Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 2259

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 2259: Tiến công ma tộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong lòng Thiên Ma lão tổ khẽ động.

Chỉ cần tiêu diệt Giang Trần, phòng ngự Đông Duyên đảo cho dù chắc chắn cũng tuyệt đối không ngăn được đại quân ma tộc.

Nhân tộc bây giờ có thể dựa vào nơi hiểm yếu chống lại hoàn toàn là vì có một Giang Trần. Không có Giang Trần, cương vực nhân loại trăm năm trước vẫn là tồn tại giống như cặn bã.

Những tin tình báo này đều vô cùng tỉ mỉ, rõ ràng.

Cho nên ở sâu trong lòng Thiên ma lão tổ cho rằng, Ma tộc chinh phục Thần Uyên đại lục mấu chốt nhất không phải là chiếm lĩnh bao nhiêu địa bàn, mà là bóp chết nhân vật trọng yếu của nhân tộc.

Đây là một sai lầm rất lớn của ma tộc trong ma chiến thượng cổ.

Khi đó Ma tộc xâm lấn Thần Uyên đại lục, nhìn thấy Thần Uyên đại lục có tài nguyên phong phú như vậy, dục vọng tham lam đã chiến thắng tất cả.

Lúc ấy chiến lược của ma tộc rất là sai lầm, luôn đều dùng việc chiếm lĩnh nhiều địa bàn, nhiều địa bàn hơn nữa làm mục tiêu.

Như vậy chiến tuyến của bọn họ kéo quá dài, chiến tuyến quá dài, sẽ khó tránh khỏi xuất hiện tình cảnh lực bất tòng tâm, lực khống chế không đủ.

Bởi vậy phiền toái tự nhiên cũng kéo nhau mà tới.

Địa bàn Thần uyên đại lục rộng lớn, tuyệt đối không phải một chút thế lực của ma tộc có thể chiếm lĩnh toàn bộ, cho nên ma tộc ở cuộc chiến thượng cổ, phương hướng chiến lược đã vô cùng sai.

Cho nên lúc này bọn họ ngóc đầu trở lại, tuyệt đối không thể phạm thêm sai lầm nữa.

Chỉ cần đem điểm chủ yếu bóp chết, có thể bóp chết chỗ hiểm của nhân tộc, phá hủy phòng tuyến cuối cùng của nhân tộc, đem nhân tộc chinh phục.

Nhân tộc một khi như rắn mất đầu, sẽ tự động sụp đổ, thậm chí có một ít thời điểm còn không cần ma tộc động thủ, tự bản thân nhân tộc sẽ xong đời.

Đây cũng là kết luận mà Thiên Ma lão tổ ở trong phong ấn hai ba mươi vạn năm đúc kết ra.

Cho nên đối với cương vực nhân loại, so với việc tốn tâm tư và vật lực, nhân lực đi đánh cương vực nhân loại, còn không bằng tiêu diệt Giang Trần, bóp chết tên thủ lĩnh của nhân tộc này.

Giang Trần vừa chết, cương vực nhân loại nhất định sẽ không chiến mà bại, điểm này Thiên Ma lão tổ tuyệt đối có nắm chắc.

Mặc dù còn có một số ít phần tử ngoan cố chống lại, không có Giang Trần, những người còn lại này tuyệt đối không thể gây ra quá nhiều sóng gió, điểm này hắn cũng không chút nghi ngờ nào.

Nghĩ tới đây, tâm tư của Thiên Ma lão tổ bắt đầu lung lay.

Ánh mắt nghiêm túc quét qua một vòng, chậm rãi nói:

- Chư vị, nếu đúng như theo úy tính, Giang Trần này rất có thể không trở lại cương vực nhân loại. Đây tuyệt đối là một cơ hội tốt để chúng ta tiêu diệt hắn. Một khi để cho hắn trở lại cương vực nhân loại, chúng ta quyết chiến với nhân tộc sẽ lâm vào trận chiến lâu dài. Đối với nhân thủ trước mắt của ma tộc chúng ta mà nói, đây là bất lợi.

Ma tộc cuối cùng cũng là chủng tộc xâm lấn, ở thời kỳ thượng cổ căn bản không có căn cơ. Trải qua trận chiến thượng cổ, sức chiến đấu của bọn họ còn lại cũng không được nhiều lắm.

Muốn hoàn thành chinh phục, nói dễ vậy sao?

