Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0396

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0396: Phản bội ngoài ý muốn, vẽ mặt ngoài ý muốn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Kể từ đó, có thể mượn cơ hội đánh mặt Cửu Sư lão tổ thoáng một phát.

Không nghĩ tới, tính toán lại đánh hụt rồi.

Kế tiếp xuất hiện, là đệ tử Tử Dương Tông La Hoàng. Lựa chọn của hắn cũng rất trực tiếp, là Tử Dương Tông, không có bất kỳ ngoài ý muốn.

La Hoàng này tu luyện 《 Phần Thiên Đại Nhật Kinh 》, có lạc ấn của Tử Dương Tông thật sâu, đi tông môn khác, đó là tự hủy tương lai.

Sau đó xuất hiện, là một đệ tử thiên tài của Lưu Vân Tông, cũng lựa chọn ở lại Lưu Vân Tông. Tông môn lạc ấn của Lưu Vân Tông cũng rất sâu, ly khai Lưu Vân Tông, đến tông môn khác, khẳng định không thành châu báu.

Xuất hiện thứ tư là đệ tử Vạn Linh Tông Nguyên Thanh Lộc, hắn cũng lựa chọn lưu thủ Vạn Linh Tông.

Ba người tiếp theo, theo thứ tự là đệ tử của Tử Dương Tông, Vạn Linh Tông cùng Lưu Vân Tông, đều không có gì ngoài ý muốn, lựa chọn tông môn của mình.

Đến phiên người thứ tám xuất hiện, là Bảo Thụ Tông Thang Hồng.

Đối với Thang Hồng này, Truy Dương lão tổ lại động ý niệm thu mua. Cũng biết tiểu tử này rất đau đầu, ở Bảo Thụ Tông nổi danh không thích sống chung.

Cho nên, Truy Dương lão quái cảm thấy đây là một cơ hội đục khoét nền tảng tốt.

Đương nhiên, Bảo Thụ Tông Thiên Diệp lão tổ ưu tiên xuất hiện. Thiên Diệp lão tổ đối với chuyện đào góc tường người khác là không có hứng thú gì, nhưng đối với thiên tài bổn môn, lại xem rất nặng.

Cho nên, Thiên Diệp lão tổ liên tục đồng ý, sẽ thu Thang Hồng làm thân truyền đệ tử, dốc lòng dạy bảo. Tài nguyên tông môn, sẽ vì hắn nghiêng, hưởng thụ quyền lợi như Liên Thương Hải cùng Tạ Vũ Phàm.

Tựa hồ Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả đối với loại đệ tử như Thang Hồng không quá hứng thú, chỉ nói vài câu đơn giản.

Vạn Linh Tông Cửu Sư lão tổ, ở trên người Thang Hồng thấy được một loại dã tính, cho nên cũng bỏ ra một chầu miệng lưỡi, hi vọng kéo Thang Hồng đến Vạn Linh Tông của mình. Bất quá dùng hiểu biết của hắn đối với Thang Hồng, tựa hồ cảm thấy hi vọng không lớn.

Đến phiên Truy Dương lão quái xuất hiện, hắn cảm thấy đây là một cơ hội đục khoét nền tảng ngàn năm khó gặp. Trên mặt treo nụ cười tự tin, nhìn qua Thang Hồng.

- Thang Hồng, thiên phú cùng thực lực của ngươi, là trong lúc tiến hành, bị đánh giá thấp nhất. Dùng cảnh giới tâm lực của ngươi, tương lai rất có hi vọng trùng kích Nguyên cảnh. Đáng tiếc, tông môn của ngươi, lại không có thể đào móc tiềm lực của ngươi, không có theo tài năng tới đâu mà dạy, làm cho thời gian của ngươi bị hoang phế. Ta hi vọng ngươi gia nhập Tử Dương Tông, ta ở trên người của ngươi, thấy được tiềm lực giống như Lôi Cương Dương. Ở trên tay của ta, ta chí ít có sáu bảy thành nắm chắc, bồi dưỡng ngươi thành Nguyên cảnh.

