← Ch.2077 | Ch.2079 → |
Không thể không nói, phỏng đoán của Giang Trần vẫn tương đối đoán tin cậy.
Hai hàng lông mày của Tử Xa Mân khẽ động:
- Như vậy hiện tại chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất, chạy tới hai địa phương này, có lẽ có thể đuổi kịp tới nơi trước khi Quang Độ lão nhân tới.
- Đuổi tới nơi trước khi hắn tới vấn đề không lớn.
Giang Trần gật đầu:
- Các ngươi nhìn địa đồ mà xem, bố cục của thập đại thánh địa, giữa song phương cách nhau vô cùng xa xôi. Trong thời gian ngắn quả thực hắn không thể nào đi chín thánh địa khác. Cho dù hắn thần thông quảng đại, muốn tới một thánh địa, hỗ trợ thu lấy thánh địa kia. Hiện tại nhiều lắm thì chỉ hoàn thành chinh phục hai ba thánh địa mà thôi.
- Đúng vậy, hai tới ba đã là cực hạn. Dù sao thời gian cũng không phải rất dài.
- Nghe nói mỗi một thánh địa Quang Độ lão nhân đều phái ra hai tu sĩ thần đạo tọa trấn. Cũng nói đúng là, hắn phái ra khoảng chừng hai mươi người phân tán đi tới thập đại thánh địa. Hiện tại tu sĩ thần đạo tới Vĩnh Hằng thánh địa, người bị bắt, người bị giết. CHín thánh địa khác, có lẽ còn có mười tám tên tu sĩ thần đạo khác. Nếu như chủ lực thập đại thánh địa thuận lợi tiến tới mà nói, Cửu U thánh địa và Niết Bàn thánh địa, tu sĩ ở hai nơi này có lẽ không tới mức chạy trốn được a? Lão tổ thần đạo của thập đại thánh địa muốn tiêu diệt hai tu sĩ thần đạo, vấn đề hẳn không lớn. Trừ phi trong bọn họ cố người cố ý tiêu cực, lười biếng, mới có thể có cá lọt lưới.
Tính ra như vậy, trên lý luận mà nói, số lượng tu sĩ thần đạo mà Quang Độ lão nhân có thể tụ tập nhiều lắm hẳn cũng chỉ còn lại có hơn mười.
Có lẽ lúc trước một ít tu sĩ tan tác ở bên ngoài Bình Sa đảo sẽ lại một lần nữa lựa chọn hội họp với hắn, có lẽ một ít người trước đó không đầu nhập vào Quang Độ lão nhân hiện tại cũng bị Quang Độ lão nhân thuyết phục.
Nhưng mà dù sao chỉ là xác suất rất nhỏ mà thôi.
Tính toán ra, tu sĩ thần đạo dưới trướng Quang Độ lão nhân cũng không vượt quá hai mươi.
Giang Trần thở dài:
- Quang Độ lão nhân này cũng thông minh quá bị thông minh hại. Hắn tụ tập đám người liều mạng này, nói trắng ra là một đám ô hợp. Còn nói cái gì mà sách lược, cái gì mà thao lược chứ? Trực tiếp mang theo đám ô hợp này, càn quét thánh địa bốn phía, như vậy càng thêm trực tiếp hơn. Tất cả đều bị đánh bại, bốn phía đều là sơ hở. Chúng ta lại có cơ hội thở dốc.
Giang Trần nói cũng rất có đạo lý, nếu như Quang Độ lão nhân ngay từ đầu lựa chọn cứng đối cứng, thập đại thánh địa mới có bao nhiêu tu sĩ thần đạo cơ chứ?
Trên lý luận, thực lực mà Quang Độ lão nhân mang ra tuyệt đối là có ưu thế mang tính áp đảo.
Chỉ tiếc, một ván bài đang tốt đẹp lại bị Quang Độ lão nhân làm hỏng. Đương nhiên kỳ thực không phải là do bản thân Quang Độ lão nhân làm hỏng.
Sở dĩ hắn làm hỏng ván bài, thế cục này tuyệt đối không phải là không có đầu óc, mà là gặp phải dị loại biến thái như Giang Trần.
Nếu như không phải là Giang Trần, ở Bình Sa đảo, Quang Độ đã giải quyết được tất cả, nào có nhiều thị phi phía sau như vậy?
Già Diệp thần tôn mỉm cười nhìn qua Giang Trần, nhìn qua người trẻ tuổi kia bày mưu nghĩ kế, làm cho một đám lão gia hỏa cũng phải chăm chú nhìn nhận lại hắn, chăm chú nghe lời hắn suy diễn, hắn có chút thú vị hỏi:
- Giang Trần, theo ý kiến của ngươi, ngươi định làm thế nào?
Giang Trần mỉm cười, có chút suy ngẫm.
- Sách lược có rất nhiều, để đạt được mục đích thì cách ổn thỏa nhất chính là đi tới hai đại thánh địa. Dùng tốc độ nhanh nhất hội họp với chủ lực thập đại thánh địa. Nếu như mạo hiểm, thì có thể tìm kiếm đội ngũ của Quang Độ lão nhân, đánh hắn không kịp trở tay, có thể tiêu diệt mấy tu sĩ thần đạo, đây không thể nghi ngờ là kết quả tốt nhất. GIết không được thì cũng có thể đánh ra một đòn ra phủ đầu, ra oia.
- Đương nhiên, hai kế sách này hoặc là vô cùng mạo hiểm, hoặc là vô cùng gấp rút, ta đều không định lựa chọn.
