Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0439

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0439: Truyền thừa dưới Xan Hà Bảo Thụ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Truy Dương lão quái càng hiếu kỳ là vấn đề này.

Tả Lam than nhẹ:

– Mạnh bao nhiêu thì ta không biết, nhưng có một điểm rất rõ ràng, là cường giả thần bí kia, tuy không lộ diện, nhưng thực lực vượt xa ta. Nếu như Bảo Thụ Tông được hắn bảo hộ, muốn chiếm đoạt nó, độ khó rất lớn.

Truy Dương lão quái nghe xong lời này, rất là uể oải.

Hắn muốn dạy dỗ nhất, là Bảo Thụ Tông a, nếu như gặm không nổi Bảo Thụ Tông, dù để cho hắn làm đà chủ Tử Quang phân đà, vậy cũng không có thú vị gì.

– Được rồi, về Tử Quang phân đà trước. Truy Dương, chuyện này ngươi không cần hỏi nhiều, đã có Siêu cấp cường giả tham gia, ta tự nhiên sẽ xin chỉ thị của cấp trên. Tin tưởng qua không được bao lâu, sứ giả càng mạnh hơn nữa của Thiên Tông, sẽ giá lâm. Hừ, chỉ là liên minh 16 nước, không thể tưởng được lại khó giải quyết như vậy, ngược lại vượt qua bản sứ dự liệu.

Tả Lam vốn tưởng rằng, dùng thực lực của hắn, lại thêm ba thuộc hạ, phối hợp Tử Dương Tông, tuyệt đối có thể quét ngang ba đại tông môn, chấn nhiếp ba đại tông môn.

Vốn, hết thảy đều tiến hành như vậy, tuy ra dị loại như Giang Trần, nhưng Tả Lam tin tưởng vững chắc, chỉ cần Tả Lam hắn tự thân xuất mã, Giang Trần kia cũng không nói chơi.

Trong nội tâm Truy Dương lão quái lo sợ bất an, đất phương như 16 quốc, Tả Lam đến, cũng đã để cho hắn giật mình rồi.

Nếu có tuần tra sứ giả càng mạnh hơn nữa đến, Truy Dương lão quái thật không biết hầu hạ như thế nào rồi.

Tả Lam và Truy Dương lão quái nghi thần nghi quỷ, nhóm lão tổ của ba đại tông môn, cũng đồng dạng không hiểu ra sao.

Vừa rồi uy áp của Tả Lam mạnh như vậy, bọn hắn chỉ có thể miễn cưỡng chèo chống. Đột nhiên, tựa hồ truyền đến tiếng đàn loáng thoáng.

Sau một khắc, Tả Lam kia giống như nhìn thấy quỷ, quay người bỏ chạy.

– Ai có thể nói cho ta biết, đây là có chuyện gì không?

Vẻ mặt Cửu Sư lão tổ không biết giải quyết thế nào.

Thiên Diệp lão tổ và Diệp Trọng Lâu đối mặt, hiển nhiên cũng không hiểu thấu. Hiển nhiên, bọn hắn đối với chuyện này là hoàn toàn không biết gì cả

Người Bảo Thụ Tông cũng không biết, những người khác càng không hiểu thấu rồi.

Ngược lại là Giang Trần, sắc mặt ngưng trọng, tựa hồ nghĩ tới một người.

Tiếng đàn kia hắn cũng nghe được, cũng cảm nhận được tiếng đàn kia cường thế phân giải Nguyên cảnh uy áp của Tả Lam, dễ như trở bàn tay liền phá hủy.

– Chẳng lẽ là nàng?

Trong đầu Giang Trần, có một cái bóng mơ hồ. Chỉ là, việc này quan hệ trọng đại, Giang Trần cũng không nói thêm gì, để tránh cho nghi kỵ không tất yếu.

– Giang Trần, vừa rồi ngươi nghe được tiếng đàn kia không?

Diệp Trọng Lâu suy tư một hồi, lại hỏi Giang Trần

Hiện tại lão gia tử dưỡng thành một tập quán, phàm là vấn đề thoạt nhìn quỷ dị, giải thích không thông, trước sẽ hỏi Giang Trần.

