Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0430

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0430: Dẹp loạn nội chiến, nghi thức nhập môn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Không cự Thiết gia ở ngoài cửa, cũng không có đáp ứng hoà giải. Chỉ biểu đạt một loại thái độ, cái kia chính là, người không phạm ta, ta không phạm người.

Lần này người Thiết gia tới hoà giải, là một tộc đệ của Thiết Long, tên Thiết Đường, ở Bảo Thụ Tông cũng là một trưởng lão, địa vị khá cao.

Tính cách của lão nhân này tương đối ổn trọng, thấy Giang Trần là thật bế quan, nên không dám kiên trì. Bất quá hắn cũng hiểu, bên Giang Trần, cũng không có cách nghĩ một côn đánh chết Thiết gia bọn chúng. Nói cách khác, hòa giải hay không, mấu chốt ở thái độ của Thiết gia bọn hắn.

Đạt được Câu Ngọc ám chỉ, Thiết Đường khúm núm, ngạnh nhét lễ vật lại.

– Câu Ngọc tiểu thư, phần lễ vật này, là một mảnh tâm ý của Thái Thượng trưởng lão nhà ta, mừng Giang Trần tiến vào Bảo Thụ Tông, làm ơn nhận lấy. Nếu không, sau khi lão hủ trở về, sẽ không có cách nào báo cáo kết quả công tác a.

Tư thái của Thiết Đường này bày vô cùng thấp, hoàn toàn là một bộ ngươi không thu, ta sẽ không mang về.

Câu Ngọc bất đắc dĩ, phất phất tay:

– Nếu như thế, ngươi liền để đó đi. Sau khi thiếu chủ nhà ta xuất quan, thu hay không thu, do hắn làm chủ.

Thiết Đường thấy thế, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn ra về.

Vài tên tùy tùng khác, nhìn bóng lưng Thiết Đường ly khai, đều mừng rỡ.

– Câu Ngọc tỷ, xem ra Thiết gia là triệt để sợ Thiếu chủ chúng ta rồi.

Quách Tiến thở dài.

Câu Ngọc mỉm cười, ánh mắt lại nhìn về phía Tiết Đồng:

– Tiết Đồng, ngươi cảm thấy Thiết gia cầu hoà, là có thái độ gì?

Nàng không hỏi người khác, lại chỉ hỏi Tiết Đồng, tự nhiên là có đạo lý.

Lúc trước Luật Vô Kỵ cấu kết Truy Mệnh Ám Môn, bắt đi đúng là Tiết Đồng. Một lần kia, Tiết Đồng ăn thiệt thòi rất lớn.

Tuy những hung thủ kia đã đền tội, nhưng Thiết Xán bảo hộ những hung thủ này, cuối cùng còn nhởn nhơn ngoài vòng pháp luật. Tuy việc này không có quan hệ trực tiếp với Thiết Xán, nhưng Câu Ngọc vẫn lo lắng Tiết Đồng ghi hận.

Tiết Đồng ngược lại rất phóng khoáng:

– Thiếu chủ mới tới Bảo Thụ Tông, cũng không nên trở mặt với Thiết gia. Nếu như quá cường thế, sẽ cho những người khác một loại cảm giác bá đạo. Tuy Thiếu chủ có tư cách bá đạo, nhưng mà chúng ta làm thuộc hạ, lại không thể tăng thêm phiền cho Thiếu chủ. Thiết gia hòa giải, tự nhiên cho bọn hắn cơ hội. Nói sau, mấy lần ân oán với Thiết gia, kỳ thật chịu thiệt chính là Thiết gia.

Câu Ngọc cũng cười cười, ngẫm lại nhiều lần giao phong với Thiết gia, cuối cùng chịu thiệt, thật là Thiết gia a.

Hôm nay thực lực của Thiếu chủ đại thành, coi như Thiết Long tự thân xuất mã, cũng chưa chắc đánh thắng được Thiếu chủ. Lấy cái gì cùng Thiếu chủ đấu?

Nói sau, còn có Diệp Trọng Lâu lão gia tử bảo hộ.

