Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0800

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0800: Diêm Vương đánh nhau, tiểu quỷ gặp nạn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thế nhưng mà, cái kia rõ ràng là không có lợi.

Không nói đó là lá bài tẩy lớn nhất trước mắt của Giang Trần, dùng xong liền hết.

Coi như là hắn định dùng lá bài tẩy này, vậy cũng phải để Tu La Đại Đế mắc câu mới được!

Giang Trần không tin, Tu La Đại Đế kia sẽ tự thân xuất mã đối phó mình. Có lẽ, ở trong mắt Tu La Đại Đế, mình căn bản chỉ là một tiểu nhân vật không nhập lưu.

Dưới trướng Tu La Đại Đế cường giả vô số, chỉ là những võ sĩ ở cửa ra vào kia, cả đám cũng là Thánh cảnh đỉnh phong, thậm chí còn có mấy cái là Hoàng cảnh.

Đây là võ sĩ bình thường mà thôi.

Dưới trướng thế lực Đại Đế, cường giả như mây. Muốn đối phó Giang Trần hắn, khẳng định không đến mức tự mình ra tay.

Hơn nữa, tuy Giang Trần rất phẫn nộ, nhưng lại mơ hồ nắm chắc đến. Thái Uyên các bị niêm phong, có lẽ căn bản không đơn thuần là nhằm vào Thái Uyên các, còn liên lụy tới đấu tranh trong Lưu Ly Vương Thành.

Thế gia tranh đấu, đại phiệt đấu tranh, thậm chí là Đại Đế giao phong.

Mà mình cùng Thái Uyên các, chẳng qua là một quân cờ của thế lực đỉnh cấp giao phong mà thôi!

Nghĩ tới đây, Giang Trần cũng tỉnh táo lại.

Tuy phẫn nộ, nhưng Giang Trần cũng biết, việc cấp bách, là bảo đảm an nguy của Thân Tam Hỏa cùng Vi gia phụ tử. Nếu như ba người này bởi vậy vẫn lạc, dù tương lai chuyển bại thành thắng, kia cũng đã trễ.

- Cứu người là đệ nhất.

Giang Trần dần dần tỉnh táo lại, ý thức được điểm này.

Ánh mắt dị thường kiên định đảo qua đám người Vi Thất Hạ cùng mọi người Thái Uyên các, nói ra:

- Chư vị, ta hướng các ngươi cam đoan, Thái Uyên các nhất định sẽ khai trương. Bất kể là ai, cũng không cách nào ngăn cản bộ pháp của Thái Uyên các ta. Ai ngăn đường, ta tất một cước đá văng!

Tất cả mọi người chấn động, nhìn biểu lộ của Giang Trần, hiển nhiên không phải nói giỡn.

Thế nhưng mà lời này, lại nghe rợn cả người.

Phải biết rằng, ngăn cản Thái Uyên các, hiện tại là Tu La Đại Đế a! Một phương Đại Đế, Đế Uy nghiêm nghị, thay đổi như chong chóng, trở tay làm mưa.

Loại nhân vật này, dậm chân một cái, toàn bộ Lưu Ly Vương Thành sẽ chấn ba lần.

Cho dù là cả Nhân loại cương vực, đó cũng là nhân vật cao cấp nhất.

Chân Đan Vương chỉ là thiên tài Đan dược giới, dù thiên phú xuất chúng, nói lời này, nghe khẩu khí cũng có chút lớn.

Thế nhưng mà, Cơ tam công tử nghe vậy, lại cảm thấy có một cỗ hưng phấn không hiểu thấu. Không biết vì cái gì, tâm tình của hắn, vậy mà cũng bị Giang Trần đốt lên. Chẳng những không cảm thấy Giang Trần là đang khoác lác, ngược lại ẩn ẩn cảm thấy Giang Trần nói lời này, khẳng định có lực lượng của hắn.

