Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0453

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0453: Diệt Truy Dương, chấn Phong Bắc Đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Sắc mặt Phong Bắc Đấu âm trầm, Tả Lam ở phía sau hắn, toàn thân như rơi xuống hầm băng, hắn có một loại dự cảm, nếu như lần này Truy Dương thất bại, kế hoạch tiến quân liên minh 16 nước của Cửu Dương Thiên Tông bọn hắn, sẽ triệt để phá sản.

Mà Tả Lam hắn, cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Nghĩ tới đây, Tả Lam cũng thiếu kiên nhẫn, quát:

- Truy Dương, trận chiến này, nếu như ngươi không thể thắng, toàn bộ Tử Dương Tông, cũng phải vì ngươi chôn cùng.

Đến lúc này, Tả Lam cũng không rụt rè nữa.

Truy Dương lão quái nghe vậy, trong nội tâm cả kinh. Tả Lam mở miệng, dù không phải ý tứ của Phong Bắc Đấu, nhưng mà tuyệt đối không kém quá nhiều.

- Thiên Tông sứ giả, cả đám ý chí sắt đá. Bọn hắn nói như vậy, là nhất định sẽ làm như vậy. Trận chiến này, nếu như ta thua, Tử Dương Tông sẽ xong đời.

Truy Dương lão quái lòng nóng như lửa đốt, nhưng mà, ở trước mặt Giang Trần cường thế, hết thảy thủ đoạn của hắn, đều không cách nào phá vỡ phòng ngự.

Trong lúc nhất thời, Truy Dương lão quái vô cùng xoắn xuýt, Băng Hỏa Yêu Liên kia cường thế, đã từng bước một phong tỏa không gian của hắn.

Từng màn cừu hận, không ngừng thoáng hiện ở trong đầu Truy Dương lão quái.

- Giang Trần...

Truy Dương lão quái nổi giận, hai mắt sung huyết, quát ầm lên.

- Chớ đắc ý quá sớm, dù chết, lão phu cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng.

Lúc này, Truy Dương lão quái đã sinh ra ý niệm ngọc thạch câu phần trong đầu.

Giang Trần cười lạnh, giơ tay lên, một đạo kim quang nổ bắn ra.

Sau một khắc, kim quang này ngưng tụ thành một vòi rồng, trong chốc lát xoáy lên một đoàn Phong Bạo đáng sợ, diệu bắn toàn trường.

- Ân? Đó là cái gì?

Chứng kiến kim quang bỗng nhiên nổ bắn ra kia, vậy mà diễn biến thành vòi rồng, cuốn thành Phong Bạo Kim sắc, mỗi một cái đều nhìn trợn mắt há hốc mồm.

Sau một khắc, Truy Dương lão quái cảm thấy toàn thân như lâm vào vũng bùn, hoàn toàn không nghe hắn sai sử.

- Không tốt, tiểu tử này lại dùng tà pháp?

Truy Dương lão quái điên cuồng hét lên liên tục, muốn thúc dục khí hải, kíp nổ khí hải, dùng tự sát cùng Giang Trần đồng quy vu tận.

Chỉ là, hắn tính toán, ở dưới Nguyên Từ Phong Bạo trói buộc, căn bản thi triển không ra.

Nguyên Từ Phong Bạo tựa như bùn nhão, một khi bao đối thủ lại, trừ khi có đại thần thông, nếu không căn bản tránh không thoát được.

Kim quang xoay chuyển, hình thành một vòng xoáy, sau một khắc, thân hình của Truy Dương lão quái tựa như lá cây, bị cuốn vào.

Kim quang kia tựa như Ma Bàn, sau khi cuốn thân thể của Truy Dương lão quái vào, chỉ mài một cái, hiện trường lập tức truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

Sau một khắc, huyết quang văng khắp nơi.

Kim quang giảo sát, huyết quang văng khắp nơi.

Tiếng kêu thảm của Truy Dương lão quái còn không có chấm dứt, thân thể đã bị xoắn thành bã vụn, ngay cả xương cốt cũng không còn, hoàn toàn bị mài thành cặn bã.

Trong lúc đó, hư không khẽ động, một hạt châu kỳ quái, từ trong Nguyên Từ Phong Bạo bắn ra.

