Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0075

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0075: Ngươi chọn lựa hấn ta?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giang Trần nhẹ thở dài:

- Số trời tạo hóa, một âm một dương, ai cũng không thể đo lường. Vương Quốc thế tục này, vô duyên vô cớ, như thế nào lại xuất hiện Linh Thổ? Như thế nào sẽ xuất hiện Linh Địa phì nhiêu như vậy? Tiểu Vũ, nếu như ta tính không sai, đây là triệu chứng xấu, đại hung hiện ra!

- Đại hung? Ca, Linh Thổ này, hẳn là có gì cổ quái?

Giang Trần lắc đầu:

- Việc này, lấy sức của ta và ngươi, là không giải được. Muốn nghiệm chứng phỏng đoán của ta, trừ khi tu vi của ta và ngươi đến Linh Đạo, nắm giữ thần thông độn địa, tiến vào sâu trong lòng đất điều tra một phen. Nếu không, bất luận suy đoán gì, đều chỉ là suy đoán.

Giang Trần không muốn giải thích thêm cái gì. Giải thích càng nhiều, sẽ càng để cho Giang Vũ bất an.

- Tiểu Vũ, khối Linh Dược viên kia, là cực kỳ khủng khiếp. Khá tốt, hôm nay tuy triệu chứng xấu ẩn ẩn xuất hiện, nhưng còn chưa tới kỳ phát tác. Thực hi vọng suy đoán của ta là sai. Nếu không, trường hạo kiếp này, tuyệt đối là một trường hạo kiếp mà Vương Quốc thế tục không cách nào ngăn cản.

Giang Trần nhẹ nhàng thở dài, hắn kiến thức rộng rãi, kỳ thật trong nội tâm đã kết luận mấy thứ gì đó, chỉ là, hắn cũng biết, việc này hắn không có cách nào truyền ra, truyền tới, không biết sẽ tạo thành hậu quả đáng sợ ra sao.

Tuy kiếp trước hắn là Thiên Đế chi tử, thế nhưng mà hôm nay chuyển sinh xuất thế, lại không còn thân phận kiếp trước, ở trong thế tục pha trộn, hắn đã không có bất kỳ tiền vốn phóng túng.

Nhất cử nhất động, phải cân nhắc chu toàn, để tránh đem mình cuốn vào.

Căn cứ Giang Trần suy tính, việc lạ ở dược viên này, tuy biểu thị triệu chứng xấu, nhưng còn chưa tới thời điểm ứng nghiệm, việc cấp bách nhất, là Giang Trần phải chạy về vương đô phục mệnh.

- Tiểu Vũ, nhớ kỹ lời của ta, phong tỏa phiến Dược Viên kia, đừng cho bất luận kẻ nào ra vào.

Cái đại hung này xuất hiện, ở Giang Trần xem ra, nhanh thì hai ba năm, chậm thì bảy tám năm, còn có thời gian ứng đối.

Ra Tử Kinh bộ, Giang Trần trở về Ba Giang Thành một chuyến, hướng Giang Đồng cáo biệt. Mang theo một đám thủ hạ, bước lên hành trình phản hồi vương đô.

Trên đường đi, ban ngày Giang Trần chạy đi, ban đêm thì giám sát nhóm thân vệ tu luyện, chỉ điểm vũ kỹ, dạy bọn hắn trận pháp.

Vốn chỉ là hành trình ba bốn ngày, lại đi mười ngày mới tới vương đô.

Chỉ là, mười ngày hành trình này, bất kể là Giang Trần, hay là tám gã thân vệ, tu vi lại tinh tiến một tầng.

Trở lại vương đô, chu kỳ nhiệm vụ ước chừng chỉ tốn hai mươi sáu ngày.

- Giang Trần, Nhất phẩm nhiệm vụ thứ hai, chiêu mộ tám gã thân vệ. Phải dưới hai mươi tuổi, tu vi sáu mạch chân khí trở lên!

- Cái này là danh sách thân vệ của ta, bên trong có tư liệu, thân phận, lai lịch của bọn hắn.

