Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0427

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0427: Thiên Tông sứ giả
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Sau khi kinh hỉ, lại có chút lo lắng:

– Long Cư Tuyết bị trảm, không biết Thiên Tông sứ giả có trách tội hay không?

Tuy trong nội tâm lo lắng, nhưng Truy Dương lão quái vẫn không dám lãnh đạm. Hiển nhiên, địa vị của Thiên Tông sứ giả rất lớn, mặc dù là hắn, cũng phải cẩn thận hầu hạ.

Trong đại điện tiếp khách tôn quý nhất của Tử Dương Tông, một người áo lam chắp tay sau lưng, đứng ở trong cung điện, thần sắc lạnh lùng, lộ ra vẻ cao ngạo.

Mặc cho những cao tầng Tử Dương Tông kia không ngừng cười làm lành, nhưng người áo lam kia đều mặt không biểu tình, nửa chút mặt mũi cũng không cho.

Ngay lúc này, Truy Dương lão quái bước nhanh đến, hắn gần đây cao ngạo, giờ phút này trên mặt lại chất đầy dáng tươi cười, trong nụ cười, thậm chí còn có chút hèn mọn cùng nịnh nọt.

– Thiên Tông sứ giả đại giá quang lâm, Tử Dương Tông trông mong ngày đêm, rốt cục đợi đến ngày hôm nay. Sứ giả đại nhân, Truy Dương chậm trễ.

Truy Dương lão quái vừa nói chuyện, vừa ném một ánh mắt cho những cao tầng tông môn kia, ý bảo bọn hắn ly khai.

Những mặt hàng này tiếp khách, chỉ có thể khiến Thiên Tông sứ giả khó chịu.

Người áo lam kia nhìn thấy Truy Dương lão quái xuất hiện, biểu lộ cao ngạo mới có chút buông lỏng.

– Truy Dương, thoạt nhìn, sĩ khí của Tử Dương Tông các ngươi rất sa sút a, hoàn toàn không giống cảnh tượng Tử Dương Tông mà ngươi khoác lác, này khiến bản sứ có chút thất vọng rồi.

Ngữ khí của người áo lam nhàn nhạt, lại có một loại khí chất thượng vị giả, làm cho Truy Dương lão quái không thể không nghe hắn giáo huấn.

Truy Dương lão quái cười khổ:

– Sứ giả đại nhân, nguyên do trong này, thật sự là một lời khó nói hết.

Người áo lam nhàn nhạt khoát tay:

– Ta tới nơi này, không phải nghe ngươi tố khổ. Như vậy đi, gọi Tiên Thiên thân thể trong tông các ngươi ra, bản sứ xem một chút, nhìn xem phải chăng hàng thật giá thật.

Truy Dương lão quái nghe vậy, thầm kêu không tốt, trong lúc nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, không biết trả lời như thế nào.

Thấy Truy Dương lão quái ấp úng, người áo lam kia có chút không vui:

– Như thế nào? Chẳng lẽ bản sứ mời không được một đệ tử hậu bối của Tử Dương Tông ngươi?

Truy Dương lão quái than nhẹ một tiếng:

– Sứ giả đại nhân, Truy Dương vô năng, không có bảo vệ tốt Long Cư Tuyết. Long Cư Tuyết kia, ở trong thi đấu tuyển bạt của liên minh 16 nước, bị người chém giết.

Chuyện cho tới bây giờ, Truy Dương lão quái biết rõ, dấu diếm lừa gạt cũng dấu không được, chỉ có thể nói ra chi tiết. Có lẽ còn có thể kích phát nộ khí của sứ giả đại nhân, tranh thủ một ít đồng tình.

– Cái gì?

Người áo lam nghe vậy, chấn động.

– Ngươi là nói đùa sao? Tiên Thiên thân thể, bị người chém giết? Liên minh 16 nước, không phải Tử Dương Tông các ngươi một nhà độc đại sao?

