Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0802

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0802: Thái Uyên lâu trọng tân khai trương
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhưng mà, chính thức đến trong thực chiến, lại rất khó nói.

Dù sao, Tứ đại Hoàng giả này quanh năm đi theo Khổng Tước Đại Đế, được Khổng Tước Đại Đế chỉ điểm, năng lực thực chiến cường hãn, cũng là rất bình thường.

...

Trong quý phủ của Vương Đình đại phiệt, đèn đuốc sáng trưng, một mảnh tường hòa náo nhiệt.

Trên yến tiệc, Vương Đình phiệt chủ cùng một gã nam tử mũi ưng ngồi ở chủ vị. Một ít khách quý khác, thì ngồi ở ghế khách.

Hiện trường chỉ là đại phiệt phiệt chủ, thì có năm cái.

Vương Đình phiệt chủ nâng chén cười nói:

- Nghĩa huynh, lúc này đây, đại ân không lời nào cảm tạ hết được. Tiểu đệ trước kính một ly, tạ ơn nghĩa huynh trượng nghĩa ra tay. Ngày mai Thái Uyên lâu trọng chỉnh khai trương, kính xin nghĩa huynh có rảnh, di giá đến thăm?

Nghĩa huynh theo như lời của hắn, là nam tử mũi ưng kia.

Người này, là Nguyệt Hoàng dưới trướng Tu La Đại Đế.

Nguyệt Hoàng đạm mạc cười cười:

- Bổn hoàng chỉ là thực hiện chức trách, tại sao nói ân đức? Về phần ngày mai, bổn hoàng có chút việc, không thể tự mình đi qua. Ta sẽ phân phó thủ hạ giám sát chặt chẽ một chút.

Vương Đình phiệt chủ nghe vậy, hơi có chút thất lạc, bất quá dáng tươi cười trên mặt lại không giảm:

- Nghĩa huynh đã có việc, tiểu đệ tự nhiên không thể miễn cưỡng. Có chiêu bài của nghĩa huynh, tại Lưu Ly Vương Thành, bọn đạo chích nào dám can đảm nháo sự?

- Đúng, Nguyệt Hoàng đại nhân ra mặt, ai dám gây sự?

- Đến đến, mọi người chúng ta đều kính Nguyệt Hoàng đại nhân một ly.

Những đại phiệt phiệt chủ này, đều là đại phiệt dưới trướng Tu La Đại Đế, cũng là tùy tùng của Tu La Đại Đế.

Trên lý luận, Nguyệt Hoàng cùng những người này địa vị là không sai biệt lắm. Cho nên tự nhiên không thể quá không nể tình, cười nhạt một tiếng, nâng chén nói:

- Cùng một chỗ uống a.

Nguyệt Hoàng uống rượu, tâm tình của mọi người cũng rất khá, hào khí thoáng cái trở nên cực kỳ hòa hợp.

- Nghĩa huynh, Vi gia phụ tử kia, ngươi ý định xử trí như thế nào?

Vương Đình phiệt chủ đột nhiên hỏi.

- Chế tạo giả dược, nguy hại tánh mạng tu sĩ của Lưu Ly Vương Thành, thế hệ làm ác bực này, tự nhiên phải loại bỏ. Chờ qua một khoảng thời gian, ta sẽ bẩm báo Đại Đế bệ hạ, tự mình đem những côn trùng có hại này chém đầu răn chúng!

Nguyệt Hoàng lãnh ngạo nhíu mày, nhưng lời nói này lại u ám, không có nửa phần nhân tình vị. Mặc dù đang ngồi đều là kết đảng của hắn, cũng nghe đến da đầu tê rần.

Sáng sớm, Thần Nông phố đã khôi phục náo nhiệt. Vô số người già chuyện cũng biết, hôm nay là Thái Uyên lâu trọng tân khai trương.

Tất cả mọi người hiếu kỳ, lần này Thái Uyên lâu khai trương, sẽ gây ra động tĩnh gì? Có như lần trước, lại ra một ván bài hay không?