Giang Trần đem tư liệu của tám gã thân vệ trình lên.

Tư liệu xét duyệt không sai, người xét duyệt kia lại nói:

- Nhiệm vụ này, còn cần mỗi một gã thân vệ phải thông qua khảo hạch vũ lực.

- Khảo hạch như thế nào?

- Có hai chương trình, đạo thứ nhất, là bọn họ từng cái đi tham gia khảo hạch sáu mạch chân khí. Đạo chương trình này tương đối đơn giản.

Người xét duyệt trả lời.

- Đạo chương trình thứ hai, thì cần bọn hắn đi sân thi đấu, đối kháng tám Mộc Ngẫu Nhân sáu mạch chân khí. Phải ở trong thời gian quy định, đánh bại tám Lục cấp Mộc Ngẫu Nhân! Thời gian rất ngắn, chỉ có nửa nén hương.

Chương trình thứ nhất, là sáo lộ chết, không có một điểm kỹ xảo đáng nói. Lúc trước Giang Trần tham gia trụ cột khảo hạch, đã từng khảo nghiệm qua.

Chương trình này, đơn giản, không cách nào làm bộ.

Đạo chương trình thứ hai, tương đối mà nói phức tạp hơn một chút. Dù sao, thời gian nửa nén hương, đánh tan tám Mộc Ngẫu Nhân tương đương với sáu mạch chân khí cường giả, vẫn còn có chút độ khó.

Nếu Giang Trần không chuẩn bị một tay, sau khi chiêu xong tám danh ngạch, liền vội vàng chạy về phục mệnh, rất có thể sẽ ở trong khảo hạch bị thua.

Hôm nay, Giang Trần chuẩn bị một tay, chẳng những đem tám gã thân vệ toàn bộ tăng lên tới bảy mạch chân khí, còn truyền cho bọn hắn trận pháp, chỉ điểm vũ kỹ.

Kể từ đó, chương trình khảo hạch thứ hai kia, liền có nắm chắc rất nhiều.

Chương trình thứ nhất, ở dưới Giang Trần dặn dò, tám người không hiện sơn lộ thủy, chỉ đưa vào sáu mạch chân khí liền dừng lại, cũng không có đem át chủ bài thoáng cái bạo lộ.

Thuận lợi vượt qua kiểm tra.

Toàn bộ quá trình, Câu Ngọc công chúa một mực chú ý, thấy Giang Trần chiêu mộ tám gã thân vệ, toàn bộ thông qua sáu mạch chân khí khảo hạch, cũng hơi nhẹ nhàng thở ra.

Nàng một mực lo lắng, lo lắng lực khống chế của Giang Trần không đủ, lực hiệu triệu không đủ, chiêu mộ không đủ danh ngạch. Hôm nay xem ra, mình vẫn là xem nhẹ hắn.

Về phần chương trình khảo hạch thứ hai, Câu Ngọc công chúa ngược lại không lo lắng thế nào. Giang Trần là dạng người gì? Ngay cả Chân khí đại sư như Câu Ngọc công chúa nàng, Giang Trần cũng có thể chỉ điểm. Dạy mấy tùy tùng sáu mạch chân khí, cái kia còn không đơn giản?

Đi vào sân thi đấu, Giang Trần phát hiện, nơi đây lại phi thường náo nhiệt.

Cũng đồng thời phát hiện, chấp hành nhiệm vụ chiêu mộ này, không chỉ có Giang Trần hắn.

Cơ hồ tất cả đệ tử chư hầu cạnh tranh Nhất phẩm, đều phải chấp hành một nhiệm vụ đồng dạng. Trong sân đấu, đều là gương mặt quen thuộc, nhìn thấy Giang Trần, đều giống như cười mà không phải cười.

Đến nơi này, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh.

Hai huynh muội Long Ngâm Dã, Long Cư Tuyết, tự nhiên cũng có mặt.

Còn có Chu Tước Hầu truyền nhân Hồng Thiên Đồng, hắn là người ủng hộ trung thực của Long Cư Tuyết, thân là truyền nhân một trong Tứ đại chư hầu, giờ phút này tự nhiên cũng ở sân thi đấu.