Giang Trần không phủ nhận, mà gật đầu:

– Tiếng đàn là nghe được, hơn nữa tựa hồ Tả Lam kia rất kiêng kị tiếng đàn này?

Diệp Trọng Lâu thở dài:

– Tiếng đàn kia lập tức phá hủy khí thế uy áp của Tả Lam, lại cách xa như vậy, người ra tay này, tu vi tuyệt đối hơn xa Tả Lam.

Tả Lam là Địa Nguyên cảnh, cái khí thế kia, mấy Nguyên cảnh lão tổ bọn hắn hợp lực, cũng có cảm giác ngăn cản không nổi.

Mà người ta, lại dựa vào tiếng đàn dọa lùi Tả Lam không ai bì nổi.

Không thể không nói, đây là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, thế giới võ đạo, mạnh yếu chênh lệch, thật sự là quá lớn.

– Giang Trần, ngươi có biết lai lịch tiếng đàn kia không?

Giang Trần lắc đầu:

– Tiểu tử cũng mơ mơ màng màng. Có lẽ, ở chung quanh Bảo Thụ Tông, có cường giả tuyệt thế nào đó ẩn cư? Hay là Bảo Thụ Tông có lão tổ lánh đời gì đó?

Tuy nội tâm Giang Trần có chút ý kiến, nhưng một số việc, chính hắn cũng không có chứng thực qua, thì làm sao có thể nói?

Một trận nghi thức nhập môn, bị bọn người Tả Lam náo, bao nhiêu cũng có chút ảnh hưởng.

Tuy nghi thức vẫn tiếp tục, nhưng mà tâm tình của mọi người, lại hoàn toàn bất đồng. Bởi vì Tả Lam xuất hiện, Thiên Tông xuất hiện, ngay cả Truy Dương lão quái cũng phản bội liên minh 16 nước, tìm Thiên Tông nương tựa, cái này đối với ba đại tông môn bọn họ mà nói, áp lực quá lớn.

Tuy hôm nay bọn người Tả Lam rút đi, nhưng mà rất hiển nhiên, Tả Lam kia sẽ không từ bỏ ý đồ, mà Thiên Tông hắn đại biểu, chỉ sợ sẽ càng không từ bỏ ý đồ.

Sau này, chuyện phiền toái nhất định sẽ không ngừng.

Thiên Diệp lão tổ vì kích thích mọi người hào hứng, trực tiếp lấy ra một Xan Hà Thanh Quả, ban cho Giang Trần.

Xan Hà Thanh Quả này, 300 năm mới kết quả một lần. Chính là Xan Hà xích quả tiến giai, công hiệu hơn Xan Hà xích quả rất nhiều.

Trong phạm vi Tiên cảnh phục dụng, có thể thăng liền hai cấp, hơn nữa có thể tinh lọc độ tinh khiết của Linh Hải.

Xan Hà Thanh Quả này, 300 năm kết quả một lần, còn không phải có thể hoàn thành tiến giai 100%. Nói như vậy, xác suất xích quả tiến giai đến thanh quả, nhiều lắm chỉ có năm thành.

Nói cách khác, Xan Hà Bảo Thụ lưu lại mười xích quả, có thể tiến giai đến thanh quả, sẽ không vượt qua năm quả.

Về phần tử quả cấp bậc cao nhất, vậy thì càng không cần phải nói.

Sáu trăm năm một vòng, đến cuối cùng có thể tiến giai thành tử quả, đều là một hai quả, vận khí tốt, thì là ba quả.

Ba quả tử quả, đây tuyệt đối là ghi chép lịch sử của Xan Hà Bảo Thụ.

Thiên Diệp lão tổ ở Bảo Thụ Tông, tư lịch già nhất, lớn tuổi nhất, cũng không quá đáng là hơn ba trăm tuổi, còn chưa tới 400.

Sau khi hắn chưởng quản Bảo Thụ Tông, trong Luân Hồi của Xan Hà Bảo Thụ, cao nhất mới kết ra thanh quả. Cái gọi là tử quả, hiện tại Thiên Diệp lão tổ còn chưa gặp.

