Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0754

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0754: Ba khỏa Vạn Thọ đan
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giang Trần nghĩ lại cũng đúng. Bảy đại đế chính là tồn tại cao cấp nhất Lưu Ly vương thành, bọn họ cần gì, còn phải tự mình đi tranh đoạt sao?

Cả tài nguyên của Lưu Ly vương thành, có thứ nào mà bọn họ không thể lấy? Bọn họ muốn cái gì, chỉ cần mở miệng, đám người phía dưới còn không phỉa sẽ phải dâng lên sao?

Lúc này, thanh âm của thiếu chủ Liên Sơn trai lại lần nữa vang lên:

- Vật đấu giá ngày hôm nay là một tấm Định Không phù. Giá khởi điểm là một trăm vạn Thánh Linh thạch. Mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn một vạn Thánh linh thạch.

Định không phù?

Hiện trường một mảnh xôn xao, nếu nói tới Định không phù, ở trong đấu giá hội vô cùng bình thường. Định không phù là bảo bối hiếm có a.

Định không phù bình thường rất ít xuất hiện ở hội đấu giá.

Kiện đồ vật thứ nhất ngày hôm nay chính là Định Không phù, vậy thì giá cả của đấu giá hội lần này chẳng phải thoáng cái đã nâng lên rất cao hay sao?

Ngay cả Giang Trần cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Giá trị của Định Không phù so với Độn Không phù ngang cấp trân quý hơn nhiều. Vật đấu giá thứ nhất ngày hôm nay lại có cái giá lớn như vậy, xem cấp độ của đấu giá hội ngày hôm nay không thấp.

Chỉ là Định Không phù này Giang Trần không có hứng thú nhiều lắm. Một trăm vạn Thánh linh thạch, mặc dù hắn có, thế nhưng không có ý định vung tay bừa bãi như vậy.

Huống chi đây chỉ là giá khởi điểm, sau đó còn có thể tăng giá.

Quả nhiên, không ngoài dự liệu của Giang Trần, đám thổ hào trong Lưu Ly vương thành quả thực đều rất điên cuồng. Giá cả dưới sự điên cuồng đấu giá của đám người này, rất nhanh đã đột phá hai trăm vạn Thánh linh thạch.

Giang Trần không thể bội phục cấp độ của những thổ hào này. Phải biết rằng một khỏa Vạn thọ đan lúc trước của hắn bán ra với cái giá một ngàn vạn Nguyên linh thạch. Cũng đã khiến cho cả Vạn Tượng Cương Vực rung động.

Mà một ngàn Nguyên linh thạch bất quá chỉ là một trăm vạn Thánh linh thạch mà thôi.

Những thổ hào này ra tay rộng rãi, tùy tiện ra giá đã nâng giá cả tới hai trăm vạn Thánh linh thạch.

Giang Trần cũng không thể nói được trong hai thứ Vạn thọ đan và Định không phù thứ nào có giá trị cao hơn. Thế nhưng nếu như muốn hắn chọn, nhất định hắn sẽ chọn Vạn Thọ đan.

Dù sao Vạn thọ đan có thể kéo dài tuổi thọ, đây cũng là ưu thế mà bất luận một loại phù lục nào cũng không thể thay thế.

Định không phù này xuất hiện, bầu không khí ở hiện trường thoáng cái trở nên sôi nổi. Giá cả rất nhanh đã vọt tới hai trăm bảy mươi tám vạn Thánh linh thạch.

Cuối cùng tấm Định không phù này được một gã đệ tử thế gia cửu cấp dùng cái giá ba trăm vạn Thánh linh thạch thu vào trong túi.

Giang Trần âm thầm tặc lưỡi. Quá phá sản a. Tùy tiện đã ném ra ba trăm vạn. Hơn nữa còn là Thánh linh thạch, tương đương với ba ngàn vạn Nguyên linh thạch.

Nhìn gia hỏa đấu giá được Định không phù vẻ mặt còn đang hưng phấn, cảm thấy mình dùng cái giá như vậy mua về một tấm Định không phù dường như vẫn còn tiện nghi chán.

Trong lúc nhất thời Giang Trần không thể không đánh giá lại tài lực của những thế gia cửu cấp này thêm một lần.

Ba trăm vạn Thánh linh thánh ném ra chỉ mua một tấm Định không phù, hiển nhiên ngay cả thiếu chủ Liên Sơn trai kia cũng không hài lòng, hắn nói:

- Chư vị, Định không phù chỉ là món khai vị. Xem ra mọi người còn chưa đã nghiền a. NHư vậy kiện vật phẩm đấu giá kế tiếp hy vọng có thể khiến cho mọi người cam lòng mở hầu bao.

