Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0659

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0659: Quyết chiến, từng quyền đến thịt?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Kỳ thật giờ phút này Giang Trần càng hy vọng gặp Quân Mặc Bạch hơn. Từ sau khi Đan Trì cung chủ nói với hắn về Quân Mặc Bạch, Giang Trần đối với tứ cường này càng thêm chú ý.

Hắn càng hy vọng đối thủ trong vòng tứ cường này của hắn sẽ là Quân Mặc Bạch, để cho hắn biết rõ chi tiết của đối phương.

Chỉ là rút thăm vòng tứ cường lại khiến cho tất cả mọi người thất vọng. Trận đấu mà tất cả mọi người kỳ vọng cũng không có xuất hiện. Theo như mọi người chờ mong, trong vòng tứ cường này, hai đại đệ tử Đại Thánh đường có lẽ sẽ quyết chiến với hai đệ tử Đan Kiền Cung, sau đó mới phân ra hai ghế cuối cùng.

Thế nhưng mà kết quả rút thăm hết lần này tới lần khác lại là Hạng Tần đấu với Nhạc Bạch Trạch, Mộc Cao Kỳ đấu với Quân Mặc Bạch.

Vòng tứ cường chẳng khác nào là tông môn chiến.

Giang Trần nhìn thấy tâm nguyện của mình được đáp ứng, trong lòng có chút cao hứng. Quân Mặc Bạch này nếu nhưu quả thực đúng như lời Đan Trì cung chủ nói, vậy thì kẻ này nhất định đã ẩn giấu thực lực.

Ngẫm lại trước đó Quân Mặc Bạch này không ngờ lại đánh bại Viên Viên, thiên tài Thánh Cảnh số một trong Thánh Vượn nhất tộc của Đại Thánh đường. Chuyện này đối với một võ giả vừa đột phá Thánh Cảnh mà nói, hiển nhiên đã phá huy lực lượng quá người thường.

- Chẳng lẽ Quân Mặc Bạch này thực sự có vấn đề? Hắn ta vẫn che dấu thực lực?

Trong lòng Giang Trần hết sức hiếu kỳ.

Bên phía Đại Thánh đường lại có chút buồn bực.

Kết quả rút thăm trong hy vọng của bọn họ là khác. Kết quả rút thăm tốt nhất là Nhạc Bạch Trạch đấu với Mộc Cao Kỳ, làm tổn hao thực lực của Mộc Cao Kỳ cho trận chung kết.

Sau đó trong trận chung kết, Hạng Tần chống lại Mộc Cao Kỳ nỏ mạnh hết đà, có hai tầng bảo hiểm như vậy, Đại Thánh đường mới có thể yên ổn lấy được vị trí thủ tịch Vạn Tượng Tiềm Long bảng.

Kết quả lại là tông môn chiến, bất đứac dĩ, bên Đại Thánh đường đành phải bàn bạc khẩn cấp, cuối cùng đạt được thỏa hiệp bất đứac dĩ. Nhạc Bạch Trạch bỏ trận đấu, để cho Hạng Tần tiến vào trận chung kết.

- Hạng Tần, đâyl à cơ hội để Đại Thánh đường ta trùng kiến Vạn Tượng đế quốc, ngôi vị quán quân này vô luận thế nào ngươi cũng phải lấy được.

Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường nói với Hạng Tần.

Tộc trưởng Thánh Sư nhất tộc của Nhạc Bạch Trạch cũng nghiêm túc nói:

- Bạch Trạch hi sinh vì đại cụ, Hạng Tần, ngươi phải thật cố gắng, đừng để cho việc Bạch Trạch rút lui là uổng công.

Hạng Tần liên tục gật đầu, trong người có một cỗ hào khí ngập trời, miệng nói:

- Chư ivj yên tâm đi, quán quân Vạn Tượng Tiềm Long bảng này Hạng Tần ta nhất định sẽ lấy được.