Nghe nói, Xan Hà Tử Quả này, ở Nguyên cảnh cũng có thể vô điều kiện đề thăng một cấp.

Cho nên, Thiên Diệp lão tổ đối với tử quả trong truyền thuyết, là phi thường khát vọng. Hắn dừng lại ở Nguyên cảnh tam trọng đã rất nhiều năm, một mực không có cơ hội đột phá.

Cho nên, hắn rất khát vọng tử quả thành thục.

Nói cách khác, thanh quả bây giờ là Xan Hà Thần Quả trân quý nhất của Thiên Diệp lão tổ. Lấy ra ban thưởng cho Giang Trần, đủ thấy hắn coi trọng Giang Trần.

Mặc dù là Diệp Trọng Lâu, cũng không được Thiên Diệp lão tổ tặng thanh quả.

– Giang Trần, thanh quả này, có thể để ngươi ở trong phạm vi Tiên cảnh, vô điều kiện thăng hai cấp. Dùng cảnh giới bây giờ của ngươi, phục dụng thanh quả, thậm chí có một đường hi vọng đột phá Nguyên cảnh.

Diệp Trọng Lâu cũng tiến lên phía trước nói.

Hắn ngược lại không ăn dấm chua của Giang Trần, thanh quả xích quả gì đó, đối với Diệp Trọng Lâu mà nói, tác dụng đã không lớn. Hắn bây giờ có thể dùng, là Xan Hà Tử Quả.

Chỉ tiếc, tử quả này, ngay cả Thiên Diệp lão tổ cũng không có.

Tuy chưa hẳn dùng được Xan Hà Thanh Quả này, nhưng Giang Trần vẫn không cự tuyệt. Hắn gia nhập Bảo Thụ Tông, là vi tài nguyên mà đến.

Mà Xan Hà Thanh Quả này, Thiên Diệp lão tổ nói rất rõ ràng, là ban thưởng hắn vừa rồi khuất nhục Vũ Thần và Cổ Hùng.

Nếu là ban thưởng, Giang Trần tự nhiên không có đạo lý cự tuyệt.

*****

Bị bọn người Tả Lam náo như vậy, mặc dù Thiên Diệp lão tổ lấy ra Xan Hà Thanh Quả, khách nhân hai tông khác, cũng cảm thấy đần độn nhạt nhẽo, quy tâm giống như tiễn.

Bọn hắn đều lo lắng, vạn nhất những hỗn đản kia chạy đến tông môn bọn hắn giương oai thì sao.

Cho nên, sau khi nghi thức hoàn thành, người hai đại tông môn còn lại, đều nhao nhao cáo từ. Thiên Diệp lão tổ muốn giữ lại cũng không được.

– Nhị vị đạo hữu, không biết Thiên Tông kia có địa vị gì, nhưng tuyệt đối là tồn tại phi thường cường đại. Bằng không thì, dùng cá tính của Truy Dương lão quái, quả quyết sẽ không dễ dàng đầu nhập. Ngay cả Truy Dương lão quái cũng nguyện ý bán đứng Tử Dương Tông truyền thừa, đầu nhập vào Thiên Tông. Có thể thấy được ý chí của Thiên Tông kia không nhỏ. Tam tông chúng ta, đích thị là thịt mỡ trong mắt bọn họ, không nuốt vào thề không bỏ qua. Sau ngày hôm nay, tam tông chúng ta nên liên lạc nhiều hơn, một khi có việc, lẫn nhau viện thủ. Tuyệt không thể để cho bọn hắn tiêu diệt từng bộ phận.

Tuy tính cách của Thiên Diệp lão tổ không màng danh lợi, nhưng mà đối với Bảo Thụ Tông truyền thừa, lại phi thường coi trọng. Tuyệt đối không muốn chứng kiến Bảo Thụ Tông bị người chiếm đoạt, gia nhập vào Tử Quang phân đà gì kia.

Đừng nói làm trợ thủ cho Truy Dương lão quái, dù để hắn làm đà chủ, hắn cũng chưa chắc cam tâm tình nguyện.

