Truyện ngôn tình hay

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0808

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0808: Thái Uyên lâu lại xong đời
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Vương Đình phiệt chủ khẩn trương, lúc này cũng bất chấp gì khác, lớn tiếng nói ra chân tướng.

Khổng thống lĩnh nghe xong, giận quá thành cười:

- Vương Đình phiệt chủ, ngươi vô sỉ phải có tình trạng a. Ngươi thà rằng nói xạo, đem chuyện trộm cắp Vạn Thọ Đan thành cùng thế lực bên ngoài hợp tác, cũng không muốn thừa nhận sự thật trộm cắp. Ngươi đây là ăn cây táo, rào cây sung! Tội thêm nhất đẳng!

Khổng thống lĩnh tới nơi này, đã sớm thương nghị tốt đối sách. Vương Đình phiệt chủ làm hết thảy chống cự cùng cãi lại, đều đã sớm nằm trong dự liệu của bọn hắn.

Cho nên, bất kể Vương Đình đại phiệt chống chế thế nào, Khổng thống lĩnh đều sớm có ngôn ngữ ứng đối.

Những lời này, quả nhiên là lửa cháy đổ thêm dầu.

Vốn, Vương Đình đại phiệt ngươi trộm cắp, gian thương, hôm nay lại tăng thêm một tội danh ăn cây táo, rào cây sung, cấu kết thế lực ngoại bộ.

Cái tăng thêm kia, tội danh có thể to lắm.

Nhất là cấu kết thế lực ngoại bộ ăn cây táo, rào cây sung, đây quả thực là tử tội.

Vương Đình phiệt chủ giận dữ:

- Khổng thống lĩnh, ngươi đây là ngậm máu phun người! Vương Đình đại phiệt ta nhiều thế hệ trung lương, làm sao có thể cấu kết thế lực ngoại bộ?

- Chẳng lẽ mới vừa rồi là ta nói Bất Diệt Thiên Đô sao?

Khổng thống lĩnh cười lạnh.

- Đơn thuần sinh ý lui tới, sao có thể gọi cấu kết thế lực ngoại bộ?

Vương Đình phiệt chủ theo lý cố gắng.

Bất quá, cái này ở người khác xem ra, lại là nói xạo.

Khổng thống lĩnh khinh thường cười nói:

- Trộm cắp đan phương, giao cho thế lực ngoại bộ, cái này còn gọi đơn thuần sinh ý lui tới? Các ngươi nói xem, cái này gọi là sinh ý gì? Cái này gọi là tiết lộ cơ mật, tội đáng tru diệt cửu tộc!

Càng nói càng mơ hồ, cái trán của Vương Đình phiệt chủ tràn đầy mồ hôi. Hắn biết rõ, lúc này thật sự bị động rồi. Đây quả thực là nhảy đến Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Vương Đằng càng kêu to:

- Ngậm máu phun người, Khổng Tước vệ chế tạo oan giả sai án, vu oan hãm hại. Tất cả mọi người là người sáng mắt, chẳng lẽ không nhìn ra được sao?

Lời này nói còn chưa dứt, hiện trường càng ồn ào.

- Oan giả sai án con mẹ ngươi. Vương gia các ngươi là cái đức hạnh gì, mọi người còn không biết sao? Hoành hành ngang ngược, lấy mạnh hiếp yếu thì cũng thôi, lại còn trộm cắp, còn cấu kết tặc bên ngoài!

- Ghê tởm nhất chính là, một viên Vạn Thọ Đan hai trăm vạn, vậy mà bán 1000 vạn. Hút máu cũng không hút như các ngươi!

- Khổng Tước vệ đại nhân, các ngươi nhất định không nên thả hai phụ tử gian ác này!

Trong lúc nhất thời, thanh âm lên án công khai Vương Đình đại phiệt, một triều áp đảo một triều.

Giang Trần thấy một màn như vậy, ánh mắt lại lạnh lùng. Trong nội tâm chỉ cảm thấy vô cùng khoái ý. Vương gia phụ tử ngươi không phải cuồng sao? Không phải rất biết lợi dụng tình thế đến tạo thế cho mình sao? Không phải muốn lợi dụng Vạn Thọ Đan đến phát tài sao?

