← Ch.0788 | Ch.0790 → |
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nhìn qua Cơ Tam công tử, trên mặt nở nụ cười. Hiển nhiên cũng đã định lần nữa đưa cho Cơ Tam công tử một tấm.
Cơ Tam công tử cười hắc hắc:
- Ta biết phiệt chủ yêu thương ta mà.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt thu liễm nụ cười, nghiêm túc nói:
- Ngươi cũng đừng có nịnh nọt ta. Ta tặng độ cho ngươi bởi vì lúc ở cửa ra vào các ngươi nói chuyện quang minh lỗi lạc, nếu như các ngươi lưỡng lự, bằng mặt mà không bằng lòng, như vậy sẽ không có cái gì hết.
Cơ Tam công tử gãi gãi đầu, nhìn Giang Trần cười cười, trong lòng đều thầm hô may mắn. Không thể tưởng tượng được đoạn đối thoại vô tình trước khi vào đây lại có chỗ tốt lớn như vậy.
Sau khi để Giang Trần và Cơ Tam công tử ngồi xuống, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt hỏi một ít chuyện về Đan Kiền Cung. Giang Trần cũng không có dấu diếm, đem hiện trạng nói ra một chút.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt thở dài nói:
- Thực lực Bất Diệt Thiên Đô cường đại, tuy rằng không như Lưu Ly vương thành, nhưng chuyện này, dùng lực của một phiệt ta cũng không có cách nào vãn hồi cục diện cho ngươi. Nhưng mà cung cấp sự bảo vệ trong Lưu Ly vương thành cho ngươi thì vẫn có thể làm được.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt không cố ý từ chối.
Bởi vì dầu gì Bất Diệt Thiên Đô cũng là tông môn nhất phẩm, tuy rằng so ra kém cường đại hơn Lưu Ly vương thành, thế nhưng so với một Bàn Long đại phiệt lại cường đại hơn không ít.
Dù sao, tuy rằng Lưu Ly vương thành mạnh thì nhiều lắm cũng chỉ tương đương với hai, ba tông môn nhất phẩm. Hơn nữa, Lưu Ly vương thành cường đại chủ yếu là ở chỗ bảy đại đế.
Bàn Long đại phiệt, tuy rằng là đệ nhất phiệt của Lưu Ly vương thành, nhưng cuối cùng chỉ là thế lực cấp hai. Không đủ để tranh hơn thua cùng bất kỳ một tông môn nhất phẩm nào.
Đương nhiên, ở địa bàn của Lưu Ly vương thành, quyền nói chuyện của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt tuyệt đối rất cao. Ở Lưu Ly vương thành bảo hộ Giang Trần, không có bất kỳ vấn đề gì.
Hơn nữa, Bất Diệt Thiên Đô cũng tốt, Cửu Dương Thiên Tông cũng tốt, nhất định không dám công khai giương oai ở Lưu Ly vương thành. Một khi chọc giận bảy đại đế, hậu quả kia khó mà tưởng tượng nổi.
Tông môn nhất phẩm thì thế nào?
Đắc tội với Lưu Ly vương thành, bảy đại đế giận dữ, muốn tiêu diệt từng tông môn nhất phẩm cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Giang Trần không có trông cậy vào việc Bàn Long đại phiệt hỗ trợ đối phó với Bất Diệt Thiên Đô, loại chuyện này hiển nhiên là không thực tế.
Báo thù rửa hận, trùng kiến tông môn, tuy rằng không thể thiếu việc mượn lực bên ngoài, nhưng mà chỉ là thứ yếu trong đó.
Nếu như thực lực bản thân còn xa không đủ, bên ngoài cũng không có khả năng cho ngươi mượn thực lực được bao nhiêu.
Mà bây giờ, thứ Giang Trần thiếu thốn nhất chính là thực lực bản thân.
Nhưng mà, thiên phú đan đạo của Giang Trần lại làm cho giá trị bản thân của hắn tăng lên rất nhiều.
Cơ Tam công tử ở một bên lại nói:
- Phiệt chủ, chuyện Tùng Hạc đan là Giang Trần huynh đệ nói với ta. Lúc trước hắn toàn lực ngăn cản ta đưa Vạn Thọ đan cho phiệt chủ, cũng khiến cho ta tránh khỏi bị đám người Vương Đằng tính kế, tiêu tiền uổng phí.
Trong mắt Bàn Long đại phiệt bắn ra vẻ chờ mong, hắn khác với Cơ Tam công tử. Cường giả sống mấy ngàn năm, tới thời khắc sinh tử, phần công phu hàm dưỡng so với người trẻ tuổi như Cơ Tam công tử còn bình thản hơn nhiều.
Tuy rằng trong mắt mang theo vẻ chờ đợi, thế nhưng cũng không có thất thố.