Tuy mọi người đều biết, Thái Uyên các đã xong đời, ngay cả Vi gia phụ tử cũng bị bắt. Mà thủ trưởng của Vi gia phụ tử là Bàn Long đại phiệt, cũng vô kế khả thi.

Đối mặt Đại Đế thế lực, cho dù là Lưu Ly Vương Thành đệ nhất phiệt, cũng vô kế khả thi.

Trong lúc nhất thời, Lưu Ly Vương Thành từ trên xuống dưới, mặc kệ tình nguyện hay không tình nguyện, cũng đã không thể không tiếp nhận sự thật này, cái kia chính là... Vi gia xong đời, Thái Uyên các cũng xong đời!

Cho nên, lần này Thái Uyên lâu khai trương, chắc có lẽ không có trò hay gì để xem.

Dù minh bạch điểm này, thế nhưng mà mọi người vẫn nhịn không được muốn đi tham gia náo nhiệt.

Cho nên, ngày hôm nay, người vào Thần Nông phố đặc biệt nhiều. Tất cả mọi người muốn nhìn một chút, Vương Đình đại phiệt với tư cách người thắng, sẽ cao điệu đến cỡ nào, sắc mặt sẽ là như thế nào.

Nói thật, đứng trên lập trường công chính, Lưu Ly Vương Thành chí ít có bảy tám phần người, đối với hành vi của Vương Đình đại phiệt là phi thường bất mãn.

Dù sao, Vương Đình đại phiệt làm như vậy, đã vượt qua điểm mấu chốt của Lưu Ly Vương Thành.

Lúc trước, khiêu khích Thái Uyên các, là Vương Đình đại phiệt. Chủ động thêu dệt chuyện, cũng là Vương Đình đại phiệt.

Về sau thua ván bài, có thể nói là gieo gió gặt bão.

Thế nhưng mà, bọn hắn thua thì thua, vậy mà không cam lòng, còn làm ra tiết mục trả đũa như vậy. Người nào không biết, Nguyệt Hoàng phụ trách chuyện này, chính là nghĩa huynh của Vương Đình phiệt chủ?

Loại sự tình cấu kết với nhau làm việc xấu này, làm lại che giấu, cũng không thể dấu diếm được. Hơn nữa trải qua một số người truyền bá, toàn bộ Lưu Ly Vương Thành cơ hồ đã biết nội tình chuyện này.

Cái kia chính là, Vương Đình đại phiệt đã tìm được chỗ dựa, cùng chỗ dựa chèn ép Vi gia, chèn ép Thái Uyên các.

Loại sự tình này, tuyệt đối là phạm vào kiêng kị.

Chỉ là, phần lớn người, đều là người nhỏ, lời nhẹ. Tuy trong nội tâm cảm thấy phi thường khó chịu, nhưng cuối cùng chỉ có thể ở trong lòng khó chịu thoáng một phát.

Thế giới Võ đạo, cho tới bây giờ là cường giả định đoạt. Kẻ yếu đồng tình cùng không cam lòng, vĩnh viễn không cách nào cải biến thế cục tàn khốc.

Lần này địa điểm Thái Uyên lâu khai trương, so với trước càng thêm hiển hách. Cơ hồ là khu vực trọng yếu nhất của Thần Nông phố.

Giăng đèn kết hoa, vàng son lộng lẫy.

Hàng vỉa hè cao quý, một mực kéo dài mấy ngàn mét, lan tràn đến cửa ra vào Thái Uyên lâu.

Một khối bảng hiệu lần nữa định chế càng thêm xa hoa, khí thế càng thêm rộng rãi, đọng ở trước cửa cửa hàng, lộ ra rầm rộ, rất có vẻ khí thôn sơn hà.

Loại tư thế này, nghiễm nhiên là diễn xuất cảnh Lưu Ly Vương Thành đệ nhất đan dược phố.

Dưới Bát cấp thế gia, ngay cả tư cách thu được thiệp mời cũng không có. Chỉ có thể đứng ở ngoài cửa xem lễ. Mà có tư cách lấy được thiệp mời, không ai không phải là nhân vật có uy tín của Lưu Ly Vương Thành.

