Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0247

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0247: Hôn sự hết thảy đều kết thúc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mấy đệ tử hạch tâm, cũng trợn mắt há hốc mồm, khí diễm hung hăng càn quấy, phảng phất như khí cầu bị phá, toàn bộ xả hơi, ngay cả dũng khí đối mặt Phí lão đầu cũng không có.

Cung phụng Cao cấp, cái này ở Bảo Thụ Tông, là tồn tại như bọn hắn không đắc tội nổi.

Mặc dù là Vương Hựu, cũng không thể không thừa nhận, một cung phụng Cao cấp muốn đối phó hắn, dù có Thiết trưởng lão bảo hộ, về sau cũng sẽ phiền toái vô cùng.

Chỉ là, hắn rất kỳ quái, Phí Huyền Phí lão đầu này, sao bỗng nhiên tầm đó, liền thành cung phụng Cao cấp? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Vương Hựu tu luyện ở tông môn, cho tới bây giờ cũng chưa nghe nói qua việc này.

Thế nhưng mà, lệnh bài tông môn trước mắt, là hàng thật giá thật, Vương Hựu hắn có gan lớn như trời, cũng không dám chọi cứng. Nếu không, Phí lão đầu cao hơn hắn hai cấp, có thể trực tiếp nghiền áp hắn, có thể vận dụng pháp lệnh tông môn đến trấn áp hắn.

- Vương Hựu, ngươi nói xem, bây giờ là nghe ngươi, hay là nghe ta?

Phí lão đầu cười ha ha hỏi.

- Nghe ngài.

Tuy trong nội tâm Vương Hựu không tình nguyện, nhưng biểu hiện ra lại thành thành thật thật.

- Sự tình cầu hôn này?

Vương Hựu vội nói:

- Chuyện không liên quan đến ta, cái nhàn sự này, ta không có năng lực quản, lúc này đi, lúc này đi.

Liễu Thừa Phong nghe vậy, quả thực sắp khóc rồi. Vương Hựu này, vậy mà muốn lui lại, đây là muốn để cho Liễu Thừa Phong hắn một người gánh trách nhiệm a.

Lúc này Vương Hựu chỉ cầu tự bảo vệ mình, nào có tâm để ý Liễu Thừa Phong chết sống, xám xịt mang theo mấy đệ tử hạch tâm đi ra, thậm chí ngay cả dũng khí quay đầu lại cũng không có.

Hiện tại, trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, là tranh thủ thời gian về tông môn, đem tin tức nói cho Thiết trưởng lão, nói cho hắn biết Phí Huyền lại về Bảo Thụ Tông

Nhìn thấy Vương Hựu như chạy trốn đi rồi, cả người Liễu Thừa Phong xụi lơ trên mặt ghế, biểu lộ kia đặc sắc tới cực điểm, chỉ hận không thể chui vào kẽ đất.

Cùng Liễu Thừa Phong tâm tình bất đồng chính là Ninh cung chủ, biến cố thay đổi quá nhanh, để cho tâm tình của nàng lúc lên lúc xuống, cơ hồ là theo không kịp tình thế phát triển.

Cùng nàng tâm tình không sai biệt lắm, còn có Thạch Tiêu Dao.

- Ai, Phí... Phí lão ca, ngài thực biết ẩn dấu a, lúc nào tấn chức cung phụng Cao cấp, một bước lên mây, cũng không nói cho những bằng hữu chúng ta thoáng một phát?

Ninh cung chủ cười khổ.

Lúc này, nữ nhi của nàng phải gả cho ai, đã quá tinh tường rồi.

Lệnh bài cung phụng Cao cấp của Bảo Thụ Tông bày ở chỗ này, một câu cũng không cần nói, Ninh cung chủ nàng cũng không có khả năng làm lựa chọn khác.

Huống chi, trước kia người ta đã nói một tràng lời hữu ích.

Một trò cầu hôn khôi hài, ở sau khi Phí lão lộ ra lệnh bài tông môn, liền tuyên cáo kết thúc.