- Giang Trần tiểu hữu, thực không dám dấu diếm, Tùng Hạc đan này đối với lão phu vô cùng quan trọng. Không biết lệnh sư khi trước nói thế nào? Lão phu rất muốn thỉnh giáo một phen.
Giang Trần vội nói:
- Thỉnh giáo cũng không dám. Nhưng lúc ấy sư tôn đại nhân nói tới Tùng Hạc đan và Vạn Thọ đan, lúc đó ta cũng không tin. Người luyện chế một lò Vạn Thọ đan tại chỗ cho ta, để ta mở rộng tầm mắt. Về phần Tùng Hạc đan, bởi vì lúc ấy trong lúc nhất thời không có tài liệu, cho nên ta cũng không có phúc duyên quan sát lão nhân gia luyện chế Tùng Hạc đan. Nhưng mà, người như sư tôn xưa nay không thích nói dối. Người nói có thể luyện chế là nhất định có thể luyện chế ra. Hơn nữa nghe người nói, luyện chế khỏa đan dược này cũng không tính quá khó khăn.
- Ồ? Luyện chế không quá khó sao?
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nghe vậy, trong mắt thoáng hiện lên vẻ vui mừng.
- Thủ đoạn đan đạo của sư tôn thông thiên. Người luyện chế không khó, thế nhưng đổi lại là đan sư khác, có lẽ là nhiệm vụ mà cả đời không làm xong.
Trong giọng nói của Giang Trần tràn ngập sự sùng bái nồng đậm.
Hắn cũng biết, nếu như đã coi nhân vật sư tôn thần bí kia là thật, vậy thì nhất định phải tiếp tục coi nó là thật, vô luận thế nào cũng không thể thay đổi.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt ngẩn người, nói:
- Chắc hẳn lệnh sư chính là tiền bối cao nhân đan đạo, tiểu hữu có thể nhận được tạo hóa như vậy quả thực là phúc duyên thâm hậu.
Giang Trần gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, chỉ tiếc chỉ có mười năm truyền thụ. Hiện tại từ biệt nhiều năm, ta cũng cực kỳ nhớ nhung người.
Cơ Tam công tử nói:
- Huynh đệ, ta biết rõ huynh đệ chỉ có một lần liên hệ với sư tôn. Chuyện này ta cũng từng nói qua với phiệt chủ.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt gật gật đầu nói:
- Bản phiệt cũng là người sắp chết, cũng không cần phải quanh co lòng vòng. Nếu như Tùng Hạc đan có hiệu quả khởi tử hồi sinh như vậy, tiểu hữu chính là ân nhân tái tạo của ta. Cũng là ân nhân tái tạo Bàn Long đại phiệt của ta. Ngày sau, ta tất sẽ trả lại tiểu huynh đệ một cọc tạo hóa còn lớn hơn. Nếu như nuốt lời trời tru đất diệt.
Tạo hóa còn lớn hơn?
Trong lòng Giang Trần hơi có chút giật mình, nhưng cũng không có hỏi nhiều, hắn mỉm cười nói:
- Ta cùng với Cơ Tam công tử mới quen đã thân, đã là huynh đệ tự nhiên phải phân ưu cho nhau. Chuyện Tùng Hạc đan cứ để ta lo. Chỉ cần có thể tìm được quả Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, ta đảm bảo sẽ dâng một khỏa Tùng Hạc đan lên cho phiệt chủ.
Đây là lần đầu tiên Giang Trần đưa ra một hứa hẹn chắc chắn như vậy.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt và Cơ Tam công tử nghe vậy, trên mặt đều hiện lên rõ vẻ vui mừng.
Cơ Tam công tử kích động nhất, hắn nói:
- Tốt, tốt. Bàn Long đại phiệt ta không tiếc bất kỳ giá nào, nhất định phải tìm được một quả Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt lại hỏi:
- Tùng Hạc đan kia thực sự thần kỳ như vậy sao?
Giang Trần cười nói:
- Vạn Thọ đan có thể làm cho tuổi thọ của cường giả Thánh Cảnh tăng lên tới tám trăm tuổi. Mà Tùng Hạc đan thậm chí có thể khiến cho tuổi thọ của cường giả Hoàng cảnh tăng lên tới ngoài ngàn tuổi. Cho dù là Vạn Thọ đan có tư chất kém cỏi nhất ít nhất cũng có thể tăng lên năm trăm tuổi. Nhưng mà Vạn Thọ đan thượng phẩm, tuổi thọ một ngàn năm tuyệt đối không nói chơi.
- Đây là lời mà lúc trước lệnh sư nói sao?
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng không kiềm nén được sự kinh hỉ.
*****
- Lời nói lúc trước của sư tôn còn khoa trương hơn một chút. Ta đã nói giảm hơn đi một chút.
Giang Trần cười nói.