– Tử Dương Tông vẫn đứng đầu trong bốn đại tông môn, cái này xác thực không sai. Đệ tử ba đại tông môn khác, đừng nói Long Cư Tuyết, ngay cả Lôi Cương Dương của bổn môn, cũng đủ quét ngang. Lần này chém giết Long Cư Tuyết, lại là một yêu nghiệt từ Vương Quốc thế tục quật khởi. Không biết được truyền thừa kỳ quái gì, mà thực lực siêu quần, ngay cả trưởng lão bổn môn cũng bị hắn giết ba cái.

Truy Dương lão quái nhắc tới Giang Trần, thật sự là nghiến răng nghiến lợi.

Người áo lam cười rộ lên:

– Như thế thì lạ rồi. Vương Quốc thế tục quật khởi, chém giết Tiên Thiên thân thể. Ngươi coi liên minh 16 nước của ngươi là địa phương nào? Có nhiều thiên tài như vậy sao? Truy Dương, ngươi chớ cùng ta bằng mặt không bằng lòng, đến cùng là nguyên nhân gì? Long Cư Tuyết kia, có phải bị Tử Dương Tông ngươi làm vật tiến thân, đưa đến thế lực khác hay không?

Truy Dương lão quái nghe vậy, sợ tới mức hồn phi phách tán.

– Sứ giả đại nhân, lời này từ đâu nói lên? Tử Dương Tông ta là nơi chật hẹp nhỏ bé, nào dám phản bội Thiên Tông? Truy Dương ta, cũng là thành tâm thành ý đầu nhập vào Thiên Tông. Lần tuyển bạt này, vốn là muốn mượn cơ hội uy hiếp ba đại tông môn khác, vì Thiên Tông vượt nhập liên minh 16 nước mà đánh xuống trụ cột. Bất đắc dĩ người tính không bằng trời tính, hết thảy kế hoạch, lại bởi vì một yêu nghiệt thế tục xuất hiện, toàn bộ bị đảo loạn. Nếu Sứ giả đại nhân không tin, chỉ cần điều tra sơ sài, liền biết Truy Dương ta nói thật hay giả.

– Hừ, yêu nghiệt thế tục.

Người áo lam hiển nhiên chẳng thèm ngó tới, cảm thấy Truy Dương lão quái nói ngoa, Vương Quốc thế tục, xa xôi chi địa, dù sinh ra yêu nghiệt gì, cũng chỉ là bình thường. Đối với Thiên Tông mà nói, căn bản chỉ là con sâu cái kiến.

– Truy Dương, việc này, bản sứ sẽ đi điều tra. Nếu như bản sứ phát hiện ngươi nói ngoa nửa câu, ngươi phải biết kết cục phản bội Thiên Tông là cái gì a? Hừ, không có thiên tài Tiên Thiên thân thể, giá trị của Tử Dương Tông ngươi ít nhất giảm một nửa. Vốn, thượng diện xem phân lượng của Tiên Thiên thân thể, ý định đặc biệt trao tặng ngươi chức vị Tam Tinh đà chủ. Hôm nay, ngươi nhiều nhất, chỉ có thể đạt được phong hào Nhất Tinh đà chủ. Đây là cất nhắc ngươi rồi.

Người áo lam này trảo một cái, trong tay nhiều ra một lệnh bài phong cách cổ xưa, trực tiếp ném cho Truy Dương lão quái.

– Đây là Thiên Tông Đà Chủ Lệnh. Có được lệnh này, từ nay về sau Truy Dương ngươi là một đà chủ của Thiên Tông. Tử Dương Tông không còn tồn tại, đổi tên thành Tử Quang phân đà.

Truy Dương lão quái sững sờ:

– Sứ giả đại nhân, vì sao không phải Tử Dương phân đà?

Sứ giả kia cười rộ lên:

– Tử Dương phân đà? Hai chữ Tử Dương, các ngươi gánh được sao? Hai chữ Tử Dương, là phạm vào kiêng kị. Tên đầy đủ của Thiên Tông là Cửu Dương Thiên Tông, dưới Thiên Tông có Cửu phủ, trong đó có một phủ là Tử Dương phủ. Hiện tại, ngươi xác định ngươi muốn đổi tên là Tử Dương phân đà?