Ta liền để cho Vạn Thọ Đan này đến mai táng phụ tử các ngươi, mai táng Vương Đình đại phiệt các ngươi!

Hết thảy kế sách, tự nhiên đều là Giang Trần định ra. Khi hắn quyết định dâng đan phương Vạn Thọ Đan, hết thảy liền trở nên đơn giảnvô cùng.

Bên Khổng Tước Thánh Sơn kia, vốn là tìm không thấy cửa đột phá.

Đạt được kế sách này, cũng hiểu được rất có thể thực hiện. Lập tức nghiệm chứng đan phương Vạn Thọ Đan. Giang Trần cũng là suốt đêm dạy hai gã Đan Vương kia luyện chế Vạn Thọ Đan.

Hai người này đều là Cửu cấp Đan Vương, thiên phú đan đạo siêu cường, có Giang Trần chỉ điểm, tự nhiên là vừa học liền biết.

Kể từ đó, Vạn Thọ Đan liền bất ngờ thành đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn rồi.

Đã có trụ cột này, Khổng Tước Thánh Sơn sư ra nổi danh, lúc này mới bố trí ra chuyện, làm cho Vương Đình đại phiệt khó lòng giãi bày.

Vốn, đan phương Vạn Thọ Đan này, chỉ là một bản án không đầu.

Mấu chốt nhất là, Vương Đình đại phiệt cũng nói không rõ nơi phát ra đan phương, ngay từ đầu Vương Đình phiệt chủ nói xạo, về sau còn nói Bất Diệt Thiên Đô, như vậy trước sau biến hóa, tự nhiên không cách nào thủ tín mọi người.

Trái lại, ngay từ đầu Khổng Tước vệ liền một mực ấn định Vạn Thọ Đan này là đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn, điểm xuất phát từ đầu tới đuôi đều không thay đổi qua.

Sau đó lấy ra Thượng phẩm Vạn Thọ Đan, thoáng cái áp đảo Vạn Thọ Đan của Vương Đình đại phiệt.

Đừng nhìn một khỏa Vạn Thọ Đan nho nhỏ này, lại là một "chứng cứ" cực kỳ trọng yếu, làm cho mọi người vốn là bán tín bán nghi, thoáng cái đã tin tưởng Khổng Tước Thánh Sơn.

Mà sau đó Vương Đình phiệt chủ nói sơ hở chồng chất, tức thì bị Khổng thống lĩnh bắt lấy, không ngừng công kích.

Trong lúc nhất thời, bên Vương Đình phiệt chủ là trăm ngàn chỗ hở, mà bên Khổng thống lĩnh kia lại thừa dịp thắng truy kích.

Hơn nữa trước kia Vương Đình đại phiệt định Vạn Thọ Đan là 1000 vạn Thánh Linh Thạch, cái giá này, cũng chọc giận mọi người.

Mọi người nghe giá trị thực tế của Vạn Thọ Đan chỉ có hai trăm vạn, hai hai so sánh, trong lòng làm sao có thể không giận?

Huống chi, đan phương của Vương Đình đại phiệt, vẫn là trộm cắp ra, không có trải qua nghiệm chứng có tác dụng phụ hay không, dĩ nhiên đẩy ra vơ vét của cải!

So sánh với nhau, Khổng Tước Thánh Sơn nghiên cứu ra đan phương, trước khi không có đầy đủ luận chứng, lại bảo thủ, không có vội vã đẩy ra bán.

Như vậy so sánh, Khổng Tước Thánh Sơn chăm chú phụ trách, vì an nguy sinh tử của mọi người mà cân nhắc; còn Vương Đình đại phiệt, thì điên cuồng vơ vét của cải, không tiếc cầm tán tu làm vật thí nghiệm.

Cả hai tầm đó, ai càng đáng tin tưởng, tự nhiên là vừa xem hiểu ngay.

Khổng thống lĩnh nhìn thấy Vương Đình phiệt chủ ngây người im lặng, quát:

- Các ngươi đã nhận tội, vậy thì thành thật theo chúng ta về Khổng Tước Thánh Sơn!