Nếu như không phải cân nhắc đây là đại biểu Kiều Bạch Thạch cầu thân, Phí lão đầu tuyệt đối sẽ không đơn giản để cho đám người Càn Lam Bắc Cung ly khai như vậy.

Bất quá, lúc đám người Liễu Thừa Phong kẹp đuôi, cụp đầu rời đi, Phí lão đầu vẫn không có quên cảnh cáo một tiếng:

- Liễu Thừa Phong, trước kia ngươi nói, dù lão tử ta tới cầu thân, ngươi cũng sẽ không nhượng bộ nửa bước. Ân, lời này ta nhớ kỹ. Hôm nay xem ở mặt mũi Càn Lam Nam Cung, tha cho ngươi một mạng. Bất quá ngươi vĩnh viễn phải nhớ kỹ, Phí Huyền ta, là rất mang thù.

Trong nội tâm Liễu Thừa Phong run lên, nhưng cái rắm cũng không dám thả, xám xịt bước đi. Trong nội tâm vừa hối hận, vừa sợ hãi.

Cho tới giờ khắc này, hắn vẫn không nghĩ ra, Phí lão đầu này, làm sao lại thành cung phụng Cao cấp của Bảo Thụ Tông?

Thạch Tiêu Dao thấy Liễu Thừa Phong xám xịt ly khai, tâm tình rất tốt cười nói:

- Ninh cung chủ, nhanh đưa rượu lên a. Hôm nay nhìn một hồi trò hay như vậy, có thể nào không đối ẩm ngàn chén?

Gia hỏa nghiện rượu này, đã lên cơn men rồi.

Thái tử Diệp Dung, cũng cười ha ha nói:

- Phí tiền bối, thật đáng mừng. Rốt cục ly khai ngoại môn, thành công trở về tông môn, ngày khác chắc chắn cưỡi mây gió, phá thương hải.

- Phí lão ca, chúc mừng.

Chu Khuê cũng có chút ngoài ý muốn, hôm nay tới cổ động cho đệ tử của Giang Trần, lại không nghĩ rằng, rõ ràng chứng kiến một hồi tranh đấu đặc sắc như vậy. Nhất là Phí lão đầu xưa nay thoạt nhìn có chút điên điên khùng khùng, vậy mà cuối cùng sẽ dùng một loại phương thức như vậy, chuyển bại thành thắng

Đan Phi liếc nhìn Giang Trần, thấy trên mặt Giang Trần thủy chung mỉm cười bình tĩnh, gom góp khuôn mặt xinh đẹp qua, thấp giọng nói:

- Xú tiểu tử, cái này lại là các ngươi an bài tốt?

Giang Trần cười hắc hắc:

- Ta không có an bài gì cả, bất quá lão Phí rất có khiếu biểu diễn, ta chỉ cho hắn thỏa thích phát huy mà thôi.

Vốn, đây là đệ tử của Giang Trần hắn cầu hôn, bất quá Phí lão đầu muốn phát huy thoáng một phát, Giang Trần cũng vui vẻ tiết kiệm khí lực, tùy ý lão nhân này giương oai.

Hắn biết, lão đầu là muốn mượn cơ hội này, biểu đạt phiền muộn trong lòng vài thập niên, hảo hảo nhận thức cảm giác sảng khoái "đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng" một chút.

Đồng thời, cũng là mượn Càn Lam Bắc Cung, phát ra tuyên chiến với chủ tử của bọn hắn là Thiết trưởng lão, Phí Huyền hắn trở về.

Phí Huyền làm như vậy, tự nhiên có lực lượng của hắn.

Lần này hắn làm cung phụng cao cấp, chính là tông chủ Tạ Thiên Thụ tự mình bổ nhiệm.

Bởi vì Tẩy Trần Tố Tâm Đan, làm cho tông chủ Tạ Thiên Thụ thiếu Phí Huyền hắn một nhân tình.

Tẩy Trần Tố Tâm Đan này, có thiên đại trợ giúp với Tạ Thiên Thụ.

