Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0670

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0670: Cá trong chậu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Bờ môi Thiên Minh thượng nhân hơi run run, không nói gì thêm, mà lại nhìn về phía Hạng Vấn Thiên.

Hạng Vấn Thiên với tư cách là người mạnh nhất trong Vạn Tượng Cương Vực, trực giác của hắn cũng vô cùng cường đại. Từ tư thế vội vàng rời đi của Đan Trì cung chủ, kỳ thực Hạng Vấn Thiên đã tin tới sáu bảy phần.

Hắn đang muốn mở miệng thì đột nhiên từ phía tây có mấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.

Mấy đạo thân ảnh này có tốc độ cực nhanh, hơn nữa cực kỳ chật vật, một đường chạy như bay về phía bên này.

Mọi người nhìn kỹ lại lập tức nhận ra không ngờ lại là người Thánh Kiếm cung.

Người cầm đầu chính là cung chủ Thánh Kiếm cung Uông Kiếm Vũ, giờ phút này tóc tai hắn bù xù, trên mặt đầy máu đen, ngực, đùi, có vài chỗ có thương thế, nhìn qua vô cùng chật vật.

Phía sau hắn còn có mấy người, đều là trưởng lão có thực lực mạnh nhất trong tcc hiện tại, kể cả đệ nhất thiên tài Uông Hàn của Thánh Kiếm cung cũng có mặt trong đội ngũ.

Chuyến này Thánh Kiếm cung có hơn trăm người, giờ phút này cũng chỉ còn lại có bảy tám người. Hơn nữa mỗi người đều mang theo thương thế, hoặc nhẹ hoặc nặng, hiển nhiên đều trải qua một trận khổ chiến.

Cảnh này khiến cho tất cả mọi người ngây người.

- Uông Kiếm Vũ, không phải ngươi đã trở lại Thánh Kiếm cung rồi sao?

Hạng Vấn Thiên cau mày nói.

Giờ phút này Uông Kiếm Vũ có khổ mà không nói nên lời. Nếu như lúc ấy hắn trở về Thánh Kiếm cung có lẽ sẽ không gặp một trận tai ương như vậy.

Sai thì đã sai, bọn họ không có đi về mà tìm chỗ tốt để mai phục, muốn đợi người Đan Kiền Cung đi ra, mai phục đánh lén người Đan Kiền Cung.

Thế nhưng mà không lâu sau khi bọn họ tìm thấy một nơi mai phục vô cùng tốt thì bọn họ lại bị một đám thế lực không biết ở đâu tập kích. Trận tập kích này đến vô cùng bất ngờ.

Coi như là có Uông Kiếm Vũ tự mình tọa trấn cũng không có cách nào ngăn cản.

Người Thánh Kiếm cung giống như là lúa vậy, không ngừng bị người ta thu hoạch tính mạng của mình.

Mà những người còn lại này, cả đám đều là cường giả Thánh Cảnh. Dưới sự yểm trợ của Uông Kiếm Vũ, đám người có thực lực mạnh nhất liên hợp lại một chỗ, miễn cưỡng mở một đường máu, mới khiến cho bọn họ trốn về nơi này được.

Mà những người khác trong Thánh Kiếm cung có lẽ đã bị chém giết toàn bộ.

- Trở lại Thánh Kiếm cung?

Uông Kiếm Vũ điên cuồng cười to.

- Còn trở lại được sao?

Ngữ khí của hắn điên cuồng, mang theo vẻ ác độc nồng đậm, hắn quét mắt nhìn một vòng rồi lớn tiếng hỏi:

- Người Đan Kiền Cung đâu rồi?

- Uông Kiếm Vũ, ta đang hỏi ngươi đó. Ngươi hỏi Đan Kiền Cung làm cái gì? Bộ dáng của các ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ còn muốn tìm người Đan Kiền Cung sống mái một phen sao?

Vệ Vô Ảnh của Tiêu Dao tông tức giận nói.