Nếu như không để ý tới hi sinh mà đi liều mạng với cương vực nhân loại mà nói, đến cuối cùng cho dù thu được cương vực nhân loại thì có thể thế nào chứ? Số lượng ma tộc còn lại có đủ để khống chế cả Thần Uyên đại lục sao?

Khó...

Cho nên nếu như có thể không hi sinh lực lượng ma tộc thì tận lực không nên hi sinh.

- Thiên Ma lão tổ, ngươi ra lệnh đi, công kích Vĩnh Hằng thánh địa, có một phần của ta. Ta nguyện tiên phong.

Kim Khiếu lão tổ dẫn đầu nói.

Thống hận của hắn đối với Giang Trần có thể nói là sâu tới tận xương tủy. Bị Giang Trần trêu đùa trong lòng bàn tay, thế cho nên toàn quân Kim Ma nhất mạch bị diệt, chuyện này đối với Kim Ma lão tổ mà nói, tuyệt đối là nhục nhã vô cùng.

Sỉ nhục này không rửa sạch, cả đời này hắn đều khó mà ngẩng đầu lên được.

Cho nên hắn phải tự tay tiêu diệt Giang Trần, như vậy khúc mắc này mới có thể gỡ được.

- Thêm một phần của ta.

Một gã lão tổ thần đạo còn lại của Cự ma nhất mạch cũng đứng dậy.

- Dực Ma nhất mạch ta cũng có một phần.

- Đương nhiên không thiếu Hỏa Ma nhất mạch chúng ta.

Những người này đều chủ động xin đi giết giặc, là những người đi theo đại quân chủ lực từ man hoang tới Vạn Uyên đảo, trước đó đồng đội của bọn họ tiến vào Vạn Uyên đảo đã bị Giang Trần ám toán.

Tự nhiên cừu hận của bọn họ đối với Giang Trần tự nhiên khắc cốt ghi tâm hơn một chút.

Rất nhanh đã có bảy tám tên lão tổ thần đạo đứng ra, tính tích cực vô cùng cao. Nhìn qua bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của đám người này, đã biết rõ cừu hận của bọn họ với Giang Trần sâu tới cỡ nào.

Trong lòng Thiên Ma lão tổ cũng có chút thỏa mãn, lập tức gật đầu nói:

- Tiểu tử kia hết sức giảo hoạt, dùng thực lực các ngươi có lẽ áp chế hắn không thành vấn đề. Nhưng mà lão tổ ta vẫn có chút không yên lòng. Như vậy đi, lão tam, ngươi đi theo bọn họ đi. Trận chiến này lấy ngươi dẫn đầu vậy.

Thiên Ma lão tổ quay đầu phân phó với một gã lão tổ trong Thiên Ma nhất mạch.

Người lão tổ trong Thiên Ma nhất mạch này trong Thiên Ma thất tổ bài danh thứ ba. Bình thường đều gọi là Tam tổ.

Tam tổ này vẫn luôn là người nhiều mưu trí, túc trí đa mưu, giỏi phán đoán tình thế, định các loại kế hoạch tác chiến.

Là một trong số ít tồn tại đầu óc cực kỳ tỉnh táo trong ma tộc.

Nếu như có hắn xuất mã, ma tộc sẽ càng thêm khó đối phó hơn.

Tam tổ Thiên ma kia chắp tay nói:

- Được.

Thiên Ma lão tổ phái ra Thiên Ma tam tổ, tất cả lão tổ của các mạch khác cũng không cảm thấy có gì không vui. Tuy rằng trong lòng Kim Khiếu lão tổ có chút ý kiến, nhưng mà nghĩ tới thực lực bản thân hiện tại đã không có tư cách khiêu chiến với Thiên Ma nhất mạch, cho nên hắn cũng chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi tán đồng mà thôi.

Giai đoạn hiện tại mục tiêu lớn nhất chính là báo thù. Những tiểu tiết khác tạm thời cũng có thể đè xuống.

Kể cả Thiên Ma tam tổ, tổng cộng có tám gã tu sĩ thần đạo, dẫn theo hơn vạn tinh nhuệ Ma tộc, cưỡi bốn chiếu phi chu ma tộc, xuất phát từ Lam Yên đảo uvwjc.

Có Thiên Ma tam tổ dẫn đội, sức chiến đấu của đội ngũ này tự nhiên không thể khinh thường.

