Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0529

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0529: Nan đề của Mê Thần Chướng
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong lúc nhất thời, trên mặt tràn ngập lo lắng, đứng tại nguyên chỗ.

Bất quá, chứng kiến bộ dạng Giang Trần lạnh nhạt tự nhiên, tâm tình lo lắng của Lăng Bích Nhi dần dần bình tĩnh trở lại, đến cuối cùng, thì chân thành đứng ở bên cạnh, ngưng thần quan sát.

Cuộc đời này, chưa bao giờ Lăng Bích Nhi cùng một nam tử đứng gần như vậy, càng không thật tình quan sát qua một nam tử tuổi còn trẻ như thế.

Giờ phút này, đột nhiên nàng giật mình, nam tử so với nàng chỉ lớn hơn một tuổi kia, giơ tay nhấc chân tầm đó, vậy mà lộ ra một cỗ khí độ ổn trọng, rất có phong cách quý phái.

Cỗ khí độ này, Lăng Bích Nhi ẩn ẩn chỉ ở trên người những tông môn cự đầu như Vân Niết trưởng lão, mới có thể cảm nhận được.

Trong lúc nhất thời, nội tâm Lăng Bích Nhi kinh ngạc, tâm tình như băng sơn, giờ phút này vậy mà cũng hóa thành đạo đạo nhu sóng, nổi lên một tia rung động nhỏ không thể thấy.

Nếu như là Đan sư trẻ tuổi khác, lỗ mãng dùng thần thức thăm dò như vậy, có lẽ Lăng Bích Nhi sẽ cho rằng cái này là vì nịnh nọt tỷ muội nàng, tất sẽ ngăn trở.

Mà giờ khắc này, theo thời gian trôi qua, lại làm cho Lăng Bích Nhi cảm thấy, Giang Trần là chân chính đã tính trước.

Một phút đồng hồ sau, Giang Trần mở mắt ra, thu hồi thần thức.

- Giang sư đệ...

Lăng Bích Nhi kêu ra miệng, chợt nhớ tới, Giang Trần này so với mình còn lớn hơn một tuổi, gọi hắn là Giang sư đệ, mình không phải có chút vô lễ chứ?

Giang Trần gật đầu, nhíu mày:

- Bích Nhi sư tỷ, Mê Thần Chướng của lệnh tôn, quả nhiên hết sức phức tạp. Mê Thần Chướng có nhiều chủng loại, nếu chỉ là một loại Mê Thần Chướng, rất dễ đúng bệnh hốt thuốc. Nhưng trong cơ thể lệnh tôn, vậy mà có tới ba bốn loại. Hơn nữa nhiều năm như vậy, Mê Thần Chướng đối lưu dung hợp, có thể nói là tăng ngàn vạn lần, tầng tầng lớn mạnh, muốn hóa giải, cực kỳ không dễ.

Cũng không phải Giang Trần hù dọa Lăng Bích Nhi, lại càng không phải nói chuyện giật gân.

Ba bốn loại Mê Thần Chướng, nếu như mới trúng, không quá một năm, Mê Thần Chướng tầm đó không có dung hợp, đúng bệnh hốt thuốc, vẫn có thể chữa được.

Nhưng đến một bước này, cũng không phải nói hoàn toàn không có hi vọng cứu chữa, nhưng quá trình tuyệt đối là cực kỳ phức tạp gian nan.

Mê Thần Chướng, thật giống như kim tằm nhả tơ, cây cây quấn lại với nhau, Mê Thần Chướng bất đồng, dung hợp cùng một chỗ, muốn giải độc này, thật sự như cẩn thận thăm dò u cốc, độ khó thật lớn.

Hơn nữa hoàn toàn không thể sai lầm.

Một khi sơ suất ở một chi tiết nhỏ, tất sẽ khiến Mê Thần Chướng phát tác toàn diện, có khả năng để cho người trúng độc triệt để không chữa được.

Lăng Bích Nhi nghe Giang Trần nói như vậy, sắc mặt thoáng cái ảm đạm xuống.

- Nói như vậy, Mê Thần Chướng này, thật không thể cứu trợ sao?