Dù sao, đà chủ cũng chỉ là một phân đà của Thiên Tông mà thôi. Một khi trở thành phân đà, liền ý nghĩa Bảo Thụ Tông sẽ không có quyền tự chủ, mọi thứ đều bị Thiên Tông khống chế.

Vạn nhất Thiên Tông nhìn chằm chằm vào Xan Hà Bảo Thụ thì sao? Chẳng lẽ cũng chắp tay nhường cho?

Cửu Sư lão tổ nghe Thiên Diệp lão tổ dặn dò, cũng gật đầu:

– Thiên Diệp đạo huynh nói có lý, bây giờ tam tông chúng ta là châu chấu trên một sợi dây thừng, phải đồng khí liên chi, đoàn kết nhất trí mới được. Nếu không, tất sẽ bị Thiên Tông tiêu diệt từng bộ phận.

Băng Lam lão tổ than nhẹ một tiếng, buồn bã nói:

– Đi một bước tính một bước a. Chỉ là một tuần tra sứ giả, thực lực đã bá đạo như vậy, lần này bọn hắn thất bại, chỉ sợ tiếp theo, sẽ có Võ Giả càng mạnh hơn nữa đến. Ba đại tông môn chúng ta trong mắt bọn hắn, là một khối thịt. Ta là lo lắng, chúng ta một mực chống lại, thật có thể gánh vác được sao?

Lời này hơi có chút sa sút tinh thần, hiển nhiên, Băng Lam lão tổ đối với tiền đồ của ba đại tông môn là có chút bi quan.

Cửu Sư lão tổ cả giận nói:

– Dù gánh không được, cũng tuyệt đối không làm chó cho Truy Dương lão quái. Thiên hạ không có tông môn bất diệt, chỉ có truyền thừa bất diệt. Nếu bọn họ thật muốn cưỡng đoạt, cùng lắm thì liều cá chết lưới rách. Chỉ cần truyền thừa của tông môn bất diệt, dù tông môn bị hủy, cũng có thể dục hỏa trùng sinh. Nhưng nếu chúng ta sợ hãi, buông tha, vậy tiêu diệt, chính là truyền thừa, kia chính là diệt môn diệt tông thật sự rồi.

Truyền thừa không đơn thuần là công pháp điển tịch của tông môn, còn có truyền thừa tinh thần tông môn. Nếu như buông tha tất cả, loại truyền thừa tinh thần kia chẳng khác nào đứt gãy.

Một khi tinh thần hỏa chủng dập tắt, thì dù tông môn kia có ngàn vạn người, cũng không có căn bản.

Ví dụ như Thiên Tông sứ giả, muốn chiếm đoạt tông môn bọn hắn, nhập vào Tử Quang phân đà gì đó. Hơn nữa đà chủ là Truy Dương lão quái.

Nói cách khác, bọn hắn đều phải trở thành bộ hạ của Truy Dương lão quái, từ nay về sau mọi sự không thể làm chủ, trở thành phụ thuộc của Truy Dương lão quái.

Đây là vô luận như thế nào, Cửu Sư lão tổ cũng không tiếp thụ được.

Giang Trần đối với khí khái của Cửu Sư lão tổ cũng thập phần bội phục. So sánh xuống dưới, Băng Lam lão tổ là thế hệ nữ lưu, ở thời khắc mấu chốt, chỉ thiếu một chút liền mất đi dũng khí đập nồi dìm thuyền.

Tông môn truyền thừa, có đôi khi tinh thần hỏa chủng còn quan trọng hơn Vũ Kỹ Công Pháp truyền thừa, nếu như lực lượng tinh thần của một tông môn cường đại, dù chết chỉ còn lại một người cuối cùng, hắn cũng sẽ tìm cách đem tông môn hỏa chủng truyền thừa xuống, Vĩnh Hằng Bất Diệt.

Kiếp trước Giang Trần duyệt tận Chư Thiên, trong trăm vạn năm, thấy bao nhiêu thế lực cường đại lên lên xuống xuống. Có chút tông môn cường đại nhất thời, cuối cùng còn không phải biến mất trong lịch sử?

Vì cái gì?

