thế nào?

Cho nên, ở căn cứ linh dược, dựa vào địa thế, dựa vào trận pháp, canh phòng nghiêm ngặt tử thủ, là nhận thức chung của tất cả tu sĩ.

Chỉ có điều, tình huống đại quân tiếp cận, lại để cho thần kinh mỗi người đều căng cứng. Dù ai cũng không cách nào đoán trước, công kích của phản quân sẽ từ lúc nào phát động.

Một khi phát động tiến công, nhất định là một hồi huyết chiến.

Ưu thế nhân số của phản quân phi thường rõ ràng, bọn hắn hoàn toàn có năng lực tổ chức từng đợt rồi lại từng đợt công kích. Mà bên căn cứ, một hai nghìn tu sĩ tinh nhuệ, lại không thể có nửa phần sơ sẩy. Chết một người, cái kia chính là thiếu một người. Thiếu một người, là thiếu một phân sức chiến đấu.

Dưới loại tình huống này, tu sĩ đóng ở đây, trong lòng có bao nhiêu áp lực, có thể nghĩ.

Cũng may, căn cứ có một trận pháp cường đại, trận pháp phòng ngự này, hoàn toàn bao trùm tất cả thông đạo chủ yếu, phản quân muốn đánh vào những thông đạo kia, phải trả một cái giá lớn mới được.

Giờ phút này, ở hạch tâm thông đạo, xuất hiện hai bóng hình xinh đẹp.

Hai bóng hình xinh đẹp kia, khí chất đều thập phần cao nhã, giống như u lan, tản ra khí chất để cho người không dám khinh nhờn.

Lớn tuổi một ít thì cách ăn mặc như phu nhân, tướng mạo ung dung quý giá, trên trán, có một loại uy nghiêm của thượng vị giả, đúng là Thánh Chủ nữ tính duy nhất của Chân Vũ Thánh Địa, tên Ngưng Yên Thánh Chủ.

Tại Chân Vũ Thánh Địa, nàng không phải mạnh nhất, nhưng lại là một trong những tu sĩ mạnh nhất.

Mà bên người nàng, là một thiếu nữ trẻ tuổi, tản ra khí tức thanh xuân chỉ thiếu nữ mới có, dung mạo thanh thoát, ánh mắt thanh thuần, nhưng trên trán lại có một loại khí khái hào hùng, nhất cử nhất động, có một loại tư thế oai hùng mà người khác không có.

Thiếu nữ này, là Chân Vũ Thánh Địa Thánh Nữ Vũ Linh tiểu thư, chính là một trong Thập Lục Kim Thoa tiếng tăm lừng lẫy Vạn Uyên đảo, bài danh Top 5.

Vũ Linh tiểu thư này, là đệ tử của Ngưng Yên Thánh Chủ.

Giờ phút này, hai thầy trò đang thị sát trận pháp, để ngừa những thông đạo này tồn tại lỗ thủng, bị địch nhân bắt lấy.

- Linh Nhi, lần này Thánh Địa gặp đại nạn, có lẽ là kiếp nạn từ xưa đến nay chưa hề có, trong lòng ngươi, có sợ không?

Ngưng Yên Thánh Chủ nhàn nhạt hỏi.

Vũ Linh Thánh Nữ thản nhiên nói:

- Sư tôn, Linh Nhi đi theo ngài nhiều năm như vậy, chỉ cần sư tôn còn, dù trời sập xuống, Linh Nhi cũng không sợ.

- Vậy vạn nhất sư tôn không còn thì sao?

Ngưng Yên Thánh Chủ than nhẹ một tiếng.

Vũ Linh tiểu thư có chút ngẩn ngơ, chần chờ nói:

- Sư tôn, ngài thần thông cao cường, dù phản quân có chút thủ đoạn, cũng không làm gì được sư tôn a.

- Cái này cũng khó mà nói.

Ngữ khí của Ngưng Yên Thánh Chủ ngưng trọng.

- Lần này thủ lãnh phản quân là Kim Chung lão tổ, luận tu vi, sư tôn còn thua kém hắn một bậc. Thực giao thủ, có lẽ sư tôn có thể tự bảo vệ mình, nhưng muốn chiếu cố các ngươi chu toàn, lại lực bất tòng tâm.

*****

- Đương nhiên, vi sư phụng mệnh trấn thủ căn cứ linh dược, dù là Kim Chung lão tổ kia, vi sư cũng tuyệt đối không để cho hắn bước vào căn cứ nửa bước. Vi sư còn, căn cứ còn. Bọn hắn muốn xâm nhập căn cứ linh dược, trừ khi từ trên thi thể vi sư bước qua.

Tuy Ngưng Yên Thánh Chủ là thế hệ nữ lưu, nhưng lời nói cử chỉ tầm đó, lại có hào hiệp chi khí, bậc cân quắc không thua đấng mày râu.