Nói xong tiểu tử này còn cố ý kéo dài giọng, khóe miệng mỉm cười, ánh mắt quét qua hiện trường một vòng, lúc này mới lớn tiếng nói:

- Vật phẩm đấu giá thứ hai chính là ba khỏa Vạn Thọ đan trung phẩm. Đại danh của Vạn Thọ đan tin rằng mọi người cũng từng nghe qua. Khỏa đan dược này xuất phát từ Vạn Tượng Cương Vực, một khi truyền đã dẫn tới một hồi gió tanh mưa máu của Vạn Tượng Cương Vực. Tông môn có được Vạn Thọ đan cũng vì thế mà bị diệt môn. Ha ha, không phải ta cố ý nói tới giết chóc, mà là muốn nói với mọi người chỗ trân quý của khỏa đan dược này. Một khỏa Vạn THọ đan, có thể khiến cho thọ dương của cường giả Thánh Cảnh kéo dài tới tám trăm năm. Nghịch chuyển quang âm, công đoạt tạo hóa, có thể nói là tranh đoạt mệnh với thiên địa. Loại đan dược thần kỳ như vậy, thử hỏi một câu chư vị có động tâm hay không?

Quả nhiên, ba chữ Vạn Thọ đan vừa mới xuất hiện, tức thì chung quanh vang lên tiếng ồn ào. Cơ hồ tất cả những người tham dự đấu giá bắt đầu xì xào bàn tán.

Hiển nhiên, tên tuổi của loại đan dược này quá lớn. Hơn nữa nghịch chuyển quang âm, công hiệu kéo dài tuổi thọ như vậy đối với bất luận kẻ nào mà nói, đều có lực hấp dẫn vô cùng.

Tuy rằng ở đây đều là tinh anh của Lưu Ly vương thành, đại đa số người cũng có thể đột phá Hoàng cảnh. Không có khả năng dừng lại ở Thánh Cảnh.

Thế nhưng mà không nói tới thì thôi, chỉ riêng bốn chữ kéo dài tuổi thọ cũng đủ để khiến cho người ta điên cuồng.

Từ xưa tới nay, bất kể là võ giả hay là phàm nhân đều sợ nhất chính là một chữ chết. Bởi vậy kéo dài tuổi thọ, truy cầu trường sinh cơ hồ là mộng tưởng của mỗi một người.

Võ giả nghịch thiên cải mệnh, trừ khát vọng có được võ lực cường đại ra, trường sinh cũng là truy cầu vĩnh hằng của bọn họ.

Từ đệt tử đại phiệt cho tới đệ tử thế gia bên dưới đều ngưng trọng.

Vạn Thọ đan tất cả mọi người dù ít dù nhiều đều đã từng nghe qua. Cũng biết Đan Kiền Cung của Vạn Tượng Cương Vực vì vậy mà lọt vào cảnh diệt môn. Loại chuyện này ở Lưu Ly vương thành không có khả năng nghe thấy tiếng gió.

Nhất là những chuyện kia của Bất Diệt Thiên Đô và Đan Kiền Cung, ở Lưu Ly vương thành cũng đã truyền xôn xao. Những người này đều là nhân vật có uy tín, tự nhiên đã từng nghe nói qua.

Nghe được Vạn Thọ đan đấu giá trong Lưu Ly vương thành, trong lòng tất cả mọi người chấn động. Coi như là mình không dùng được, nhưng mà bốn chữ kéo dài tuổi thọ vẫn khiến cho tim mọi người đập thình thịch.

Dù bản thân mình chưa hẳn đã dùng tới, mua mấy khỏa trở về nghiên cứu một chút cũng không tệ. Vạn nhất có thể phân giải được khỏa đan dược này mà nói, vậy thì phát tài lớn.

Dưới thiên hạ này võ giả Thánh Cảnh vô số, ai mà không muốn kéo dài tuổi thọ cơ chứ?

Giá trị của khỏa đan dược này cho dù nhắm mắt lại cũng có thể tưởng tượng ra.

Đây đơn thuần không phải là giá trị ở việc kéo dài tuổi thọ, đối với Lưu Ly vương thành mà nói, càng là mấu chốt của việc kinh doanh, cơ hội phát tài lớn.

Ngay cả Cơ Tam công tử của Bàn Long đại phiệt lúc này cũng nhướng mày, trong lòng âm thầm động tâm. Vô số ý niệm hiện lên trong đầu khiến cho trong thần thức hắn nổi lên sóng to gió lớn.

Vạn Thọ đan kéo dài tuổi thọ tới tám trăm năm. Chuyện này khiến cho Cơ Tam công tử không kìm lòng được mà nhớ tới phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nhà mình.

Dương thọ của phiệt chủ gần hết, sắp tán công.

*****

Nếu như có thể có được Vạn Thọ đan này trì hoãn một chút, tuy rằng đây là đan dược Thánh Cảnh, thế nhưng đối với một Hoàng cảnh chưa hẳn đã không có một chút tác dụng nào.

