Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0764

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0764: Đề nghị quyết đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Từ lúc nào mà đan sư của một thế gia lại có lá gan lớn như vậy? Đan sư khách khanh bình thường cho dù là Đan Vương, chỉ tham dự vào chuyện đan đạo, tranh đấu giữa các thế gia quả thực rất ít khi nhúng tay vào. Tất cả mọi người đều sẽ lui lại đường lùi cho mình. Vạn nhất gia tộc mà hắn hợp tác sụp đổ, thất bại, khi đó Đan Vương còn có thể quay đầu sang con đường khác.

Đan Vương khách khanh dù sao cũng chỉ là khách khanh mà thôi, có rất ít người sẽ bỏ mạng theo với gia tộc cùng một chỗ.

Mà tên đan sư không hiểu chuyện của Vi gia này thậm chí còn gây khó dễ cho bản thân hắn. Chuyện này khiến cho Vương Đằng ngoài việc phẫn nộ ra cũng cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi.

Ánh mắt phát lạnh, nhìn chằm chằm vào Giang Trần, lạnh lùng nói:

- Đại phiệt đang nói chuyện với nhau, một đan sư nho nhỏ như ngươi còn không nghĩ tới thân phận của mình? Ngươi có tư cách gì mà xen vào?

Nói xong ánh mắt Vương Đằng sắc bén vô cùng, nhìn về phía phụ tử Vi gia nói:

- Vi gia các ngươi tốt xấu gì cũng coi như là thế gia cửu cấp, lễ nghi căn bản nhất cũng không hiểu sao? Xem ra, Vi gia các ngươi không có ai dạy các ngươi nên làm người thế nào a.

Cơ Tam công tử nghe xong lập tức không vui nói:

- Vương Đằng, nói lời vô dụng làm gì? Vi gia là thế lực của Bàn Long đại phiệt ta. Bọn họ làm người thế nào, đều có Bàn Long đại phiệt ta nói. Vị Chân Đan Vương này Cơ mỗ gần đây rất bội phục. Thi thoảng cũng nhiều lần thỉnh giáo chuyện đan dược với hắn. Có lời nào mà không nói được cơ chứ? Vương gia các ngươi chẳng lẽ không thích giả thần giả quỷ? Chẳng lẽ không phải độc thủ phía sau màn? Vương Đằng, không phải Cơ mỗ xem thường ngươi, ngươi còn không dám chỉ lên trời thề. Vương gia các ngươi vĩnh viễn không dám quan minh chính đại, thoải mái đứng ra chỗ sáng a.

Đây là phép khích tướng, tuy rằng không cao minh, thế nhưng lại chỉ thẳng vào Vương Đằng, khiến cho Vương Đằng không có đường lui.

Phải thừa nhận, Vương gia quả thực không đủ quang linh lỗi lạc.

Không thể không thừa nhận hắn đang chột dạ. Dù sao Thái Uyên lâu này quả thực là sản nghiệp của Vương gia. Đồng gia bất quá chỉ là trợ thủ mà thôi, đứng ở phía trước hỗ trợ cho bọn họ.

Vương Đằng hiển nhiên không muốn tiếp tục dây dưa vào đề tài này, hắn lạnh lùng cười nói:

- Cơ lão tam, nói nhiều hơn nữa cũng không thể nào che dấu việc các ngươi bị chột dạ. Sinh ý đan dược, mọi người đều chỉ chú ý tới đna dược, không phải tới nơi này xem các ngươi làm trò hề. Có bản lĩnh thì mang đan dược tuyệt phẩm ra cạnh tranh. Không có bổn sự thì nhìn Thái Uyên lâu phát tài, bản thân các ngươi ăn không khí đi thôi.

Cơ Tam công tử cười lớn, nói:

- Nói như vậy ngươi thừa nhận Thái Uyên lâu là của Vương gia các ngươi?

- Đúng thế thì sao? Cơ lão tam, không phải Vương mỗ nói ngươi, đường đường là đệ tử đại phiệt, lại giống như một tên vô lại đầu đường xó chợ, dây dưa những việc nhỏ không đáng kể này. Ta cảm thấy đáng thương thay ngươi a.

Giang Trần không đợi Cơ Tam công tử mở miệng, lại nói tiếp:

- Hay cho một câu phải nhìn vào đan dược. Vương đại công tử ngươi đã tự tin như vậy. Hôm nay vừa vặn ở đây cũng có chư vị khách quý, mọi người không ngại ở nơi này liều về đan dược. Nói miệng cũng không bằng có chứng cớ.

Liều đan dược sao?

Cơ Tam công tử và phụ tử Vi gia nghe vậy trong lòng sững sờ, nhanh chóng nhìn qua phía Giang Trần.

Giang Trần tự tin gật gật đầu với bọn họ.

