Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1840

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1840: Úy Trì Phúc bị diệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Chu Tước! Chẳng lẽ nói, là viện quân của Vĩnh Hằng Thánh Địa đã đến?

Úy Trì lão tổ nghĩ tới đây, thân hình nhoáng một cái, liền nhanh chóng thối lui. Đây chính là tồn tại ngay cả cường giả Thần đạo cũng tiêu diệt qua a.

Úy Trì lão tổ hắn chỉ là Bán Thần, ở đâu có khả năng đối kháng gì?

Cho nên, ý niệm đầu tiên của hắn, là chạy trốn, dù bảo kiếm bị mất, hắn cũng sẽ không tiếc. Giờ phút này gắn chỉ có một ý niệm là trốn chạy để khỏi chết!

Thân thể rơi vào trên phi thuyền của Úy Trì gia tộc, quát:

- Cất cánh, cất cánh, dùng tốc độ nhanh nhất!

Lúc này, gặp phải Chu Tước Thần Cầm, đây tuyệt đối là ác mộng. Úy Trì lão tổ căn bản không có cách nghĩ đối kháng.

Nhưng mà, khoảng cách gần như vậy, nếu Chu Tước Thần Cầm để cho hắn thành công chạy trốn, vậy cũng không gọi Tứ đại Thần Thú rồi.

Tháp thân của Chu Tước Thần Cầm hóa thành một đoàn lưu quang hồng sắc, trực tiếp lao xuống. Cự trảo vung lên, pháp thân lại lập tức biến lớn, cự trảo khép lại, vậy mà có thể trực tiếp bắt lấy phi thuyền.

Cái phi thuyền kia thể tích phi thường to lớn, có thể dung nạp mấy trăm người. Bị cự trảo nắm lấy, vậy mà cũng có thể nắm chặt.

Phi thuyền bị bắt chặt, những tu sĩ của Úy Trì gia tộc bên trong, nhao nhao tháo chạy trốn ra.

Chu Tước Thần Cầm nơi nào sẽ để cho bọn hắn thoát đi? Pháp thân nhoáng một cái, Chu Tước vũ tựa như vạn tên cùng bắn, bắn về phía đám tu sĩ chạy tứ tán của Úy Trì gia tộc.

Những tu sĩ kia, coi như là tinh anh của Úy Trì gia tộc, phần lớn đều là tu sĩ Thiên Vị lục, thất trọng, nhưng mà dưới công kích của Chu Tước vũ, đại bộ phận hoàn toàn không có lực chống cự, trực tiếp bị Chu Tước vũ xuyên thủng. May mắn thì mới có một chút cá lọt lưới.

Có Long Tiểu Huyền và Ngưng Yên thánh chủ thanh lý chiến trường bên ngoài, đâu có thể cho đám người này rời khỏi cơ chứ?

Huống chi bên ngoài còn mai phục một Giang Trần tùy thời có thể ra tay, có thể rục rịch được sao?

Thấy tinh anh gia tộc nhẹ nhàng bị người ta diệt sát như vậy, trình độ đơn giản kia quả thực giống như chụp chết từng con ruồi vậy, Úy Trì lão tổ lúc này mới ý thức được hôm nay phiền phức lớn rồi.

Đây không còn là rắc rối mà đã là tai họa ngập đầu.

Giờ phút này Úy Trì lão tổ cũng bất chấp mặt mũi, nhìn khu vực hắn cho là yếu kém nhất, muốn bỏ chạy.

Uy năng của thần điểu Chu Tước bao phủ tất cả các khu vực, nào cho phép Úy Trì lão tổ thoát đi? Vốn khoảng cách giữa song phương cũng đã rất gần.

Cự trảo vỗ một cái, trực tiếp đập bay phi chu, vọt tới sau lưng Úy Trì lão tổ.

