Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0368

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0368: Chung thân tiểu đệ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


- Bắt đầu đi.

Giám khảo được biết hai người đánh bạc, tựa hồ cũng hiểu được đây là một sự tình vui vẻ, nên thành toàn bọn hắn, cho bọn hắn nội dung khảo hạch đồng dạng.

Linh Dược này đối với Giang Trần mà nói, là tựa như ăn cơm uống nước. Nhất là loại Linh Dược cấp bậc không tính cao này, càng là dễ dàng công nhận.

Giang Trần cơ hồ không cần nhìn, cái mũi khẽ ngửi, liền có thể phân loại ra. Có chút thậm chí không cần ngửi, bằng xúc cảm cũng có thể nhận ra.

Mấy hơi thở tầm đó, Giang Trần liền giơ tay lên:

- Tốt rồi.

Bên kia, Thang Hồng nghe vậy, trực tiếp ngẩn ngơ, hắn mới hoàn thành một nửa a. Bất quá rốt cuộc là đệ tử Bảo Thụ Tông, Tâm lực cường đại, không có bị ảnh hưởng, rất nhanh cũng sửa sang lại hoàn tất.

- Hạng khảo hạch thứ nhất, số 91 hoàn thành trước.

Giám khảo ngược lại là người công chính, tuyên bố Giang Trần lấy được thắng lợi.

Thang Hồng có chút không tin, đi tới, nhìn Giang Trần phân loại, chỉnh tề, một tia không sai, biểu lộ trên mặt nghi vấn, cũng có chút khó hiểu, lườm Giang Trần vài lần, phảng phất như nhìn quái thai.

Bất quá, trong miệng hắn vẫn rất cứng.

- Hừ, đây đều là thủ đoạn thô thiển. Ngươi bất quá là nhanh tay mà thôi. Năm hạng khảo hạch, ai thắng trước ba hạng, mới tính toán thắng.

Giang Trần cười nói:

- Nên như thế.

Tựa hồ giám khảo kia rất thích xem loại người tuổi trẻ này va chạm, nhất là một cái bên trong là thiên tài thế tục, một cái là thiên tài Bảo Thụ Tông.

Loại va chạm này, tuyệt đối sẽ sinh ra rất nhiều hỏa hoa, cực kỳ đặc sắc.

- Hạng khảo hạch thứ hai, ghép Linh Dược thành đôi. Mọi người đều biết, Linh Dược tầm đó, dược tính có tương sinh tương khắc. Một Luyện Đan Sư hợp cách, bổn sự ghép Linh Dược thành đôi này, phải cao minh. Nếu không ngay cả Linh Dược cũng không biết xứng, dược tính Linh Dược phải chăng tương sinh tương khắc cũng không rõ, là không thể nào trở thành Luyện Đan Sư cường đại.

Giám khảo kia cười nói:

- Hạng khảo hạch thứ hai này, có ba mươi hai loại Linh Dược, mời các ngươi phân biệt ghép bọn nó thành đôi. Nhớ kỹ, không nhất định là hai hai ghép thành đôi. Cửa ải này, chỉ khảo hạch khả năng công nhận dược tính của các ngươi, cùng với ngộ tính đối với dược tính tương sinh tương khắc.

Những thứ này đều là bài học trụ cột của một Luyện Đan Sư, Giang Trần và Thang Hồng sẽ không lạ lẫm.

Vẻ mặt Thang Hồng kích động, hạng khảo hạch thứ nhất rớt lại phía sau, để cho chiến ý của hắn càng thêm tràn đầy.

Đây là một gia hỏa trong nghịch cảnh càng đánh càng hăng.

Nhưng Giang Trần lại mây trôi nước chảy, thái độ vẫn không nóng không vội. Ở phương diện Linh Dược, hắn không có gì phải gấp.

Cũng không có người nào có thể làm cho hắn gấp.

- Bắt đầu.

Theo giám khảo ra lệnh một tiếng, Thang Hồng cơ hồ là trước tiên liền bắt đầu rồi.