- Tạo hóa trên thế gian quả nhiên thần kỳ.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt thở dài.
Cơ Tam công tử nói:
- Phiệt chủ, Giang Trần huynh đệ nói muốn xem tình huống giúp người. Giải quyết tình huống của người một chút, để ngày sau hắn còn tiện báo cáo với sư tôn hắn.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cười tiêu sái, nói:
- Bản phiệt đã là người sắp chết, cũng không chú ý nhiều như vậy, tiểu hữu cứ tự nhiên.
Giang Trần gật đầu:
- Vậy vãn bối cả gan thử một lần.
Giang Trần nói xong, hai mắt khẽ động. Thiên Mục thần đồng phóng ra ánh sáng chói lọi, bắn ra lưu quang màu vàng chui vào trong cơ thể phiệt chủ Bàn Long đại phiệt.
- Ồ? Đây là đồng thuật?
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt có chút giật mình, hắn thân là phiệt chủ của một phiệt, tự nhiên chứng kiến rất nhiều người tu luyện đồng thuajnat.
Thế nhưng mà đồng thuật sắc bén như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Khí phách, sắc bén, lại chứa kiên cố không thôi.
- Phiệt chủ, đừng vọng động thần thức. Để cho vãn bối quan sát tình huống thân thể của phiệt chủ một chút. Trong vòng mấy hô hấp là được rồi.
Giang Trần mở ra Thiên Mục thần đồng, kết hợp với uy năng của Tà Ác KIm Nhãn, bắt đầu tuần tra tới lui quanh thân phiệt chủ Bàn Long đại phiệt.
Đến loại cấp bậc như Giang Trần, một đồng thuật cũng có thể thay thế một chút thủ đoạn thăm dò cơ thể, khám chữa bệnh.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt chỉ cảm đồng thuật của Giang Trần giống như từng vòng rung động, đang di chuyển quanh thân hắn. Nếu như là người thường, dám can đảm dùng đồng thuật quét qua người hắn như vậy, đã sớm bị phiệt chủ Bàn Long đại phiệt một chưởng chụp chết.
Thế nhưng mà giờ phút này phiệt chủ Bàn Long đại phiệt lại thuận theo giống như một con cừu non, bất động, tùy ý để cho Giang Trần tuần tra tới lui, không có một chút mâu thuẫn nào.
Hành động như vậy cũng khiến cho Giang Trần âm thầm bội phục.
Bình thường cường giả đều mang theo tính đa nghi. Mà phiệt chủ Bàn Long đại phiệt này hiển nhiên đã siêu việt loại đa nghi này, đã hiểu ra trước sống chết.
Sau mấy hô hấp, Giang Trần thu đồng thuật lại.
Hắn gật gật đầu nói:
- Đắc tội.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt khẽ gật đầu, ý bảo không sao. Mà Cơ Tam công tử lại gấp gáp khó dằn nổi, nói:
- Huynh đệ, tình huống của phiệt chủ nhà ta thế nào rồi?
Giang Trần trầm ngâm một lát nói:
- Dùng trạng thái như vậy, tán công muộn nhất là mười hai tháng, sớm thì có thể sẽ xảy ra sau chín tháng nữ. a
- Nhanh như vậy sao?
Cơ Tam công tử chấn động.
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt dường như đã sớm biết tới chuyện này, biểu lộ vô cùng bình tĩnh, thở dài nói:
- Ta còn tưởng rằng mình có thể miễn cưỡng ngăn chặn xu thế một chút. Tránh cho tới lúc Lưu Ly vương tháp mở màn. Xem ra cuối cùng hy vọng vẫn xa vời.
- Lưu Ly vương tháp sắp mở?
Giang Trần ngạc nhiên.
- Ngươi không biết?
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nghe vậy nhìn Cơ Tam công tử, hắn còn tưởng rằng Cơ Tam công tử đã đề cập qua với Giang Trần việc này.
Cơ Tam công tử vỗ trán một cái, nói:
- Xem đầu óc của ta này, những ngày qua đều chú ý tới vấn đề của phiệt chủ mà lại quên đi chuyện này.
- Huynh đệ, là thế này. Lưu Ly vương tháp là kiến trúc đồ đằng của Lưu Ly vương thành ta. Bên trên có Thiên Vị Phù chiếu của thượng cổ Lưu Ly vương. Mỗi giáp cũng chính là sáu mươi năm sẽ mở ra một lần. Lưu Ly vương tháp có ba tháp, chia làm chủ tháp và hai phụ tháp.
Lập tức, Cơ Tam công tử đem chuyện Lưu Ly vương thành mở ra, từ đầu chí cuối nói qua với Giang Trần một lần.