Toàn thân Vương Đình phiệt chủ run lên:

- Ta không đi! Các ngươi vu oan ta! Tên tuổi Khổng Tước vệ thật lớn, vậy mà vu oan hãm hại thế lực đại phiệt! Ta không phục, ta muốn gặp Tu La Đại Đế!

- Nằm mơ!

Khổng thống lĩnh cười lạnh một tiếng:

- Trộm cắp đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn, Tu La Đại Đế cũng không thể nào cứu ngươi!

Nói xong, sắc mặt trầm xuống:

- Tất cả Khổng Tước vệ nghe lệnh, mang Vương gia phụ tử đi, còn có Đan Vương của Thái Uyên lâu. Nếu như có phản kháng, giết!

- Đi thôi!

Sắc mặt của Vương Đình phiệt chủ không ngừng biến ảo, hiển nhiên nội tâm cũng đang lựa chọn. Hắn cũng biết, nếu như mình muốn đột phá, vẫn có một đường sinh cơ.

Chỉ cần mình chạy trốn tới trước mặt Tu La Đại Đế, có lẽ có thể miễn đi một kiếp.

Thế nhưng mà, mình có thể đào tẩu, nhi tử tất sẽ bị người giết chết tại chỗ, tất cả Đan Vương, cũng sẽ bị người thừa cơ chém giết toàn bộ.

Bởi vậy, Vương Đình phiệt chủ hắn sẽ trở thành lan can tư lệnh. Cái gì dã tâm, cái gì khát vọng, cũng đã thành phù vân.

Mấu chốt nhất là, mặc dù hắn có nắm chắc đào tẩu, nhưng cũng không phải là tuyệt đối nắm chắc!

Hơn nữa, nếu như tự mình thoát đi, ở trước mặt Tu La Đại Đế đến cùng còn có bao nhiêu giá trị lợi dụng, đây cũng là một vấn đề.

*****

Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Đình phiệt chủ vẫn cắn răng một cái, nói với mấy đại phiệt giao hảo:

- Chư vị phiệt chủ, các ngươi biết rõ Vương mỗ là trong sạch, nhờ các ngươi đi chỗ Đại Đế bệ hạ, thay ta cầu tình. Xin Đại Đế bệ hạ nhất định phải cứu phụ tử ta.

Hiện tại, đấu cùng Khổng Tước vệ tử, cũng không phải lựa chọn thông minh.

Chỉ có thể đi cầu Tu La Đại Đế, chỉ có Tu La Đại Đế, mới có thể cứu phụ tử hắn.

Khổng Tước vệ căn bản không có ý định cùng hắn giày vò khốn khổ:

- Ba tiếng đếm, nếu ngươi không đi, vậy cũng không cần đi.

Hai mắt của Vương Đình phiệt chủ sung huyết, đầy ngập khuất nhục, nhưng vẫn đứng lên:

- Ta theo các ngươi đi! Bất quá, các ngươi cũng chớ đắc ý, Tu La Đại Đế tuyệt đối sẽ không cho âm mưu của các ngươi thực hiện được!

- Sắp chết đến nơi, còn muốn nói xạo? Chứng cớ vô cùng xác thực, ngươi càng nói xạo, kết cục lại càng thảm!

- Ngay cả đồ vật của Khổng Tước Thánh Sơn ngươi cũng dám trộm, còn dám cấu kết thế lực ngoại bộ, tiết lộ cơ mật của Khổng Tước Thánh Sơn, tội thật đáng chết!

Một đám tội danh hạ xuống, tựa như từng tia sét đánh lên người Vương Đình đại phiệt, để cho hắn nhịn không được có một loại cảm giác run rẩy.

Khổng Tước vệ bắt Vương gia phụ tử, còn có mấy Đan Vương, tách ra đám người, hấp tấp lao đi.

Chỉ để lại hiện trường mấy Tu La vệ cùng đại phiệt phiệt chủ trợn mắt há hốc mồm.

- Còn lo lắng cái gì? Nhanh đi thông tri Nguyệt Hoàng đại nhân!