Ngoài ra, Bạch Hổ Hầu truyền nhân Bạch Chiến Vân, Huyền Vũ Hầu truyền nhân Dịch Thái Sơ, ... đều là chư hầu truyền nhân nổi tiếng Đông Phương Vương Quốc.

Những người này nhìn thấy Giang Trần, có chút tràn ngập địch ý, có chút thì mỉm cười xem như chào hỏi.

Trong đó Nhạn Môn Hầu truyền nhân Yến Nhất Minh, nhìn thấy Giang Trần, hôm nay đã không dám lại khiêu khích, mà là oán hận nghiêng đầu sang chỗ khác, đối với Giang Trần làm như không thấy.

- Nội tình, cái này là nội tình!

Thanh âm lỗi thời của Hồng Thiên Đồng ở bên cạnh Giang Trần vang lên.

- Chúng ta những Nhất phẩm chư hầu này, chiêu mộ tám thân vệ, đều đã sớm hoàn thành. Không giống có chút nhà giàu mới nổi, không có nội tình gì, lại vọng tưởng một bước lên trời, cho đến hôm nay, mới miễn cưỡng hoàn thành. Có thể thông qua khảo hạch thứ hai hay không, còn là chuyện không biết....

Hôm nay những người như Bạch Chiến Vân cùng Dịch Thái Sơ, đã xem thấu Long Cư Tuyết, biết rõ lúc trước theo đuổi Long Cư Tuyết là ngu xuẩn đến cỡ nào.

Thế nhưng mà, bọn hắn không theo đuổi Long Cư Tuyết nữa, Hồng Thiên Đồng lại rất cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực.

Dù lấy không đến tâm hồn thiếu nữ của Long Cư Tuyết, nhưng có thể cùng Long Đằng Hầu phủ làm tốt quan hệ, Hồng Thiên Đồng cũng phi thường cam tâm tình nguyện. Hắn làm như vậy, chẳng những là vì nịnh nọt Long Cư Tuyết, cũng là biểu hiện cho Long Ngâm Dã xem.

*****

Dù sao, Long Ngâm Dã là con trai trưởng của Long Đằng Hầu, tương lai nhất định là kế thừa hầu vị.

Hồng Thiên Đồng âm dương quái khí, chỉ dâu mắng hòe, hiển nhiên là nhằm vào Giang Trần.

Chỉ là, Giang Trần giờ phút này, lại không có hứng thú cùng loại người nhàm chán này đấu võ mồm.

Mà là đưa lệnh bài khảo hạch cho giám khảo, giám khảo kia nhìn thoáng qua, nói:

- Sân thi đấu số 7, sau nửa canh giờ, khảo hạch đồng thời bắt đầu.

- Giang Trần, Hồng Thiên Đồng nói không sai. Có một số việc, vẫn là phải chú ý nội tình. Ngươi nhìn ngươi tìm những thân vệ này, đều là từ nông thôn tìm đến sao? Thấy thế nào cũng không được tự nhiên. Loại vũ phu ở nông thôn này, có thể đảm đương trách nhiệm sao?

Long Ngâm Dã cùng Hồng Thiên Đồng bất đồng, hắn muốn gây hấn ai, muốn chèn ép ai, tuyệt đối sẽ không quanh co lòng vòng, mà là nói thẳng.

- Ha ha, nếu như nói bọn họ là dạng không đứng đắn, tựa hồ tàn nhẫn một chút. Thế nhưng mà Giang Trần huynh, ngươi tìm những người này, cũng quá Thổ khí a? Đúng rồi, người này thoạt nhìn có chút quen mắt? A? Là cháu trai của Quách thái phó? Nhớ không lầm mà nói, phụ thân của hắn, là đào binh nổi danh vương đô a?

Hồng Thiên Đồng nhìn thấy Long Ngâm Dã xuất mã, thì càng thêm dũng cảm, cũng đi theo tới.

- Hồng Thiên Đồng? Ngươi đây là khiêu khích ta, ta không có lý giải sai a?