Thiếu chủ ởBảo Thụ Tông, địa vị có thể nói là phòng thủ kiên cố.

Địa vị cao như thế, cần gì phải đi diệt một Thiết gia không quan trọng gì, chỉ khiến người ta chỉ trích?

Ngoài động phủ của Thiên Diệp lão tổ, Thiết Long khom người mà đứng, đã đứng một thời gian rất lâu, chờ cầu kiến Thiên Diệp lão tổ.

Thiết Long biết rõ, gần đây Thiên Diệp lão tổ rất thất vọng với Thiết gia, cùng Tạ gia nội chiến còn chưa tính, điểm chết người nhất là, Thiết gia chèn ép Giang Trần, không có sớm dẫn Giang Trần vào Bảo Thụ Tông, làm cho thiên tài này, lưu lạc Vương Quốc thế tục nhiều năm như vậy, đây mới là chỗ Thiên Diệp lão tổ bực mình nhất.

Dùng thiên phú của Giang Trần, nếu như tiến vào Bảo Thụ Tông sớm hai năm đào tạo, bây giờ nói không chừng đã là Linh Vương, kém một bước liền có thể đi vào Nguyên cảnh rồi.

Hai năm thời gian, đối với thiên tài mà nói, là trân quý bực nào?

Đương nhiên, đây là Thiên Diệp lão tổ nghĩ. Trên thực tế, Giang Trần ở thế tục dốc sức, đồng dạng cũng có rất nhiều kỳ ngộ. Ví dụ như Mê Cảnh Thu Liệp đạt được Băng Hỏa Yêu Liên.

Ví dụ như lúc thế tục tuyển bạt, đạt được Nguyên Từ Kim Sơn, còn có tinh hạch của Hỏa Nha Vương cùng Chu Lân Hỏa Tích...

– Lão tổ, Thiết Long Thái Thượng trưởng lão ở ngoài động phủ, đã chờ hơn một canh giờ.

Thiên Diệp lão tổ vốn cố ý vắng vẻ Thiết Long một chút, bất quá hắn cuối cùng là một lão tổ mềm lòng, nghĩ nghĩ, mới khoát tay áo:

– Để cho hắn vào đi.

Thiết Long ở ngoài cửa, nghe nói Thiên Diệp lão tổ chịu tiếp kiến hắn, thiếu chút nữa nước mắt tuôn đầy mặt.

– Lão tổ, Thiết Long hồ đồ, đặc biệt hướng lão tổ thỉnh tội.

Thiên Diệp lão tổ hừ lạnh một tiếng:

– Thỉnh tội? Ngươi cũng biết có tội?

Thiết Long thấp thỏm lo âu:

– Thuộc hạ có tội, quản giáo thủ hạ không nghiêm, gây ra rất nhiều đại họa. Vô luận lão tổ trách phạt như thế nào, Thiết Long đều cam nguyện tiếp nhận.

– Hừ, nếu lão phu muốn phạt ngươi, đã sớm xuất thủ. Việc này đã rất rõ rồi, ngươi cầu ta cũng không làm nên chuyện gì. Thiết gia ngươi đắc tội là Giang Trần, là Trọng Lâu lão tổ.

Thiết Long chán nản thở dài:

– Thuộc hạ cũng biết sự tình năm đó hoang đường đến cỡ nào, hiện tại thuộc hạ thành tâm nhận lầm, muốn buông thành kiến, cộng đồng xuất lực vì Bảo Thụ Tông. Thuộc hạ cũng tinh tường nhận thức đến, tông môn muốn cường đại, bên trong cần đoàn kết, mới là vương đạo.

Thiết Long rất rõ ràng tính cách của Thiên Diệp lão tổ, tư thái của ngươi càng thấp, thái độ càng khiêm tốn, lão tổ nghe sẽ càng cao hứng.

Quả nhiên sắc mặt của Thiên Diệp lão tổ hòa hoãn một chút:

– Ngươi có thể nghĩ như vậy, là rất tốt. Chỉ là, nếu như ngươi khẩu thị tâm phi, chọc bọn hắn lần nữa, thì dù là lão tổ ta, cũng không tiện ra mặt.

