Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0612

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0612: Tam Tinh tông giải tán
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giang Trần hiện tại cũng đang hoài nghi, kiếp trước hắn chuyển sinh tới đây, vậy thì nơi này rốt cuộc cách kiếp trước của hắn bao nhiêu năm? Có cùng ngọn nguồn hay không?

Những nghi vấn này Giang Trần không thể nào tìm ra được đáp án cho mình.

- Ài, những thứ này còn quá xa. Hôm nay ngay cả Thánh Cảnh ta còn chưa tới, nói tới những chuyện này cũng quá nóng vội a. Tu luyện... Tiếp tục tu luyện. Chỉ có thực lực không ngừng tăng lên thì mới có thể đào móc ra vô số tin tức và tư liệu có tác dụng khác...

Sau khi Giang Trần nghĩ vậy trong đầu, hắn lần nữa ném những câu hỏi kia ra sau đầu, lần nữa tiến vào trong trạng thái tu luyện vong ngã.

Không thể không nói, phương thức tu luyện luyện hóa Long Tinh cực kỳ xa xỉ, nhưng mà lại cực kỳ hữu dụng.

Ba tháng sau Giang Trần thuận lợi đột phá Nguyên Cảnh cửu trọng.

- Ồ? Còn có một năm lẻ ba tháng nữa Vạn Tượng đại điển mới diễn ra. Không biết tình huống hiện tại của Đan Kiền cung thế nào rồi.

Sau khi củng cố cảnh giới Nguyên Cảnh cửu trọng, Giang Trần rốt cuộc lại có được một ít thời gian nhàn hạ.

Hắn đã quyết định, sau khi tu luyện mười ngày nửa tháng sẽ bắt đầu trùng kích đạo trận pháp thứ ba.

Chỉ cần đạo trận pháp thứ ba bị phá vỡ là hắn có thể tiến vào trong ngọn tháp truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái.

Tuy rằng trong tháp truyền thừa còn rất nhiều khảo nghiệm, nhưng ít ra cũng cách con đường đi ra ngoài cực kỳ gần.

- Nguyên Cảnh cửu trojgn, trùng kích đạo trận pháp thứ ba. Thánh Cảnh nhất trọng, toàn lực trùng kích tháp truyền thừa.

Giang Trần đã sớm định ra mục tiêu cho mình.

Căn cứ vào ghi chép của chủ nhân nơi này, chỉ cần thông qua khảo nghiệm của tháp truyền thừa là có thể đạt được truyền thừa bên trong tháp truyền thừa, từ đó trở thành người thừa kế của Đan Tiêu cổ phái.

Nói như vậy hắn đã có tư cách khống chế cơ hồ tất cả các trận pháp che dấu trong Đan Tiêu cổ phái.

Cơ hồ tất cả trận pháp trong Đan Tiêu cổ phái đều có chỗ then chốt.

Chỉ cần khống chế đầu mối then chốt của tất cả thì sẽ triệt để trở thành chủ nhân mới của cấm địa Đan TIêu cổ phái.

Một khi trở thành chủ nhân mới đương nhiên là có thể ra vào tự nhiên.

- Tiếp tục cố gắng.

Giang Trần hít sâu một hơi, lại một lần nữa cố gắng tu luyện.

Cũng may người này là Giang Trần, hắn có ngộ tính siêu cường, hơn nữa có trí nhớ và tri thức kiếp trước khiến cho phương diện lý giải trận pháp Đan Tiêu cổ phái của hắn căn bản không tồn tại bất kỳ chướng ngại vật nào.

Dù sao tuy rằng Đan Tiêu cổ phái mạnh, thế nhưng cuối cùng so ra vẫn kém Chư Thiên giới của Giang Trần kiếp trước.

Hệ thống tri thức kiếp trước của Giang Trần viễn siêu Đan Tiêu cổ phái rất nhiều.