Nhạc Bạch Trạch tuyên bố bỏ trận thi đấu tứ cường cũng không khiến cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn. Rút thăm được Hạng Tần, bọn họ không có khả năng sẽ chiến đấu với nhau, như vậy chỉ có thể khiến cho Đan Kiền Cung chiếm được tiện nghi.

Mọi người chỉ có chút hiếu kỳ là Quân Mặc Bạch kia sẽ thành toàn cho Mộc Cao Kỳ sao?

Đại Thánh đường bàn bạc khẩn cấp thì bên phía Đan Kiền Cung, Đan Trì cung chủ lại không tạo một chút áp lực nào cho Quân Mặc Bạch, ngay cả Liên Thành trưởng lão dường như cũng không muốn nhìn thấy đệ tử của Vân Niết trưởng lão yêu nghiệt như vậy, cho nên cũng không yêu cầu gì với Quân Mặc Bạch.

Về phần những trưởng lão khác trong võ đường, lão đại mình đã không mở miệng, bọn họ càng không có khả năng mở miệng. Trưởng lão võ đường đối với tâm tư của Liên Thành trưởng lão này ít nhiều cũng có chút hiểu rõ.

Cũng đại khái suy đoán ra được Liên THành trưởng lão không muốn nhìn thấy đệ tử của Vân Niết trưởng lão quá xuất sắc, cho nên coi như là nội chến cũng để cho bọn chúng chiến với nhau.

Nhưng mà không biết Quân Mặc Bạch n ghĩ như thế nào, sau khi hắn suy nghĩ một lát không ngờ cũng chủ động bỏ trận tứ cường.

- Cao Mộc Kỳ sư đệ, ta thấy lúc trước sư đệ chiến một trận với Uông Hàn, ta không theo kịp được đệ. Trận chiến này ta cho dù có lên đài cũng chỉ rước lấy nhục mà thôi.

Quân Mặc Bạch phe phẩy quạt giấy, phong độ nhẹ nhàng, mặc dù nhận thua cũng khiến cho người ta cảm thấy khí độ của một vị công tử phóng khoáng.

Giang Trần cũng có chút ngoài ý muốn, trong lòng có chút thất lạc.

Nhiệm vụ mà Đan Trì cung chủ giao cho hắn, nhìn chằm chằm vào Quân Mặc Bạch này. Vốn hắn định dùng trận chiến này thăm dò nông sâu của Quân Mặc Bạch này.

Thế nhưng không ngờ tiểu tử này lại buông tha.

Cũng không biết là tiểu tử này ẩn dấu thực lực hay thực sự cảm giác thực lực mình không theo kịp cho nên chủ động nhận thua?

Như vậy, cảnh tượng giống như một màn kịch xảy ra.

Hai trận đấu tỏng vòng tứ cường đều có người chủ động nhận thua. Chẳng khác nào là cử Hạng Tần và Mộc Cao Kỳ tiến vào trận chung kết.

- Hạng huynh, cố gắng lên

Ánh mắt Nhạc Bạch Trạch vô cùng bình tĩnh:

- Tất cả mọi người trong Đại Thánh đường đều đúng chung một chỗ với huynh.

- Hạng Tần, cố gắng lên, không được phụ sự kỳ vọng của tất cả chúng ta.

Hạng Vấn Thiên vỗ vỗ vai Hạng Tần nói.

Mấy tộc trưởng khác đều ném ánh mắt cổ vũ về phía Hạng Tần.

Hiển nhiên, chuyện cho tới nước nay, mọi người cũng biết, mặc kệ như thế nào. Từ trên xuống dưới Đại Thánh đường đều phải đứng bên cạnh Hạng Tần, vấn đề bên trong nên giải quyết bên trong. Thế nhưng một khi liên quan tới lợi ích và đại cục của cả Đại Thánh đường, bọn họ phải đoàn kết nhất trí.

Bọn họ bởi vì chức quán quân Vạn Tượng Tiềm Long bảng này mà chuẩn bị rất nhiều, cũng bố trí rất nhiều để trùng kiến Vạn Tượng đế quốc, không tiếc mua lòng những tiểu tông môn kia, để cho bọn chúng bỏ phiếu ủng hộ Đại Thánh đường.