Thiên Ma tam tổ mở địa đồ ra, bắt đầu phân tích địa đồ Vạn Uyên đảo. Nhìn một hồi, Thiên Ma tam tổ bỗng nhiên mở miệng nói:

- Truyền lệnh xuống, để cho ba chiếc phi chu khác dừng lại, ta có chuyện muốn nói.

Việc này lấy hắn dẫn đầu, những người khác tự nhiên không dám trái lệnh.

Bốn chiếc phi chu lại tụ tập lại một chỗ, tám gã lão tổ thần đạo lần nữa tụ tập.

- Chư vị, vừa rồi ta nghiên cứu địa đồ một chút, phát hiện ra nếu như Giang Trần muốn về Đông Duyên đảo thì Lam Yên đảo vực này cơ hồ là đường mà hắn phải qua. Đã như vậy thì chúng ta cần gì phải bỏ gần cầu xa cơ chứ?

- Là con đường phải đi qua sao? Chẳng lẽ trở lại Đông Duyên đảo không còn con đường nào khác có thể đi hay sao?

- Đường tự nhiên là có. Nhưng mà đi đường vòng lộ trình sẽ vô cùng xa xôi. Cho nên nếu như ta là Giang Trần, tuyệt đối sẽ không đi một vòng xa như vậy.

Thiên Ma tam tổ ngưng trọng nói.

- vậy ý ngươi là?

Kim Khiếu lão tổ không cho là đúng, nếu như không cân nhắc tới việc báo thù, hắn không có hứng thú nghe những lời nói nhảm này của Thiên Ma tam tổ.

- Ta cảm thấy chúng ta nếu như đánh tới Vĩnh Hằng thánh địa, chưa hẳn đã có thể gặp được hắn, thứ hai, trên đường đi có rất nhiều tuyến đường khác nữa, có thể thay đổi lộ tuyến. Thứ ba, chúng ta nếu như viễn chinh, không bằng ôm cậy đợi thỏ thì hơn.

Thiên Ma tam tổ giải thích vẫn tương đối lão luyện thành thục.

Nhưng mà Kim Khiếu lão tổ lại nhẹ giọng mỉm cười nói:

- Ôm cây đợi thỏ, vạn nhất không đợi được thì sao?

- Không đợi được thì chứng minh hắn đã trở về cương vực nhân loại, hoặc là nói hắn vẫn chưa trở về. Chỉ cần hắn chưa về, không có đạo lý nào không đi qua Lam Yên đảo vực này.

*****

Không thể không nói, phân tích này của Thiên Ma tam tổ có lý có cứ. Căn cứ vào phân tích hành tung của Giang Trần trước đó, Lam Yên đảo vực này quả thực là nơi mà Giang Trần phải đi qua.

Bất quá từ lộ trình hay là nhìn từ góc độ nguy hiểm mà nói, đi tuyến đường này là tuyến đường an toàn nhất.

- Ta cả thấy phân tích của Tam tổ rất có đạo lý. Giang Trần kia không biết đại quân Ma tộc chúng ta tập kết, cũng không biết chúng ta tập kết ở Lam Yên đảo vực. Cho nên không có đạo lý nào hắn ta không đi đường này a.

Đối với phán đoán của Thiên Ma tam tổ, tất cả lão tổ thần đạo khác của các mạch vẫn tương đối tin phục.

Nghe mọi người nói như vậy, Kim Khiếu lão tổ kia cũng nhún nhún vai, trong lòng bực bội, chỉ là hắn chỉ có thể miễn cưỡng ngăn chặn lại mà thôi.

- Ngươi là đầu lĩnh, ngươi quyết định đi. Chỉ cần tiêu diệt kẻ này, nói gì cũng được.

- Tốt, chúng ta tìm khu vực ẩn thân, bố trí mai phục, sau đó trong vòng phạm vi vài ngàn dặm bố trí quan sát, chỉ cần Giang Trần đi qua, tiến vào khu vực chúng ta giám sát và điều khiển, chúng ta không cần đánh rắn động cỏ, cũng có đủ thời gian đánh lén bọn chúng. Cho dù đánh lén không thành, sau lưng chúng ta còn có đại quân chủ lực ma tộc, chỉ cần hành tung của Giang Trần bạo lộ, hắn tuyệt đối không có cách nào sống sót rời khỏi Lam Yên đảo vực này.