Cho nên lúc Giang Trần lĩnh ngộ trận pháp của Đan Tiêu cổ phái, không có gặp bất luận sự khó khăn nào. Mặc dù ngẫu nhiên có chút vướng mắc, thế nhưng hắn căn bản không cần tìm hiểu, chỉ cần hơi suy nghĩ một lát là có thể hiểu thông đạo lý bên trong.

Có ưu thế này khiến cho Giang Trần giống như cá gặp nước.

Nếu như đổi lại là bất luận một người trẻ tuổi nào bên trong Thần Uyên đại lục, cho dù là ném thiên tài mạnh nhất Bát vực vào bên trong, muốn triệt để nắm vững truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, cho dù không cần một trăm năm thì ít cũng cần ba tới năm mươi năm.

Mà hết lần này tới lần khác Giang Trần lại có tư cách hoàn thành trong vòng ba năm.

Bởi vì hệ thống tri thức của hắn cường đại, đứng ở độ cao rất cao.

Thử nghĩ xem, giống như tầm mắt của một vị phong hào Đại Đế khiến cho hắn lĩnh ngộ công pháp cấp bậc Thánh Cảnh tự nhiên không tồn tại bất kỳ độ khó nào.

Mà nếu như ném cho cường giả Nhất Nguyên Cảnh đi lĩnh ngộ công pháp Thánh Cảnh, vậy thì độ khó tự nhiên vô cùng lớn.

Giang Trần ở kiếp này tài nguyên tu luyện kém hơn những thiên tài đỉnh cấp kia, điều kiện thân thể và trụ cột từ nhỏ kém hơn những thiên tài đỉnh cấp kia.

Nhưng hắn có trí nhớ kiếp trước, lại có ưu thế gặp may mắn, đó là thứ mà bất luận thiên tài nào đều không thể sánh vai cùng với hắn.

Gần đây Vạn Tượng Cương Vực cực kỳ náo nhiệt.

Mà tiêu điểm của sự náo nhiệt chính là ở Tam Tinh tông.

Ước chừng ba tháng trước Tam Tinh tông liên tục làm những việc lạ.

Một ngày nào đó, những trưởng lão lánh đời đã bế quan vài thập niên trong Tam Tinh tông bỗng nhiên bị một đạo thiên lôi hàng lâm đuổi giết, thân thể bị đốt cháy thành một đám than.

Không tới mấy ngày, sơn môn Tam Tinh tông bỗng nhiên bị vô số thiên thạch nện xuống, sơn môn bị phá hủy thành vô số mảnh nhỏ.

Càng khoa trương hơn chính là, mấy ngày sau, cao tầng Tam Tinh tông tụ họp ở Tam Tinh điện, kết quả bỗng nhiên từ trên trời có vô số đạo lôi điện đánh xuống, giống như là một cơn mưa to đánh vào trong Tam Tinh đại điện.

Ngay lập tức có một phần ba cao tầng Tam Tinh tông bị lôi kiếp đổi giết.

Tông chủ Chúc Trường Sinh của Tam Tinh tông nếu như không phải nắm bắt thời cơ nhanh, nắm một người trưởng lão bên cạnh ngăn cản thì chỉ sợ cũng bị đuổi giết.

Tiếp đó cơ hồ cách vài ngày sẽ xuất hiện các loại tình huống khác nhau, lôi điện không ngừng hàm lâm, các loại cấm chế trong sơn môn không ngừng bị phá vỡ.

Cao tầng và thiên tài Tam Tinh tông tử vong vô số, nhân số tử vong còn không ngừng gia tăng.

Trong lúc nhất thời mỗi người trong Tam Tinh tông đều cảm thấy bất an, không biết rốt cuộc đã xúc phạm tới vị thần nào, thậm chí còn liên tục xuất hiện thiên địa phán quyết.

Chỉ có ít người tham dự Đan đấu trong Huyễn Ba sơn là hiểu rõ ràng nhất, nhất định là Tam Tinh tông vi phạm thệ ước thiên địa, lọt vào thiên địa phát quyết.

