Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0354

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0354: Thủy Nguyệt Đại Sư dẫn phát nhiều người tức giận
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Bàn thạch yêu nghiệt này, không biết sức chiến đấu ở Trọng Lực lĩnh vực, Kinh Cức lĩnh vực cùng Phệ Linh lĩnh vực như thế nào? Nếu tam đại lôi đài này, biểu hiện của hắn cũng mạnh mẽ như vậy. Vậy bách chiến quán quân của Địa Linh khu, sẽ không có huyền niệm.

Đám võ giả Giáp đẳng ở Địa Linh khu kia, mỗi một cái đều không có tư vị.

Bọn hắn có chút bội phục Giang Trần, vì dũng khí của hắn mà muốn giao hảo. Dù sao, dám can đảm khiêu chiến Thủy Nguyệt Đại Sư, ở Địa Linh khu, hắn là người thứ nhất.

Đương nhiên, cũng có hâm mộ ghen ghét hận, một Võ Giả thế tục, dựa vào cái gì danh tiếng mạnh mẽ như vậy? Cái này còn để cho đệ tử tông môn lăn lộn hay không?

Tự nhiên, cũng có Võ Giả tỉnh táo, phân tích lấy cục diện phức tạp của Địa Linh khu, cuối cùng không thể không thừa nhận, cạnh tranh Top 10 Địa Linh khu, lại xuất hiện chuyện xấu không ngờ tới rồi.

Hiện tại hưng phấn nhất, là Lưu Văn Thải. Tuy hắn không giống Đan Phi lúc trước, công nhiên vỗ tay, nhưng mà vẻ mặt hưng phấn kia, lại khó có thể ức chế.

- Cường a! Cái gì gọi là khí thế chưa từng có từ trước đến nay, đây mới là a. Ta một mực cảm thấy Bàn Thạch huynh cường đại, nhưng mà, hôm nay xem ra, vẫn còn đánh giá thấp hắn.

Trong nội tâm Lưu Văn Thải hưng phấn, vì ánh mắt của mình mà cảm thấy kiêu ngạo, đồng thời cũng vì mình có thể kết giao nhân vật như vậy, cảm thấy vinh quang cùng tự hào.

Vẻ mặt của Lục Tiểu Bàn cũng mừng rỡ, híp mắt nhỏ, nhìn khí độ coi trời bằng vung kia của Giang Trần, trong lòng cũng hoàn toàn thuyết phục.

Có ít người, coi trời bằng vung, dưới mắt không ai, cái kia không gọi khí độ, mà gọi trang bức tự kỷ.

Mà giờ khắc này, Giang Trần coi trời bằng vung, đó là khí độ chân chính. Từ trên lôi đài cường thế mà về, bỏ qua mấy trăm ánh mắt phức tạp, đối với ngoại giới phản ứng, mắt điếc tai ngơ.

Ngươi phục cũng tốt, không phục cũng tốt, với ta mà nói, đều là phù vân.

Cái này là phong phạm chân chính của cường giả.

- Ân, Bàn Thạch huynh này không chỉ là thực lực cao siêu, thiên phú dị bẩm, càng khó được tâm như bàn thạch, không thể phá vỡ. Thiên tài như thế, muốn không quật khởi cũng khó.

Trong lòng Lục Tiểu Bàn có phán đoán của mình, càng thêm kiên định tín niệm ôm đùi của mình.

- Lục Tiểu Bàn ta ở trong tông môn, gần đây bị người khinh thị, như vở hài kịch không lý tưởng, chưa từng có người tôn trọng ta. Bàn Thạch huynh này, bèo nước gặp nhau, chẳng những giúp ta diễn kịch, còn không ghét bỏ tướng mạo ta xấu xí. Nhân vật như vậy, có thể kết giao, là phúc khí mà Lục Tiểu Bàn ta kiếp trước tu luyện. Ta nhất định phải ôm lấy cái đùi này, quyết tâm đứng bên hắn, nói không chừng, tương lai tất có đại phúc duyên.

Sinh tồn chi đạo của Lục Tiểu Bàn, có lẽ hèn mọn bỉ ổi, nhưng đều có Logic của hắn.

