Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0571

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0571: Huyễn Ba Đại Trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Chê cười, tại sao Thánh Kiếm Cung ngươi chỉ có bốn người? Cũng không phải người khác bức các ngươi. Tài nghệ không bằng người, trách ai chứ?

Danh ngạch đi vào, đều là theo bài danh của Huyễn Ba Sơn đan đấu.

Bốn người khác của Thánh Kiếm Cung, đều xếp từ hai mươi mốt đến 30, được an bài ở nhóm thứ ba.

Cho nên, Trần trưởng lão hô không công bình, kỳ thật căn bản là chân đứng không vững.

- Ta lưu lại.

Bên Đan Càn Cung, Bản Thảo Đường phó đường chủ Sư Vọng Nhạc chủ động mở miệng, Sư Vọng Nhạc này, ở Bản Thảo Đường địa vị gần với Vân Niết trưởng lão, hắn mở miệng, sức nặng rất đủ.

Bên Tiêu Dao Tông, một gã trưởng lão tóc xanh chủ động nói:

- Ta cũng lưu lại.

- Ta lưu lại.

- Ta cũng lưu lại.

Rất nhanh, Đại Thánh Đường cùng Bắc Minh Tông, đều có trưởng lão nhao nhao chủ động yêu cầu lưu lại.

Không bao lâu, năm tông môn khác cũng đã phái ra một gã trưởng lão lưu lại.

Các con mắt, đều nhìn trận doanh của Thánh Kiếm Cung. Hiển nhiên, nếu như Thánh Kiếm Cung lại lải nhải dong dài, có khả năng sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đối mặt năm tông khác cộng đồng chèn ép.

Sắc mặt của Trần trưởng lão phát khổ:

- Tất cả mọi người là đồng đạo của Vạn Tượng Cương Vực, lúc này, vốn nên đồng tâm hiệp lực, chẳng lẽ chư vị muốn liên hợp lại, xa lánh Thánh Kiếm Cung ta ở bên ngoài?

Tất cả mọi người không nói chuyện, nhưng lúc này không nói lời nào, còn hơn bất luận ngôn ngữ gì.

Hạng Càn trưởng lão vung tay lên, không nhịn được nói:

- Trần lão đệ, ngươi như vậy là lãng phí thời gian của mọi người. Hiện tại mọi người hảo ngôn hảo ngữ khuyên bảo, ngươi sẽ không hy vọng dẫn phát nhiều người tức giận chứ?

- Đúng, đến cùng lưu hay không lưu, Thánh Kiếm Cung ngươi một lời quyết đoán, đừng lãng phí thời gian của mọi người.

- Trần trưởng lão, hoặc là ngươi lưu lại, hoặc là nhóm người Thánh Kiếm Cung ngươi lưu lại hết.

- Trần trưởng lão, nếu như ngươi sợ người trẻ tuổi của Thánh Kiếm Cung đi vào bị khi dễ, ngươi có thể để bọn hắn lưu lại, chờ ba ngày sau người của các ngươi tới đủ, lại cùng nhau đi vào. Chúng ta cũng không phản đối a.

- Là đạo lý này, không thể nói Thánh Kiếm Cung các ngươi không muốn đi vào, lại trở ngại thời gian của mọi người, để cho mọi người cùng các ngươi ở chỗ này hao tổn a?

Lập tức tình cảm quần chúng xúc động, cục diện muốn không khống chế được.

Đối mặt Thượng Cổ Dược Viên, ai cũng không trấn định được. Ngẫm lại tin đồn kia, Thượng Cổ Dược Viên thành tựu Vạn Tượng Đế Quốc cường đại.

Lúc này cách ba ngàn năm, Thượng Cổ Dược Viên xuất hiện lần nữa, đây có lẽ là cơ hội để Vạn Tượng Cương Vực tẩy bài, nếu như không hảo hảo nắm chắc, cái kia sẽ thua lỗ lớn.

Lúc này, đừng nói chỉ là một Thánh Kiếm Cung trưởng lão, coi như là Thánh Kiếm Cung cung chủ Uông Kiếm Vũ ở chỗ này, chỉ sợ cũng không có người sẽ bán hắn mặt mũi.