Thế cục phát triển tới một bước này, Giang Trần muốn ít xuất hiện cũng không được. Nếu như hôm nay để cho Thái Uyên lâu thành công khai trương, sau này Thái Uyên các của hắn nhất định sẽ bị người ta áp chế, lực cản sẽ vô cùng lớn.

Nếu như đã vạch mặt, so với việc ngày sau bị đối phương đè đầu cưỡi cổ còn không bằng hôm nay thả tay đánh cược một lần.

Vương Đằng nghe vậy liên tục cười lạnh:

- Liều đan dược? Cơ lão tam, thủ hạ của ngươi có thể đại biểu cho ý tứ của ngươi sao?

- Vương Đằng, ta không phải ngươi. Thái Uyên các này là sản nghiệp Vi gia, ta không tiện làm chủ cho bọn họ.

Vương Đằng trào phúng nhìn qua phụ tử Vi gia:

- Vậy Vi gia các ngươi nói như thế nào đây?

Vi Thiên Tiếu cũng biết tới một bước này, đã không còn đường lui. Nếu như hôm nay lui một bước, Thái Uyên các sẽ vĩnh viễn không có lúc nào để trở mình.

- Liều thì liều.

Vi Kiệt mở miệng trước tiên:

- Chẳng lẽ Thái Uyên các chúng ta còn sợ đám ăn theo như các ngươi sao?

Vương Đằng cười lạnh, vỗ vỗ tay, quay đầu nói với Đồng Tiên Uy:

- Đồng gia chủ, đi mời khách bên trong ra hết đây. Chúng ta ở trên phố Thần Nông này mời mọi người làm chủ. Để nhìn xem giữa Thái Uyên lâu và Thái Uyên các, rốt cuộc ai có thực lực, hàng thật giá thật.

Không phải Vương Đằng có tự tin mù quáng, mà là hắn có thứ để cho rằng như vậy.

Hôm nay Thái Uyên lâu này khai trương, không đơn thuần là có Vạn Thọ đan với tư cách là bảo vật trấn điếm. Còn có vài loại đan dược khác, đều là tinh hoa đan dược mà mấy năm gần đây nghiên cứu mới phát minh ra. Chuẩn bị mượn danh tiếng của Vạn Thọ đan đẩy ra cùng một chỗ. Thuận thế đánh vào thị trường đan dược, khiến cho danh khí của Thái Uyên lâu tăng cao.

Lần này làm như vậy không phải là Vương Đằng nghĩ ra. Mà là từ trên xuống dưới trong Vương Đằng trải qua suy diễn nghiêm túc, trải qua cân nhắc kỹ lưỡng mới có hành động lần này.

Cho nên Vương Đằng vô cùng nắm chắc.

Nhất là Vạn Thọ đan, loại đan dược cơ hồ phá vỡ trật tự của giới đan dược này, một khi mở rộng ra tất sẽ khiến cho mọi người điên cuồng.

Đồng Tiên Uy tự nhiên biết rõ lực lượng của Vương Đình đại phiệt, thấy Vi gia không biết sống chết như vậy. Không ngờ lại muốn đấu đan dược với Vương Đình đại phiệt, trong lòng âm thầm cười lajh.

- Tốt, ta đi mời.

Đồng Tiên Uy cười lạnh, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngây ngốc nhìn qua Vi gia.

Trong lòng thầm nghĩ, Vi gia các ngươi muốn tự mình mất mặt, không trách được ngườ khác. hiện tại cho các ngươi đắc ý. Một lát nữa Vi gia các ngươi muốn khóc cũng không khóc được.

Còn có Cơ Tam công tử, muốn đi theo chịu xấu hổ? Đợi lát nữa ngay cả mặt mũi của Cơ Tam công tử ngươi cũng mất.

Nghe nói Thái Uyên lâu và THái Uyên các muốn công khai đánh cuộc đan dược trên đường phố, các tân khách đều vô cùng hứng thú, nhao nhao từ trong Thái Uyên lâu đi ra.

Giang Trần nháy mắt với Vi Kiệt, Vi Kiệt hiểu ý, cũng đi vào kêu khách mời từ trong Thái Uyên các đi ra.

Trong lúc nhất thời trên đường cái tràn ngập người. Từ trong ra ngoài chí ít có hai ba ngàn người. Hơn nữa người nghe tin tức chạy tới xem náo nhiệt cũng ngày càng nhiều.

Tuy rằng không được mời, thế nhưng cũng đều không mời mà tới.

Hiển nhiên, Đồng gia và Vi gia đấu với nhau đã đủ hấp dẫn. Mà sau lưng còn đại biểu cho Bàn Long đại phiệt và Vương Đình đại phiệt, càng thêm kịch tính.

Trong hai thế lực này tất sẽ có một nhà phải ngã xuống.