Cho dù là những người này, rất nhiều cũng vì tấm thiệp mời này mà vẻ vang.

Bởi vì, lúc này Thái Uyên lâu phô trương thật sự quá lớn, trước đó chưa từng có.

Ngoại trừ Vương Đình phiệt chủ tự mình xuất hiện ra, mấy đại phiệt phiệt chủ cùng Vương Đình đại phiệt giao hảo khác, vậy mà toàn bộ ra mặt.

Mấy phiệt chủ tự mình xuất hiện tọa trấn, rầm rộ như thế, hiển nhiên là trước đó Thái Uyên lâu khai trương lần thứ nhất không có.

Cho nên, cơ hội lần này, rất nhiều thế lực được mời, đều đặc biệt quý trọng.

- Con mẹ nó! Lão tử còn không gì lạ!

Trong góc, một Đan Vương hung hăng ném thiệp mời ra đất, chửi thề một tiếng, lại đi lên giẫm mấy cước, lúc này mới tựa như hả giận cười quái dị một tiếng, tiến đến giữa đám người.

Người này, là Lữ Phong Đan Vương cải trang cách ăn mặc.

Mấy ngày nay, hắn cũng là một bụng oán khí. Thái Uyên các bị niêm phong, hắn với tư cách đồ đệ của Giang Trần, cũng tức không chỗ đánh.

Chỉ có điều, hắn ở Lưu Ly Vương Thành căn cơ bình thường, dù muốn vì Thái Uyên các xuất lực, cũng không có phương pháp có thể đi.

Huống chi, hắn cũng biết, đây là Đại Đế giao phong. Lữ Phong Đan Vương hắn ở Thần Nông phố có lẽ tính toán một nhân vật.

Nhưng đến tầng thứ kia, hắn muốn làm bia đỡ đạn cũng không có tư cách.

Cho nên, hắn chỉ có thể dùng loại phương thức vũ nhục thiệp mời của Thái Uyên lâu này, phát tiết bất mãn của mình, thỏa mãn thoáng một phát.

*****

Tuy hắn biết rõ làm như vậy, đối với Thái Uyên lâu không có nửa điểm tổn hại. Thế nhưng mà, hắn làm như vậy, lại cảm thấy hả giận, thoải mái!

Hắn tình nguyện ở trong đám người xem náo nhiệt, cũng không muốn cầm thiệp mời, đi tham gia nghi thức khai trương gì kia.

Đừng nhìn Lữ Phong Đan Vương điên điên khùng khùng, nhưng so với rất nhiều người thì càng có tiết tháo, rất là coi trọng truyền thừa.

Mình đã truyền thừa Quỷ Đan lưu, vậy thì tuyệt đối không thể bước vào đại môn của cừu nhân.

Lữ Phong Đan Vương vứt thiệp mời trên mặt đất, một cước một cước bị người giẫm đạp. Cục đàm kia đột nhiên dính đến dưới chân khách mới nào đó, vừa vặn đi tới cửa ra vào của Thái Uyên lâu.

- Ha ha, phiệt chủ đại nhân, chúc mừng a! Lần này Thái Uyên lâu khai trương, thật sự là mục đích chung, tất nhiên sẽ trở thành đại thịnh sự của Lưu Ly Vương Thành, cường tráng khí tượng đan dược giới của Lưu Ly Vương Thành ta! Thật đáng mừng!

Người này hiển nhiên là kẻ nịnh hót, lời nịnh hót cuồn cuộn mà đến, quả thực như nước sông kéo không dứt.

Trên đường cái những khán giả không có tư cách tiến vào kia, đều là một hồi hư thanh nổi lên bốn phía. Hiển nhiên, loại không biết xấu hổ a dua này, tất cả mọi người nghe không vô, có loại cảm giác nổi da gà.

Dù sao, người này ai cũng nhận thức, lúc trước là một Bát cấp thế gia dưới trướng Bàn Long đại phiệt, những năm này mới sửa kỳ đổi màu cờ, đầu phục Vương Đình đại phiệt.