Giang Trần cười cười, hai tay làm mấy động tác khởi động, lúc này mới đi đến bên cạnh đống Linh Dược kia.

Trước sau nhìn ba lượt, bỗng nhiên hai tay Giang Trần vận chỉ như bay, như là nhà ảo thuật cao minh đang biểu diễn ma thuật thần kỳ.

Lại là hai cái hô hấp tầm đó, hai mươi hai gốc Linh Dược, đã bị ghép thành đôi.

Tốp năm tốp ba, tổng cộng mười ba bộ.

Đại bộ phận là hai hai tương bồi, cũng có ba gốc Linh Dược phối hợp.

- Lại tốt rồi?

Giám khảo kia nhìn thấy Giang Trần giơ tay lên, vẻ mặt cũng giật mình. Trước kia Giang Trần công nhận Linh Dược, tốc độ phân loại Linh Dược, đã để cho hắn cảm thấy ngạc nhiên.

Lúc này đây, độ khó không thể nghi ngờ là càng lớn, muốn ghép thành đôi, không đơn thuần là năng lực công nhận, còn phải có tri thức sống chống đỡ.

Tốc độ này, coi như là giám khảo hắn, tự hỏi cũng khó có thể làm được.

Giang Trần nhẹ gật đầu, đi ra. Giám khảo kia có chút không tin, đến gần nhìn coi, sắc mặt cũng hơi đổi.

Cái ghép thành đôi này, vậy mà hoàn toàn chuẩn xác, không có một chút sai số.

Bên kia, Thang Hồng vò đầu bứt tai, làm một hồi, cuối cùng mới chuẩn bị tốt. Chờ hắn đi tới, lại phát hiện người ta đã xong từ sớm.

- Còn kém một trận thắng nữa.

Giang Trần duỗi một ngón tay, cười cười ranh mãnh.

Vẻ mặt Thang Hồng phiền muộn, hắn đã phát huy vượt xa người thường rồi, vốn tưởng rằng lần này nhất định có thể thắng, nhưng sự thật lại không ngờ tàn khốc

- Gặp quỷ rồi, chẳng lẽ tiểu tử ngươi nằm mơ thấy khảo hạch hôm nay sao?

Dùng nhận thức của Thang Hồng, hoàn toàn không cách nào tưởng tượng, một đệ tử thế tục, vậy mà có thể yêu nghiệt như thế. Trình độ quen thuộc Linh Dược biến thái bao nhiêu, mới có thể có tốc độ nhanh như vậy?

Hắn đã tìm không ra nguyên nhân gì khác rồi.

Giang Trần cười hắc hắc:

- Coi như là mơ tới, đó cũng là ta thắng.

Thang Hồng hừ một tiếng:

- Chớ đắc ý quá sớm, còn không có chấm dứt đây này.

Năm hạng khảo hạch trụ cột, lúc này mới tiến hành hai hạng. Còn có ba hạng, Thang Hồng cảm giác mình còn có hi vọng.

Chỉ cần ba hạng sau thắng toàn bộ, hắn liền thắng.

- Hạng khảo hạch thứ ba, phân biệt đan phương. Mười cái đan phương, có đúng có sai. Nếu như là đan phương chính xác, các ngươi không nên động. Nếu như là đan phương sai, mời chỉ ra.

- Nhớ kỹ, mười đan phương, các ngươi phải phân biệt đúng sáu cái, mới có thể tính thông qua khảo hạch. Các ngươi đánh bạc quy đánh bạc, nhưng đừng một mặt truy cầu thời gian, làm trễ nãi hiệu suất.

Giám khảo hảo tâm nhắc nhở thoáng một phát.

Cái phân biệt đan phương này, là việc tinh tế. Nếu như chỉ truy cầu tốc độ, cái kia rất dễ dàng phạm sai lầm. Một khi công nhận đúng không đạt tới sáu thành, vậy hạng khảo hạch này liền tính không thông qua, cũng không thể đạt được năm điểm tích lũy.

Giang Trần mỉm cười, lại không có suy nghĩ qua khả năng thất bại.

