← Ch.0512 | Ch.0514 → |
Chớ xem thường một giọt huyết này.
Thượng Cổ huyết mạch, cho dù là một giọt, chỉ cần luyện hóa, liền chẳng khác gì là phục chế truyền thừa cùng trí nhớ của Thượng Cổ Kim Thiền, đạt được đại bộ phận thiên phú của Thượng Cổ Kim Thiền.
Giang Trần ngẫm lại những thiên phú kia của Thượng Cổ Kim Thiền, liền kích động.
Kim Thiền chi dực, có thể để cho hắn luyện hóa ra cánh chim vô hình, lăng không bay lượn. Đây là độc quyền của cường giả Thánh đạo nha.
Hơn nữa, đạt được kỹ năng bay lượn của Kim Thiền chi dực, so với cường giả Thánh Cảnh bay lượn càng đáng tin cậy. Dù sao, cường giả Thánh Cảnh bay lượn, là có các loại hạn chế.
Trừ khi đã đến Thiên Thánh, mới có thể dựa vào lực lượng bản thân bay lượn chính thức.
Mặc dù là cường giả Thiên Thánh, ở trên bay lượn, cũng không có khả năng ưu việt hơn cánh chim bay lượn.
Dù sao, võ giả nhân loại bay lượn, đa số là dựa vào Linh lực ủng hộ. Đối với Linh lực yêu cầu cực cao, tiêu hao rất lớn.
Cường giả cường đại hơn nữa, cũng không có khả năng một mực bảo trì trạng thái phi hành.
Mà có được cánh chim liền bất đồng, phi hành là một loại bản năng, là một loại thiên phú, căn bản không cần tiêu hao Linh lực lớn mới có thể duy trì.
Cái này là ưu thế.
Ngoại trừ Kim Thiền chi dực ra, còn có thể tu luyện thần thông ve sầu thoát xác. Cái này đối với võ giả mà nói, là tương đương có được hai cái mạng.
Trừ lần đó ra, huyết mạch của Thượng Cổ Kim Thiền là bách độc bất xâm, vạn lôi không phá.
Đây đối với một võ giả mà nói, càng là thiên phú tha thiết ước mơ.
Bất luận một võ giả nào, chỉ cần đạt được hai loại thiên phú này, tất sẽ thành thiên tài đỉnh cấp của tông môn.
Mục tiêu của Giang Trần, không phải thiên tài nào của Thần Uyên Đại Lục, mà là tồn tại đỉnh phong của thế giới này, là Thiên Đạo vô cùng.
Cho nên, bất luận cơ hội nào có thể tăng cường mình, Giang Trần đều không muốn buông tha.
Hôm nay, kỹ năng của Giang Trần cũng rất nhiều.
《 Thiên Mục Thần Đồng 》, 《 Thuận Phong Chi Nhĩ 》, 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》 cùng 《 Thất Khiếu Thông Linh 》, 4 môn thần thông này, một mực đều vững bước tăng lên.
Uy lực của《 Bạo Tinh chỉ 》, theo đột phá Địa Nguyên cảnh, tự nhiên là tăng lên trên diện rộng.
Uy năng của《 Tà Ác Kim Nhãn 》, vĩnh viễn là theo tu vi tăng lên mà tăng lên. Ở phương diện đồng thuật, Giang Trần cũng cảm thấy rất có tiềm lực.
Tà Ác Kim Nhãn, hôm nay ngoại trừ thần thông cố hóa cường đại ra, còn có thể công kích đồng thuật khác. Nhưng mà Giang Trần cảm thấy, cái này còn xa xa không đủ.
Đồng thuật diệu dụng, công dụng rất nhiều.
Ví dụ như thấu tâm, khống tâm, diệt thức...
Đồng thuật mạnh, càng đến chỗ cao thâm, càng không thể tưởng tượng nổi.
Một ánh mắt, có thể để cho Chư Thiên chao đảo; một ánh mắt, có thể để cho núi cao nghiêng ngã.