- Phải lập tức để cho Tu La bệ hạ biết rõ, cái này phiền toái lớn rồi.

- Ai, không thể tưởng được, một đan phương Vạn Thọ Đan, vậy mà dẫn xuất nhiều chuyện như vậy.

- Ta cũng cảm thấy kỳ quái, một mực hỏi Vương phiệt lai lịch Vạn Thọ Đan này là thế nào, hắn luôn nói không tỉ mỉ. Chẳng lẽ, thật là Khổng Tước Thánh Sơn làm ra sao?

Lần này, ngay cả những minh hữu của Vương Đình đại phiệt cũng có chút hoài nghi Vương Đình phiệt chủ.

Dù sao, bình thường bọn hắn cũng hỏi qua lai lịch của Vạn Thọ Đan, thế nhưng Vương Đình phiệt chủ luôn che che lấp lấp, chưa bao giờ chịu nói một câu thật sự.

- Bây giờ nói những chuyện này có rắm dùng?

Tên Tu La Vệ Thống lĩnh kia giận dữ.

- Nhanh đi Tu La Đạo tràng, bẩm báo Đại Đế bệ hạ cùng Nguyệt Hoàng đại nhân!

- Đúng, Nguyệt Hoàng đại nhân là nghĩa huynh của Vương phiệt, chuyện này, tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến.

Những đại phiệt này, lúc đến phong quang, giờ phút này cả đám lại như chó nhà có tang, đều chật vật đến cực điểm. Hiển nhiên, bị Khổng Tước vệ làm thành như vậy, bọn hắn đều là ý chí chiến đấu giảm nhiều.

Vốn cũng không phải là chuyện của bọn hắn, nếu thật là Vương Đình đại phiệt trộm cắp đan phương của Khổng Tước Thánh Sơn, trên mặt bọn hắn cũng đi theo không ánh sáng.

Nhất là Mộ Dung đại phiệt phiệt chủ, càng thêm nhíu mày.

Hắn là người khẩn trương nhất, cũng là sợ nhất. Nếu như đan phương của Vương Đình đại phiệt thật trộm của Khổng Tước Thánh Sơn, sau đó vụng trộm giao cho Bất Diệt Thiên Đô.

Vậy Vương Đình đại phiệt liền xong đời, liên luỵ cửu tộc cũng có thể.

Mộ Dung đại phiệt hắn cùng Vương Đình đại phiệt quan hệ mật thiết như vậy, nhất định sẽ bị liên luỵ. Dù sao, Mộ Dung phiệt chủ hắn cùng Vương Đình phiệt chủ, là quan hệ muội phu cùng anh vợ!

Trước cửa hàng Thái Uyên lâu, giấy niêm phong của Khổng Tước Thánh Sơn dán ở đó, mặc dù chỉ là hai mảnh giấy đơn giản, nhưng so với bất luận phong ấn gì còn đáng sợ. Thậm chí không có người dám can đảm tiếp cận khu vực kia ba mét.

Vương Đình đại phiệt trước kia còn phong quang vô hạn, sau một khắc, lại trở nên thê thảm như thế. Nhìn bảng hiệu nghiền nát dưới mặt đất kia, tất cả mọi người thổn thức không thôi.

- Hiện thế báo, tới cũng nhanh a!

- Cũng không phải sao? Hại Vi gia phụ tử, không nghĩ tới cái mông của mình cũng không sạch sẽ. Cái này thực là đáng đời!

- Vi gia thành thật như vậy, hơn nữa Đan Vương của Vi gia, người ta đích thật là có thực học. Vương Đình đại phiệt bọn hắn đả kích đối lập, ghét hiền ghen tài mà thôi.

- Đúng vậy, Vương Đình đại phiệt gần đây như thế. Trong mắt không dung người khác. Loại thế lực này, tốt nhất sớm tiêu diệt, miễn cho về sau trở thành tai họa của Lưu Ly Vương Thành!

- Xác thực, Khổng Tước vệ làm đại khoái nhân tâm!