Cũng không phải Tạ Thiên Thụ dùng Tẩy Trần Tố Tâm Đan, mà là nhi tử bảo bối của Tạ Thiên Thụ, ở lúc đột phá võ đạo quá vội vàng, tẩu hỏa nhập ma.

Tạ Thiên Thụ dựa vào đại thần thông áp chế, bảo trụ kinh mạch của nhi tử không bị hao tổn, nhưng mà Tâm Ma trong thần thức, lại bất lực.

Linh Dược thế gian có thể giải Tâm Ma võ đạo, Bảo Thụ Tông biết đến, chỉ có một loại là Minh Vương Tịnh Tâm Đan.

Phí lão đầu không biết thông qua con đường gì, thăm dò được tin tức này, từ đó thấy được một cơ hội, thấy được cơ hội mình trở về tông môn.

Cho nên những năm gần đây, hắn cơ hồ là điên cuồng tìm kiếm nguyên vật liệu của Minh Vương Tịnh Tâm Đan, muốn luyện chế một viên Minh Vương Tịnh Tâm Đan.

Bất đắc dĩ, nguyên vật liệu của Minh Vương Tịnh Tâm Đan đều là thiên tài địa bảo, phi thường khó được.

Thẳng đến Giang Trần xuất hiện, chỉ điểm sai lầm, nói Tẩy Trần Tố Tâm Đan có thể thay thế Minh Vương Tịnh Tâm Đan.

Đây cũng là vì cái gì sau khi Phí lão đầu nghe được Tẩy Trần Tố Tâm Đan, sẽ nịnh bợ Giang Trần như vậy.

Mà hắn kiên trì, rốt cục đã nhận được hồi báo. Sau khi Giang Trần truyền thụ đan phương Tẩy Trần Tố Tâm Đan cho hắn, thông qua cố gắng, rốt cục luyện chế ra một viên Tẩy Trần Tố Tâm Đan.

Thông qua con đường của mình, hiến Tẩy Trần Tố Tâm Đan cho tông chủ Bảo Thụ Tông Tạ Thiên Thụ.

Một viên Tẩy Trần Tố Tâm Đan này, thậm chí có công hiệu Đoạt Thiên Tạo Hóa, làm cho nhi tử của Tạ Thiên Thụ phá vỡ Tâm Ma

*****

Bởi vậy, Tạ Thiên Thụ cực kỳ mừng rỡ, cảm động và nhớ nhung công lao của Phí lão đầu, lại nghe tao ngộ của Phí lão đầu, biết được Phí lão đầu đã từng là thiên tài tông môn, bị Thiết gia chèn ép ra ngoài.

Sau khi đạt được tin tức này, càng thêm kiên định quyết tâm trọng dụng Phí Huyền của Tạ Thiên Thụ.

Dù sao, hiện tại ở trong Bảo Thụ Tông, tông chủ đại biểu Tạ gia, thủ tọa Thái Thượng trưởng lão đại biểu Thiết gia, là hai thế lực lớn của Bảo Thụ Tông.

Tuy hai thế lực lớn này không có đối kháng bên ngoài, nhưng tranh đấu âm thầm, lại tầng tầng lớp lớp.

Nếu là người Thiết gia chèn ép, Tạ Thiên Thụ không có lý do gì không trọng dụng

Ngay cả Phí lão đầu cũng không nghĩ tới, vận mệnh của mình chuyển cơ sẽ đến nhanh như vậy, đến đột nhiên như vậy, đến triệt để như vậy.

Phí lão đầu thấy mọi người hướng hắn mời rượu, liền liên tục khoát tay:

- Lão đầu ta không dám đoạt danh tiếng của chủ nhân a. Hôm nay Bạch Thạch và Thanh Yên mới là nhân vật chính, chúng ta đều là phụ gia.

Phí lão đầu rất rõ ràng định vị của mình, hắn có hôm nay, đều là nhờ Giang Trần ban tặng. Hôm nay là thời gian đệ tử của Giang Trần Kiều Bạch Thạch cầu hôn, Phí lão đầu hắn không thể đoạt danh tiếng chủ nhân.

Trong một mảnh tiếng cười, Kiều Bạch Thạch và Ninh Thanh Yên coi như là người hữu tình cuối cùng thành thân thuộc.