Đương nhiên, những chuyện này không phải một sớm một chiều có thể luyện thành.
Ngoại trừ Tà Ác Kim Nhãn, Giang Trần ở 《 Thần Ma Cửu Biến 》 cũng đã tu luyện đến cảnh giới thứ năm, luyện Chân Nguyên.
Ở một bước này, nhất thời Giang Trần còn không cách nào đột phá.
Cũng không phải Giang Trần không cách nào đột phá, mà là tạm thời hắn không muốn đột phá. Bởi vì, tu luyện《 Thần Ma Cửu Biến 》tới đệ ngũ trọng, là một bước ngoặt mấu chốt nhất.
Ở khâu này, chính là thần thông tiến giai.
Trước đó, đều là đặt nền móng.
Luyện Chân Nguyên, trạng thái lý tưởng nhất là Ngũ Khí Triều Nguyên. Ngũ Khí Triều Nguyên, là tu luyện toàn bộ Ngũ Hành Chân Nguyên Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, hơn nữa là chung đồng tiến.
Hiện tại, Giang Trần ở hai hệ Thủy Hỏa, có Băng Hỏa Yêu Liên. Kim hệ có Nguyên Từ Kim Sơn Kim Nguyên chi lực. Mộc hệ thông qua Mộc Linh tuyền tẩy lễ, thiên phú Mộc thuộc tính trong cơ thể cũng phóng đại.
Hiện tại, duy nhất thiếu, là Thổ thuộc tính.
Một khi thu thập đến Thổ nguyên lực, Giang Trần liền có thể chính thức làm được Ngũ Khí Triều Nguyên.
Nếu đạt tới Ngũ Khí Triều Nguyên, như vậy đối với 《 Thần Ma Cửu Biến 》 mà nói, tuyệt đối là trạng thái lý tưởng nhất, về sau tiến vào khâu thần thông tiến giai, sẽ thế như chẻ tre.
Chính vì nguyên nhân này, Giang Trần mới không vội đột phá đệ ngũ trọng. Cho dù là chờ đợi, hắn cũng không muốn buông tha cho Thổ mạch.
《 Thần Ma Cửu Biến 》, cũng không phải một sớm một chiều có thể được.
Ngược lại là hai môn vũ kỹ 《 Thương Hải Nghịch Lưu Đao 》 cùng 《 Khô Vinh Thần Quyền 》lúc ban đầu Giang Trần tu luyện, hôm nay đã chậm rãi phai nhạt.
Tuy hai môn vũ kỹ này không tệ, nhưng theo đối thủ tăng cường, hai môn vũ kỹ này, thời gian dần qua đã có chút theo không kịp.
- Đao chi đạo, Thương Hải Nghịch Lưu Đao đã đến cực hạn, nhưng lại không phải Đao Đạo cực hạn. Đao đạo này, là không thể buông tha.
Giang Trần vuốt vuốt vô danh đao trong tay, đao này, chợt nhìn, như cũ là đơn giản như vậy, mộc mạc như vậy, cho người cảm giác là không có chútmũi nhọn.
Thế nhưng mà Giang Trần biết rõ, đao này nhất định bất phàm. Hắn cũng không rõ ràng, vì cái gì một thanh hảo đao thần bí khó lường như thế, lại lưu lạc đến Đông Phương Vương Quốc?
Hơn nữa, mấu chốt nhất là, còn một mực không có người dùng, vậy mà ném trong kho, tựa như một khỏa Minh Châu ném vào trong đống cát, ánh sáng hoàn toàn bị áp chế.
Giang Trần đang suy nghĩ, đột nhiên một đạo Truyền Âm Phù từ ngoài mật thất truyền đến.
- Thiếu chủ, chúng ta đã hoàn thành tẩy lễ.
Giang Trần vươn người đứng dậy, đi ra mật thất.
Lúc nhìn lại những người này, mỗi một cái đều tinh thần toả sáng, ở trên người bọn họ, đều tràn đầy khí chất sau khi thoát thai hoán cốt.
Nhất là Thang Hồng, đã đột phá Nguyên cảnh.