– Lão tổ yên tâm, Thiết Long tuyệt không hai lòng. Bất kể là Trọng Lâu lão tổ hay Giang Trần, bọn hắn muốn đối phó Thiết gia ta, Thiết gia ta đã sớm bị diệt rồi, này chứng minh bọn họ là đại nhân có đại lượng. Nếu như Thiết gia ta còn không biết tốt xấu, không cần bọn hắn ra tay, lão tổ tự tay đánh chết ta, thuộc hạ cũng không một câu oán hận.

Thiết Long thấy ngữ khí của Thiên Diệp lão tổ buông lỏng, biết rõ lão tổ mềm lòng rồi, nên vội vàng tỏ thái độ.

– Nếu như thế, có thời gian ta sẽ tìm Trọng Lâu lão tổ nói việc này, tông môn chỉ có đoàn kết, mới là đường ra. Vì cái gì Tử Dương Tông một mực cường thế, là bởi vì bọn hắn đoàn kết, không nội chiến.

Thiên Diệp lão tổ cũng đồng ý, lại nói:

– Bất quá ngươi cũng phải suy nghĩ kỹ càng, nếu như lần này còn gây chuyện, vậy Thiết gia ngươi, thật sự chỉ có thể tự sinh tự diệt. Tin tưởng dùng tính cách của Trọng Lâu lão tổ và Giang Trần, tất sẽ không quá để ý. Mấu chốt là Thiết Xán con ngươi, hắn thích gây họa, ngươi xác định hắn là tâm phục khẩu phục, sẽ không gây tai hoạ nữa sao?

Trong nội tâm Thiết Long cả kinh, xem ra bình thường lão tổ không nói cái gì, nhưng trong lòng thanh thanh sở sở a.

Vội vàng cam đoan:

– Nghiệt tử Thiết Xán này, nếu hắn dám giương oai, ta sẽ tự tay xử lý.

Thiên Diệp lão tổ nhẹ gật đầu:

– Ngươi đã nói như vậy, ta liền gọi Trọng Lâu lão tổ tới a.

Nói xong, trong tay trảo một cái, nặn ra một đạo Truyền Âm Phù, đưa ra ngoài.

*****

Chỉ một lúc sau, tiếng cười cởi mở của Diệp Trọng Lâu truyền đến:

– Thiên Diệp đạo huynh cho gọi, không biết là có chuyện gì?

Thiết Long nghe vậy, liền đứng ngồi không yên, không khỏi đứng lên, khoanh tay, lui qua một bên, trong nội tâm thổn thức ngàn vạn.

Thời điểm Diệp Trọng Lâu lưu lạc thế tục, địa vị xa xa không bằng Thiết Long hắn, thực lực cũng không quá đáng cùng Thiết Long hắn sàn sàn.

Hôm nay, lại cùng Thiên Diệp lão tổ xưng huynh gọi đệ. Nguyên cảnh này, thật sự là ranh giới, phân ra hai loại người hoàn toàn bất đồng a.

Diệp Trọng Lâu đi vào động phủ, nhìn thấy Thiết Long, tựa hồ nghĩ tới điều gì.

Thiên Diệp lão tổ cười nói:

– Trọng Lâu, Thiết Long tới tìm ta thừa nhận sai lầm, thành tâm ăn năn, lại lo lắng ngươi và Giang Trần tính sổ. Không biết Trọng Lâu ngươi có bằng lòng cho Thiết gia một cơ hội hay không?

Hôm nay Diệp Trọng Lâu là Nguyên cảnh, nào có thời gian để ý Thiết gia, cười nhạt một tiếng:

– Muốn thuyết phục lão phu dễ dàng, chỉ cần ngươi thuyết phục được Giang Trần, lão phu tuyệt không hai lời.

Thiên Diệp lão tổ cười ha ha:

– Xưa nay Trọng Lâu luôn độ lượng, Thiết Long, ngươi ở trước mặt Trọng Lâu lão tổ tỏ thái độ, không thể bằng mặt không bằng lòng. Nếu không, toàn bộ Bảo Thụ Tông, chỉ sợ sẽ không dung được Thiết gia các ngươi.

