Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0622

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0622: Ba kiện bảo vật truyền thừa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đan Tiêu cổ phái này khắp nơi đều là khảo nghiệm, ta không thể chủ quan. Ban đầu ở Tổ Sư nhai, nếu như ta có lòng tham di chuyển bức tượng tổ sư thì sẽ trực tiếp bị đưa vào trong tuyệt trận. Ở tầng thư các, nếu như ta không chăm chú đọc những ghi chép và sách vở ở đó, vậy thì khó mà thông qua được khảo nghiệm trí tuệ ở tầng thứ nhất của tháp truyền thừa. Ở tầng thứ hai, khảo nghiệm giết chóc kia, nếu như ta không nghe lời khuyên, nếu như chưa đạt tới Thánh Cảnh mà cứ tiến tới căn bản cũng khó có thể vượt qua khảo hạch.

Trong đầu Giang Trần không ngừng nhớ lại đủ loại kinh nghiệm sau khi tiến vào Đan Tiêu cổ phái.

Hắn phát hiện ra, tiêu chí lựa chọn người truyền thừa, yêu cầu đối với tố chất người truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái rất rõ ràng.

Chất phác, đôn hậu, thận trọng mà gan lớn, còn phải bình thản, bình tĩnh.

Giang Trần nghĩ tới đây, thực sự không có một chút hoang mang nào nữa, thân thể đứng nguyên tại chỗ, không có một chút vọng động nào. Cũng không đi loạn bốn phía mà mắt nhìn chung quanh, thân thể đứng bất động tại chỗ.

Ngay lúc này, trong pho tượng tổ sư kia bỗng nhiên bắn ra một đạo quang mang, đạo quang mang này còn chưa bắn xuống mặt đất mà mặt đất đã giống như hai cánh cửa bị mở ra.

Đột nhiên Giang Trần phát hiện ra mặt đất rộng lớn dưới chân không ngờ toàn bộ lại tạo thành một bàn cờ cực lớn.

Những quân cờ này...

Khi Giang Trần nhìn thấy bàn cờ này trong lòng đột nhiên chấn động, vô cùng kinh ngạc.

Trên bàn cờ này có rất nhiều quân cờ, bày loạn ở hai bên.

Chuyện này cũng không tính là chuyện gì kỳ lạ. Điều kỳ lạ chính là thế cuộc trong bàn cờ này không ngờ Giang Trần đã được nhìn qua. Không phải là ở kiếp này mà chính là thứ mà hắn nhìn ở trong Chư Thiên vị diện kiếp trước.

Nói cách khác, đây chính là thao luyện chiến trận.

Kiếp trước Giang Trần từng xem một ít tàn cuộc, tàn cuộc này Giang Trần còn nhớ rõ, nó gọi là Sát Tiên kỳ cục.

Cái gì gọi là Sát Tiên kỳ cục? Chính là ván cờ chết tiệt này coi như là thần tiên cũng rất khó cứu vãn. Mà quan trọng nhất chính là, thế cờ này chính là suy diễn từ trên chiến trận mà ra.

Tên là cờ, kỳ thực chính là một loại chiến trận.

Chiến trận này một khi hình thành, coi như là thần tiên cũng chỉ có một con đường chết.

Bất kể là chiến trận hay bàn cờ, cơ hồ đều khó hóa giải tử cục.

Trong lúc nhất thời Giang Trần nhìn về cái này kinh ngạc tới ngẩn người, tầng thứ ba trong tháp truyền thừa không ngờ lại là một bàn cờ thế sát tiên.

Đây là ý gì?

Giang Trần tức thì trầm tư.

- Chẳng lẽ muốn nói, muốn ta phá giải thế cờ Sát tiên này hay sao?

Giang Trần nhìn qua thế cờ này, trong lúc nhất thời trong đầu hắn có vô số ý niệm hiện lên.

Kiếp trước hắn đã nghiên cứu qua vô số thế cờ, lúc này từng ký ức không ngừng thức tỉnh, không ngừng hiển hiện trong đầu hắn.

Thế cờ Sát tiên này kiếp trước Giang Trần bằng vào trí tuệ của bản thân cũng không thể phá giải được. Nhưng mà cũng không phải đồng nghĩa với việc thế cờ Sát Tiên này chính là tử cục, không phá giải được.

Bởi vì Giang Trần đã từng nhìn thấy qua có người phá vỡ thế cờ chết tiệt này rồi.

Mà người phá bỏ thế cờ chết tiệt này chính là phụ thân Thiên Đế của hắn kiếp trước.

Lúc ấy phụ thân Thiên Đế của hắn cùng với một hạ thần mà người vô cùng nể trọng dưới trướng từng đánh cờ, không ngừng suy diễn vô số lần thế cờ Sát Tiên này.