Ngay lúc này, một cây Hỏa Liên mở ra, trực tiếp thôn phệ hạt châu kia vào.

Hai tay Giang Trần hợp lại, tất cả dây leo sưu sưu sưu lui về, biến mất vô tung vô ảnh.

Hiện trường ngoại trừ huyết nhục của Truy Dương lão quái lưu lại, thì không có gì khác.

Từ khi Giang Trần ra tay, đến giảo sát Truy Dương lão quái, tốc độ cực nhanh, nhanh đến để cho mắt người có chút theo không kịp, đợi mọi người kịp phản ứng, Truy Dương lão quái chỉ còn lại huyết nhục trên đất.

Trong lúc nhất thời, toàn trường im ắng, ngay cả cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe thấy.

Vừa rồi Giang Trần nổ bắn ra một đoàn kim quang kia, dù mạnh như Phong Bắc Đấu, cũng không thấy minh bạch cái kia là chuyện gì xảy ra.

Mà Đan Trì, cũng là cái hiểu cái không, hoàn toàn không biết Giang Trần dùng loại thần thông gì.

Chỉ chờ Băng Hỏa Yêu Liên kia thôn phệ Băng Hỏa Linh Châu, Phong Bắc Đấu mới kịp phản ứng, hàn quang từ trong hai tròng mắt nổ bắn ra.

- Nghiệt súc, lại dám hạ sát thủ?

Nói xong, thân thể nhoáng một cái, một tay một trảo, vậy mà bắt đến trước mặt Giang Trần.

Ngay lúc này, Đan Trì cũng đồng thời giết đến, thò ra một chưởng.

Phanh...

Hai cường giả Địa Thánh đối oanh một chưởng, Nguyên lực cường đại trở mình như sóng, làm cho không khí toàn trường lập tức đình trệ.

Đan Trì thuận thế quét qua, đưa Giang Trần rời khỏi hiện trường.

Thân ảnh nhoáng một cái, tiêu sái mà đứng, khoan thai cười nói:

- Phong sứ giả, trận thứ hai, chính là ngươi ta xuất chiến sao? Cũng tốt.

Mặc dù hai cường giả Địa Thánh chỉ đụng nhau một chưởng, nhưng đã biết đối thủ sâu cạn.

Phong Bắc Đấu âm thầm nghiêm nghị, trong nội tâm cực kỳ rung động.

- Không phải nói Đan Trì này chỉ là Thánh đạo tứ trọng sao? Sao một chưởng này, lại hùng hồn như thế? Tuyệt đối không kém hơn Thánh đạo ngũ trọng. Chẳng lẽ, Đan Trì này lại đạt được đột phá?

Trước đó vài ngày, Phong Bắc Đấu lấy được đột phá, tiến nhập Thánh đạo ngũ trọng, lấy thực lực này, cộng thêm nội tình đến từ Thiên Tông của hắn, làm cho hắn tự nhận ở Vạn Tượng Cương Vực, tuyệt đối có thể hoành hành.

Dùng tư liệu hắn có được, mấy cự đầu của Vạn Tượng Cương Vực, nhiều lắm chỉ là Thánh đạo ngũ trọng.

Mà Đan Trì làm cung chủ Đan Càn Cung, căn cứ tình báo biểu hiện, tu vi chỉ có Thánh đạo tứ trọng.

Thế nhưng mà, vừa rồi đối oanh một chưởng, Phong Bắc Đấu từ trên người Đan Trì, cảm nhận được lực lượng hoàn toàn không kém hơn hắn.

Đối mặt Đan Trì hào khí can vân, Phong Bắc Đấu nhất thời lâm vào trầm ngâm.

Trận chiến này, hắn là thua không nổi. Một khi thua Đan Trì, không đơn thuần là cá nhân Phong Bắc Đấu hắn, toàn bộ Cửu Dương Thiên Tông bố cục ở liên minh 16 nước, cũng sẽ triệt để tan rã.

Một khi loại sự tình này phát sinh, địa vị của Phong Bắc Đấu hắn ở Cửu Dương Thiên Tông lại cao, cũng sẽ trở thành trò cười, thậm chí có khả năng bị trách phạt, từ đó tiền đồ ảm đạm.

