Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1845

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1845: Triệt để lật ngược thế cờ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Đi, chúng ta đi gặp Thiên Thu lão tổ này.

Trong lòng Đồng Hiên lão tổ ít nhiều vẫn còn có chút ngăn cách, cho nên hắn cũng mang theo một đám tinh nhuệ.

Rất nhanh song phương đã gặp được bên ngoài.

Mộng Thiên Thu có chút áy náy:

- Đồng Hiên lão đệ, ta dày mặt trở về. Ta biết rõ, có lẽ trong lòng ngươi còn có khúc mắc a.

Đồng Hiên lão tổ nghe Mộng Thiên Thu gọi hắn là lão đệ, kỳ thực hắn có chút phản cảm. Dù sao tất cả mọi người đều ngang hàng luận giao, tuổi tác cũng không sai biệt lắm.

Tự mình gọi đối phương một câu huynh không phải càng thêm chuẩn xác hơn sao? Mở miệng đã kêu là lão đệ, Đồng hiên lão tổ cảm thấy, Mộng Thiên Thu này vẫn bá đạo như vậy.

Hắn lập tức không mặn không nhạt, thản nhiên nói:

- Thiên Thu đạo hữu, xin thứ cho ta nói thẳng, trước đó ngươi chạy đi, vẻ mặt kiên quyết, hiện tại bỗng nhiên trở lại. Ta hiếu kỳ, rốt cuộc ngươi nghĩ thế nào? Bây giờ ngươi còn có tính là một thành viên của liên quân hay không?

Phải biết rằng trước khi Mộng Lam tông rời đi đã từng buông lời mạnh mẽ.

Mộng Thiên Thu nhún nhún vai:

- Đạo lý rất đơn giản, ngươi muốn biết sao?

Ánh mắt Đồng Hiên lão tổ phát lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộng Thiên Thu:

- Rốt cuộc ngươi có ý tứ gì?

- Cái gì?

Đồng tử Đồng Hiên lão tổ đột nhiên co rút lại, cảm thấy có chút không ổn.

Sắc mặt Mộng Thiên Thu bỗng nhiên có chút cổ quái:

- Đồng Hiên đạo hữu, vừa rồi ta đi tới nửa đường thì nhận được một tin tức. Tông môn ngươi gặp tập kích khoong rõ, giống như Úy Trì gia tộc vậy, bị diệt toàn bộ.

- Không có khả năng. Tông môn ta ở khu vực hẻo lánh nhất thần quốc.

Đồng Hiên lão tổ biến sắc:

- Nếu như tông môn xuất hiện biến cổ, không có đạo lý nào tin tức của ta muộn hơn ngươi.

Ngay khi vẻ mặt Đồng Hiên lão tổ đang khiếp sợ và hoài nghi, đột nhiên thần thức Đồng hiên lão tổ khẽ động.

Sau một khắc, trong hư không không ngờ có một mảnh mây màu đỏ quay cuồng, che khuất bầu trời.

Bên trong những đám mây đỏ kia, có vô số cái lông màu đỏ giống như múi tên phóng xuống phía dưới, cả trời xanh bỗng nhiên giống như lọt vào trong lưu tinh hỏa vũ vậy.

Không tốt.

Đồng Hiên lão tổ ý thức được không ổn, không nói hai lời, một quyền hung hăng mang theo thanh âm đinh tai nhức óc, hung dữ đánh về ngực Mộng Thiên Thu.

Mộng Thiên Thu cười một tiếng quái dị, giống như sớm có dự liệu, hai tay chắp trước ngực, tạo thành một màn gợn sóng trong suốt, giống như là màn nước, ngăn trở một quyền của Đồng Hiên lão tổ.

Đồng Hiên lão tổ dường như cũng không cần một quyền này có hiệu quả, thân thể lóe lên, muốn thuận thế thối lui.

Nhưng mà khiến cho hắn thật không ngờ chính là phía sau hắn có một tiếng chuông lập tức vang lên sau lưng hắn.

