Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 2230

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 2230: Giang Trần ra tay
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hai đại lão tổ kia giờ phút này quả thực có xúc động muốn thổ máu.

Bọn họ ngay từ đầu không phải không hoài nghi nơi này có lừa dối, chỉ là loại tham lam từ bản năng, tự phụ từ bản năng khiến cho bọn họ căn bản không có đặt uy hiếp vào trong mắt.

Theo bọn họ thấy, đây là địa bàn bọn họ khống chế, trong khu vực mà nguyên tố thuộc tính hỏa sinh động, bọn họ hoàn toàn không phải kiêng kỵ ai.

Ai có thể nghĩ tới, hỏa nguyên tố sinh động ở khu vực này từ đầu tới đuôi hoàn toàn là do địch nahan tạo ra, chính là một bẫy rập hoàn hảo.

Chỉ là bọn họ lại vô cùng ngu xuẩn lao đầu vào.

Sau khi tiến vào, đã lún đủ sâu vào bùn, căn bản không có cách nào tự mình kiềm chế.

- Chư vị, đêm dài lắm mộng, chúng ta tốc chiến tốc thắng.

Giang Trần bắt đầu ra lệnh.

Trong kế hoạch của hắn không có ý định đánh lâu dài. Dù sao đây cũng là địa bàn ma tộc khống chế, tu sĩ Dực ma nhất mạch cách nơi này cũng không xa.

Nếu như đám lão tổ Dực Ma nhất mạch nghe động chạy tới, nội ứng ngoại hợp mà nói, kế hoạch lần này của bọn họ sẽ thất bại hoàn toàn.

Chiến lực của đám người Giang Trần đối phó với hai ba lão tổ ma tộc vấn đề không lớn. Nhưng mà muốn đối phó với bốn năm lão tổ ma tộc, cũng có chút cố hết sức.

Nếu như bốn năm lão tổ ma tộc bị bọn họ cùng vây khốn một chỗ còn khá tốt.

Nhưng mà nếu như bốn năm lão tổ trong ngoài giáp công, vậy ai thắng ai thua khó mà nói được. ít nhất Giang Trần tuyệt đối không có nắm chắc chiến thắng.

Hiện tại kế hoạch của hắn là cố gắng giết nhiều lão tổ thần đạo ma tộc nhất, cho nên phải làm sao đuổi tận giết tuyệt hai vị lão tổ Hỏa ma nhất mạch này trước khi lão tổ của Dực ma nhất mạch chạy tới nơi.

Tiêu diệt hai lão tổ Hỏa ma nhất mạch này, những tu sĩ Hỏa ma nhất mạch còn lại trong Húc nhật thánh địa kia cũng không còn bao nhiêu uy hiếp. Như rắn mất đầu, những tu sĩ Hỏa ma nhất mạch này đối với tu sĩ nhân tộc kỳ thực vẫn là mối uy hiếp cực kỳ đau đầu. Nhưng mà đối với Giang Trần mà nói, hoàn toàn không có áp lực.

Tứ đại chân linh tăng thêm Phệ kim thử nhất tộc, hoàn toàn có năng lực đem Hỏa Ma nhất mạch đồ sát không còn.

Tứ đại chân linh tự nhiên biết rõ uy lực của một trận chiến này. Cho nên bọn họ cũng không ngừng cố gắng, đều xuất ra lực lượng toàn thân của mình.

Kỳ thực bọn họ cũng vô cùng nhiệt tình, loại chiến đấu này bọn họ cũng được rèn luyện, cũng nhận được kinh nghiệm thực chiến. Đối với việc tăng trưởng tu vi của bọn họ cũng vô cùng có ý nghĩa.

Quan trọng nhất chính là loại chiến đấu này bình thường bọn họ đều nắm giữ quyền chủ động. Cơ hồ không có bao nhiêu nguy hiểm. Cho dù gặp phải nguy hiểm, Giang Trần cũng có rất nhiều loại phương án rút lui.

Có thể nói loại phương thức du kích chiến này Tứ đại chân linh cũng vô cùng thích thú.

Giang Trần nhìn qua hai đại lão tổ của Hỏa Ma nhất mạch đang chiến đấu, giống như tất cả các mạch khác trong ma tộc, phương thức chiến đấu của hai vị lão tổ này cũng vô cùng dũng mãnh, nhanh nhẹn dị thường.

Chính là bởi vì loại phương thức chiến đấu hung hãn không sợ chết này mới khiến cho Ma tộc đánh đâu thắng đó. Đây là một nguyên nhân rất là quna trọng.