Uông Kiếm Vũ giận dữ nói:

- Đám người ngu xuẩn các ngươi cho tới bây giờ còn chưa nhìn ra sao? Chúng ta đã không thể quay đầu, chúng ta đã bị vây quanh, những người khác đã chết hết rồi.

- Cái gì?

- Không thể nào? Lần này Thánh Kiếm cung các ngươi mang tới rất nhiều người mà.

- Tin hay không thì tùy các ngươi. Thực lực của đối thủ so với Thánh Kiếm cung còn mạnh hơn. Thánh Kiếm cung chúng ta toàn quân bị diệt, cũng sắp tới phiên các ngươi rồi.

Uông Kiếm Vũ điên cuồng cười lớn, chỉ vào mọi người rồi nói:

- Không phải các ngươi muốn làm người tốt sao? KHông phải đứng về phía Đan Kiền Cung sao? Hiện tại thế nào rồi? Người Đan Kiền Cung nhất định đã mượn cớ chạy ra ngoài rồi. Hiện tại các ngươi đã tin là Đan Kiền Cung cấu kết với kẻ thù bên ngoài chưa?

Bởi vậy có thể thấy được Uông Kiếm Vũ này hận Đan Kiền Cung tới cỡ nào. Cho dù là tới nước này hắn cũng không quên kéo Đan Kiền Cung xuống nước.

Thiên Minh thượng nhân cau mày nói:

- Uông Kiếm Vũ, ngươi nói rõ mọi chuyện ra xem nào, không nên nói lung tung. Vừa rồi Đan Trì lão đệ còn khuyên bảo mọi người rời khỏi. Chỉ là mọi người không ai tin tưởng hắn.

Nói tới đây Thiên Minh thượng nhân bỗng nhiên có chút hối hận. Vừa rồi hắn vẫn cho rằng Đan Trì cung chủ quá tin lời nói của người thần bí kia, là người thần bí kia nói xạo.

Thế nhưng hiện tại xem ra cuối cùng Đan Trì cung chủ đã đúng.

- Tông chủ, Đan Trì cung chủ nói chỉ có một phút đồng hồ, có lẽ còn có môt jchust thời gian.

Khuôn mặt Thiên Minh thượng nhân co rúm lại, nói:

- Không kịp, không kịp. Đối thủ đã tới rồi.

Hạng Vấn Thiên đột nhiên hét lớn:

- Không được kinh hoảng, người Đại Thánh đường chuẩn bị bố trí trận pháp phòng ngự, chuẩn bị đối địch.

Dù sao đều là tông môn tứ phẩm được huấn luyện nghiêm chỉnh. Trong lúc nhất thời người Đại Thánh đường nhanh chóng bố trí đâu vào đấy.

- Người Tiêu Dao tông nghe lệnh, khởi động Vạn độc Tiêu Diêu đại trận, phối hợp với hệ thống phòng ngự của Đại Thánh đường.

Thiên Minh thượng nhân cũng hạ lệnh:

- Toàn thể tập hợp, bày Bắc Minh Thiên Hải trận.

Uông Kiếm Vũ hai mắt đỏ bừng, điên cuồng cười lớn:

- Vô dụng, tất cả đều là phí công mà thôi. Lần này tất cả mọi người sẽ chết. Ha ha ha. Chấm dứt tất cả.

Uông Kiếm Vũ đột nhiên gặp phải biến cố, tinh thần bị đả kích vô cùng lớn, thân thể cũng ở trong trạng thái cực kỳ cuồng bạo.

- Uông Kiếm Vũ, hoặc là thành thật hỗ trợ, hoặc là cút qua một bên đi.

Lúc này Hạng Vấn Thiên tức giận nói.

Hiện tại hắn cũng có chút hối hận, trước đó không nghe lời Đan Trì nói, không lui lại cùng với Đan Kiền Cung.