Hắn còn chưa kịp quay người đã cảm thấy một cái chuông lớn đang chụp từ trên đầu hắn xuống.

Cái chuông lớn này tự nhiên là đoạt được từ trong tay Kim Chung lão tổ. Mà Giang Trần không cần tốn nhiều sức đã luyện hóa Kim Chung này.

Kim Cuhng này chính là thần khí, có thiên địa tạo hóa gia trì. Uy lực quả thực không gì sánh kịp, mà Giang Trần ở phương diện luyện hóa những bảo vật này, quả thực có thiên phú người thường không có được.

Cho nên Kim Chung này bị Giang Trần luyện hóa, phương diện uy lực không kém lúc ở trong tay Kim Chung lão tổ là bao.

Thậm chí, luận linh tính còn có vài phần hơn.

Trong lúc nhất thời Kim Chung kia đánh tới sau lưng Đồng Hiên lão tổ, làm cho Đồng Hiên lão tổ cũng cả kinh mồ hôi lạnh ứa ra. Độn thuật lại được dùng, ý đồ toàn lực thoát khỏi Kim Chung này bao phủ.

Không thể không nói, thần thông của Đồng Hiên lão tổ này vô cùng tốt, Kim Chung của Giang Trần công kích vô cùng kín đáo, dưới tình huống không kịp chuẩn bị đánh tới, không ngờ Đồng Hiên lão tổ lại có thể tránh đi. Chuyện này khiến cho Giang Trần cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng mà Đồng Hiên lão tổ tránh đi Kim Chung này, nhưng trong lòng không có chút vui mừng nào. Rất hiển nhiên, hắn hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng được, mình lại lâm vào trong vòng vây.

Giờ phút này hắn đã gặp phải cục diện như vậy.

Hai tay Mộng Thiên Thu đột nhiên đẩy về phía trước, màn gợn sóng giống như thủy tinh kia đột nhiên nhấc lên sóng to gió lớn, như thực như ảo, đánh về phía trước.

Đồng Hiên lão tổ biết rõ thủ đoạn của Mộng Thiên Thu, biết rõ công kích của Mộng Thiên Thu, cho dù là Đồng Hiên lão tổ hắn cũng không nên chính diện đối kháng.

Trong lúc chuẩn bị thối lui, lúc này, hư không chung quanh bỗng nhiên phá vỡ, một đạo thân ảnh từ trong hư không chui ra.

Một cự trảo cực lớn, chộp vào hông của Đồng Hiên lão tổ.

Phản ứng của Đồng Hiên lão tổ cực nhanh, đợi cự trảo kia vừa mới đụng phải hông hắn, pháp thân không ngờ lại giống như cá chạch, trượt về phía trước, rõ ràng đã né tránh khỏi một trảo này.

Nhưng mà khiến cho hắn thật không ngờ chính là, công kích của cự trảo này không chỉ có vậy, một trảo không thành thì trảo thứ hai đã tới.

Đồng HIên lão tổ tránh né được lần thứ nhất thế nhưng không thể tránh né lần thứ hai.

Trong lúc nhất thời toàn thân Đồng Hiên lão tổ giống như bị một cỗ ma lực bóp chặt, dùng hết lực lượng toàn thân cũng hoàn toàn không dãy dụa được.

Thần điểu Chu Tước ra tay, đừng nói có nhiều người phối hợp như vậy, cho dù một mình thần điểu Chu Tước đối đầu với Đồng Hiên lão tổ, Đồng Hiên lão tổ cũng chưa chắc đã có thể tránh né được bao lâu.

Thần điểu Chu Tước cực kỳ hung hãn, cự trảo kéo một cái, một cánh tay máu tươi đầm đìa của Đồng Hiên lão tổ trực tiếp giống như một đoạn ngó sen, bị kéo ra.