Nhưng mà lần này bọn họ gặp phải tứ đại thần thú chân linh. Tứ đại chân linh ở phương diện huyết mạch còn cao hơn Hỏa Ma nhất mạch bọn họ.

Giang Trần cũng có chút cảm khái, hiện tại hắn rốt cuộc đã hiểu vì sao thời kỳ thượng cổ nhân tộc thịnh vượng như vậy còn không có cách nào toàn thắng trước mặt ma tộc.

Sức chiến đấu chỉnh thể của ma tộc quả thực quá mức dũng mãnh.

Nếu như không phải là tứ đại chân linh. Đổi lại là tu sĩ nhân tộc thượng cổ khác, dù là có một Thần đạo lục trọng, cuộc chiến tuyệt đối cũng không có cách nào hoàn mỹ như hiện tại.

Đầu tiên là tu sĩ nhân tộc không có cashc nào như tứ đại chân linh, điều khiển không gian lĩnh vực. Không gian lĩn hvuwjc này tựa như một tiểu thế giới vậy, tứ đại chân linh liên hợp mới có thể thi triển.

Tiếp theo, tu sĩ nhân tộc luận lực chính diện chiến đấu, tự nhiên không có cách nào so sánh với chân linh được. Nhân tộc chiến đấu là dựa vào pháp bảo, dựa vào phù lục, dựa vào trận pháp. Có rất ít tu sĩ dựa vào chính diện vật lộn để chiến thắng. Loại phương thức chiến đấu này thường quyết định trong những trận chiến ác liệt, tu sĩ nhân tộc thường thường sẽ giống như xe bị tuột xích. Bởi vì bọn họ chưa hẳn lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu ở phương thức này, cũng không có điều kiện chiến đấu bằng loại phương thức này.

Trọng yếu nhất chính là tu sĩ nhân tộc giống như ma tộc, cũng không có đoàn kết như vậy. Cũng không phải tất cả mọi người đều ôm thái độ thấy chết không sờn mà chiến đấu.

Cho nên nhân tộc thượng cổ tuy rằng thịnh vượng, chỉ có thể miễn cưỡng quần nhau với nhân tộc. Nguyên nhân là ở chỗ này. Nếu như không phải nhân tộc có mấy nhân vật lãnh tụ nhìn xa trông rộng, chỉ sợ hân tộc đã sớm bị ma tộc đánh tan, cương vực nhân loại sớm muộn đã trở thành địa bàn của ma tộc.

Giang Trần huyền phù trên không trung, Thiên mục thần đồng bắn ra thần quang vàng óng ánh, nắm chặt mỗi một chi tiết, hắn cũng đang chuẩn bị ra tay.

Lòng bàn tay khẽ lật, Đại Lưu ly quang trản lần nữa xuất hiện.

Miệng lẩm bẩm nói, Đại Lưu ly quang trản kia ngay từ đầu chỉ lớn bằng chiếc đèn dầu, dưới sự thúc dục của Giang Trần, quang mang dần dần nóng bỏng, trong một hô hấp giống như nhật nguyệt vậy, vô cùng mạnh mẽ.

- Lưu ly chi quang, độn hóa ngàn vạn. Đi.

Bốn phía Đại Lưu ly quang trản lập tức bắn ra vô số loại quang mang đủ mọi màu sắc, giống như là ngư long điên cuồng nhảy múa, không ngừng bắn về phía trước.

Uy năng của Đại Lưu ly quang trản dưới sự khai phá của Giang Trần càng ngày càng mạnh, càng ngày càng bá đạo. Mơ hồ đã có vài phần khí thế của bảo vật trấn tông của đệ nhất tông thượng cổ.

Sau khi Đại Lưu ly quang trản được thú dục, làm cho công kích của tứ đại chân linh lập tức ít nhất cũng tăng lên năm sáu thành uy năng. Mà bản thân Đại Lưu ly quang trản kia lại có năng lực tập trung đối thủ.

Hai đại lão tổ của Hỏa ma nhất mạch lập tức cảm thấy áp lực rất lớn.

Vốn tứ đại chân linh liên thủ công kích đã làm cho bọn họ cảm thấy áp lực như núi, hôm nay lại có Đại Lưu ly quang trản xuất hiện càng khiến cho bọn họ luống cuống tay chân.

Giang Trần cũng không dừng lại công kích của mình, tay thúc dục Đại Lưu ly quang trản, đồng thời lại tế ra một vật khác, đó chính là Thủy Hỏa chân long tác kia.