Truy Dương lão quái nghe vậy, trên trán ứa ra mồ hôi lạnh, sợ tới mức hồn phi phách tán. Đây là phạm huý hai lần a.

Thứ nhất phạm vào kiêng kị của Cửu Dương Thiên Tông, thứ hai lại tái phát kiêng kị từ Tử Dương phủ.

Nhất niệm đến đây, Truy Dương lão quái liên tục khoát tay, vẻ mặt kiêng kị:

– Không dám, không dám. Vậy gọi Tử Quang phân đà a.

Biểu lộ của người áo lam đạm mạc, thản nhiên nói:

– Truy Dương, Thiên Tông chưa bao giờ nuôi phế vật. Bổ nhiệm ngươi làm đà chủ, nếu như ngươi không làm ra thành tích, cái Đà Chủ Lệnh này, tùy thời có khả năng thu hồi.

Truy Dương vội nói:

– Đã đầu nhập vào Thiên Tông, Truy Dương tự nhiên vì Thiên Tông hiệu lực, cúc cung tận tụy. Dù núi đao biển lửa, Truy Dương ta muôn lần chết không chối từ.

– Đừng nói những lời hoa hòe đó. Nhiệm vụ của ngươi bây giờ, là thống nhất liên minh 16 nước, chiếm đoạt bốn đại tông môn, nhập vào Tử Quang phân đà. Nếu như ngươi có thể làm thành chuyện này, đừng nói Tam Tinh phân đà, Tứ Tinh phân đà cũng có hi vọng.

Người áo lam này rất hiểu tinh túy của thượng vị giả, đánh một cái tát, lại cho một quả ngọt táo.

– Thống nhất bốn đại tông môn?

Con mắt của Truy Dương lão quái chuyển thoáng một phát, cân nhắc nặng nhẹ, cuối cùng cười khổ.

*****

– Sứ giả đại nhân, nếu Long Cư Tuyết thuận lợi phát triển, không có yêu nghiệt thế tục kia xuất hiện, đây hết thảy, có lẽ trong vòng mười năm có thể hoàn thành. Nhưng mà hiện tại...

– Có nan đề gì sao?

– Có không ít nan đề, nan đề lớn nhất là Bảo Thụ Tông. Hiện tại Bảo Thụ Tông như mặt trời ban trưa, được yêu nghiệt thế tục kia gia nhập, ngoài ra còn nhiều thêm một Nguyên Cảnh Tôn Giả, còn có một con Thánh phẩm Linh thú. Luận thực lực, Bảo Thụ Tông này, đã không kém Tử Dương Tông ta... Không đúng, không kém Tử Quang phân đà ta rồi.

– Bảo Thụ Tông?

Người áo lam cười lạnh một tiếng.

– Có phải tông môn tài nguyên dồi dào nhất trước kia ngươi nói hay không?

– Đúng vậy.

Truy Dương lão quái vội nói.

– Mười năm, Thiên Tông không có thời gian chờ lâu như vậy. Lúc này đây, phải một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, nhất thống liên minh 16 nước. Thượng cấp phái ta đến, là muốn ta ở lúc cần thiết, ra tay giúp ngươi một tay, để tránh đêm dài lắm mộng. Tuy liên minh 16 nước là nơi heo lánh, nhưng mà, hiện tại đã có rất nhiều ánh mắt tụ tập tới. Nếu Thiên Tông ta không giải quyết dứt khoát, lại để cho thế lực khác cắm vào, vậy thì không hay rồi.

Truy Dương lão quái nghe vậy cuồng hỉ, biết rõ sứ giả đại nhân này là muốn đích thân xuất thủ.

