Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 0857

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 0857: Tài lực kinh người
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Mà sau đó Thanh Hạnh Yên La Tán ám toán Giang Trần không thành, ngược lại bị Giang Trần chế trụ, đánh mông nàng ba cái, cũng triệt để cạy mở nội tâm của nàng.

Càng là không chiếm được, nàng càng hiếu kỳ, càng nghĩ đến.

Cho nên, mấy năm qua, ấn tượng về Giang Trần, ở trong nội tâm Vệ Hạnh Nhi chẳng những không nhạt, ngược lại càng ngày càng tăng. Giờ khắc này, chứng kiến nam tử mình một mực tưởng niệm, tuy Vệ Hạnh Nhi rất muốn biểu hiện ra một mặt tốt nhất của bản thân, nhưng đồng thời, cũng rất muốn biết, những năm này Giang Trần qua được không.

Hôm nay, nhìn thái độ của Giang Trần như vậy, xem ra thời gian trôi qua rất không tệ. Chỉ từ tầm mắt của hắn, liền có thể thấy được mánh khóe.

Lúc ý niệm trong đầu Vệ Hạnh Nhi chuyển động, vật đấu giá thứ ba lại đi ra.

- Vật đấu giá thứ ba, là một đôi tổ hợp. Đến từ Đan Càn Cung. Đan Càn Cung dùng đan đạo lập tông, Vạn Thọ Đan mà mọi người quen thuộc, sớm nhất là từ Đan Càn Cung lưu truyền tới. Tông môn này, tin tưởng mọi người đều không xa lạ gì. Lần này đấu giá, là bốn kiện trong ngũ đại bảo đỉnh của Đan Càn Cung. Thiên Diễn Đỉnh, Thiên Cực Đỉnh, Thiên Nguyên Đỉnh, Thiên Mộc Đỉnh. Ngoại trừ Thiên Toa Đỉnh không xuất hiện, ngũ đại bảo đỉnh, đã có bốn cái. Mọi người nhất định hiếu kỳ, ngũ đại bảo đỉnh này, còn lại một đỉnh vì cái gì không thấy? Người có tình báo nhạy, nhất định đoán được. Thiên Toa Đỉnh còn lại, ở trong tay Giang Trần tặc tử. Tương lai ai có thể đuổi giết tặc này, đạt được Thiên Toa Đỉnh, liền có thể cùng Tứ đại bảo đỉnh này gom góp thành một bộ. Ngũ đại bảo đỉnh này, có thể khởi động số mệnh một Tứ phẩm tông môn, giá trị bao nhiêu, tin tưởng mọi người đều tinh tường, giá khởi điểm 2000 vạn.

Ngũ đại bảo đỉnh, Giang Trần tự nhiên quá tinh tường. Chính như người chủ trì này nói, ngũ đại bảo đỉnh Thiên Toa Đỉnh, ngay ở trong tay Giang Trần hắn.

Ánh mắt của Hoàng Nhi cùng Vệ Hạnh Nhi, đều nhìn về phía Giang Trần.

Hiển nhiên, liên quan đến Đan Càn Cung, hai nữ cũng biết, Giang Trần tuyệt đối sẽ không ngồi yên không lý đến.

- Đấu giá, mặc kệ bao nhiêu tiền, ngươi giúp ta chụp đến.

Nói xong, Giang Trần lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật.

- Nơi này có hơn trăm triệu Thánh Linh Thạch, không đủ, ta còn có.

Hôm nay, tài phú của Giang Trần ở Lưu Ly Vương Thành cũng có thể nói cự phú, huống chi đến Xích Đỉnh Trung Vực này?

Đừng nói khởi giá 2000 vạn, coi như là khởi giá 200 triệu, lông mày của Giang Trần cũng sẽ không nhăn thoáng một phát. Chút tiền ấy, với hắn mà nói đã không coi vào đâu.

Lúc trước hắn ở Anh Khấp Cốc giết 3000 người, đã phát tài một số tiền của phi nghĩa, đổi thành Thánh Linh Thạch, cũng có mấy ức.

Đến Lưu Ly Vương Thành, Giang Trần xây dựng Thái Uyên các, lại cướp lấy Thái Uyên lâu, sau đó ở trong tất cả hoạt động, lại nhận được vô số ban thưởng.