- Sư tôn, Linh Nhi đồng dạng như ngươi, căn cứ còn, ta còn. Căn cứ mất, đệ tử cũng tuyệt đối không vứt bỏ sư tôn sống tạm.

- Nha đầu ngốc, ngươi lại không cần như thế.

Trong mắt Ngưng Yên Thánh Chủ, chảy ra một tia nhu hòa.

- Ngươi còn trẻ, còn có tương lai rất tốt. Nếu Thánh Địa thật tránh không khỏi kiếp nạn này, nhất định phải bảo toàn các ngươi, chỉ cần các ngươi có thể kéo dài hương hỏa, tương lai của Thánh Địa, cũng sẽ không tắt. Nếu như người tuổi trẻ không còn, vậy Thánh Địa thật sự xong rồi.

Vũ Linh tiểu thư cố chấp lắc đầu:

- Thánh Địa có rất nhiều thiên tài, sư tôn của Linh Nhi lại chỉ có một. Sư tôn, Linh Nhi nhất định phải cùng ngài chung một chỗ.

Ngưng Yên Thánh Chủ nghiêm sắc mặt:

- Tính trẻ con! Linh Nhi, không thể cố chấp. Chuyện này, ngươi phải nghe vi sư an bài, tuyệt đối không thể tự tiện chủ trương!

Cái miệng nhỏ nhắn của Vũ Linh Thánh Nữ có chút rung động, nhìn bộ dạng nghiêm khắc của sư tôn, lại nói không ra lời.

Nàng từ nhỏ là sư tôn nuôi dưỡng dạy bảo, sư ân, còn hơn ân cha mẹ. Cho nên, từ sâu trong nội tâm nàng, là không muốn vi phạm sư tôn.

Thế nhưng mà, muốn nàng vứt bỏ sư tôn mà đi, loại sự tình này nàng lại làm không được.

Thầy trò hai người kẻ trước người sau, đều tâm sự nặng nề.

Đi qua một thông đạo, bỗng nhiên bên ngoài vội vàng đi tới một người, là ở bên ngoài trạm canh gác dò xét,

- Thánh Chủ đại nhân, Kim Chung lão tổ kia cùng bảy thủ lãnh phản quân, trước sau ly khai, cũng không biết chơi cái xiếc gì.

- Ly khai? Vì cái gì ly khai?

Ngưng Yên Thánh Chủ có chút ngoài ý muốn.

- Thuộc hạ cũng không biết, thuộc hạ ở biên giới trận pháp quan sát tình hình quân địch, giống như chứng kiến xa xa có phong vân chấn động, nhưng mà thuộc hạ không dám tự tiện ly khai điều tra. Sau đó Kim Chung lão tổ cùng bảy thủ lãnh phản quân, đều trước sau đi ra. Thuộc hạ hoài nghi, bên ngoài có phải có động tĩnh mới hay không? Hoặc là nói, viện quân của Chân Vũ Thánh Địa chúng ta đã đến?

Ngữ khí của người này, mang theo một chút kinh hỉ.

- Viện quân?

Ngưng Yên Thánh Chủ chau mày.

- Hiện tại Thánh Địa chúng ta nhân thủ vốn khẩn trương, tổng bộ của Thánh Địa còn thiếu nhân thủ, cứ điểm các nơi, lại bị phản quân phong tỏa. Những thế lực không có tham dự phản quân kia, mặc dù có chút tiếp viện, cũng không cách nào đột phá phong tỏa. Nói sau... Thần Quốc còn có thế lực nào, có thể ngăn cơn sóng dữ, giải cứu Thánh Địa nguy khốn?

Ngưng Yên Thánh Chủ có chút bi quan, nàng là Thánh Địa Thánh Chủ, đối với thế cục của Vĩnh Hằng Thần Quốc vẫn tương đối hiểu rõ, biết rõ tình huống của tất cả thế lực ờ Vĩnh Hằng Thần Quốc.

Muốn nói tất cả những thế lực này đều đầu nhập vào phản quân, Ngưng Yên Thánh Chủ không tin. Nhưng muốn nói những thế lực kia có thể giải nguy cho Thánh Địa, Ngưng Yên Thánh Chủ cũng đồng dạng không tin.

Ngược lại là Vũ Linh tiểu thư bỗng nhiên nói:

- Sư tôn, có phải là viện quân từ bên ngoài đến hay không? Thánh Địa tổng bộ, không phải đã cầu viện tất cả Đại Thánh Địa sao?

Ngưng Yên Thánh Chủ nhìn vẻ mặt chờ mong của đệ tử, than nhẹ một tiếng, lại nói:

- Linh Nhi, lần này phản loạn, tất cả thế lực của thập đại Thần Quốc, hiển nhiên tạo thành ăn ý, nhìn bộ dáng là sớm có dự mưu. Cho nên, hiện tại mười Đại Thánh Địa, không ít thế lực bản thân cũng khó khăn bảo toàn.