Vốn là, Phong Bắc Đấu ý định, sau khi Truy Dương lão quái thắng, trận tiếp theo sẽ phái Cửu cấp Tuần Sát Sứ xuất hiện, thắng phó tông chủ của Đan Càn Cung.

Bởi vậy, ba chiến hai thắng, Phong Bắc Đấu hắn cũng không cần tự mình xuất thủ.

Thế nhưng mà, Truy Dương lão quái bại, đã triệt để quấy rầy kế hoạch của hắn.

Mà Đan Trì hiển nhiên cũng nhìn đúng điểm này, dựa vào ưu thế tâm lý khi Giang Trần thủ thắng, chủ động khởi xướng khiêu chiến, ở trên khí thế chiếm cứ thượng phong.

Khí thế của cường giả Thánh đạo, loại uy áp này là hoàn toàn bất đồng Nguyên cảnh.

Nguyên cảnh, là luyện hóa Linh lực, tinh luyện tinh hoa Linh lực trong người, ngưng kết Nguyên Anh.

Mà Thánh đạo, là Nguyên cảnh thăng hoa.

Nếu như lấy Nguyên Anh của Nguyên cảnh so sánh thành một đại thụ che trời, như vậy Thánh đạo là ở trong người mở Tử Phủ, như vô số đại thụ che trời hình thành rừng rậm.

Cho nên, cường giả Thánh đạo, còn xưng là Tử Phủ Đại Thánh.

Tử Phủ Đại Thánh phân cửu trọng, nhưng trên thực tế, mọi người lại quen dùng Nhân Thánh, Địa Thánh cùng Thiên Thánh đến phân chia cường giả Thánh đạo.

Thánh đạo đến tam trọng, là Nhân Thánh, một khi cường giả Nhân Thánh đột phá, trên đỉnh đầu hiện lên tam hoa.

Tứ đến lục trọng là Địa Thánh, một khi đột phá, Địa Dũng Kim Liên, cực kỳ đồ sộ.

*****

Thất đến cửu trọng là Thiên Thánh. Thiên Thánh đột phá, càng thêm khoa trương, sẽ xuất hiện Thiên Nữ Tán Hoa, Thiên Hoa Loạn Trụy, mùi thơm ngàn dặm, Thiên Địa dị tượng.

Đan Trì ở mười năm trước, liền đột phá Địa Thánh. Lấy niên kỷ của hắn, Vạn Tượng Cương Vực gần ngàn năm đến nay, là ghi chép trẻ tuổi nhất đột phá Địa Thánh.

Mười năm này, hắn ở Thánh đạo tứ trọng một mực không có đột phá.

Thẳng đến một thời gian ngắn trước, Thuấn lão vân du đến Đan Càn Cung, dừng lại bảy ngày, truyền thụ cho Đan Trì không ít đồ vật, cũng nói với Đan Trì, chú ý Giang Trần ở Bảo Thụ Tông.

Cũng dặn dò Đan Trì, lưu ý An Hồn Mộc.

Bảy ngày này, Thuấn lão căn cứ tu vi đặc điểm của Đan Trì, truyền thụ cho hắn một ít thần thông, cũng chỉ điểm tu vi của hắn, giúp hắn đột phá Thánh đạo tứ trọng, tấn chức Thánh đạo ngũ trọng.

Đạt được Thuấn lão chỉ điểm, tu vi võ đạo của Đan Trì, thoáng cái bước vào một giai đoạn mới. Thuấn lão chỉ điểm bảy ngày, đã dẫn hắn vào một thế giới võ đạo hoàn toàn mới.

Cái này để cho tầm mắt của Đan Trì, thoáng cái đã nhận được tăng lên thực chất, tin tưởng càng phóng đại.

Cho nên, giờ phút này, mặc dù mặt đối Thập cấp Tuần Sát Sứ của Thiên Tông, Đan Trì cũng không có yếu thế trên tâm lý, ngược lại chủ động khởi xướng khiêu chiến.

Hơn nữa Giang Trần đại thắng, cũng là một loại ưu thế tâm lý.

Làm cho Đan Trì ở trên tâm lý càng có ưu thế.