Giang Trần lắc đầu:

- Có thể cứu, nhưng độ khó rất lớn, hơn nữa quá trình cứu chữa sẽ hết sức phức tạp, tùy thời có khả năng xuất hiện nguy hiểm.

Giang Trần cũng không thừa nước đục thả câu, đem tình huống của Lăng Túc, rõ ràng rành mạch nói một lần.

Lăng Bích Nhi cực kì thông minh, sau khi nghe xong, cũng tỉnh táo lại.

Thứ nhất, Mê Thần Chướng của phụ thân rất khó chữa, nhưng còn có một đường hi vọng.

Tiếp theo, giải Mê Thần Chướng này, quá trình rất gian nan, hơn nữa tùy thời có khả năng thất bại, dẫn phát tình huống tệ hơn.

Ngoài ra, muốn giải chất độc này, cần thời gian cùng tinh lực rất dài, cần thủ pháp rất tỉ mỉ, không thể ra một chút lầm lỗi.

- Giang Trần, nếu như là ta động thủ giải độc cho cha ta, ngươi cảm thấy có mấy thành hi vọng?

Lăng Bích Nhi cảm thấy muốn Giang Trần phí nhiều thời gian cùng tinh lực như vậy đi giải độc cho phụ thân, cái này quá ép buộc, nàng muốn tự mình ra trận.

Tuy Lăng Bích Nhi cảm thấy mình cùng Giang Trần có chút chênh lệch, nhưng dù thế nào mình cũng là thiên tài đan đạo trẻ tuổi đều biết.

Giang Trần cười khổ một tiếng:

- Nếu như muốn ta nói thật, sư tỷ ngươi ra tay, hi vọng cơ hồ là không.

Lăng Bích Nhi sững sờ:

- Vì sao?

- Bởi vì sư tỷ không cách nào dùng thần thức tiến vào thức hải của lệnh tôn, không thể dùng thần thức quan sát Mê Thần Chướng, ngươi sẽ không cách nào một tầng một tầng mở ra Mê Thần Chướng.

Đây cũng không phải đe dọa Lăng Bích Nhi, mà là tình hình thực tế.

Nếu không phải Giang Trần có Kim Thiền huyết mạch, hơn nữa có thủ đoạn tị độc độc nhất vô nhị, song trọng bảo hiểm gia thân, hắn cũng sẽ không tùy tiện dùng thần thức dò xét.

Về phần cứu chữa giải độc, hao phí thần thức, thời gian cần có, ít nhất là gấp trăm lần nghìn lần lúc chẩn đoán bệnh.

Trước đó Giang Trần cũng không ngờ tới, Lăng Túc trúng độc sẽ phức tạp như vậy.

Mê Thần Chướng, chỉ cần chẩn đoán chính xác, cơ hồ là có thể đúng bệnh hốt thuốc.

Mà Mê Thần Chướng của Lăng Túc, dĩ nhiên là ba bốn loại Mê Thần Chướng dung hợp lại với nhau. Nếu như không dung hợp, đồng dạng có thể đúng bệnh hốt thuốc.

Sau khi dung hợp, độ khó thoáng cái tăng lên nghìn vạn lần.

Giống với mấy sợi dây thừng, một sợi một sợi đặt ở nơi đó, rất dễ dàng sửa sang lại.

Nhưng mà mấy sợi cuốn thành một đoàn, muốn sửa sang lại, sẽ không dễ dàng.

Mà cái này không giống cỡi dây, đây là giải độc, tùy thời sẽ nguy hiểm đến tánh mạng.

Dùng tu vi của Lăng Bích Nhi, nếu như nàng có thể tị độc, có lẽ có hai ba thành nắm chắc. Nhưng mà, nàng không cách nào tránh đi Mê Thần Chướng.

Để nàng đi trị liệu, trừ bỏ bị lây bệnh ra, không có khả năng khác.

Lăng Bích Nhi biết Giang Trần không phải dọa nàng, Mê Thần Chướng này, ngay cả Vân Niết trưởng lão cũng không dám thăm dò, muốn Lăng Bích Nhi nàng đi giải độc, chỉ sợ thần thức vừa mới tiến vào, đã bị Mê Thần Chướng lây bệnh.

