← Ch.0289 | Ch.0291 → |
Hiển nhiên, trong động quật này, nhất định đã xảy ra kịch biến gì. Như thế xem ra, bàn thạch yêu nghiệt kia, chỉ sợ đã lành ít dữ nhiều rồi.
Đúng lúc này, một gã giám khảo xoa mắt, đồng tử bỗng nhiên co rút lại, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn qua cửa động.
Ở cửa động, một thân ảnh khắc sâu vào trong tầm mắt tất cả mọi người.
Thân ảnh ấy, thình lình chính là bàn thạch yêu nghiệt mà bọn họ nghị luận không ngừng.
- Cái này... Điều này sao có thể?
Tên cao tầng Tử Dương Tông trước kia một mực sủa rầm rĩ, giờ phút này cũng triệt để choáng váng.
Hắn vẫn luôn là người gọi hung nhất, chém đinh chặt sắt nhận định bàn thạch yêu nghiệt, sớm đã bị Thiên Hỏa cắn nuốt.
Thế nhưng mà giờ khắc này, Giang Trần sống sờ sờ đứng ở cửa động, không thể nghi ngờ là hung hăng đánh mặt của hắn.
- Hoàn tất khảo hạch Hỏa thuộc tính, có thể tiến vào động quật Thiên Thủy linh mạch sao?
Giang Trần đi đến, trình Minh Bài dự thi lên, nhàn nhạt hỏi.
Tất cả giám khảo, biểu lộ đều cực kỳ phong phú, vẫn là quan chủ khảo phản ứng nhanh nhất, cười ha ha nói:
- Có thể, có thể.
Tuy bọn hắn không biết trong động quật xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà, hiện tại những cái này còn trọng yếu sao? Người ta thông qua khảo hạch, bình an đi ra, trong động quật xảy ra chuyện gì đều không quan trọng.
Quan trọng là... một thiên tài chính thức, xuất hiện.
Tứ đại lão tổ cũng là trước tiên, biết đến biến cố ở chỗ này. Nhưng trở ngại quy tắc, hiện tại bọn hắn không thể trực tiếp cướp người.
Bất quá giờ phút này, trong nội tâm Tứ đại lão tổ đều dồn hết sức lực, bắt đầu tính toán kế hoạch mời chào.
Nửa ngày đi qua Luân Hồi lộ, thiên tài Tâm lực này, đủ để cho thiên tài cao cấp nhất bốn đại tông môn xấu hổ.
Mà khảo thí thiên phú, lại là thiên phú thượng đẳng tràn đầy.
Hai khảo hạch này là hai hạng trọng yếu nhất, biểu hiện đều có thể nói yêu nghiệt, hoàn toàn không giống như một đệ tử thế tục có thể biểu hiện.
Coi như là thiên tài cao cấp nhất bốn đại tông môn tới tham gia, cao nhất cũng chỉ là như vậy.
- Trong thế tục, lúc nào ra yêu nghiệt như vậy? Kẻ này, vô luận như thế nào, cũng phải nghĩ biện pháp mời chào.
Tử Dương Tông lão tổ Truy Dương Tôn Giả, cũng thay đổi thái độ trước kia.
Trước kia, hắn đối với thiên tài thế tục, hoàn toàn chính xác có một ít thành kiến.
Nhưng mà, giờ khắc này, những thành kiến kia của hắn, đã sớm không còn sót lại chút gì. Giang Trần dùng sự thật chứng minh, trong đệ tử thế tục, cũng có thiên tài tồn tại.
Chỉ là, nếu Truy Dương Tôn Giả biết rõ tên thiên tài dưới mặt nạ kia, là Giang Trần bị hắn xếp vào danh sách hẳn phải chết, biểu lộ nhất định sẽ phi thường thú vị.
- Kẻ này lập chí ở võ đạo, khảo thí thiên phú khác, một mực bỏ qua. Võ đạo chi tâm kiên định như thế, trong bốn đại tông môn, Tử Dương Tông ta truyền thừa võ đạo mạnh nhất. Thiên tài bực này, trừ Tử Dương Tông ta, tam tông khác có tư cách gì mời chào?