Giang Trần cười nói:

- Ninh cung chủ, ngươi sinh dưỡng một nữ nhi cũng không dễ, mặc dù ta trẻ tuổi, nhưng cũng biết làm cha mẹ không dễ. Bạch Thạch ở Thiên Quế Vương Quốc, chỉ có một trưởng bối như ta, ta liền đại biểu nhà trai, dùng đan phương Tứ Quý Thường Thanh Đan, với tư cách sính lễ. Sau này, sinh ý Tứ Quý Thường Thanh Đan, quy Càn Lam Nam Cung cùng Bạch Thạch, ta tuyệt không hỏi tới.

- Cái này... ta sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ?

Ninh lão thái thái có chút chân tay luống cuống. Trước kia bởi vì sự tình này, nàng còn làm khó dễ Kiều Bạch Thạch.

Hôm nay người ta không so đo, ngược lại ra tay hào phóng như thế.

Nội tâm Ninh tông chủ hổ thẹn, rốt cục minh bạch vì cái gì Giang Trần sẽ ở Thiên Quế Vương Quốc lăn lộn phong sinh thủy khởi như thế.

Khỏi cần phải nói, chỉ cần thủ bút này, khí phái này, có mấy người vượt được? Ít nhất, nàng làm cung chủ Càn Lam Nam Cung, là tuyệt đối kém xa.

Thạch Tiêu Dao cười ha ha nói:

- Ninh cung chủ, ta cũng có chút ghen ghét ngươi, sinh ra một con gái tốt như vậy. Ai, Trần thiếu, ta cũng có con gái a, ngươi còn có đệ tử chưa kết hôn hay không?

Phí Huyền cười hắc hắc nói:

- Lão Thạch, ngươi đừng lòng tham không đáy a. Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, kiếm được cũng không ít rồi.

Thạch Tiêu Dao cười nói:

- Kiếm tiền còn ngại nhiều sao?

Chu Khuê buồn khổ nói:

- Nói như vậy, lão Chu ta cũng phải tranh thủ thời gian sinh con gái a. Về sau nếu Trần thiếu còn thu đệ tử, nữ nhi của ta trưởng thành, cũng theo kịp a?

Tất cả mọi người cười to, hào khí trong lúc nhất thời tới cực điểm.

Trong nội tâm Ninh Thanh Yên ngọt ngào, ôm cánh tay Kiều Bạch Thạch, chỉ cảm thấy thập phần hạnh phúc.

Những ngày qua, mỗi ngày nàng đều phát sầu vì chuyện này, lo lắng Kiều Bạch Thạch ở dưới Càn Lam Bắc Cung áp bách, không cách nào chống lại.

Nhưng mà, ái lang trong lòng, cuối cùng không có khiến nàng thất vọng.

Kiều Bạch Thạch hôm nay, cơ hồ là dùng một loại phương thức không thể tưởng tượng nổi, toàn thắng Tiêu Vũ của Càn Lam Bắc Cung, dùng phương thức hoàn mỹ nhất tới đón nàng.

Yến hội mãi cho đến xế chiều, lúc này mới tận hứng.

Giang Trần mang theo thân vệ ly khai, những người khác tản ra, nhưng Phí lão đầu lại nghiêm mặt, đi theo Giang Trần.

- Lão Phí, có chuyện gì sao? Còn đi theo ta? Lại đánh chủ ý quỷ gì nữa?

Phí lão đầu cười hắc hắc nói:

- Trần thiếu, lão Phí ta là người tham lam như vậy sao? Ta là đang nghĩ, bây giờ Trần thiếu ngươi ở Thiên Quế Vương Quốc, đã phát triển đến đỉnh phong. Có phải nên cân nhắc, tiến vào tông môn phát triển hay không?

Phí lão đầu nói, ngược lại có vài phần đạo lý.

Giang Trần ở Vương Quốc thế tục, phát triển đến bây giờ, tuy không thể tính quyền thế ngập trời, nhưng đối với hắn mà nói, hoàn toàn chính xác đã không có không gian khiêu chiến gì.