Cũng chỉ có Giang Trần, có được thủ đoạn tị độc độc nhất vô nhị, mới có thể thử.

Khẽ cắn môi son, giờ phút này Lăng Bích Nhi cũng bất chấp rụt rè, hỏi:

- Giang sư đệ, ta biết nói như vậy rất mạo muội. Nhưng ngươi có thể dạy ta cách tị độc hay không?

Phảng phất sợ mình quá đường đột, lập tức cường điệu nói:

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không lấy không của ngươi. Ngươi có điều kiện gì, có thể nói. Linh Thạch, đan dược, ... dù hiện tại ta cầm không ra rất nhiều, nhưng về sau ta có thể chậm rãi trả lại ngươi.

Giang Trần thấy Lăng Bích Nhi như vậy, cũng thầm than thiếu nữ này chấp nhất, vì phụ thân, hai vai nhu nhược, quả nhiên là gánh chịu rất nhiều.

Cái này để cho Giang Trần nghiêm nghị kính nể.

- Thủ đoạn tị độc, dạy ngươi cũng không có việc gì. Chỉ là, ta dạy cho ngươi thủ đoạn tị độc, cũng chỉ có một nửa cơ hội tránh đi Mê Thần Chướng lây bệnh.

Đây cũng không phải lừa gạt Lăng Bích Nhi, thủ đoạn tị độc của Giang Trần là một phương diện, Kim Thiền huyết mạch bách độc bất xâm, mới là bảo hiểm trọng yếu nhất.

Nhưng Kim Thiền huyết mạch này, liên quan đến Thượng Cổ Kim Thiền, Giang Trần tự nhiên không cách nào lấy ra cho Lăng Bích Nhi.

- Hơn nữa, mặc dù ngươi thành công tị độc, xác xuất ngươi có thể cởi bỏ Mê Thần Chướng này thành công, nhiều lắm chỉ hai ba thành.

*****

Ngữ khí của Lăng Bích Nhi kiên định:

- Dù chỉ có một đường sinh cơ, ta cũng nguyện ý thử một lần. Cha kéo nhiều năm như vậy, nếu như hắn biết ta lựa chọn, nhất định sẽ ủng hộ ta. Mặc dù thất bại, cũng tốt hơn kéo lấy dày vò như vậy.

Đối mặt thái độ kiên quyết như vậy, Giang Trần cũng kính nể. Mặc dù là nam nhân, đối mặt loại khốn cảnh này, chỉ sợ cũng không có khả năng kiên cường, quả quyết hơn Lăng Bích Nhi.

- Bích Nhi sư tỷ, thủ đoạn tị độc, ta có thể dạy ngươi. Nhưng ta phải nói lần nữa, thủ đoạn này, nhiều lắm chỉ có một nửa xác suất tránh đi Mê Thần Chướng lây bệnh. Một khi ngươi hơi có chút sai lầm, Mê Thần Chướng sẽ thôn phệ ngươi, để ngươi biến thành như phụ thân ngươi.

Thân hình Lăng Bích Nhi khẽ run lên, nhưng trên mặt xinh đẹp tuyệt trần, lại tràn ngập kiên quyết như cũ.

Lúc này, cửa đẩy ra, Lăng Huệ Nhi chạy tiến đến:

- Không được, tỷ tỷ, Huệ Nhi không cho phép ngươi mạo hiểm, muốn mạo hiểm, cũng là Huệ Nhi đến. Dù Huệ Nhi xảy ra vấn đề, tỷ tỷ còn có thể chiếu cố Huệ Nhi. Nếu như tỷ tỷ xảy ra chuyện, Huệ Nhi không chỗ nương tựa, có thể làm sao bây giờ?

- Huệ Nhi, đừng hồ đồ.

Lăng Bích Nhi thấy Lăng Huệ Nhi bế quan, vậy mà vụng trộm xuất hiện, lại cùng nàng muốn đoạt lấy cứu phụ thân.

Cái này để cho Lăng Bích Nhi đã thương cảm, lại bất đắc dĩ.