Truy Dương Tôn Giả ở võ đạo, có cảm giác về sự ưu việt rất mạnh.
Giờ phút này, ba lão tổ khác, trong nội tâm cũng không ngừng tính toán.
Bảo Thụ Tông Thiên Diệp lão tổ, trong nội tâm cũng liệt Tử Dương Tông vào đối thủ cạnh tranh mạnh nhất.
- Tử Dương Tông có một Tiên Thiên Linh Thể, nếu như thiên tài Tâm lực này cũng bị Tử Dương Tông cướp đi. Như vậy cách cục bốn đại tông môn bình khởi bình tọa, chỉ sợ vài thập niên sau, sẽ bị đánh vỡ triệt để. Vô luận như thế nào, nhất định phải mời chào thiên tài này đến Bảo Thụ Tông. Không tiếc bất cứ giá nào, nhất định phải mời chào kẻ này, mặc dù truyền thừa võ đạo của Bảo Thụ Tông ta hơi kém Tử Dương Tông, nhưng nếu luận tài nguyên tu luyện, lại là đệ nhất trong bốn đại tông môn. Chỉ cần dùng tài nguyên tu luyện hấp dẫn, thiên tài như vậy, chưa hẳn sẽ lựa chọn Tử Dương Tông. Dù sao, Tử Dương Tông có một Tiên Thiên thân thể Long Cư Tuyết, nếu thiên tài này đầu nhập vào Tử Dương Tông, cuối cùng cũng chỉ có thể coi là thiên tài tiềm lực số 2 đến bồi dưỡng.
Thiên Diệp Tôn Giả rất nhanh liền bắt được ưu thế cùng hoàn cảnh xấu của Tử Dương Tông.
Lưu Vân Tông cùng Vạn Linh Tông, so sánh với Tử Dương Tông cùng Bảo Thụ Tông, ở trên mời chào thiên tài võ đạo, thì hoàn cảnh càng thêm xấu.
- Lưu Vân Tông ta, luận võ đạo truyền thừa, không bằng Tử Dương Tông; luận tài nguyên tu luyện, không bằng Bảo Thụ Tông. Bất quá Lưu Vân Tông ta, ở phương diện đào móc tiềm lực, là có một không hai trong bốn đại tông môn. Hơn nữa Lưu Vân Tông ta có truyền thống song tu, nếu tiến hành dẫn đạo, thiên tài võ đạo như thế, chưa hẳn không thể cho Lưu Vân Tông ta sử dụng.
Đây là cách nghĩ của Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả. Lưu Vân Tông có rất nhiều nữ tu, trong tông môn, các loại nữ tu tuyệt sắc, cái gì cần có đều có.
Muốn mời chào thiên tài võ đạo, chỉ sợ đây là ưu điểm duy nhất của Lưu Vân Tông.
Về phần Vạn Linh Tông, tuy tâm tình mời chào thiên tài võ đạo của bọn hắn bức thiết, nhưng mà Cửu Sư lão tổ lòng dạ biết rõ, ở trong bốn đại tông môn, Vạn Linh Tông bọn hắn là không có ưu thế nhất.
Chỉ có điều, Vạn Linh Tông mời chào thiên tài, gần đây đều có tính nhắm vào.
- Thiên tài Tâm lực này, tuy bách niên khó được nhất ngộ. Nhưng nếu để cho lão phu ta lựa chọn, lão phu nguyện ý lựa chọn Giang Trần kia. Giang Trần này, vậy mà có thể khống chế rất nhiều Linh thú bố trí chiến trận, thiên phú ngự thú bực này, Vạn Linh Tông ta từ trước tới nay, cũng chưa bao giờ có yêu nghiệt tuyệt thế như vậy. Thiên tài Tâm lực này, lão phu có thể buông tha cạnh tranh. Vừa vặn, mượn cơ hội buông tha này, lấy lui làm tiến, để cho tam tông khác buông tha cùng Vạn Linh Tông ta cướp đoạt Giang Trần.