Là vì cái gì? Là vì ngày hôm nay.

Quán quân Vạn Tượng Tiềm Long bảng này là thứ mà Đại Thánh đường nhất định phải có.

Bên Đan Kiền Cung ngược lại không có hành động hùng hồn gì, tới hiện tại mọi người đều biết thực lực của Mộc Cao Kỳ này thâm bất khả trắc.

Ngay cả Thẩm Thanh Hồng cũng vô cùng hiểu rõ, dựa vào thực lực mà nói, mấy hắn cũng chưa chắc là đối thủ của Mộc Cao Kỳ này.

Nếu như đổi lại là trước kia nhất định hắn sẽ không có cách nào tiếp nhận, thế nhưng mà giờ phút này hắn lại cảm thấy tâm mình phẳng lặng như vậy.

Nếu như thực lực mà Mộc Cao Kỳ biểu hiện ra ngoài chỉ mạnh hơn hắn có một chút, vậy thì rất có khả năng hắn sẽ không chịu nhận mình thua kém. Nhưng mà thực lực mà Mộc Cao Kỳ biểu hiện ra ngoài ngay cả Uông Hàn cũng hoàn toàn bị đàn áp. Đó là tu vi mà không biết đã vượt quá Thẩm Thanh Hồng hắn mấy lần.

Bởi vì như vậy cho nên hắn cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng.

Chênh lệch lớn như vậy, giống như là một Nguyên Cảnh cùng với một Thánh Cảnh vậy, chênh lệch giữa hai người căn bản là thứ không thể thu hẹp lại, cho nên hắn không thể không chấp nhận sự thật này.

Niếp Trùng nghĩ lại, trước đó mình còn mở miệng châm chọc Mộc Cao Kỳ, nói phái Nhung Tử Phong ra chiến, vừa nghĩ tới chuyện này Niếp Trùng có một loại xúc động chui xuống đất.

*****

- Sư đệ, cẩn thận.

Trong đôi mắt trong sáng của Lăng Bích Nhi hiện lên vẻ mừng rỡ, ủng hộ. Hiển nhiên nàng cũng hy vọng Giang Trần ở trên lôi đài giành được ngôi vị quán quân.

Sau lần Đan Trì cung chủ đoạt ngôi vị quán quân sáu mươi năm trước, Đan Kiền Cung lại một lần nữa có hy vọng lấy được ngôi vị quán quân trong luận võ.

Liên Thành trưởng lão giả vờ khách khí nói vài câu, Giang Trần chỉ gật đầu cũng không để ý tới hắn ta.

Đan Trì cung chủ một mình nói vơi Giang Trần:

- Người Đại Thánh đường ở trong trạng thái chiến đấu vô cùng điên cuồng. Ngươi phải nhớ kỹ, trận chiến này khác với trận chiến với Uông Hàn.

- Ta sẽ để ý.

Giang Trần thận trọng gật đầu.

- Nên như vậy, thiên tài Đại Thánh đường bình thường có mấy đặc điểm. Năng lực cận chiến của bọn họ vô cùng kinh người, năng lực huyết mạch rất điên cuồng. Còn có lực lượng mấy đồ đằng, những thứ này ngươi nên đề phòng.

- Năng lực cận chiến? Năng lực huyết mạch thì có thể hiểu được. Lực lượng đồ đằng là cái gì?

Giang Trần hiếu kỳ hỏi.