Những lời này của Truy Dương lão tổ, là trải qua an bài tỉ mỉ. Vốn là ly gián quan hệ của Thang Hồng cùng Bảo Thụ Tông thoáng một phát, lại đặt Thang Hồng cùng Lôi Cương Dương ở một độ cao so sánh, gia tăng độ hảo cảm, sau đó dùng Nguyên cảnh hấp dẫn, sáu bảy thành nắm chắc, đủ khiến cho người trẻ tuổi điên cuồng.

Không thể không nói, lí do thoái thác của Truy Dương lão tổ, rất có sức hấp dẫn, rất có tính nhắm vào.

Hơn nữa, hắn rất nhạy cảm nhìn ra tình cảnh xấu hổ của Thang Hồng ở Bảo Thụ Tông, nên lợi dụng điểm này, châm ngòi ly gián.

Bảo Thụ Tông vẫn là Tạ gia cùng Thiết gia nội chiến, cầm giữ lấy lợi ích tông môn. Thiên Diệp lão tổ gần đây không tranh quyền thế, ở phương diện khống chế tông môn, không có lôi lệ phong hành, thủ đoạn cường thế như Truy Dương lão tổ.

Tính cách của Thiên Diệp lão tổ lạnh nhạt, ở trong Tứ Đại Tôn Giả, đối với tông môn có lực khống chế yếu nhất. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu khiến hai nhà Tạ Thiết nội chiến không ngớt.

Truy Dương lão quái nắm chuẩn điểm này, vạch sự tình Thang Hồng ở trong khe hẹp hai nhà Tạ Thiết, tả hữu bị khinh bỉ, cho nên ly khai Bảo Thụ Tông, gia nhập Tử Dương Tông, đó là lựa chọn không còn gì tốt hơn.

Nói thật, Thang Hồng ở thời khắc này, vậy mà thật sự có một tia dao động.

- Thang Hồng, ở lại Bảo Thụ Tông. Ta cũng sẽ gia nhập Bảo Thụ Tông.

Lúc Thang Hồng gian nan lựa chọn, một đạo truyền âm truyền vào trong đầu hắn.

Là lão Đại.

Thang Hồng nghe được, dĩ nhiên là thần thức truyền âm của lão Đại.

Lão Đại muốn gia nhập Bảo Thụ Tông?

Nghe được tin tức này, Thang Hồng không còn một chút do dự, cười ha ha, bàn tay gãi lấy đầu tóc.

- Ta quyết định, ở lại Bảo Thụ Tông.

Thang Hồng cười đến thập phần sáng sủa. Dáng người của tráng hán này cực lớn, cười rộ lên, ánh mắt lại đơn thuần sạch sẽ, nghiễm nhiên như một đại nam hài đơn thuần nhà bên, không có chút tạp chất.

Thiên Diệp lão tổ nghe vậy, tâm treo cao cũng hạ xuống chỗ cũ. Ở trước một khắc Thang Hồng làm ra lựa chọn, hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, Bảo Thụ Tông sẽ mất đi tên thiên tài Thang Hồng này rồi.

Bởi vì, Thiên Diệp lão tổ hồi tưởng chuyện cũ, phát hiện Thang Hồng này ở Bảo Thụ Tông, hoàn toàn không có hưởng thụ đến đãi ngộ đặc thù gì.

Dùng cá tính không bị trói buộc của Thang Hồng, có lý do gì quyến luyến Bảo Thụ Tông, nhớ ơn Bảo Thụ Tông?

Cho nên, nghe được Thang Hồng lựa chọn, Thiên Diệp lão tổ cơ hồ có chút không tin lỗ tai của mình, nhưng trong lòng thì cảm khái ngàn vạn, âm thầm khuyên bảo mình, về sau nhất định phải coi trọng nuôi dưỡng thiên tài tông môn.

Truy Dương lão quái nghe vậy, cũng khó có thể tin.

Vừa rồi hắn cảm giác mình du thuyết, tuyệt đối có chín thành nắm chắc. Dùng ánh mắt của hắn, tự nhiên nhìn ra cách nghĩ của Thang Hồng trong khoảnh khắc đó, kia tuyệt đối là dao động.