Cửu Sư lão tổ, càng cảm thấy hứng thú chính là Giang Trần.
Chỉ là, vô luận như thế nào hắn cũng không nghĩ ra, hiện tại mọi người nghị luận thiên tài Tâm lực, lại là Giang Trần.
Năm ngày thời gian, lại lặng lẽ trôi qua.
Khi Giang Trần từ trong động quật Thủy Linh mạch đi ra, ánh mắt những giám khảo kia nhìn xem hắn, quả thực là giật nảy cả mình.
Thiên tài Tâm lực, điều này cũng thôi.
Thượng đẳng thiên phú, cái này cũng được a, thế nhưng mà, hai loại thuộc tính đều là thượng đẳng, hơn nữa hai loại thuộc tính Thủy Hỏa vốn là tương khắc, đều là thiên phú thượng đẳng.
Đây quả thực là văn sở vị văn
Song thuộc tính Thủy Hỏa, theo đạo lý hẳn là tương khắc, thế nhưng mà kẻ này, thuộc tính Thủy Hỏa vậy mà đều đạt đến thượng đẳng.
- Yêu nghiệt a, thiên tài có được song thuộc tính, tu luyện vũ kỹ có nhiều lựa chọn, võ đạo chi lộ tự nhiên càng rộng, ở trong thực chiến, tự nhiên càng có thêm ưu thế. Thiên tài bực này, quả thực là vì võ đạo mà sinh.
Trong lòng nhóm giám khảo đều không thể không giơ ngón tay cái lên, thiên tài bực này, ngươi ghen ghét cũng tốt, đỏ mắt cũng tốt, đều không thể không thừa nhận, đích thật là yêu nghiệt tuyệt thế.
Thiên tài bực này, ở trong giác trục cuối cùng, thế tất trở thành họa lớn trong lòng đệ tử tông môn.
*****
Bọn hắn cơ hồ có thể tưởng tượng, ở trong giác trục cuối cùng, sẽ có bao nhiêu thiên tài tông môn, bị người này dẫm nát dưới chân.
Quan chủ khảo cầm Minh Bài dự thi của Giang Trần, nhìn thật kỹ, lúc này mới thu nhận thành tích vào.
- Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi. Thiên phú Thủy Hỏa, đều là thượng đẳng. Ta không thể không lắm miệng nói một câu, thiên tài bực này, đủ cùng thiên tài tông môn quyết tranh hơn thua. Cố gắng lên.
Quan chủ khảo này khí độ vẫn rất không tệ, Giang Trần nghe vậy, cười cười:
- Cảm ơn cổ vũ.
Cửa thứ hai khảo hạch thiên phú hoàn tất, lại có một nhóm người bị tàn khốc loại bỏ.
Hơn bảy vạn người, mất đi gần một nửa.
Còn lại không đến bốn vạn người, đi tới cửa thứ ba.
...
Một tòa Đại Sơn nguy nga, từ xa nhìn lại, cao có thể che trời, cắm vào Vân Tiêu, phảng phất cùng thiên bình tọa. Bốn phía có vô số mây mù bao phủ, nhìn về phía trên thật giống như Tiên sơn, cho người cảm giác kính ngưỡng.
- Núi này, tên là Nguyên Từ Vạn Trượng Kim Sơn. Có mười vạn bậc thang, một vạn bậc thang thành một tầng, chung phân mười tầng. Người leo lên đến tầng thứ năm, khảo hạch tiềm lực tính toán đạt tiêu chuẩn. Có thể leo đến tầng thứ sáu, tính toán trên tiêu chuẩn; người có thể tới tầng thứ bảy, tiềm lực ưu tú; tới tầng thứ tám, liền đủ dùng danh tiếng thiên tài, nếu đến tầng thứ chín, liền có thể so sánh với thiên tài của bốn đại tông môn, nếu như ai có thể xông lên tầng thứ 10, như vậy, ngươi đủ để tự hào. Cho dù là thiên tài cao cấp nhất của bốn đại tông môn, cao lắm cũng là như thế.