Trong lúc nhất thời cả Tam Tinh tông lòng người bàng hoàng, tràn ngập các loại giả thiết, ngờ vực vô căn cứ, khủng hoảng.

Thậm chí có một ít cự đầu trong tông môn không chịu được bầu không khí này mà lưu lại lệnh bài trong tông môn, từ biệt rời sơn, rời khỏi Tam Tinh tông.

- Tông chủ, ta có một đống tuổi rồi, ở lại tông môn cũng không có tác dụng lớn. Ngươi cho phép ta chào từ biệt a. CHo dù ngươi không cho ta đi, quay đầu đi ta cũng vụng trộm rời đi.

- Tông chủ, rốt cuộc các ngươi có hành động gì vậy? Tam Tinh tông ta đang yên ổn tại sao lại bị thiên địa phán quyết? CÓ phải các người ở trong Huyễn Ba sơn lập thệ ước thiên địa rồi lại không tuân thủ đúng không?

- Đúng vậy, tông chủ, chuyện này các ngươi phải cho mọi người một lời giải thích, nếu không chúng ta vì bảo vệ tính mạng mà từ biệt tông môn. Không còn là thành viên tông môn nữa.

- Đúng vậy a, cứ liên tục đến từng đợt, ai cũng lo lắng hãi hùng như vậy làm sao còn có tâm tư tu luyện? Nói không chừng một ngày nào đó lại bị một đạo lôi kiếp giết chết.

- Đúng vậy, dưới tình huống lo lắng không thôi như vậy ở lại tông môn làm gì? Còn không bằng làm tán tu cho thống khoái a.

Trước mặt Chúc Trường Sinh, trưởng lão tông môn tụ họp lại đến đòi một câu trả lời.

Chúc Trường Sinh và Tham Lang trưởng lão quả thực có nỗi khổ mà không nói nên lời.

*****

Bọn họ tự nhiên biết rõ vấn đề ở nơi nào, thế nhưng mà bọn họ có thể nói được sao?

Ngay khi Chúc Trường Sinh ấp úng, muốn tìm một lý do đàng hoàng trả lời qua loa, thì bên ngoài sơn môn lại một lần nữa vang lên tiếng sấm minh.

Cả Tam Tinh tông lại một lần nữa xảy ra địa chấn, rung chuyển không ngừng.

Ầm ầm.

Cả tông môn dường như lung lay sắp đổ, giống như tùy thời sẽ sụp đổ vậy.

Không bao lâu sau, lập tức có người vội vàng báo lại:

- Tông chủ, không tốt rồi, Lăng Nguyệt sơn bị lôi điện công kích, đỉnh cấp thiên tài của tông môn bị chết và tổn thương không ít.

Lăng Nguyệt Sơn ở trong Tam Tinh tông tương đương với Đan Hà cốc trong Đan Kiền cung, đều là thiên tài cấp bậc Nguyên Cảnh mới có tư cách đi vào bên trong.

Kể cả Chúc Phi Dương, loại thiên tài cấp bậc đỉnh cấp này tạm thời cũng ở trong Lãng Nguyệt sơn.

Trong khoảng thời gian này, Tam Tinh tông liên tục gặp vận rủi, Chúc Trường Sinh liên tục cầu nguyện cho thời gian thiên địa phán quyết trôi qua thật nhanh.

Hôm nay xem ra thiên địa phán quyết căn bản khó có thể dừng lại được.

Người chết, tổn thương không ít, nhưng đều là một ít trưởng lão tông môn, có một ít người thậm chí là người chưa từng hỏi qua việc tông môn. Những lão gia hỏa này trừ việc hưởng thụ tài nguyên của tông môn ra cống hiến cũng không lớn, chết thì chết, nói thật Chúc Trường Sinh cũng không cảm thấy đau lòng.

Nhưng mà thiên tài trẻ tuổi đều đại biểu cho tương lai của tông môn a.