Lại kéo một cái, một cánh tay khác cũng theo đó rơi xuống.

Thần điểu Chu Tước hung hãn vô cùng, cái miệng rộng trực tiếp mở ra, giống như là nhai mía gọt, lẹp bẹp, trực tiếp nuốt hai cánh tay này vào.

Nhìn thấy một màn đáng sợ này, cả đội ngũ phản quân triệt để há hốc mồm. Tại sao lại có thể như vậy? Đang êm đẹp tại sao Mộng Thiên Thu lão tổ này lại động thủ với Đồng Hiên lão tổ.

Mà Đồng Hiên lão tổ là lão tổ bán thần mạnh mẽ như vậy, không ngờ lại chỉ chống cự được hai ba lần, đã bị người ta mạnh mẽ bắt giữ, pháp thân cũng không được kiện toàn.

Không thể không nói, loại đả kích này so với bất luận đả kích nào còn hiệu quả hơn. Máu tươi đầm đìa trước mặt, so với bất cứ uy hiếp, đe dọa nào còn có sức thuyết phục hơn.

Ngưng Yên thánh chủ từ trong hư không bắn ra, vẻ mặt trang nghiêm, khí thế mạnh mẽ mở miệng nói:

- Phản quân các ngươi bị người ta châm ngòi, nhất thời bị ma quỷ ám ảnh. Hiện tại người đầu hàng Chân Vũ thánh địa sẽ bỏ qua. Chỉ diệt đầu đảng, tòng phạm không truy xét. Nhưng mà nếu như có người chấp mê bất ngộ, Kim Chung lão tổ, Úy Trì lão tổ, còn có Đồng Hiên lão tổ này chính là vết xe đổ của các ngươi.

Tứ đại lão tổ bán thần, trừ Mộng Thiên Thu là lão tổ lâm trận phản lại ra, bốn người trọn vẹn vẫn lạc ba. Chuyện này đối với sĩ khí của phản quân không thể nghi ngờ là đả kích cực lớn.

Thậm chí nói là đả kích mang tính hủy diệt cũng không đủ.

*****

Liên quân luôn chèo chống ở lại chỗ này, tổ kiến bao lâu, ngay ngắn trật tự, cũng là bởi vì có mấy lão tổ bán thần ở chỗ này ổn định thế cục.

Mà bây giờ, bốn đại lão tổ bán thần, một đầu hàng, ba người vẫn lạc, phản quân này còn có tiền đồ gì đáng nói cơ chứ? Mà Ngưng Yên thánh chủ vừa mới xuất hiện, so với bất luận thứ gì còn có sức thuyết phục hơn.

Trong lúc nhất thời rất nhiều tu sĩ trực tiếp vứt bỏ vũ khí trong tay.

- Đầu hàng, đầu hàng, ta đã sớm không muốn làm phản quân rồi. Bị người gia hỏa có dã tâm kia sai bảo thật là khó chịu a.

- Đúng vậy, đúng vậy. Chính là vì những gia hỏa này chỉ biết vì dã tâm của mình sai bảo chúng ta. Thời khắc mấu chốt không có kẻ nào đáng tin cả.

- Không cần vì tiền đồ, mộng tưởng của bọn chúng mà hi sinh vô ích.

- Lão tổ bán thần cũng hàng, chúng ta không có lý do gì để tiếp tục kiên trì.

Không thể không nói, một khi chiều gió đổi, thế cục của liên quân này cũng lập tức xuất hiện chấn động cực lớn. Dưới loại tình huống này, có thể nói là đại thế của liên quân đã mất.

Cũng không cần Giang Trần ra mặt bỏ đá xuống giếng, Ngưng Yên thánh chủ mở miệng, cũng đã đem liên minh phản quân đánh vỡ.

Trong lúc nhất thời, tất cả các lộ nhân mã, nhao nhao quay đầu.

