Vay nóng Tinvay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0771

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0771: Khống hỏa thuật kinh diễm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Lazada


Những trọng tài khác cũng nhìn thấy lựa chọn của Giang Trần, đều âm thầm lắc đầu. Bởi vì bọn họ đã nhìn thấy những linh dược liệu mà Vinh Đan Vương kia chọn.

Những trọng tài này đều là đại hành gia, nhìn thấy Vinh Đan Vương chọn dược liệu, mọi người liền biết rõ Vinh Đan Vương muốn luyện chế một loại đan dược Chân Thánh cấp trung giai.

Trong một giờ, có thể làm được một bước này, trình độ tuyệt đối là không tệ.

Coi như là những trọng tài như bọn họ tự mình ra tay, cũng chỉ làm được như vậy mà thôi.

Mặc dù không phải đan dược có cấp bậc cao nhất, thế nhưng ít nhất hắn cũng có chín thành thắng được ván này.

Dù sao ngươi muốn luyện chế ra đan dược cao cấp một chút, cho dù tài liệu có lấy ra đủ, thì thời gian một giờ cũng không cho phép.

Trong vòng một giờ, muốn luyện chế đan dược cao cấp hơn, phương diện thời gian tự nhiên là không đủ.

Thời gian hạn chế trong vòng một giờ này vô cùng quan trọng, cũng làm cho song phương tham gia đánh cuộc nhất định phải vắt óc tìm mưu kế truy cầu đan dược thượng đẳng.

Một là thời gian hạn chế, hai là tài liệu cũng có hạn chế.

Người xem chung quanh tuy rằng không có chuyên nghiệp bằng chín vị trọng tài kia, ánh mắt cũng không có độc đáo như chín vị trọng tài, thế nhưng mà chỉ bằng vào linh dược hai bên chọn, mọi người vẫn nhìn ra được một ít môn đạo.

Nhìn thế nào Vinh Đan Vương của Thái Uyên lâu kia đều cao tay hơn Chân Đan Vương của THái Uyên các rất nhiều.

Lúc này trong đầu Vi Thiên Tiếu cũng có chút thất lạc. Nhìn thấy lựa chọn linh dược như vậy, trong lòng Vi Thiên Tiếu khó mà cười nổi.

Hắn cũng biết một Đan Vương nhị cấp đi đối phó với một Đan Vương lục cấp, bản thân đã có chút không công bằng.

Vi Thiên Tiếu cũng biết, không có đường lui, cho dù là thua, Vi gia cũng phải thua đẹp. Cho dù thua ván này, ít nhất Vi gia cũng có thể chứng minh tấm lòng của mình với Bàn Long đại phiệt.

Lực chú ý của Cơ Tam công tử hiện tại hoàn toàn không có đặt ở trận đấu. Giờ phút này tâm tình của hắn hoàn toàn khiếp sợ.

Từ sau khi Giang Trần nói toạc ra Trân Lung Thiên Cương đan cục, suy nghĩ của Cơ Tam công tử triệt để bay bổng. Hắn nhớ tới ngày đó Giang Trần nói cho hắn Thường Thanh đan.

Trước đó hắn còn có chút bán tín bán nghi, cảm thấy Tùng Hạc đan này có phải có thực hay không?

Nhưng hôm nay nhìn thấy Trân Lung Thiên Cương đan cục này, Cơ Tam công tử ý thức được, Chân Đan Vương của VI gia này có địa vị tuyệt đối không thấp.

Tuy rằng không biết cụ thể người này có thân phận gì, thế nhưng nhất định người này đã được danh sư chỉ điểm qua.

Hơn nữa sư phụ của người này tuyệt đối còn mạnh hơn Đan Vương đỉnh cấp như Dục Đan Vương này. Cũng tương đương với việc, lão sư của Chân Đan Vương Vi gia vô cùng có khả năng là đan đạo đại đế trong truyền thuyết.