Những thiên tài trong Lăng Nguyệt sơn, nếu như bị chết quá nhiều, Tam Tinh tông khi đó quả thực sẽ xong đời.

Tuy rằng hiện tại không gọi là Tam Tinh tông mà là Tam Tinh phân đà. Thế nhưng thực chất đều như nhau. Số lượng nhân lực, có bao nhiêu thiên tài, bao nhiêu tài nguyên đều là con át chủ bài cò kè mặc cả với Cửu Dương Thiên Tông.

Nếu như người dưới tay hắn chết hết, chỉ còn một tư lệnh không quân như hắn, đối với Cửu Dương Thiên Tông mà nói, còn có giá trị cái rắm.

Như vậy hắn còn có thứ gì mà đi đàm phán với Cửu Dương Thiên Tông?

Tới hiện tại Chúc Trường Sinh thực sự hối hận, có lẽ không nên tiết lộ chuyện dược viên thượng cổ.

Tuy rằng hắn tin lời nói của tuần sát sứ Ngụy Tử Khoa của Cửu Dương Thiên Tông, hủy bỏ danh hào Tam Tinh tông, tiếp nhận đà chủ lệnh, trở thành Tam Tinh phân đà.

Thế nhưng mà việc này dù sao cũng không công bố ra ngoài a.

Không có công bố ra ngoài, chuyện này chỉ coi như là xác nhận bên trong, cũng không được thế nhân công nhận.

Trước đó Chúc Trường Sinh cho rằng như vậy có thể né tránh thiên địa tài quyết, kết quả không ngờ tới là tự lừa mình dối người.

Hiện tại Chúc Trường Sinh thực sự có cảm giác giống như chui đầu vào rọ.

Buồn bực nhất chính là hắn tiết lộ chuyện dược viên thượng cổ, tự khiêng đá đập chân mình, chẳng những không kiếm được chỗ tốt gì từ Cửu Dương Thiên Tông, một gốc linh dược Thiên cấp duy nhất lại bị Tào Tấn kia quay lại xảo trá vơ vét, thuận tiện còn lấy đi vài gốc linh dược Địa cấp khác.

Đây là chuyện khiến cho Chúc Trường Sinh khóc không ra nước mắt.

Nhưng mà đối mặt với tình cảnh này, Chúc Trường Sinh biết rõ, nếu như mình không có một chút thái độ mà nói, vậy thì thực sự sẽ xảy ra chuyện xấu.

Hai tay hắn nắm lại, cao giọng nói với mọi người:

- Chư vị, tất cả mọi người yên tĩnh một chút, Chúc mỗ đảm bảo, chuyện này ba ngày sau nhất định sẽ cho tất cả mọi người một câu trả lời thuyết phục. Mong mọi người kiên nhẫn đợi ba ngày. Ba ngày sau, nếu như Tông môn không cho mọi người câu trả lời thuyết phục thì mọi người tự nhiên rời đi, Chúc mỗ tuyệt đối không ngăn cản.

Tham Lang trưởng lão ở bên cạnh cũng nói:

- Mọi người kiên nhẫn chờ một chút, ba ngày sau nếu như không cho mọi người một câu trả lời, Tham Lang ta sẽ tự sát tạ tội.

Nói tới nước này, những trưởng lão kia lúc này mới chậm rãi tỉnh táo lại, không nói gì.

Chúc Trường Sinh nháy mắt với Tham Lang trưởng lão, hai người sóng vai đi vào bên trong.

Đi vào trong một gian mật thất, hai người vừa mới đi vào Tham Lang trưởng lão đã phàn nàn nói:

- Ngụy sứ giả, cũng không còn cách nào khác a. Hiện tại phải công bố chuyện Tam Tinh tông chúng ta, bằng không mà nói, chỉ sợ thiên địa phán quyết tuyệt đối sẽ không dừng lại.