- Sư tôn, đệ tử thỉnh cầu xuất chiến.

Hải Thiên truyền âm nói.

Hiện tại Thủy Nguyệt Đại Sư có chút do dự.

Nếu như Hà Yến cùng yêu nghiệt thế tục kia chiến một trận, là khổ chiến bị thua, Thủy Nguyệt Đại Sư nhất định không có chút do dự nào, nhất định sẽ tiếp tục an bài xuất chiến.

Thế nhưng mà, chứng kiến yêu nghiệt thế tục kia nhẹ nhõm đánh bại Hà Yến, Thủy Nguyệt Đại Sư thật là do dự.

Tu vi của Hà Yến là kém Hải Thiên, nhưng chênh lệch cũng không lớn. Một cái lão Tam, một cái lão Tứ, chênh lệch chỉ là một đường.

Tuy Hải Thiên ở trên Phệ Linh Lôi Đài, hoàn toàn chính xác có ưu thế đặc biệt của hắn.

Nhưng mà bây giờ, Thủy Nguyệt Đại Sư cũng không có nắm chắc, yêu nghiệt thế tục này liên tục kinh diễm, ở trên Liệt Hỏa Lôi Đài cùng Hàn Băng Lôi Đài, đều biểu hiện cực kỳ xinh đẹp, ai có thể bảo chứng hắn ở Phệ Linh Lôi Đài, sẽ không tiếp tục điên cuồng như vậy?

Yêu nghiệt thế tục này, đã không thể dùng ánh mắt người bình thường đến đối đãi rồi!

- Sư tôn, đệ tử cùng Hà sư đệ tình như thủ túc. Xin cho ta lên báo thù thay hắn.

Hải Thiên thấy sư tôn do dự, thỉnh cầu lần nữa.

Quan hệ của hắn cùng Hà Yến khá tốt, nhưng không đến tình trạng tình như thủ túc.

Nhưng mà, Hải Thiên chứng kiến bộ dáng của sư tôn như vậy, biết rõ sư tôn đã nộ tới cực điểm. Lúc này, sư tôn cần có một người đến phân ưu cho nàng, giúp nàng ra khí.

Lúc này, nếu như có thể trợ giúp sư tôn xuất khí, vậy địa vị của Hải Thiên hắn ở trong lòng sư tôn, thế tất thẳng truy Đại sư huynh Tằng Sư cùng Nhị sư huynh Sở Tinh Hán.

So với Long Cư Tuyết là khẳng định không so được, nhưng ít ra có thể cùng hai sư huynh hưởng thụ đãi ngộ không sai biệt lắm.

Hải Thiên cũng là mạo hiểm đánh cuộc một lần, tranh thủ niềm vui của sư tôn.

Nói sau, Hải Thiên tự tin, thực lực của mình cao hơn Hà Yến là khẳng định. Ở Hàn Băng Lôi Đài, có lẽ đấu không lại yêu nghiệt thế tục kia.

Thế nhưng mà, đến Phệ Linh Lôi Đài, Hải Thiên tự hỏi vẫn có một ít thủ đoạn.

Lúc này, Thủy Nguyệt Đại Sư rất không muốn lại có đệ tử gặp chuyện không may:

- Hải Thiên, súc sinh này thập phần quỷ dị, không phải Võ Giả Thiên Linh khu, chỉ sợ không chế trụ nổi hắn.

Hải Thiên vội la lên:

- Sư tôn, đệ tử ở Phệ Linh Lôi Đài, tuyệt đối có bảy tám phần nắm chắc, xin cho đệ tử thử một lần. Cuồng đồ này hung hăng càn quấy như thế, nếu không giết khí diễm của hắn, Thủy Nguyệt nhất mạch ta, ở Địa Linh khu liền triệt để hướng hắn cúi đầu rồi!

Hải Thiên biết rõ tính cách của sư tôn, cũng biết sư tôn chú ý nhất là Thủy Nguyệt nhất mạch bị người áp chế.