Lăng Huệ Nhi xoay người lại, đôi mắt to hồn nhiên, nhìn chằm chằm vào Giang Trần:

- Giang sư huynh, đêm nay ngươi không muốn đi. Chỉ cần dạy ta biện pháp tị độc, Huệ Nhi nguyện ý cùng ngươi, lấy thân thể ta trao đổi. Huệ Nhi không muốn vạn nhất ta xảy ra chuyện, về sau tỷ tỷ còn phải thiếu nợ ngươi, về sau hàng năm hàng tháng còn phải trả ngươi Linh Thạch, đan dược...

Giang Trần nhìn thấy Lăng Huệ Nhi, không khỏi nhớ tới chuyện ngày đó, cười khổ nói:

- Ta lúc nào đã từng nói qua muốn các ngươi đền bù tổn thất. Phương pháp tị độc, ta có thể không ràng buộc truyền thụ. Bất quá, tính cách như Huệ Nhi sư muội ngươi, xác xuất thành công sẽ không vượt qua một thành.

Mặc dù Giang Trần biết nói như vậy rất tàn nhẫn, nhưng vì an nguy của hai tỷ muội này, không thể không hảo tâm nhắc nhở một câu.

Lăng Huệ Nhi sững sờ, tựa hồ không nghĩ tới Giang Trần sẽ hào phóng như vậy. Nhưng nghe Giang Trần nói, lại có chút không phục:

- Vì cái gì ta chỉ có một thành? Tỷ tỷ lại có hai ba thành? Vậy ngươi ra tay, có thể có mấy thành hi vọng?

Giang Trần cười khổ, vấn đề của Lăng Huệ Nhi này, luôn sắc bén như vậy, để cho hắn không cách nào trả lời.

Kỳ thật trong nội tâm Giang Trần cũng tính toán qua, nếu như hắn tự mình ra tay, muốn giải độc này, ít nhất cần mười ngày nửa tháng.

Hơn nữa, nhiều lắm chỉ có bảy tám phần xác xuất thành công.

Mấu chốt nhất là, hết thảy còn phải có điều kiện tiên quyết, phải tìm được vật giải độc đối ứng ba bốn loại Mê Thần Chướng này, chế ra linh dịch đan dược hoàn mỹ với tư cách dược vật trị liệu, sau đó thông qua thần thức dẫn nhập.

Toàn bộ quá trình, cực kỳ phức tạp, nếu như tu vi đan đạo của Giang Trần có thể khôi phục trạng thái đỉnh phong kiếp trước, tự nhiên có mười phần nắm chắc, mà bây giờ, hắn nhiều lắm chỉ có bảy tám phần nắm chắc.

Tựa hồ hai tỷ muội rất có ăn ý, Lăng Huệ Nhi trông mong nhìn Giang Trần, con mắt của Lăng Bích Nhi cũng linh hoạt khinh động, bất lực nhìn qua hắn.

Giống như hai tiểu cô nương bị lạc, loại ánh mắt đáng thương kia, làm cho Giang Trần nhìn xem cũng liên tục thở dài. Thầm than Lăng Túc này phúc khí tốt, có hai con gái tốt như vậy.

- Nếu như ta ra tay, nắm chắc có lẽ vượt qua năm thành.

Giang Trần cũng không có đem lời nói chết, mà lưu thêm vài phần chỗ trống.

Năm thành nắm chắc, đối với Lăng gia tỷ muội mà nói, đã là tương đối kinh người rồi.

- Năm thành?

Lăng Huệ Nhi một phát bắt được cánh tay Giang Trần, không ngừng lắc lư:

- Giang sư huynh, vậy ngươi nhất định phải cứu cha ta. Huệ Nhi cam đoan, chỉ cần Giang sư huynh dụng tâm dùng sức đi cứu, mặc kệ cuối cùng có thành công hay không, ngày đó sự tình Huệ Nhi đáp ứng Giang sư huynh, cũng sẽ không chơi xấu.