Lui lại chưa hẳn có thể phá được vòng vây, thế nhưng chung quy so với ở tại chỗ sống mái với đối thủ còn tốt hơn. Một khi phòng ngự ở nơi này chẳng khác nào đã không còn bất kỳ đường lui nào nữa.

Hoặc là phòng ngự, hoặc là tử chiến.

Quan trọng nhất chính là hiện tại có rất nhiều tinh anh đều rời khỏi tông môn. Vạn nhất còn có địch nhân giết tới tông môn, vậy thì truyền thừa của tông môn tất nhiên sẽ bị phá hủy.

Chuyện này khiến cho trong lòng Hạng Vấn Thiên nóng như lửa đốt.

Chỉ là chuyện cho tới nước này hắn cũng không nghĩ xa được như vậy.

Sưu Sưu Sưu Sưu...

Từ bốn phương tám hướng không ngừng có vô số người bắn ra. Trước tiên có bốn đạo thân ảnh đáp xuống đầu tiên, khí độ phi phàm, trên người có một loại cảm giác khí thế kinh người.

Bốn người này vừa mới đáp xuống lập tức giống như bốn ngọn núi lớn trước mặt mọi người. Khiến cho tất cả mọi người cảm thấy cực kỳ áp lực. Kể cả Hạng Vấn Thiên cũng cảm thấy phiền muộn không nói nên lời.

Một ít võ giả tu vi thấp không chịu được mà xoay người nôn mửa, giống như muốn nôn cảm giác khó chịu trong lồng ngực ra vậy.

Hạng Vấn Thiên biến sắc, thấp giọng nói:

- Mọi người cẩn thận, bốn người này đều là cường giả Hoàng cảnh.

Cường giả Hoàng cảnh.

Tất cả mọi người nghe vậy sắc mặt thoáng cái trắng bệch, đều có một loại cảm giác giống như tận thế đã tới.

Thoáng cái có bốn cường giả Hoàng cảnh xuất hiện, đây là điềm báo tiêu diệt Vạn Tượng Cương Vực sao?

Sưu Sưu Sưu....

Từng đạo thân ảnh giống như những hạt đậu từ bốn phương tám hướng tạo thành thế vây quanh người các tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực.

*****

Tùy tiện đếm một chút tối thiểu cũng có mấy ngàn người. Cho dù là trên phương diện nhân số cũng hơn xa những tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực này.

Lần này tới tham gia Vạn Tượng đại điển, tất cả các tông quả thực cũng mang không ít người. Cộng lại bất quá cũng vài trăm người mà thôi. Tăng thêm một ít người của tông môn ngũ phẩm tổng số cũng chỉ một hai nghìn.

Thế nhưng mà số người vây quanh bọn họ hiện tại lại khoảng chừng hơn bốn năm nghìn, hơn nữa nhìn thực lực đối thủ, hiển nhiên còn mạnh hơn bọn họ một bậc.

- Mọi người cố gắng lên, trận chiến này chỉ có thể liều chết tìm con đường sống mà thôi.

Tuy rằng Hạng Vấn Thiên lớn tuổi, thế nhưng tuổi già nhưng chí chưa già, hùng tâm không thôi.

Hiển nhiên hắn không có ý định thỏa hiệp, hắn cũng biết lúc này cho dù muốn thỏa hiệp chỉ sợ cũng không có bất kỳ cơ hội nào.

Dù sao khí thế của đối phương hung hãn, nếu như có thể thỏa hiệp mà nói, căn bản không có khả năng sẽ giết nhiều người Thánh Kiếm cung như vậy.

Không thể nghi ngờ những thế lực này đối đầu với Vạn Tượng Cương Vực.

- Đại tộc trưởng, bọn họ có địa vị gì vậy?

Có người truyền âm hỏi.

Kỳ thực Hạng Vấn Thiên đã âm thầm quan sát, trong lúc đó tâm thần Hạng Vấn Thiên rung động, một cỗ cảm giác tuyệt vọng đột nhiên xuát hiện trong lòng hắn. Hiển nhiên hắn đã biết rõ địa vị của đối thủ.