Lời này vừa truyền âm qua, trong nội tâm của Thủy Nguyệt Đại Sư quả nhiên dao động. Nàng cũng hiểu đệ tử của mình, biết Hải Thiên ở phương diện Thủy thuộc tính là thiên tài, nhưng ở lĩnh vực Kim thuộc tính, thiên phú cũng kinh người, hơn nữa hắn có một ít kỳ ngộ. Phệ Linh Lôi Đài kia, ngược lại là một lôi đài thích hợp Hải Thiên.

- Súc sinh kia cuồng vọng như vậy, chẳng lẽ bổn tọa cúi đầu trước hắn, chịu thua sao?

Thủy Nguyệt Đại Sư vừa nghĩ tới Thủy Nguyệt nhất mạch bị một Võ Giả thế tục áp chế, cơn tức này liền không thuận rồi.

- Nếu không, phái Hải Thiên thử lại lần nữa xem? Hải Thiên này, tính cách tỉnh táo, lòng dạ càng sâu. Hắn xuất chiến, so với Hà Yến càng thêm ổn thỏa. Bằng không thì, bổn tọa sẽ không an bài hắn ở cuối cùng. Ta là lo lắng hắn không dám xuất chiến, hắn đã muốn chiến, sao không để cho hắn thử một lần? Ở Phệ Linh Lôi Đài, hắn nhất định có thể áp chế súc sinh kia!

Thủy Nguyệt Đại Sư nhất niệm đến đây, tâm háo thắng vẫn áp qua hết thảy, phân phó Hải Thiên:

- Tốt, ngươi chờ một lát. Ta lập tức an bài. Hôm nay số lần hắn bị khiêu chiến đã đủ, phải an bài hắn tới khiêu chiến ngươi.

Hải Thiên nghe sư tôn nói, trong nội tâm vui vẻ.

- Hải Thiên, trận chiến này, ngươi phải cẩn thận. Không nên gấp gáp tiến công, trước thăm dò sâu cạn thoáng một phát. Nhớ kỹ, tất yếu phải bảo vệ mình trước. Nếu ngươi có thể trấn áp cuồng đồ kia, vi sư ghi ngươi công đầu!

Thủy Nguyệt Đại Sư có vết xe đổ của Hà Yến, nên kiên nhẫn dặn dò. Nàng cũng không hy vọng, hai đệ tử đắc ý nhất của mình ở Địa Linh khu, đều bị người phế.

*****

Nhất là Hải Thiên, Thủy Nguyệt Đại Sư đối với hắn có kỳ vọng rất lớn. Ở trong tứ đại đệ tử của Địa Linh khu, Hải Thiên bài danh cao nhất, cũng có hi vọng trùng kích Thiên Linh khu nhất.

Nếu như nói Hà Yến bị phế, nàng chỉ cảm thấy áy náy cùng khó chịu. Như vậy nếu Hải Thiên gặp chuyện không may, kia chính là tổn thất đau triệt nội tâm.

- Kế tiếp người khiêu chiến, số 491, lên Phệ Linh Lôi Đài.

Số 491, là đánh số của Giang Trần ở Địa Linh khu.

Giang Trần vốn khoanh chân mà ngồi, nghe đánh số kia, hai mắt trợn tròn, bắn ra vẻ kinh ngạc.

Hắn vốn cho là, sau ba lượt bị khiêu chiến, có lẽ sẽ có một thời gian thanh tịnh.

Thế nhưng mà không nghĩ tới, mới vừa ngồi, số của mình lại bị rút ra. Lần này, là hắn lên lôi đài khiêu chiến người khác.

Ánh mắt ý vị thâm trường liếc nhìn Thủy Nguyệt Đại Sư, trong lòng Giang Trần sáng như tuyết, biết rõ lão bà này chưa chết tâm, còn muốn tiếp tục giày vò.

Bất quá, Giang Trần há làm rùa đen rút đầu, cười lạnh một tiếng, đi đến lôi đài kia. Hắn ngược lại muốn nhìn, lão bà này còn có chiêu gì.

Giang Trần không đợi giám khảo mở miệng, cười lạnh nói:

- Để cho ta đoán một chút, đối thủ lần này là ai?

Ánh mắt của Giang Trần cố ý nhìn đám môn hạ của Thủy Nguyệt Đại Sư.