Cơ tam công tử cũng gật đầu nói:

- Mọi người không nên bi quan, Lưu Ly Vương Thành, cũng không phải một thế lực một tay che trời. Ta chỉ nói cho mọi người, chuyện này, phiệt chủ nhà ta đã hỏi qua. Phiệt chủ đại nhân tất sẽ bẩm báo Khổng Tước Đại Đế, mời bệ hạ chủ trì công đạo!

Khổng Tước Đại Đế, đây chính là đệ nhất Đại Đế của Lưu Ly Vương Thành. Ba ngàn năm trước, Khổng Tước Đại Đế ngang trời xuất thế, trở thành Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đế, tung hoành ba ngàn năm, như trước không có người có thể thay vị trí của hắn.

Ba ngàn năm sau, tuy Khổng Tước Đại Đế đã rửa sạch chì hoa, mũi nhọn không bằng lúc tuổi còn trẻ, nhưng lực lượng sau khi lắng đọng, lại là một loại thăng hoa, một loại nội tình, một loại biểu tượng.

So sánh với ba ngàn năm trước bộc lộ tài năng, Khổng Tước Đại Đế hiện tại thần bí, thâm thúy, để cho người không thể nắm lấy.

Khổng Tước Đại Đế như vậy, đã trở thành nhân vật Thần Thoại của Lưu Ly Vương Thành, là một tấm bia còn sống, là đồ đằng còn sống.

Bất kỳ đệ tử Lưu Ly Vương Thành nào, đều coi Khổng Tước Đại Đế là thần tượng, là đệ nhất cường giả của Lưu Ly Vương Thành.

Dù sao, ba ngàn năm tích lũy, loại nội tình này, tuyệt đối không phải Đại đế khác có thể sánh.

Cho nên, Cơ tam công tử nói tới Khổng Tước Đại Đế, tinh thần tất cả mọi người đều chấn động. Nhất là Vi Thất Hạ, càng đại hỉ:

- Nếu như Khổng Tước Đại Đế bệ hạ hỏi đến, nhất định có thể cho Vi gia ta công đạo, cho Thái Uyên các một cái công đạo!

- Đúng, có ít người muốn một tay che trời, Khổng Tước Đại Đế bệ hạ tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến!

Tình cảm quần chúng xúc động.

- Huynh đệ, nơi đây không nên ở lâu. Vừa rồi lúc ngươi tiến đến, những người kia chú ý tới ngươi rồi. Ta suy đoán, bọn hắn đã nhìn chằm chằm vào ngươi. Cho nên, ngươi phải cùng ta về Bàn Long đại phiệt phủ. Tuy Tu La võ sĩ bá đạo, nhưng còn không dám đến Bàn Long đại phiệt phủ giương oai.

Chuyện cho tới bây giờ, Giang Trần cũng biết, coi như mình không thoải mái, cũng phải bảo trụ bản thân trước.

Nếu như mình bị người của Tu La Đại Đế nhìn chằm chằm, mặc dù mình có không ít kế sách thoát thân, nhưng mà những cơ nghiệp thật vất vả đánh rớt xuống kia, lại lập tức ngâm nước nóng.

Vì phần cơ nghiệp này, mình phải nhịn.

Lúc này Hoàng Nhi mỉm cười đi tới:

- Trần ca, nếu không, trước đi phiệt chủ quý phủ tránh danh tiếng một chút. Chuyện này muốn giải quyết, nhất định phải có Bàn Long phiệt chủ ra mặt.

Hoàng Nhi biết tính cách của Giang Trần cương liệt, lo lắng Giang Trần chịu không được khí này, công khai cùng Tu La Đại Đế vạch mặt, cho nên mở miệng khuyên nhủ.

Giang Trần thấy trong mắt Hoàng Nhi tràn đầy ân cần, nội tâm tuôn ra một dòng nước ấm, gật gật đầu:

- Như thế, ngược lại là phiền toái Cơ huynh rồi.