Lúc này, vị Bát cấp thế gia gia chủ kia, kỳ thật cũng không có thu được thiệp mời. Nhưng mà, cái này cũng không có ảnh hưởng tâm tình bức thiết đến chúc mừng của hắn.

Hơn nữa, hắn còn mang theo lễ trọng mà đến.

- Phiệt chủ đại nhân, đây là tệ gia đoạn thời gian trước lấy được một cây Địa cấp Linh Dược, vừa vặn mượn hoa hiến Phật. Tại hạ không dám tàng tư, ý định đưa cho Thái Uyên lâu, dùng cường tráng khí tượng!

Vương Đình phiệt chủ tiếp đãi rất nhiều khách nhân, đối với tên không có thiếp mời, lại không phải người của mình này, cũng không quá chào đón, biểu lộ một mực không mặn không nhạt.

Bất quá, chứng kiến đối phương ân cần lấy ra một cây Địa cấp Linh Dược như vậy, biểu lộ của Vương Đình phiệt chủ mới hơi chút trì hoãn.

Khoát tay chặn lại, ý bảo người phía dưới thu Địa cấp Linh Dược đi.

Bát cấp thế gia gia chủ này nhìn người ta thu quà, trong lòng đại hỉ, liền muốn cất bước đi vào.

Lại bị người cản lại:

- Thiệp mời đâu?

Bát cấp thế gia gia chủ này sững sờ, cùng cười nói:

- Tiểu nhân là thành ý đến chúc mừng.

Nói xong, như hữu ý nhìn thoáng qua gốc Địa cấp Linh Dược kia. Cái kia ý là, ngươi đã thu Linh Dược, còn muốn thiệp mời gì a?

- Không có thiệp mời thì tránh xa một chút, đừng ở chỗ này xông tới khách quý!

Những thủ vệ kia một chút cũng không khách khí, trực tiếp đẩy Bát cấp thế gia gia chủ kia ra bên ngoài.

Khóe miệng của Vương Đình phiệt chủ hiện ra một tia cười lạnh, nhưng không hỏi qua.

Quy hàng? Hiện tại mới đến, đã muộn!

- Phiệt chủ, phiệt chủ đại nhân, ngài nói một lời a.

Tên Bát cấp thế gia gia chủ kia kêu lên.

Vương Đình phiệt chủ mắt điếc tai ngơ, cùng mấy phiệt chủ ở bên cạnh cười cười nói nói, phảng phất không nghe thấy bên này gọi.

Ngay lúc này, có một hộ vệ cả kinh kêu lên:

- Dưới chân thằng này giẫm cái gì?

- Ân? Hình như là thiệp mời a.

- Hỗn đản, lại dám giẫm thiệp mời?

- Ồ, còn có nhiều dấu chân như vậy, còn có cục đàm! Đồ chó hoang, đây là nhục nhã Vương Đình đại phiệt chúng ta sao?

- Hỗn đản này, nhất định là đối đầu phái tới quấy rối! Đánh hắn!

Những hộ vệ kia một loạt mà lên, kéo tên Bát cấp thế gia gia chủ kia vào trong góc, quyền đấm cước đá, điên cuồng quần ẩu.

Tên Bát cấp thế gia gia chủ kia, quả thực là tai bay vạ gió, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, toàn thân đã bị vô số nắm đấm đánh xuống, đánh đến miệng đầy máu, liên tục cầu xin tha thứ.

Muốn nói những hộ vệ này, thực lực không nhất định cao hơn hắn, thậm chí không bằng hắn.

Thế nhưng mà, hắn nào dám hoàn thủ? Lúc này nếu hoàn thủ, sau một phút sẽ khó giữ được tánh mạng.

- Chậc chậc, cái này gọi là tự làm tự chịu sao?

- Cũng không phải là sao? Cái này là kết cục phản chủ! Đầu tường thảo, nghiêng ngả theo gió. Đánh rất tốt, tốt nhất đánh chết loại tiểu nhân này đi!