Diệp Trọng Lâu lão gia tử, cũng một lần hành động vọt tới Tiểu Nguyên cảnh đỉnh phong, cách Địa Nguyên cảnh chỉ một bước ngắn.
Câu Ngọc đã là Linh Vương, cách Nguyên cảnh chỉ là một tầng giấy mỏng, tùy thời có thể đâm phá.
Tu vi của Tiết Đồng là Tiên cảnh cửu trọng đỉnh phong, mặc dù cùng Câu Ngọc có một bước ngắn, nhưng đột phá Nguyên cảnh, hiển nhiên chỉ là thời gian mà thôi.
Dù là bọn người Kiều Sơn Kiều Xuyên, mỗi người đều tiến nhập Thiên Linh cảnh.
Biến hóa bực này, quả nhiên là rất kinh người.
Mộc Linh tuyền, cho dù là cường giả Thánh đạo, cũng có thể đạt được tẩy tủy phạt mao, huống chi những võ giả Tiên cảnh bọn hắn.
Tu vi càng thấp, được lợi càng lớn, biên độ đột phá tự nhiên cũng càng lớn.
- Tốt, xem ra các ngươi đều không có cô phụ kỳ vọng của ta. Bảo trì xu thế này, các ngươi đủ cùng các đệ tử trọng yếu của Đan Càn Cung sánh vai.
Tâm tình của Giang Trần rất tốt, những người này một đường từ Đông Phương Vương Quốc đi theo mình, Giang Trần tự nhiên phải vì tiền đồ của bọn hắn mà cân nhắc.
- Hoàng Nhi cô nương, xem ra Mộc Linh tuyền này, đối với Bách Thế Đồng Tâm Chú, quả nhiên có một ít tác dụng tinh lọc. Ta xem ám khí trên người ngươi, tựa hồ lại mờ đi rất nhiều. Như thế ta cũng yên tâm nhiều hơn, trước khi Thuấn lão tìm được An Hồn Mộc, ngươi có thể an tâm ở lại chỗ này.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng gật đầu, thanh âm không linh, nói cám ơn:
- Đa tạ Giang công tử thu nhận.
*****
Giang Trần cười nói:
- Hoàng Nhi cô nương nói như vậy, ta ngược lại là sợ hãi rồi. Ngươi ở nơi này, cùng mọi người thân như một nhà, làm sao có thể nói là thu nhận.
Hoàng Nhi uyển chuyển cười cười:
- Cái kia liền đa tạ Giang công tử chiêu đãi.
Câu Ngọc cười hì hì, nắm lấy cánh tay của Hoàng Nhi:
- Chiếu ta xem, Hoàng Nhi muội muội đã cùng mọi người thân như một nhà, về sau ở lại đây là tốt rồi.
- Ân, Hoàng Nhi muội muội, ngươi ở lại chỗ này, chúng ta cũng có bạn tâm sự.
Ôn Tử Kỳ tính cách thẹn thùng, nhưng lại khó được mở miệng.
Trong lòng Hoàng Nhi cũng cảm động, nếu như nàng có thể lựa chọn, nàng thật sự nguyện ý ở lại chỗ này, đơn giản như vậy, cùng mọi người chung một chỗ.
- Lão gia tử, Thang Hồng, phương viên trăm dặm quanh động phủ ta, ở mấy ngàn người cũng sẽ không chen chúc. Các ngươi tạm thời an cư ở chỗ này, chờ thực lực vững chắc, lại ra ngoài cũng không muộn.
Thang Hồng hắc hắc cười to, hiển nhiên là sớm có ý đó.
- Lão Đại, ta ý định ở lại chỗ ngươi, đột phá Nguyên cảnh rồi mới đi.
Động phủ Chí Tôn khu, Linh lực đầy đủ, hoàn toàn chính xác không phải nội môn có thể so sánh.
Dàn xếp tốt những người này xong, Giang Trần tính thời gian một chút, cũng hơn một tháng rồi.