Bảo Thụ Tông có cục diện tốt hiện tại, là đến không dễ. Nếu Thiết gia còn làm nội chiến nữa, như vậy nhất định sẽ đưa tới người người chỉ trích.

Diệp Trọng Lâu cũng biết Thiên Diệp lão tổ mềm lòng, ý định cho Thiết gia một cơ hội, nên không làm ác nhân, thản nhiên nói:

– Hiện tại mỗi người trong Tông môn đều đang ra sức, chuẩn bị cho nghi thức nhập môn. Thiết gia các ngươi, cũng nên chia xẻ một ít công việc, làm chút chuyện cho mọi người nhìn xem a.

Thiết Long nghe vậy đại hỉ, biết rõ Diệp Trọng Lâu đã tha thứ, trong nội tâm kích động, vội nói:

– Vâng, vâng. Thuộc hạ liền đi chuẩn bị, nhất định phải phụ tá Tạ tông chủ xử lý tốt nghi thức nhập môn.

Lần này Thiết Long rất thông minh, vị trí bày cực kỳ thỏa đáng. Nhất là năm chữ “phụ tá Tạ tông chủ” này, đã đầy đủ cho thấy, Thiết gia hắn cũng không đối kháng Tạ gia, phục tùng địa vị lãnh đạo của tông chủ.

Vấn đề Thiết gia, chỉ là một sự việc xen giữa nho nhỏ, bất quá lại làm cho không khí Bảo Thụ Tông tăng cao. Khắp nơi đoàn kết, hiệu suất Bảo Thụ Tông xử lý sự tình đề cao hết sức.

Vài ngày đi qua, công tác trù bị liền làm thỏa đáng.

Lục tục, ba đại tông môn được mời đều có người đến.

Đầu tiên đến là Vạn Linh Tông, Cửu Sư lão tổ rất nể tình, tự mình dẫn đội, cơ hồ mang đến toàn bộ tinh anh của Vạn Linh Tông.

Vạn Linh Tông và Bảo Thụ Tông xưa nay quan hệ rất tốt, lần này tự nhiên phải nể tình.

Lưu Vân Tông tới ngay sau đó, đồng dạng Vạn Linh Tông, Lưu Vân Tông dưới sự dẫn dắt của Băng Lam Tôn Giả, cũng cơ hồ tinh anh ra hết.

Chỉ là, người Tử Dương Tông kia, thẳng đến sáng sớm ngày nhập tông, cũng không có đến.

Xem ra, Tử Dương Tông là quyết tâm không nể tình, không có ý định đến rồi.

Bất quá Thiên Diệp lão tổ cũng không ngại, trận chiến Thương Dương Vương Quốc ấy, Bảo Thụ Tông áp chế Tử Dương Tông, hiện tại liên minh 16 nước ai cũng biết.

Tử Dương Tông không đến, ở bên ngoài xem ra, cái này là trốn tránh, là sợ Bảo Thụ Tông.

Nghi thức nhập tông đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ Thiên Diệp lão tổ tuyên bố bắt đầu.

Thiên Diệp lão tổ khẽ cười nói:

– Chư vị quan khách, đa tạ chư vị tới tham gia nghi thức nhập tông của Trọng Lâu lão tổ và Giang Trần. Vì tỏ lòng biết ơn, Bảo Thụ Tông ta chuẩn bị một phần hạ lễ. Mỗi tông được tặng một trái Xan Hà Thần Quả.

Bảo Thụ Tông tài đại khí thô, vừa ra tay là một miếng Xan Hà Thần Quả, đây không thể nghi ngờ là muốn thu mua nhân tâm.

Nhưng mặc dù là thu mua nhân tâm, Vạn Linh Tông cùng Lưu Vân Tông cũng chấn động. Bảo Thụ Tông này thật đúng là đại thủ bút a.

Xan Hà Thần Quả, đây chính là trấn tông chi bảo của Bảo Thụ Tông, đệ tử thiên tài không tới thời khắc mấu chốt, cũng chưa hẳn có thể phân đến một quả.