Nâng lên chuyện ngày đó, Giang Trần dở khóc dở cười. Lăng Huệ Nhi tuổi còn nhỏ, lại luôn ngữ ra kinh người. Giờ phút này đung đưa cánh tay Giang Trần, hung khí kinh người thỉnh thoảng cọ động vài cái, lực đàn hồi kinh người kia, lách đến Giang Trần cảm thấy khó chịu nổi.

Cầu cứu nhìn Lăng Bích Nhi một cái, cố gắng khắc chế tâm thần, không để cho mình xuất hiện phản ứng sinh lý quá mãnh liệt, lúc này, nếu xuất hiện loại phản ứng kia, ở trước mặt hai tỷ muội, cái kia thật đúng là quá xấu hổ rồi.

Lăng Bích Nhi thấy Giang Trần như thế, một tay kéo Lăng Huệ Nhi ra:

- Huệ Nhi, không được vô lễ. Chuyện này liên quan trọng đại, Giang sư đệ khẳng định có lo nghĩ của hắn.

Lăng Huệ Nhi chu cái miệng nhỏ nhắn:

- Tỷ tỷ, không cho ngươi đoạt với ta.

Lăng Bích Nhi im lặng, tiến lên chỉnh đốn trang phục thi lễ:

- Giang sư đệ, cuộc đời này, Bích Nhi chưa bao giờ cầu qua ai. Vì cha chúng ta, Bích Nhi cầu sư đệ ra tay. Mặc kệ kết quả như thế nào, tỷ muội chúng ta, sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp sư đệ.

Giang Trần càng bó tay rồi, hai tỷ muội này, một cái so một cái sắc bén a. Tình hình này, giống như hắn chính là loại ác ôn buộc người ta ký văn tự bán mình.

Liên tục khoát tay nói:

- Bích Nhi sư tỷ, tình đồng môn, nói gì báo đáp. Việc này, trước phải thu thập giải dược đối ứng Mê Thần Chướng. Sau hành trình Huyễn Ba Sơn, việc này mới có kết luận. Nếu như tìm không ra Linh Dược đối phó những Mê Thần Chướng kia, hết thảy đều là nói suông.

Lăng Bích Nhi nao nao, đột nhiên tú mục bắn ra ánh sáng vui sướng:

- Nói như thế, sư đệ ngươi đồng ý xuất thủ?

- Tỷ muội các ngươi vì lệnh tôn làm nhiều như vậy, Giang mỗ cũng không phải ý chí sắt đá, tất nhiên có chỗ xúc động, sao có thể thấy chết mà không cứu được?

Thấy Giang Trần đáp ứng, Lăng gia tỷ muội đều mừng rỡ, Lăng Bích Nhi lau khóe mắt, Lăng Huệ Nhi thì hoan hô tung tăng như chim sẻ.

- Giang sư huynh, Huệ Nhi nói lời giữ lời, chuyện ngày đó, Huệ Nhi sẽ không chơi xấu. Nếu ngươi không tin, chúng ta ngoéo tay.

Lăng Huệ Nhi duỗi ra đầu ngón út, cùng với Giang Trần ngoéo tay hứa hẹn.

Giang Trần cười cười:

- Huệ Nhi sư muội, những sự tình kia không cần nhắc lại. Nếu ta là thế hệ hiệp ân báo đáp, chắc hẳn các ngươi cũng lo lắng ta đến khám và chữa bệnh lệnh tôn.

Lăng Huệ Nhi ngẩn ngơ, tựa hồ có chút khó hiểu. Tại tông môn, Đan Hà Cốc, bao nhiêu thiên tài tuổi trẻ, thời điểm gặp nàng, loại tham lam trong mắt kia, phảng phất muốn đem nàng nuốt vào.

Nàng cảm thấy, Giang sư huynh hẳn cũng là như vậy. Thế nhưng mà, Giang sư huynh nói như vậy, là có ý gì?

Lăng Huệ Nhi tâm tư đơn thuần, trong lúc nhất thời, còn tưởng rằng Giang Trần không thích mình.

Kinh ngạc chỉ chốc lát, mới ngửa đầu hỏi:

- Giang sư huynh, ngươi không thích Huệ Nhi sao? Đúng rồi, ngươi nhất định là ưa thích tỷ tỷ của ta, đúng không?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)