Thực lực người áo lam này, chưa hẳn mạnh hơn hắn bao nhiêu. Nhưng bất đắc dĩ người ta xuất thân tốt, địa vị cao. Cho nên Truy Dương lão quái ở trước mặt hắn, tư thái phóng rất thấp. Bởi vì người ta nắm giữ tiền đồ của hắn, khống chế lấy vận mệnh của hắn. Nếu như Truy Dương lão quái hắn nói sai một câu, khiến sứ giả đại nhân nổi giận, người ta đi về nói một câu, sau đó có thể hủy hắn, thậm chí hủy toàn bộ Tử Dương Tông.

– Sứ giả đại nhân, có ngươi ra tay, thống nhất bốn đại tông môn, tuyệt đối dễ như trở bàn tay. Vừa vặn, lần này Bảo Thụ Tông tổ chức một nghi thức nhập môn, mời bốn đại tông môn cùng một chỗ tham gia. Đến lúc đó, bốn đại tông môn tụ tập, sứ giả đại nhân tự mình giá lâm, cường thế xuất kích, tất có thể một trận chiến thành công. Để cho ba đại tông môn kia dễ bảo, sẵn sàng góp sức đến Tử Quang phân đà.

Truy Dương lão quái cuồng đập mã thí tâng bốc.

Người áo lam chính là sứ giả Thiên Tông, ở liên minh 16 nước, tự nhiên cảm giác ưu việt mười phần. Nghe Truy Dương lão quái mã thí tâng bốc, cũng không cảm thấy không ổn chút nào, thản nhiên tiếp nhận.

Thực lực của hắn, ngược lại cao hơn Truy Dương lão quái một bậc, chính là cường giả Nguyên cảnh tứ trọng, cũng là Địa Nguyên cảnh cường giả.

Bất luận xuất thân, hay là thực lực, đều có thể ăn chết Truy Dương lão quái, cho nên, hắn ở trước mặt Truy Dương lão quái, không cần bảo trì bất luận khiêm tốn gì.

– Nghi thức nhập môn kia, còn bao lâu nữa?

Người áo lam trầm tư một lát hỏi.

– Trên thiệp mời viết rõ, định ở chín ngày sau.

Người áo lam nghe vậy, ngẫm nghĩ một lát nói:

– Tốt, chín ngày sau, đi Bảo Thụ Tông một chuyến, nhất định phải cầm xuống ba đại tông môn khác, nhập vào Tử Quang phân đà. Việc này, tuyệt đối không thể dây dưa. Nếu như việc này thành, ta sẽ tuân theo ý tứ thượng cấp, giúp ngươi tiến vào Nguyên cảnh tứ trọng, để ngươi có thực lực ngăn chặn những người khác, thành lập uy tín tuyệt đối của ngươi ở Tử Quang phân đà.

Truy Dương lão quái nghe vậy, vui mừng nhướng mày. Cái này thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn a.

Thiên Tông sứ giả đến, làm cho Truy Dương lão quái đang vô kế khả thi, thoáng cái khôi phục ý chí chiến đấu, có thể nói là quét qua xu hướng suy tàn.

Thiên Tông sứ giả tự thân xuất mã, mặc kệ từ góc độ nào xem, lần này Tử Dương Tông đều là người thắng tuyệt đối.

Tuy mất đi danh hào Tử Dương Tông, nhưng mà đổi lấy, lại là thực quyền chân chính.

Một tấm Đà Chủ Lệnh của Cửu Dương Thiên Tông, ý vị như thế nào? Ý nghĩa Truy Dương lão quái hắn, sẽ không còn là tồn tại không chỗ nương tựa, mà dính vào một chỗ dựa cường đại.

Coi như là những thế lực cường đại ở Vạn Tượng Cương Vực kia, cũng không cách nào xem nhẹ Cửu Dương Thiên Tông tồn tại.

Dù hắn lấy được, chỉ là một tấm Đà Chủ Lệnh cấp bậc thấp nhất, nhưng dù vậy, chiêu bài của Cửu Dương Thiên Tông ở đó, mặc ai cũng không dám bỏ qua.