Cuối cùng phụ thân Thiên Đế của hắn bằng vào trí tuệ và thủ đoạn kih người, dùng phương thức không thể tưởng tượng nổi phá vỡ thế cờ Sát Tiên này.

Ván cờ kia Giang Trần luôn ở bên cạnh xem xét, có thể nói là xem rõ ràng.

Chuyện này khiến cho Giang Trần ấn tượng vô cùng sâu.

Giờ phút này nhìn thấy thế cờ Sát Tiên này, Giang Trần lại cảm thấy thân thiết vô cùng. Trí nhớ về phụ thân kiếp trước ùa về khiến cho trong lòng Giang Trần có cảm giác ấm áp.

- Phụ thân trên trời có linh, ở trong Thần Uyên đại lục này cũng có thể gặp được thế cờ Sát Tiên. Nếu không phải bằng vào đại trí tuệ của phụ thân, thế cờ Sát Tiên này cũng không ai có thể phá được.

Trong lòng Giang Trần tràn ngập vẻ cảm kích, mặc dù phụ thân không còn, thế nhưng vẫn giúp đỡ hắn được không ít.

Lập tức Giang Trần không chút do dự bắt đầu phá giải thế cờ.

Giang Trần phát hiện ra, tháp truyền thừa này không biết dùng loại lực lượng nào điều khiển thế cờ, dù sao mỗi một bước của đối phương đều thể thức hóa phi thường, đâu ra đấy, đường đi nước bước giống y như kiếp trước của hắn.

Chuyện này đối với Giang Trần mà nói, càng thêm nhẹ nhõm.

Bởi vì đối thủ không phải là một người chân chính, là là một loại thủ đoạn điều khiển trận pháp, đánh cờ như vậy tự nhiên Giang Trần có ưu thế vô cùng.

Bởi vì từng đường đi nước bước của đối phương đều không có một chút biến hóa nào.

Mà đối thủ đã không có biến hóa, Giang Trần cũng không cần phải suy diễn gì cho mệt, trực tiếp dựa theo phương thức phá giải của phụ thân, gặp chiêu phá chiêu.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Giang Trần cơ hồ không tốn một chút đầu óc nào, dùng tốc độ không thể tưởng tượng được phá vỡ thế cờ Sát Tiên này.

Trong nháy mắt khi thế cờ Sát Tiên bị phá vỡ, phía đối diện bỗng nhiên sáng sủa, giống như là mở cửa cho Giang Trần tiến quân thần tốc vậy.

Bàn cờ kia đột nhiên biến đổi, ở giữa xuất hiện một hư không đen kịt giống như khe nứt trong không gian. Ở hai đầu hư không xuất hiện một cái cầu.

Giang Trần thấy một màn như vậy mồ hôi lạnh lập tức ứa ra.

Nếu như vừa rồi hắn không thể giải được thế cờ này, nếu như tùy tiện xông loạn mà nói, tuyệt đối sẽ bị khe nứt không gian đen kịt này cắn nuốt sạch sẽ.

Trong tháp truyền thừa này quả thực khắp nơi đều ẩn chứa huyền cơ a.

Khi Giang Trần vượt qua cái cầu kia, tất cả cấm chế, trận pháp trước mắt đều biến mất toàn bộ mà biến thành ba cái bồ doàn.

Ba cái bồ đoàn này ở dưới pho tượng tổ sư.

- Chúc mừng ngươi, người truyền thừa. Ngươi có thể đi tới nơi này có thể nói chính là người thừa kế lý tưởng nhất của Đan Tiêu cổ phái ta. Truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái tới tay ngươi nhất định có thể phát dương quang đại.

- Thế cờ này nhìn như cờ, thế nhưng chính là chiến trận mà cường địch bên ngoài quen dùng. Tất cả các tông các tộc trong Thần Uyên đại lục chúng ta đối mặt với chiến trận giết chóc, nhiều lần bị nhục. Ta đem sát trận này dẫn vào cờ, người có thể phá nó, đối mặt với cường địch bên ngoài quen dùng chiến trận sẽ có hy vọng phá giải...

Giang Trần nghe vậy giờ mới hiểu được ý nghĩa của khảo hạch ở tầng thứ ba này.

Hóa ra khảo hạch tầng thứ ba lại nhằm vào chiến trận của cường địch bên ngoại vực.

Dùng cờ thôi diễn chiến trận, chuyện này ở Chư Thiên thế giới cũng không có gì là kỳ lạ, không thể tưởng tượng được ở trong Thần Uyên đại lục cũng có người nghĩ như vậy.

Trong lúc nhất thời trong lòng Giang Trần sinh ra một tia bội phục với Đan Tiêu cổ phái này.