Tên Cửu cấp Tam Tinh Tuần Sát Sứ kia, lập tức phát giác được thế cục vi diệu, hừ nhẹ một tiếng, tiến lên phía trước nói:

- Từ xưa đến nay binh đối binh, tướng đối tướng. Hoa mỗ chính là Cửu Dương Thiên Tông Cửu cấp Tuần Sát Sứ, nguyện ý hướng cường giả Đan Càn Cung ngoại trừ Đan Trì cung chủ chiến một ván.

Người này vừa xuất mã, lập tức đánh vỡ thế cục vi diệu của hiện trường.

Hiển nhiên, Cửu cấp Tuần Sát Sứ họ Hoa này cũng biết, khí thế đại thắng của Giang Trần, làm cho Phong Bắc Đấu đối mặt Đan Trì cùng cấp bậc đã không có tín niệm tất thắng.

Loại thế cục vi diệu này, phải do hắn ra mặt đánh vỡ.

Hắn rất tự tin, ngoại trừ Đan Trì ra, bất luận người nào của Đan Càn Cung, hắn đều có nắm chắc thủ thắng.

Chỉ cần hắn thắng, cục diện sẽ hòa nhau. Nói như vậy, ưu thế tâm lý sẽ trở lại bên Cửu Dương Thiên Tông, đến lúc đó Phong Bắc Đấu xuất chiến, liền không tồn tại hoàn cảnh xấu trên tâm lý rồi.

Trong nội tâm Phong Bắc Đấu vui vẻ, đối với bọn thủ hạ hiểu chuyện rất thưởng thức, cười ha ha:

- Hoa Thiên Sơn, Cửu cấp Tuần Sát Sứ, chính là hãn tướng đắc lực nhất của Phong mỗ. Đan Trì, trừ ngươi ra, nếu Đan Càn Cung có người hơn hắn, lúc này, Cửu Dương Thiên Tông ta nguyện đánh bạc chịu thua.

Phong Bắc Đấu mỉm cười, lập tức kéo mình từ trong cục diện khó xử ra.

Đan Trì lộ ra một tia mỉm cười trào phúng, ánh mắt sâu xa, như có thâm ý mà nhìn chằm chằm vào Phong Bắc Đấu, bỗng nhiên lộ ra nụ cười cổ quái, mỉm cười nói:

- Phong sứ giả, lâm chiến trở ra, lại phái thủ hạ xuất chiến, cái này có phải nói cho mọi người biết, vừa rồi, ngươi sinh lòng sợ hãi hay không? Đường đường Thiên Tông sứ giả, vậy mà phòng thủ không chiến, truyền đi, sợ là đối với thanh danh của Thiên Tông có tổn hại a.

Phong Bắc Đấu ngươi muốn thông qua thủ hạ xuất chiến trước, tránh đi danh tiếng? Cái này là tránh chiến.

Đan Trì lại hết lần này tới lần khác muốn vạch trần Phong Bắc Đấu, để cho hắn tránh cũng không thể tránh.

Quả nhiên, sắc mặt của Phong Bắc Đấu phát lạnh:

- Tránh chiến? Đan Trì, ngươi không khỏi quá đề cao mình rồi. Chờ Đan Càn Cung ngươi qua cửa ải của Hoa Thiên Sơn, lại tới khiêu chiến ta cũng không muộn.

- Ha ha, lời này của Phong sứ giả có phải lừa mình dối người hay không? Nếu Đan Càn Cung ta qua cửa ải của Hoa Thiên Sơn, Cửu Dương Thiên Tông ngươi còn có tư cách tái chiến sao? Phong sứ giả, ngươi né tránh như vậy, không dám nhìn thẳng nội tâm sợ hãi a. Mặc dù có trận thứ ba, ngươi cũng không có nửa phần thắng.

Đan Trì không ngừng tăng cường ám chỉ, bức Phong Bắc Đấu đến vực sâu.

Không thể không nói, hắn công phá tâm lý như vậy, dùng thập phần tốt. Phong Bắc Đấu bị hắn nói, liền bị đẩy vào hoàn cảnh xấu hổ.