Đương nhiên cũng có một ít phần tử kiên định phản loạn, đều nhao nhao quát lớn, ý đồ muốn vãn hồi xu hướng suy tàn, ý đồ lợi dụng loạn cục, giành lợi ích.

Nhưng mà đối với loại phần tử ngoan cố, phản loạn này đám người Giang Trần cũng giải quyết dứt khoát, chém giết một trận. Những người trước đó vẫn còn kêu gào tiếp tục chém giết, phản loạn lúc này hoặc là chết, hoặc là sợ tới mức ngay cả lời nói cũng không rõ ràng.

Cuộc chiến thuận lợi ngoài ý định.

Vốn liên quân luôn không bắt được Chân Vũ thánh địa, mà ngày gần đây lại có đủ loại tin đồn, không ngừng truyền ra.

Nhất là tin tức tứ đại lão tổ bán thần vẫn lạc, đả kích đối với sĩ khí của liên quân là vô cùng to lớn.

Mà Mộng Thiên Thu làm phản, càng giống như lạc đà đè sập một cọng rơm. Còn lại một Đồng Hiên lão tổ thì trực tiếp bị chém giết tại chỗ.

Đả kích liên tục, triệt để làm tan rã ý chí chiến đấu của liên quân. Vốn liên quân đã xuất hiện vết rách, lúc này triệt để tan rã.

Mộng Thiên Thu cũng nhân cơ hội phát động tu sĩ Mộng Lam tông, bắt đầu phản kích, đối với những tu sĩ ngoan cố phản loạn đánh ra đả kích trí mạng.

Hắn rất rõ ràng, đây là cơ hội kiến công lập nghiệp, biểu hiện mình của Vân Lam tông. Giết càng nhiều phản quân, biểu hiện lập công chuộc tội của Mộng Lam tông hắn càng tốt.

Từ đó nguy cơ của Chân Vũ thánh địa cũng triệt để bị giải quyết.

Các lộ phản quân đầu hàng tại chỗ, chí ít có hai phần ba. Mà những người còn lại hoặc là đang còn trông ngóng nhìn thế cục, hoặc là đã sớm sắp xếp đường lùi.

Phần tử ngoan cố đã bị thanh lý sạch sẽ.

Nội bộ Chân Vũ thánh địa biết được Ngưng Yên thánh chủ mang tới viện quân, đánh nát liên quân vây quanh, mạnh mẽ phá hủy liên quân, tự nhiên là vui vẻ không thôi, hưng phấn muốn chết.

Đám người Giang Trần tự nhiên giống như anh hùng, nhận được đãi ngộ và tôn kính rất cao.

Giang Trần không ngờ tới việc mình phụng mệnh tới giải vây cho Chân Vũ thánh địa, quá trình lại thuận lợi như vậy, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.

Nhưng mà hắn còn nhớ, mình và Ngưng Yên thánh chủ đã có ước định.

Trợ giúp Chân Vũ thánh địa vượt qua nguy cơ, Ngưng Yên thánh chủ phải dẫn hắn đi quan sát trận pháp truyền thừa của Chân Vũ thánh địa, nhất là về Chư Thiên Vạn Linh tỏa thần đại trận.

Địa vị của Ngưng Yên thánh chủ trong Chân Vũ thánh địa vô cùng cao, nàng đưa ra hứa hẹn, Chân Vũ thánh địa không có ý tứ quỵt nợ.

Chỉ là Chân Vũ thánh địa tuy rằng đánh nát liên minh phản quân, nhưng mà lão tổ thần đạo bên phản quân, còn chưa có vẫn lạc.

Bên Chân Vũ thánh địa cũng vô cùng khát vọng thần điểu Chu Tước lần nữa ra tay, liên thủ với lão tổ thần đạo của Chân Vũ thánh địa, cùng một chỗ tiêu diệt lão tổ thần đạo của phản quân.

Thần điểu Chu Tước đương nhiên không có ý kiến gì, chỉ là lão tổ thần đạo của phản quân cũng vô cùng cảnh giác, phát hiện ra đại thế không ổn, hắn lập tức bỏ trốn mất dạng.