Kiện bảo vật này là do phụ thân Thiên đế kiếp trước của Giang Trần lưu lại, ở Chư Thiên đại thế giới chỉ sợ rất nhiều cường giả Chư thiên cũng không có cách nào đối kháng được thần uy của Thủy Hỏa chân long tác này.

Dưới sự yểm hộ của Đại Lưu ly quang trản, THủy Hỏa chân long tác kia hóa thành hai đạo quang mang dài, trong nháy mắt đã phóng về phía trước.

Đồng thời lúc đó Minh Xán lão tổ cũng cảm thấy toàn thân tê rần.

Sau một khắc Thủy Hỏa chân long tác tựa như dây thừng, nhanh chóng quấn quanh thân hắn. Quang mang quỷ dị từng vòng rồi lại từng vòng, không ngừng lan tràn trên người hắn.

Minh Xán lão tổ hồn phi phách tán, thi triển lực lượng toàn thân, ý đồ giãy dụa thoát khỏi trói buộc. Chỉ là hắn càng dùng sức, lực lượng trói buộc kia càng thêm điên cuồng.

- Đạo huynh, cứu ta.

Minh Xán lão tổ phát ra tiếng kêu cứu bi ai

Trên thực tế Sí Nhật lão tổ kia so với Minh Xán lão tổ kia cũng không khá hơn chút nào. Tình cảnh của hắn cũng chỉ khá hơn một chút so với Minh Xán lão tổ mà thôi.

Nghe thấy tiếng kêu cứu của Minh Xán lão tổ, Sí Nhật lão tổ càng kinh hồn táng đảm, hỏa diễm toàn thân đại thịnh.

- Thánh hỏa hừng hực, thiêu đốt thân thể ta, đem thân thể của ta hóa thành thánh hỏa.

Sí Nhật lão tổ bắt đầu lẩm nhẩm nói, đôi mắt đỏ bừng tràn ngập hung quang.

Nhìn qua, Sí Nhật lão tổ này hiển nhiên muốn dùng tuyệt chiêu ẩn giấu nào đó.

*****

Sí Nhật lão tổ với tư cách là lão tổ thần đạo của Hỏa ma nhất mạch, đã từng tham dự qua vô số trận chiến đấu lớn nhỏ. Từng chứng kiến rất nhiều trận đại chiến, thế nhưng tình hình quỷ dị như hôm nay lại là lần đầu tiên hắn gặp phải.

Nhìn thấy đồng bạn rơi vào trong tay giặc, hắn đã ý thức được thế cục hiện tại chỉ sợ có chút không thích hợp. Cho nên hắn căn bản không có nghĩ nhiều, trực tiếp thục dục thần thức, chuẩn bị công kích mạnh mẽ khác.

Giờ phút này rõ ràng Sí Nhật lão tổ đã tiến vào trạng thái cuồng hóa, toàn thân giống như là một ngọn núi lửa ẩn chứa năng lượng cực lớn, giống như tùy thời muốn bộc phát vậy.

Loại cảm giác bạo tạc, nổ tung, khiến cho người ta hít thở không thông này khiến cho Giang Trần lập tức nhạy cảm phát hiện ra.

Thần thức Giang Trần khẽ động, truyền âm cho tứ đại thần thú:

- Chư vị, mọi người cẩn thận. Lão ma này muốn thôi động chiêu số liều mạng, mọi người không nên tới gần hắn quá.

Ma tộc nhất mạch vì sao khó đối phó? Cũng là bởi vì ma tộc lúc chiến đấu thường thường sẽ không nói đạo lý, thậm chí có chút thời điểm còn vận dụng một ít cấm thuật vô cùng khủng bố.

Những cấm thuật này một khi được thi triển, lực phá hoại rất lớn. Bình thường sẽ tạo thành kết quả thảm thiết.

Nhìn tư thế này của Sí Nhật lão tổ, rõ ràng cho thấy đã muốn dùng loại cấm thuật này. THậm chí là đấu pháp đồng quy vu tận. Cũng không phải nói Sí Nhật lão tổ này không còn muốn sống. Đây chỉ là một loại thái độ của hắn, một loại thái độ tìm đường sống trong chỗ chết.

Thường thường hắn bày ra tư thái liều mạng, địch nhân khó tránh khỏi sẽ có chút sợ hãi, tự nhiên sẽ xuất hiện lỗ thủng, để cho hắn tìm được một đường sinh cơ.