Nguyên Từ Vạn Trượng Kim Sơn, tuy là vạn trượng, nhưng tuyệt không đơn giản chỉ là con số điệp gia.
- Nguyên Từ Vạn Trượng Kim Sơn này. Lên một tầng, Nguyên Từ chi lực sẽ gia tăng gấp đôi, độ khó sẽ tăng lên gấp đôi. Cho nên, ngay từ đầu có lẽ các ngươi sẽ cảm thấy rất dễ dàng. Nhưng càng về sau, các ngươi muốn đi lên một bước, sẽ càng gian nan. Nếu như ngay từ đầu các ngươi phát lực quá mạnh, rất có thể ngay cả tầng thứ năm cũng không tới, khí lực liền hư thoát, không thể tiến thêm. Nhớ kỹ, Nguyên Từ Vạn Trượng Kim Sơn, Nguyên Từ chi lực, càng đi lên, sẽ để cho thân thể của ngươi càng ngày càng nặng, mỗi lên một cấp, sẽ cảm giác được bước chân càng ngày càng trầm.
Giám khảo kia giải thích quy tắc kỹ càng.
- Đương nhiên, vì kích phát tiềm lực, khen ngợi tiến thủ chi tâm của các ngươi. Nguyên Từ Kim Sơn này, đã đến tầng thứ năm, mỗi một tầng, đều có một ít kỳ ngộ đặc thù chờ các ngươi. Vận khí tốt, các ngươi có thể ở đó đạt được một ít thu hoạch không tưởng nổi. Đương nhiên, trước khi trùng kích tầng tiếp theo, ngươi ở tầng đó, thời gian dừng lại chỉ có một canh giờ. Nói cách khác, các ngươi chỉ có một canh giờ tìm vận may. Nếu không, thời gian dừng lại vượt qua một canh giờ, chẳng khác nào ngươi buông tha cho tiếp tục leo, Nguyên Từ Kim Sơn sẽ tống ngươi ra khỏi cục. Khảo hạch cũng theo đó chấm dứt.
- Tốt rồi, quy củ là như vậy, lên đường đi.
Dưới chân núi nguy nga, Giang Trần nhìn qua thềm đá tản mát ra kim quang kia, trong lòng cũng tán thưởng.
- Nguyên Từ Kim Sơn, không nghĩ tới, ở trong Bí Cảnh của vị diện thế tục, thậm chí có Nguyên Từ Kim Sơn.
Giang Trần cảm thán.
Có lẽ những giám khảo này, kể cả Tứ đại lão tổ, đều biết Nguyên Từ Kim Sơn này có Nguyên Từ chi lực cường đại, có thể hấp thu vạn vật, sinh ra Nguyên Từ chi lực cường đại, cải biến hết thảy khí tràng, quỹ tích vận hành lực trường.
Nhưng, đây chỉ là một ít công năng bình thường của Nguyên Từ Kim Sơn.
Viễn Cổ đại năng chính thức, sẽ trực tiếp luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn này thành một pháp bảo, có thể thu có thể phóng, vận dụng cực kỳ tinh diệu.
Giang Trần nhìn Nguyên Từ Kim Sơn nguy nga, trong lòng cũng hiếu kỳ, Nguyên Từ Vạn Trượng Kim Sơn này, hẳn cũng là một pháp bảo của Viễn Cổ đại năng a?
Từng đạo thân ảnh không ngừng từ bên người Giang Trần xuyên qua, lao tới thềm đá Nguyên Từ Kim Sơn, như là Viên Hầu leo trèo, dùng cả tay chân, phi tốc leo lên, sợ rớt lại phía sau.
Giang Trần thu lại các loại ý niệm, hít sâu một hơi, nhảy tới thềm đá Nguyên Từ Kim Sơn.
Xác thực như giám khảo kia nói, ở lúc mới bắt đầu, áp lực của Nguyên Từ Kim Sơn không lớn, như sơn mạch bình thường, cơ hồ không cảm thấy áp lực gì.