Cho dù là đan đạo đại đế cũng chưa chắc đã nắm giữ được Trân Lung Thiên Cương đan cục a.

Đan đạo cường giả có thể nắm giữ được Trân Lung Thiên Cương đan cục, kiến thức phải như thế nào a.

Loại cường giả này nói trên đời này có Thường Thanh đan, chẳng lẽ còn ăn nói lung tung sao?

Nếu như nói lúc trước Cơ Tam công tử chỉ tin sáu bảy thành, như vậy giờ phút này hắn tuyệt đối đã tin tưởng mười phần.

- Chân Đan Vương này tuyệt đối không phải là vật trong ao. Cơ lão tam ta bình sinh kết giao vô số, nực cười đều là bằng hữu rượu thịt, thời khắc mấu chốt lại không dùng được bao nhiêu. Ngược lại một Đan Vương trong lúc vô tình kết giao lại có tiềm lực như vậy. Mặc kệ lần này kết quả thế nào, nhất định phải kết giao với Chân Đan Vương này. Nếu như có cơ hội mời được lão sư của hắn luyện chế một khỏa Tùng Hạc đan, tuyệt đối có thể khiến cho Bàn Long đại phiệt ta khởi tử hồi sinh.

Nghĩ tới loại khả năng mỹ diệu này, trong lòng Cơ Tam công tử kích động không thôi. Cho nên lần đặt cược này hắn cũng không đặc biệt để ý tới nữa.

Tính toán được mất nhất thời thì được cái gì?

Hiện tại cơ hồ tất cả tinh lực của Cơ Tam công tử đều đặt ở bên trên Tùng Hạc đan.

Kim Quan Vân Hạc đã có, chỉ còn thiếu quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, Cơ Tam công tử tin chắc rằng trời không tuyệt đường người. Trong thiên đạo chắc chắn sẽ ẩn dấu một con đường, có thể tìm được một đường sáng.

Khác với Cơ Tam công tử suy nghĩ miên man, bên Vương Đình đại phiệt, Vương Đằng như đã tính trước. Địa vị của tên Đan Vương thất cấp kia tương đối cao, dường như đang báo cáo với Vương Đằng gì đó.

- Thiếu phiệt chủ, Vinh Đan Vương chọn tài liệu, tư chất so với bên Thái Uyên các còn cao hơn một bậc. Dùng trình độ Đan Vương lục cấp của Vinh Đan Vương, phần thắng của ván này hắn đã nắm chắc. Chỉ là nhìn xem trong vòng một giờ hắn có thể thành công luyện chế ra được khỏa đan dược này hay không mà thôi.

Đan Vương thất cấp này ánh mắt vô cùng độc đáo, giống như chín vị Đan Vương trọng tài kia, hắn cũng nhìn ra chỗ cao minh của việc lựa chọn linh dược của Vinh Đan Vương.

Kỳ thực Vương Đằng cũng nhìn ra một chút môn đạo, hắn mỉm cười gật đầu, trên mặt tràn ngập vui vẻ, chỉ cảm thấy tất cả đều nằm trong lòng bàn tay hắn.

Cửa ải thứ nhất trước đó Thái Uyên lâu đã thắng.

Ván đầu tiên ở cửa thứ hai, đối thủ may mắn chiến thắng. Nhưng nếu như ván thứ hai hắn chiến thắng mà nói, coi như đã hòa nhau. Chỉ cần ván thứ ba thắng là Thái Uyên lâu có thể thắng lợi toàn cục.

Cửa hàng kia của Vi gia sẽ đổi chủ, trở thành sản nghiệp của Vương Đình đại phiệt hắn.

Suy nghĩ một chút, Vương Đằng cảm thấy như trong lòng mình nở hoa.

Giẫm đạp Vi gia, đánh vào mặt mũi Vương Đình đại phiệt, thuận tiện còn có thể đoạt được cửa hàng của Vi gia ở phố Thần Nông. Đây quả thực là một mũi tên hạ ba con chim a.

