Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0465

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0465: Khống hỏa chi tranh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Giang Trần đối với loại hành vi động một chút lại đập vào cờ hiệu quy tắc này, thập phần khó chịu.

- Ngôn Hồng Đồ, ngươi muốn tìm phiền toái, đổi cái mới lạ đi. Cái gì quy củ, cái gì quy tắc? Ngươi tính là cái gì? Ai quy định tiến vào đây, phải tuân theo quy củ ngươi định? Quy củ của ta rất đơn giản, người không phạm ta, ta không phạm người; người nếu phạm ta, gấp 10 lần hoàn lại.

- Nói đi, ngươi muốn văn đấu hay Vũ Đấu, cứ ra tay. Ta không có thời gian nói nhãm với ngươi.

Loại nhân vật như Ngôn Hồng Đồ, Giang Trần còn không để vào mắt. Những người khác ở Lăng Vân khu sợ hắn, sợ hắn như hổ, thế nhưng ở Giang Trần xem ra, cái này chỉ là một tôm tép nhãi nhép

- Nghe nói không? Lăng Vân khu Chưởng Khống Giả Ngôn Hồng Đồ, quyết đấu với tân tấn đệ tử hạch tâm Giang Trần.

- Nghe nói đánh bạc ba cục, so võ đạo, đan đạo trước, nếu như hai cục này không phân ra thắng bại, lại tuyển hạng mục so đấu khác, đánh bạc một ván.

- Hắc hắc, nghe nói ván bài mở rất lớn a.

- Còn không phải sao? Nếu như Giang Trần thua, phải làm tùy tùng cho Ngôn Hồng Đồ ba năm, nếu như Ngôn Hồng Đồ thua, ba năm bổng lộc tương lai phải quy Giang Trần. Giấy trắng mực đen, nghe nói đã Thiên Địa thệ ước.

- Ba năm tùy tùng, ba năm bổng lộc, hai người này, thật đúng là dám đánh bạc a.

- Hừ, Ngôn Hồng Đồ là càng ngày càng sa đọa. Đắm mình a, ở Lăng Vân khu xưng vương xưng bá còn chưa tính, lại khi dễ tân tấn đệ tử, thật sự là càng sống càng rút lui.

- Trong núi không lão hổ, hầu tử xưng đại vương. Ngôn Hồng Đồ là người thông minh a. Hắn biết rõ hắn tiến vào Kình Thiên khu, chỉ có thể làm vô danh tiểu tốt, ở lại Lăng Vân khu, mới có thể xưng vương xưng bá.

- Nghe nói Giang Trần kia địa vị rất lớn. Cung chủ đại nhân vì hắn, không tiếc kết minh với Bảo Thụ Tông. Hơn nữa người này ở liên minh 16 nước, lúc còn Tiên cảnh, đã nghiền áp qua Cửu Dương Thiên Tông Tuần Sát Sứ. Người này, tuyệt đối không thể xem thường.

- Ha ha, nói ngoa cũng có a. Cửu Dương Thiên Tông Tuần Sát Sứ thì sao? Chẳng lẽ Cửu Dương Thiên Tông không có tài trí bình thường? Sẽ không có phế vật?

- Bất kể nói thế nào, Ngôn Hồng Đồ ức hiếp một đệ tử hạch tâm mới vào Nguyên cảnh, dù hắn thắng, cũng sẽ không có bao nhiêu mặt mũi. Nếu như thua, hắn đời này chẳng khác nào chơi xong.

- Nói cũng đúng. Bất quá loại nhân vật như Ngôn Hồng Đồ, nhất định khó thành châu báu, đoán chừng hắn cũng nghĩ thông, bằng không thì quả quyết không ngu xuẩn như vậy.

Trong lúc nhất thời, tin tức về Giang Trần cùng Ngôn Hồng Đồ quyết đấu, đã truyền khắp toàn bộ Đan Hà Cốc.

- Thiếu chủ, hiện tại toàn bộ Đan Hà Cốc đều nói sự tình quyết đấu lần này.

Tiết Đồng hơi có chút lo lắng, Ngôn Hồng Đồ kia là Nguyên cảnh ngũ trọng, là lão Đại ở Lăng Vân khu.