Mà Thiên Diệp lão tổ này vì đáp tạ hai tông cổ động, vậy mà trực tiếp đưa tặng Xan Hà Thần Quả.

Thủ bút như vậy, làm cho người hai tông đều cảm thấy chuyến đi này không tệ.

Ánh mắt Cửu Sư lão tổ quét một vòng, đột nhiên hỏi:

– Thiên Diệp đạo huynh, nhân vật chính của nghi thức nhập môn có hai, sao chúng ta chỉ thấy một người?

Diệp Trọng Lâu tiến vào Nguyên cảnh, hiện tại đã sớm truyền khắp liên minh 16 nước, mọi người tự nhiên nhận ra hắn.

Thế nhưng mà, Giang Trần chém giết tam đại trưởng lão của Tử Dương Tông, từng bị trấn áp trong Bất Diệt Linh Sơn, đến nay còn không có lộ diện.

Thiên Diệp lão tổ cười nói:

– Thật sự là không khéo, mấy ngày trước Giang Trần tuyên bố bế quan, đích thị là võ đạo có cảm ngộ, đối mặt với đột phá. Nếu chư vị dừng lại ở Bảo Thụ Tông vài ngày, tất có thể gặp được.

Lại nói tiếp cũng là có chút tiếc nuối, nghi thức nhập môn này, nếu Giang Trần không thể xuất hiện, đích thật là không được hoàn mỹ, tựa như trên vương miện, thiếu đi viên bảo thạch lộng lẫy nhất vậy.

– Thiên Diệp đạo huynh, không phải ngươi cố ý ẩn núp Giang Trần, sợ chúng ta đào góc tường của Bảo Thụ Tông chứ?

Cửu Sư lão tổ vui đùa.

– Như thế nào? Bảo Thụ Tông làm nghi thức nhập môn này, thanh thế lớn như vậy, nhưng Giang Trần tiểu tặc lại không dám hiện thân sao?

Đột nhiên, trong hư không truyền đến một thanh âm âm trầm lãnh ngạo.

Mọi người nghe vậy, trong lòng đều chấn động

Truy Dương lão quái?

Tử Dương Tông sớm không tới, muộn không tới, ở lúc này chạy đến, là có ý gì?

Như loại thịnh hội này, từ ý tôn trọng chủ nhân, nhất định phải đến sớm.

Ở thời điểm thịnh hội cử hành đến, đây không phải là tham gia thịnh hội, mà là đến phá quán.

Đột nhiên nghe thanh âm này, trong mắt Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu, đều lập loè tinh mang, ánh mắt như kiếm mang bắn phá hư không, nhìn ra trước cửa.

Bên ngoài, số lớn nhân mã của Tử Dương Tông, như một đoàn hồng vân từ trên cao đánh xuống, xa xa hướng bên này chạy như bay mà đến.

Nhìn trận thế của Tử Dương Tông, hiển nhiên cũng là dốc toàn bộ lực lượng.

Sắc mặt Thiên Diệp lão tổ phát lạnh, lai giả bất thiện, thiện giả bất lai. Tử Dương Tông này đến đột nhiên như vậy, đệ tử ngoài sơn môn của Bảo Thụ Tông căn bản không có thông truyền, điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Tử Dương Tông căn bản không được Bảo Thụ Tông cho phép, liền cường thế xông vào.

Coi như là làm khách, đến sơn môn, cũng phải bẩm báo trước, để cho chủ nhà xuống dưới nghênh đón mới phải.

Như Tử Dương Tông trực tiếp lướt qua sơn môn, xâm nhập khu vực hạch tâm, dụng ý đã rất rõ ràng rồi. Tuyệt đối là khiêu khích, tuyệt đối là đến phá quán.

– Truy Dương đạo huynh, Tử Dương Tông ngươi là làm khách như vậy sao?

Thiên Diệp lão tổ tu dưỡng lại tốt, cũng không tiếp thụ được Tử Dương Tông thô lỗ như vậy.

Truy Dương lão quái một ngựa đi đầu, tùy ý cười to:

– Ai nói với ngươi lão phu là tới làm khách?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)