Nếu như nói trước khi đánh cuộc bắt đầu, Vương Đằng còn có chút ít nghi kỵ, cảm thấy Vi gia đưa cửa hàng ra đánh cuộc có chút bất thường. Như vậy giờ khắc này hắn đã tin chắc rằng, đây tuyệt đối là Vi gia cố ý giả thần giả quỷ, muốn buộc Vương Đằng hắn nhượng bộ, chèn ép sĩ khí Thái Uyên lâu của hắn.

- hừ, loại thủ đoạn giả thần giả quỷ này cũng muốn hù dọa Vương Đình đại phiệt ta? Vi gia các ngươi quá đề cao chính mình rồi.

Trong lòng Vương Đằng khinh thường, chỉ cảm thấy Vi gia này hô to gọi nhỏ. Bằng không thì chỉ cần là người đầu óc hơi tỉnh táo một chút, cũng không đem cửa hàng duy nhất của Vi gia ở phố Thần Nông ra đánh cược.

Chỉ là một thế gia cửu cấp, đánh cuộc với Vương Đình đại phiệt? Đây không phải là tự mình muốn chết sao?

Trong lòng Vương Đằng đắc ý, thắng lợi trước mắt, cơ hồ là dễ dàng như trở bàn tay, loại cảm giác thành tựu, đắc ý như vậy tựa như đứng trên cao nhìn về phía xa, khiến cho tâm tình của hắn vô cùng thoải mái.

Trong lúc đắc ý, hắn nhịn không được mà nhìn về phía Cơ Tam công tử.

Hắn rất muốn nhìn một chút giờ phút này Cơ Tam công tử có biểu lộ thế nào. Chỉ là khiến cho Vương Đằng thật không ngờ chính là Cơ Tam công tử kia lúc này có biểu lộ kỳ lạ, giống như suy nghĩ linh tinh, không ngờ lại không quan tâm tới ván bài này.

*****

- Cơ lão tam này chẳng lẽ đã tuyệt vọng rồi?

Vương Đằng nhìn thấy bộ dáng này của Cơ Tam công tử, trong lúc nhất thời cũng sững sờ.

Nhìn lại phụ tử Vi gia, nhất là Vi Thiên Tiếu, sắc mặt phát khổ, gần như xám ngoét. Loại vẻ mặt này khiến cho Vương Đằng phi thường hả giận.

- Vi Thiên Tiếu, ngươi rượu mời không muốn uống lại muốn uống rượu phạt. Vương Đình đại phiệt ta đã cho Vi gia ngươi cơ hội, ngươi lại không biết thời thế, còn đối nghịch với Vương Đình đại phiệt ta. Quả nhiên là kẻ không biết thức thời.

Tâm tình đắc ý của Vương Đằng cũng ảnh hưởng tới phụ tử Đồng gia chủ, ảnh hưởng tới cơ hồ tất cả thủ hạ bên này. Hiển nhiên, trong mắt Thái Uyên lâu bên này, ván này coi như bọn họ đã thắng.

Ngay cả những người vây xem chung quanh, đại đa số người sau khi nhìn thấy Giang Trần chọn những tài liệu kia, cũng âm thầm thở dài. Mọi người vốn còn kỳ vọng Thái Uyên các làm ra kỳ tích. Thắng luôn cả hai ván trong Đan Vương đấu này, sáng tạo ra một kỳ tích vang dội a.

Hiện tại xem ra, kẻ mạnh cuối cùng vẫn là kẻ mạnh, kẻ yếu cuối cùng vẫn là kẻ yếu.

Trân Lung Thiên Cương đan cục, cuối cùng chỉ là một ít ngoài ý muốn.

Dưới sự chú ý của mọi người, Giang Trần đã quên bên ngoài còn vô số người vây xem chung quanh, hắn đã triệt để dung nhập vào trong thế giới đan đạo của mình.

Thủ đoạn của Quỷ đan lưu, người bình thường căn bản không hiểu, cũng không rõ ràng lắm.