Bốn hạng khảo hạch trụ cột, võ đạo, Tâm lực, đan dược, hạng mục tổng hợp.

Giang Trần có nắm chắc nhất, là đan dược.

Tuy mấy cái còn lại kia, Giang Trần cũng có nắm chắc. Nhưng đan dược, Giang Trần nói thứ hai, không ai dám tự xưng thứ nhất

Mười cái đan phương, toàn bộ bày ở trước mặt Giang Trần.

Giang Trần lần lượt nhìn từng cái, những đan phương này, cũng không phải đan phương đặc biệt phức tạp gì.

Chỉ có điều, trong mười cái này, có tám đan phương là sai. Có thì sai một chút, có cái sai lầm chồng chất.

Giang Trần lấy ra hai đan phương chính xác, sau đó bắt đầu ghi ghi ở tám đan phương khác.

Hắn cũng không có phát huy vượt xa người thường gì, tận lực dùng ngôn ngữ dễ hiểu, vạch ra sai lầm.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, hắn liền hoàn thành hạng khảo hạch này.

Mà bên Thang Hồng kia, hiển nhiên vẫn chưa hoàn thành. Nhất là hai phần đan phương trong đó, Thang Hồng cũng có chút không hiểu, nghĩ nửa ngày, cuối cùng mới miễn miễn cưỡng cưỡng đáp thoáng một phát.

Sau khi Giang Trần đưa đan phương, vẻ mặt giám khảo kia lại lóe lên kinh ngạc, nhíu mày nhìn nhìn, càng xem càng kinh hãi.

Hắn vốn cho là, đưa đến nhanh như vậy, thiên tài thế tục này thật là quá kiêu ngạo tự phụ rồi, nhất định là khó có thành tích tốt gì.

Thế nhưng mà nhìn kỹ, giải bài thi của người ta, quả thực không có bất kỳ sai lầm, hoàn toàn là max điểm.

*****

Giám khảo ý vị thâm trường liếc nhìn Giang Trần, trong nội tâm rung động không thôi, đồng thời có chút đồng tình nhìn thoáng qua bên Thang Hồng, cảm thấy bi ai thay Thang Hồng.

Thời điểm Thang Hồng cao hứng bừng bừng đưa giải bài thi tới, phát hiện giám khảo đang dùng một loại ánh mắt thương hại nhìn mình. Mà Giang Trần thì đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt mỉm cười.

- Hắn... Lại sớm hơn ta?

Giám khảo im lặng cười khổ, nhẹ gật đầu.

- Không sợ, vạn nhất hắn công nhận đúng không tới sáu thành thì sao? Không có thông qua khảo hạch, hạng này coi như hắn thua.

Thang Hồng cảm thấy, đưa đến nhanh như vậy, nhất định là truy cầu tốc độ, xem nhẹ hiệu suất, dục tốc bất đạt a.

Giám khảo kia dùng một loại ánh mắt đồng tình nhìn hắn:

- Hắn công nhận đúng 100%, không có địa phương nào sai lầm.

Đầu óc Thang Hồng oanh một tiếng, cả người mất trật tự rồi.

Lại thua? Ba hạng khảo hạch, bại hoàn toàn?

- Cái này... sao có thể?

Đầu óc Thang Hồng đáng thương, đã hoàn toàn không đủ dùng. Hắn cảm thấy, mình bị đánh bại hoàn toàn a.

- Sơn ngoại hữu sơn, người giỏi còn có người giỏi hơn. Thang Hồng, lần này phục đi à nha?

Giám khảo kia cũng cười nói.

Thang Hồng không ngừng vò đầu, vẻ mặt uể oải phiền muộn, nhìn Giang Trần, không khỏi mắng:

- Thật là quái thai.

Bất quá uể oải chỉ chốc lát, Thang Hồng lại nở nụ cười:

- Thang Hồng ta chưa bao giờ phục người khác, bất quá hôm nay lão tử thực phục rồi. Có thể ở phương diện Linh Dược để cho ta dễ bảo, ngươi là người thứ nhất. Tốt, một tiếng lão Đại này, ta gọi tâm phục khẩu phục. Thang Hồng ta nguyện đánh bạc chịu thua, về sau ta sẽ là chung thân tiểu đệ của ngươi.