Không cần năm đến tám trăm năm, cho dù năm tới tám mươi năm cũng tốt a.

Chỉ cần có thời gian là phiệt chủ có thêm hy vọng đột phá Hoàng cảnh đỉnh phong bước vào Đại Đế. Chỉ cần thành tựu Đại Đế, số tuổi thọ tự nhiên sẽ được kéo dài.

Dù sao tuổi thọ của Đại Đế ba ngàn tuổi chỉ là một nửa. Đại Đế bình thường đều có thể sống năm sáu ngàn năm, thậm chí một ít Đại Đế viễn cổ còn sống quá vạn năm.

Trong lúc nhất thời tim Cơ Tam công tử đập thình thịch. Chỉ là trong lúc suy nghĩ, Cơ Tam công tử dường như đã phát hiện ra bên cạnh có người âm thầm quan sát hắn.

Cơ Tam công tử chỉ cần hơi cảm nhận là có thể phát hiện ra đó là thiếu chủ Vương Đằng của Vương Đình đại phiệt. Cơ Tam công tử ra vẻ không biết, trong lòng lại âm thầm ngưng trọng. Vương Đằng này biết chuyện của Bàn Long đại phiệt ta, tiểu tử này có lẽ đã phát hiện ra động cơ của ta. Đợi lát nữa nhất định sẽ điên cuồng đấu giá với ta.

Trong lúc nhất thời Cơ Tam công tử có cảm giác như gặp đại địch, thế nhưng trong lòng thì âm thầm hạ quyết tâm, cho dù phải trả một cái giá lớn, nhất định phải thu được Vạn Thọ đan tới tay.

Mà bên Vi Kiệt này lại có chút kỳ quái. Thời điểm này lực chú ý của mọi người đều đặt ở Vạn Thọ đan. Không có khả năng chú ý với Vi Kiệt, bởi vậy khi Vi Kiệt quăng ánh mắt nghi vấn tới Giang Trần, cũng không có ai chú ý tới chuyện này.

Thần thức Giang Trần quét qua, đảo qua Vạn Thọ đan trong tay thiếu chủ Liên Sơn trai. Trong lòng cũng âm thầm giật mình. Ba khỏa Vạn Thọ đan này căn bản không có khí tức của hắn luyện chế.

Cũng có thể nói là ba khỏa Vạn Thọ đan này căn bản không xuất phát từ tay Giang Trần.

Hơn nữa hắn cũng nhớ rõ, lúc trước trong ba khỏa Vạn Thọ đan mà hắn giao cho Đan Trì cung chủ, trong đó có một khỏa là hạ phẩm, hai khỏa là trung phẩm.

Về phần khỏa hạ phẩm kia đã sớm đưa cho Thiên Minh thượng nhân của Bắc Minh tông.

Mà Đan Trì cung chủ lại không rơi vào trong tay Bất Diệt Thiên Đô, hai khỏa Vạn Thọ đan kia tự nhiên không có khả năng bị thu lại. Nói như vậy ba khỏa Vạn Thọ đan này là do Bất Diệt Thiên Đô tự tay luyện chế ra?

Giang Trần không thể không bội phục, hiệu suất của Bất Diệt Thiên Đô này khá tốt. Tốc độ đẩy ra quả thực là kinh người.

Phải biết rằng, khi Giang Trần đen đan phương giao lại cho người Đan Kiền Cung, bản thân hắn ở trong cấm địa của Đan Tiêu cổ phái hai năm, trong thời gian hai năm đó, Đan Kiền Cung vẫn không thể luyện chế ra được Vạn Thọ đan.

Mà Bất Diệt Thiên Đô vừa mới thu được đan phương được bao lâu? Sau khi luyện chế ra đã mang tới Lưu Ly vương thành thử nông sâu.

Không thể không thừa nhận nội tình của tông môn nhất phẩm, Đan Kiền Cung còn xa mới có thể so sánh được.

Nhìn phẩm chất của ba khỏa Vạn Thọ đan này, tuy rằng vẫn còn chênh lệch với Vạn Thọ đan trung phẩm mà Giang Trần tự mình luyện chế. Thế nhưng quả thực cũng coi như là trung phẩm.

Nhìn Vi Kiệt quăng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, Giang Trần nhẹ nhàng lắc đầu truyền âm nói:

- Đan phương Vạn Thọ đan bị Bất Diệt Thiên Đô lấy đi. Đây là thứ mà Bất Diệt Thiên Đô mang tới Lưu Ly vương thành thử nông sâu, không có quan hệ với ta.

Nhìn thấy đan phương độc nhất vô nhị của mình bị Bất Diệt Thiên Đô cướp đi, luyện chế ra Vạn Thọ đan lại đem tới đấu giá trước mặt hắn. Đây giống như là người ta đoạt đồ vật của hắn còn mang tới trước mặt hắn khoe khoang vậy.