- Đó còn nói sao? Khổng Tước vệ từ trước đến nay là đại công vô tư. Bằng không thì, ngươi cho rằng Khổng Tước vệ có thể một mực ổn thỏa vị trí Lưu Ly Vương Thành đệ nhất thế lực sao?

- Đúng vậy, hôm nay vừa thấy, Khổng Tước vệ hoàn toàn chính xác càng đáng tin cậy. So sánh với nhau, hừ hừ...

Trên đường cái, đám người còn không có tán đi.

Hiển nhiên, tất cả mọi người cảm thấy hôm nay chuyến đi này không tệ. Vốn là muốn đến xem Thái Uyên lâu khai trương, nhìn xem có thể có náo nhiệt gì không.

Không nghĩ tới, thật đúng là chứng kiến một đại náo nhiệt.

Không thể không nói, rất đã nghiền.

Nhất là chứng kiến phụ tử Vương gia bị Khổng Tước vệ mang đi, rất nhiều người đều cảm thấy đại khoái nhân tâm.

Lữ Phong Đan Vương lẫn trong đám người, cũng hưng phấn muốn chết. Chứng kiến Vương Đình đại phiệt không may, hắn tự nhiên là cực kỳ cao hứng.

Đi đến trước bảng hiệu nghiền nát, oán hận nhổ một bải nước miếng.

Trong miệng hùng hùng hổ hổ:

- Một đại phiệt, lại không tích thiện đức, không tu phúc duyên, cái này là đáng đời!

Nói xong, Lữ Phong Đan Vương bước chân nhẹ nhàng, như tắm gió xuân, hướng ra phía ngoài đi đến. Náo nhiệt nhìn đến đây, cũng không sai biệt lắm rồi.

Đang đi, bỗng nhiên trước mặt có hai người ngăn đón.

- Lữ Phong Đan Vương, ném thiệp mời của Vương Đình đại phiệt, âm thầm xem náo nhiệt, rất thú vị đúng không? Theo chúng ta đi một chuyến a!

Lữ Phong Đan Vương giận tím mặt:

- Cái gì đó, cút ngay!

Một quyền đánh ra, người cầm đầu nọ cười hắc hắc:

- Tốt ngươi cái lão tiểu tử, thật đúng là động thủ a? Sớm biết như vậy, lần trước không cầu tình cho ngươi.

Thanh âm này mới mở miệng, Lữ Phong Đan Vương sững sờ:

- Ngươi... Tam công tử?

Một người khác đi tới, vỗ vỗ bả vai của Lữ Phong Đan Vương:

- Lão Lữ, lần này ngươi biểu hiện không tệ, thông qua được khảo nghiệm của ta. Vi sư hiện đang suy nghĩ chính thức thu ngươi nhập môn hạ của ta.

Thanh âm này, dĩ nhiên là Giang Trần.

- Sư tôn?

Lữ Phong Đan Vương nghe được thanh âm này, vui mừng quá đỗi.

Giang Trần nhếch miệng cười cười:

- Đi, trở về rồi hãy nói.

Giang Trần cùng Cơ tam công tử, sớm liền đi tới hiện trường. Chỉ có điều, hôm nay nhiệm vụ của bọn hắn, là xem náo nhiệt.

Chỉ có điều, bọn hắn xem náo nhiệt, đồng thời cũng đang âm thầm quan sát những người khác.

Trong lúc vô tình, lại phát hiện Lữ Phong Đan Vương vứt bỏ thiệp mời, nhổ nước miếng, giẫm thiệp mời, những động tác này, để cho Giang Trần cảm thấy buồn cười, lại nhận thức Lữ Phong Đan Vương đầu nhập, đích thật là thiệt tình thành ý.

Bằng không thì hắn không biết mình tới hiện trường, tự nhiên không thể nào là cố ý làm cho mình xem.

- Ngươi nói cái gì? Phụ tử Vương gia bị Khổng Tước vệ bắt đi?

Tu La Đạo tràng, Nguyệt Hoàng đại nhân nghe thủ hạ Thống Lĩnh bẩm báo, cả người bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt như than.

Crypto.com Exchange

Chương (1-2349)