- Bất quá, đánh bạc còn không có chấm dứt, tuy ta thua, bất quá thua cũng phải thua sáng rọi. Ta muốn tranh thủ dùng thua 2∶3, tuyệt không có thể thua 0∶5.

Năm hạng khảo hạch, còn có hai hạng. Thang Hồng đã thua, bất quá nếu như hai hạng sau có thể thắng, ít nhất thua sẽ không khó coi như vậy.

Hạng thứ tư, hạng thứ năm, là khảo hạch thao tác thực tế, cũng chính là luyện đan

Ở khâu này, Thang Hồng so với Giang Trần, lại càng không có ưu thế. Bất quá, Giang Trần phát giác mặc dù Thang Hồng này thích đánh bạc, nhưng nhân phẩm không kém, cũng không tính một người xấu.

Nên cố ý lưu lại một đường, ở trong hai hạng, cố ý thua một hạng. Hơn nữa thua xảo diệu tự nhiên, dấu diếm dấu vết.

Cuối cùng, chiến cuộc 1∶4, khiến cho Thang Hồng mặc dù thua, lại không có bại tinh quang.

Tựa hồ giám khảo kia đoán được cái gì, nhưng lại không có vạch trần, mà là đem hai mươi lăm điểm tích lũy cho hai thiên tài kia.

- Hôm nay đánh bạc đấu thập phần đặc sắc, thực hi vọng khu khảo hạch đan dược này, mỗi ngày đều có thể có loại biểu diễn đặc sắc như vậy.

Giám khảo cũng cảm khái.

Nếu như khảo hạch này không phải hắn phụ trách, hắn cơ hồ sẽ hoài nghi, là có người để lộ nội dung cho yêu nghiệt thế tục kia.

Bất quá, nội dung khảo hạch đều là hắn tùy cơ rút ra, muốn tiết lộ, cũng không có dễ dàng như vậy, cũng căn bản không tồn tại vấn đề tiết lộ gì.

- Lão Đại, ngươi đi đâu a? Chờ ta một chút.

Thang Hồng nhìn thấy Giang Trần ly khai, liền đuổi theo.

Vừa đi đến cửa, ngoài cửa lại đi vào một người, nhìn thấy Thang Hồng, nghe hắn gọi lão Đại, không khỏi khẽ giật mình, vẻ mặt quái dị nở nụ cười:

- Thang Hồng, ngươi rốt cục hướng ta chịu thua, gọi ta lão Đại sao?

Thang Hồng sững sờ, cái này là ai? Sao không biết xấu hổ như vậy?

Chờ nhìn rõ ràng người tới, Thang Hồng chửi ầm lên:

- Lăn con mẹ ngươi, nằm mộng sao. Lão tử nhận ngươi làm lão Đại? Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao?

Giang Trần nhìn thấy người tới, cũng khẽ giật mình. Bởi vì người này, hắn nhận thức. Thình lình là truyền nhân Bảo Thụ Tông Thiết gia Thiết Đạt Chí.

Thằng này, lần trước ở vương đô của Thiên Quế Vương Quốc, tìm Giang Trần hắn nháo sự, bị hắn giam, hung ác gõ một số. Ở trong mắt Giang Trần, đây là đưa tài đồng tử.

Cho nên, nhìn thấy Thiết Đạt Chí, Giang Trần liền nhớ lại đoạn hạnh phúc lúc xảo trá Thiết gia kia, ánh mắt nhìn Thiết Đạt Chí, vậy mà không có đáng ghét như vậy. Tiễn tài đồng tử, ai sẽ chán ghét chứ?

Giang Trần hận cơ hội như vậy không thể đến mấy lần, bởi vì Thiết gia quá giàu có rồi, quả thực là giàu đến chảy mỡ.