Bất kể là tu vi cảnh giới, hay tư lịch, đều viễn siêu Giang Trần.

Loại quyết đấu này, Tiết Đồng không lo lắng là giả.

- Tiết Đồng, ngươi lo lắng cái gì chứ?

Câu Ngọc lại không cho là đúng.

- Thiếu chủ dám nhận lời, thì nhất định có đạo lý của hắn. Ngươi có thấy Thiếu chủ thua ván bài nào chưa?

Mọi người cẩn thận tưởng tượng, thật là có chuyện này.

- Ha ha, Thiếu chủ trời sinh là người thắng, tại Đông Phương Vương Quốc là như thế, Thiên Quế Vương Quốc là như thế, liên minh 16 nước cũng như thế, đã đến Đan Càn Cung, khẳng định vẫn là như vậy.

Thanh âm của Kiều Sơn hào phóng.

Đang khi nói chuyện, Mộc Cao Kỳ vội vàng chạy đến.

Vẻ mặt cười khổ:

- Giang Trần huynh, ngươi quá vọng động rồi. Ngôn Hồng Đồ kia thành danh nhiều năm, võ đạo đan đạo, ở Lăng Vân khu đều có ưu thế tuyệt đối, dù ngươi muốn quyết đấu với hắn, cũng phải qua vài năm lại nói a.

Nhìn ra được, Mộc Cao Kỳ thật sự rất lo lắng.

- Cao Kỳ đạo hữu, không cần lo lắng. Ta đáp ứng ba tháng sau cùng ngươi đi dò xét linh tuyền kia, là tuyệt đối không chậm trễ. Ngôn Hồng Đồ tính toán cái gì, hắn cũng xứng để cho ta là tùy tùng ba năm?

Không phải Giang Trần tự đại, nhưng Ngôn Hồng Đồ có bao nhiêu cân lượng, Giang Trần đã sớm dò xét thanh thanh sở sở rồi.

Thấy Giang Trần kiên quyết như vậy, Mộc Cao Kỳ thở dài một tiếng:

- Giang Trần huynh, tỷ thí đan đạo, có rất nhiều quy tắc, ta trước nói với ngươi một chút, miễn cho ngươi đến lúc đó không có một chút chuẩn bị...

Hiện tại Mộc Cao Kỳ hiển nhiên là người lo lắng nhất, vạn nhất Giang Trần thua, thành tùy tùng của Ngôn Hồng Đồ, vậy kế hoạch của hắn cũng sẽ chịu lấy ảnh hưởng.

Đạo linh tuyền kia, với hắn mà nói thật sự quá trọng yếu.

Mộc Cao Kỳ nhiệt tâm, Giang Trần ngược lại không cự tuyệt tuyệt. Kiên nhẫn nghe Mộc Cao Kỳ nói một lần, đại khái đã minh bạch quy tắc.

Tuy Mộc Cao Kỳ không có tham gia quyết đấu, nhưng ở Đan Hà Cốc, quyết đấu như vậy, một năm cũng không dưới 100 tràng.

Loại quyết đấu này, thực không hiếm thấy.

Xin quyết đấu, lập tức được phê chuẩn.

Trên lôi đài Đan đấu, người phụ trách quyết đấu của Đan Càn Cung, là một trưởng lão Đan Càn Cung.

- Đan Càn Cung ta, dùng đan đạo lập tông, đan đạo là thứ nhất. Đệ tử tông ta quyết đấu, đi đầu đấu đan, sau mới đấu võ, các ngươi có dị nghị gì không?

Nhìn song phương, Giang Trần biểu lộ không màng danh lợi, Ngôn Hồng Đồ thì tin tưởng tràn đầy, lộ ra một cỗ kích động.

- Ta không có ý kiến.

Thanh âm của Ngôn Hồng Đồ to rõ, tựa hồ thanh âm lớn, liền có thể ở trên khí thế áp chế Giang Trần.

Giang Trần thản nhiên nói:

- Không có ý kiến.

Người phụ trách kia thấy bọn họ đều không có ý kiến, liền gật đầu:

- Tốt, hạng mục đan đấu có rất nhiều, ba tràng quyết thắng. Về phần đấu như thế nào, đều là tùy cơ hội rút ra. Trọng tài quyết đấu, có pháp lệnh tông môn ước thúc, không thể tư tâm. Hiện tại, ta bắt đầu rút ra ba hạng mục quyết đấu.