Đến tầng thứ hai, Nguyên Từ chi lực hơi có chút chấn động, nhưng đối với võ giả mà nói, lực ảnh hưởng cơ hồ có thể không nhìn.
Giang Trần nhất cổ tác khí, vọt tới tầng thứ ba.
Nguyên Từ chi lực ở tầng thứ ba, so với tầng thứ hai rõ ràng tăng lên rất nhiều, bất quá đối với Giang Trần mà nói, hiển nhiên không đủ để ảnh hưởng bước tiến của hắn.
Đương nhiên, Giang Trần cũng không phải thế hệ man xông man đụng.
Nguyên Từ Kim Sơn này, dùng tu vi Tiên cảnh tam trọng của Giang Trần, phá tan năm tầng, là rất dễ dàng.
Này dù sao cũng là sơ tuyển, nhằm vào cũng là Võ Giả thế tục, độ khó không có khả năng lớn đến tình trạng ngay cả Tiên cảnh tam trọng như Giang Trần cũng không thể siêu việt.
Đến tầng thứ tư, trên đường đi, Giang Trần ngẫu nhiên có thể chứng kiến mấy cái giai đoạn trước phát lực quá mạnh, làm cho khí lực tiêu hao nhiều, đang ngồi xếp bằng trên thềm đá, xem ra, là ý định tại chỗ ngồi minh tưởng, tích lũy lực lượng lần nữa.
Giang Trần nhìn thấy cảnh này, cũng thầm than.
- Những thứ này, đạo lý dục tốc bất đạt cũng không hiểu. Đây là Nguyên Từ Kim Sơn, càng dừng lại minh tưởng, thân thể cảm giác Nguyên Từ chi lực trói buộc sẽ càng nặng. Ở trong Nguyên Từ Kim Sơn ngồi điều tức, đây quả thực là mua dây buộc mình.
Kiếp trước Giang Trần cũng nghiên cứu qua Nguyên Từ Kim Sơn, biết rõ diệu dụng của núi này.
Một khi bị núi này vây khốn, tuyệt đối không thể dừng lại. Bởi vì Nguyên Từ Kim Sơn, sẽ không có Linh lực cho ngươi hấp thu.
Hấp thu không đến Linh lực ngoại giới, thì bổ sung Linh khí trong cơ thể tiêu hao như thế nào?
Nguyên Từ Kim Sơn, ngược lại không phải là không có Linh lực, bất quá, Nguyên Từ Kim Sơn danh như ý nghĩa, là Kim thuộc tính Nguyên Từ chi lực, có chứa sát phạt chi lực cường đại.
Nếu tu sĩ không có thiên phú Kim thuộc tính, không thể hoàn mỹ hấp thu Kim thuộc tính Nguyên Từ chi lực, một khi hấp thu Kim thuộc tính Nguyên Từ chi lực, chẳng khác gì không ngừng hút lưỡi dao sắc bén vào khí hải, đây tuyệt đối là tự sát mãn tính.
- Mấy người các ngươi, nếu không muốn chết, liền tiếp tục đi tới. Ngồi ở trong Nguyên Từ Kim Sơn, tuyệt đối là tìm chết.
Giang Trần hừ lạnh một tiếng, hảo tâm nhắc nhở một câu.
Nói xong, cũng không thèm để ý người ta phải chăng cảm kích, phiêu nhiên bước đi.
Hắn nhắc nhở một câu, chỉ là xuất phát từ thiện tâm. Người ta nghe hay không nghe, phải không quan tâm.
Nếu không nghe hắn khuyên, cuối cùng ăn đau khổ, thậm chí chết, cái kia cũng chỉ có thể trách mình tự tìm chết.
Giang Trần đi lại nhẹ nhàng, không vội không chậm, rất nhanh đã đi tới tầng thứ năm.
Tầng thứ năm, là một đường ranh giới.
Đã đến tầng thứ năm, liền tính toán thông qua khảo hạch.
← Ch. 0289 | Ch. 0291 → |