Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0540

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0540: Đinh Đồng mời
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đã không có huyết mạch Ma tộc, tự nhiên Vệ Vô Ảnh cũng không tìm được cái cớ nào khác.

- Hừ, tuy rằng Giang Trần này không phải Ma tộc, thế nhưng trong huyết mạch này rõ ràng có chút kỳ quặc. Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra được?

Vệ Vô Ảnh vẫn còn có chút không phục.

Uông Kiếm Vũ gật gật đầu nói:

- Quả thực tuy rằng là huyết mạch nhân tộc, thế nhưng trong huyết mạch có thành phần cổ quái. Theo ta thấy huyết mạch này vô cùng hoài nghi.

Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc của Đại Thánh đường đột nhiên cười cười nói:

- Nhị vị cũng đừng có phản đối nữa. Tu sĩ võ đạo dung hợp huyết mạch Thú tộc cũng là chuyện thông thường. Đệ tử Đại Thánh đường ta, mỗi một đệ tử cơ hồ đều có huyết mạch như vậy, có phải các ngươi đều muốn kiểm tra hay không?

Rốt cuộc cũng có người đứng ra nói một câu công đạo.

Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc này thở dài nói:

- Huyết mạch này phi thường hiếm thấy, theo ta thấy đây chính là huyết mạch mạnh mẽ vô cùng. Khó trách Giang Trần này có thiên phú đan đạo cao như vậy. Có lẽ có quan hệ cực lớn với huyết mạch này a.

Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc cũng thở dài nói:

- Đan Trì lão đệ. Giang Trần này có thể chuyển cho Đại Thánh đường ta được không? Lão đệ muốn cái giá lớn thế nào cứ việc nói, huyết mạch trên người Giang Trần vô cùng thích hợp với phong cách của Đại Thánh đường ta.

Đan Trì cung chủ cười ha hả, thế nhưng lại dứt khoát cự tuyệt:

- Đại tộc trưởng, nếu như ngươi muốn cái gì khác thì có lẽ Đan mỗ đã nhịn đau đưa cho ngươi. Thế nhưng Giang Trần này, Đan mỗ vì hắn mà không tiếc đối nghịch với Cửu Dương Thiên Tông, há có thể đơn giản buông tha?

Tộc trưởng Thánh Tượng nhất tộc dường như cũng đoán trước được Đan Trì cung chủ sẽ trả lời như vậy cho nên chỉ than nhẹ một tiếng:

- Quả thực đáng tiếc, ài, xem ra Đại Thánh đường ta cũng phải phóng tầm mắt ra xa một chút. Lần này lại để cho Đan Kiền Cung nhặt được bảo vật rồi.

Vệ Vô Ảnh náo loạn một hồi, vẫn chưa từ bỏ ý định:

- Giang Trần không có vấn đề, thế nhưng huyết mạch của Đinh Đồng này thì nói sao?

Huyết mạch của Đinh Đồng rất nhanh chóng bị phân tích ra.

Điều khiến cho mọi ngươi thật không ngờ chính là Đinh Đồng này mặc dù không có huyết mạch Ma tộc thượng cổ, thế nhưng khí tức huyết mạch của người này lại cường đại dị thường. KHông ngờ lại vượt qua cơ hồ tất cả thiên tài trong Vạn Tượng Cương Vực.

Khí huyết của Đinh Đồng này tràn đầy, huyết mạch tràn ngập sinh mệnh lực. Loại cường độ huyết mạch này quả thực vượt quá trình độ cực hạn của Vạn Tượng Cương Vực. Cản bản không giống như thiên tài mà Vạn Tượng Cương Vực có thể nuôi dưỡng được.

- Kỳ quái, loại huyết mạch cao tới bực này sao lại xuất hiện trong vtc?

Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc có chút hoài nghi, nhìn về phía Đinh Đồng nói.

Đinh Đồng chỉ hừ lạnh, mặc dù đối mặt với mấy cự đầu tông môn, dường như hắn đều vĩnh viễn có bộ dáng rắm thối như vậy.