Một tháng này, hắn chân không bước ra khỏi nhà, đối với sự tình ngoài động phủ chẳng quan tâm, mặc kệ khách đến thăm nào, cũng đều cự tuyệt, ngay cả sơn môn cũng không rời thoáng một phát.
Nhưng Giang Trần lại không biết, trong một tháng này, tin đồn ngoại giới, đã đạt tới tình trạng điên cuồng.
Nhất là một tháng này, hắn đóng cửa không ra, càng làm cho ngoại giới tràn ngập ngờ vực vô căn cứ, cảm thấy Giang Trần hắn là hư danh nói chơi, sau khi đạt được động phủ Chí Tôn khu, liền bắt đầu làm rùa đen rút đầu, không dám ra gặp người.
Hiện tại, các loại ngờ vực vô căn cứ, không đơn thuần là ngờ vực danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu của hắn, càng ngờ vực hắn nhận được động phủ Chí Tôn, phải chăng có người âm thầm giúp hắn ăn gian hay không.
Những ngờ vực này, vốn chỉ là truyền bá trong phạm vi nhỏ, theo Giang Trần bế quan không ra, càng là truyền khắp nơi.
Bởi vì cái gọi là ba người thành Hổ.
Lời đồn loại này, nhiều người truyền bá, truyền bá lâu rồi, hơn nữa người trong cuộc không đi ra bác bỏ tin đồn, dần dà, sẽ biến thành thật sự.
Mà những tin đồn này, rất rõ ràng, đầu mâu ngoại trừ nhằm vào Giang Trần, càng là trực chỉ Vân Niết trưởng lão, thậm chí xu thế này, còn có ý lan tràn tới Đan Trì cung chủ.
Hiển nhiên, Giang Trần là Đan Trì cung chủ mang đến.
Hoài nghi Giang Trần, kỳ thật là gián tiếp hoài nghi Đan Trì cung chủ.
Bất đồng Giang Trần, tuy tháng này Mộc Cao Kỳ tận lực áp chế tâm tình của mình, không ngừng tu luyện 《 Bàn Thạch Chi Tâm 》, vững chắc Tâm lực.
Nhưng tin đồn ngoại giới, vẫn để cho hắn có chút ngồi không yên.
Hắn cảm thấy, nên đứng ra phân biệt thoáng một phát. Nhưng Vân Niết trưởng lão lại quát lớn, khuyên bảo hắn hướng Giang Trần học tập, không nên để ý ngoại giới nhao nhao hỗn loạn.
Bất quá, một ngày này, động phủ của Giang Trần đột nhiên mở rộng, thả ra một thông cáo long trời lở đất.
- Trong Đan Hà Cốc, nếu ai không phục Giang Trần ta đạt được hết thảy vinh quang cùng địa vị, có thể mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, đến động phủ của ta cùng ta tỷ thí đan đạo. Bất kể là ai, chỉ cần mang đủ Linh Thạch, Giang Trần ta nghênh chiến hết thảy. Ai có thể ở đan đạo thắng ta, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu cùng động phủ Chí Tôn, ta liền tặng cho người đó.
Cái thông cáo này, tựa như một quả bom tấn, lập tức phá hủy đại thế nghi vấn hình thành trước kia.
Không phải nói Giang Trần không dám đối mặt nghi vấn sao? Không phải nói Giang Trần trốn tránh sự thật sao?
Hiện tại, Giang Trần đứng ra.
Ai không phục, liền đến cửa khiêu chiến. Bất quá, điều kiện tiên quyết là phải mang theo một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch. Ý tứ này là cái gì?
Rất rõ ràng.
Giang Trần không có nhiều thời gian lãng phí như vậy, muốn khiêu chiến ta, mang Nguyên Linh Thạch đến.
- Cái gì? Giang Trần nguyện ý tiếp nhận khiêu chiến?
- Chậc chậc, tiểu tử này một tháng đóng cửa không ra, sẽ không phải là bế quan khổ luyện đan đạo, tạm thời nước tới chân mới nhảy chứ?