Thế nhưng mà, bỗng nhiên tầm đó, Thang Hồng như nhận được ám chỉ gì, lộ ra dáng tươi cười cuồng hỉ, sau đó liền dứt khoát lựa chọn Bảo Thụ Tông.

- Nhất định có người ám chỉ cho hắn, là ai? Lại dám phá hư chuyện tốt của ta?

Truy Dương lão quái trong cơn giận dữ, ánh mắt lợi hại dò xét bốn phía một phen.

Bất quá, vô luận hắn nhìn thế nào, cũng không thu hoạch được gì.

Chứng kiến Thang Hồng muốn lui ra, đột nhiên Truy Dương lão quái hỏi:

- Thang Hồng, vừa rồi có người âm thầm cho ngươi hứa hẹn gì sao?

Thang Hồng cười ha ha:

- Cái này cùng tuyển bạt có quan hệ sao?

Nói xong, cũng không thèm nhìn Truy Dương lão quái, lui trở về.

Kế hoạch đục khoét nền tảng của Truy Dương lão quái lại thất bại lần nữa, một bụng nóng tính. Hai lần ra tay, hắn đều cảm thấy rất có nắm chắc, lại không nghĩ rằng, liên tục thất thủ.

Lúc này đào Thang Hồng, càng là thua không hiểu thấu. Cơ hồ là thiên tài đến tay, vậy mà đột nhiên bay mất.

Trong lúc đó, Truy Dương lão quái nhớ tới quan hệ của Thang Hồng cùng Giang Trần. Trong nội tâm khẽ động, ánh mắt âm trầm vọt tới Giang Trần.

Không thể không nói, trực giác của Nguyên cảnh lão quái là phi thường kinh người. Tâm niệm của hắn vừa động, liền kiên định phán đoán của mình.

- Tiểu tử thế tục, có phải vừa rồi là ngươi lắm mồm hay không?

Truy Dương lão quái truyền âm quát hỏi. Hắn biết rõ quan hệ của Thang Hồng và Giang Trần. Biết Thang Hồng rất nghe lời Giang Trần, cam tâm tình nguyện nhận hắn làm lão Đại.

*****

- Phải thì thế nào?

Giang Trần nhàn nhạt đáp lại.

Dù sao cùng Tử Dương Tông đã sớm xé rách da mặt, cho dù là Truy Dương lão quái, Giang Trần cũng không có lý do gì nhượng bộ.

- Tốt, tốt, tốt.

Truy Dương lão quái bạo tuôn sát cơ, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi.

- Tiểu tử, ngươi không hiểu đại thế, ba phen mấy bận đối nghịch Tử Dương Tông ta, ngươi cho lão phu một lý do không giết ngươi xem?

- Giết ta?

Giang Trần cười lạnh.

- Nguyên cảnh lão tổ, dùng danh nghĩa tuyển bạt, dụ Võ Giả thế tục ra để giết? Ngươi sống một bó niên kỷ, chỉ số thông minh đều đi nơi nào rồi?

Truy Dương lão quái còn muốn mở miệng, lại phát hiện người kế tiếp đã xuất hiện, rõ ràng là đệ tử Tử Dương Tông bọn hắn, Thủy Nguyệt nhất mạch Tằng Sư.

Tinh thần của Tằng Sư có chút chán chường, thoạt nhìn có chút buồn bực không vui, trong mắt ngẫu nhiên hiện lên một tia lo âu. Hiển nhiên, Long Cư Tuyết cường thế tru sát Sở Tinh Hán, đã để lại tâm lý oán hận cho hắn.

Nếu là đệ tử của Tử Dương Tông, tự nhiên là Truy Dương lão quái xuất hiện trước.