Giang Trần cũng cảm thấy kỳ quái, rốt cuộc Đinh Đồng này có địa vị như thế nào?

Tông chủ Tam Tinh tông lại hừ lạnh nói:

- Không biết trong huyết mạch của Đinh Đồng có huyết mạch của Ma tộc thượng cổ hay không? Nếu như không có mà nói, trò khôi hài này có thể chấm dứt được rồi đó.

Vệ Vô Ảnh xấu hổ cực kỳ, hắn là người ồn ào nhất. Kết quả sau khi kiểm tra cho thấy, cho dù Giang Trần hay là Đinh Đồng, tuy rằng huyết mạch đều có dị thường, thế nhưng căn bản không phải là huyết mạch Ma tộc.

Chỉ cần không phải là Ma tộc thì không có cách nào lấy cớ không cho bọn họ tham gia được. Dù sao thiên tài võ đạo, huyết mạch đều khác nhau, thiên phú khác nhau, cho dù là ai cũng không có cách nào cam đoan huyết mạch của mỗi người đều là huyết mạch nhân tộc tinh khiết nhất. Không có một chút tạp chất nào.

Mặc dù là Tiêu Dao tông bọn họ cũng thường xuyên hấp thu huyết mạch một ít độc vật, tăng cường năng lực tị độc của bản thân. Nếu như nói tới huyết mạch, huyết mạch của Tiêu Dao tông tuyệt đối còn thêm tà ác hơn một chút.

Đan Trì cung chủ cười lạnh nhìn Vệ Vô Ảnh:

- Vệ tông chủ, chuyện này khiến cho ngươi rất thất vọng đúng không?

Mặt mo của Vệ Vô Ảnh rất dày, hắn chỉ cười ha hả:

- Lão phu rất vui mừng a. Hai thiên tài, không phải huyết mạch Ma tộc, đó chính là phúc khí của Vạn Tượng Cương Vực chúng ta.

Đan Trì cung chủ lại nhìn Uông Kiếm Vũ, thản nhiên nói:

- Lão Uông, còn gì để nói nữa không.

Uông Kiếm Vũ hừ lạnh nói:

- Bổn tọa không có tư tâm, chỉ vì công bằng cho nên không thẹn với lương tâm.

Giang Trần cũng không nhịn được mà xì mũi khinh thường, những lão gia hỏa này quả nhiên người nọ so với người kia còn không biết xấu hổ hơn. Rõ ràng là đả kích lẫn nhau, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại muốn ra vẻ chính nghĩa.

Phong ba chấm dứt, trận đấu cùng ngày cuối cùng cũng tiến vào thời điểm nghỉ ngơi và hồi phục.

Màn đêm buông xuống, tất cả đều tới khu nghỉ ngơi.

Giang Trần đoạt được quán quân, bên khu trưởng lão, cạnh tranh cũng cực kỳ thảm thiết, Vân Niết trưởng lão có năng lực đan đạo cường đại như vậy lại ở vị trí thứ hai.

Một gã trưởng lão khác tới từ Tiêu Dao tông không ngờ lại dùng ưu thế yếu ớt xếp ở phía trên Vân Niết trưởng lão, chuyện này khiến cho đám trưởng lão của Đan Kiền Cung cảm thấy thất bại.

Cũng may tổ thiên tài của Đan Kiền Cung phát huy vô cùng tốt, kể cả Giang Trần, thành tích của tất cả mọi người đều rất tốt. Tổ bốn người của Thẩm Thanh Hồng lại có điểm thấp nhất.

Nhưng mặc dù điểm thấp, cũng bởi vì có ưu thế điểm tích lũy cho nên xếp ở vị trí thứ bảy.

Một thứ tư, một thứ nhất, một thứ sáu, một thứ bảy. Loại thành tích này quả thực nghe rợn cả người. Có thể nói chênh lệch trong tổ thiên tài chẳng những không có giảm bớt mà còn tăng trên phạm vi lớn.