Dù sao, hắn truy cầu, không phải quyền hành thế tục, mà là võ đạo vô thượng.

- Lão Phí, ngươi trở thành cung phụng Cao cấp của Bảo Thụ Tông, nên muốn mời chào ta a?

Phí lão đầu cười nói:

- Có thể mời chào Trần thiếu, đây tuyệt đối là công đức vô lượng. Dùng thiên phú của Trần thiếu, gia nhập Bảo Thụ Tông, tương lai tất sẽ trở thành Truyền Kỳ của Bảo Thụ Tông.

- Ít nói nhãm với ta đi, chuyện tiến vào tông môn, để cho ta suy nghĩ một chút. Thực không dám đấu diếm, cảm nhận của ta đối với đệ tử tông môn, không phải kém bình thường a. Bất kể là Bảo Thụ Tông, hay Tử Dương Tông, đệ tử tông môn ta tiếp xúc đến, mười cái cũng có tám cái, đều là một bộ tính tình.

- Hiểu lầm, đây tuyệt đối là hiểu lầm. Trần thiếu, ngươi ngàn vạn lần đừng có loại thành kiến này. Trên thực tế, ngươi chứng kiến những cái gọi là đệ tử tông môn kia, phần lớn đều là nửa thùng nước. Ở Bảo Thụ Tông, đều không coi là thiên tài đỉnh cấp. Thiên tài chính thức của tông môn, bọn hắn căn bản sẽ không đến Vương Quốc thế tục diễu võ dương oai. Thời gian cùng tinh lực của bọn hắn, chưa bao giờ sẽ vì ngoại vật mà ảnh hưởng, chuyên chú võ đạo, tâm không tạp nhiễm.

Giang Trần cười cười:

- Lão Phí, ngươi cứ thanh thản ổn định làm cung phụng Cao cấp của ngươi đi thôi. Bất quá lần này ngươi phát uy, chỉ sợ Thiết Xán sẽ không để cho ngươi sống khá giả.

Nhắc tới Thiết Xán, khuôn mặt Phí lão nhịn không được có chút rung rung.

- Thiết Xán...

Trong mắt Phí lão đầu bắn ra cừu hận.

- Phí Huyền ta bị ngươi lừa nửa đời người, làm trễ nãi hơn nửa tiền đồ, hôm nay, ta trở về tông môn, ân oán giữa ta và ngươi, một ngày nào đó sẽ tính toán rõ ràng.

Phí lão đầu cũng không phải loại người nhận mệnh, cũng không phải thịt cá mặc người chém giết.

Vài thập niên này, hắn chịu nhục, một mực điệu thấp, cơ hồ đến trình độ không có bất kỳ cảm giác tồn tại. Làm như vậy là vì cái gì? Là vì tê liệt đối thủ, để cho đối thủ xem nhẹ sự hiện hữu của hắn.

Nếu không như thế, mặc dù hắn chạy tới Vương Quốc thế tục, dùng tính cách của Thiết Xán, tuyệt đối cũng sẽ không tha hắn.

Đương nhiên, sở dĩ Thiết Xán không giết Phí lão đầu, tuyệt đối không phải vì trong nội tâm có gì áy náy, lại càng không phải vì Phí lão đầu điệu thấp. Mà là không có việc gì có thể phái người đến nhục nhã thoáng một phát, để cho Phí lão đầu khuất nhục tham sống sợ chết, cái này so với giết Phí lão đầu càng thêm hả giận.

Hiển nhiên, Thiết Xán căn bản không nghĩ đến, Phí lão đầu sẽ có ngày hôm nay.

Phí lão đầu muốn kéo Giang Trần vào tông môn, tự nhiên là muốn mượn thiên phú của Giang Trần, tiến thêm một bước mở rộng lực lượng của mình, tìm kiếm chỗ dựa.

Dùng hiểu biết của Phí lão đầu đối với Giang Trần, biết rõ một khi Giang Trần tiến vào Bảo Thụ Tông, tất sẽ bỗng nhiên nổi tiếng.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)