- Lực lượng đồ đằng chính là viễn cổ đồ đằng của các tộc bọn họ. Những loại gia tộc thánh thú này, mỗi một cường giả khi đạt tới thọ nguyên sẽ đem lực lượng của bản thân mình rót vào trong đồ đằng của bổn tộc. Tẩm bổ đồ đằng của bổn tộc, làm tăng lên lực lượng của đồ đằng trong tộc. Hạng Tần này nhất định nhận được đồ đằng tẩy lễ, do đó có được bổn mạng đồ đằng của hắn. Lực lượng của bổn mạng đồ đằng này nhất định không thể khinh thường. Lực lượng đồ đằng chẳng những có thể dùng để ngưng tụ pháp tướng đồ đằng, mà còn có thể triệu hoán ra thánh thú đồ đằng, thực lực phi phàm.

Năm đó Đan Trì cung chủ tham gia luận võ trong đại điển, nhất định đã từng giao thủ qua với cường giả Đại Thánh đường. Cho nên đối với hình thức chiến đấu của thiên tài Đại Thánh đường cũng không lạ lẫm gì.

Giang Trần nghe vậy gật đầu.

Biết rõ phương thức chiến đấu của đối phương, vậy thì dễ xử lý. Hắn đã chiến đấu qua với Tào Tấn, Hạng Tần này cho dù có mạnh mẽ thế nào cũng không có khả năng mạnh như Tào Tấn.

Đối với trận chiến này Giang Trần cũng không quá lo lắng.

Dưới ánh mắt chờ mong của vô số người, hai người đều đi lên lôi đài.

Giờ phút này Hạng Tần mặc chiến giáp của Đại THánh đường, hơn nữa dựa vào dáng người khôi ngô kia nhìn qua càng thêm uy phong lẫm liệt, khí thế cực kỳ bất phàm.

Mà Giang Trần vẫn mặc y phục bình thường, cũng không có xử lý đặc thù qua một chút nào.

Chỉ là vừa mới đứng lên trên lôi đài, tất cả mọi người không còn cảm thấy đây là một trận đấu nghiêng về một phía là Hạng Tần. Mọi người đều biết đây là một trận chiến ngang tài ngang sức.

Ngay cả Uông Hàn không ai bì nổi cũng thua ở trong tay Mộc Cao Kỳ, tuy rằng Hạng Tần mạnh hơn một chút, thế nhưng có thể thắng được Mộc Cao Kỳ hay không, cho dù là ai cũng không biết được.

Ánh mắt Hạng Tần thâm thúy, nhìn vào hai mắt lập tức có cảm giác giống như trăng tròn và trăng khuyết.

- Mộc Cao Kỳ, không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được a. Ta vốn tưởng rằng người đối diện với ta chính là Uông Hàn.

Hạng Tần mở miệng nói khiến cho người ta có cảm giác khí thế hào sảng:

- Nhưng mà ngươi so với Uông Hàn còn khiến cho Hạng mỗ hưng phấn hơn.

Giang Trần nhìn thấy Hạng Tần này tự tin tới vậy, lại không có vì hắn đánh bại Uông Hàn mà cảm thấy kiêng kỵ, hắn hiểu, hiển nhiên Hạng Tần này có chỗ dựa vào.

- Hy vọng ngươi có thể mạnh hơn Uông Hàn một chút. Bằng không sẽ khiến cho ta cực kỳ thất vọng.

Ngữ khí lạnh nhạt của Giang Trần vang lên.

Đối với Hạng Tần này Giang Trần có chút hảo cảm. Tốt xấu gì gia hỏa này cũng coi như là người quang minh lỗi lạc. Lúc trước luyện chế Vạn Thọ đan đưa cho Hạng Vấn Thiên có cơ hội kéo dài tuổi thộ, Hạng Tần này cũng bán cho hắn vài phần mặt mũi. ở trong dược viên thượng cổ cũng coi như khách khí với hắn.

Nhưng mà đây là trên lôi đài, mà hắn lại dùng thân phận Mộc Cao Kỳ xuất hiện, cho nên chút tình cảm kia đương nhiên không cần phải nói tới.

Trận chiến này không phải là vì ân oán cá nhân mà chiến mà là vì ngôi vị quán quân trên Vạn Tượng Tiềm Long bảng mà chiến. Giang Trần đại biểu cho Đan Kiền Cung, cho nên hắn phải toàn lực ứng phó.