Bất quá, Giang Trần lại không quên thân phận của mình bây giờ. Hiện tại thân phận của mình là bàn thạch yêu nghiệt, mà không phải Giang Trần.

Thiết Đạt Chí hiển nhiên không thèm nhìn Võ Giả thế tục, ánh mắt tùy ý quét qua Giang Trần, sau đó nhìn Thang Hồng.

Vẻ mặt cười ti tiện:

- Không phải mới vừa rồi ngươi gọi lão Đại sao? Ở đây ngoại trừ ta, ai làm được lão đại của ngươi?

Luận niên kỷ, Thiết Đạt Chí lớn hơn Thang Hồng mấy tuổi, hai người đều là thiên tài tông môn.

Nhưng luận tư chất, Thang Hồng còn mạnh hơn Thiết Đạt Chí một chút. Bất quá Thiết Đạt Chí xuất thân tốt, mệnh tốt, đầu thai chỗ tốt hơn.

Lần trước sau khi bị Giang Trần hành hạ, trở về bị tổ phụ Thiết Long kéo đi bế quan, quả thực đã nhận được không ít cơ duyên.

Lần này sau khi xuất quan, Thiết Đạt Chí biến hóa nhanh chóng, đã từ Tiên cảnh ngũ trọng lúc trước, trực tiếp tấn thăng đến Tiên cảnh lục trọng, chính là Địa Linh cảnh đỉnh phong.

Cho nên, bây giờ hắn ở trước mặt Thang Hồng, cũng rất có tự tin.

Hơn nữa, Thiết Đạt Chí ở trong tông môn, tuy là dòng chính Thiết gia, nhưng trong tâm phúc tùy tùng, lại không có mấy người.

Như Chu Dật, đã tính toán lợi hại nhất rồi.

Thế nhưng mà so với Thang Hồng, loại mặt hàng như Chu Dật chỉ có thể vứt đi. Cho nên, Thiết Đạt Chí rất muốn thu phục Thang Hồng, thành tiểu đệ của mình, phụ tá hắn.

Tuy Thang Hồng nhận Giang Trần làm lão Đại, nhưng mà thua trận đấu, nóng tính không chỗ phát tiết. Ở trước mặt lão Đại, hắn tự nhiên không có khả năng phát tiết.

Nhưng mà, Thiết Đạt Chí bỗng nhiên nhảy ra, vẻ mặt ngu xuẩn này, lại muốn làm lão đại của mình.

Cái này để cho Thang Hồng cảm giác mình bị mạo phạm. Thiết Đạt Chí này, một hoàn khố nhị đại dựa vào tổ tông bảo hộ, ở trong mắt Thang Hồng hắn chỉ là rác rưởi.

Tiểu tử này, cũng dám ở trước mặt mình trang bức.

Hai tay Thang Hồng siết chặt, phát ra thanh âm tạch tạch tạch.

- Thiết Đạt Chí, ngươi con mẹ nó lâu không bị ăn đòn, không chọn thời gian đúng không? Đừng tưởng rằng ngươi có một gia gia tốt, ta liền không dám quất ngươi.

Thiết Đạt Chí sững sờ, lần này hắn xuất quan, liền rất cường thế. Trước kia hắn cảm giác mình kém Thang Hồng một chút.

Thế nhưng mà lần bế quan này, hắn được Thiết gia truyền thừa, lại đột phá Tiên cảnh lục trọng. So với Thang Hồng, tuyệt đối là chỉ cao hơn chớ không thấp.

Tiểu tử này, vậy mà dám chống đối ta như thế?

Thiết Đạt Chí đen mặt:

- Thang Hồng, ngươi hiểu tôn ti hay không? Địa vị của ngươi là vị, của ta là cái gì? Luận xuất thân, luận tu vi, ta không xứng làm lão đại của ngươi chỗ nào?

Thang Hồng dữ tợn cười một tiếng, lấn đến gần một bước:

- Lão tử không quản ngươi xuất thân gì, tu vi ra sao. Ngươi lại càn rỡ thoáng một phát thử xem? Tin lão tử một cái tát quất chết ngươi hay không?


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)