Úy Trì lão tổ nào có nghĩ tới có một ngày mình sẽ bị phi chu của gia tộc đập tới? Cảm nhận khí thế giống như thái sơn áp đỉnh ở sau lưng, thân thể đang vọt về phía trước đột nhiên mạnh mẽ vọt lên trên không trung mấy trăm trượng.

Thế nhưng mà khi hắn nhảy lên, tiết tấu chạy trốn của hắn đã bị quấy rầy.

Một trảo khác của thần điểu Chu Tước trực tiếp đánh tới, nanh vuốt sắc bén tựa như một thanh lợi kiếm sắc bén, một tay bao phủ pháp thân Úy Trì lão tổ lại.

Phanh.

Tốc độ của Úy Trì lão tổ cuối cùng vẫn chậm một nhịp.

Khí lưu quanh thân lưu chuyển, áp lực càng lúc càng lớn, cự trảo thu lại, trực tiếp bắt lấy pháp thân Úy Trì lão tổ kia.

Úy Trì lão tổ kia lập tức cảm thấy quanh thân bị siết chặt, cho dù hắn giãy dụa thế nào, không ngờ đều không chút sứt mẻ.

Cảm giác sợ hãi khó hiểu lập tức giống như bị chạm điện, lan khắp toàn thân.

Khi Úy Trì lão tổ bị thần điểu Chu Tước bắt lấy, kết quả tự nhiên giống như Kim Chung lão tổ, không có gì khác nhau.

Mà Giang Trần và đám người Ngưng Yên thánh chủ ở phía xa cuối cùng cũng thanh lý xong một tu sĩ, chạy về phía bên này, Long Tiểu Huyền vẫn còn hô lớn:

- Chu Tước lão ca, lưu lại một tên cho ta.

Không đợi Giang Trần đuổi qua, Ngưng Yên thánh chủ nhìn chugn quanh:

- Người đâu? Để lão súc sinh này trốn rồi sao?

Ngưng Yên thánh chủ có chút thất vọng nói.

Giang Trần cười ha hả:

- Nếu như hắn chạy thoát thì mới gọi là kỳ quái.

- Vậy thì...

Ngưng Yên thánh chủ bỗng nhiên thoáng nhìn qua thần điểu Chu Tước, thanh âm ngừng lại, giống như mơ hồ đoán được thứ gì đó.

Thần điểu Chu Tước lắc lắc đầu, cánh chim khẽ vỗ, vẻ mặt sảng khoái vô cùng.

Giang Trần cười nói:

- Chu Tước lão ca, ta đoán, bây giờ lão ca chỉ cách Thần đạo nửa bước xa. Nói không chừng lập tức đột phá cũng có thể.

Còn muốn đột phá? Ngưng Yên thánh chủ có chút bán tín bán nghi, sức chiến đấu của thần điểu Chu Tước này đáng sợ như vậy, nghe nói cường giả Thần đạo trước mặt thần điểu Chu Tước này đã từng vẫn lạc.

Nếu như thần điểu Chu Tước này lại đột phá thì sẽ là tồn tại khủng bố tới nhường nào?

Không thể không nói Úy Trì gia tộc vô cùng bi ai, từ đầu tới đuôi bọn họ không thể chống cự được chút nào, cứ như vậy mạnh mẽ bị tiêu diệt.

Sau khi quét dọn chiến trường một chút, Giang Trần cười nói:

- Xem ra so với trong kế hoạch còn thuận lợi hơn. Hạ một mục tiêu, mộng thiên thu.

Ngưng Yên thánh chủ gật gật đầu:

- Mộng Thiên Thu trong tứ đại bán thần, thuộc về tồn tại có uy vọng tương đối cao. Giết hắn mà nói, đối với phản quân là một loại đả kích. Nhưng mà nếu như hắn có thể quay đầu mà nói. Đả kích với phản quân nói không chừng sẽ càng lớn.

Giang Trần cười hắc hắc:

- Vậy thì phải xem hắn có thức thời hay không, có chịu ngoan ngoan đi vào khuân khổ hay không. Nếu như hắn thấy quan tài còn chưa đổ lệ, vậy thì khó mà giữ mạng, chỉ có thể tiêu diệt, tránh cho đêm dài lắm mộng.