Giang Trần một mực giữ im lặng, cũng không bỏ đá xuống giếng.

Hắn biết, ở chỗ này bất kể là thân phận hay thực lực, hắn đều không có quyền lên tiếng gì, chỉ cần im lặng phát tài là được.

Hôm nay Tiêu Dao Tông cùng Thánh Kiếm Cung quan hệ không tệ, nên Vô Ngân trưởng lão đi ra hoà giải:

- Trần lão đệ, nếu như ngươi yên tâm lão phu, sau khi đi vào, lão phu sẽ che chở mấy vị hiền chất của Thánh Kiếm Cung. Mặc dù không nói nhất định cam đoan bọn hắn an toàn tuyệt đối, nhưng nhất định sẽ cam đoan bọn hắn không bị khi dễ.

Muốn nói vội tiến vào Thượng Cổ Dược Viên nhất, là Vô Ngân trưởng lão rồi.

Cho nên, lúc này hắn đi ra hoà giải, là chuyện đương nhiên.

Trần trưởng lão kia nghe vậy, trầm ngâm một lát, lại nhìn bộ dáng tông môn khác nhìn chằm chằm, biết rõ nếu như không đáp ứng, chỉ sợ Thánh Kiếm Cung sẽ bị cô lập toàn diện, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

- Vô Ngân đạo huynh nói như vậy, Trần mỗ sao lại không tin được? Hạng lão ca, Trần mỗ có thể lưu lại, bất quá ta cũng muốn Hạng lão ca cam đoan một câu, không thể để cho người trẻ tuổi của Thánh Kiếm Cung ta bị khi phụ sỉ nhục.

Trần trưởng lão này biết rõ ân oán giữa Đỗ Lập Hoàng cùng Đại Thánh Đường Nhạc Bạch Trạch.

Vạn nhất vừa đi vào, người trẻ tuổi của Đại Thánh Đường muốn tìm phiền toái, dùng trẻ tuổi của Thánh Kiếm Cung, nhất định là không đấu lại.

Hạng Càn thản nhiên nói:

- Ta chỉ có thể bảo chứng Đại Thánh Đường ta sẽ không hướng Thánh Kiếm Cung trả thù gây chuyện, những thứ khác, Hạng mỗ không có khả năng cam đoan gì.

Kỳ thật Trần trưởng lão là lo lắng người Đại Thánh Đường mượn cơ hội sinh sự.

- Chỉ cần Đại Thánh Đường không hướng Thánh Kiếm Cung ta sinh sự, những thứ khác Trần mỗ cũng không lo lắng gì. Huống chi còn có Vô Ngân trưởng lão chiếu ứng.

Hạng Càn trưởng lão gật đầu:

- Nếu như thế, liền quyết định như vậy đi. Sáu người các ngươi lưu lại, chờ nhóm thứ ba đến, thì cùng nhau đi vào. Nhớ kỹ, phải để bọn hắn hạ Thiên Địa thệ ước, không thể có bất kỳ lỗ thủng. Nếu ai không thề, là công địch của Vạn Tượng Cương Vực. Mọi người cùng tru.

Lời nói này, mỗi người đều đồng ý.

Sau nhiều loại nghị định, mấy trưởng lão lưu lại đều khoanh chân ngồi xuống.

Những người khác, thì nhao nhao chạy vội vào trong.

Ước chừng qua ba bốn mươi dặm, trước mắt mọi người, lại xuất hiện từng hồ nước như tấm gương.

Trước kia Giang Trần ở bên ngoài, chỉ thấy qua rất nhiều hồ nước. Lúc ấy hắn còn cảm thấy kỳ quái, cảm thấy Huyễn Ba Sơn này hồ nước thật nhiều.

Mà Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng kia, cũng là đoạt được ở bên cạnh cái hồ nước nào đó.

Chỉ tiếc, quanh thân những hồ nước này, tuy sinh trưởng rất nhiều Linh Dược, nhưng ngay cả Địa cấp Linh Dược cũng rất ít, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy mấy cọng.

Về phần Thiên cấp Linh Dược, căn bản không có.