Mà Giang Trần, mạch suy nghĩ của hắn lại cực kỳ rõ ràng.

Thời gian một giờ vô cùng gấp gáp, lúc này Giang Trần không có che dấu thực lực, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.

Thần thông khống hỏa, Giang Trần nắm giữ không biết bao nhiêu loại.

Nhưng mà hiện tại không phải là lúc che dấu, Giang Trần dùng cửu cửu quy chân hỏa. Lúc trước hắn và Thân Tam Hỏa thi đấu ở Đan Kiền Cung, hắn đã dùng thủ đoạn này khiến cho Thân Tam Hỏa triệt để phục.

Cửu cửu quy chân hỏa này là loại phương pháp điệp gia, chỉ cần lực điều khiển rất nhỏ, cùng với năng lực hiểu rõ cấu tạo.

Giang Trần chơi cái cửu cửu quy chân hỏa này, kiếp trước, kiếp này không biết đã dùng bao nhiêu lần.

Nếu như không phải cân nhắc tới vấn đề thời gian, hắn vốn còn không định dùng thủ đoạn cửu cửu quy chân hỏa này. Nhưng mà thời gian cấp bách, phải tăng hỏa hầu lên phạm vi lớn.

Hơn nữa, Quỷ đan lưu cũng không bài xích thủ đoạn khống hỏa này, trái lại, Quỷ đan lưu còn đặc biệt hoan nghênh loại thủ đoạn khống hỏa này.

Khi Giang Trần thi triển thủ đoạn khống hỏa này, hai mắt Dục Đan Vương tỏa sáng.

Trước đó Dục Đan Vương vẫn còn vì sự lựa chọn tài liệu của Giang Trần mà cảm thấy thở dài, thoáng cái dường như hắn đã nắm bắt được chỗ bất đồng.

Chỉ nhìn một cách đơn thuần về thần thông khống hỏa này là Dục Đan Vương đã có cảm giác kinh diễm.

Chọn linh dược bình thường, thủ đoạn khống hỏa kinh người.

Cảnh tượng trước sau xuất hiện, tương phản quá lớn, khiến cho tâm tình của Dục Đan Vương thay đổi nhanh chóng, trong lúc nhất thời quả thực không thể kết luận được về vị Đan Vương trẻ tuổi này.

- Chẳng lẽ ta nhìn nhầm? Trong sự lựa chọn dược liệu bình thường này của hắn lại ẩn chứa đại trí tuệ?

Dục Đan Vương cũng không phải là tiền bối đan đạo không coi ai ra gì.

Cũng không phải hắn đã là Đan Vương cửu cấp mà coi thường tất cả.

Trái lại, hắn đối với đan đạo vẫn tràn ngập lòng nhiệt huyết như trước. Đối với tri thức đan đạo mới lạ vẫn tràn ngập khát khao như cũ. Giờ phút này đột nhiên nhìn thấy thủ đoạn khống hỏa mà hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ. Tự nhiên hai mắt Dục Đan Vương phải tỏa sáng rồi.

- Chân Đan Vương này xem ra quả nhiên đã được danh sư nổi danh chỉ điểm. Thủ đoạn khống hỏa này nhìn qua đã thấy bất phàm. Lão phu đi khắp bát vực, đã luận bàn cùng với bao nhiêu cự đầu đao đạo. Thế nhưng chưa từng thấy qua thủ đoạn đan đạo như vậy. Chỉ là không biết sư thừa của Chân Đan Vương này là ai, rốt cuộc là thần thánh phương nào.

Trong lúc nhất thời Dục Đan Vương đối với xuất thân của Giang Trần tràn ngập hiếu kỳ. Đồ đệ đã như vậy, sư phụ không biết sẽ cường đại tới mức nào.

Dục Đan Vương không thể không thừa nhận, Chân Đan Vương của Vi gia này, lão sư đan đạo của hắn nhất định là cường giả đan đạo còn cường đại hơn hắn rất nhiều, tuyệt đối là đan đạo đại đế.