Từ khi xuất đạo tới nay cũng không phải Sí Nhật lão tổ chưa từng gặp phải tình cảnh cửu tử nhất sinh. Cho nên loại đấu pháp liều mạng này cũng không phải lần đầu tiên hắn sử dụng.

Tứ đại chân linh đối với Giang Trần vô cùng tín nhiệm, nghe Giang Trần nói như vậy, cũng hoàn toàn lấy lại tinh thần. Điều khiển lĩnh vực cũng chăm chú hơn, chỉ là lực công kích cũng không vì vậy mà yếu bớt. Lại bảo trì khoảng cách nhất định với Sí Nhật lão tổ, dù là Sí Nhật lão tổ này tự bạo nguyên thần cũng đảm bảo không làm ảnh hưởng tới bọn họ quá lớn.

Bởi như vậy áp lực mà Sí Nhật lão tổ phải chịu đương nhiên sẽ giảm đi rất nhiều.

Nhưng mà lĩnh vực kia cũng không có tiêu tán, thủy chung vẫn tạo thành trói buộc rất lớn cho Sí Nhật lão tổ.

Tứ đại chân linh thần thú lui ra, cũng đồng nghĩa với việc Giang Trần phải xuất lực thêm.

Đại Lưu ly quang trản trên đỉnh đầu Giang Trần chiếu sáng rực rỡ, quang mang ngày càng sáng chói mắt. Càng ngày càng nhiều Lưu ly chi quang, không ngừng bao trùm về phía lĩnh vực kia.

Hiển nhiên Giang Trần cũng ý thức được một việc, Sí Nhật lão tổ này nhất định là muốn mượn chiến pháp liều mạng này tìm được một đường sinh cơ cho bản thân hắn.

Tự nhiên Giang Trần sẽ không để cho đối phương được đắc thủ, cho nên Đại Lưu ly quang trản cũng thúc dục tới cực hạn. Lưu Ly chi quang cường hãn hình thành một vòng sáng, không ngừng tới gia trì lĩnh vực kia, cũng tạo thành một khảo nghiệm đối với Sí Nhật lão tổ kia.

Màn sáng này tựa như từng tầng cánh hoa vậy, không ngừng chồng chất lên nhau, làm cho lĩnh vực kia không ngừng được tăng cường. Sí Nhật lão tổ kia mấy lần muốn lao ra khỏi lĩnh vực kia, thế nhưng lại lần lượt bị lực phòng ngự cường đại của lĩnh vực kia đẩy lui trở về. Có nhiều lần cơ hồ hắn sắp thành công lao ra, nhưng mà dưới sự áp chế của Đại Lưu ly quang trản, hắn luôn chỉ kém một chút là có thể thoát ra.

Sí Nhật lão tổ thở hổn hển, đồng bạn đã bị bắt giữ, rời khỏi chiến trường. Hiện tại hắn cũng chỉ giống như một con thú bị vây khốn, điên cuồng chống cự đối phương.

Cho nên trận chiến này của khốn thú vô cùng thảm thiết.

Các loại thần thông của Sí Nhật lão tổ không ngừng thi triển ra, cơ hồ đem sở học bình sinh của mình toàn bộ thi triển ra. Khi thì hóa thành một đám hỏa diễm điên cuồng, hừng hực thiêu đốt, ý đồ dùng lực lượng của hỏa diễm đem không gian lĩnh vực kia thiêu đốt ra một cái động.

Thế nhưng mà loại lực lĩnh vực kia chính là Tứ đại chân linh liên thủ điều khiển, là thứ ẩn chứa ý chí thiên địa chí cao. Chính là trận pháp huyền diệu mà Giang Trần thông qua diễn hóa Chư Thiên, cùng với Tứ đại chân linh diễn luyện ra. Loại thủ đoạn này tuyệt đối không phải là thứ nhân tộc trong Thần Uyên đại lục có thể nắm giữ được.

Sí Nhật lão tổ kia càng đánh càng kinh tâm táng đảm.

Hắn ở thời kỳ thượng cổ cùng với cương vực nhân loại thượng cổ có rất nhiều tu sĩ đã từng giao thủ qua. Tu sĩ nhân loại cường đại không phải là hắn chưa từng gặp.

Thậm chí là những tu sĩ nhân tộc này mơ hồ còn có thể áp chế được Sí Nhật lão tổ hắn. Thế nhưng mà một khi Sí Nhật lão tổ hắn lựa chọn phương pháp dốc sức liều mạng, cho dù là lão tổ nhân tộc mạnh hơn hắn, cũng rất khó chiếm được tiện nghi gì trên người hắn. Có một ít người thậm chí là trực tiếp lựa chọn tránh đi phong mang.