- Tằng Sư, ngươi là môn hạ của Thủy Nguyệt, thiên phú của ngươi, lão phu cũng biết. Bất quá hôm nay ngươi là chuyện gì xảy ra, bộ dạng mất hồn mất vía? Ở trên người của ngươi, còn có nửa điểm phong thái của đệ tử Tử Dương Tông ta sao? Ngươi muốn lão phu thu ngươi làm thân truyền đệ tử, thì lấy ra chút tinh khí thần đến chỗ thiên tài Tử Dương Tông ta tụ tập, Thủy Nguyệt nhất mạch ngươi, có Long Cư Tuyết làm tấm gương, ngươi vẫn là học tập một chút a, nếu không, mặc dù thành thân truyền đệ tử của lão phu, ngươi lấy cái gì đi tranh với Long Cư Tuyết và Lôi Cương Dương?

Cơ bắp trên mặt Tằng Sư có chút co rúm, khúm núm, không ngừng gật đầu, phảng phất như thụ giáo.

Bảo Thụ Tông cùng Vạn Linh Tông, hiển nhiên không có hứng thú gì với Tằng Sư, xuất phát từ công sự, tùy tiện nói vài câu, không giống Truy Dương lão quái, bọn hắn đối với đào Tằng Sư không có bao nhiêu hứng thú.

Ngược lại Lưu Vân Tông Băng Lam Tôn Giả, bởi vì là nữ tính, tâm tư càng tinh tế một ít, mỉm cười nói với Tằng Sư:

- Người trẻ tuổi, thiên phú của ngươi không tệ, võ đạo chi lộ, cùng Lưu Vân Tông ta có chỗ phù hợp. Lưu Vân Tông ta ở vào cục diện âm thịnh dương suy, cũng cần đổi mới thoáng một phát. Nếu như ngươi ở Tử Dương Tông không vui, có thể đến môn hạ của ta, bổn tọa sẽ kiên nhẫn dạy bảo ngươi. Ít nhất, bổn tọa so với sư tôn Thủy Nguyệt Đại Sư của ngươi càng có kiên nhẫn, càng hiểu thiên phú của ngươi.

Không thể không nói, Băng Lam Tôn Giả với tư cách nữ nhân, tâm tư càng thêm cẩn thận, nhìn ra trong lòng Tằng Sư do dự cùng mâu thuẫn, nhìn ra trong tính cách của Tằng Sư có một mặt luyến mẫu.

Cho tới nay, Tằng Sư đều coi Thủy Nguyệt Đại Sư như mẫu thân, không muốn xa rời, thế nhưng mà, từ khi Long Cư Tuyết xuất hiện, hắn phát hiện mình chậm rãi thất sủng rồi.

Cho tới bây giờ, Long Cư Tuyết cường thế như thế, vậy mà sư tôn còn bưng lấy nàng, dựa vào nàng như vậy.

Cái này vốn là đãi ngộ của Tằng Sư hắn, đều bị Long Cư Tuyết cướp đi.

Cho nên, hắn thất lạc, hắn phiền muộn, thậm chí lo lắng mình sẽ đồng dạng như Sở Tinh Hán, bị Long Cư Tuyết cạo chết.

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Tằng Sư kiên định, cắn răng nói ra:

- Ta... Ta nguyện ý gia nhập Lưu Vân Tông, xin Băng Lam lão tổ thu lưu.

- Cái gì?

Truy Dương lão quái nghe vậy, cả người thoáng cái liền nổi cáu rồi.

Lúc trước hắn không ngừng đục khoét nền tảng, nhưng không có thành công. Lại không nghĩ rằng, hậu viện của mình lại cháy, góc tường nhà mình bị người đào.

Hơn nữa, nhìn điệu bộ này của Tằng Sư, tựa hồ không cần người khác đào, giống như là chủ động leo tường a.

Chuyện này đối với Truy Dương lão quái hiếu thắng tự phụ mà nói, quả thực là vô cùng nhục nhã. Hai mắt bắn ra hào quang làm cho người ta sợ hãi, như có một đoàn Liệt Hỏa ngập trời muốn đốt Tằng Sư thành tro bụi.

Tằng Sư đối mặt Truy Dương lão tổ cường thế, không dám phản kháng, yên lặng lui ra phía sau.

Băng Lam lão tổ luôn cho người một hình tượng nữ tính ôn hòa. Bất quá, thấy Truy Dương lão quái áp bách Tằng Sư như vậy, cũng không vui, thúc giục khí thế, chống lại Truy Dương lão quái.