Hiển nhiên, cây Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng kia chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.

Càng đi vào trong, hồ nước càng ngày càng nhiều, hồ nước hoặc lớn hoặc nhỏ, chi chít như sao trên trời.

Trăm hồ hiện, huyễn sóng ra.

Tất cả hồ nước lớn nhỏ, một đường đi qua, tuyệt đối là vượt qua số lượng 100.

Lại đi hai ba mươi dặm, mọi người nghe được thanh âm ầm ầm như sấm rền, từ xa đến gần, bước chân của mọi người đều nhanh hơn.

Vân Niết trưởng lão thấp giọng dặn dò đệ tử bổn môn:

- Tất cả mọi người cẩn thận một chút, không nên hoảng hốt. Thượng Cổ Dược Viên, không có khả năng không có một chút phong hiểm.

Rất nhanh, trong tầm mắt của mọi người, xuất hiện một thác nước như Cửu Thiên Ngân Hà, phảng phất Thiên Hà nứt ra một vết rách, ầm ầm chảy ngược xuống.

Thác nước kia cao ngất trong mây, rộng không biết bao nhiêu.

Nước chảy cường đại từ chỗ cao rót xuống, khí thế như cầu vồng, oanh đến lỗ tai mọi người đau nhức.

Bốn phía thác nước, đều là một mảnh nước gợn Ma Huyễn mông lung, như thực như huyễn, đều là huyễn sóng hữu hình không chất, cho người một loại mỹ cảm mông lung phiêu miểu.

Ánh mặt trời chiếu ở trên huyễn sóng, ngũ quang thập sắc, các loại nhan sắc đan vào, tạo ra đạo đạo cầu vồng, ở trong hư không lộ ra dị thường xinh đẹp.

- Chậc chậc, đây mới thực sự là Huyễn Ba Sơn sao?

Tất cả mọi người bị kỳ cảnh trước mắt chinh phục.

*****

Bọn hắn tiến vào địa phương tên là Huyễn Ba Sơn, lại không nghĩ tới, ở trong Huyễn Ba Sơn, lại có huyễn sóng kỳ cảnh đẹp hơn.

Tựa như Huyễn Ba Sơn trong Huyễn Ba Sơn, làm cho người ta mơ màng vô hạn.

Bất quá, Giang Trần lại nhìn ra, tầng tầng huyễn sóng kia đan vào, lại có trận pháp phòng ngự phi thường cường đại.

Nếu như người bình thường nhìn không ra trận pháp này, lèm nhèm xông lên, nhất định sẽ bị trận pháp đuổi giết tại chỗ.

Bất quá, Giang Trần cũng nhìn ra, theo huyễn sóng biến hóa, tựa hồ trận pháp kia đang chậm rãi mở rộng. Hiển nhiên, ba ngàn năm chu kỳ vừa đến, trận pháp này sẽ chủ động mở ra.

- Xem ra, tin đồn hơn phân nửa là thật.

Giang Trần thấy trận pháp này không ngừng buông lỏng, biết rõ tiếp qua chút thời gian, trận pháp này sẽ triệt để mở ra.

- Hắc hắc, sau thác nước này, tất nhiên là cửa vào của Thượng Cổ Dược Viên, Bạch Trạch, hai chúng ta xung phong, như thế nào?

Thiên tài Đại Thánh Đường Thánh Tượng nhất tộc Hạng Tần kích động, mời thiên tài Thánh Sư nhất tộc Nhạc Bạch Trạch cùng nhau công kích.

Nhưng Hạng Càn trưởng lão lại khẽ quát một tiếng:

- Không thể lỗ mãng.

Hạng Tần sững sờ:

- Trưởng lão, ta nhớ tin đồn nói là, gặp được thác nước, mở màn nước ra, là cửa vào Dược Viên. Chẳng lẽ sai sao?

- Sai thì không, nhưng mà ngươi lỗ mãng như vậy, xông tới Huyễn Ba Đại Trận, cùng chịu chết không có gì khác nhau.

Hạng Càn trưởng lão có tu vi hạng gì?

Tự nhiên nhìn ra trận pháp huyền ảo.

- Trận pháp?