Đây không phải là lời nói không có căn cứ.

Nếu như Giang Trần tiến vào Lam Yên đảo vực, lại bị Ma tộc phát hiện ra nói, đây tuyệt đối là phiền phức lớn. Dù sao đại quân chủ lực ma tộc đều ở chỗ này.

Ma tộc có nhiều lão tổ thần đạo như vậy, mỗi người một chiêu cũng có thể phá hủy Giang Trần vài chục lần.

Nghe Thiên Ma tam tổ nói như vậy, trong lòng mọi người đều sinh ra chờ mong không nhỏ.

...

Giang Trần lên Tinh Duyến phi chu, xuất phát từ Vĩnh Hằng thánh địa, trên đường đi đều lựa chọn lộ tuyến gần đây. Vạn Uyên đảo hiện tại trải qua một loạt chinh chiến, tung tích Ma tộc đã rất ít xuất hiện. Đi ngang qua Húc nhật thánh địa và Quang Minh thánh địa, lúc này chủ lực hai đại thánh địa này đã sớm rút lui về Hồi xuân đảo vực.

- Kỳ quái, cho dù ma tộc này tan tác, ít nhất cũng nên có ma tu lẻ tẻ chứ? Vì sao ven đường vừa qua, ma tu cơ hồ tuyệt tích? Rốt cuộc bọn chúng tụ tập ở nơi nào?

Giang Trần biết rõ đại quân chủ lực ma tộc trong vòng một hai ngày này sẽ tiến vào Vạn Uyên đảo. Rốt cuộc là tụ tập ở nơi nào, trong lòng hắn cũng không quá rõ ràng.

Dù sao Vạn Uyên đảo quá lớn, lớn tới mức hắn không có khả năng bao trùm tất cả địa phương.

Cho nên Giang Trần đối với đại quân chủ lực của ma tộc đặt chân ở nơi nào, trong lòng hoàn toàn không có phán đoán.

Hắn cũng lo lắng, vạn nhất mình không cẩn thận, đụng phải vòng vây của đại quân chủ lực ma tộc, vậy thì phiền phức lớn.

Bản thân hắn còn tốt, nhưng mà mang theo nhiều người như vậy, nhất định những người này sẽ phải chết không thể nghi ngờ.

Nghĩ tới đây Giang Trần cũng không dám lãnh đạm.

Mà ven đường thúc dục Đại Lưu ly quang trản, sớm dự đoán một ít tình huống. Đại Lưu Ly quang trản này dùng vô cùng tốt, là đồ vật am hiểu ma tung

Chỉ cần là khu vực ma tung xuất hiện, ma khí tất sẽ vô cùng nồng đậm, như vậy mà nói ít nhất Giang Trần cũng có thể dự đoán.

- Ma tu ven đường cũng không có gặp, xem ra bọn chúng đã tụ tập tới một nơi khác, chuẩn bị nghênh đón đại quân ma tộc. Chiếu theo suy đoán này, có lẽ đại quân ma tộc đã tiến vào Vạn Uyên đảo cũng không biết chừng. Ta cũng không thể chủ quan.

Giang Trần khuyên bảo bản thân mình.

Hắn rất rõ ràng, cho dù mình thắng lợi một lần, thoạt nhìn mình quét ngang Ma tộc trong Vạn Uyên đảo.

Nhưng kỳ thực đều được thành lập trên một cơ sở, đó chính là đánh lén, lấy nhiều đánh ít.

Nếu như không phải có điều kiện tiên quyết này mà nói, hắn không có khả năng lấy được thắng lợi trong một loại trận chiến như vậy. Nếu như hiện tại không cẩn thận tiến vào vòng vây của đại quân ma tộc, trừ bản thân Giang Trần hắn ra, hắn căn bản không có lòng tin mang đi bất luận một người nào khác.

Có lẽ trừ Tứ đại chân linh ra, những người khác, một người cũng khó thoát khỏi miệng hổ.

Cân nhắc tới những chuyện này, Giang Trần dứt khoát thả chậm tốc độ, không hề truy cầu tốc độ. Dục tốc bất đạt, an toàn trở lại cương vực nhân loại mới là chính đạo.

Trên đường đi sóng êm gió lặng, cũng không có nguy cơ ập tới như trong tưởng tượng của Giang Trần.