Đan Trì cung chủ triệu tập mọi người, cổ vũ sĩ khí:

- Chư vị, so đấu đan đạo, các nhân tố đều có. Bên tổ trưởng lão, vị trưởng lão kia của Tiêu Dao tông sở dĩ có thể yêu nghiệt như vậy là hấp thu một đạo Thiên hỏa. Thiên hỏa chính là một loại hỏa chí cao trong thiên địa, tuy rằng bài danh của loại thiên hỏa này không cao. Thế nhưng uy lực của Thiên Hỏa mọi người có lẽ đều biết. Bởi vậy hắn ta mới tạm thời đạt được vị trí thứ nhất trong tổ các trưởng lão. Chỉ là đây chỉ tính là vận khí tốt một chút mà thôi. Nếu như chỉnh thể Đan Kiền Cung ta phát hủy tốt, vẫn có ưu thế.

- Bên tổ thiếu niên mỗi người đều phát huy vô cùng tốt. Bổn tọa cực kỳ thỏa mãn. Nếu như các ngươi có thể bảo trì ưu thế này, lần này Đan Kiền Cung có thể dùng ưu thế lớn nhất mà cướp lấy danh hiệu quán quân của đan đấu Huyễn Ba sơn.

Đan Trì cung chủ lại nói với Giang Trần:

- Giang Trần, ngươi xuất sắc như vậy không bị người ta đố kỵ mới là lạ. Hy vọng lần kiểm tra huyết mạch lần này sẽ không sinh ra áp lực tâm lý gì với ngươi.

Giang Trần cười nhạt một tiếng:

- Chỉ là chó cùng dứt giậu mà thôi, không đáng để lo.

Đan Trì cung chủ nở nụ cười tán thưởng, nói:

- Tốt, đây là phong độ của một đại tướng. Ngươi càng bình tĩnh bọn họ lại càng không có biện pháp gì nắm lấy ngươi. Cuối cùng chỉ có thể hâm mộ, ghen ghét mà thôi.

*****

- Mộc Cao Kỳ, lần này biểu hiện của ngươi làm vẻ vang Đan Kiền Cung ta. Vân Niết trưởng lão thu ngươi làm đồ đệ có thể nói là niềm vui ngoài dự kiến.

Mộc Cao Kỳ nở nụ cười chất phác:

- Linh dược là cửa thứ ba, đây là điểm mạnh của ta, ta nhất định phải nắm lấy cơ hội, giữ chắc vị trí. Thanh thủ nâng cao thành tích.

Ở trong cửa thứ hai hắn có thể lấy được thành tích yêu nghiệt như vậy hoàn toàn là do Giang Trần ban tặng. Giang Trần truyền cho hắn Cửu Cửu Quy Chân Hỏa, tuy rằng hắn chỉ nắm được một phần ba.

Thế nhưng lại khiến cho hắn đạt phát thần uy ở cửa thứ hai, đạt được vị trí thứ hai trong vòng vừa rồi.

Cũng khiến cho bài danh tổng của hắn từ vị trí thứ mười trực tiếp nhảy lên vị trí thứ tư.

Mà cửa thứ ba chính là cửa đào tạo linh dược, là thứ mà hiện tại Mộc Cao Kỳ am hiểm nhất. Hắn là Tiên Thiên Mộc Linh thần thể, có ưu thế vô cùng lớn.

Thiên phú bực này dùng cho đào tạo linh dược quả thực là lão thiên tác hợp.

Ưu thế như vậy khiến cho Mộc Cao Kỳ cực kỳ có lòng tin làm cho bài danh của mình tăng lên một chút. Thậm chí hắn còn hy vọng lần này có thể nhất cử tiến vào top ba.

Hắn cũng biết so với Giang Trần ca, hắn không có một chút hy vọng nào.

Nhưng mà Đinh Đồng bài danh thứ hai và Vệ Hạnh Nhi bài danh thứ ba, Mộc Cao Kỳ lại có chút không phục.