*****

- Dưới ba bồ đoàn này theo thứ tự là ba vật truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái ta. Kiện thứ nhất chính là Đan Tiêu lệnh, chính là lệnh bài của Đan Tiêu cổ phái ta, cũng là tín vật cao nhất của Đan Tiêu cổ phái, cho dù đệ tử Đan Tiêu cổ phái có rải rác ở nơi nào, truyền thừa tới bao lâu, thấy lệnh bài này tựa như gặp tổ sư Đan Tiêu cổ phái.

- Kiện thứ hai chính là Đan Tiêu trận kỳ, trận kỳ này chính là một trong những trấn môn chi bảo của tông môn chúng ta. Có được trận kỳ này bày trận giết địch, thay đổi không ngừng, trở tay làm mưa. Chính là một trong những bảo vật khiến cho Đan Tiêu cổ phái chúng ta sống yên ổn.

- Kiện thứ ba chính là vật truyền thừa tối cao nhất, Đan Tiêu trận bàn. Luyện hóa Đan Tiêu trận bàn này chẳng những có thể mô phỏng thập đại trận pháp cường đại của Đan Tiêu cổ phái, mà còn có thể điều khiển cả sơn môn Đan Tiêu cổ phái.

Giang Trần nghe tới đó trong lòng khẽ động, thầm nghĩ rốt cuộc cũng tới ý chính.

Đan Tiêu trận bàn a, đây mới là bảo vật tối cao nhất của Đan Tiêu cổ phái.

Chẳng những có thể mô phỏng thập đại trận pháp cường đại nhất của Đan Tiêu cổ phái mà còn có thể điều khiển sơn môn Đan TIêu cổ phái, đây tuyệt đối là bảo vật tối cao nhất trong Đan Tiêu cổ phái.

Khống chế cả sơn môn Đan Tiêu cổ phái, đây không phải là tương đương với nói hắn thích tiến vào thì tiến, muốn đi thì đi hay sao?

Nghĩ tới đây trong lòng Giang Trần thực sự mừng rỡ.

Nhưng mà Giang Trần cũng không phải là loại người thấy lợi mà quên đi tất cả. Hắn biết rõ đã kế thừa truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái, vậy thì người trước mặt này chính là tiền bối tổ sư của mình.

Ba cái bồ đoàn ở chỗ này không phải là không có nguyên nhân.

Giang Trần lập tức quỳ xuống bồ đoàn hành lễ với tổ sư, nói:

- Tổ sư Đan Tiêu cổ phái ở trên, Giang Trần ta hôm nay kế thừa truyền thừa của Đan Tiêu cổ phái. Đợi một đoạn thời gian nữa chắc chắn sẽ trùng kiến Đan Tiêu cổ phái, truyền thừa trận pháp của Đan Tiêu cổ phái, kế thừa tinh thần của Đan Tiêu cổ phái...

Giang Trần cung kính làm xong tất cả lễ tiết thì lúc này mới mở ba kiện tín vật truyền thừa ở trên bồ đoàn kia ra.

Đan Tiêu lệnh, đây là tín vật tông môn, Giang Trần đã nhận truyền thừa Đan Tiêu cổ phái, tín vậy này tự nhiên không thể không thu cho nên hắn lập tức thu lại.

Đan Tiêu trận kỳ, tổng cộng có mười tám cái, Giang Trần vuốt ve một chút, phát hiện ra trận kỳ có hai bộ, một bộ là chủ trận kỳ, một bộ là phó trận kỳ.

Chất liệu của chủ trận kỳ rõ ràng siêu nhiên, theo Giang Trần thấy, cường giả sử dụng chủ trận kỳ này năm đó tuyệt đối là người mạnh mẽ siêu việt Phong hào Đại Đế, rất có thể là cường giả Thiên Vị.

Mà Phó trận kỳ thì yếu hơn một chút, nhưng mà đối với Thần Uyên đại lục hiện tại mà nói, tuyệt đối là chí bảo. Coi như là Bát vực hiện tại cũng chưa chắc lấy ra được một bộ trận kỳ như vậy.

Giang Trần không chút khách khí đem hai bộ trận kỳ này bỏ vào trong túi.

Có hai bộ trận kỳ này Giang Trần có cảm giác ngày sau nếu như hắn muốn bày trận sẽ giống như hổ thêm cánh vậy.

Kiện thứ ba cũng chính là bảo vật áp trục, Đan Tiêu trận bàn.

Trận bàn này cũng không phải quá lớn, ước chừng lớn bằng hai bàn tay hợp lại, thế nhưng chất liệu của trận bàn này khiến cho Giang Trần có chút giật mình.

Chất liệu của trận bàn này không ngờ lại siêu việt vị diện thế tục, tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc Chư Thiên.