Vũ Linh tiểu thư lại nói:

- Linh Nhi cũng không tin, mười Đại Thánh Địa sẽ toàn bộ rơi vào tay giặc? Nhất định sẽ có Thánh Địa khác trước bình định phản loạn.

Bọn hắn đóng ở trong căn cứ, đối với ngoại giới, cũng hiểu rõ không nhiều lắm.

Rất nhiều tình báo, thậm chí không đến được chỗ bọn họ.

Bất quá, tin tức Vĩnh Hằng Thần Quốc bình định xong phản loạn, Ngưng Yên Thánh Chủ lại thu được. Chỉ là, nàng không dám ôm quá nhiều chờ mong mà thôi.

Bởi vì, nàng biết rõ, chờ mong càng cao, thất vọng càng lớn.

Bất quá, Ngưng Yên Thánh Chủ không muốn hủy diệt tín niệm của đệ tử, lập tức gật gật đầu:

- Tình báo biểu hiện, Vĩnh Hằng Thần Quốc đã bình định phản loạn rồi.

Quả nhiên, Vũ Linh Thánh Nữ lập tức đại hỉ:

- Sư tôn, Vĩnh Hằng Thánh Địa kia cùng chúng ta quan hệ không phải rất tốt sao? Vĩnh Hằng Thánh Địa bình loạn thành công, tất nhiên sẽ rút đao tương trợ a?

- Ai, chỉ hy vọng như thế. Chỉ là, hiện tại chỉ sợ bản thân bọn hắn cũng loạn thành một bầy, muốn chờ bọn hắn ổn định thế cục, lại phái viện quân, cũng không biết là lúc nào?

Ngưng Yên Thánh Chủ lo lắng, Chân Vũ Thánh Địa bọn hắn chống đỡ không đến lúc đó.

Mà dù Chân Vũ Thánh Địa miễn cưỡng chèo chống đến lúc đó, ai biết Vĩnh Hằng Thánh Địa phái viện quân, có thể giải quyết đại sự hay không?

Vạn nhất Vĩnh Hằng Thánh Địa chỉ tượng trưng phái mấy người đến, đối với đại cục lại có thể có bao nhiêu ảnh hưởng?

Ngưng Yên Thánh Chủ sửa sang lại suy nghĩ thoáng một phát, loại bỏ hết thảy những tạp niệm kia, phân phó thủ hạ:

- Tiếp tục quan sát, có hướng đi mới, lập tức kịp thời báo cáo.

- Vâng.

Thủ vệ kia quay đầu rời đi.

Thầy trò hai người đều tâm sự nặng nề, phản hồi động phủ.

- Linh Nhi, ngươi tới.

Ngưng Yên Thánh Chủ gọi.

Vũ Linh Thánh Nữ đi tới, thanh âm trầm thấp:

- Sư tôn.

- Linh Nhi, không biết trong hồ lô Kim Chung lão tổ kia bán loại thuốc gì. Nếu phản quân phát động công kích, đến lúc đó sư tôn sẽ tìm một cơ hội, đưa ngươi ra ngoài. Nhớ kỹ lời vi sư, có cơ hội, thì không được quay đầu lại rời đi, rõ chưa?

Vũ Linh Thánh Nữ lắp bắp, lại không có nhận lời, chỉ quấy lấy góc áo.

- Như thế nào, lời của vi sư, ngươi cũng không nghe?

Ngưng Yên Thánh Chủ lạnh giọng hỏi.

- Không phải a!

Cái đầu nhỏ của Vũ Linh Thánh Nữ lắc liên tục.

- Sư tôn, chúng ta nhất định không có việc gì. Vừa rồi Linh Nhi một mực suy nghĩ, nếu như Kim Chung lão tổ kia muốn phát động công kích, không có lý do gì lại ly khai. Linh Nhi suy đoán, nhất định là xảy ra chuyện gì, để cho bọn hắn không thể không ly khai.

Lời nói này của Vũ Linh Thánh Nữ, ngược lại nhắc nhở Ngưng Yên Thánh Chủ, làm cho Ngưng Yên Thánh Chủ lâm vào trong trầm tư.

Nếu Kim Chung lão tổ quả thật muốn phát động công kích, không có đạo lý mình lại bỏ đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Có phải là kế sách dụ địch hay không?

Tính cách của Ngưng Yên Thánh Chủ ổn trọng, nàng nghĩ đến đầu tiên, là Kim Chung lão tổ đang dùng kế sách dẫn xà xuất động.

Bất quá, bọn hắn thủ vệ căn cứ linh dược, có trận pháp dựa vào, trên nhân số lại ở vào hoàn cảnh xấu tuyệt đối, đứng ở góc độ của Kim Chung lão tổ, tuyệt đối không đến mức nhìn không ra điểm này.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)