Một cường giả thần đạo quyết tâm rút lui, muốn ngăn lại cũng không được.

Như vậy, phản loạn của Chân Vũ thánh địa tuy rằng chấm dứt, nhưng mà ít nhiều vẫn còn có một chút tai họa ngầm. Đương nhiên, Chân Vũ thánh địa cũng không sợ.

Dù sao, Chân Vũ thánh địa cũng có cường giả thần đạo, cho nên đối với cường giả thần đạo của phản quân, bọn họ cũng không có sinh lòng sợ hãi.

Trên tiệc ăn mừng, Giang Trần lần nữa nhắc tới chuyện Chư Thiên Vạn Linh tỏa thần đại trận với Chân Vũ thánh địa. Bên Chân Vũ thánh địa cũng không có làm khó dễ gì, mà vô cùng phối hợp, kiên trì đi vào trong tàng điển các của Chân Vũ thánh địa, đem tin tức về Chư Thiên Vạn Linh tỏa thần đại trận của Địa Tàng môn thượng cổ đem ra.

Sau khi xem xong, Giang Trần không thừa nhận cũng không được. Chư Thiên Vạn Linh tỏa thần đại trận thượng cổ, luận cống hiến, Địa Tàng môn là lớn nhất.

Địa Tàng môn nắm giữ một bộ phận này, cũng là bộ phận phức tạp nhất, cũng là bộ phận khó thao tác nhất.

Địa tàng môn với tư cách là tông môn đệ nhất thời thượng cổ, quả thực không phải là hư danh nói chơi.

Sau khi ghi tạc những huyền ảo của trận pháp này trong đầu, trong đầu Giang Trần cũng đã có hình dáng đại khái của trận pháp này.

Chân Vũ thánh địa ở phương diện này đối với Giang Trần vô cùng khách khí. Kể cả lão tổ thần đạo của Chân Vũ thánh địa đối với Giang Trần đều vô cùng khách khí, nhiệt tình.

Phương diện đáp tạ cũng vô cùng xa xỉ.

Trừ Thái Nhất long lân quả Giang Trần vô cùng khát vọng ra, Chân Vũ thánh địa đưa ra rất nhiều linh dược quý giá, trong đó kể cả tài liệu luyện chế Đỉnh Thiên đan kia cũng có.

Tài liệu luyện chế này so với Thái Nhất long lân quả còn trân quý hơn nhiều.

Chân Vũ thánh địa không hổ là thế lực nổi tiếng hậu thế về đào tạo linh dược. Linh dược bọn họ ném ra cấp độ vô cùng cao, cũng làm cho Giang Trần vô cùng hài lòng.

Ngoài ra Chân Vũ thánh địa còn đưa tới rất nhiều linh thạch tạ ơn.

Về linh thạch, Giang Trần ai tới cũng không có cự tuyệt. Hiện tại hắn chỉ buồn linh thạch không đủ dùng, căn bản sẽ không ghét bỏ việc linh thạch quá nhiều.

Nhất là Chư Thiên Vạn linh tỏa thần đại trận sắp khởi động, một khi không đủ linh thạch, căn bản không có bất kỳ khả năng nào.

Mà bây giờ Giang Trần có được linh thạch, tuyệt đối là như muối bỏ biển. Dưới loại tình huống này, linh thạch đối với Giang Trần mà nói, tuyệt đối là càng nhiều càng tốt.

Về phần Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận rốt cuộc cần bao nhiêu linh thạch, hiện tại trong lòng Giang Trần cũng không có hiểu rõ. Nhưng mà có một điểm có thể khẳng định, dựa vào lực lượng của người khác tuyệt đối không thể đạt được mức linh thạch như vậy. Trừ phi một ngày kia hắn có thể trở thành đệ nhất nhân của Thần Uyên đại lục này.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)