- Vương Đình đại phiệt, khí lượng quá nhỏ. Lúc này đánh người quy hàng, về sau dù có người quy hàng, chỉ sợ cũng là tâm tình đại chiến.

- Thôi đi... Ngươi biết cái gì? Người muốn quy hàng, lén tỏ thái độ là được. Phải tự mình lên cửa sao? Cái đầu tường thảo này, nhất định là một mực do dự. Hiện tại muốn đến đầu nhập vào, đã chậm!

Người vây xem bên ngoài, hiển nhiên một chút cũng không đồng tình người kia, ngược lại cả đám cảm thấy người này đáng đời.

Theo khách mới lục tục đến, bên Thái Uyên lâu, cũng càng thêm náo nhiệt.

Vương Đình phiệt chủ tự mình tọa trấn, uy lực quả nhiên cực lớn. Thu được thiệp mời, cơ hồ không người nào dám không đến, hoặc là nói tùy tùy tiện tiện phái thủ hạ lừa gạt.

Cơ hồ đến, đều là nhân vật đại biểu thế lực khắp nơi, ai cũng không muốn ở loại trường hợp này, đắc tội Vương Đình đại phiệt, đắc tội Vương Đình phiệt chủ, ở trong tâm Vương Đình phiệt chủ lưu lại ấn tượng xấu.

Xem khí thế gần đây của Vương Đình đại phiệt, quả thực cường hãn đến tình trạng không thể vãn hồi a.

- Ai, chẳng lẽ vị trí Lưu Ly Vương Thành đệ nhất phiệt, cuối cùng phải thay đổi sao?

- Bàn Long đại phiệt, xem ra là vô lực đánh trả rồi. Thật là khiến người thổn thức a.

- Cái này có cái gì thổn thức. Mới cũ thay đổi, sóng sau đè sóng trước, rất bình thường a. Bàn Long đại phiệt theo không kịp tình thế, bị loại bỏ cũng bình thường.

- Cái gì gọi là theo không kịp tình thế? Bàn Long đại phiệt vẫn luôn là mẫu mực của Lưu Ly Vương Thành. Ngươi thấy Bàn Long đại phiệt ỷ thế hiếp người sao? Các ngươi thấy Bàn Long đại phiệt đi lũng đoạn thị trường sao?

- Nói cũng đúng. Muốn ta nói, Bàn Long đại phiệt mới là đệ nhất phiệt. Đổi người khác, ta không phục.

- Ta cũng không phục, bất quá có làm được cái gì? Hiện tại Vương Đình đại phiệt đại thế đã thành, thay thế Bàn Long đại phiệt là xu thế tất nhiên.

- Ai, đoạn thời gian trước ra Thái Uyên các, còn tưởng rằng có kinh hỉ gì. Kết quả, cuối cùng là phù vân a. Đáng tiếc. "

Người vây xem bên ngoài càng ngày càng nhiều, các loại nghị luận cũng càng ngày càng nhiều.

Thế nhưng mà, đây hết thảy, căn bản không cách nào ảnh hưởng Thái Uyên lâu mảy may.

Bảng hiệu rầm rộ, cửa hiệu mặt tiền vàng son lộng lẫy, đại phiệt quyền nghiêng một phương, đây tuyệt đối là Lưu Ly Vương Thành mấy năm gần đây, một lần thịnh hội hào hoa xa xỉ cấp cao nhất!

- Chư vị, Vương Đình đại phiệt ta chuẩn bị mở Thái Uyên lâu, đã có nhiều năm. Trước đó vài ngày, bởi vì một ít đạo chích quấy rối, làm cho Thái Uyên lâu khai trương biến đổi bất ngờ. Bất quá, làm việc tốt thường gian nan, bất luận thế lực nghịch thuỷ mà động nào, cuối cùng không cách nào ngăn cản bộ pháp khai trương của Thái Uyên lâu...

Vương Đình phiệt chủ hăng hái, sáng sủa có thanh âm, trung khí mười phần.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)