- Thẩm Thanh Hồng, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng, thiên phú đan đạo cũng siêu nhất lưu. Cũng cần phải lợi dụng ưu thế này. Thông qua đan đấu Huyễn Ba sơn này đề cao tu vi, tâm tính. Chuyện này đối với ngươi có lợi mà không có hại. Đan đấu HUyễn Ba sơn nếu như ngươi có thể hiểu ra, tâm tình đạt được sự thăng hoa, thành tựu tương lai của ngươi tất sẽ vượt qua Liên Thành trưởng lão. Trái lại, nếu như tâm tình không có cách nào đột phá chướng ngại của bản thân ngươi thì lại khác.

Đan Trì cung chủ nhìn người rất chuẩn, mỗi một câu nói đều vô cùng chuẩn xác.

Lời nói này thật ra là đề tỉnh Thẩm Thanh Hồng, về phầm Thẩm Thanh Hồng có thể nghe lọt tai hay không đó là tạo hóa của hắn ta.

Dù sao hắn là đệ tử Liên Thành trưởng lão, Đan Trì cung chủ không có khả năng chỉ dạy quá nhiều, dùng thủ đoạn lôi đình đi gõ hắn ta

- Lăng Bích Nhi, thiên phú võ đạo của ngươi xuất chúng. Thiên phú đan đạo cũng xuất chúng, so với Thẩm Thanh Hồng là một chín một mười. Chỉ là tâm kết trong lòng ngươi lại khác với Thẩm Thanh Hồng. Bổn tọa đối với ngươi rất là yên tâm. Tính cách của ngươi cũng không tay đổi thất thường.

Lăng Bích Nhi từ nhỏ đã chịu nhiều cực khổ, tạo thành tính cách trầm ổn của nàng. Đan Trì cung chủ tự nhiên cũng hiểu được.

Đan Trì cung chủ chỉ điểm một phen, mỗi người trẻ tuổi đều được chỉ điểm.

Về phần bốn trưởng lão, đều là nhân vật thành danh, ở trong Đan Kiền Cung cũng là quyền cao chứng trọng, Đan Trì cung chủ tự nhiên không đi chỉ bảo bọn họ.

Hơn nữa những trưởng lão này phát huy như vậy cũng đã ổn rồi.

Luận thành tích chỉnh thể, cho dù không cao hơn người Tiêu Dao tông thì ít nhất cũng không thua quá nhiều.

Lại thêm tổ thiên tài phát huy, chỉ cần ở hai cửa sau vẫn phát huy được như vậy, hy vọng lấy được ngôi vị quán quân là rất lớn.

Sau khi hội họp một phen, tất cả quay về chỗ ở của mình.

Giang Trần trở về nơi ở của mình rồi khoanh chân ngồi xuống, bỗng nhiên có một đạo phù truyền âm bay vào trong tay hắn.

- Giang Trần, có gan đi ra đây một chuyến hay không?

Truyền âm phù này lại tới từ Đinh Đồng.

Trong lòng Giang Trần khẽ động, Đinh Đồng này lúc trước có chút sát ý với hắn. Giang Trần đối với người này luôn đề phòng, so với Vệ Khánh của Tiêu Dao tông kia còn đề phòng nhiều hơn.

Đinh Đồng này đêm khuya gửi truyền âm phù tới đây, không biết là có chuyện gì?

Hắn vốn định cự tuyệt, thế nhưng nghĩ lại vẫn nên đi ra thì tốt hơn. Đi tới Thiên điện, lúc này Đinh Đồng kia đã ở bên một cây cột của Thiên điện.

- Quả nhiên ngươi dám tới.

Ngữ khí của Đinh Đồng lạnh nhạt, toàn thân ẩn trong bóng đêm, thâm thúy như biển.

Trong đêm tối, ánh mắt của Đinh Đồng như đao, dò xét trên người Giang Trần, giống như có từng thanh đao đang di chuyển chung quanh Giang Trần, khiến cho lỗ chân lông người ta cũng không nhịn được mà bắt đầu dựng đứng.