Mặc dù là tất cả cự đầu của Vạn Tượng Cương Vực, cũng đều cảm thấy, ở trên khí thế, Phong Bắc Đấu đã bị Đan Trì áp chế.

Đường đường Cửu Dương Thiên Tông Thập cấp Tuần Sát Sứ, vậy mà ở trên khí thế bị áp chế, làm cho thiên bình thắng bại trong nội tâm mọi người, bất tri bất giác thiên hướng Đan Trì.

Đan Trì cười tiêu sái, quay đầu nói với Huyền Châm phó tông chủ:

- Huyền Châm, trận chiến này, nếu thắng, cố nhiên là tốt; Nếu thất bại, cũng không sao.

Huyền Châm khẽ gật đầu, Đan Trì đã nói như vậy rồi, hắn càng không có tâm lý áp lực gì, chỉ cần toàn lực đánh cược một lần là được.

Hoa Thiên Sơn kia chính là Thánh đạo nhị trọng đỉnh phong, tiếp cận tam trọng.

Cộng thêm Cửu Dương Thiên Tông truyền thừa, là hết sức kinh người. Chiến đấu mở màn, Huyền Châm trên cơ bản là ở vào thủ thế.

Cũng may, Huyền Châm có thể ở Đan Càn Cung làm phó tông chủ, là tuyệt không phải hư danh nói chơi.

Tuy ở vào thủ thế, nhưng một thời ba khắc, lại không có dấu hiệu bị thua.

Mặc dù thế công của Hoa Thiên Sơn kia như nước thủy triều, nhưng phòng ngự của Huyền Châm lại như trong bông có kim, ngẫu nhiên sẽ có một ít mũi nhọn xuất hiện, đánh ra một ít phản kích sắc bén, làm cho Hoa Thiên Sơn không cách nào toàn tâm toàn ý vùi đầu vào tiến công.

Tiết tấu công thủ như vậy, làm những người ở hiện trường kia như si mê như say sưa.

Loại giao phong cấp bậc này, thoạt nhìn tựa hồ không xa hoa bằng trận chiến của Giang Trần cùng Truy Dương lão quái, nhưng cường giả Thánh đạo quyết chiến, nếu nhìn kỹ, hiển nhiên có rất nhiều ý cảnh.

Ở đây, trừ một ít cường giả Thánh đạo ra, mặc dù là Nguyên cảnh đỉnh phong, cũng chỉ có thể thấy cái hiểu cái không.

Về phần bốn đại tông môn của liên minh 16 nước, trên cơ bản là xem náo nhiệt, chỉ biết chiến đấu này phi thường kinh người, nhưng cụ thể tinh diệu ra sao, bọn họ lại hoàn toàn không biết gì cả.

Ngoại trừ Giang Trần.

Giang Trần ngưng thần xem cuộc chiến, mắt sáng như đuốc, cực kỳ chăm chú, không bỏ qua một chi tiết nhỏ.

Vốn, lấy trí nhớ kiếp trước của hắn, đã để cho hắn tài trí hơn người. Hơn nữa tu luyện Thiên Mục Thần Đồng cùng Tà Ác Kim Nhãn, làm cho nhãn lực của hắn cũng viễn siêu thường nhân.

Bởi vậy, ngay cả chiến đấu mà bọn người Thiên Diệp lão tổ xem không hiểu, Giang Trần lại xem rõ ràng, đem tinh hoa của trận chiến này, thu hết vào mắt.

- Cường giả Thánh đạo, từng chiêu từng thức, đều có uy thế long trời lở đất. Hoặc không bị cản trở, hoặc nội liễm, công thủ tầm đó, đều có thể dẫn động Thiên Địa đại thế, chiến đấu như vậy, đổi lại Nguyên cảnh lên, chỉ sợ sẽ gánh không được một chiêu.

Giang Trần một bên xem, một bên cảm thán.

Thế giới võ đạo, chênh lệch một đại cảnh giới, xác thực có cách biệt một trời một vực.

Thời điểm Chân Khí cảnh, Tiên cảnh miểu sát hết thảy Chân Khí cảnh.

Tiến vào Tiên cảnh, Nguyên cảnh lão tổ vừa ra tràng, nghiền áp tất cả Tiên cảnh.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)