Nụ cười của Giang Trần vẫn bình thản như vậy.
Không chọn?
Tất cả mọi người kinh ngạc, tất cả mọi người cho rằng, sách lược ổn thỏa nhất, phù hợp với thế cục nhất chính là sách lược đầu tiên a. Tập hợp với chủ lực thập đại thánh địa, mọi người nghĩ cũng ổn, thế cục cũng rõ ràng.
Thế nhưng mà hiển nhiên Giang Trần không nghĩ như vậy.
- Như vậy ngươi còn sách lược tốt hơn sao?
Già Diệp thần tôn cười cười, nụ cười ngày càng cơ trí.
- Ta cảm thấy sách lược tốt nhất hiện tại là thi chạy với Quang Độ lão nhân, liều thời gian, liều tốc độ. Trước khi hắn chưa chạy tới hội họp với bộ hạ khác trong các thánh địa, chúng ta lập tức đuổi tới. Hoặc là thu phục, bắt giữ, hoặc là giết chết. Dùng tốc độ nhanh nhất, hiệu suất cao nhất làm suy yếu thực lực tiềm ẩn của Quang Độ lão nhân. Những người này hiện tại phân tán ra ở từng thash địa, còn chưa có tụ tập lại. Một khi bọn chúng tụ tập lại một chỗ, có cường giả như Quang Độ lão nhân làm hạch tâm, lực phá hoại và sức bật của bọn chúng sẽ cường hãn hơn nhiều.
Già Diệp thần tôn vỗ tay cười ha hả:
- Không tệ, không tệ, cũng giống như mong muốn của lão phu.
- Thần tôn đại nhân cũng muốn như vậy sao?
- Đúng vậy.
Già Diệp thần tôn gật đầu:
- Sách lược này sáng suốt nhất, cũng phù hợp với thế cục nhất. Làm suy yếu thực lực tiềm ẩn của Quang Độ lão nhân, sách lược này vô cùng tốt. Thực lực bọn chúng suy yếu chẳng khác nào là thực lực chúng ta tăng lên.
- Nếu như chúng ta có thể ở ven đường công kích thành công ba thánh địa là có thể khiến cho Quang Độ lão nhân thiếu mất sáu thủ hạ thần đạo.
Trừ Vĩnh Hằng thánh địa ra còn có chín thánh địa khác.
Giành giật thời gian, giành giật từng giây, trước khi Quang Độ lão nhân tới, hoàn thành giải cứu ba thánh địa, chuyện này có hy vọng rất lớn.
Nếu như lại thêm chủ lực thập đại thánh địa tiêu diệt đội ngũ hai thánh địa khác.
Như vậy tu sĩ thần đạo được phái ra thập đại thánh địa của Quang Độ lão nhân nói không chừng cuối cùng số người tụ tập tới bên phía Quang Độ lão nhân chỉ còn có đội ngũ ở bốn thánh địa.
Loại kết quả này không thể nghi ngờ là hoàn mỹ nhất.
Đương nhiên đây cũng chỉ là một loại suy diễn hoàn mỹ mà thôi. Trên thực tế Giang Trần cảm thấy, có thể hoàn thành giải cứu hai thánh địa, cũng đã hoàn thành mục tiêu của sách lược này.
Sách lược ổn thỏa là tập hợp với chủ lực của thập đại thánh địa, ổn thỏa thì ổn thỏa, nhưng mà ngươi tập hợp, người khác cũng tập hợp, thực lực của người ta cũng không suy yếu quá nhiều.
Đến lúc đó một khi đối chiến, đánh giáp lá cà, chém giết lẫn nhau, tiêu hao nhất định là siêu cấp kinh người. Mặc kệ có thể thắng hay không, song phương đều chết, tổn thương thảm trọng. Bởi vì cán cân thực lực song phương cân đối, mà sự cân đối này không có bị phá vỡ.
Mà sách lược cấp tiến hơn là lựa chọn trực tiếp tìm kiếm Quang Độ lão nhân quyết chiến. Sách lược này không xác định được quá nhiều nhân tố. Vạn nhất Quang Độ lão nhân tụ tập được bốn tu sĩ thần đạo, bọn họ đi đánh lén, khả năng nhận được kinh hỉ không nhiều lắm. Thậm chí còn có khả năng bọn họ rơi xuống thế hạ phong.
Dù sao lực chiến đấu của bọn họ hiện tại kỳ thực cũng chỉ vừa vặn áp chế một mình Quang Độ lão nhân, nếu như Quang Độ lão nhân có đủ giúp đỡ, vậy thì tất cả đều khó mà nói được.
Trải qua Giang Trần phân tích, mọi người cũng như bừng tỉnh đại ngộ. Cẩn thận phân biệt rõ ràng, càng cảm thấy sách lược này là sách lược có lợi nhất với thế cục trước mắt.
Vừa có thể tiêu diệt thực lực tiềm ẩn của Quang Độ lão nhân, lại có thể đánh vỡ cán cân thực lực vốn đang cân bằng.
Lựa chọn tập hợp quá sớm với chủ lực thập đại thánh địa, mang tới tin tức xấu là Quang Độ lão nhân tự thân xuất mã có khả năng sẽ làm loạn quân tâm.
Tiêu diệt tu sĩ thần đạo ở hai thánh địa kia, tin tức tốt, tin tức xấu đều có, ít nhất có thể khiến cho quân tâm ổn định hơn một chút.
← Ch. 2077 | Ch. 2079 → |