Tranh giành danh ngạch Lưu Ly vương tháp không đơn thuần là tranh giành danh dự, còn có chỗ tốt vô cùng lớn. Nhất là tranh giành danh ngạch chủ tháp, càng là nơi mà thiên tài quật khởi. Mỗi một lần tranh đoạt danh ngạch Lưu Ly vương tháp sẽ xuất hiện vô số thiên tài, bị bảy đại đế nhìn trúng, trở thành nhân vật phong vân trong Lưu Ly vương thành. Mỗi năm khi Lưu Ly vương tháp mở ra, ngay cả bảy đại đế tới dân chúng tầng chót cũng coi là một lần thịnh hội lớn nhất sáu mươi năm một lần.
Nói tới chuyện Lưu Ly vương thành, Cơ Tam công tử cũng mặt mày hớn hở, trong mắt hiện lên khát vọng nồng đậm.
Dưới sự giới thiệu của Cơ Tam công tử, rốt cuộc Giang Trần cũng hiểu rõ năm mà Lưu Ly vương tháp mở ra có ý nghĩa như thế nào với Lưu Ly vương thành.
Ban đầu ở Thiên Quế vương quốc, Thiên Quế vương quốc có một cái tháp nguyện vọng, mỗi một lần mở ra cũng giống như ngày lễ, vô cùng long trọng.
Mà Lưu Ly vương tháp với tư cách là tháp truyền thừa thượng cổ của Lưu Ly vương thành, càng là kiến trúc biểu tượng cho Lưu Ly vương thành, là địa phương thần thánh trong lòng tất cả con dân của Lưu Ly vương thành.
Mỗi sáu mươi năm mở ra một lần, trình độ coi trọng không cần phải nói.
- Huynh đệ, dùng thiên phú đan đạo của ngươi, cạnh tranh đan tháp đối với ngươi mà nói tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì. Hơn nữa, khóa trước đều có quy định, người tham dự tranh đoạt danh ngạch Lưu Ly vương tháp, tuổi nhất định không thể vượt qua sáu mươi. Cũng nói là mỗi một người chỉ có một lần cơ hội tham gia Lưu Ly vương tháp. Cũng chỉ có vẻn vẹn một lần cơ hội.
- Ta cũng có thể tranh đoạt sao?
Giang Trần giật mình.
- Đương nhiên có thể, ngươi ở Lưu Ly vương thành đạt được thân phận hợp pháp, vậy đã có tư cách. Nếu như ngươi là người ngoại lai, chỉ cần ở Lưu Ly vương thành đạt được thân phận hợp pháp thì có tư cách tham gia.
Cơ Tam công tử cười nói.
- Nói như vậy, nếu như thế lực đối địch phái người lẻn vào, chẳng phải sẽ rất dễ dàng hay sao?
Giang Trần có chút tò mò.
- Hắc hắc, đầu tiên, người bình thường phái tới cũng không được việc. Cạnh trạnh không được. Phái tới mấy ngàn người cũng không làm nên chuyện gì. Nếu như là thiên tài chính thức, trên người hắn chắc chắn sẽ có một ít đặc biệt. Cho dù che dấu được nhất thời cũng không che dấu được mãi mãi. Huống chi, nếu như muốn được bảy đại đế nhìn trúng thì thân phận càng phải trong sạch. Trải qua trùng trùng điệp điệp tra khảo. Muốn trà trộn vào cũng không phải dễ dàng như vậy.
Giang Trần gật gật đầu, ngẫm lại Lưu Ly vương tháp truyền thừa từ thời thượng cổ tới nay, tự nhiên có biện pháp tuyển chọn vô cùng kín kẽ. Nếu như dễ dàng bị người ta len lỏi vào trong nội bộ như vậy thì Lưu Ly vương thành đã sớm khôn còn tồn tại nữa rồi.
- Huynh đệ, ngươi có thân phận Đan Vương khách khanh của vi gia. CHo dù không có, Bàn Long đại phiệt chúng ta cũng có thể cung cấp tư cách tham dự cho ngươi.
Cơ Tam công tử cổ vũ:
- Người thường đi chỗ cao, tuy rằng ngươi có quan hệ mật thiết với Vi gia. Nhưng lâu dài mà nói, nhất định không có khả năng ở mãi với Vi gia. Không phải ta châm ngòi quan hệ của ngươi với Vi gia. Nhưng ngươi nhất định không phải là vật trong ao. Tranh giành Lưu Ly vương tháp này nhất định phải tham gia. Đây là cơ hội để ngươi nhanh chóng quật khởi số một. Chỉ cần bị bất luận một vị đại đế nào trong bảy vị đại đế nhìn trúng, thân phận của ngươi nhất định thuyền lên thì nước lên. Đến lúc đó cho dù lập tức công khai thân phận cũng không cần phải lo lắng Bất Diệt Thiên Đô.
← Ch. 0788 | Ch. 0790 → |