- Đúng, có Mộng Thiên Hành trong tay, hơn phân nửa Mộng Thiên Thu không dám lỗ mãng.

Ngưng Yên thánh chủ phán đoán.

Thần điểu Chu Tước bay tới, tiện tay vỗ một cái, một thanh bảo kiếm giống như thu thủy bình thường lơ lửng trước mặt Giang Trần.

- Trần thiếu, đây là chiến lợi phẩm, ta không dùng được, cho ngươi vậy.

Giang Trần cũng không khách khí thu thanh bảo kiếm này vào trong tay. Đây là bảo vật bổn mạng của Úy Trì lão tổ, giống như Kim Chung của Kim Chung lão tổ vậy.

Chỉ là Úy Trì lão tổ đã trở thành vật trong bụng thần điểu Chu Tước, bảo kiếm này cũng trở thảnh thứ vô chủ, tự nhiên Giang Trần vô cùng vui lòng nhận.

Sau khi quét dọn chiến trường, bốn người lần nữa định ra sách lược, lại quay đầu đi đường phải đi qua Mộng Lam tông.

Sau khi phá bỏ phong ấn trong thần thức của Mộng Thiên Hành, Mộng Thiên Hành kia cũng bắt đầu sinh long hoạt hổ:

- Huynh đài, huynh đài, các ngươi muốn mượn ta áp chế gia gia ta, ta có thể dạy cho các ngươi biện pháp.

- Nếu như các ngươi nghe ta, ta cam đoan Mộng Lam tông sẽ lập lại trật tự, bỏ gian tà theo chính nghĩa. Lần phản loạn này, Mộng Lam tông chúng ta vốn cũng không phải là kẻ mưu cầu danh lợi, hoàn toàn bị bọn họ bức hiếp, hơn nữa bọn họ lại không coi chúng ta ra gì, bằng không mà nói, Mộng Lam tông chúng ta nào có thể bị kéo xuống nước? Chúng ta hoàn toàn là tai bay vạ gió a. Ta cũng không có làm một nửa chuyện trái lương tâm nào với Chân Vũ thánh địa.

*****

Mộng Thiên Hành này còn ý đồ dùng lời lẽ cho qua, muốn chiếm được lòng trắc ẩn của đám người Giang Trần.

Giang Trần lại mỉm cười nói:

- Mộng Thiên Hành, nếu như ngươi thực sự có bản lĩnh đó. Xúi giục tổ phục ngươi bỏ gian tà theo chính nghĩa, bình định lại trật tự, tha cho ngươi cái mạng nhỏ cũng không coi vào đâu.

Hai mắt Mộng Thiên Hành sáng ngời:

- Thật không?

- Có thật hay không đều phải nhìn vào bản thân ngươi.

Giang Trần lạnh nhạt nói.

Mộng Thiên Hành nghĩ một hồi, trong lòng đại khái đã hiểu rõ động cơ của Ngưng Yên thánh chủ và Giang Trần, bọn họ tiêu diệt Úy Trì gia tộc, lại không có phá hủy Mộng Lam tông, phương thức xử lý hoàn toàn bất đồng.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ ngay từ đầu bọn họ đã có ý định mời chào Mộng Lam tông, cho Mộng Lam tông đường lui.

Nếu như thực sự là như vậy, quả thực hắn có cơ hội tránh khỏi cái chết. Ngay từ đầu Mộng Thiên Hành trở thành tù binh của Giang Trần, vốn cho rằng mình sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Hiện tại cẩn thận cân nhắc một chút, phát hiện ra quả thực không phải là như vậy. Nếu như tổ phục có thể vứt bỏ liên quân, một lần nữa thuần phục Chân Vũ thánh địa, đây gọi là biết sai thì sửa.

Nếu nói như vậy quả thực là có một đường sinh cơ.