Dù sao tu sĩ nhân tộc, trên phương diện lực khống chế, lực sát thương tuyệt đối so với ma tộc vẫn có chỗ khiếm khuyết.

Nhưng mà trận chiến này của ma tộc, lại phá vỡ nhận thức của Sí Nhật lão tổ đối với tu sĩ nhân tộc.

Trận chiến này hắn cảm nhận được áp lực mà ngay cả thời kỳ thượng cổ hắn cũng không có cảm nhận được. Đối thủ mà hắn gặp phải quá quỷ dị, hay thay đổi, thần thông khó lường.

Trọng yếu nhất chính là thủ đoạn của đối thủ quả thực là tầng tầng lớp lớp, căn bản hoàn toàn khác với những tu sĩ nhân tộc khác. Loại cường đại này hoàn toàn vượt qua mấy bậc.

Tuy rằng Sí Nhật lão tổ ôm thái độ liều chết chiến một trận. Thế nhưng mà bị lĩnh vực này trói buộc, giống như là một phòng giam nhốt hắn vào bên trong. Làm cho hắn cho dù có thần thông mạnh mẽ hơn cũng không thi triển nổi. Hắn cố tình liều mạng, nhưng mà ngay cả tới gần đối thủ cũng không được.

Đây mới là bi ai nhất của hắn trong trận chiến này.

Tu sĩ ma tộc từ trước tới nay đều đùa bỡn đối thủ. Nhưng mà bị đối thủ đùa bỡn như vậy, Sí Nhật lão tổ coi như là lần đầu trải qua.

Giang Trần thúc dục Đại Lưu ly quang trản tới cực hạn, đồng thời lại tế ra một vật, rõ ràng là Chúng Sinh bảo giám kia, bảo vật này chính là thứ mà phụ thân Thiên Đế phong ấn trong thần thức của hắn.

Cũng là một kiện bảo vật hóa phàm.

Chúng Sinh bảo giám này ở phương diện tác dụng cũng có chút tương tự với Đại Lưu ly quang trản. Nhưng mà luận trình độ cường hãn, Chúng Sinh bảo giám vẫn còn trên Đại Lưu ly quang trản

Dù sao Chúng Sinh bảo giám kia trải qua thủ bút của Thiên Đế, là bảo vật công đoạt tạo hóa chân chính.

Một đạo quang mang mạnh mẽ của Chúng Sinh bảo giám giống như là một mũi tên nhọn bắn ra, loại lực lượng cường đại tới rung động lòng người này lập tức khiến cho hư không bốn phía run rẩy.

Đây là một loại uy năng của Chúng Sinh bảo giám, gọi là Diệt thế bảo quang.

Diệt Thế bảo quang này được thúc dục là có thể gột rửa tất cả dơ bẩn trong thế gian, có thể nói là vô cùng bá đạo. Trong Chư thiên, một đạo Diệt thế bảo quang có một ít thời điểm thậm chí có thể xuyên qua vị diện, từ một vị diện này công kích một vị diện khác.

Chỉ là tu vi trước mắt của Giang Trần còn không cách nào thúc dục Diệt Thế bảo quang tới trình độ này. Nhưng cho dù là dùng đao mổ trâu cắt tiết gà thì Diệt thế bảo quang này cũng đã đủ kinh người rồi.

Diệt thế bảo quang bộc lộ khí thế, mang theo uy năng không gì cản nổi, đánh đâu thắng đó điên cuồng vọt về phía Sí Nhật lão tổ.

Lúc này lỗ chân lông toàn thân Sí Nhật lão tổ đều dựng đứng lên, một loại cảm giác nguy cơ trước ngay chưa từng có xuất hiện, làm cho Sí Nhật lão tổ giống như con nhím, lông tóc toàn thân dựng đứng lên.

Vẻ sợ hãi hiện lên trong mắt hắn.

Không hề nghi ngờ, hắn cảm ứng được uy hiếp trước nay chưa từng có. Loại uy hiếp này hoàn toàn là sự khủng bố trước sinh tử.

Sí Nhật lão tổ ngửa mặt lên trời thét dài, phát ra tiếng bi thảm liên tục, quang pháp thân, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt lập tức mạnh mẽ gấp ba tới năm lần.

Hỏa diễm phóng lên trời càng khiến cho toàn thân Sí Nhật lão tổ giống như là một ngọn núi bốc cháy vậy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)