- Chư vị, mọi người không nên ôm tâm lý may mắn. Đối thủ không phải là người Cửu Dương Thiên Tông.

Ngữ khí của Hạng Vấn Thiên vô cùng ngưng trọng, nói:

- Mà là người Xích Đỉnh trung vực.

Phải biết rằng Xích Đỉnh tủng vực này sáu trăm năm qua chính là một ma chú trên đầu Vạn Tượng Cương Vực, một con dao mổ.

Có thể nói sáu trăm năm qua đối với Vạn Tượng Cương Vực mà nói, mỗi một ngày đều sống trong sự lo âu vô tận. Bọn họ sợ người Xích Đỉnh trung vực.

Xích Đỉnh trung vực, đối với Vạn Tượng Cương Vực mà nói chính là một ác mộng vĩnh hằng.

Tuy rằng bọn họ hy vọng, hy vọng ác mộng này vĩnh viễn không tới. Thế nhưng mà hôm nay bọn họ sợ cái gì thì cái đó lại tới.

Nếu như là người Cửu Dương Thiên Tông, cho dù mạnh mẽ hơn thì ít nhất còn có cơ hội thỏa hiệp.

Xích Đỉnh trung vực, song phương đều có huyết hải thâm cừu, căn bản không tồn tại bất kỳ cơ hội thỏa hiệp nào.

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người có cảm giác chìm xuống đáy cốc. Nhưng mà cũng bởi vậy, tuy rằng trong lòng sợ hãi thế nhưng mọi người lại không lùi bước, liều chết mà quyết chiến, nhiệt huyết trong lòng chậm rãi trào dâng.

Mọi người đều biết, đối mặt với Xích Đỉnh trung vực nhất định không có bất kỳ cơ hội thỏa hiệp nào.

Nói trắng ra đối thủ tới giết bọn họ, hoặc là ngoan ngoãn bị giết, hoặc là liều chết chiến một trận. Trừ thứ đó ra, căn bản không còn con đường thứ ba để đi.

Bốn người cầm đầu của Xích Đỉnh trung vực nở nụ cười tự tin, thậm chí còn mang theo vài phần châm chọc, trêu tức.

- HÌnh huynh, Kỳ Thiên tông các ngươi am hiểu nhất là công trận. Như vậy cuộc chiến phá trận này giao cho Kỳ Thiên tông các ngươi nha.

Một lão giả mặc áo bào màu vàng có chút vui vẻ nhìn về phía một nam tử cao gầy mặc áo đen.

- Giao huynh, ta thấy Kim Phù tông các ngươi xung phong thì tốt hơn. Trận đầu tất nhiên là có nhiều tổn thương, Kim Phù tông các ngươi vô địch về phù. Nhiều lắm cũng chỉ tổn hao một ít tài nguyên mà thôi.

Nam tử cao gầy mặc áo đen kia hiển nhiên không có nghe lời tâng bốc của lão giả mặc áo bào màu vàng kia.

Hai người này theo thứ tự là chưởng môn tông môn tứ phẩm trong Xích Đỉnh trung vực là Kỳ THiên Tông và Kim Phù tông. Đều có tu vi Hoàng cảnh nhị trọng.

Hiển nhiên tất cả mọi người đều không muốn đánh trận đầu. Tuy rằng biết rõ trận chiến này bọn họ đã chiếm hết ưu thế, thế nhưng mà trận đầu công thành nhất định sẽ có không ít hy sinh.

Mọi người phụng mệnh mà tới, nói trắng ra chính là tới giết chóc, cướp bóc. Ai cũng không muốn bị tổn thất quá nhiều.

Trong lúc hai người này đối thoại, trong bốn người có một nam tử mặc áo bào xanh lại cau mày nói:

- Hình huynh, Giao huynh, chẳng hai huynh còn chưa phát hiện ra sao? Lục đại tông môn Tứ phẩm của Vạn Tượng Cương Vực dường như chỉ còn có bốn tông. Hai tông còn lại đâu rồi?