Mấu chốt nhất là, Tử Quang phân đà, sẽ nhất thống bốn đại tông môn. Nói cách khác, dưới tay Truy Dương lão quái hắn, sẽ quản lý càng nhiều người nữa, có càng nhiều cường giả nghe lệnh của hắn.

Tuy trong khoảng thời gian ngắn, những người kia chưa chắc sẽ dễ bảo. Nhưng chỉ cần thực lực của hắn không ngừng đề thăng, đợi một thời gian, tự có biện pháp để cho những người kia triệt để khuất phục.

Dù sao, tình thế bày ở trước mặt bọn họ, hoặc là khuất phục, hoặc là diệt vong.

Thế giới võ đạo, thuận theo đại thế mới là sinh tồn chi đạo, Truy Dương lão quái không tin cao tầng ba đại tông môn kia, có gan trái với ý chí của Cửu Dương Thiên Tông.

Nói khó nghe một chút, Cửu Dương Thiên Tông vừa ý bọn hắn, đó là phúc khí của bọn hắn.

Nếu thật có kẻ ngu xuẩn, vậy chỉ có thể dùng chút ít thủ đoạn cường ngạnh, tiêu diệt một hai cái, giết gà dọa khỉ.

Trong nội tâm Truy Dương lão quái đã bắt đầu trù tính, nên cầm ai khai đao trước rồi.

Giang Trần.

Cái tên này, nhất định là phóng ở vị trí thứ nhất.

Chưa trừ diệt kẻ này, Tử Dương Tông cũng tốt, Tử Quang phân đà cũng tốt, đều vĩnh viễn không ngày yên tĩnh.

Trở lại Bảo Thụ Tông, Giang Trần liền dàn xếp tốt tùy tùng.

Bây giờ Giang Trần hắn là nhân vật trọng yếu nhất trong một đời trẻ tuổi của Bảo Thụ Tông, tùy tùng của hắn tự nhiên cũng nước lên thì thuyền lên, hưởng thụ đãi ngộ như đệ tử Bảo Thụ Tông.

Ưu thế gia nhập Bảo Thụ Tông, ở phương diện này liền thể hiện ra rồi.

Đối với nghi thức nhập môn gì đó, kỳ thật Giang Trần không quá hứng thú. Chỉ có điều từ trên xuống dưới Bảo Thụ Tông đều cảm thấy hứng thú, hắn tự nhiên không thể làm chuyện mất hứng.

Hắn có thể hiểu được, Bảo Thụ Tông bị Tử Dương Tông áp chế nhiều năm, đây là một cơ hội hãnh diện, Bảo Thụ Tông mượn cơ hội này trắng trợn tuyên dương thoáng một phát, cũng là nhân chi thường tình.

Đương nhiên, Bảo Thụ Tông đối với Giang Trần là rất xem trọng, ở khu vực Linh khí nồng đậm nhất, mở cho hắn một động phủ riêng.

Loại đãi ngộ này, chỉ có trưởng lão tông môn mới có thể hưởng thụ. Ở trong một đời trẻ tuổi, mặc dù là Liên Thương Hải cùng Tạ Vũ Phàm, tạm thời cũng không có tư cách này.

Nhưng mà, toàn bộ Bảo Thụ Tông, không người dám biểu đạt bất mãn đối với chuyện này.

Tuyển bạt thi đấu lực trảm Tiên Thiên thân thể Long Cư Tuyết, Thương Dương Vương Quốc diệt Vu thị nhất tộc, tàn sát Tam đại trưởng lão của Tử Dương Tông.

Những chiến tích chói lọi kia, bất luận hạng nào, đều là tồn tại mà đệ tử trẻ tuổi cũng phải nhìn lên.

Đừng nói trẻ tuổi, coi như là trưởng lão của Bảo Thụ Tông, lại có mấy người có thể làm được?

Tuy Giang Trần hưởng thụ đãi ngộ cao, nhưng không có tự ngạo. Trở về vài ngày, rất nhiều trưởng lão tông môn thiết yến khoản đãi, Giang Trần đều vui vẻ dự tiệc, không có ngạo mạn cự tuyệt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2349)