Đang khi nói chuyện, người phụ trách kia từ trong một ít đoàn giấy, rút ra ba cái.

- Nội dung ba hạng quyết đấu của Đan đạo là: Khống hỏa, giám đỉnh, luyện đan.

Ba hạng mục quyết đấu bị rút ra.

Khóe miệng của Ngôn Hồng Đồ mỉm cười, lộ ra vẻ đã tính trước.

Thiên phú võ đạo của Giang Trần, Ngôn Hồng Đồ cũng nghe qua rất nhiều, biết rõ thực lực của Giang Trần không tệ, nhưng hắn là Nguyên cảnh ngũ trọng, đối với Giang Trần là Nguyên cảnh nhất trọng, hắn không có bất kỳ đạo lý gì e ngại.

Mà đan đạo, Ngôn Hồng Đồ, xuất thân Đan Càn Cung càng tràn đầy tự tin. Ngẫm lại Giang Trần này đến từ 16 quốc, đan đạo, có thể có bao nhiêu kiến thức?

Chơi đan đạo?

Ngôn Hồng Đồ khinh miệt cười cười, trong nội tâm đối với Giang Trần là chẳng thèm ngó tới.

- Giang Trần, hôm nay ta sẽ cho ngươi một bài học. Cái gì mới gọi là đệ tử của đại tông môn, cái gì mới gọi là thiên tài của Đan Càn Cung, chơi đan đạo? Ngươi cũng xứng?

Ngôn Hồng Đồ mở miệng khiêu khích, tràn ngập khinh thường.

Miệng lưỡi lợi hại, Giang Trần căn bản chẳng muốn phản ứng. Thoạt nhìn Ngôn Hồng Đồ này rất tự tin với thiên phú đan đạo của mình. Hắn càng tự tin, nhảy đáp càng cao, Giang Trần nghiền áp, lại càng có cảm giác sảng khoái.

*****

Đối với địch nhân, ở lĩnh vực hắn đắc ý nhất, dùng phương thức hắn đắc ý nhất, một lần hành động đập đối phương như đập con ruồi, cái loại cảm giác này là thoải mái nhất.

- Hạng mục thứ nhất, khống hỏa. Đan đạo chi lộ, khống hỏa chính là điều kiện tiên quyết. Nếu như ngay cả khống hỏa cũng chơi không được, vậy cũng không phải là một Đan sư hợp cách.

- Thấy mười hai Tiểu Đỉnh trước mặt các ngươi không? Mười hai Tiểu Đỉnh này, bên trong có mười hai hỏa chủng, có Thiên Hỏa, có Địa Hỏa, có Quỷ Hỏa, có Dị hỏa, ... các loại hình thái, các loại phẩm chất. Nhưng trăm sông đổ về một biển, bản thể của chúng, đều là hỏa. Các ngươi có một phút đồng hồ, ở trong thời gian này, ai có thể thông qua thần thông khống hỏa của bản thân, làm tỉnh lại hỏa chủng ở trong mười hai Tiểu Đỉnh, số lượng của ai nhiều hơn sẽ thắng. Nhớ kỹ, Khống Hỏa Thuật của các ngươi, phải khiến cho chúng cộng minh, mới có thể tỉnh lại chúng.

Hỏa chủng cộng minh, cái này ở trong Hỏa Chi Nhất Đạo, cũng không tính hiếm thấy.

Trên thực tế, rất nhiều cao thủ khống hỏa, đều sẽ thông qua loại phương thức này, đến thăm dò các loại hỏa chủng.

Nhất là đại năng khống hỏa cấp bậc Chư Thiên, bọn hắn đều am hiểu thủ đoạn dùng hỏa chủng cộng minh, đi thăm dò các loại Thiên Địa kỳ hỏa.

Hỏa, chính là một trong các lực lượng bổn nguyên của vũ trụ.

Ở giữa thiên địa, số lượng hỏa chủng đếm không hết, các loại hình thái đều có. Có chút Thiên Hỏa cường đại, chỉ lớn như hạt bụi, cũng có thể hủy diệt một thành trì, thậm chí hủy diệt một thế giới.