- Ta cho ngươi một đề nghị.

Đinh Đồng thảm nhiên nói.

- Cái gì?

- Rời khỏi Đan Kiền Cung, rời khỏi đan đấu Huyễn Ba sơn.

Ngữ khí của Đinh Đồng có một loại khí phách, giống như là đang ra lệnh cho Giang Trần.

Giang Trần mỉm cười:

- Dựa vào cái gì?

Đinh Đồng lãnh đạm nói:

- Nếu như ngươi cự tuyệt ngươi sẽ hối hận.

Giang Trần cười cười:

- Ta cũng không biết hai chữ hối hận viết ra thế nào a. Đã nửa đêm rồi, còn lời nào nói một hơi ra đi.

- Rời khỏi Đan Kiền Cung, gia nhập Tam Tinh tông, ta bảo đảm ngươi cả đời phú quý. Phú quý hơn xa Đan Kiền Cung gấp mười lần.

- Khẩu khí thật lớn.

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

- Ngươi không tin?

Ánh mắt Đinh Đồng phát lạnh.

Giang Trần khoát tay nói:

- Tin hay không đều không quan trọng. Giang Trần ta muốn truy cầu phú quý, thế nhưng không cần ai tới ba nân. Các hạ có khẩu khí lớn nhưu vậy sợ rằng cũng không phải là đệ tử Tam Tinh tông a. Ta cũng có một câu khuyên ngươi. Tuy rằng nước trong Vạn Tượng Cương Vực không sâu, thế nhưng không phải ai cũng bước xuống được. Cũng đừng coi mình là nhất, để rồi có lúc lại nằm xuống ở nơi này.

Nói xong Giang Trần cũng không thèm nghe hắn ta nói nhảm nửa mà nhanh chóng rời đi.

- Giang Trần, ngươi đã chấp mê bất ngộ như vậy, Huyễn Ba sơn chính là nơi táng thân của ngươi.

Cảnh cáo, uy hiếp, cơ hồ không thèm che dấu.

- Đinh Đồng, ngươi có thời gian uy hiếp ta như vậy không bằng thành thật suy nghĩ một chút, làm sao nên dấu cái đuôi của mình đi.

Trước đan đấu, ngay khi Giang Trần cảm nhận sát ý của Đinh Đồng với mình, hắn đã biết rõ người này tuyệt đối không có khả năng thỏa hiệp với mình.

Đinh Đồng này sở dĩ tìm hắn tuyệt đối không phải là mời chào thật tâm, mà hắn ta phát hiện ra bài danh trong đan đấu không có cách nào vượt lên trên hắn, cho nên muốn dùng loại phương thức này lừa gạt hắn bỏ qua đan đấu Huyễn Ba sơn.

Giang Trần không phải là tiểu hài tử ba tuổi, há có thể để cho loại thủ đoạn lừa bịp này của Đinh Đồng lừa gạt cơ chứ.

Nhưng mà Đinh Đồng này quả thực khiến cho Giang Trần có chút kiêng kỵ. Người này lai lịch thần bí, Giang Trần phỏng đoán người này tuyệt đối không phải là người của Tam Tinh tông.

Rốt cuộc Đinh Đồng này có địa vị gì, Giang Trần cũng không biết. Thế nhưng Giang Trần suy đoán, người này tham gia đan đấu Huyễn Ba sơn tuyệt đối là có âm mưu mà không thể nói cho ai biết được.

Chỉ là Giang Trần có chút không rõ, đến cùng là Đinh Đồng này che dấu Tam Tinh tông thân phận của mình hay là Tam Tinh tông vốn đã biết rõ?

Căn cứ theo phỏng đoán của Giang Trần, phỏng đoán về Chúc tông chủ của Tam Tinh tông kia, Giang Trần hoài nghi, chuyện này chỉ sợ cả bản thân Tam Tinh tông cũng có vấn đề.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)