Hạng Tần giật mình, trừng to mắt nhìn cảnh tượng huyễn sóng mông lung kia.

- Những cầu vồng xinh đẹp này, chẳng lẽ đều là trận pháp sao?

- Hừ, nếu như Thượng Cổ Dược Viên dễ dàng tiến vào như vậy, cái kia còn xứng gọi Thượng Cổ Dược Viên sao? Ba ngàn năm mở trận pháp ra một lần, đừng nói ngươi, dù cường giả Hoàng cảnh đến, cũng không dám mạnh mẽ xông tới.

Ở đây trừ một ít trưởng lão, trong trẻ tuổi, chỉ sợ chỉ có Giang Trần mới nhìn ra môn đạo.

Mà Bắc Minh Tông am hiểu trận pháp, mấy đệ tử trẻ tuổi ngược lại không có xúc động, kiên nhẫn nghe trưởng lão bổn môn giảng giải.

Chỉ có điều, Huyễn Ba Đại Trận này, coi như là những trưởng lão kia, cũng chỉ hiểu da lông. Muốn bọn hắn phá trận, căn bản là không có hy vọng.

Chỉ có điều, tuy bọn hắn chỉ hiểu da lông, nhưng lại nhìn ra được, Huyễn Ba Đại Trận này đang chậm rãi mở ra.

Hạng Tần phiền muộn nói:

- Có trận pháp, chẳng lẽ chúng ta phải chờ ở chỗ này? Vẫn là mọi người liên thủ phá trận a.

Bắc Minh Tông Lâm Hải cười nói:

- Hạng Tần huynh, cái đại trận này, tuy ta xem không hiểu, nhưng cũng biết dựa vào mấy người chúng ta, thực lực lại tăng gấp 10 lần, cũng phá không được.

- Có khoa trương như vậy sao?

Hạng Tần biết Bắc Minh Tông am hiểu trận pháp, nên không có bao nhiêu nghi vấn Lâm Hải nói.

- Đừng lo lắng, trận pháp này đang chậm rãi mở ra. Xem ra chu kỳ ba ngàn năm mở ra một lần, là đúng. Nếu như trận pháp này không chủ động mở ra, thì dù lục tông chúng ta ra hết cường giả, cũng phá không được Thượng Cổ đại trận này.

Hạng Càn trưởng lão cũng gật đầu nói.

Vô Ngân trưởng lão mặt không biểu tình, chỉ nhìn chằm chằm vào Huyễn Ba Đại Trận. Ngẫu nhiên sẽ quăng đi ánh mắt vội vàng thoáng nhìn Giang Trần, hiển nhiên, lúc này tâm tư của hắn là phức tạp nhất.

Hắn đã nhớ thương Thượng Cổ Dược Viên, lại nhớ thương lấy Thiên cấp Linh Dược trên người Giang Trần.

Thần thức của Giang Trần cường đại, tuy Vô Ngân trưởng lão che dấu vô cùng tốt, nhưng mỗi lần hắn quăng ánh mắt đến, Giang Trần đều có thể cảm nhận được.

- Hừ, lão thất phu này, xem ra là quyết tâm muốn cướp Thiên cấp Linh Dược của ta.

Giang Trần cũng không sợ hắn, nhiều người ở chỗ này như vậy, Vô Ngân lão thất phu lại cường hoành, cũng không dám công khai cướp đoạt.

Giang Trần cũng chẳng phân tâm, mà tỉ mỉ nhìn Huyễn Ba Đại Trận. Cái đại trận này, hẳn là thủ bút của Thượng Cổ đại năng.

Giang Trần đoán chừng, cường giả bố trí đại trận này, ít nhất cũng là Trận Pháp Sư phong hào Đại Đế. Thậm chí, càng có khả năng không chỉ phong hào Đại Đế.

- Xem ra, Thần Uyên Đại Lục này, thực lực thời đại Thượng Cổ tuyệt đối không chỉ như hiện tại. Vạn Tượng Cương Vực hiện tại, mạnh nhất cũng không quá đáng là Thánh Cảnh đỉnh phong. Mà Huyễn Ba Sơn này, chẳng qua là một Hạ Vực của Vạn Tượng Cương Vực, thì có loại đại thủ bút này. Chứng minh Vạn Tượng Cương Vực ở thời kỳ Thượng Cổ, ít nhất là có phong hào Đại Đế qua lại.