Giang Trần cười nhạt một tiếng.

Hồng Thiên Đồng đứng ở sau lưng Long Ngâm Dã, cảm thấy lực lượng mười phần, ưỡn ngực một cái nói:

- Nếu như ngươi nghĩ như vậy, vậy thì như thế a! Hồng mỗ ta, là không quen nhìn loại nhà giàu mới nổi như ngươi. Địa vị gì, làm chuyện gì. Giang gia ngươi hà đức hà năng, lại dám đến cạnh tranh vị trí Nhất phẩm chư hầu?

Bày tư cách, luận địa vị, đây là sáo lộ mà những cái gọi là quý tộc kia quen dùng.

Bất quá, Giang Trần từ trước đến nay không phải loại người theo sáo lộ an bài.

Ánh mắt nhẹ nhàng thoải mái liếc nhìn Hồng Thiên Đồng:

- Nói nhảm nhiều như vậy có làm được cái gì? Ngươi xem thường những thân vệ này của ta? Rất đơn giản, kêu tám thân vệ của ngươi đi ra. Hiện tại tỷ thí thoáng một phát. Dù sao cách khảo hạch còn có nửa canh giờ, mọi người ở chỗ này nhàm chán, không bằng cho mọi người chút việc vui, mọi người nói có đúng hay không?

Giang Trần như thế nào nhìn không ra, trong mắt Quách Tiến, đã muốn phun ra lửa. Hồng Thiên Đồng này đánh giá "đào binh", đã động đến điểm mấu chốt của Quách Tiến.

Giang Trần với tư cách thủ trưởng, đối với tôn nghiêm của thuộc hạ, tự nhiên là phải giữ gìn.

- Tỷ thí?

Con mắt của Long Ngâm Dã có chút sáng ngời, nhìn về phía Hồng Thiên Đồng nói.

- Thiên Đồng, Chu Tước Hầu phủ ngươi, dầu gì cũng là Tứ đại chư hầu. Chẳng lẽ lại bị một hạ đẳng chư hầu hù ngã?

Hồng Thiên Đồng tâm cơ rất nặng, ngẫm nghĩ thoáng một phát, tám gã thân vệ của mình, có một cái là tám mạch chân khí, ba cái bảy mạch chân khí, còn có bốn cái, đều là sáu mạch chân khí đỉnh phong.

Như vậy phối trí, cùng thân vệ của Long Ngâm Dã so sánh, nhất định là cách xa. Thế nhưng mà so với đệ tử Tứ đại chư hầu khác, tuyệt đối sẽ không thua kém.

Giang Trần, chỉ là một Nhị phẩm chư hầu, lại ở địa phương vắng vẻ như Giang Hãn Lĩnh, có thể chiêu mộ đến bao nhiêu thiếu niên thiên tài?

Thân vệ tỷ thí, Giang Trần lại không thể ra tay, hắn có gì phải sợ?

Hồng Thiên Đồng tính đi tính lại, đều cảm thấy tỷ thí này rất tốt, bên hắn là ổn thắng. Dù sao, những thủ hạ này của Giang Trần, liếc nhìn lại, cũng không có một cái nào xuất chúng.

Mà bên hắn, chỉ cần một tám mạch chân khí, đã đầy đủ nghiền áp ba bốn sáu mạch chân khí rồi. Còn có ba bảy mạch chân khí, cũng không phải ăn chay.

Nghĩ tới đây, trong lòng Hồng Thiên Đồng khẽ động, lộ ra một dáng tươi cười âm hiểm:

- Tỷ thí, không phải là không thể được! Bất quá khảo hạch sắp tới, nếu có gì không hay xảy ra, thì tính toán thế nào?

Long Ngâm Dã không nhịn được nói:

- Quyền cước không có mắt, nếu có cái gì không hay xảy ra, vậy thì tự nhận không may. Giang Trần, ngươi nói đúng không?

Đừng thấy Long Ngâm Dã này nhìn như thô bạo, kỳ thật dụng tâm hiểm ác, đây là sử dụng phép khích tướng đối với Giang Trần.