Chỉ cần tổ phụ bỏ gian tà theo chính nghĩa, bọn họ mượn uy vọng của tổ phụ, chẳng lẽ đám người Giang Trần còn có thể giết Mộng Thiên Hành hắn hay sao?

Nghĩ tới đây vẻ mặt Mộng Thiên Hành vui mừng:

- Huynh đài, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Cam đoan thuyết phục được tổ phụ ta, trở lại quy tâm với Chân Vũ thánh địa. Ta thấy phản quân này tuy rằng thế lớn, nhưng đều là đám ô hợp, không làm được chuyện lớn gì. Thánh địa cho dù suy sụp, nhưng mà phúc duyên vẫn còn, liên quân không có phúc duyên chưởng quản Chân Vũ thần quốc.

Không thể không nói trước đó Giang Trần đã đánh giá thấp Mộng Thiên Hành này. Tiểu tử này quả thực là một người vô cùng đặc sắc.

Quả nhiên như phán đoán trước đó của Giang Trần, bảo tàng Mộng Lam tông bị càn quét, cùng với Mộng Thiên Hành bị mất tích, mãi tới hai ba ngày sau mới có người phát hiện ra.

Sau đó tin tức mới rơi vào trong tay Mộng Thiên Thu.

Mộng Thiên Thu trước khi Úy Trì gia tộc bị phá hủy, trong lòng đã có chút lo lắng. Cùng là thế lực nhất lưu, hắn cũng lo lắng, địch nhân sau khi phá hủy Úy Trì gia tộc, liệu có thể ra tay với Mộng Lam tông hắn hay không?

Mấy ngày nay hắn đều lo lắng, cũng đã từng nghĩ phái một đám tinh nhuệ trở về, mặc kệ có việc gì hay không đều nên tăng cường đề phòng một chút.

Thế nhưng mà còn chưa đợi hắn kịp hạ quyết định thì tin tức xấu đã truyền tới.

Mọng Thiên Thu không giống như Úy Trì lão tổ của Úy Trì gia tộc. Phách lực của hắn sơn xa Úy Trì lão tổ. Biết được gia tộc gặp truyện không may, đừng nhìn lúc trước hắn khích lệ Úy Trì lão tổ lấy đại cục làm trọng.

Thế nhưng khi chuyện tới đầu hắn, hắn sẽ không lấy đại cục làm trọng gì cả.

Hắn lập tức nói cho một gã lão tổ bán thần khác, sau đó không để ý tới việc đối phương giữ lại mà trực tiếp quay đầu rời khỏi.

MỘng Thiên Thu nóng vội như lửa, liên tục nhận được tin tức, Mộng Lam tông cũng không gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, chỉ là Mộng Thiên Hành không thấy, hai thân đệ của hắn vẫn lạc.

Mà bảo tàng của Mộng Lam tông thì bị càn quét không còn, thứ đồ vật đáng giá cơ hồ không có một chút dư thừa nào.

Tin tức này đối với Mộng Thiên Thu mà nói không thể nghi ngờ là đả kích cực lớn. Nhưng mà so với Úy Trì gia tộc mà nói, Mộng Thiên Thu lại cảm thấy đây là vạn hạnh trong bất hạnh.

Chủ ý của Mộng Thiên Thu đã định, lúc đang chuẩn bị xuất phát lại nhận được tin tức truyền tới.

- Cái gì? Bổn mạng hồn đăng của Úy Trì lão tổ cũng bị diệt? Ngươi chắc chắn chứ?

Mộng Thiên Thu nghe thấy tin tức này, sắc mặt lập tức biến đổi.

Tu vi của Úy Trì lão tổ cũng không yếu hơn Mộng Thiên Thu hắn chỗ nào. Đều là lão tổ bán thần, thực lực coi như mỗi người mỗi vẻ.

Thế nhưng mà Úy Trì lão tổ còn chưa có rời khỏi được hai ngày, hồn đăng bổn mạng không ngờ lại bị diệt? Chẳng lẽ giống như Kim Chung lão tổ, gặp được phải đối thủ đáng sợ nào đó?