Giang Trần cảm thấy, Thần Uyên Đại Lục này tựa hồ tràn đầy thần bí, có rất nhiều bí mật còn chờ đào móc.

Một lúc lâu sau, trước mắt mọi người bỗng nhiên có một đạo cường quang tăng vọt, huyễn sóng mông lung, còn có cầu vồng giăng khắp nơi, vậy mà trong nháy mắt bốc hơi toàn bộ, hóa thành hư không.

Đón lấy, trung tâm màn nước kéo ra, lộ ra từng thềm đá ngân sắc, phong cách cổ xưa.

Thềm đá kia tràn đầy khí tức Hoang Cổ, cho người một loại cảm giác tang thương đi thông Hoang Cổ thời đại.

- Trận pháp mở ra rồi, đi vào.

Hạng Càn trưởng lão ra lệnh một tiếng, người Đại Thánh Đường dẫn đầu vọt vào.

Người Tiêu Dao Tông cũng không cam chịu rớt lại phía sau, dưới sự dẫn dắt của Vô Ngân trưởng lão, cũng chen chúc mà đi.

Đón lấy người Đan Càn Cung cùng Bắc Minh Tông, cũng vọt đi vào.

Đi theo hai tông này, là Tam Tinh Tông.

Mà ba thiên tài tuổi trẻ của Thánh Kiếm Cung, tự nhiên chỉ có thể ở kế cuối.

Uông Hàn xanh mặt, nhìn người Tiêu Dao Tông đã sớm vọt đi vào, trong nội tâm không khỏi oán thầm:

- Lão hỗn đản Vô Ngân kia, miệng nói rất hay, sẽ chú ý chúng ta, kết quả mình xông còn nhanh hơn thỏ. Dựa núi núi cũng sẽ đổ, dựa nước nước cũng chảy. Còn phải dựa vào chính mình a.

Trong lòng nghĩ lấy, nói với hai sư đệ:

- Kim sư đệ, Đỗ sư đệ, sau khi đi vào, thấp điều một chút. Nhất là người của Đan Càn Cung, phòng bọn hắn một chút.

Uông Hàn rất rõ ràng, Thánh Kiếm Cung cùng Đan Càn Cung bất cộng đái thiên. Nếu như lúc này Đan Càn Cung muốn nhằm vào Thánh Kiếm Cung, sau khi đi vào là cơ hội tốt nhất.

Đỗ Lập Hoàng gật đầu:

- Chúng ta không nên ly khai ánh mắt của Tiêu Dao Tông Vô Ngân trưởng lão, Đan Càn Cung bọn hắn sẽ không dám giương oai.

Chuyện cho tới bây giờ, dù Vô Ngân trưởng lão không đáng tin cậy, cũng phải mặt dày mày dạn dán lên.

Bằng không thì một khi bị người Đan Càn Cung chắn, nói không chừng sẽ phiền toái.

- Ba ngày đầu chúng ta tận lực thấp điều, chờ nhóm nhân mã thứ ba đến đủ, Thánh Kiếm Cung chúng ta binh hùng tướng mạnh, há sẽ sợ bọn họ?

Kim Phong nói.

- Ân, cứ định như vậy. Vào thôi

Uông Hàn vung tay lên, mang theo hai sư đệ vọt vào.

Giang Trần đi theo mấy trưởng lão của Đan Càn Cung nhảy vào màn nước, ở trên bậc thang không ngừng bôn tẩu.

Cái thềm đá phong cách cổ xưa này, tựa hồ như không có cuối cùng, lách đông lách tây, ít nhất đi mấy ngàn bậc, mọi người mới chứng kiến phía trước có một sơn cốc xanh ngắt.

Sơn cốc này, vân che sương quấn, Linh lực đầy đủ, từ xa nhìn lại, Linh lực trùng thiên, để cho người nhịn không được hoài nghi phải chăng đã tiến vào tiên cảnh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)