- Nói cái gì vậy? Này có thể gọi phiền toái sao? Nói sau, ngươi tổ kiến Thái Uyên các, đã diệt uy phong của Vương Đình đại phiệt, chuyện này, Bàn Long đại phiệt chúng ta cũng là người được lợi. Bàn Long đại phiệt chúng ta tung hoành Lưu Ly Vương Thành nhiều năm, cũng không phải là loại thế lực chỉ chiếm chỗ tốt, không gánh hậu quả. Chuyện này, chúng ta phải cùng tiến cùng lui. Ngươi cũng đừng nhạy cảm, chuyện này, dùng ta phỏng đoán, tuyệt đối không phải chỉ nhằm vào Thái Uyên các. Nói không chừng, Thái Uyên các chỉ là bị vạ lây mà thôi.

Diêm Vương đánh nhau, tiểu quỷ gặp nạn.

Thế lực lớn va chạm, thường thường đều là từ tiểu thế lực phía dưới bắt đầu.

Hiện tại Thái Uyên các chỉ là tiểu thế lực, chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng đều đủ. Hơn nữa gần đây đúng là ở nơi đầu sóng ngọn gió.

Cầm Thái Uyên các khai đao, là không thể phù hợp hơn rồi.

Giang Trần cùng Hoàng Nhi lấy chút tân trang, thay đổi trang phục diện mục, xen lẫn trong đội ngũ tùy tùng của Cơ tam công tử, nghênh ngang ly khai.

Đám Tu La võ sĩ kia tuy bá đạo, nhưng cuối cùng không thể công khai ngăn trở đội ngũ của Cơ tam công tử.

Dù sao, Cơ tam công tử không phải Vi gia, cùng Thái Uyên các không có quan hệ trực tiếp.

Hơn nữa, Lưu Ly Vương Thành đệ nhất phiệt, cũng không phải bọn hắn muốn động có thể động. Tuy bọn hắn đại biểu Tu La Đại Đế, nhưng người Tu La Đại Đế có thể đắc tội, cũng chưa chắc bọn hắn có thể đơn giản đắc tội. Nói cho cùng, bọn hắn chỉ là một đám võ sĩ chấp pháp.

*****

Chứng kiến Cơ tam công tử nghênh ngang rời đi, bỏ qua sự hiện hữu của bọn hắn, những Tu La võ sĩ này cũng có chút ít khó chịu.

- Hừ, cuồng cái gì chứ? Một đại phiệt sắp sụp đổ, có cái gì đáng cuồng?

- Cơ lão tam này, thật coi mình là Lưu Ly Vương Thành đệ nhất phiệt đây này!

- Đệ nhất phiệt thì sao? Ở trước mặt Đại Đế, kia chính là phù vân. Ngươi xem hắn có thể cuồng bao lâu, chờ Bàn Long phiệt chủ kia tản công, Bàn Long đại phiệt sẽ lập tức sụp đổ.

- Nói cũng đúng. Bất quá, các ngươi nói Chân Đan Vương kia có thể xen lẫn trong đội ngũ của Cơ lão tam, vụng trộm chạy đi hay không?

- À? Vừa rồi mọi người không có nhìn kỹ sao?

- Nhìn kỹ thì làm được cái gì? Võ giả muốn che dấu khuôn mặt, cái kia còn không đơn giản?

- Vậy làm sao bây giờ? Cản hắn lại, cẩn thận kiểm tra?

- Ngàn vạn không thể. Nếu như chúng ta không có kiểm tra ra người bị tình nghi, phiền toái sẽ lớn hơn. Vạn nhất Bàn Long đại phiệt ở trước khi chết cắn ngược lại một cái, náo đến trước mặt Khổng Tước Đại Đế, cũng là một đại phiền toái a. Nói không tốt, ngược lại sẽ liên lụy bệ hạ của chúng ta.

- Đúng! Cùng một thế lực sắp xong đời, không cần phải dùng sức mạnh. Vạn nhất bọn hắn chó cùng rứt giậu, chúng ta sẽ thua thiệt.