Trong lòng Giang Trần giận dữ không cần phải nói.

Chỉ là hắn cũng không nghĩ tới, mấy khỏa Vạn Thọ đan lại khiến cho Liên Sơn trai coi trọng như vậy. Mà xem phản ứng của những người đấu giá này dường như vô cùng coi trọng Vạn Thọ đan này.

- Không phải chỉ là đan dược kéo dài tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh sao? Chẳng lẽ bọn họ còn tưởng rằng có thể dùng được trên người cường giả Hoàng cảnh?

Trong lúc nhất thời Giang Trần có chút khó hiểu, vì sao những người này lại coi trọng nó như vậy.

Trong trí nhớ kiếp trước của Giang Trần, đan phương Vạn Thọ đan cũng không phải là đan phương quá đặt biệt gì. Dù sao tầm mắt của hắn kiếp trước không gần như thế này.

Thiếu chủ Liên Sơn trai kia hiển nhiên muốn cố ý làm cho mọi người bạo động như vậy. Ba khỏa Vạn Thọ đan xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, giơ qua giơ lại vài vòng, lúc này mới cười nói:

- Tin rằng tất cả mọi người đã có hiểu biết sơ bộ về Vạn Thọ đan này. Ba khỏa Vạn Thọ đan này chúng ta đấu giá một lượt. Giá khởi điểm là năm trăm vạn Thánh Linh thạch.

Năm trăm vạn?

Nghe thấy con số như vậy. Giang Trần cũng có chút giật mình, năm trăm vạn Thánh linh thạch, đây chính là tương đương với năm ngàn vạn Nguyên linh thạch a.

Lúc trước hắn đấu giá một khỏa Vạn Thọ đan hạ phẩm, tộc trưởng Đại Thánh đường Hạng Vấn Thiên ra cái giá một ngàn vạn Nguyên linh thạch, đó là bởi vì chỉ có một khỏa, cho nên mới điên cuồng như vậy.

Mà ba khỏa Vạn Thọ đan trung phẩm này đã có giá khởi điểm là năm trăm vạn Thánh linh thạch, tương đương với năm ngàn vạn Nguyên linh thạch. Nếu như chia đều gia, cũng đã đạt tới hơn một ngàn sáu trăm Nguyên linh thạch một khỏa.

Hơn nữa đây chỉ là giá khởi điểm, chính thức muốn thu vào tay chỉ sợ phải trả một cái giá không nhỏ nữa.

Món lợi kếch xù a.

Giang Trần đột nhiên hiểu ra những người này tại sao lại nhìn chằm chằm vào như vậy. Thì ra những người này không đơn thuần là nhắm vào công hiệu kéo dài tuổi thọ của Vạn Thọ đan. Mà mấu chốt là nhìn trúng cơ hội buôn bán.

Ba khỏa Vạn Thọ đan đã như vậy, nếu như sản xuất với số lượng lớn mà nói, hoàn toàn không phải là kiếm tiền mà là đoạt tiền.

Giang Trần cũng ngầm cười khổ. Trong mắt hắn Vạn Thọ đan là đan dược bình thường, thế nhưng mà ở thế giới võ đạo này, Vạn Thọ đan không thể nghi ngờ là một loại cô đan khó cầu.

Cái gì gọi là cô đan? Chính là đan dược độc nhất vô nhị, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.

- Ta ra sáu trăm vạn.

Đồng Côn, đệ tử Đồng gia mỉm cười giơ cao thẻ của mình. Thoáng cái tăng thêm một trăm vạn so với giá khởi điểm.

- Bảy trăm vạn.

Ti Khấu Nam cũng không cam lòng yếu thế.

Sau khi nghe thấy con số này Vi Kiệt triệt để há hốc mồm. Lúc này Đồng Côn và Ti Khấu Nam này từ bao giờ lại hào sảng như vậy?

Hai gia hỏa này cũng đều có thân phận không kém nhau là bao. Đều là đệ tử thế gia cửu cấp, cũng không phải là không lấy ra nổi số tiến này. Chỉ là trình độ hào khí của bọn họ hiển nhiên đã vượt qua trình độ vốn có của thế gia cửu cấp.

Trong lúc nhất thời Vi Kiệt cũng không hiểu ra sao, chỉ cảm thấy thế giới trước mắt này triệt để điên cuồng. Chuyện trước mắt hiện cho hắn nhìn hoàn toàn không hiểu.

- Một ngàn vạn.

Một đạo thanh âm đặc biệt vang lên ở hiện trường, thanh âm này giống như có lực hút phi thường vậy, chỉ cần nghe đã biết đó thanh âm này tới từ Cơ Tam công tử của Bàn Long đại phiệt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)