Hôm nay, tài phú của Giang Trần có thể nói kinh người.

Hơn nữa, chỉ cần Giang Trần mở miệng, Vi gia cũng tốt, Bàn Long đại phiệt cũng tốt, thậm chí Khổng Tước Thánh Sơn cũng tốt, đều có rất nhiều Linh Thạch, liên tục không ngừng đưa tới cho hắn.

Giang Trần hiện tại căn bản không thiếu tiền.

Mà ngũ đại bảo đỉnh, chính là trấn tông chi bảo của Đan Càn Cung. Nói trắng ra, ý nghĩa đồng dạng Bắc Minh chung đối với Bắc Minh Tông.

Tuy không phải trấn tông chi bảo duy nhất, nhưng mà tính toán một trong số đó rồi.

Nhất là Đan Càn Cung dùng đan đạo lập tông, ngũ đại bảo đỉnh này, cơ hồ là biểu tượng, là thể diện của Đan Càn Cung.

Không có ngũ đại bảo đỉnh này, coi như Đan Càn Cung có thể trùng kiến, cũng sẽ trở nên không hoàn mỹ.

Chỉ có ngũ đại bảo đỉnh, mới có thể đại biểu lịch sử Đan Càn Cung, đại biểu Đan Càn Cung huy hoàng.

Cho nên, ngũ đại bảo đỉnh này, Giang Trần nguyện nhất định phải có. Tuy hiện tại Giang Trần đã có Đan Đỉnh rất tốt, lần trước ở Liên Sơn Trai đấu giá hội lấy được Thâu Thiên bảo đỉnh.

Nhưng mà, ngũ đại bảo đỉnh này, đối với hắn mà nói, có ý nghĩa đặc thù.

Ngược lại là Vệ Hạnh Nhi, sau nửa ngày cũng còn thẫn thờ. Con mắt biết nói chuyện kia phảng phất muốn tích thủy, trừng mắt nhìn Giang Trần, cả buổi nói không ra lời.

Tiện tay ném ra 100 triệu? Hiện tại Vệ Hạnh Nhi coi như là Thúy Hoa Hiên Thiếu nãi nãi, kiến thức rộng rãi. Đối với các loại thổ hào, cũng coi như được chứng kiến một ít.

Thế nhưng mà, những thổ hào này, không có ai không phải là địa phương ngang ngược.

Hơn nữa, coi như là những người này, muốn bọn hắn thoáng cái ném ra 100 triệu Thánh Linh Thạch, kia cũng không phải mỗi người đều có thể.

Mặc dù Thúy Hoa Hiên có tài lực này, nhưng tài lực của Thúy Hoa Hiên, là các loại sản nghiệp cộng lại. Tiền mặt chính thức, muốn thoáng cái ném ra 100 triệu, cũng phải chuẩn bị trước một chút.

Mà Giang Trần, tùy tùy tiện tiện ném ra 100 triệu, không đủ còn có. Nhìn cái trận thế kia, trên thân tối thiểu cũng mang theo mấy ức Thánh Linh Thạch.

Loại tài lực này, tuyệt đối là kinh người a.

Cũng may Vệ Hạnh Nhi không biết Giang Trần là lão bản của Thái Uyên các, là Đan Vương ngay cả Khổng Tước Thánh Sơn cũng phải cung phụng, bằng không thì chỉ sợ tại chỗ sẽ kinh ngạc đến ngây người.

Than nhẹ một tiếng, Vệ Hạnh Nhi cười khổ nói:

- Xem ra ngươi chẳng những sống rất thoải mái, còn phát tài a, tài lực bực này, chỉ sợ Đan Càn Cung cung chủ các ngươi, cũng không có a.

100 triệu Thánh Linh Thạch, kia chính là một tỷ Nguyên Linh Thạch.

Lúc trước Đại Thánh Đường Hạng Vấn Thiên Tộc trưởng, lấy ra 1000 vạn Nguyên Linh Thạch đến cạnh tranh một viên Vạn Thọ Đan, cũng đã phi thường kinh người rồi.

Mà giờ phút này Giang Trần tùy tiện ra tay, là gấp trăm lần Hạng Vấn Thiên.