Nhưng mà đường càng tới gần Đông Duyên đảo, ma tung Giang Trần phát hiện ven đường ngày càng nhiều. Phát hiện này khiến cho Giang Trần lâm vào trong trầm tư.

Ma tung ở vùng ngày càng ngày càng nhiều, tuy rằng là ma tộc khắp nơi để lại ma tung, nhưng chuyện này hoàn toàn đã nói rõ, rất có thể ở vùng hải vực mấy vạn dặm này có đại quân ma tộc tiến vào chiếm đóng.

Trong lòng Giang Trần phức tạp, lập tức nghiên cứu.

Sau khi nghiên cứu một phen, trong lòng Giang Trần trầm xuống, hai mắt gắt gao nhìn vào một khu vực trong Vạn Uyên đảo, bên trên ghi rõ tiêu chí của Lam Yên đảo vực.

Lam Yên đảo vực này cơ hồ là đảo vực lớn nhất chung quanh vùng hải vực này. Cũng là đảo vực thích hợp nhất để đại quân ma tộc chiếm đóng.

Lam Yên đảo vực này thừa thãi cổ ngọc, tài nguyên phong phú.

Mà bản thân Lam Yên đảo vực thì luôn có truyền thống cấu kết làm bậy với ma tộc. Quan trọng nhất là lực phóng xạ của Lam Yên đảo vực đối với chung quanh vô cùng lớn, chỉ ít hơn thập đại thánh địa.

- Chẳng lẽ nơi ma tộc tiến quân vào thực sự là Lam Yên đảo vực?

Giang Trần nghĩ tới đây, tim đập không nhịn được mà tăng lên.

Nếu như thực sự là Lam Yên đảo vực mà nói, đây chính là một con đường mà hắn phải qua a. Nếu như hắn không có đề phòng, cứ như vậy chui đầu vào, đây chẳng phải là tự mình chui đầu vào lưới sao?

nghĩ tới đây Giang Trần càng không dám khinh thường.

Hắn hạ lệnh:

- Nghỉ ngơi tại chỗ, ta đi trước tìm đường một chút. Nếu như mang theo phi chu đi về phía trước thanh thế to lớn, căn bản không có khả năng tránh đi tai mắt ma tộc.

Nếu như một mình hành động, dưới sự bảo hộ của Vô Cấu bảo y, không cần lo lắng bị ma tộc phát hiện ra. Nếu như Ma tộc quả thực chiếm đóng ở Lam Yên đảo vực, có lẽ hắn có thể thong dong trở lại, mang theo phi chu, đi đường vòng, lách qua Lam Yên đảo vực là được.

Như vậy chỉ đi thêm nhiều một đoạn đường nữa mà thôi. Đi thêm một đoạn đường nữa chung quy vẫn tốt hơn đi con đường mà không có đường về.

Giang Trần tìm được một khu vực tương đối kín đáo, dàn xếp phi chu, một mình lẻ loi mặc vào Vô Cấu bảo y, thúc dục độn thuật, bay về phía Lam Yên đảo vực.

Ước chừng vài ngày dặm bên ngoài Lam Yên đảo vực, Giang Trần đã ngửi được mùi vị không đúng. Thậm chí hắn không cần vận dụng Đại Lưu ly quang trản, bằng vào thần thức siêu cường của hắn đã có thể cảm giác được Lam Yên đảo vực kia ma khí ngập trời, thậm chí dùng Thiên Mục thần đồng của hắn cũng có thể nhìn thấy một cách trực quan.

Ma khí đáng sợ như vậy tụ tập tại Lam Yên đảo vực, quả thực khiến cho Lam Yên đảo vực như muốn nổ tung. Ma khí mạnh mẽ, hung hãn như vậy, cho dù xa cách vài ngàn dặm Giang Trần cũng có thể nắm bắt rõ ràng.

- Được lắm.

Giang Trần âm thầm tắc lưỡi, không cần tiến lên hắn đã có thể xác định, đại quân ma tộc đã tiến vào Vạn Uyên đảo.

Hơn nữa địa điểm đặt chân là Lam Yên đảo vực.

Quả nhiên cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

Trong lúc nhất thời Giang Trần cũng cảm thấy vô cùng may mắn. May mắn mà hắn thông minh bằng không lèm nhèm xông qua Lam Yên đảo vực, hắn tin rằng Ma tộc nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)