Lần này liên quân phản tặc, những người biết rõ tin tức này lập tức đứng ngồi không yên.

Nhân vật như Mộng Thiên Thu cũng kinh nghi bất định.

Lúc này mới mấy ngày trôi qua chứ? Bốn đại lão tổ bán thần đã bị tiêu diệt hai, dùng tốc độ này mà nói, MỘng Thiên Thu hắn quả thực không rét mà run.

Nhất là bên Úy Trì gia tộc, tổng bộ gia tộc bị phá hủy, sau đó Úy Trì lão tổ suất lĩnh tinh anh trở lại, sau đó lại truyền ra tin tức Úy Trì lão tổ vẫn lạc.

Những chuyện này liên kết lại một chỗ, ý tứ đã quá rõ ràng.

Đây tuyệt đối không phải là trùng hợp, mà là kế hoạch hoàn mỹ. Một kế hoạch hoàn mỹ trước đó đã được sắp xếp chặt chẽ.

Nực cười, liên quân phản tặc nhiều người như vậy, trước đó không có ai nhìn ra đây là một âm mưu.

Hiện tại âm mưu này đã trồi lên mặt nước, thế nhưng mà Úy Trì lão tổ cũng đã vẫn lạc. Tứ đại bán thần thoáng cái mất đi hai.

Thực lực bên phản quân không thể nghi ngờ đã suy yếu trên phạm vi lớn.

- Thiên Thu đạo huynh, lấy đại cục làm trọng a. Hiện tại nếu như ngươi rời khỏi, nhân tâm của liên quân sẽ triệt để tiêu tán.

Tên lão tổ bán thần còn lại cũng dùng lời nói thấm thía khích lệ Mộng Thiên Thu.

- Không nói nhân tâm tan rã, thế cục của lúc này ngươi còn chưa rõ hay sao? Tất cả chúng ta đã bại. Địch nhân không có nắm chắc đối phó với sự liên thủ của chúng ta, cho nên đành dùng sách lược này. Ta dám khẳng định, nếu như Thiên Thu đạo huynh rời khỏi lúc này, ven đường nhất định sẽ gặp phải phục kích. Đây không phải là âm mưu rõ ràng bình thường, chúng ta tuyệt đối không thể tiếp tục mắc lừa.

Mộng Thiên Thu không thừa nhận cũng không được, lời nói của đối phương rất có đạo lý.

- Đạo hữu, cho dù biết rõ sách lược của đối phương, chẳng lẽ ngươi có thể bỏ mặc an nguy của gia tộc ngươi hay sao? Dù địch nhân muốn giết tử tôn ngươi, ngươi cũng hoàn toàn thờ ơ?

Mộng Thiên Thu cười lạnh hỏi.

Tên lão tổ bán thần kia thở dài một hơi:

- Đạo huynh, lần này ngươi đi, ta và ngươi trong tứ đại lão tổ bán thần nhất định sẽ bị đánh bại tất cả, triệt để xong đời. Ở lại chúng ta cùng đối địch, còn có một đường sinh cơ. Đối phương sao không đánh bại tất cả, còn không phải sợ chúng ta liên thủ hay sao? Bây giờ mục tiêu của đối phương đã thực hiện được hơn phân nửa.

Tuy rằng Mộng Thiên Thu là cường giả quyết đoán, kiên quyết, nhưng cũng không phải là người không nghe lời khuyên của đối phương. Bị một cường giả bán thần khuyên nhủ như vậy, trong lòng cẩn thận nghĩ lại, phát hiện ra việc này quả thực không sai.

Nhưng mà Mộng Thiên Hành là gốc rễ tính mạng hắn, nếu như Mộng Thiên Hành gặp chuyện không may, Mộng Thiên Thu quả thực không dám nghĩ, hoàn toàn không dám nghĩ.

Mà lời nói của lão tổ bán thần này cũng rất có đạo lý.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)