Dực Đan Vương thậm chí còn có chút hâm mộ Giang Trần.

Thủ đoạn khống hỏa của Giang Trần bày ra, cũng khiến cho những người nhận định hắn thất bại kia thoáng cái lại bắt đầu do dự. Tuy rằng mọi người chưa hẳng đều là thiên tài đan đạo, thế nhưng thủ đoạn cao thấp ra sao vẫn có thể nhìn ra được.

Ít nhất, thủ đoạn khống hỏa của Chân Đan Vương Vi gia này ngay cả Đan Vương cấp cao cũng chưa chắc có thể chơi tới cấp bậc như vậy.

- Không thể tưởng tượng được, Vi gia lại mời tới một thiên tài khống hỏa.

Người vây xem chung quanh cũng âm thầm giật mình.

Ngay cả Vi Thiên Tiếu cũng biết một màn này vô cùng kinh diễm, trong lúc nhất thời quên đi cảm giác so đo được mất trong lòng.

Vương Đằng đang đắc ý nhìn thấy thủ đoạn khống hỏa của Giang Trần cũng nhướng mày:

- Tiểu tử này cũng không phải đồ bỏ đi, xem ra thủ đoạn khống hỏa quả thực đã được danh sư chỉ điểm.

Trong lòng Vương Đằng hơi có chút kinh ngạc, thế nhưng hắn vẫn không cảm thấy rằng chỉ bằng vào thủ đoạn khống hỏa là có thể thắng được trận này. Dù sao luyện đan cuối cùng vẫn là tổng hợp nhiều thứ.

Cho dù khống hỏa rực rỡ, tốt thế nào, nếu như không thể luyện chế ra đan dược cao giai, như vậy ván này nhất định phải thua, không thể nghi ngờ.

Cho nên mặc dù Vương Đằng có chút nghi ngờ, trong lòng vẫn vô cùng bình tĩnh.

Ngược lại chín vị trọng tài Đan Vương kia, giờ phút này đều quên nhìn Vinh Đan Vương phát huy. Hiển nhiên, tài liệu mà Vinh Đan Vương chọn, kể cả thủ pháp luyện chế đều là thủ đoạn thông thường, đổi lại là đám trọng tài bọn họ vào thế chỗ cũng sẽ luyện chế như vậy. Quá trình đều không sai biệt lắm. Khác biệt là thủ pháp ai cao minh hơn một ít mà thôi. Cũng không có gì đặc biệt để chờ mong.

Mà Chân Đan Vương của Vi gia này hoàn toàn bất đồng.

Người ta lựa chọn dược liệu bình thường, là không ngờ tới.

Thế nhưng mà thủ đoạn khống hỏa lại kinh diễm vô cùng. Có người có thủ đoạn khống hỏa như vậy sao? Người đó sẽ không hiểu chuyện mà chọn dược liệu thấp như vậy sao? Bọn họ cảm thấy điều này là không có khả năng.

CHo nên tất cả mọi người mới có suy nghĩ khác, nhìn xem Chân Đan Vương của Vi gia này rốt cuộc có gì mới lạ hay không, còn có thứ gì khiến cho hai mắt mọi người tỏa sáng hay không.

Giang Trần ở phương diện đan đạo từ trước tới nay chưa từng khiến cho người ta thất vọng.

Tuy rằng trước mắt chỉ là dùng đao mổ trâu cắt tiết gà, nhưng ván này lại có thể nói là kỹ thuật vô cùng cao, khiến cho đám người xem mở rộng tầm mắt.

Khi Giang Trần lựa chọn dược liệu, tất cả mọi người cảm thấy bình thường, đó là bởi vì khi đó mọi người còn chưa nhìn ra một chút môn đạo nào.

Nhưng mà thủ đoạn khống hỏa của Giang Trần vừa mới xuất hiện, người trong nghề có thể nhìn ra môn đạo.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)