- Một phút đồng hồ, hiện tại bắt đầu.

Theo trọng tài ra lệnh, hạng tỷ thí thứ nhất chính thức bắt đầu.

Ngôn Hồng Đồ tràn đầy tự tin, khẽ bấm thủ quyết, trong tay đã nâng lên một Hỏa Diễm hình dạng Mẫu Đan, ánh mắt lẫm lẫm, ở bốn phía những Tiểu Đỉnh kia, không ngừng bố trí xuống hỏa chủng.

Không thể không nói, thủ đoạn khống hỏa của Ngôn Hồng Đồ, hoàn toàn chính xác không tệ. Trong nháy mắt, liền có hai hỏa chủng tỉnh lại.

Ánh mắt của Ngôn Hồng Đồ liếc qua Giang Trần, chỉ thấy Giang Trần trừng tròng mắt, phảng phất trên Tiểu Đỉnh kia có cái gì hay ho vậy, nhìn tới nhìn lui, nhưng một mực không có ra tay.

- Ha ha, tiểu tử ở nông thôn, không biết trời cao đất rộng này, sợ rằng ngay cả khống hỏa là gì cũng không biết a?

Ngôn Hồng Đồ chứng kiến Giang Trần như vậy, vào trước là chủ, liền cảm thấy Giang Trần là chân tay luống cuống, căn bản không biết từ nơi này ra tay.

Giang Trần hoàn toàn chính xác không có động thủ, hắn cũng không thèm để ý Ngôn Hồng Đồ kia đùa cao hứng đến cỡ nào.

Một khi Giang Trần tiến vào trạng thái vong ngã, ngoại giới quấy nhiễu với hắn mà nói, là phù vân, căn bản không đến ảnh hưởng đạo tâm của hắn.

Từng cái Tiểu Đỉnh, ở dưới Thiên Mục Thần Đồng quan sát, phân giải, các loại tư liệu, không ngừng hiện lên ở trong đầu Giang Trần.

- Ân, đây là Quỷ U Lân Hỏa, đây là Địa Phế Chân Viêm, đây là Toản Mộc Linh Hỏa, đây là Thanh Lôi Dị Hỏa...

Trong đầu Giang Trần, không ngừng phân tích lấy hỏa chủng ở trong Tiểu Đỉnh.

Không bao lâu, hỏa chủng ở trong mười hai Tiểu Đỉnh, toàn bộ bị Giang Trần phân giải ra.

Giang Trần cười nhạt một tiếng, búng tay. Ở trên đầu ngón tay của hắn, đột nhiên hiện ra từng đạo hỏa văn kỳ dị, Giang Trần qua lại kéo một phát, tựa như đánh đàn, tiết tấu, giai điệu, nhịp điệu đều phi thường ưu mỹ.

Trong chốc lát, ở trong Tiểu Đỉnh, tựa như ngọn nến bị nhen nhóm, từng đạo hỏa chủng hình thái cùng nhan sắc khác nhau, nhao nhao phát sáng lên.

Một đóa, hai đóa, ba đóa...

Trong khoảng khắc, mười hai đóa hỏa chủng hình thái khác nhau, toàn bộ bốc cháy lên, ngọn lửa càng cháy càng cao, lộ ra cực kỳ vui vẻ, phảng phất như đã tìm được tri âm, cùng hỏa văn của Giang Trần kia, hình thành một loại câu thông kỳ quái.

- Ân?

Trước đó trọng tài chứng kiến Giang Trần chỉ nhìn không động thủ, cũng cho rằng Giang Trần không hiểu khống hỏa. Giờ phút này Giang Trần ra tay, hỏa chủng trong những Tiểu Đỉnh kia, thật giống như tự động nhen nhóm.

Một màn này, làm cho giám khảo cũng trợn mắt há hốc mồm.

Tiết tấu hỏa chủng nhen nhóm, thật sự quá ưu mỹ. Xếp thành một hàng, từ trái sang phải, ngay ngắn trật tự.

Loại tình hình này giống như mười hai ngọn nến, có người từ trái đến phải nhen nhóm chúng, hơn nữa tốc độ nhen nhóm rất nhanh, tiết tấu cực đều.