Tài lực kinh người bực này, cũng khó trách Vệ Hạnh Nhi giật mình không hiểu.

Lần này nàng đại biểu Thúy Hoa Hiên đến, kỳ thật nói trắng ra cũng là đại biểu chính mình. Một lần đấu giá hội, tài chính mà Thúy Hoa Hiên có thể cho nàng hoạt động, cũng không quá đáng là 5000 vạn.

Nhiều hơn nữa, phải nghĩ kĩ rồi.

Sức hấp dẫn của Ngũ đại bảo đỉnh, hoàn toàn chính xác lớn hơn Bắc Minh chung.

Tần suất báo giá cũng nhanh hơn Bắc Minh chung. Không bao lâu, giá cả liền lật đến 2500 vạn.

- Đến lúc ngươi xuất thủ rồi.

Giang Trần nhắc nhở.

Vệ Hạnh Nhi mở trừng hai mắt:

- Báo giá như thế nào?

- Chỉ cần thống khoái, ngươi liền báo như thế đó.

Giang Trần cười nhạt nói.

Hào phóng, xa hoa.

Vệ Hạnh Nhi mắt hạnh khẽ động, lộ ra một tia vui vẻ tà mị, đan môi khẽ động, kêu lên:

- 3000 vạn.

Trực tiếp thêm 500 vạn. Phong cách báo giá bực này, cùng những người trước kia mỗi lần thêm 50 vạn so sánh, là hoàn toàn bất đồng.

Quả nhiên, báo giá 3000 vạn, thoáng cái kinh sợ thối lui không ít người.

Người ở chỗ này, không ít đều nhận ra thanh âm của Vệ Hạnh Nhi, biết rõ Vệ Hạnh Nhi này đại biểu Thúy Hoa Hiên, là nhân vật thổ hào của Xích Đỉnh vương thành.

Thường ngày Vệ Hạnh Nhi đều đấu giá nô lệ, rất ít đấu giá vật phẩm.

Lần này bỗng nhiên ném 3000 vạn, trên khí thế hoàn toàn chính xác rất dọa người.

Ở dưới khí thế của Vệ Hạnh Nhi, vẫn có mấy người chưa từ bỏ ý định, ngoan cố chống lại theo sát báo giá. Chỉ là, bọn hắn báo giá đều rất không phóng khoáng, một lần vẫn chỉ thêm 50 vạn.

Kết quả Vệ Hạnh Nhi trực tiếp thêm đến 3500 vạn.

*****

Loại khí thế này, triệt để đánh lùi những người có tâm lý đầu cơ kia. Cuối cùng Tứ đại bảo đỉnh này dùng giá cả 3500 vạn, bị Vệ Hạnh Nhi vỗ xuống.

Thúy Hoa Hiên Thiếu nãi nãi có tài lực này, mọi người ngược lại không cảm thấy bất ngờ. Hơn nữa bản thân Thúy Hoa Hiên cũng là cửa hàng thu thập các loại kỳ trân dị bảo, loại Đan Đỉnh này, với tư cách vật cất chứa, hoàn toàn chính xác phi thường thích hợp.

Những gia hỏa muốn cạnh tranh kia, cũng biết cùng Thúy Hoa Hiên liều tài lực, kết cục sẽ rất thê thảm. Cho nên, Vệ Hạnh Nhi tăng giá hai lần, liền nhẹ nhõm chụp được Tứ đại bảo đỉnh.

Phương diện giá tiền, tuy hơi cao, nhưng đối với Giang Trần mà nói, dùng 3500 vạn có thể chụp được bốn Đan Đỉnh, vẫn là rất không tệ.

Lúc trước hắn ở Lưu Ly Vương Thành Liên Sơn Trai, giá cả của Thâu Thiên đỉnh, không chỉ cái giá tiền này.

Giang Trần điểm ra 5000 vạn Thánh Linh Thạch cho Vệ Hạnh Nhi.

Vệ Hạnh Nhi sững sờ, nhiều ra 1500 vạn là có ý gì?

- Đừng lo lắng, nhận lấy đi. Ngươi chụp được đồ vật của Đan Càn Cung, như thế nào cũng có hiềm nghi. Nhiều ra 1500 vạn, ngươi coi như là qua ta bán đi. Nói như vậy, trở về cũng dễ bàn giao. Bớt chuyện sau khi ngươi trở về, bị người hỏi này kia.