Tuy rằng không tính là đỉnh cấp trong Chư Thiên, thế nhưng Giang Trần tin rằng, Thiên Vị cường giả bình thường tuyệt đối không thể luyện chế ra loại trận bàn như vậy.

Trong lúc nhất thời Giang Trần càng thêm bội phục với tổ sư Đan Tiêu cổ phái.

Có thể luyện chế ra trận bàn cấp bậc này, tuyệt đối không phải là người bình thường.

- Hắc hắc, đáng tiếc, dùng thực lực của ta hiện tại, trận bàn này trong tay ta thực sự có cảm giác đại tài tiểu dụng. Cho dù hiện tại ta có luyện hóa nó chỉ sợ cũng không mô phỏng được thập đại trận pháp cường đại của Đan Tiêu cổ phái. Cho dù có miễn cưỡng thi triển ra chỉ sợ cũng không làm được trò trống gì.

Giang Trần vô cùng hiểu rõ bản thân mình, Đan Tiêu trận bàn này tuy rằng vô cùng tốt, vốn bằng vào thực lực Thánh Cảnh của hắn, luyện hóa nó là điều có thể, thế nhưng muốn sử dụng được nó một cách hoàn chỉnh, hiển nhiên hiện tại hắn còn chưa làm được.

- Xem ra trận bàn này cũng chỉ có thể đợi tới khi thực lực của ta tiến vào Hoàng cảnh, hoặc là có thể mô phỏng ra một hai loại trận pháp mạnh mẽ, thực lực nhiều lắm cũng chỉ phát huy ra hai ba thành mà thôi. Hiện tại a, chỉ sợ một phần mười uy lực của trận pháp cũng không phát huy ra được, ngược lại còn bạo lộ thứ tốt.

Giang Trần quyết định trước tiên sẽ luyện hóa trận bàn này, thế nhưng tạm thời tuyệt đối không thể bạo lộ, không thể sử dụng.

Lập tức Giang Trần không chút do dự, bắt đầu luyện hóa trận bàn này.

Luyện hóa trận bàn, kỳ thực cũng không có gì là phức tạp. Nói trắng ra chỉ là xóa bỏ thần thức bên trên trận bàn mà thôi. Sau đó đánh thần thức ấn ký của bản thân mình vào trong trận bàn.

Loại chuyện này đối với cảnh giới thần thức hiện tại của Giang Trần cũng không phải là khó.

Ước chừng ba ngày sau, Giang Trần xóa bỏ xong thần thức trên trận bàn, đồng thời đánh vào ấn kỳ của bản thân mình. Như vậy cái đan Tiêu trận bàn này chính là vật bổn mạng của Giang Trần.

Tuy rằng không có cách nào mô phỏng ra thập đại trận pháp cường đại của Đan Tiêu cổ phái, nhưng mà sau khi luyện hóa Đan Tiêu trận bàn này xong, tất cả trận pháp lớn nhỏ trong tông môn sẽ hoàn toàn nằm trong bàn tay của Giang Trần.

Chỉ là, các trận pháp lớn nhỏ trong tông môn cực kỳ phức tạp, từng tầng từng tầng một đan xen llaanx nhau. Tất cả trận pháp lớn nhỏ chí ít có hơn một ngàn.

Tuy rằng Giang Trần luyện hóa Đan Tiêu trận bàn, thế nhưng cũng cần không ít thời gian tiêu hóa.

Cũng may thần thức Giang Trần cường đại dị thường, sau khi luyện hóa trận bàn, lại tốn thời gian nửa tháng đem toàn bộ trận pháp lớn nhỏ trong tông môn hiểu rõ.

Như vậy muốn điều khiển các trận pháp cơ hồ Giang Trần chỉ cần dùng một ý niệm mà thôi.

Sau khi hiểu rõ tất cả, Giang Trần thở dài một hơi nhẹ nhõm. Đi tới bước này hắn biết rõ rốt cuộc mình đã có thể đi ra ngoài.

Bị vây khốn ở nơi này hai năm, Giang Trần đã cảm thấy vô cùng khó chịu.

- Không thể tưởng tượng được. Chỉ vì ý nghĩ hiếu kỳ ban đầu của ta mà lại khiến cho bản thân ở trong này hai năm dài đằng đẵng. Nhưng mà hai năm qua cũng không phải là không có thu hoạch a.

Giang Trần cũng không có hối hận khi tiến vào trong Đan Tiêu cổ phái này, tuy rằng bị vây khốn hai năm, thế nhưng thu hoạch cũng cực lớn.

Mà cấm địa của Đan Tiêu cổ phái này, kể cả là Huyễn Ba sơn bên ngoài, từ nay về sau muốn khống chế đều nằm trong một ý niệm của hắn. Loại cảm giác này khiến cho Giang Trần cảm thấy vô cùng tốt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)