Mặc kệ là nhà nào ngã xuống, đều dẫn tới biến hóa của thế cục.

*****

Rốt cuộc là Bàn Long đại phiệt áp chế Vương Đình đại phiệt hay là Vương Đình đại phiệt trở mình, áp chế lại Bàn Long đại phiệt?

Loại va chạm cao cấp nhất Lưu Ly vương thành này có thể nói là vô cùng hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Không bao lâu, phụ cận hai cửa hàng này cũng đã chật ních hơn vạn người.

Cũng may đường trên phố Thần Nông này vô cùng rộng rãi. Thế nhưng dù vậy vẫn chen chúc nhau, dòng người tấp nập, cơ hồ đổ nước cũng khó lọt.

Trong lòng Cơ Tam công tử kỳ thực cũng biết nếu như việc này náo loạn lớn, rất có thể sẽ tạo thành ảnh hưởng bất lợi với Bàn Long đại phiệt.

Nếu như hôm nay Thái Uyên lâu này chiếm thế thượng phong, Bàn Long đại phiệt hắn sẽ bị mất mặt theo.

Thế nhưng mà nhìn khuôn mặt tự tin, lạnh nhạt của Giang Trần, trong lòng Cơ Tam công tử lại có chút tin tưởng. Vốn trong lòng còn có chút băn khoăn lúc này cũng dứt khoát bị hắn ném bỏ.

Việc đã tới nước này, cũng không cần phải do dự cái gì. Hiện tại rời đi chẳng khác nào là sợ hãi.

Hơn nữa cục diện của Bàn Long đại phiệt đã như vậy, cho dù thua cũng chỉ bết bát hơn một chút, thì thế nào cơ chứ?

Mấu chốt nhất chính là Cơ Tam công tử đối với Giang Trần vô cũng tin tưởng. Lần trao đổi ở Nhàn Vân tiểu trúc kia khiến cho Cơ Tam công tử triệt để nhớ kỹ Chân Đan Vương của Vi gia này.

Nhất là tin tức Tùng Hạc đan khiến cho Cơ Tam công tử phải lau mắt mà nhìn Giang Trần.

Hắn cảm giác, cảm thấy Chân Đan Vương này sẽ mang tới kinh hỉ cho hắn.

- Vương Đằng, ngươi định đấu thế nào?

Cơ Tam công tử đã quyết định cho nên cũng không tiếc đứng ra làm chỗ dựa của Thái Uyên các.

- Ngươi muốn đấu thế nào?

Vương Đằng cười lạnh, trong mắt mang theo một tia khinh thường.

Ánh mắt hắn quét qua, đảo qua đệ tử của những thế lực đại phiệt.

- Nói miệng không bằng bằng chứng, nếu như muốn đấu, cũng phải tìm ra người là trọng tài. Cơ mỗ đề nghị chúng ta nên chọn ra mấy trọng tài.

- Tốt lắm, tránh cho đến lúc đó ngươi thua lại không chấp nhận.

Vương Đằng đương nhiên sẽ không phản đối.

Lực hiệu triệu của hai đại phiệt đệ nhất Lưu Ly vương thành đương nhiên cực mạnh. Rất nhanh đã đề cử ra chín trọng tài. Chín trọng tài này đều là Đan Vương cao giai.

Kém nhất cũng là Đan Vương thất cấp, cấp độ cao nhất thậm chí còn có Đan Vương cửu cấp. Còn kém một bước là có thể đạt tới Đan Đế.

Những trọng tài này ở giới đan dược đều có tiếng tăm cực lớn, cũng không cần lo lắng tới vấn đề bất công. Đan đạo có quy tắc của đan đạo, ở phương diện này đám người Đan Vương này vẫn có một chút hành vi đúng với chức nghiệp của mình. Tuyệt đối sẽ không bởi vì có quan hệ thân thích mà thiên về một bên nào đó.

Đương nhiên, nhân tố quan hệ thân thích nhất định cũng có một chút ảnh hưởng. Nhưng mà chín Đan Vương này trên cơ bản đều có quan hệ không tính là mật thiết với hai nhà.

Từ đó cũng không cần lo lắng tới tới vấn đề thiên vị tới nhà nào.

Mấu chốt nhất chính là, loại đan đấu này tất cả mọi người đều là người sáng suốt. Có thiên vị hay không kỳ thực rất dễ nhìn ra. Nếu như quả thực có một Đan Vương công khai thiên vị, dưới ánh mắt của mấy vạn người, tất sẽ tạo thành làn sóng công phẫn cực lớn. Đây cũng là chuyện làm ảnh hưởng tới danh dự.

- Chư vị Đan Vương, nếu như đã đấu, quy tắc không thể do chúng ta định đoạt. Mời chín vị Đan Vương đại nhân tốn thêm tâm tư, định ra quy tắc của lần đan đấu này a.