Hoàng Nhi đối với hành động này của Giang Trần, ngược lại là thập phần tán thưởng.

Vệ Hạnh Nhi nhìn như phong quang, kỳ thật tự do cũng không có bao nhiêu. Nàng lấy 3500 vạn mua mấy đan đỉnh, nếu như sau đó tay không trở về, tất nhiên sẽ bị hỏi tới hỏi lui.

Lấy thêm 1500 vạn Thánh Linh Thạch trở về, liền có đầy đủ cớ, nói mình qua tay bán đi Tứ đại bảo đỉnh. Trở về cũng tốt bàn giao một ít.

- Nhận lấy a.

Hoàng Nhi cũng thiện ý cười cười.

Vệ Hạnh Nhi ngây người, tự tôn mãnh liệt nói cho nàng biết tiền này không thể thu, thế nhưng mà ánh mắt của Giang Trần cùng Hoàng Nhi kiên định, lại làm cho nàng cảm giác được cự tuyệt bọn hắn là phạm tội

Trên thực tế, Vệ Hạnh Nhi mặt ngoài phong quang là có. Nhưng tiền chính thức đến trong tay nàng, cũng không nhiều. Nhất là tiền riêng, càng là không nhiều lắm.

Sững sờ chỉ chốc lát, Vệ Hạnh Nhi nhẹ nhàng thở dài, vẫn là đem số tiền kia thu xuống.

Nàng cũng nhìn ra được, Giang Trần căn bản là không thiếu chút tiền ấy. Có thể dễ dàng cho ngươi 1500 vạn, liền chứng minh tài lực của người ta, ít nhất là gấp mười gấp trăm lần 1500 vạn này.

Tiếp đến, lại có vài món vật phẩm đẩy ra đấu giá, giá cả đều không thể cùng bảo đỉnh này so sánh.

Theo đấu giá hội tiến hành, hứng thú của Giang Trần cũng giảm thiếu. Hắn thầm nghĩ đợi chút nữa nhìn xem khâu đấu giá nô lệ, có người quen gì không.

Nếu như không có, hắn liền chuẩn bị rời đi.

Vật đấu giá cuối cùng, lại đưa tới oanh động. Đây là một phần Thánh Thú huyết mạch, lại có cuồng hóa thuật phụ trợ, đến từ Đại Thánh Đường.

Đồ vật này vừa xuất hiện, cũng đưa tới oanh động.

Thánh Thú huyết mạch, có thể tăng lực lượng huyết mạch lên, còn có thể thi triển cuồng hóa thần thông.

Cuồng hóa thần thông, không phải thần thông bình thường a. Một khi thi triển, thực lực sẽ lập tức tăng lên rất nhiều. Lúc trước Giang Trần cùng Đại Thánh Đường Hạng Tần ở Vạn Tượng Đại Điển giao thủ, đã từng đối mặt qua trạng thái cuồng hóa của Hạng Tần.

Vật này vừa xuất hiện, lập tức đưa tới tranh mua. Cuối cùng cũng dùng 3000 vạn thành giao, làm cho đấu giá vật phẩm vẽ lên dấu chấm tròn viên mãn.

Vật phẩm đấu giá chấm dứt, toàn bộ đấu giá hội chỉ hoàn thành một nửa.

Tiếp đến, là đấu giá nô lệ.

Đương nhiên, nếu bàn về giá cả, đấu giá nô lệ lại khác biệt rất lớn.

Ví dụ, nô lệ Nguyên cảnh là không đáng giá, nhưng nô lệ Thánh cảnh lại đáng giá rất nhiều.

Nô lệ cùng cấp bậc, nữ nô lệ, so với nam càng đáng giá.

Nô lệ đồng tính, cấp bậc giống nhau, hiểu đan đạo đáng giá hơn không hiểu đan đạo.

Thị trường nô lệ, có rất nhiều đạo.

Đơn thuần giá cả một tên nô lệ, đã không cách nào đánh đồng đấu giá vật phẩm.

Nhưng mà đấu giá nô lệ, số lượng rất nhiều, cho nên danh ngạch giao dịch cũng sẽ không nhỏ. Hơn nữa đối với nô lệ, nhu cầu của thế lực quý tộc là phi thường đầy.