Tiết tấu ưu mỹ này, cho người một loại cảm giác hưởng thụ.

Một phút đồng hồ, lúc này cũng đúng lúc kết thúc.

Chuông vừa vang lên, Ngôn Hồng Đồ kia đã thức tỉnh bảy hỏa chủng, vẻ mặt vui sướng hớn hở, quay mặt lại chuẩn bị nhìn Giang Trần chê cười.

Chỉ là vừa xem xét, cả người liền hóa đá rồi. Dáng tươi cười đắc ý trên mặt còn cương ở đó, biểu lộ cực kỳ châm chọc.

Mười hai Tiểu Đỉnh, mười hai hỏa chủng, vậy mà tỉnh lại toàn bộ, hơn nữa hình thái nở rộ, còn viễn siêu hỏa chủng của Ngôn Hồng Đồ hắn.

- Cái này... Làm sao có thể?

Nếu như không phải có trọng tài ở đây, hắn cơ hồ cho rằng Giang Trần ăn gian rồi.

Ba ba ba ba...

Trọng tài kia cũng là thật lâu mới phục hồi tinh thần lại, không tiếc vỗ tay tán thưởng.

- Giang Trần, không thể tưởng được, ngươi dĩ nhiên là thiên tài khống hỏa. Mười hai Tiểu Đỉnh, hỏa chủng tỉnh lại toàn bộ. Cái này ở trong trẻ tuổi của Đan Càn Cung, cũng rất hiếmthấy. Ha ha, ánh mắt nhìn người của Đan Trì Thánh giả, không bội phục cũng không được a.

Trọng tài cũng là người, cũng có góc độ thẩm mỹ cùng thưởng thức của hắn.

Vừa rồi Giang Trần ra tay, đưa tới trọng tài này thưởng thức, hắn tự nhiên không keo kiệt ca ngợi.

Đương nhiên, cái này cũng không ảnh hưởng tới tính công chính.

- Ngôn Hồng Đồ, ba hạng đan đạo, hạng thứ nhất ngươi đã thua, ngươi còn có hai cơ hội. Bất quá, nếu như hạng giám đỉnh tiếp theo ngươi vẫn thua, vậy đan đạo chi tranh này, ngươi liền thua rồi.

Ba hạng mục tỷ thí, thắng liền hai trận, dĩ nhiên là không cần so hạng thứ ba rồi.

Ngôn Hồng Đồ hiển nhiên còn không có phục hồi tinh thần lại. Vừa rồi hắn phát huy hoàn mỹ như vậy, ngắn ngủn một phút đồng hồ, tỉnh lại bảy hỏa chủng, cảm giác mình rất lợi hại rồi, thậm chí là phát huy vượt xa người thường.

Đang lúc hắn cho rằng tất thắng, vậy mà Giang Trần tỉnh lại mười hai hỏa chủng, cái này cũng quá điên cuồng đi. Trong lúc nhất thời, nội tâm của Ngôn Hồng Đồ hoàn toàn không tiếp thu được.

Bất quá, thanh âm của trọng tài nhắc nhở hắn, khống hỏa chi tranh, hắn đã thua. Nếu như trong tỉ thí giám đỉnh kế tiếp, hắn lại thua, vậy khâu đan đạo này liền xong.

Nói cách khác, trận kế tiếp, hắn đã không thể thua rồi.

- Hừ, Giang Trần, ngươi khẳng định là có hoa chiêu gì, để ngươi may mắn lừa dối một cửa. Nhưng giám đỉnh, dựa vào là nhãn lực, kinh nghiệm, ngươi mơ tưởng lại đầu cơ trục lợi.

Đến bây giờ Ngôn Hồng Đồ còn cho rằng, Giang Trần có thể tỉnh lại mười hai hỏa chủng, là ăn gian, là đầu cơ trục lợi. Nếu không, một Võ Giả từ liên minh 16 quốc đi ra, làm sao có thể có Khống Hỏa Chi Thuật hoàn mỹ như vậy?

Loại Khống Hỏa Chi Thuật này, nên thuộc về đệ tử thiên tài của Đan Càn Cung mới hợp lý.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)