- Mộc Cao Kỳ, ngươi nên chuẩn bị một chút đi.

Thanh âm của Hạng Tần giống như tiếng chuông lớn vang vọng.

- Không cần.

Giang Trần cười nhạt một chút.

- Ta đề nghị ngươi nên chuẩn bị một chút. Một khi ta phát động thế công, ngươi muốn chuẩn bị cũng đã muộn. Hạng mỗ cũng không muốn làm cho người khác cảm thấy ta thắng không vẻ vang.

Hạng Tần lên tiếng.

Hắn khác Uông Hàn, Uông Hàn dùng đủ loại thủ đoạn, thường xuyên là đánh lén. Mà trong mắt Hạng Tần, những thủ đoạn này chính là hạ lưu.

Hạng Tần hắn khinh thường làm như vậy, hắn muốn đánh bại đối thủ, quang minh chính đại đánh bại đối thủ.

Giang Trần lắc đầu, hắn có rất nhiều vũ khí. Có bảo đao vô danh, là tín vật của Đan Tiêu cổ phái, còn có Phá Nguyệt chùy nhận được từ Tào Tấn, còn có Phúc Hải kiếm.

Thậm chí binh khí lần trước diệt sát Đỗ Lập Hoàng của Thánh Kiếm cung cũng đang ở trong túi hắn.

Nhưng mà Giang Trần căn bản không có ý định vận dụng chúng.

Nhìn thấy đối phương cố ý không nghe khuyên bảo, Hạng Tần cười hắc hắc, cũng không nhắc lại nữa.

- Tốt, vậy ngươi trước tiên tiếp của ta mấy quyền.

Trong khi Hạng Tần mở miệng, chân đã sải bước về phía trước. Trong lúc xông lên, thân thể Hạng Tần giống như đột nhiên biến mất trong hư không.

Sau đó khắp trời cao đều là thân ảnh của Hạng Tần, coi như là từ bốn phương tám hướng xông tới.

Tức thì quanh thân Giang Trần, tám mặt đều có vô số Hạng Tần, giống như viễn cổ cự tượng, điên cuồng đánh về phía Giang Trần.

Khí thế kia giống như bốn phía có vô số ngọn núi lớn không ngừng giáp công tới.

Tốc độ, khí thế, lực lượng tập hợp trên người.

Giang Trần gặp loại khí thế này trong lòng cũng có vài phần bội phục. Từ thủ đoạn cận chiến này xem ra, Hạng Tần này chẳng những quang minh lỗi lạc hơn Uông Hàn, mà thực lực quả thực còn mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Lực lượng của Thánh Cảnh tam trọng đỉnh phong, thật sự kinh người. Theo Giang Trần thấy, lực lượng của hắn có thể so sánh với cường giả Địa Thánh Cảnh.

Nhưng mà Giang Trần tu luyện Thần Ma kim thân, nếu nói cận chiến thì hắn chưa từng sợ ai.

Pháp thân nhoáng lên, thân thể đột nhiên nhảy lên cao, ước chừng hơn một trượng.

Thần Ma kim quang tách ra, toàn thân Giang Trần được kim quang hộ thể, hai tay liên tục ra quyền, không ngừng đánh về bốn phương tám hướng.

Rầm rầm rầm...

Trong hư không truyền đến từ tiếng nổ mạnh liên tục, từng quyền từng quyền va chạm với vô số Hạng Tần, khiến cho hư không bốn phía lôi đài lắc lư thành từng đợt.

Trận chiến này hoàn toàn khác với trận chiến của hắn với Uông Hàn, trận chiến ấy cơ hồ Uông Hàn không có một chút công kích cận chiến nào.

Mà trận chiến này Mộc Cao Kỳ không ngờ lại vật lộn với Hạng Tần.

Dùng phương thức Hạng Tần am hiểm nhất, đó là vận lộn.

Hai đạo thân ảnh ở trên lôi đài điên cuồng ngạnh kháng.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2349)