Những Tu La võ sĩ này thương nghị một hồi, vẫn là quyết định không mạo hiểm.

...

Trong Bàn Long phiệt chủ phủ, Giang Trần lại lần nữa gặp được Bàn Long phiệt chủ.

Giờ phút này tinh khí thần của Bàn Long phiệt chủ, thông qua Ngũ Hành Độ Dương thuật trị liệu, rõ ràng cải thiện rất nhiều. Cùng trạng thái đỉnh phong của hắn, cũng nhìn không ra bao nhiêu khác nhau.

- Tiểu hữu, không thể tưởng được, thế cục biến hóa quá nhanh, ngay cả lão phu cũng chuẩn bị không kịp.

Bàn Long phiệt chủ thở dài.

Giang Trần gật đầu không nói.

- Phiệt chủ, có thể cứu người không?

Cơ tam công tử hiếu kỳ hỏi.

Bàn Long phiệt chủ nhẹ nhàng lắc đầu:

- Cứu người tạm thời sợ là không được. Bất quá, chuyện này còn có chuyển cơ. Bởi vì, căn cứ điều tra của ta, chuyện này, không phải Tu La Đại Đế tự mình ra lệnh.

- A?

Cơ tam công tử thích thú.

- Chẳng lẽ không quan hệ tới Tu La Đại Đế?

- Cũng không thể nói không quan hệ, chỉ có thể nói, chuyện này không phải Tu La Đại Đế tự mình hỏi đến. Nhưng mà, bất luận sự kiện gì, nếu như không được hắn gật đầu, người phía dưới sẽ không dám làm ẩu. Nhất định là Tu La Đại Đế mở miệng qua, chỉ có điều, người chấp hành, lại là Nguyệt Hoàng dưới trướng Tu La Đại Đế.

- Nguyệt Hoàng?

Cơ tam công tử khiếp sợ.

- Đó là nghĩa huynh kết bái của Vương Đình phiệt chủ a?

- Đúng là người này. Người này luôn rất sinh động, là một trong Tam Hoàng dòng chính của Tu La Đại Đế. Thủ đoạn tàn nhẫn, làm người bá đạo. Rất nhiều sự tình ở Lưu Ly Vương Thành, đều có bóng dáng của Nguyệt Hoàng này.

Bàn Long phiệt chủ nói đến người này, hiển nhiên cũng không hài lòng lắm.

- Nói như vậy, chuyện này, là ván bài sau khi Thái Uyên các khai trương a?

Cơ tam công tử kinh ngạc nói.

- Có thể nói như vậy.

Ngữ khí của Bàn Long phiệt chủ ngưng trọng.

Giang Trần lại đột nhiên hỏi:

- Bọn hắn bắt người phong phố, có lý do gì không?

Bàn Long phiệt chủ gật đầu:

- Đây mới là trọng điểm. Căn cứ tin tức bản phiệt thăm dò được, bọn hắn thật sự có lý do. Tựa hồ là trong đan dược nào đó của Thái Uyên các các ngươi, tra ra độc tố trí mạng. Còn nói có một đệ tử thế lực lớn, bởi vì phục dụng đan dược của các ngươi, mà trúng độc bỏ mình.

- Cái gì?

Sắc mặt của Cơ tam công tử đại biến.

- Đệ tử nhà nào?

Nhưng Giang Trần lại dứt khoát lắc đầu:

- Đây là vu oan hãm hại. Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do?

Bàn Long phiệt chủ hỏi:

- Tiểu hữu, ngươi có thể xác định, đan dược của Thái Uyên các ngươi không có vấn đề sao?

Giang Trần nói:

- Đan dược của Thái Uyên các, đều là ta tự mình điều phối đan phương, người luyện chế phía dưới, cũng là tâm phúc của ta, tuyệt đối sẽ không có vấn đề. Điểm này, ta có thể đảm bảo.

Bàn Long đại phiệt gật đầu:

- Nói như thế, đây là Vương Đình đại phiệt làm ra âm mưu. Cố ý vu oan hãm hại!