Bởi vì những tông môn kia, chỉ có lợi ích, không có tinh thần hỏa chủng, không người tín ngưỡng, không ai nguyện ý trả giá tánh mạng cho mục tiêu này.

Cửu Sư lão tổ than nhẹ một tiếng, đi đến trước mặt Giang Trần, vỗ vỗ bờ vai của hắn:

– Giang Trần, nếu như ngươi là đệ tử Vạn Linh Tông ta, mặc kệ Thiên Tông Địa Tông gì, lão phu cũng sẽ bỏ qua. Chăm chỉ tu luyện a, đợi một thời gian, ta tin tưởng ngươi sẽ dẫm nát cái gọi là Thiên Tông kia dưới chân. Ha ha ha.

Vui cười cởi mở, sức cuốn hút mười phần. Nhìn ra được, thần kinh của Cửu Sư lão tổ này cũng rất lớn, là người rộng rãi, dù Thiên Tông áp lực như núi, hắn cũng không mặt ủ mày chau.

Giang Trần cũng mỉm cười:

– Huynh đệ Lưu Văn Thải kai của ta, thiên phú siêu quần, đợi một thời gian, cũng sẽ thành người gánh vác Vạn Linh Tông.

– Tốt, vì những lời này của ngươi, lão phu tất sẽ trọng điểm tài bồi Lưu Văn Thải.

Lưu Văn Thải đứng ở sau lưng Cửu Sư lão tổ, nghe vậy cũng cảm kích đi tới trước mặt Giang Trần, Thang Hồng cũng đi tới, bàn tay ba người điệp cùng một chỗ, tạm biệt lẫn nhau.

– Bảo trọng.

– Bảo trọng.

Đưa hai đại tông môn ra về, Bảo Thụ Tông lại khôi phục bình tĩnh.

Nếu không phải bọn người Tả Lam náo loạn, hiện tại Bảo Thụ Tông hẳn là đắm chìm trong vui sướng. Bởi vì, Bảo Thụ Tông nhiều ra hai đại cường giả, một Nguyên cảnh lão tổ, một thiên tài Tiên cảnh đỉnh phong.

Tất cả tầng giữa trở lên của Bảo Thụ Tông, toàn bộ tụ tập dưới Xan Hà Bảo Thụ.

Thiên Diệp lão tổ đứng trước Bảo Thụ, lớn tiếng nói:

– Chư vị, Xan Hà Bảo Thụ viên, là lần đầu tiên mở ra cho mọi người. Lão phu muốn nói cho ngươi biết, bởi vì nó, Bảo Thụ Tông chúng ta mới có thể truyền thừa ngàn năm. Nếu như Bảo Thụ Tông mất đi truyền thừa của mình, như vậy Xan Hà Bảo Thụ này, nhất định khó bảo toàn. Tử tôn, hậu bối của các ngươi, sẽ không còn hưởng thụ trái cây của Xan Hà Bảo Thụ, sẽ không chiếm được Xan Hà Bảo Thụ bảo hộ. Nói cho ta biết, các ngươi nguyện ý làm một đệ tử tông môn có tinh thần hỏa chủng truyền thừa, hay nguyện ý gia nhập Thiên Tông, làm tay sai phụ thuộc?

– Thề cùng Bảo Thụ Tông tồn vong, thề sống chết bảo vệ Xan Hà Bảo Thụ.

Tất cả cao tầng tầng giữa, mỗi người khấp huyết, mỗi cái rơi lệ.

Người Bảo Thụ Tông, dù chưa từng chiêm ngưỡng qua Xan Hà Bảo Thụ, nhưng trong lòng bọn họ, Xan Hà Bảo Thụ sớm trở thành một loại đồ đằng, khắc ở trong linh hồn của bọn hắn.

Xan Hà Bảo Thụ là truyền thừa của bọn hắn, là tinh thần hỏa chủng của bọn hắn, cũng là tín ngưỡng duy nhất của bọn hắn.

Bọn hắn có thể nội chiến, có thể làm việc hoang đường, nhưng tuyệt đối không cho phép Xan Hà Bảo Thụ bị khinh nhờn, bởi vì, đây là đồ đằng tinh thần của đệ tử Bảo Thụ Tông.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)