- Có khả năng, chiếu ta xem, trong một tháng này, Vân Niết trưởng lão khẳng định triển khai đặc huấn đối với Giang Trần a?
- Chậc chậc, ai thắng hắn có thể đạt được danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu. Ta cân nhắc, có nên đi khiêu chiến một chút hay không?
- Một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, ngươi có sao?
- Ai, xem ra, đây đều là trò chơi của kẻ có tiền a.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đan Hà Cốc nghị luận nhao nhao, nhân tâm di động.
Hiển nhiên, danh ngạch Huyễn Ba Sơn đan đấu, rất có sức hấp dẫn. Nhưng một ngàn thượng phẩm Nguyên Linh Thạch, lại là cánh cửa cực lớn, làm cho rất nhiều người hữu tâm vô lực.
Dù sao, thoáng cái cầm nhiều Thượng phẩm Nguyên Linh Thạch như vậy đi ra, mặc dù là đệ tử hạch tâm, cũng phải tích góp nhiều năm bổng lộc.
Không phải xuất thân hào phú, căn bản không có khả năng có loại tài lực này.
Đan Trì biệt viện, Đan Trì cung chủ và Vân Niết trưởng lão ngồi đối diện nhau, thần thái đều rất khoan thai.
- Cung chủ, ngươi là đi đâu tìm được một yêu nghiệt như vậy a. Người trẻ tuổi, có thể bảo trì bình thản như hắn, thật đúng là hiếm thấy.
Vân Niết trưởng lão cười nói.
- Nói thật, lúc trước ta cùng Bảo Thụ Tông kết minh, cũng có phong hiểm đánh cuộc một lần. Chẳng qua hiện nay xem ra, ta thành công rồi. Giang Trần này, ngược lại thành đá thử vàng của tông môn, đem hết thảy người tầm thường, toàn bộ thử ra.
Đan Trì cung chủ than nhẹ.
Vân Niết trưởng lão mỉm cười gật đầu:
- Không đơn thuần là đá thử vàng, càng là một mặt kính chiếu yêu. Lần này, một ít đầu trâu mặt ngựa, đều lộ ra răng nanh rồi.
Đan Trì cung chủ biểu lộ nghiêm túc, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Liên Thành trưởng lão, Kim Cốc trưởng lão, Bản Thảo Đường Âu Dương Đức... Còn có ai nữa không?
- Chỉ ba người này, liền đủ dao động căn cơ của Đan Càn Cung ta rồi.
Ngữ khí của Vân Niết trưởng lão cũng ngưng tụ.
- Cung chủ, lúc này, ngươi phải dùng đại thủ đoạn, triệt để khuất phục bọn hắn.
- Vân Niết, ta làm việc, người bị hại lớn nhất, là Bản Thảo Đường ngươi a. Lại không nghĩ rằng, cuối cùng kiên định ủng hộ ta nhất, lại là Bản Thảo Đường ngươi. Năm đó chọn ngươi làm Thái Thượng trưởng lão, là một sự kiện chính xác nhất mà Đan Trì ta làm.
Vân Niết trưởng lão nghiêm mặt nói:
- Vân Niết ta xử thế làm người, chỉ vì tông môn đại thế xuất phát, tư tâm là thứ hai. Tuy Cung chủ lôi lệ phong hành, nhưng không phải tư tâm. Từ trên đại thế, ta và ngươi đều là cùng một loại người. Nếu như ta không ủng hộ ngươi, thì ủng hộ ai?
Hai người này, tuy lý niệm hơi có chút bất đồng. Nhưng cuối cùng, đều là từ tông môn đại thế cân nhắc, là chân chính cùng chung chí hướng.
- Lần này, đúng như ngươi nói, là một mặt kính chiếu yêu. Không thể tưởng được Liên Thành trưởng lão đức cao vọng trọng như vậy, cũng đi theo vào vũng nước đục.
Ngữ khí của Đan Trì cung chủ có chút tiếc nuối.
← Ch. 0512 | Ch. 0514 → |