Có chút mua đi làm gia nô sai sử, có chút mua đi làm lô đỉnh tu luyện, có chút mua đi làm tùy tùng, có chút mua làm các loại công dụng kỳ kỳ quái quái.

Nói ngắn lại, thị trường nô lệ, ở Nhân loại cương vực là phi thường nóng nảy.

Thậm chí, chủng tộc khác cũng sẽ thường xuyên đến Nhân loại cương vực cướp đoạt tu sĩ Nhân loại, mua tu sĩ Nhân tộc làm nô, đến địa bàn của bọn hắn bán.

Bởi vì nô lệ Nhân tộc nghe lời, dễ sai sử nhất.

- Nhóm nô lệ đầu tiên, đều là nô lệ cấp bậc Nguyên cảnh. Chúng ta sẽ đẩy ra 500 tên, mọi người có thể đi lên tùy tiện chọn. Mỗi một tên nô lệ, thượng diện đều có yết giá. Nhìn trúng, trực tiếp trả tiền giao dịch. Nếu có hai người đồng thời vừa ý, ai ra giá cao, liền của người đó.

Vệ Hạnh Nhi nói với Giang Trần:

- Nguyên cảnh nô lệ không có địa vị, ở trên thị trường nô lệ, tư cách bị đấu giá cũng không có, đều là loại đẩy ra tiêu thụ, giao dịch rải rác. Hơn nữa, thị trường giao dịch có quy định, mỗi lần mua sắm, một nhà tối đa chỉ có thể mua hai mươi người. Nhiều hơn là không được.

Giang Trần đối với những luật lệ này, ngược lại không xa lạ gì. Ban đầu thị trường nô lệ ở Lưu Ly Vương Thành, cũng giống như thế. Chỉ có điều mức hạn chế, chưa hẳn đấu giống nhau.

Đây thật ra là tránh cho có người ở trên thị trường nô lệ trữ hàng, âm thầm ẩn dấu lực lượng, đánh vỡ cân đối của các phương diện thế lực khác.

Nói trắng ra, chính là sợ có người dã tâm quá lớn.

- Chúng ta nhìn một chút đi.

Vạn Tượng Cương Vực, có không ít người tu vi đều là Nguyên cảnh, không ít người cùng Giang Trần giao hảo, đồng dạng là cảnh giới này.

Giang Trần cũng muốn đi xuống, xem có thể thu hoạch được gì không.

Dù sao giá cả nô lệ Nguyên cảnh không đắt, nếu có người quen, cũng không ngại tốn chút tiền chuộc bọn hắn, coi như là một việc công đức.

Tại Lưu Ly Vương Thành, giá thị trường nô lệ Nguyên cảnh, là hai mươi vạn đến một trăm vạn Thánh Linh Thạch tầm đó. Đặc biệt ưu tú, khả năng muốn hơn 100 vạn.

Nô lệ Thánh cảnh, thì từ hai trăm vạn đến 1000 vạn tầm đó. Đặc biệt ưu tú, giá cả cũng sẽ cao một chút.

Tại Xích Đỉnh Trung Vực, giá cả thấp hơn không ít. Dù sao tài lực của Xích Đỉnh Trung Vực, cùng Lưu Ly Vương Thành vẫn có chênh lệch không nhỏ.

Cũng khó trách lúc trước hoàng thất của Xích Đỉnh Trung Vực, sẽ bán bọn người Vân Niết trưởng lão cùng Mộc Cao Kỳ đến Lưu Ly Vương Thành, hiển nhiên bên kia lợi nhuận cao hơn rất nhiều.

Vốn ở Xích Đỉnh Trung Vực, loại không khí này không phải quá thịnh, nhưng bởi vì Vạn Tượng Cương Vực nghiền nát, quan hệ cung cầu mới trở nên tràn đầy.

Những nô lệ này, thật không có biến thái như ở Lưu Ly Vương Thành Vạn Khôi Các, dùng mặt nạ che mặt, bằng không thì Giang Trần ngay cả nhìn cũng nhìn không ra.

Bất quá, thoải mái lộ ra diện mạo như vậy, Giang Trần cũng không có phớt lờ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)