- Lần này, hẳn là ngươi đi?

Ánh mắt Giang Trần tập trung ở trên người Hải Thiên, hắn đối với môn hạ của Thủy Nguyệt Đại Sư cũng có chỗ hiểu rõ.

Biết rõ ở trong Địa Linh khu, Thủy Nguyệt Đại Sư có tứ đại đệ tử.

Hà Yến xếp thứ hai, Hải Thiên này xếp thứ nhất.

Hà Yến đã bị mình phế, như vậy nếu lão bà Thủy Nguyệt muốn tiếp tục gây rối, nhất định sẽ phái Hải Thiên xuất chiến.

Dùng trình độ vô sỉ của nữ nhân này, một khi nàng mất đi lý trí, nhất định sẽ không để ý quy tắc, tiếp tục ăn gian.

Người phụ trách, muốn thao túng trận đấu, kia quả thực quá dễ dàng.

Giang Trần vừa nói như vậy, trong nội tâm Thủy Nguyệt Đại Sư trầm xuống. Nàng không nghĩ tới, yêu nghiệt thế tục này, vậy mà tâm như gương sáng, xem thấu âm mưu của nàng.

Giang Trần thấy biểu lộ của Thủy Nguyệt Đại Sư biến đổi, biết rõ mình đã đoán trúng.

Cười ha ha:

- Thà rằng ăn gian, cũng muốn phái người đi tìm cái chết, cái này là tinh thần tự làm khổ bực nào a? Không nên nói với ta, thời điểm lâm trận, ngươi lại sợ?

Lời này, nhìn như nói với Hải Thiên, nhưng thật ra là ám chỉ Thủy Nguyệt Đại Sư.

Thủy Nguyệt Đại Sư bây giờ là đâm lao phải theo lao, nếu như hiện tại rút Hải Thiên ra, vậy thì quá châm chọc rồi, chẳng khác gì là nói cho mọi người, ta đang thao túng trận đấu.

Nhưng nếu như không rút Hải Thiên, tương đương với nàng cúi đầu trước Giang Trần, bị hắn dọa sợ.

Trong đầu thiên nhân giao chiến, đến cùng có nên để Hải Thiên lên hay không?

Thủy Nguyệt Đại Sư không nghĩ tới, mình sẽ bị một tiểu tử thế tục, liên tiếp làm xuống đài không được, nhìn đối phương ở trên lôi đài, bộ dạng chuyện trò vui vẻ, khóe miệng tràn ra nụ cười đắc ý, cái ánh mắt khinh thị kia, tràn đầy trào phúng.

Thủy Nguyệt Đại Sư bị bộ dạng này của Giang Trần chọc giận!

- Hải Thiên, ngươi lên đi!

Thủy Nguyệt Đại Sư cũng là người có đại phách lực, lúc này, nếu như nàng nhận thua, không cho Hải Thiên lên, việc này chỉ sợ sẽ trở thành chỗ bẩn, thậm chí thành tâm ma của nàng.

Vì thế, cho dù bị người nói thao túng trận đấu, bị vạch tội, mất thân phận người phụ trách, cũng không thể nuốt xuống một hơi này!

Hải Thiên nộ khí bừng bừng, đối với Giang Trần là hận thấu xương.

Hắn đối với sư tôn cực kỳ tôn trọng, có thể nói là kính như Thiên Nhân. Giờ phút này thấy sư tôn bị Võ Giả thế tục kia bức bách đến cơ hồ không xuống đài được, tự nhiên là hận đến ngứa răng, chỉ hận không thể tự mình lên đài, lăng trì giết chết đối phương, nghiền xương thành tro!

- Số 491, đối tượng khiêu chiến, Võ Giả Giáp đẳng số 4 của Địa Linh khu Hải Thiên! Lôi đài quyết chiến, Phệ Linh Lôi Đài!

Tin tức vừa tuyên bố ra, toàn bộ bách chiến lôi đài đều ầm ầm xao động.

Cái này... Đây tuyệt đối là trắng trợn thao túng trận đấu a!