Giang Trần âm thầm buồn cười, nhưng lại cố ý cả giận nói:

- Tự nhận không may? Các ngươi còn không phải muốn Giang Hãn Hầu phủ ta mất mặt, muốn ta khảo hạch thất bại?

Long Ngâm Dã cười ha ha:

- Giang Trần, nếu như ngươi sợ ảnh hưởng khảo hạch, nhận thua cũng không có gì. Dù sao tỷ thí này, đều là tự nguyện, không có người có thể bức bách.

- Lâm trận lùi bước, đây chính là hành vi của người nhu nhược.

Yến Nhất Minh ở một bên, thình lình đến một câu như vậy.

Giang Trần cười ha ha:

- Hồng Thiên Đồng, bọn hắn đây là đem ta và ngươi đưa lên kệ nướng, ngươi nói như thế nào?

Hồng Thiên Đồng thấy Giang Trần như thế, cho là lòng hắn e sợ rồi, càng đắc ý cười nói:

- Chu Tước Hầu phủ ta, sao là thế hệ phá hư phong cảnh? Mọi người đã có hào hứng như vậy, vậy thì so một hồi a!

- So một hồi?

Giang Trần theo khẩu khí của Hồng Thiên Đồng hỏi.

- So!

Hồng Thiên Đồng hào khí vượt mây, hướng Long Cư Tuyết liếc qua. Phảng phất chứng kiến Long Cư Tuyết nhìn tới, tựa hồ đối với cử động lần này của hắn có chút khen ngợi.

Kể từ đó, ý chí chiến đấu của Hồng Thiên Đồng càng thêm sục sôi.

- Còn có nửa canh giờ, mọi người nhượng một khối đất trống đi. Chu Tước Hầu cùng Giang Hãn Hầu truyền nhân, sẽ phái thân vệ của mình tiến lên luận võ trợ hứng.

Long Ngâm Dã nói một câu, liền làm ra hiệu quả dọn bãi. Đội ngũ khắp nơi nhao nhao lui ra, nhường ra một chỗ khoáng đạt.

- Các ngươi làm cái gì vậy? Tiềm Long thi hội há là trò đùa?

Không biết lúc nào, Câu Ngọc công chúa lại uy phong lẫm lẫm xuất hiện.

Câu Ngọc công chúa có được mười một mạch chân khí, hôm nay không hề nghi ngờ là đỉnh cấp cường giả của Vương Quốc, nàng vừa xuất hiện, lập tức để cho không khí hiện trường phức tạp.

Hồng Thiên Đồng vốn là hùng hổ, ý chí chiến đấu sục sôi, giờ phút này cũng vô ý thức đứng phía sau Long Ngâm Dã, hi vọng mượn nhờ khí tràng của Long Ngâm Dã, ngăn cản lửa giận của Câu Ngọc công chúa thoáng một phát.

- Ha ha, công chúa điện hạ, chư hầu truyền nhân tầm đó, lẫn nhau luận bàn thoáng một phát, không ảnh hưởng toàn cục. Công chúa quyền cao chức trọng, bao nhiêu đại sự chờ điện hạ đi quan tâm, làm gì để ý những chuyện nhỏ nhặt này?

Long Ngâm Dã cười nhạt một tiếng, ở dưới khí thế của Câu Ngọc công chúa, vậy mà có thể chậm rãi nói chuyện.

- Hừ, ngươi cho rằng bản điện không có tai mắt, không biết ở đây xảy ra chuyện gì? Sau khi Giang Trần xuất hiện, nguyên một đám các ngươi, trái một câu ép buộc, phải một câu trào phúng, đơn giản là muốn cho Giang Trần xấu mặt. Cái gọi là Nhất phẩm chư hầu của Vương Quốc, chính là khí độ như vậy sao? Sợ kẻ đến sau cạnh tranh? Nhất định phải dùng loại thủ đoạn này, chèn ép người cạnh tranh?

Câu Ngọc công chúa bắt được cơ hội, lại đúng lý không buông tha người.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)