- Truy Dương đạo huynh, hôm nay Tằng Sư là môn hạ của ta, đừng lấy lớn hiếp nhỏ.

Tính cách của Băng Lam lão tổ ôn hòa là đúng, nhưng bao che khuyết điểm là thiên tính của nhân loại.

Tằng Sư vừa mới đầu nhập vào nàng, nếu không che chở, làm sao để cho Tằng Sư khăng khăng một mực?

Truy Dương lão quái tức giận đến nổ phổi, môn hạ đệ tử của Tử Dương Tông dựa vào người khác, chuyện này với hắn mà nói là vô cùng nhục nhã.

Thủy Nguyệt Đại Sư đứng ở sau lưng Truy Dương lão tổ, mặt mũi cũng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, nàng làm sao cũng không nghĩ tới, đại đệ tử tôn trọng mình như mẫu thân, vậy mà sẽ vô thanh vô tức phản bội mình, lựa chọn đầu nhập vào Lưu Vân Tông.

Cho nên, Thủy Nguyệt Đại Sư nhịn không được.

- Tằng Sư, ta nuôi dưỡng ngươi hơn hai mươi năm, đối với ngươi ân trọng như núi, ngươi là báo đáp ta như vậy sao?

Thủy Nguyệt Đại Sư giận dữ mắng mỏ.

Trong nội tâm Tằng Sư ủy khuất, ở thời khắc này, cũng bạo phát ra:

- Đúng vậy, trước kia ngươi rất tốt với ta, tựa như mẫu thân bảo vệ ta. Thế nhưng mà, từ khi có Long Cư Tuyết, ngươi hỏi chính ngươi một chút, ngươi còn coi chúng ta là người sao? Vì tiện nhân vô tình này, ngươi làm ra bao nhiêu chuyện hoang đường? Ở Địa Linh khu, vì nàng, chính mình thân bại danh liệt, Tam sư đệ cùng Tứ sư đệ một chết một tàn. Điều này cũng thôi, đến Thiên Linh khu, ngươi càng làm tầm trọng thêm. Chính ngươi tự vấn lòng xem, ngươi đối đãi Nhị sư đệ Sở Tinh Hán như thế nào? Ngươi muốn hắn đi chết, giống như mệnh lệnh một con chó. Thậm chí, tiện nhân này ở trước mặt ngươi, không có trưng cầu ý kiến của ngươi, liền đánh chết Nhị sư đệ, ngươi ngay cả một câu quở trách cũng không có, Tằng Sư ta ở lại Tử Dương Tông, ai có thể bảo chứng, Sở Tinh Hán hôm nay, không phải Tằng Sư ta ngày mai? Đừng nói Tằng Sư ta, Lôi Cương Dương sư huynh, ai có thể bảo chứng hắn có thể sống an ổn, không bị nữ nhân rắn rết kia cạo chết?

Tằng Sư cũng bạo phát, không lựa lời nói, triệt để xé rách da mặt rồi. Ngay cả Lôi Cương Dương cũng bị kéo ra ngoài.

Ngoài dự đoán của mọi người, Lôi Cương Dương lại không phát tác, mà buông lông mày, không nói một lời. Hiển nhiên, những lời kia của Tằng Sư, Lôi Cương Dương hắn bất tiện nói, nên rất cảm kích Tằng Sư nói ra.

Thoáng cái, toàn trường yên lặng.

Hiển nhiên, mọi người đều bị Tằng Sư nói trấn trụ rồi.

Ngay cả Truy Dương lão quái, biểu lộ cũng cứng lại. Hắn một mực tự tin, Tử Dương Tông bền chắc như thép. Lại căn bản không nghĩ tới, theo Long Cư Tuyết xuất hiện, cái bền chắc như thép kia xuất hiện vết rách lớn như vậy.

Sắc mặt của Thủy Nguyệt Đại Sư tái nhợt, nàng trong khoảng thời gian này, bởi vì sự tình của Long Cư Tuyết, thật có chút tẩu hỏa nhập ma.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)