Cơ Tam công tử đề nghị.

Vương Đằng cũng không chịu kém, gật đầu nói:

- Chư vị đều là thái đẩu của giới đan dược, Vương Đình đại phiệt chúng ta tuyệt đối tin phục. Làm phiền chư vị vất vả một chút.

Người đang xem cuộc chiến bốn phía cũng nhao nhao nói:

- Đúng vậy, chín vị Đan Vương đều là đại nhân vật. Tất cả mọi người đều tin tưởng, quy tắc nên do chín vị đại nhân định đoạt.

- Đan Vương đại nhân, không nên phụ kỳ vọng của mọi người.

Đồng gia và Vi gia lúc này cũng không cần phải lên tiếng. Chuyện phát triển tới bước này, đã không đơn thuần là tranh đấu giữa hai nhà bọn họ.

Còn là một lần giao phong của Bàn Long đại phiệt và Vương Đình đại phiệt.

Tuy rằng lần giao phong này không đến mức ảnh hưởng tới thế cục cuối cùng, thế nhưng hoặc ít hoặc nhiều lần giao phong này cũng có thể đại biểu cho thế cục tương lai.

Ai cũng không thua nổi, ai cũng không muốn thua.

Nhìn bộ dáng như đã tính trước của Vương Đằng kia, hơn phân nửa người ở đây đều cảm thấy Vương Đình đại phiệt có chuẩn bị, phần thắng sẽ lớn hơn một chút.

Dù sao chỉ cần nhìn từ đội hình và sự phô trương, Thái Uyên các của Vi gia so với Thái Uyên lâu mà Vương Đình đại phiệt thao túng kém hơn không chỉ một cấp độ.

Nhìn về phía Thái Uyên lâu, Đan Vương có vài người, một Đan Vương cao minh nhất cũng là Đan Vương đẳng cấp cao giai. Hai người khác là Đan Vương trung giai, một Đan Vương lục cấp, một Đan Vương ngũ cấp.

Còn có mấy Đan Vương sơ giai, nhìn thế nào cũng giống như là trợ thủ.

Đan Vương sơ giai chỉ có thể là trợ thủ, bởi vậy có thể thấy được Thái Uyên lâu này dùng người xa xỉ tới mức nào.

Nhìn về phía Thái Uyên các này, thoáng cái đã trở nên nghèo nàn hơn rất nhiều. Trong mắt mọi người, Giang Trần căn bản không có một tí ti nào giống với một Đan Vương.

Loại tương phản vô cùng rõ nét này khiến cho mọi người lúc dự đoán thắng bại, không hề ngoài ý muốn đều nghiêng về một bên.

Lại liên hệ với tình cảnh của Vi gia những năm qua, cùng với việc những năm này Vương Đình đại phiệt điên cuồng khuếch trương. Căn bản không cần cẩn thận so sánh, cho dù là tiểu hài tử hai ba tuổi cũng biết cán cân thắng bại sẽ nghiêng về phía bên nào.

Một ít người trầm ổn lúc này cũng âm thầm lắc đầu, cảm thấy Cơ Tam công tử lần này quá lỗ mãng. Cơ Tam công tử gần đây phong độ nhẹ nhàng, rốt cuộc lần này cũng rơi vào trong cạm bẫy của Vương Đình đại phiệt.

- Không thể tưởng tượng được Bàn Long đại phiệt ngồi ở vị trí đệ nhất đại phiệt trong Lưu Ly vương thành đã được hai trăm năm, lần này cuối cùng vẫn phải nhường bảo tọa đệ nhất đại phiệt a.

- Ài, đáng tiếc, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt anh hùng tuổi xế chiều, quả thực khiến cho người ta thổn thức.

- Tủy ằng Bàn Long đại phiệt là đệ nhất phiệt, xưa này tuy rằng đều cường thế hơn một ít, thế nhưng lại không tới mức hoành hành bá đạo. Nếu như thực sự để cho Vương Đình đại phiệt ngồi lên ngôi vị đệ nhất, chỉ sợ thế cục của Lưu Ly vương thành sau này sẽ không bằng trước kia.

Một ít người đứng xem chung quanh lúc này không ngừng cân nhắc trong lòng.

Trong lòng không ít người thật ra không muốn trật tự của Lưu Ly vương thành thay đổi. Nếu như loại trật tự này thay đổi, thường thường sẽ kéo theo chém giết, kéo theo chinh phạt, kéo theo tranh đấu, kéo theo máu tươi...

Bàn Long đại phiệt với tư cách là đệ nhất phiệt, từ trước tới nay đều giữ trật tự của Lưu Ly vương thành không tệ. Ở trên bát vực, bất luận thế lực nào cũng không dám khiêu khích Lưu Ly vương thành.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)