Người mặc áo bào xanh này có một bộ râu dài, vẻ mặt âm lãnh. Ánh mắt giống như độc xà nhìn chằm chằm vào đội ngũ Vạn Tượng Cương Vực. Giống như không muốn buông tha dù chỉ một người.

Người mặc áo bào xanh này lên tiếng hiển nhiên là muốn nhắc nhở ba cường giả Hoàng cảnh khác.

Còn lại là một lão giả nhìn qua rách rưới, sau lưng lại đeo một bộ đàn cổ. Lão nhân này thoạt nhìn sẽ bị gió thổi bay bất kỳ lúc nào.

Thế nhưng đôi mắt lại giống như trăng sáng, tràn ngập uy áp.

- Quả nhiên thiếu một người.

Thanh âm khàn khàn của lão giả này vang lên. Vừa mởi miệng đã khiến cho tất cả người của các tông trong Vạn Tượng Cương Vực, toàn thân không nhịn được mà nổi da gà.

Lão giả này không ngờ lại có tu vi cao hơn ba người còn lại một chút.

Ba người kia đều là Hoàng cảnh nhị trọng mà lão giả này rõ ràng là Hoàng cảnh tam trọng.

- Tại sao lại thiếu một tông?

Hình tông chủ của Kỳ Thiên tông nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Vạn Tượng Cương Vực nói:

- Trong các ngươi ai là người có thân phận cao nhất?

Chuyện này đương nhiên Hạng Vấn Thiên bị tất cả mọi người dùng ánh mắt đẩy ra ngoài. Hạng Vấn Thiên lạnh nhạt nói:

- Các vị, dường như trật tự của Thần Uyên đại lục còn chưa tan vỡ a? Sao các vị lại dám ngang nhiên mang theo đại quân tiến vào Vạn Tượng Cương Vực ta? Không sợ sẽ khiến cho Thần Uyên đại lục công phẫn sao?

Bất kể là đánh thế nào thì trước tiên cũng phải chiếm đại nghĩa. Với tư cách là đệ nhất nhân của Vạn Tượng Cương Vực, một chút giác ngộ đó Hạng Vấn Thiên vẫn phải có.

Nhưng mà hắn cũng biết, hôm nay cho dù có chiếm được đại nghĩa chỉ sợ cũng khó mà vượt qua nổi.

Bên phía Xích Đỉnh trung vực, tông chủ Trúc Tiết Tông mặc áo bào xanh kia dùng ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Hạng Vấn Thiên, lạnh nhạt nói:

- Đừng có nói nhảm những lời này. Năm đó Vạn Tượng đế quốc mạo phạm Xích Đỉnh trung vực chúng ta, chết chưa hết tội. Đám dư nghiệt các ngươi, sáu trăm năm qua còn chưa từ bỏ ý định. Mỗi ba mươi năm đều tổ chức cái gì gọi là Vạn Tượng đại điển, tế điện tưởng nhớ Vạn Tượng đế quốc. Đây là mạo phạm lớn nhất đối với Xích Đỉnh trung vực chúng ta. Hôm nay lại còn ngọc tỷ truyền quốc và long ấn trấn quốc. Các ngươi ngang nhiên muốn phục hồi Vạn Tượng đế quốc, đây quả thực là một hành động không thể tha nổi.

Giống như Vạn Tượng Cương Vực, người Xích Đỉnh trung vực cũng muốn chiếm đại nghĩa trước.

Bất kể như thế nào, bọn họ đã vượt biên công kích, nếu như không đem đại nghĩa giành về phía tay mình, khó tránh sẽ lưu lại điểm yếu để cho người ta dựa vào đó mà công kích.

Lại nói trước khi bọn họ lên đường, Xích Đỉnh hoàng đế cũng nói năm ba lần, đó là bọn họ phải lấy một cái cớ đường hoàng, để cho bọn họ danh chính ngôn thuận đánh chiếm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)