Ngụy Tử Khoa lãnh đạm nói:

- Hiện tại tuyên bố sao? Thiên Tông bố trí lâu như vậy, bây giờ ngươi tuyên bố chẳng khác nào là ngả bài quá sớm, ta phải ăn nói với Thiên Tông thế nào?

Tham Lang trưởng lão gấp đến độ gân xanh trên cổ lộ ra, nhìn qua có chút kỳ dị, hắn vội vàng la lên:

- Thiên Tông bố trí lâu như vậy rốt cuộc lúc nào mới ngả bài? Lúc này không ngả bài chẳng lẽ đợi Tam Tinh tông bị diệt rồi mới ngả sao? Đến lúc đó còn có ý nghĩa gì nữa?

Ngụy Tử Khoa thản nhiên nói:

- Hiện tại muốn ngả bài là chuyện không thể nào. Biện pháp duy nhất chính là giải tán Tam Tinh tông, chờ đợi ngày ngả bài.

- Không có khả năng giải tán Tam Tinh tông, Đến lúc đó chúng ta còn có tư cách gì đàm phán với Thiên Tông?

Tham Lang trưởng lão bắt đầu giận dữ.

- Không có khả năng?

Ngữ khí của Ngụy Tử Khoa lạnh lẽo, nói:

- Tham Lang, ngươi đang dạy ta phải làm gì sao?

Tham Lang trưởng lão lấy dũng khí kêu lên:

- Chuyện cho tới nước này, Tam Tinh tông ta tràn ngập nguy cơ, Thiên Tông các ngươi dù sao cũng phải cho chúng ta một câu trả lời chứ?

- Câu trả lời ta đã cho các ngươi, ta sẽ nhanh chóng đi triệu tập những nhân vật chủ chốt của Tam TInh tông các ngươi. Đem bí mật đầu nhập vào Thiên Tông của các ngươi nói ra cho bọn họ nghe. Sau đó tuyên bố giải tán Tam Tinh tông. Đợi sau khi bố trí của Thiên Tông hoàn tất, lại lần nữa trùng kiến Tam Tinh phân đà. Trừ lựa chọn đó ra không còn lựa chọn nào khác.

Miệng Chúc Trường Sinh đắng chát, bây giờ hắn đã thực sự hồi hận. Không chỉ đơn thuần là hối hận đem chuyện dược viên thượng cổ tiết lộ ra ngoài, mà hối hận Tam Tinh tông bị dục vọng ma quỷ ám ảnh, lúc trước tại sao lại để cho Cửu Dương Thiên Tông đầu độc? Trở thành quân cờ trong bàn cờ của Cửu Dương Thiên Tông cơ chứ?

Hôm nay Tam Tinh tông đâm lao phải theo lao, chỉ có thể tùy ý để cho Cửu Dương Thiên Tông bố trí, sắp đặt.

Ngụy Tử Khoa kỳ thật cũng biết Tam Tinh tông ủy khuất, Tam Tinh tông tiết lộ bí mật dược viên thượng cổ. Cuối cùng ngay cả gốc linh dược Thiên cấp duy nhất cũng bị Tào Tấn cướp đi. Hậu quả tiết lộ bí mật hiện tại lại để cho Tam Tinh tông gánh chịu, quả thực có chút không công bằng.

Nhưng mà chuyện Tào Tấn, Ngụy Tử Khoa cũng không dám quản, Tào Tấn lấy được linh dược Thiên cấp, đã vui sướng trở lại Cửu Dương Thiên Tông rồi.

Mà Ngụy Tử Khoa hắn thì phải nghĩ cách trấn an cảm xúc của toàn bộ Tam Tinh tông, cẩn thận nghĩ lại, Ngụy Tử Khoa cũng cảm thấy bản thân mình vô cùng ủy khuất.

Ba ngày sau, cả Vạn Tượng Cương Vực xuất hiện một tin tức mang tính bạo tạc.

Tam Tinh tông tuyên bố giải tán tông môn, từ nay về sau Tam Tinh tông ở trong Vạn Tượng Cương Vực bị xóa tên.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)