Coi như là người trung lập, cũng đã nhìn không được rồi. Nếu như không phải sợ Thủy Nguyệt Đại Sư lạm dụng uy quyền, bọn hắn cơ hồ muốn kháng nghị.

Mặc dù không có lên tiếng kháng nghị, nhưng hiện trường nổi lên hư thanh bốn phía, đã đầy đủ nói rõ vấn đề.

Tử Dương Tông ngươi làm như vậy, chẳng lẽ thật sự coi trời bằng vung sao? Cái này tính toán cái gì? Đây tuyệt đối là công nhiên chèn ép!

Chèn ép Võ Giả thế tục, có lẽ mọi người không coi là cái gì.

Thế nhưng mà, công nhiên thao túng trận đấu như vậy, còn có công bình sao? Ai có thể đảm bảo, nàng thao túng trận đấu chỉ nhằm vào Võ Giả thế tục?

Ai có thể đảm bảo, về sau nàng không dùng phương thức như vậy, chèn ép thiên tài tông môn khác?

Đây tuyệt đối là tà khí!

Một người phụ trách, ngẫu nhiên làm chút bịp bợm cỏn con, chỉ cần không quá rõ ràng, mọi người mở một mắt, nhắm một mắt cho qua.

Thế nhưng mà, cái này quá rõ ràng, quá không coi ai ra gì rồi. Nếu như cái này cũng được, vậy Địa Linh khu khảo hạch, liền không có công bình đáng nói.

Cho nên, lúc này đây, phía dưới ngoại trừ đệ tử Tử Dương Tông, cơ hồ trong nội tâm mỗi người đều thiên hướng Võ Giả thế tục kia.

Không phải bọn hắn có bao nhiêu hảo cảm với Giang Trần, mà là bọn hắn đối với loại hành vi kia của Thủy Nguyệt Đại Sư, là triệt để thất vọng, triệt để nổi giận.

Thao túng trận đấu, liên tục chèn ép, tiếp tục như vậy, ai dám ngoi đầu lên ở Địa Linh khu? Ai xuất đầu, liền chèn ép kẻ đó? Cuối cùng nhất để cho Tử Dương Tông bọn hắn lũng đoạn?

Võ Giả đều có tâm huyết, bọn hắn hưởng thụ đặc quyền, nhưng ở trên một mặt nào đó, bọn hắn vẫn khát vọng cạnh tranh công bình.

Nghe hư thanh bốn phương tám hướng, muốn nói Thủy Nguyệt Đại Sư một chút áp lực cũng không có, đó là giả.

Bất quá lúc này, nàng đã đâm lao phải theo lao.

Sắc mặt trầm xuống, trong miệng khẻ kêu, uy áp cường đại thoáng cái tràn ra, trấn áp toàn bộ âm thanh xuống dưới.

- Lăn tăn cái gì? Lôi đài luận võ, tranh đấu công bình, sao lại tiếng động lớn xôn xao?

Mặc dù biết mình ăn gian, nhưng Thủy Nguyệt Đại Sư lại hiên ngang lẫm liệt, bộ dạng như vậy, hoàn toàn không có nửa điểm giác ngộ.

Mà chuyển biến thành là vẻ mặt Thần Thánh Quang Huy, vẻ mặt Thánh Mẫu chân thật đáng tin.

Giang Trần thấy thế, nhịn không được chửi nhỏ một tiếng:

- Làm kỹ nữ, còn lập đền thờ, dối trá!

Bất quá, Thủy Nguyệt Đại Sư càng như vậy, lại càng kích thích lửa giận trong lòng Giang Trần, hắn vốn tưởng rằng, Hà Yến bị phế, Thủy Nguyệt nhất mạch sẽ thu liễm một chút.

Không nghĩ tới, lại còn chưa từ bỏ ý định. Xem ra, lão bà này so với mình tưởng tượng còn muốn quật cường, còn bá đạo a!

- Ha ha ha ha...

Giang Trần giận quá thành cười, đột nhiên sắc mặt trầm xuống.

- Tốt một cái tranh đấu công bình! Đây thật là công bình mà cuộc đời ta chưa bao giờ lãnh hội qua.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)