- Có lẽ Mộ Dung đại phiệt cũng có phần.

Cơ tam công tử tức giận nói.

Giang Trần không nói tiếng nào, nhưng biểu lộ lại càng thêm âm trầm. Đan dược của Thái Uyên các, tuyệt đối không có khả năng xảy ra vấn đề. Đây tuyệt đối là hãm hại.

Nói trắng ra, là cố ý trả đũa. Ỷ vào chiêu bài của Tu La Đại Đế, chèn ép Thái Uyên các.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, tâm tình của Giang Trần ngược lại dễ dàng hơn rất nhiều.

Có đối thủ minh xác, có đối tượng minh xác, biết rõ ý đồ của đối phương, hết thảy sẽ sáng suốt.

Chèn ép?

Từ khi Giang Trần xuất đạo đến nay, cũng không phải là lần đầu tiên bị chèn ép. Một lần lại một lần, cuối cùng người chèn ép hắn, đều không cười đến cuối cùng.

Lúc này, chẳng qua là thay đổi một đối thủ hung tàn hơn mà thôi.

Chỉ là, Giang Trần làm sao sẽ sợ hãi?

- Phiệt chủ, ngươi gặp Khổng Tước Đại Đế bệ hạ chưa?

Cơ tam công tử lại hỏi.

- Ai, cho nên nói lần này bọn hắn ra tay là tỉ mỉ an bài. Khổng Tước bệ hạ bế quan, phải nửa tháng sau mới xuất quan. Chờ nửa tháng sau, thế cục đã bị động.

Cơ tam công tử phiền muộn:

- Chiếu nói như vậy, chúng ta chỉ có thể bị động bị đánh? Tùy ý bọn hắn làm xằng làm bậy sao? Bọn hắn làm loạn như vậy, về sau Lưu Ly Vương Thành còn có trật tự sao?

Bàn Long phiệt chủ hắc hắc cười lạnh:

- Còn có càng đặc sắc đây này! Ngày mai, Vương Đình đại phiệt Thái Uyên lâu một lần nữa khai trương, tuyển địa điểm càng thêm phồn hoa, chủ đẩy Vạn Thọ Đan!

- Cái gì?

Sắc mặt của Cơ tam công tử càng thêm khó coi.

- Đây là giẫm thi thể của Thái Uyên các khai trương sao? Vương Đình đại phiệt này, khinh người quá đáng.

Giang Trần nghe xong lời này, đầu cũng nổ vang!

Vương Đình đại phiệt này, lại vẫn có mặt khai trương Thái Uyên lâu, còn dám sử dụng hai chữ "Thái Uyên" này!

Bất quá nghĩ lại, vì cái gì Vương Đình đại phiệt không dám? Hiện tại Thái Uyên các bị niêm phong rồi, mọi người đang xem Thái Uyên các chê cười.

Dưới loại thực tế này, Vương Đình đại phiệt Thái Uyên lâu long trọng khai trương lại, không thể nghi ngờ là hướng thế nhân tuyên bố. Cười đến cuối cùng, là Vương Đình đại phiệt bọn hắn, là Thái Uyên lâu.

Về phần Thái Uyên các, cuối cùng chỉ là một chuyện cười!

Đây mới là mục đích chính thức của Vương Đình đại phiệt, một cục đá hạ ba con chim.

Đã khai trương Thái Uyên lâu, giẫm thi thể Thái Uyên các, lại thuận tiện đánh mặt Bàn Long đại phiệt!

Không thể không nói, chiêu thức ấy của Vương Đình đại phiệt phi thường hung ác!

Cơ tam công tử tức không chỗ đánh:

- Phiệt chủ, Khổng Tước Đại Đế bệ hạ bế quan. Dưới trướng ngài cũng có Tứ đại Hoàng giả, chẳng lẽ bọn họ đều ăn chay sao? Chỉ nhìn người phía dưới của Tu La Đại Đế làm ẩu?

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)